Tôi cho họ uống nó, và ngồi quan sát từ xa. Bé rồng được bao phủ bởi một vầng hào quang vàng chói, tôi lập tức mở bảng trạng thái lên kiểm tra.

[Phước lành của Rễ Thế Giới[note18522]]

Tuyệt vời, tôi có thể thấy được hiệu ứng ẩn của nó. Mặc dù vẫn chưa rõ nó có tác dụng gì, nhưng dựa trên hiệu quả của nó với lũ mối thì tôi chắc nó rất hữu ích cho con đường tiến hóa của mình. Tôi để họ uống một nửa, rồi rưới một ít lên người, phần còn lại cất để dành. Tôi không uống được nên cứ lo là rưới lên cơ thể sẽ không có tác dụng, cơ mà tôi cũng nhận được phước lành.

"Ngài Johra, thứ này thật tuyệt vời! Ngài lấy từ đâu vậy? Uống xong tôi không còn thấy đói nữa."

Kueeeeee

Bé rồng thậm chí còn huých tay Ian, đòi uống thêm nữa.

'Đừng lo, lần sau mọi người sẽ có thêm, ta có thể lấy nó mọi lúc.'

Thật tốt là phước lành mang lại những hiệu ứng tích cực cho họ, cũng chưa thấy một tác dụng phụ nào cả. Còn giờ, tôi có việc cần làm với tư cách là Kẻ cai trị Hố sâu. Thông qua Nhãn quan của kẻ thống trị, tôi thấy được có ba thế lực chính trong khu rừng này.

Đầu tiên là đội quân mối khổng lồ mà tôi đang sở hữu. Giờ chỉ còn hai thế lực nữa mà tôi phải đối mặt. Tôi quyết định sẽ gặp mặt họ, hy vọng họ sẽ không đòi hỏi gì nhiều. Và tôi đoán mình nên tranh thủ sự giúp đỡ từ người bạn đầu tiên của tôi.

'Ian, ta dự là sẽ đi gặp các tinh linh. Ta nghĩ là mình sẽ cần Gwyn giúp một tay, cô ấy có hơi nhiều chuyện, thế nên hãy ráng chịu đựng một chút nhé.'

"Bạn của ngài là một tinh linh ạ? Tôi có lập giao ước với tinh linh nguyên tố nên tôi biết bản chất của họ rất tốt."

'Phải, ta cũng nên mang phần mật của Rễ Thế giới[note18523] còn lại theo cho cô ấy.'

Ian theo tôi đến gặp Gwyn ở gần bờ suối.

"A! Chompy đến thăm tui kìa! Thấy chưa hoa, bạn của tui đấy!"

Gwyn trông thấy tôi từ xa và nói chuyện với những bông hoa cạnh đấy.

'Pixie có thể nói chuyện với hoa hở?'

'Kể cả tinh linh cũng không thể, Johra, đó là người bạn mà ngài nhắc đến à?"

Tôi gật đầu với Ian.

Cô ấy nghe lỏm được suy nghĩ của tôi. Lần đầu tiên, tôi nhận ra mình nên cẩn thận với suy nghĩ của bản thân hơn khi ở cạnh Ian.

'Gwyn, cô trông thật tuyệt!'

"Phải! Ta ổn mà, gần đây thế nào rồi Chompy?"

[Học được Thần giao cách cảm Lv1]

'Hửm? Gượm đã... mình vừa có thêm một kỹ năng mới á?'

"Hử? Ngươi vừa nói chuyện với ta đó hả? Là ngươi đúng không, Chompy?"

Cuối cùng tôi cũng có thể ăn mừng vì đã thoát kiếp làm skeleton câm. Đương nhiên tôi vẫn chỉ có thể phát ra được mấy tiếng nghiến răng ken két.

"Này cô! Cô nên nói chuyện lịch sự hơn với Johra, cô chỉ là một pixie thôi!"

"Hửm? Không phải cô là nhỏ pháp sư mà bọn ta đã cứu sao? Cô dám dính lấy Chompy hồi nào thế?"

"Ồ, có phải cô là người đã đặt cho ngài ấy cái tên kỳ lạ đúng không?"

"A! Buông tay ra, mau! Thả ta xuống! Ai cho ngươi động vào ta hả?"

Chẳng hiểu sao hai người đó lại quay ra đánh lộn, tôi không thể tùy tiện lại gần họ được nên đành phải đứng từ xa dùng Thần giao cách cảm.

'Ian, thả cô ấy ra đi. Cổ có hơi nghịch ngợm tí nhưng bình thường cũng rất ngoan ngoãn.'

"Không được, chúng ta phải loại bỏ những tật xấu của pixie càng sớm càng tốt, nếu không chúng sẽ vượt ngoài tầm kiểm soát đất ạ."

"Buông ta! Mau thả ta xuống! Ngươi có tin ta nói lại chuyện này với Jungryeong bệ hạ không?"

Pak

"Ối!"

Ian búng trán Gwyn, trong khi vẫn giữ chặt cô ấy.

"Này, pixie! Ngài Jungryeong không dạy cô cách cư xử đúng đắn với người giao ước sao?"

"Chà... hừm!"

Khi nghe Ian đề cập đến Vua Jungeryeong[note18524], Gwyn liền đổi giọng hẳn.

"Cô không được đối xử với Johra như thế nữa, hiểu chưa?"

"Nhưng..."

"Đủ rồi, Ian! Dừng lại đi, Gwyn là bạn của ta."

Ian cuối cùng cũng chịu thả Gwyn ra, khi nghe tôi quát lớn.

"Tôi cảnh cáo cô, Pixie, lần này vì nể mặt ngài Johra nên tôi sẽ bỏ qua, nghe chưa?"

"Lêu lêu, Chompy ở phe tui!"

Nói rồi cô nàng mau chóng sau lưng tôi, trốn khỏi Ian.

'Gwyn, đừng lại gần tôi, cô cũng biết là rất nguy hiểm mà.'

"Nhưng... cái con ả đó còn nguy hiểm hơn!"

"Ai là con ả hả? Tôi tên là Ian!"

"Tôi cũng có tên họ đàng hoàng! Là Gwyn đấy!"

Kueeeeeeek

Gwyn và Ian mãi mới chào nhau được một câu, trong khi bé rồng đang kêu lên vì đói ở đằng xa.

"Ồ, đây là chú nhóc ở trong quả trứng đó đúng không? Nó tên gì vậy?"

'Phải, bằng cách nào đó mà nó đã nở.'

Khuôn mặt Gwyn bừng sáng. Nếu tôi để cổ đặt tên cho nó thì chắc chắn sẽ lại xuất hiện một cái tên dở khóc dở cười nữa cho coi.

"Ngài Johra, liệu tôi có thể đặt tên cho nó được không ạ?"

"Ta! Ta ta ta, ta đặt cho! Kueeky, nghe thế nào?"

'Chà, nếu đặt cái tên đó thì khi nào nó trở thành một con rồng thực thụ... chẹp, rất tiếc nhưng tôi phải từ chối thôi.'

"Này, im đi con nhóc pixie kia! Thưa ngài, cái tên Mallepi nghe thế nào? Nghe vừa dễ thương nhưng cũng vừa rất ngầu!"

Kueeeeeeek

Chú rồng nhỏ xem chừng rất ưng cái tên mới của mình, chú kêu lên thích chí.

Tôi gật đầu chấp thuận.

"Xììì! Tên ta đặt hay hơn! Hừ hừ!"

Gwyn trông có vẻ buồn.

'Ian, cô có thể đưa thứ đó cho Gwyn được không?'

"Pixie, đến lấy mà uống nè, Johra mang nó cho cô đấy."

Tôi chưa từng thấy Gwyn ăn cái gì bao giờ, nên có thể pixie không cần phải bổ sung dưỡng chất để sống, nhưng cô ấy vẫn có miệng nên chắc vẫn có thể ăn uống bình thường.

"Thật á? Chompy mang thứ này cho ta á?"

Điều tuyệt với nhất về Gwyn là cổ có thể thay đổi tâm trạng trong một nốt nhạc. Cô ấy rất vui khi uống mật của Rễ Thế Giới, đến nỗi húp hết cả bát trong một ngụm. Tôi tự hỏi tại sao cổ có thể húp hết cả bát đầy như thế với cái cơ thể nhỏ nhắn đó.

"Oaa~ tuyệt dzời! Cám ơn nha Chompy, cái ngày ngon lắm! Ta cũng thấy mình như lâng lâng trên mây vậy đó!"

Gwyn bay vòng vòng xung quanh tôi, rải ra một thứ bụi vàng lấp lánh. Tôi vội kiểm tra lại bảng trạng thái của cô ấy thử coi có gì khác không.

'Ồ, Kháng Hút máu? Cô ấy có hồi nào ấy nhở, do thứ mật đó chăng?'

"Ehehehe! Vậy là giờ ta có thể đến gần Chompy rồi đúng hăm?"

Gwyn nói như thể đọc được suy nghĩ của tôi.

"Không được, pixie, cô sẽ làm phiền ngài Johra. Nếu muốn thì cô cứ cưỡi chú nhóc đang ở trên vai tôi này."

"Ta không thích đó!"

Lêu lêu, Gwyn lè lưỡi trêu chọc.

"Ta sẽ đi cùng Chompy!"

Nói rồi, Gwyn nhanh chóng bay tới chỗ tôi, mở miếng che mặt trên mũ giáp xong chui tọt vào hộp sọ tôi.

"Oa, cũng lâu rồi ta mới vô đây lại đấy. Chỗ này ấm cúng hơn xưa rồi nhỉ? Giờ nằm chỗ nào đây ta?"

Gwyn nằm trong đó thật, cô nàng duổi người một cách uể oải.

"Thưa ngài Johra! Đừng có nuông chiều nó quá, hãy để tôi kỷ luật nó!"

'Không sao đâu Ian, cứ để cô ấy làm theo ý thích đâu, dạo trước bọn ta cũng như thế này mãi mà.'

"Thật sao, Johra?"

'Đủ rồi đấy, Ian. Ta cần phải gặp một kẻ, đi theo ta.'

Ian lẽo đẽo theo sau tôi và không ngừng làu bàu, kiểu này, Gwyn nên tỏ ra có ích trong cuộc gặp mặt sắp tới. Đồng thời, tôi nhận ra Ian cũng có thể sẽ đóng một vai trò nhất định, qua màn cãi nhau với Gwyn ban nãy.

Chúng tôi dạo bước về phía cái hồ ở ngay trung tâm của vùng đất này. Tất cả dòng nước ở Vực Sâu này đều chảy về phía cái hồ, kể cả thác nước, và nơi này cũng có một vài cư dân sinh sống.

'Ra đi, Nymue, ta biết ngươi đang ở đây.'

Tôi dùng Thần giao cách cảm hướng về cái hồ.

Shu Wook–!

Bỗng chốc, nước bắn lên từ dưới lòng hồ và dần tạo thành hình một đứa trẻ.

"Waaa! Đó... đó là gì vậy, thưa ngài?"

"A! Ta biết cái này! Ưm... là gì nhỉ? Ugh...."

Ian trợn tròn mắt kinh ngạc, bất ngờ đến nỗi ngã bệt xuống đất. Trái lại, Gwyn rít lên một tiếng, ôm đầu, cố lục lại trí nhớ của mình.

Làn nước dần tan biến, để lộ nguyên hình là một nàng tiên trong bộ đồ trắng tinh khiết, tựa như cơ thể cô là hiện thân của ánh ban mai vậy. Mài tóc lam bạch kim cùng đôi chân mày trắng bóng mượt, đôi mắt xanh như đại dương sâu thẳm và cũng tĩnh lặng như mặt hồ. Đôi môi màu cam tương phản hoàn toàn với khuôn mặt cô, tựa như một đóa hoa đang tưng bừng khoe sắc trên mặt biển phẳng lặng. Cô ấy hệt như một nàng tiên trong những trò mà tôi từng chơi hồi còn bé.

"Vua của Hố Sâu, ngài hạ cố đến đây có việc gì sao?"

'Ta đến để gặp các thần dân của ngươi.'

"Chúa tể tiền nhiệm thậm chí còn chẳng qua tâm đến nơi này. Vậy, tân chúa tể muốn gì ở chúng tôi?"

Nymue ở khoảng cấp độ 50 và là thủ lĩnh của các tinh linh trong hồ. Trừ một cái ra, thì hầu như mọi chỉ số của cô ấy đều cao hơn tôi đáng kể. Trong trường hợp buộc phải chiến đấu thì tôi chỉ có cơ may thắng nếu tôi sống sót qua được đợt tấn công đầu tiên của cô ấy.

Tôi lắc đầu.

"Cuộc viếng thăm này chỉ để chứng tỏ thiện chí của ta thôi."

"Phải rồi, Nymesu... Nymue! Kẻ phản bội Nymue!"

"Con khốn pixie kia, ngậm miệng lại! Về mà chổng cái mông bẩn thỉu của ngươi rồi xu nịnh với Oberon ấy!"

"Pfff~ mông của ta rất sạch nhé! Đó, nhìn đi! Sạch đúng không?"

Bất ngờ thay, mối quan hệ giữa Gwyn và Nymue không được tốt cho lắm. Tôi bỗng sực nhớ mình đã từng nghe qua cái tên Oberon trước đây, không phải là Tinh linh vương Oberon[note18525], Oberon Gengha sao?

Kueek Kueek

Mallepi nhảy khỏi vai Ian, và hào hứng sủa về phía Gwyn như một chú cún.

'Đủ rồi Gwyn! Chúng ta đến đây là để kết đồng minh.'

Có khoảng hai mươi tinh linh sống trong cái hồ này, và đều ở trạng thái trung lập cả. Vì tôi đã trở thành Kẻ Cai trị Vực Sâu nên tôi muốn tất cả sinh vật ở nơi này đều là đồng minh của mình.

"Chúa tể, nếu ngài để ả pixie ghê tởm này đi cạnh, thì hình tượng ngài sẽ bị bôi nhọ đấy ạ."

'Trật tự! Gwyn là bạn của ta.'

"Nếu đó là mệnh lệnh của ngài, tôi sẽ không ý kiến nữa."

'Ta có một đề xuất cho cô.'

"Xin ngài cứ nói."

Nymue vẫn giữ nét mặt lạnh tanh, dù trong lòng đang nghĩ gì thì cái mặt cô ấy vẫn cứ trơ trơ như thế.

'Gia nhập với chúng ta, và ta sẽ chia cho các ngươi một phần mật của Rễ Thế Giới.'

"Ngài nói... thật ư? Chúng tôi chỉ là những tinh linh bị lưu đày, là những kẻ yếu đuối và kém cỏi..."

'Đừng tự đánh giá thấp bản thân đến vậy. Bất kể lý do là gì, một khi ngươi đã là thần dân của ta, thì ta sẽ đối xử tốt với ngươi. Nếu quan hệ giữa hai bên xấu đi thì sẽ rất tồi tệ.'

"Dĩ nhiên, chúng thần sẵn sàng phục tùng ngài thưa Chúa tể."

Có vẻ giá trị của thứ mật đó cao hơn tôi nghĩ. Khuôn mặt bình tĩnh của cô ấy đã thay đổi hẳn khi tôi đề cập đến việc chia sẻ nó. Mới nãy cô ấy còn vô cùng cảnh giác mà giờ đã ra vẻ thân thiện.

"Ehehehe~ Giờ Nymue là thuộc hạ của bạn tui rồi, thế nghĩa là tui cũng có quyền ra lệnh cho cổ đúng hăm."

'Thôi đi Gwyn. Cô làm tôi bực rồi đấy.'

"Sao dợ? Chompy ghét ra rồi à? Hay là con mụ tiên già đó tốt hơn ta?"

'Không phải vậy. Nymue là đồng minh của chúng ta, tốt nhất là cô đừng nên đối xử tệ với cô ấy.'

"Nhưng chẳng phải họ đã phục tùng chúng ta rồi sao!"

Tôi chộp lấy đôi cánh của cô ấy như bắt một con chuồn chuồn, ép cổ phải chào Numye một cách đường hoàng.

'Thất lễ quá. Thay mặt cô ấy, ta thực sự xin lỗi.'

"Chỉ là chuyện nhỏ thôi ạ. Thần chân thành cảm ơn vì sự rộng lượng của ngài, thưa Chúa tể."

Tôi sẽ cho lũ mối mang mật đến sau, trong tương lai nó sẽ được chia sẻ thường xuyên hơn.

"Đội ơn ngài, thưa Chúa tể đáng kính. Nếu ngài cần giúp gì, xin hãy cứ nói với chúng thần."

'Ta chuẩn bị đi đây, khi khác gặp lại.'

Tôi gật đầu nhẹ với cô ấy, thì bỗng dưng Nymue chào từ biệt vô cùng thanh lịch. Cô nắm hai vạt váy và cúi đầu một cách tao nhã, rồi từ từ tan biến dần giữa lòng hồ.

Tôi quay lại hướng Ian, cô ấy vẫn còn đang ngồi bệt ra đất, Mallepi thì liếm lia lịa chân cô.

"N-ngài... Johra, tiên nữ đó.... ngài biết cô ta, sao?"

'Đây là lần đầu tiên bọn ta gặp nhau.'

"Nhưng, nữ tiên xảo trá đó là kẻ mà vua tinh linh Oberon đã cảnh báo với tôi. Sao ngài có thể thản nhiên đối mặt với cô ta như vậy?"

Dường như mối quan hệ giữa Nymue với vua tinh linh, Oberon, không được tốt cho lắm.

'Ta nghĩ mình không việc gì phải sợ, bởi cô ta giờ đã là một thần dân ở đây.'

"Ngài Johra lúc nào cũng khiến tôi phải kinh ngạc. Ban đầu tôi cứ tưởng là do bản tính quái vật của ngài, nhưng thật ra là do cách ngài suy nghĩ."

'Trùng hợp thôi, ta chỉ thuận theo tự nhiên.'

Bất ngờ, Gwyn bay ra trước mặt Ian và lè lưỡi với cô.

"Lêu lêu lêu~ Cô ngạc nhiên chỉ bởi cô ta đột ngột xuất hiện trên mặt hồi thôi sao!"

"Hừ! Đồ nghịch ngợm. Đợi đấy, tôi tóm cô giờ!"

Kueeeeeeek

Ian đuổi theo Gwyn cho đến khi cả hai cùng kiệt sức và mệt đứt hơi. Mallepi cũng tham gia cùng với hai cô gái, và cũng nhanh chóng thở hổn hển. Thế nên, tôi cho cậu nhóc ăn thêm một ít thịt mối.

'Được rồi, đi tiếp nào. Chúng ta còn phải gặp nhiều người lắm.'

"Hay lắm! Lên đường thôi!"

Gwyn đúng là rất tinh nghịch, nhưng Ian cũng dễ bị chọc tức quá. Hai người họ cứ như nước với lửa, không bao giờ có thể hòa hợp được.

"Cô... nếu cô còn dám phá đám ngài Johra nữa thì chính tôi sẽ xử lý cô!"

"Ừm, ừm!"

Gwyn quay lại nghỉ ngơi trong hộp sọ tôi. Tôi tự hỏi không biết mình có chiều hư cô nàng quá không.

Dù sao thì, hôm nay, những cư dân của hồ nước đã chấp nhận vào liên minh. Tuy Gwyn và Ian không có ích như tôi nghĩ, nhưng kết quả vẫn là thành công.

Chỉ thoáng nghĩ đến cuộc gặp mặt tiếp theo cũng đủ khiến tôi phải cau mày, liệu tôi có thể kết đồng minh với họ được không đây?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện