Translator: Drake

_____________________________

- Meow, meow, meow

Theo thong thả ngâm nga, bước ra khỏi lối di chuyển từ tầng 60 nối xuống 50

- Mình phải nhanh lên mới được meow. Con người còn đang chờ nữa, meow!

Cậu nhóc nhanh chóng đi vào lối đi nối giữa tầng 40 và 50.

- Là nó à?

Ba con sói màu bạc xuất hiện ngay khi bóng dáng của cậu vừa mới khuất dạng. Chúng là người thuộc tộc Bạc Lang – một gia tộc kiếm sống bằng nghề làm lính đánh thuê suốt nhiều thế hệ.

Hiện tại chúng đang nhận nhiệm vụ được giao bởi Grid – một địa chủ sống tại tầng 55 – để lấy lại một trong những vật phẩm bị mất cắp. Nó là một chiếc mũ rơm bình thường, thứ vật phẩm có thể tìm thấy ở bất cử đâu.

Chúng không hiểu tại sao địa chủ Grid lại muốn một chiếc mũ rơm bình thường như thế nhưng chuyện đấy cũng chẳng quan trọng. Chúng là lính đánh thuê, chỉ cần có tiền là đủ.

Và rồi manh mối duy nhất mà chúng tìm được bằng cách huy động tất cả tộc nhân là một trong những tên trộm đã đưa chiếc mua rơm cùng với những thứ khác cho một cửa cửa hàng rèn tại khu vực mua sắm trên tầng 75.

Trong lúc điều tra về chiếc mũ ấy, một trong những nhân viên tiệm rèn nhớ ra người đã mua chiếc mũ.

- Một thương miêu lưu động có lông màu vàng đã mua nó từ quầy rút thường

Sau đó, chúng lần theo những thương miêu có lông vàng quanh đấy và lần ra người có tiềm năng nhất chính là Theo, vậy nên chúng cứ nằm đó và chờ đến khi cậu xuất hiện.

- Đội trưởng Elka, ta nên làm gì ạ?

- Bây giờ thì cứ đi theo cậu ta đã.

Chúng là lính đánh thuê, nhưng do thỏa thuận giữa hiệp hội lính đánh thuê tự do và hiệp hội thương nhân nên những lính đánh thuê cũng có thể sử dụng thương nhân lộ nếu họ cũng trả phí sử dụng tương ứng.

Vậy nên ba con sói đi theo Theo, tiến vào trong thương nhân lộ.

Và rồi,

- Tại sao tộc Bạc Lang lại ở đây?

Jeras – cũng đang bám đuôi Theo – nhanh chóng chạy đuổi theo.

Còn cậu nhóc nào đó cứ thế không biết tí gì về chuyện mình đang bị theo đuôi, vui vẻ đi xuống tầng 38 – nơi những túi và–… à lộn, những khách hàng đang chờ.

******************

Ngày thứ 186 bị kẹt.

Sau khi dùng bữa trưa trên mặt đất, Sejun cùng với thỏ đen và gấu con cùng nghỉ trưa một lát rồi đi xuống hang động.

Và rồi,

Xoẹt

Khi cậu đang mải thu hoạch những chùm cà chua bi

Chíp.

Míp.

Thỏ chồng đi đến gần cậu cùng với thỏ lưới liềm rồi chỉ vào ruộng ngô. Những thân cây ngô xanh rờn trơ trọi đứng đó sau khi những trái bắp đều đã được thu hoạch hết.

- Sao lại là ruộng ngô?

Cậu không biết liệu mấy bắp ngô có lớn trở lại như mấy quả cà chua bi không hay là cần phải cắt toàn bộ hết rồi trồng lại từ đầu, vậy nên cậu cứ mặc kệ để mấy thân cây ngô ở đó.

Míp!

Thỏ lưỡi liềm làm hành động như thể cắt phần gốc của mấy cái thân cây chỗ ruộng ngô.

- Oh~ vậy là tao cần phải cắt mấy cái này à?

Chít!

Thỏ chồng gật đầu. Có vẻ như là đáp án thứ hai rồi nhỉ, cắt hết rồi trồng lại.

Vậy nên sau khi kết thúc công việc thu hoạch ở ruộng cà chua bi, cậu liền quay ra chỗ ruộng ngô để cắt hết chỗ thân ngô.

Loạt xoạt loạt xoạt

Sejun buộc chặt đống thân cây lại với nhau rồi chuyển chúng lên mặt đất. Gần đây cậu thường hay che phủ mấy mảnh ruộng phía trên bằng lá hành hoạch mấy nhành cà chua bi.

Việc che phủ như thế sẽ tạo bóng râm và hạn chế việc mất nước do bị ánh mặt trời chiếu sáng liên tục. Nhờ thế nên việc tưới tắm cho cây cũng được hoãn lại đôi chút để cậu có thời gian cho những công việc khác.

- Kéo!

Gấu con gầm lên, nó dùng sức kéo hết tất cả những khóm thân cây ngô được buộc lại thành 40 thân mỗi khóm, tổng cộng có 139 thân được chuyển lên trên, chia làm 4 lần.

Sejun cẩn thận chia chỗ thân cây kia ra rồi phủ lên khu ruộng trồng lạc, tránh để lên thân cây đè lên những khu vực mà gieo hạt ở dưới. Và rồi cậu cũng phân tán chỗ thân ngô còn lại ở những khu ruộng được đào luống làm sẵn chuẩn bị trước.

Và khi công việc đã hoàn thành…

Grào.

Huyết Đại Hùng mẹ trở lại để đón con nó.

Grào!

Gấu con trèo lên đầu mẹ nó rồi vẫy vẫy tay chào mọi người.

- Tạm biệt! Mai gặp lại nhé!

Sejun cũng vẫy chào lại con gấu rồi đi xuống hang động, hoàn thành nốt phần việc còn lại và đi ngủ.

********

Sáng hôm sau

Grào.

Không như mọi khi, lần này không phải là gấu con mà là gấu mẹ đánh thức Sejun dậy.

- Hmm… có chuyện gì vậy?

[Quản lý tòa tháp nói rằng Huyết Đại Hùng phát hiện ra dấu vết của một quái vật khác xung quanh khu vực hang động]

Aileen nhanh chóng trả lời thắc mắc của cậu.

- Một con quái vật khác?

Kể cả lũ thỏ, một sinh vật cực kì nhạy cảm với âm thanh, cũng im lặng suốt đêm mà…?

[Quản lý tòa tháp nói rằng Huyết Đại Hùng nghĩ đó là của sinh vật có sừng]

- Sinh vật có sừng?

Vừa nghe đến từ “sừng” là cậu lại ngay lập tức nghĩ đến núi đất cao 7m hồi xảy ra Lam Nguyệt

- Nghiêm trọng rồi đây…

Cậu lên trước để quan sát xung quanh. May mắn là mấy mảnh ruộng không có bị phá hoại,

Mà thay vào đó…

- Huh?!

Toàn bộ chỗ thân cây ngô dùng để phủ lên mặt ruộng giờ chẳng thấy đâu nữa!

**************

Woocheon Sam (Minotaur 1003) đang đi loanh quanh để tìm kiếm thứ cỏ ngon lành mà Nhân Ngưu Vương đã ra lệnh

Đúng lúc đó,

Khịt khịt

Một thứ mùi hương thơm lừng thoang thoảng đâu đây.

Gì vậy?

Woocheon-sam cần thận đi vào vùng đất hoang. Đây là một nơi chẳng có giá trị gì nên cũng chẳng có ai đến đánh dấu lãnh thổ.

Tuy nhiên cũng vì chẳng có ai sở hữu khu vực này nên mọi con quái vật có thể ra vào tùy ý vậy nên cần phải cẩn trọng… Mùi của lông đỏ rất nặng nên có thể thấy có một con vừa mới đi ngang qua không lâu.

Woocheon-sam cẩn thận tiến vào, nó cố gắng tránh không phát ra tiếng động rồi tiến tới khu vực đang tỏa ra mùi thơm kia.

Và ngay khi nhìn thấy những cây cỏ xanh mướt với mùi hương ngon lành đang trải dài trên mặt đáy, nó nhanh chóng nhặt hết lên.

Sếp sẽ khen mình cho mà coi!

Woocheon-sam ôm đầy “cỏ” ở hai tay, vội vã quay về lãnh thổ của nó.

Và cứ thế, toàn bộ chỗ thân cây ngô, lá hành hay các nhành cà chua bi mà Sejun trải lên để tránh mất đổ ẩm cho đấy bị cướp sạch.

*********

Grào!

Huyết Đại Hùng mẹ cảnh báo cho Sejun về việc xâm phạm nơi này của con quái vật khác rồi bắt đầu đi tuần. Nó dự định sẽ tập trung vào đi tuần theo hướng mà phát hiện ra dấu vết của con quái vật kia.

Sau khi gấu mẹ rời đi, Sejun cứ thế mà ngẩn người ra suy nghĩ.

- Mà… thôi thì trước hết cứ coi như là may đi.

Mặc dù việc tại sao con quái vật đấy lại lấy hết mấy cái thân cây ngô các thứ linh tinh trên đó vẫn còn là dấu chấm hỏi nhưng cậu vẫn tập trung vào việc chính là không có ai bị thương.

Tuy nhiên, cũng không có gì đảm bảo rằng lần sau cũng sẽ giống như thế này nên việc chuẩn bị phương án đối phó vẫn là nên làm.

- Mình cần phải có sức mạnh để tự bảo vệ bản thân mới được

Và thứ mà Sejun đang nghĩ tới làm thước đo chính là lũ Ong Mật Độc. Cần phải tăng số lượng của chúng lên để bảo vệ xung quanh thôi.

Hiện tại số ong độc trong hang động đã tăng lên nhanh chóng và giờ cũng đã vượt qua con số 200. Đây vẫn là một con số khá nhỏ để có thể đối phó với một con quái vật tại nơi này, nhưng nếu số lượng tiếp tục tăng lên, nó sẽ chạm đến cấp độ là đe dọa lũ quái.

Nghĩ vậy, cậu lặng lẽ ngồi xuống nơi chứa kén của Nữ Hoàng Ong Mật Độc gần tảng đá buộc dây.

Hôm nay là ngày mà ong chúa sẽ phá kén chui ra.

Dựa theo những dòng thông tin mà cậu đã đọc được trên kén của ong chúa thì người đầu tiên mà nó thấy sau khi phá kén sẽ được coi là chủ nhân của nó. Vậy nên hôm nay Sejun quyết định đình công và chờ cho đến khi ong chúa nở ra.

Khi cậu cẩn thận bỏ chỗ lá đang che đi hố đất đặt kén ong chúa và nhìn vào bên trong

Xoạt xoạt.

Nữ hoàng ong đang chật vật chui ra khỏi kén.

- Cố lên nào!

Cậu lặng lẽ cổ vũ ong chúa và rồi lại tiếp tục che nó bằng mấy cái lá.

Sejun nhìn xung quanh, đảm bảo là không có ai rồi im lặng lôi khoai lang sấy ra, vừa ăn vừa nhâm nhi cà phê, tránh làm ảnh hưởng đến công cuộc phá kén của ong chúa.

Và cũng để để phòng sau khi phá kén ong chúa sẽ thấy đói nên cậu cũng chuẩn bị một nhành hoa cà chua bên cạnh.

Cậu cứ chờ… cứ chờ… chẳng biết chờ đến bao lâu~

Buzz, buzz.

Tiếng vo ve đặc trưng của loài bọ bắt đầu vang lên bên trong cái hố ấy

- Được rồi?!

Cậu cẩn thận nhẹ nhàng bỏ cái lá ra

Phần phật phần phật

Nữ Hoàng Ong Mật Độc chầm chậm bay lên từ trong hố và nhìn vào mắt cậu.

[Bạn đã thành công ấp nở kén của Nữ Hoàng Ong Mật Độc]

[Nữ Hoàng Ong Mật Độc mới nở đã công nhận bạn làm chủ nhân]

[Độ thành thạo kĩ năng Người Nuôi Ong Lv.2 của bạn tăng mạnh]

[Độ thành thạo kĩ năng Người Nuôi Ong Lv.2 của bạn đã đầy, kĩ năng của bạn đã lên cấp]

Phần phật phần phật

Ong chúa cọ cọ cơ thể nó vào tay cậu.

Và rồi có vẻ như nó cũng đói nên liền bay về phía hoa cà chua bi và bắt đầu hút mật.

- Được rồi, cứ ăn nhiều vào nha.

************

- Cái này là ở vùng đất hoang sao?

- Vâng sếp!

- Cậu làm tốt lắm.

- Cảm ơn sếp!

Woo Cheon Sam vui vẻ nhận lời khen từ Nhân Ngưu Vương.

Nhom nhom nhom.

Vua Minotaur vừa ngạc nhiên vừa nhai chỗ cỏ mà Woo Cheon Sam mang về. Từng cọng từng cọng vừa mềm vừa ngọt.

Thật không thể tin nổi là thứ cỏ nạy lại bị bỏ ở vùng đất hoang. Nó vốn định gửi lính của mình đi đánh chiếm vùng đất đấy nếu có thể nhưng mà… chỗ cỏ này thực sự quá nhỏ rồi.

Lượng cỏ được đặt trước mặt vua nhân ngưu chẳng qua chỉ bằng 1 phần mười lượng đã bị trộm lấy ở chỗ Sejun. Phần còn lại…

Ợ. Em xin lỗi sếp. [note52365]

Woo Cheon Sam thầm xin lỗi sếp mình trong đầu sau khi ợ. Trong lúc đi kiếm cỏ đem về cho sếp khiến nó đói quá nên thành ra ăn chỗ cỏ ấy đến khi nó mới thôi. Nhưng mà cũng nhờ việc này nên Nhân Ngưu Vương mới không gửi lính đến chiếm vùng đất hoang kia.

Woo Cheon Sam, mau đến vùng đất hoang và mang thêm cỏ về đây!

Vâng thưa sếp!

Theo lệnh của vua, Woo Cheon Sam quay lại vùng đất hoang kiếm tiếp. Cơ mà đương nhiên là trước đó… căng da bụng trùng da mắt mà~ nên chắc là nó đi kiếm chỗ nào yên tĩnh đánh một giấc thôi. [note52366]

********************

Tầng thứ 38.

Đã 5 ngày trôi qua và những thức tỉnh giả khác vẫn đang đợi Theo. Phần lớn trong số họ đã bỏ cuộc và rời đi, chỉ còn lại 2 đội thực sự cần món Cà Chua Bi Ma Thuật nên vẫn ở lại.

- Cậu nghĩ cậu ta có khi nào xuống tầng khác không?

- Không, chắc là nguồn cung xảy ra chút vấn đề gì đó thôi.

Khi bọn họ vẫn còn đang tưởng tượng ra vô số viễn cảnh làm lí do cho sự vắng mặt của Theo,

- Con người, ta đến rồi đây.

nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến luôn :v

- Cậu ta đây rồi!

- Theo, sao cậu đến trễ vậy?!

Những thức tỉnh giả đó chào mừng cậu.

- Xin lỗi, meow. Ta có chút việc ấy mà. Cơ mà… meow? Sao độ nổi tiếng của ta giảm rồi à?

Đôi tai của cậu khẽ rủ xuống khi nhìn thấy số lượng những thức tỉnh giả nữ ít hơn dự tính. Lần này cậu đã mang theo lượng lớn Cà Chua Bi Ma Thuật cấp D vậy mà…

- Không đâu, mọi người đều muốn tới mà. Chẳng qua là do chúng tôi sợ làm cậu khó chịu nên quyết định rút bớt và chỉ còn ngần này thôi.

- Vậy sao meow? Lần sau các ngươi không cần làm vậy nữa đâu.

Nghe những lời đó của Kim Dong Sik, tai Theo lại dựng đứng lên đầy vui vẻ.

- Tôi hiểu rồi.

Trong vô thức, Kim Dong Sik thốt ra lời nói dối mang hảo ý với chú mèo tội nghiệp này.

”Tại sao mình lại làm vậy chứ?” [note52367]

Anh thậm chí còn chẳng hiểu nổi hành vi của chính mình. Chỉ là khi nhìn thấy Theo thất vọng như vậy nên anh muốn động viên cậu nhóc lên xíu thôi. [note52368]

Khi vị đội trưởng nào đó, đang dần dần trở thành con sen của lũ mèo, vẫn còn đang mải suy ngẫm về hành động của mình.

- Cà Chua Bi Ma Thuật mà ta bán hôm nay là cực kì đặc biệt đấy, meow!

- Bọn tôi biết mà. Đó là lí do tại sao bọn tôi đến mua của cậu mà.

- Không! Lần này nó còn đặc biệt hơn nữa cơ! Nó là Cà Chua Bi Ma Thuật cấp D meow!

- Cái gì?! Cấp D?!

Những thợ săn, vốn còn tưởng Theo đang đùa, mắt chữ A mồm chữ O vì sốc.

Trong tòa tháp này, cấp độ càng cao thì hiệu ứng cũng càng cao. Giờ bọn họ cảm thấy thời gian chờ kia cũng đáng.

- Tôi có thể xem thông tin được không?

- Tôi cũng muốn xem!

- Tôi nữa!

Bọn họ nhanh chóng chạy đến chỗ Theo để xem thông tin của mấy quả cà chua kia.

- Con người! Mau xếp thành một hàng đi, meow!

Theo lệnh cho các thợ săn xếp hàng và để họ kiểm tra thông tin của chỗ cà chua, từng người từng người một.

- Thực sự là cấp D này!

- Giảm 20g chất béo?

- Lượng ma thuật cũng tăng lên 0.2 nữa.

- Hạn sử dụng là 60 ngày.

Sau khi các thứ tỉnh giả hoàn thành việc kiểm tra.

- Hôm nay, ta sẽ bán tổng cộng 2000 quả, 400 quả một lần, bắt đầu đấu giá, meow!

Theo bắt đầu phiên đấu giá lần này.

- 70 đồng tháp!

- 90 đồng!

Chỉ trong nháy mắt, giá của cà chua bi cấp D đã vượt quá con số 0.2 đồng 1 quả.

Nhưng thợ săn sẵn sàng nâng cao giá mà chẳng chút nghĩ ngợi về tiền bạc. Cà Chua Bi Ma Thuật cấp D là thứ vẫn còn chưa được tung ra ngoài. Cân nhắc đến độ hiếm của món vật phẩm này, vậy thì vụ mua bán lần này chẳng khác nào một vụ đầu tư lớn.

Giá cả lao nhanh như tên lửa, rất nhanh những quả cà chua ấy được bán thành 0.3 đồng mỗi quả cấp D, và rồi

- Bán hết, meow!

Theo bán hết 2000 quả Cà Chua Bi Ma Thuật cấp D và thu về tổng cộng 612 đồng tháo, và tổng doanh thu từ trước đến nay của cậu cuối cùng cũng vượt qua 1000 đồng tháp rồi!

- Puhuhu. Cuối cùng, mình cũng trở thành thương nhân lưu động trung cấp rồi, meow! Giờ thì không cần phải sợ Park Sejun nữa rồi, meow!!!

Cuối cùng, cậu nhóc cũng có thể tự hào mà ngẩng cao đầu trước mặt Sejun.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện