“Được rồi, cũng vừa hết công đoạn nên nghỉ giải lao thôi nào.”
“Ô… mệt quá đi…”
Nora nằm gục mặt trên bàn.
Mặc dù việc nghiên cứu ma pháp đã được bắt đầu, nhưng chúng tôi chưa thể tạo ra thành quả ngay lập tức được.
Về tính chất của Phong Ma Thạch, chúng tôi vẫn đang cố gắng hết sức thử nghiệm tác dụng của nó và lặp đi lặp lại việc quan sát kết quả thí nghiệm.
Về chuyện tái hiện nền văn minh Trái Đất, quá trình sẽ là tôi giải thích với Nora, sau đó thì em ấy giải thích tri thức ma pháp ngược lại cho tôi. Mọi chuyện cứ lặp lại như thế.
Chúng tôi không thể nào cứ “Này, em dùng ma pháp tái hiện lại cách vận hành này nhé!” rồi “OK!” được.
Tuy có tri thức cao về ma pháp, nhưng những phương diện khác thì Nora không được như vậy. Mặc dù được cho làm nhiều nhiệm vụ lặt vặt dưới sự dạy dỗ của Đại Hiền Giả nên em ấy có được thường thức của một người bình thường, chỉ là Nora vẫn lộ ra nhiều điểm đúng với tuổi tác của mình.
Em ấy có sức tập trung rất cao, nhưng lại không đủ tinh thần và sức khoẻ để làm việc trong thời gian dài.
Ở trường cấp 1 hay cấp 2, mỗi tiết học sẽ là 45 phút và giải lao 15 phút. Khi lên đến cấp 3 thì một tiết học lại kéo dài từ 50 phút cho đến gần một tiếng.
Và vào giảng đường đại học thì một tiết học 90 phút cũng là điều bình thường. Còn công cuộc nghiên cứu này thì không có giới hạn thời gian gì cả.
Điều tôi muốn nói đến ở đây rằng: cho dù có là thiếu nữ nhỏ bé hay không, việc liên tục ngồi học tập và nghiên cứu lâu dài sẽ dẫn đến tinh thần và cơ thể trở nên mệt mỏi.
Luco và Mix thì cũng như thế, Illias thì đang úp mặt xuống bàn.
…Chắc không phải vì cách dạy của tôi buồn ngủ hay gì đó đâu.
“Cô bảo mình có thể chiến đấu ba ngày ba đêm không ngủ không nghỉ cơ mà. Sao mới học được vài tiếng đã nằm rồi hả?”
“Anh nói gì chứ, chuyện này mệt lắm đó… Ngược lại thì tôi còn đang khó hiểu tại sao thể lực của anh lại duy trì được như vậy đấy.”
“Nói về tiêu hao thể lực thì tôi chỉ ngồi thôi mà, trừ việc cơ thể có chút cứng lại thôi.”
“Nghĩ đến chuyện mấy kẻ bị trói trong nhà ngục phải nếm trải cảm giác đau khổ thế này khiến tôi chợt có cảm giác tội lỗi quá.”
“Tôi có thể cảm nhận được cảm nghĩ thành thật trong ví dụ cô đưa ra đấy. Nhưng trong thế giới này hầu như không có hình phạt bắt bỏ tù nào cả mà.”
Ở đây không tồn tại cơ sở như nhà tù. Mặc dù trong doanh trại hay lâu đài vẫn tồn tại nhà ngục để giam giữ ác nhân, nhưng đó chỉ là nơi chấp chứa tạm thời để thực hiện thẩm vấn mà thôi. Giống như phòng tạm giam của sở cảnh sát vậy.
Về cơ bản, nếu phạm tội thì họ sẽ bị tịch thu tài sản địa vị, bị trừng phạt trên thân thể, hoặc thậm chí là tử hình.
“Có cả hình phạt giam giữ sao?”
“Thế giới bên này có sự quan tâm rất lớn đối với mạng người, có nhiều người phản đối án tử hình lắm. Thay vào đó, phạm nhân sẽ bị các hình phạt như cải tạo hoặc giam lỏng. Dù nhận hình phạt nào thì họ cũng phải sinh hoạt tại nhà tù chuyên dụng trong một khoảng thời gian. Cũng có thể xem như đó là hình phạt tước đoạt sự tự do vậy.”
“Không trừng phạt mà chỉ ở trong ngục thôi sao? Thế giới của anh dễ dãi thật đấy.”
“Cũng không hẳn đâu. Chẳng hạn như trong hình phạt cải tạo, họ có nghĩa vụ phải lao động và sinh hoạt trong thời gian đã định với kỳ hạn lâu dài. Ví dụ như sơn tặc phải giữ nề nếp sinh hoạt giống hiệp sĩ thì cô hiểu sự vất vả trong đó phải không nào?”
“Ừm… Tức đó là hình phạt để khiến người khác hối cải. Đúng là với ác nhân thì điều đó sẽ vô cùng khó khăn.”
“Còn giam lỏng thì là hình phạt dành cho những người vô tình phạm tội nhẹ nên không có nghĩa vụ lao động, chỉ là sinh hoạt suốt trong phòng giam thôi.”
“Cái đó thì dễ chịu hơn nhỉ.”
“Làm gì dễ thế. Cho dù không muốn phải làm việc, nhưng nếu họ thật sự không được cho làm gì thì sẽ càng khó chịu hơn nữa. Phần lớn người nhận hình phạt này đều tình nguyện lao động. Buồn chán có thể giết chết con người đấy.”
“…Đúng là nếu chỉ một hai ngày còn tốt, chứ nếu nhận phải hình phạt đó thì đầu óc sẽ trở nên điên loạn mất.”
“Tiện thể thì thời hạn là từ vài năm đến vài chục năm, đương nhiên cũng có kẻ kết thúc cuộc đời trong nhà giam cơ. Nếu là vài năm thì họ còn khởi đầu lại trong tình trạng bất lợi khi hoà nhập xã hội, nhưng khi thời hạn lên đến vài chục năm thì họ đã bị lạc hậu so với thời đại rồi. Người ta hay bảo đó là hành vi quyết định cả cuộc đời đấy.”
“Nhưng người bằng hữu, nếu giam giữ thời gian dài như vậy thì không phải quy mô của cơ sở chuyên dụng cũng phải lớn lắm sao?”
“Đúng thế, thế giới bên này có một cơ sở được gọi là nhà tù. Cũng có thể gọi đó là đích đến của tội phạm nữa.”
“Hầy, tôi thật sự không hiểu lắm mấy cái cơ sở dành cho tù nhân như vậy.”
Nó cũng đại diện cho một thế giới quan kiểu Dystopia, cũng thường được dùng làm đề tài cho khát vọng đối với tự do. [note47564]
Mấy bộ phim truyền hình hay điện ảnh về thoát ngục cũng nổi tiếng lắm.
“Tiện đây thì tôi sẽ kể một câu chuyện thú vị. Kỳ hạn hình phạt cải tạo thay đổi tuỳ vào tội nặng hay nhẹ thì không cần phải nhắc, thế các cô nghĩ kỳ hạn dài nhất là bao lâu?”
“Chuyện đó… quả nhiên là đến khi chết chứ nhỉ?”
“Không hề, trong hình phạt cải tạo không tồn tại kỳ hạn [cho đến khi chết]. Mấy cái như vô thời hạn thì không có tại đất nước bên này, còn hình phạt có thời hạn cho đến khi chết như án chung thân thì khác. Tôi đang nói về thời gian được cộng vào ấy.”
“Hừm… thế thì… 50 năm?”
“Kỷ lục thế giới là 140.000 năm đó.”
“….Hả?”
“Rất hiếm có trường hợp cực đoan như vậy, nhưng mấy án cải tạo từ trăm năm cho đến mười ngàn năm cũng tồn tại khá nhiều.”
“Khoan khoan, làm sao họ có thể sống lâu tới như vậy chứ… Không phải điều đó đồng nghĩa với tử hình hay sao?”
Phạm trọng tội nhưng án tử hình lại không phù hợp, cho nên những trường hợp bị phán án tử một cách gián tiếp như thế này xảy ra khá nhiều trong lịch sử.
Vẫn có ý kiến cho rằng nếu đã thế thì tại sao không đưa ra hình phạt chung thân hay vô thời hạn cho rồi. Dù sao thì đó vẫn là những bài học nổi bật dành cho mọi người.
Còn có cả mấy trò đùa độc mồm như muốn chui vào nhà tù mấy đời người nữa cơ.
“Con người tại thế giới bên này chỉ cần hơn trăm tuổi đã là sống thọ rồi, nếu sống dai hơn nữa thì là thêm khoảng 20 năm. Về cơ bản thì chỉ cần hoàn thành kỳ hạn thì sẽ có thể ra khỏi tù. Ngẫm lại thì mấy kẻ bất tử bất lão lại có thể thực hiện án phạt đó đấy chứ.”
“Nói sao nhỉ… nghe cứ như một trò đùa vậy.”
“Tôi nghe anh bảo bên đó khá phát triển về y học nhưng tuổi thọ cũng chẳng khác biệt đến vậy nhỉ.”
“Hẳn là do khác biệt về ma lực rồi. Cứ tưởng tượng con người không có chút ma lực nào sống lâu đến vậy đi.”
“…Tuyệt thật đấy.”
“Đúng là tuyệt thật.”
Cả hai đều đã trải nghiệm cơ thể của người hiện đại nên hẳn sẽ không nghĩ rằng cơ thể này lại có thể sống đến trăm tuổi.
Mà tôi cũng chả biết mình liệu có thể sống được đến mức đấy không nữa.
“Anh trai, Nora ra ngoài hít thở không khí một chút đây!”
“Ừ, đừng quên chào hỏi người gặp bên ngoài nhé.”
“Vậy thì tôi cũng đi chuẩn bị đồ uống đây.”
Thế là hai người Nora và Luco cùng nhau rời khỏi phòng.
Chúng tôi chỉ mới trải qua thời gian không lâu sau khi đội nghiên cứu ma pháp được thành lập. Tạm thời thì có lời đồn rằng tên nào đó là bạn thân của Marito đang làm chủ thể được lan rộng nên cũng không có ai đi chuyện bé xé ra to cả.
Tuy nhiên, khi một pháp sư nhỏ tuổi như Nora thực hiện việc nghiên cứu thì quả nhiên không thể tránh việc bị người khác dòm ngó với ánh mắt kỳ dị.
Vì vậy nên em ấy cần phải cẩn thận hết mức có thể trong việc giao tiếp.
Nếu đến mức như Illias thì khó mà vãn hồi được, nhưng với một cô bé như Nora, chỉ cần em ấy tạo ra thiện cảm với họ thì sẽ có thể tìm được chỗ đứng của mình.
Và trong phương diện này, người đáng trông cậy nhất chính là Luco. Thuật đối nhân xử thế của một hầu gái được học thêm cả lễ nghi phép tắc sẽ vô cùng có ích.
Illias là người đã dâng hiến cả đời cho con đường hiệp sĩ, Mix thì phá cách từ bỏ vị trí vương nữ mà trở thành mạo hiểm giả, Nora thì chỉ mới là trẻ con. Các thành viên ở đây đều gặp khó khăn trong mấy việc xã giao như thế.
Mặc dù sẽ khá mệt mỏi, nhưng chỉ có thể mong em ấy cố gắng về phương diện này.
“Bất tử bất lão sao… chuyện đó thì khó thật đấy.”
“Anh đang nhớ đến chuyện của Kim Ma Vương ư?”
“Cũng có chút. Chỉ cần cô ta không lộ thân phận thì sẽ có thể tiếp tục trị vì trong thân phận Quốc Vương Garne. Có rất nhiều biện pháp, chẳng hạn như thay đổi diện mạo, bảo rằng mình là con gái rồi tiếp tục kế thừa trong thân phận con người. Lỡ như thân phận thật sự của cô ta lộ ra rồi bị đuổi khỏi đất nước thì Kim Ma Vương vẫn có thể xây dựng thêm một quốc gia mới. Chỉ là cô ta sẽ phải tiếp tục cuộc đời không hồi kết như vậy.”
“…Trong thế giới vẫn có người ngưỡng mộ bất tử bất lão. Nhưng nghĩ đến việc phải sống như vậy khiến tôi không thể cảm thấy ghen tị với điều đó được.”
“Dù gì thì cô ta vẫn là Ma Vương, là kẻ phải sống trong sự căm ghét bởi con người cả đời. Nếu thế giới là địa ngục thì cô ta sẽ phải cải tạo vô thời hạn không có điểm cuối rồi.”
“Vậy thì đúng là cô ta phải sống cuộc đời đáng thương thật.”
Đương nhiên, nếu Ma Vương có thể sống tự do trong thế giới ấy thì đối với những người bình thường bị cầm tù chung, đó sẽ là kẻ vô cùng phiền toái.
“Nếu phát triển đến trình độ như Yugura Nariya thì hẳn sẽ có thể tìm ra phương pháp giải trừ ma pháp Tái Sinh. Cơ mà vẫn phải quay lại chuyện tại sao là người Trái Đất mà hắn ta có thể sử dụng ma pháp được.”
“Chẳng phải điều đó chỉ còn cách đi hỏi chính chủ hay sao?”
“Trong bảng xếp hạng người tôi không muốn gặp nhất thì hắn đang đứng trong mấy hạng đầu đó.”
“Mặc dù người đó vừa là anh hùng vừa là đồng hương ư?”
“Cá nhân tôi đã cảm thấy vô cùng biết ơn việc mấy cô không sợ hãi tôi rồi…”
“Mặc dù người bằng hữu cũng có điểm khiến người khác rợn người, nhưng tôi không hề cảm nhận được sự đáng sợ nào từ anh cả.”
“Nửa đầu hơi không cần thiết đấy. Cơ mà nếu tôi có thể sử dụng nhiều loại ma pháp như Yugura thì sao? Bộ các cô không nghĩ [A, tên này có khi nào sẽ tạo ra Cấm Kị như ma pháp Tái Sinh không…] ư?”
“Chuyện đó… Đúng là xét theo tính cách của anh thì có khả năng cao là sẽ tạo ra Cấm Kị kinh khủng hơn nữa… Nếu vậy thì có lẽ chúng tôi phải thận trọng đối xử với anh hơn bây giờ.”
Suy nghĩ của Illias không hề sai. Tôi là kẻ vừa sở hữu tri thức dị giới phong phú nhưng sinh mệnh lại vô cùng mỏng manh.
Cho nên tôi mới dễ bị tác động, chỉ cần đụng chuyện thì ai cũng có thể giết chết.
Nếu tôi lại xuất hiện với trình độ giống như vị anh hùng kia thì họ đành phải chú ý thiên hướng hành động của tôi do khả năng trở thành “cỗ máy chế tạo Ma Vương” thứ hai.
Và các mối quan hệ có được từ trước đến nay cũng sẽ tồn tại khúc mắc ở đâu đó.
Nghĩ lại thì việc đến thế giới này như một kẻ yếu đuối không phải là chuyện tệ lắm.
Đặt chuyện bị người khác thấy rợn người vì kỹ năng đặc biệt kia qua một bên, họ vẫn luôn trông cậy và thân thiện tiếp xúc với kẻ đến từ dị giới như tôi.
Đôi lúc tôi suýt rơi nước mắt vì sự dịu dàng của con người. Cơ mà không bao giờ có chuyện đó đâu.
“À mà Mix này, sau khi tiếp xúc Luco thì cô thấy thế nào?”
“A, về chuyện đó thì cô ấy thật sự vô cùng tuyệt vời! Quả nhiên là người phụ nữ được huynh trưởng công nhận. Thông thường thì tôi chỉ có sát ý với mấy kẻ tiếp cận huynh trưởng, nhưng đây là lần đầu tiên tôi lại cảm thấy thoải mái như vậy!”
“Tự dưng nghe được chuyện đáng sợ thật đấy. Ờ thì đúng là có nhiều kẻ toan tính khi tiếp xúc với anh ta, tôi cũng không phải không hiểu cảm giác của cô.”
“Nhưng mà… về chuyện đứng bên cạnh huynh trưởng thì không sao, chỉ là việc hỗ trợ huynh trưởng thì tôi có chút không yên lòng. Mặc dù vẫn trông đợi sự trưởng thành của cô ấy ở khoản đó, nhưng tôi vẫn muốn có thêm vài vương phi nữa.”
Ưm… Về cảm xúc đấy thì tôi cũng chẳng hiểu lắm, dù sao tôi cũng không tiếp xúc nhiều với chế độ đa thê.
Đối với Marito đã được thần thánh hoá trong lòng, có lẽ Mix cảm thấy chỉ một người thì không đủ để hỗ trợ anh ta.
Tình trạng brocon của cô ấy đã trầm trọng lắm rồi, ấy vậy mà quy mô của nó lại còn khổng lồ hơn nữa. Thật may là trong đó không bị xen lẫn bởi cảm xúc căm hận.
Nếu Mix có xuất thân trong xã hội hiện đại thì chắc chắn cô ấy đã hoá Yandere rồi. Xin cảm ơn thế giới kỳ ảo.
“Nên là người bằng hữu hãy tìm thêm cả người ứng cử cho vị trí vương phi thứ hai thứ ba nữa nhé!”
“Cô làm như tạo ra Ma Vương vậy…”
Bất chợt, tôi nghĩ đến chuyện nếu tìm hiểu thử các hầu gái khác thì có khi lại hợp ý Marito không chừng?
…Cơ mà một vị vua toàn hốt lấy thuộc hạ tại chỗ làm thì trông không ổn lắm.
“Trước tiên thì tính đến vị trí của Luco đã. Hẳn Mix cũng nhận ra rồi, việc Luco được đề bạt làm đại biểu nghiên cứu ma pháp là để củng cố địa vị của cô ấy đấy.”
“Ừ, điều đó hiển nhiên là tôi biết rồi! Cho nên tôi sẽ cố gắng làm việc cật lực cả ngày lẫn đêm!”
“…Có lẽ mình nên lập chế độ nghỉ phép có lương trước đã.”
Tôi không muốn biến nơi này thành chỗ nguy hiểm phải làm việc đến sức cùng lực kiệt. Lần tới phải thảo luận về lịch làm việc với Luco mới được.
“A, với cả chuyện cùng làm việc như thế này với người bằng hữu rất là vui nên đó cũng là một lý do để tôi cố gắng nữa!”
“Thế thì tốt quá, Illias thì trông sắp đầu hàng tới nơi rồi.”
“Hơ….”
Công việc chính của Illias là bảo hộ cho tôi. Song, khi ở trong lâu đài cực kỳ an toàn thì việc hộ vệ hầu như không có ý nghĩa.
Do vậy, không thể tránh khỏi việc cô ấy tham gia vào việc nghiên cứu ma pháp, chỉ là với kẻ sở hữu bộ não cơ bắp như Illias thì đây là công việc có quá nhiều gánh nặng.
Chỉ xét lượng ma lực thì đây là nhân tài hiếm có vượt qua cả Nora, nhưng cô ta lại không thể tỉ mỉ khống chế nó được.
Vốn dĩ các hiệp sĩ chính là sinh vật như vậy.
Học ma pháp cường hoá cơ thể, liên tục mài luyện phương pháp tái hiện sức mạnh đó chỉ bằng ma lực.
Rồi sau đó lại đạt được khả năng cường hoá độc nhất và tiếp tục rèn giũa bản thân. Nó gần giống như việc các vận động viên tiếp nhận chỉ đạo của dân chuyên và luyện tập vậy.
Trong quá trình đó, họ cũng học tập ma pháp cơ bản nhưng không đến mức chuyên sâu. Chỉ cỡ như giáo dục bắt buộc cấp 1 cấp 2 vậy.
Illias cũng đã học rất kỹ càng các ma pháp giúp ích cho sinh tồn nên không phải cô ấy không có tài năng.
Tiện thể thì tài năng của Nora cũng không cần phải nói nhiều. Em ấy đã có thể tự do sử dụng ma pháp kể từ thời thơ ấu, dù rằng đây là thời kỳ ma lực không hề ổn định.
Nếu phải nói về khuyết điểm hiện tại thì chỉ là phương diện thân thể của em ấy khá yếu. Tương lai thì chắc sẽ cỡ như Lacra mà thôi.
Giới hạn ma lực của em ấy cũng không phải quá đặc biệt. Có vẻ như nếu bắt đầu rèn luyện từ bây giờ thì có thể em ấy sẽ ngang bằng hoặc vượt qua cả Illias, cơ mà dù không vậy thì cũng đã đủ ấn tượng rồi.
“Cũng có nhiều nghiên cứu mà sau này mà Illias sẽ giúp ích được. Không cần phải miễn cưỡng đuổi theo đâu, chỉ cần thực hiện trong phạm vi năng lực bản thân là đủ rồi.”
Vốn dĩ đây là nơi một chuyên gia ma pháp như Nora và người dị giới trao đổi tri thức lẫn nhau. Khi một hiệp sĩ vẫn có thể cố bám trụ thì đó chính là do nỗ lực tuyệt vời của Illias.
Mặc dù vẫn còn người thoải mái theo dõi như Mix, cơ mà không nên quên rằng đây là em gái của Marito đó.
Ngoài ra thì Luco vẫn chăm chỉ học tập phần bên ngoài. Cô ấy đang lý giải rất rõ ràng vai trò của mình.
“Không theo kịp mà vẫn được khen thì tôi cũng không thấy vui vẻ gì lắm đâu…”
“Tôi nghĩ nếu mà bỏ ông Kara hay Lacra vô đây thì cô sẽ cảm thấy mình cố gắng lắm rồi đó. Thế nào?”
“…Tôi không muốn phải nhìn xuống người khác mới thoả mãn đâu. Thôi thì tôi sẽ thành thật tiếp nhận lời khen của anh vậy.”
“Giỏi lắm.”
“Anh ra vẻ thật đấy.”
Tuy là một người nghiêm túc cứng nhắc, nhưng những khi cô ấy sung sức thoải mái thì chỉ cần ngắm nhìn cũng khiến tâm trạng trở nên tốt hơn nhiều.
Đây là người mà tôi sẽ có mối quan hệ lâu dài nên phải duy trì quan hệ tốt với cô ấy.
“Cơ mà người bằng hữu, cái chuyện anh nói với huynh trưởng rằng muốn hộ vệ khác vào sáng nay như thế nào rồi?”
“À, nói ngay bây giờ luôn hả?”
“Này chờ đã, nói rõ ra đi nào.”
“Mix, làm ơn hãy nghĩ đến cách nói không gây kích động được không?”
Illias tóm lấy vai tôi, lâu rồi mới đau như thế này.
“….A, xin lỗi! Đúng là phát ngôn vừa rồi sẽ khiến Sir Ratzel trở nên bất an! Không phải đâu Sir Ratzel, người bằng hữu đang thảo luận về ngày nghỉ của Sir Ratzel đó.”
“Ngày nghỉ?”
“Mix đã không còn là hộ vệ. Mặc dù tôi hiểu là kể cả trong nước cũng phải có người bảo vệ, nhưng chỉ giao cho một mình Illias thì dĩ nhiên sẽ có nhiều chuyện bất tiện rồi.”
“Không hề có chuyện đó. Tôi có thể chuyên tâm vào việc chỉ bảo hộ một mình anh nên không có gánh nặng gì cả.”
“Vì có những thay đổi rõ mồn một nên tôi mới muốn ứng phó đó.”
“Làm gì có chuyện đấy, nếu có thì anh nói ra xem nào.”
“Trước tiên là thời gian luyện tập của cô giảm đi rồi phải không? Với cả thời gian tắm rửa của cô cũng giảm đi một nửa so với hồi mới gặp.”
“Hự!”
“Sau khi trở thành hộ vệ thì cô ra ngoài một mình được mấy lần? Trừ lúc kia ra thì cô đi ra ngoài cùng với Saira thêm lần nào chưa? Cô đã từ chối lời mời của Saira bao lần rồi?”
“Hự!!”
“Trước khi tận tuỵ cho việc khác thì đừng có hy sinh thời gian của mình.”
Đó là lý do tôi nhận thức được chuyện Illias đã bảo vệ cho tôi suốt ngày suốt đêm.
Đúng là so với khi tuần tra thì lượng công việc đã giảm đi, nhưng thời gian bị ràng buộc lại biến thành suốt cả ngày.
Với người ẩn thân như anh chàng ám bộ thì còn đỡ, chứ nếu khi nhìn quanh mà hộ vệ vẫn luôn ở đó thì sẽ phải để tâm rồi.
“Cho nên tôi mới thảo luận với Marito rằng liệu có thể cho ngày nghỉ với người không trân trọng thời gian cá nhân như Illias, đổi lại thì dùng người rảnh tay thay thế làm hộ vệ vào hôm đó. Đương nhiên là anh ta đã vui vẻ nhận lời.”
“Ngược lại thì tôi cũng cảm thấy tại sao đến nay mới làm vậy.”
“…Anh đã hứa là sẽ không giấu diếm rồi mà…”
“Tôi có giấu đâu mà.”
Những lúc có Mix hay Marito bên cạnh thì vẫn có khi Illias rời khỏi đó, tôi đã nói chuyện này vào lúc ấy.
Với Mix thì cô ấy nghĩ rằng bản thân cũng là hộ vệ với nhau nên thường nhờ Illias hành động riêng, với Marito thì bởi vì có anh chàng ám bộ nên không cần hộ vệ.
Nói thẳng ra là khi không có Illias thì Marito sẽ cao hứng hơn, thái độ cũng nhẹ nhàng thoải mái hơn.
Không phải anh ta ghét Illias hay gì, chỉ là đàn ông trò chuyện với nhau mà lại có phụ nữ thì cũng có chút không thoải mái.
“Illias là hiệp sĩ chứ không phải ám bộ. Nếu cô không xả hơi một chút thì cá nhân tôi cũng sẽ cảm thấy nặng nề. Cô cứ giao lưu thêm một chút với cả Ulffe hay Lacra đi.”
Mặc dù Ulffe và Lacra đều đã trở nên thân thiết với Illias, nhưng ít khi nào mà Illias lại chủ động làm thân với họ.
Về chuyện này thì tôi cảm thấy hai người đó có chút buồn, đặc biệt là Ulffe.
“Là người vẫn chưa thành thục mà anh lại bảo tôi xả hơi thì… Nhưng đúng là cứ dửng dưng với người khác thì có lẽ sẽ lặp lại tình huống trước đây. Thế thì tôi xin phép nghe lời anh vậy.”
“Được vậy thì tốt. Nhìn thấy Saira thất vọng mỗi lần bị từ chối làm tôi cũng thấy khó chịu lắm.”
“Hả!? Có cả chuyện đó sao!?”
“Cái kiểu thất vọng dễ nhận ra vậy mà cô còn không hiểu thì có vấn đề lắm đấy.”
“Hừm… Vậy thì trong thời gian tới, mình phải dành tất cả ngày nghỉ cho Saira mới được.”
“Làm ơn dừng cái lối suy nghĩ chỉ biết đầu biết đuôi đó đi.”
“Ô… mệt quá đi…”
Nora nằm gục mặt trên bàn.
Mặc dù việc nghiên cứu ma pháp đã được bắt đầu, nhưng chúng tôi chưa thể tạo ra thành quả ngay lập tức được.
Về tính chất của Phong Ma Thạch, chúng tôi vẫn đang cố gắng hết sức thử nghiệm tác dụng của nó và lặp đi lặp lại việc quan sát kết quả thí nghiệm.
Về chuyện tái hiện nền văn minh Trái Đất, quá trình sẽ là tôi giải thích với Nora, sau đó thì em ấy giải thích tri thức ma pháp ngược lại cho tôi. Mọi chuyện cứ lặp lại như thế.
Chúng tôi không thể nào cứ “Này, em dùng ma pháp tái hiện lại cách vận hành này nhé!” rồi “OK!” được.
Tuy có tri thức cao về ma pháp, nhưng những phương diện khác thì Nora không được như vậy. Mặc dù được cho làm nhiều nhiệm vụ lặt vặt dưới sự dạy dỗ của Đại Hiền Giả nên em ấy có được thường thức của một người bình thường, chỉ là Nora vẫn lộ ra nhiều điểm đúng với tuổi tác của mình.
Em ấy có sức tập trung rất cao, nhưng lại không đủ tinh thần và sức khoẻ để làm việc trong thời gian dài.
Ở trường cấp 1 hay cấp 2, mỗi tiết học sẽ là 45 phút và giải lao 15 phút. Khi lên đến cấp 3 thì một tiết học lại kéo dài từ 50 phút cho đến gần một tiếng.
Và vào giảng đường đại học thì một tiết học 90 phút cũng là điều bình thường. Còn công cuộc nghiên cứu này thì không có giới hạn thời gian gì cả.
Điều tôi muốn nói đến ở đây rằng: cho dù có là thiếu nữ nhỏ bé hay không, việc liên tục ngồi học tập và nghiên cứu lâu dài sẽ dẫn đến tinh thần và cơ thể trở nên mệt mỏi.
Luco và Mix thì cũng như thế, Illias thì đang úp mặt xuống bàn.
…Chắc không phải vì cách dạy của tôi buồn ngủ hay gì đó đâu.
“Cô bảo mình có thể chiến đấu ba ngày ba đêm không ngủ không nghỉ cơ mà. Sao mới học được vài tiếng đã nằm rồi hả?”
“Anh nói gì chứ, chuyện này mệt lắm đó… Ngược lại thì tôi còn đang khó hiểu tại sao thể lực của anh lại duy trì được như vậy đấy.”
“Nói về tiêu hao thể lực thì tôi chỉ ngồi thôi mà, trừ việc cơ thể có chút cứng lại thôi.”
“Nghĩ đến chuyện mấy kẻ bị trói trong nhà ngục phải nếm trải cảm giác đau khổ thế này khiến tôi chợt có cảm giác tội lỗi quá.”
“Tôi có thể cảm nhận được cảm nghĩ thành thật trong ví dụ cô đưa ra đấy. Nhưng trong thế giới này hầu như không có hình phạt bắt bỏ tù nào cả mà.”
Ở đây không tồn tại cơ sở như nhà tù. Mặc dù trong doanh trại hay lâu đài vẫn tồn tại nhà ngục để giam giữ ác nhân, nhưng đó chỉ là nơi chấp chứa tạm thời để thực hiện thẩm vấn mà thôi. Giống như phòng tạm giam của sở cảnh sát vậy.
Về cơ bản, nếu phạm tội thì họ sẽ bị tịch thu tài sản địa vị, bị trừng phạt trên thân thể, hoặc thậm chí là tử hình.
“Có cả hình phạt giam giữ sao?”
“Thế giới bên này có sự quan tâm rất lớn đối với mạng người, có nhiều người phản đối án tử hình lắm. Thay vào đó, phạm nhân sẽ bị các hình phạt như cải tạo hoặc giam lỏng. Dù nhận hình phạt nào thì họ cũng phải sinh hoạt tại nhà tù chuyên dụng trong một khoảng thời gian. Cũng có thể xem như đó là hình phạt tước đoạt sự tự do vậy.”
“Không trừng phạt mà chỉ ở trong ngục thôi sao? Thế giới của anh dễ dãi thật đấy.”
“Cũng không hẳn đâu. Chẳng hạn như trong hình phạt cải tạo, họ có nghĩa vụ phải lao động và sinh hoạt trong thời gian đã định với kỳ hạn lâu dài. Ví dụ như sơn tặc phải giữ nề nếp sinh hoạt giống hiệp sĩ thì cô hiểu sự vất vả trong đó phải không nào?”
“Ừm… Tức đó là hình phạt để khiến người khác hối cải. Đúng là với ác nhân thì điều đó sẽ vô cùng khó khăn.”
“Còn giam lỏng thì là hình phạt dành cho những người vô tình phạm tội nhẹ nên không có nghĩa vụ lao động, chỉ là sinh hoạt suốt trong phòng giam thôi.”
“Cái đó thì dễ chịu hơn nhỉ.”
“Làm gì dễ thế. Cho dù không muốn phải làm việc, nhưng nếu họ thật sự không được cho làm gì thì sẽ càng khó chịu hơn nữa. Phần lớn người nhận hình phạt này đều tình nguyện lao động. Buồn chán có thể giết chết con người đấy.”
“…Đúng là nếu chỉ một hai ngày còn tốt, chứ nếu nhận phải hình phạt đó thì đầu óc sẽ trở nên điên loạn mất.”
“Tiện thể thì thời hạn là từ vài năm đến vài chục năm, đương nhiên cũng có kẻ kết thúc cuộc đời trong nhà giam cơ. Nếu là vài năm thì họ còn khởi đầu lại trong tình trạng bất lợi khi hoà nhập xã hội, nhưng khi thời hạn lên đến vài chục năm thì họ đã bị lạc hậu so với thời đại rồi. Người ta hay bảo đó là hành vi quyết định cả cuộc đời đấy.”
“Nhưng người bằng hữu, nếu giam giữ thời gian dài như vậy thì không phải quy mô của cơ sở chuyên dụng cũng phải lớn lắm sao?”
“Đúng thế, thế giới bên này có một cơ sở được gọi là nhà tù. Cũng có thể gọi đó là đích đến của tội phạm nữa.”
“Hầy, tôi thật sự không hiểu lắm mấy cái cơ sở dành cho tù nhân như vậy.”
Nó cũng đại diện cho một thế giới quan kiểu Dystopia, cũng thường được dùng làm đề tài cho khát vọng đối với tự do. [note47564]
Mấy bộ phim truyền hình hay điện ảnh về thoát ngục cũng nổi tiếng lắm.
“Tiện đây thì tôi sẽ kể một câu chuyện thú vị. Kỳ hạn hình phạt cải tạo thay đổi tuỳ vào tội nặng hay nhẹ thì không cần phải nhắc, thế các cô nghĩ kỳ hạn dài nhất là bao lâu?”
“Chuyện đó… quả nhiên là đến khi chết chứ nhỉ?”
“Không hề, trong hình phạt cải tạo không tồn tại kỳ hạn [cho đến khi chết]. Mấy cái như vô thời hạn thì không có tại đất nước bên này, còn hình phạt có thời hạn cho đến khi chết như án chung thân thì khác. Tôi đang nói về thời gian được cộng vào ấy.”
“Hừm… thế thì… 50 năm?”
“Kỷ lục thế giới là 140.000 năm đó.”
“….Hả?”
“Rất hiếm có trường hợp cực đoan như vậy, nhưng mấy án cải tạo từ trăm năm cho đến mười ngàn năm cũng tồn tại khá nhiều.”
“Khoan khoan, làm sao họ có thể sống lâu tới như vậy chứ… Không phải điều đó đồng nghĩa với tử hình hay sao?”
Phạm trọng tội nhưng án tử hình lại không phù hợp, cho nên những trường hợp bị phán án tử một cách gián tiếp như thế này xảy ra khá nhiều trong lịch sử.
Vẫn có ý kiến cho rằng nếu đã thế thì tại sao không đưa ra hình phạt chung thân hay vô thời hạn cho rồi. Dù sao thì đó vẫn là những bài học nổi bật dành cho mọi người.
Còn có cả mấy trò đùa độc mồm như muốn chui vào nhà tù mấy đời người nữa cơ.
“Con người tại thế giới bên này chỉ cần hơn trăm tuổi đã là sống thọ rồi, nếu sống dai hơn nữa thì là thêm khoảng 20 năm. Về cơ bản thì chỉ cần hoàn thành kỳ hạn thì sẽ có thể ra khỏi tù. Ngẫm lại thì mấy kẻ bất tử bất lão lại có thể thực hiện án phạt đó đấy chứ.”
“Nói sao nhỉ… nghe cứ như một trò đùa vậy.”
“Tôi nghe anh bảo bên đó khá phát triển về y học nhưng tuổi thọ cũng chẳng khác biệt đến vậy nhỉ.”
“Hẳn là do khác biệt về ma lực rồi. Cứ tưởng tượng con người không có chút ma lực nào sống lâu đến vậy đi.”
“…Tuyệt thật đấy.”
“Đúng là tuyệt thật.”
Cả hai đều đã trải nghiệm cơ thể của người hiện đại nên hẳn sẽ không nghĩ rằng cơ thể này lại có thể sống đến trăm tuổi.
Mà tôi cũng chả biết mình liệu có thể sống được đến mức đấy không nữa.
“Anh trai, Nora ra ngoài hít thở không khí một chút đây!”
“Ừ, đừng quên chào hỏi người gặp bên ngoài nhé.”
“Vậy thì tôi cũng đi chuẩn bị đồ uống đây.”
Thế là hai người Nora và Luco cùng nhau rời khỏi phòng.
Chúng tôi chỉ mới trải qua thời gian không lâu sau khi đội nghiên cứu ma pháp được thành lập. Tạm thời thì có lời đồn rằng tên nào đó là bạn thân của Marito đang làm chủ thể được lan rộng nên cũng không có ai đi chuyện bé xé ra to cả.
Tuy nhiên, khi một pháp sư nhỏ tuổi như Nora thực hiện việc nghiên cứu thì quả nhiên không thể tránh việc bị người khác dòm ngó với ánh mắt kỳ dị.
Vì vậy nên em ấy cần phải cẩn thận hết mức có thể trong việc giao tiếp.
Nếu đến mức như Illias thì khó mà vãn hồi được, nhưng với một cô bé như Nora, chỉ cần em ấy tạo ra thiện cảm với họ thì sẽ có thể tìm được chỗ đứng của mình.
Và trong phương diện này, người đáng trông cậy nhất chính là Luco. Thuật đối nhân xử thế của một hầu gái được học thêm cả lễ nghi phép tắc sẽ vô cùng có ích.
Illias là người đã dâng hiến cả đời cho con đường hiệp sĩ, Mix thì phá cách từ bỏ vị trí vương nữ mà trở thành mạo hiểm giả, Nora thì chỉ mới là trẻ con. Các thành viên ở đây đều gặp khó khăn trong mấy việc xã giao như thế.
Mặc dù sẽ khá mệt mỏi, nhưng chỉ có thể mong em ấy cố gắng về phương diện này.
“Bất tử bất lão sao… chuyện đó thì khó thật đấy.”
“Anh đang nhớ đến chuyện của Kim Ma Vương ư?”
“Cũng có chút. Chỉ cần cô ta không lộ thân phận thì sẽ có thể tiếp tục trị vì trong thân phận Quốc Vương Garne. Có rất nhiều biện pháp, chẳng hạn như thay đổi diện mạo, bảo rằng mình là con gái rồi tiếp tục kế thừa trong thân phận con người. Lỡ như thân phận thật sự của cô ta lộ ra rồi bị đuổi khỏi đất nước thì Kim Ma Vương vẫn có thể xây dựng thêm một quốc gia mới. Chỉ là cô ta sẽ phải tiếp tục cuộc đời không hồi kết như vậy.”
“…Trong thế giới vẫn có người ngưỡng mộ bất tử bất lão. Nhưng nghĩ đến việc phải sống như vậy khiến tôi không thể cảm thấy ghen tị với điều đó được.”
“Dù gì thì cô ta vẫn là Ma Vương, là kẻ phải sống trong sự căm ghét bởi con người cả đời. Nếu thế giới là địa ngục thì cô ta sẽ phải cải tạo vô thời hạn không có điểm cuối rồi.”
“Vậy thì đúng là cô ta phải sống cuộc đời đáng thương thật.”
Đương nhiên, nếu Ma Vương có thể sống tự do trong thế giới ấy thì đối với những người bình thường bị cầm tù chung, đó sẽ là kẻ vô cùng phiền toái.
“Nếu phát triển đến trình độ như Yugura Nariya thì hẳn sẽ có thể tìm ra phương pháp giải trừ ma pháp Tái Sinh. Cơ mà vẫn phải quay lại chuyện tại sao là người Trái Đất mà hắn ta có thể sử dụng ma pháp được.”
“Chẳng phải điều đó chỉ còn cách đi hỏi chính chủ hay sao?”
“Trong bảng xếp hạng người tôi không muốn gặp nhất thì hắn đang đứng trong mấy hạng đầu đó.”
“Mặc dù người đó vừa là anh hùng vừa là đồng hương ư?”
“Cá nhân tôi đã cảm thấy vô cùng biết ơn việc mấy cô không sợ hãi tôi rồi…”
“Mặc dù người bằng hữu cũng có điểm khiến người khác rợn người, nhưng tôi không hề cảm nhận được sự đáng sợ nào từ anh cả.”
“Nửa đầu hơi không cần thiết đấy. Cơ mà nếu tôi có thể sử dụng nhiều loại ma pháp như Yugura thì sao? Bộ các cô không nghĩ [A, tên này có khi nào sẽ tạo ra Cấm Kị như ma pháp Tái Sinh không…] ư?”
“Chuyện đó… Đúng là xét theo tính cách của anh thì có khả năng cao là sẽ tạo ra Cấm Kị kinh khủng hơn nữa… Nếu vậy thì có lẽ chúng tôi phải thận trọng đối xử với anh hơn bây giờ.”
Suy nghĩ của Illias không hề sai. Tôi là kẻ vừa sở hữu tri thức dị giới phong phú nhưng sinh mệnh lại vô cùng mỏng manh.
Cho nên tôi mới dễ bị tác động, chỉ cần đụng chuyện thì ai cũng có thể giết chết.
Nếu tôi lại xuất hiện với trình độ giống như vị anh hùng kia thì họ đành phải chú ý thiên hướng hành động của tôi do khả năng trở thành “cỗ máy chế tạo Ma Vương” thứ hai.
Và các mối quan hệ có được từ trước đến nay cũng sẽ tồn tại khúc mắc ở đâu đó.
Nghĩ lại thì việc đến thế giới này như một kẻ yếu đuối không phải là chuyện tệ lắm.
Đặt chuyện bị người khác thấy rợn người vì kỹ năng đặc biệt kia qua một bên, họ vẫn luôn trông cậy và thân thiện tiếp xúc với kẻ đến từ dị giới như tôi.
Đôi lúc tôi suýt rơi nước mắt vì sự dịu dàng của con người. Cơ mà không bao giờ có chuyện đó đâu.
“À mà Mix này, sau khi tiếp xúc Luco thì cô thấy thế nào?”
“A, về chuyện đó thì cô ấy thật sự vô cùng tuyệt vời! Quả nhiên là người phụ nữ được huynh trưởng công nhận. Thông thường thì tôi chỉ có sát ý với mấy kẻ tiếp cận huynh trưởng, nhưng đây là lần đầu tiên tôi lại cảm thấy thoải mái như vậy!”
“Tự dưng nghe được chuyện đáng sợ thật đấy. Ờ thì đúng là có nhiều kẻ toan tính khi tiếp xúc với anh ta, tôi cũng không phải không hiểu cảm giác của cô.”
“Nhưng mà… về chuyện đứng bên cạnh huynh trưởng thì không sao, chỉ là việc hỗ trợ huynh trưởng thì tôi có chút không yên lòng. Mặc dù vẫn trông đợi sự trưởng thành của cô ấy ở khoản đó, nhưng tôi vẫn muốn có thêm vài vương phi nữa.”
Ưm… Về cảm xúc đấy thì tôi cũng chẳng hiểu lắm, dù sao tôi cũng không tiếp xúc nhiều với chế độ đa thê.
Đối với Marito đã được thần thánh hoá trong lòng, có lẽ Mix cảm thấy chỉ một người thì không đủ để hỗ trợ anh ta.
Tình trạng brocon của cô ấy đã trầm trọng lắm rồi, ấy vậy mà quy mô của nó lại còn khổng lồ hơn nữa. Thật may là trong đó không bị xen lẫn bởi cảm xúc căm hận.
Nếu Mix có xuất thân trong xã hội hiện đại thì chắc chắn cô ấy đã hoá Yandere rồi. Xin cảm ơn thế giới kỳ ảo.
“Nên là người bằng hữu hãy tìm thêm cả người ứng cử cho vị trí vương phi thứ hai thứ ba nữa nhé!”
“Cô làm như tạo ra Ma Vương vậy…”
Bất chợt, tôi nghĩ đến chuyện nếu tìm hiểu thử các hầu gái khác thì có khi lại hợp ý Marito không chừng?
…Cơ mà một vị vua toàn hốt lấy thuộc hạ tại chỗ làm thì trông không ổn lắm.
“Trước tiên thì tính đến vị trí của Luco đã. Hẳn Mix cũng nhận ra rồi, việc Luco được đề bạt làm đại biểu nghiên cứu ma pháp là để củng cố địa vị của cô ấy đấy.”
“Ừ, điều đó hiển nhiên là tôi biết rồi! Cho nên tôi sẽ cố gắng làm việc cật lực cả ngày lẫn đêm!”
“…Có lẽ mình nên lập chế độ nghỉ phép có lương trước đã.”
Tôi không muốn biến nơi này thành chỗ nguy hiểm phải làm việc đến sức cùng lực kiệt. Lần tới phải thảo luận về lịch làm việc với Luco mới được.
“A, với cả chuyện cùng làm việc như thế này với người bằng hữu rất là vui nên đó cũng là một lý do để tôi cố gắng nữa!”
“Thế thì tốt quá, Illias thì trông sắp đầu hàng tới nơi rồi.”
“Hơ….”
Công việc chính của Illias là bảo hộ cho tôi. Song, khi ở trong lâu đài cực kỳ an toàn thì việc hộ vệ hầu như không có ý nghĩa.
Do vậy, không thể tránh khỏi việc cô ấy tham gia vào việc nghiên cứu ma pháp, chỉ là với kẻ sở hữu bộ não cơ bắp như Illias thì đây là công việc có quá nhiều gánh nặng.
Chỉ xét lượng ma lực thì đây là nhân tài hiếm có vượt qua cả Nora, nhưng cô ta lại không thể tỉ mỉ khống chế nó được.
Vốn dĩ các hiệp sĩ chính là sinh vật như vậy.
Học ma pháp cường hoá cơ thể, liên tục mài luyện phương pháp tái hiện sức mạnh đó chỉ bằng ma lực.
Rồi sau đó lại đạt được khả năng cường hoá độc nhất và tiếp tục rèn giũa bản thân. Nó gần giống như việc các vận động viên tiếp nhận chỉ đạo của dân chuyên và luyện tập vậy.
Trong quá trình đó, họ cũng học tập ma pháp cơ bản nhưng không đến mức chuyên sâu. Chỉ cỡ như giáo dục bắt buộc cấp 1 cấp 2 vậy.
Illias cũng đã học rất kỹ càng các ma pháp giúp ích cho sinh tồn nên không phải cô ấy không có tài năng.
Tiện thể thì tài năng của Nora cũng không cần phải nói nhiều. Em ấy đã có thể tự do sử dụng ma pháp kể từ thời thơ ấu, dù rằng đây là thời kỳ ma lực không hề ổn định.
Nếu phải nói về khuyết điểm hiện tại thì chỉ là phương diện thân thể của em ấy khá yếu. Tương lai thì chắc sẽ cỡ như Lacra mà thôi.
Giới hạn ma lực của em ấy cũng không phải quá đặc biệt. Có vẻ như nếu bắt đầu rèn luyện từ bây giờ thì có thể em ấy sẽ ngang bằng hoặc vượt qua cả Illias, cơ mà dù không vậy thì cũng đã đủ ấn tượng rồi.
“Cũng có nhiều nghiên cứu mà sau này mà Illias sẽ giúp ích được. Không cần phải miễn cưỡng đuổi theo đâu, chỉ cần thực hiện trong phạm vi năng lực bản thân là đủ rồi.”
Vốn dĩ đây là nơi một chuyên gia ma pháp như Nora và người dị giới trao đổi tri thức lẫn nhau. Khi một hiệp sĩ vẫn có thể cố bám trụ thì đó chính là do nỗ lực tuyệt vời của Illias.
Mặc dù vẫn còn người thoải mái theo dõi như Mix, cơ mà không nên quên rằng đây là em gái của Marito đó.
Ngoài ra thì Luco vẫn chăm chỉ học tập phần bên ngoài. Cô ấy đang lý giải rất rõ ràng vai trò của mình.
“Không theo kịp mà vẫn được khen thì tôi cũng không thấy vui vẻ gì lắm đâu…”
“Tôi nghĩ nếu mà bỏ ông Kara hay Lacra vô đây thì cô sẽ cảm thấy mình cố gắng lắm rồi đó. Thế nào?”
“…Tôi không muốn phải nhìn xuống người khác mới thoả mãn đâu. Thôi thì tôi sẽ thành thật tiếp nhận lời khen của anh vậy.”
“Giỏi lắm.”
“Anh ra vẻ thật đấy.”
Tuy là một người nghiêm túc cứng nhắc, nhưng những khi cô ấy sung sức thoải mái thì chỉ cần ngắm nhìn cũng khiến tâm trạng trở nên tốt hơn nhiều.
Đây là người mà tôi sẽ có mối quan hệ lâu dài nên phải duy trì quan hệ tốt với cô ấy.
“Cơ mà người bằng hữu, cái chuyện anh nói với huynh trưởng rằng muốn hộ vệ khác vào sáng nay như thế nào rồi?”
“À, nói ngay bây giờ luôn hả?”
“Này chờ đã, nói rõ ra đi nào.”
“Mix, làm ơn hãy nghĩ đến cách nói không gây kích động được không?”
Illias tóm lấy vai tôi, lâu rồi mới đau như thế này.
“….A, xin lỗi! Đúng là phát ngôn vừa rồi sẽ khiến Sir Ratzel trở nên bất an! Không phải đâu Sir Ratzel, người bằng hữu đang thảo luận về ngày nghỉ của Sir Ratzel đó.”
“Ngày nghỉ?”
“Mix đã không còn là hộ vệ. Mặc dù tôi hiểu là kể cả trong nước cũng phải có người bảo vệ, nhưng chỉ giao cho một mình Illias thì dĩ nhiên sẽ có nhiều chuyện bất tiện rồi.”
“Không hề có chuyện đó. Tôi có thể chuyên tâm vào việc chỉ bảo hộ một mình anh nên không có gánh nặng gì cả.”
“Vì có những thay đổi rõ mồn một nên tôi mới muốn ứng phó đó.”
“Làm gì có chuyện đấy, nếu có thì anh nói ra xem nào.”
“Trước tiên là thời gian luyện tập của cô giảm đi rồi phải không? Với cả thời gian tắm rửa của cô cũng giảm đi một nửa so với hồi mới gặp.”
“Hự!”
“Sau khi trở thành hộ vệ thì cô ra ngoài một mình được mấy lần? Trừ lúc kia ra thì cô đi ra ngoài cùng với Saira thêm lần nào chưa? Cô đã từ chối lời mời của Saira bao lần rồi?”
“Hự!!”
“Trước khi tận tuỵ cho việc khác thì đừng có hy sinh thời gian của mình.”
Đó là lý do tôi nhận thức được chuyện Illias đã bảo vệ cho tôi suốt ngày suốt đêm.
Đúng là so với khi tuần tra thì lượng công việc đã giảm đi, nhưng thời gian bị ràng buộc lại biến thành suốt cả ngày.
Với người ẩn thân như anh chàng ám bộ thì còn đỡ, chứ nếu khi nhìn quanh mà hộ vệ vẫn luôn ở đó thì sẽ phải để tâm rồi.
“Cho nên tôi mới thảo luận với Marito rằng liệu có thể cho ngày nghỉ với người không trân trọng thời gian cá nhân như Illias, đổi lại thì dùng người rảnh tay thay thế làm hộ vệ vào hôm đó. Đương nhiên là anh ta đã vui vẻ nhận lời.”
“Ngược lại thì tôi cũng cảm thấy tại sao đến nay mới làm vậy.”
“…Anh đã hứa là sẽ không giấu diếm rồi mà…”
“Tôi có giấu đâu mà.”
Những lúc có Mix hay Marito bên cạnh thì vẫn có khi Illias rời khỏi đó, tôi đã nói chuyện này vào lúc ấy.
Với Mix thì cô ấy nghĩ rằng bản thân cũng là hộ vệ với nhau nên thường nhờ Illias hành động riêng, với Marito thì bởi vì có anh chàng ám bộ nên không cần hộ vệ.
Nói thẳng ra là khi không có Illias thì Marito sẽ cao hứng hơn, thái độ cũng nhẹ nhàng thoải mái hơn.
Không phải anh ta ghét Illias hay gì, chỉ là đàn ông trò chuyện với nhau mà lại có phụ nữ thì cũng có chút không thoải mái.
“Illias là hiệp sĩ chứ không phải ám bộ. Nếu cô không xả hơi một chút thì cá nhân tôi cũng sẽ cảm thấy nặng nề. Cô cứ giao lưu thêm một chút với cả Ulffe hay Lacra đi.”
Mặc dù Ulffe và Lacra đều đã trở nên thân thiết với Illias, nhưng ít khi nào mà Illias lại chủ động làm thân với họ.
Về chuyện này thì tôi cảm thấy hai người đó có chút buồn, đặc biệt là Ulffe.
“Là người vẫn chưa thành thục mà anh lại bảo tôi xả hơi thì… Nhưng đúng là cứ dửng dưng với người khác thì có lẽ sẽ lặp lại tình huống trước đây. Thế thì tôi xin phép nghe lời anh vậy.”
“Được vậy thì tốt. Nhìn thấy Saira thất vọng mỗi lần bị từ chối làm tôi cũng thấy khó chịu lắm.”
“Hả!? Có cả chuyện đó sao!?”
“Cái kiểu thất vọng dễ nhận ra vậy mà cô còn không hiểu thì có vấn đề lắm đấy.”
“Hừm… Vậy thì trong thời gian tới, mình phải dành tất cả ngày nghỉ cho Saira mới được.”
“Làm ơn dừng cái lối suy nghĩ chỉ biết đầu biết đuôi đó đi.”
Danh sách chương