“Cung cấp ma lực cho thẻ bang hội đến đây là xong rồi. Giờ thì chúng tôi sẽ tiến hành đăng ký thẻ chính thức nên xin quý vị chờ một lát.”

Sau khi giành thắng lợi, Lacra-dono rốt cuộc được công nhận làm mạo hiểm giả đẳng cấp 2 và họ đang phát hành thẻ bang hội cho cô ấy.

Những công việc ở khoản này tốn khá nhiều thời gian, nhưng thế này cũng là tốt nhất rồi.

“Phù…”

Thông thường, khi được thăng lên đẳng cấp 2 thì đây chính là khoảng thời gian các mạo hiểm giả háo hức tận hưởng… nhưng Lacra-dono lại cứ ngáp ngắn ngáp dài ra vẻ buồn ngủ.

“Ai da, trận đấu vừa rồi rất hay đó, Lacra-dono. Tôi cứ tưởng cô không giỏi trong kỹ năng đối chiến với người, nhưng hoá ra cũng chỉ là lo âu vô cớ mà thôi.”

“Tôi không nghĩ vậy đâu? Khi đối thủ là con người thì tôi phải luôn chú ý để không đoạt mạng bọn họ chứ không thể xoẹt một phát như mọi khi được.”

“Tôi thì trông thấy cô vừa kết thúc gọn gàng đấy chứ…”

“Không có chuyện đó đâu! Lỡ người đó chuyển động sang hai bên thì sẽ bị chém cả đầu nên tôi không thể lơ là cho đến thời khắc chém trúng được.”

Uwa, bản thân lỡ tưởng tượng ra khung cảnh ấy rồi.

Có lẽ nên xem rằng Lacra-dono đã gặp đối thủ có độ tương thích tốt khi Macetta-dono quá tự tin vào kết giới và không hề di chuyển.

Không, nếu cô ta bất cẩ di chuyển thì sẽ chỉ mất thêm mạng chứ tôi thấy kết giới chẳng liên quan gì mấy.

“Nhắc mới nhớ, hình như kết giới của Macetta-dono không thể thực hiện chức năng của mình. Lacra-dono đã dùng mánh khoé gì vậy?”

“Tôi có dùng mánh khoé gì đâu. Bản thân chỉ cắt thẳng xuống từ bên trên kết giới thôi. Ma pháp Kết Giới sẽ biến mất khi chịu chấn động nhất định hoặc là bị phá vỡ đó.”

“Phá cả kết giới luôn sao…”

Ma pháp Kết Giới mà những người giáo sĩ của Yugura giáo sử dụng là lớp bảo hộ như sắt thép, sở hữu cường độ ngăn chặn cả công kích có thể cắt đôi tảng đá và sẽ không dễ dàng bị phá huỷ.

Mặc dù nó đã bị vỡ nát nhiều lần trong cuộc chiến với Tử Ma Vương, nhưng đối phương là kẻ sở hữu năng lực thân thể vượt khỏi thường thức cùng với Cường Hoá Ma Lực mật độ cao.

Chuyện phá huỷ kết giới chỉ bằng công kích ma pháp với mật độ thấp theo phương diện vật lý thì thật khó có thể tin được.

“Theo như cô nói thì đây có vẻ là ứng dụng của ma pháp Kết Giới, nhưng rốt cuộc là như thế nào vậy?”

“Ưm… Kết giới thông thường đều sẽ được giăng lên xung quanh cơ thể, nhưng trong trường hợp dùng để chém thì không cần bao bọc nên chỉ cần phát động theo mặt phẳng. Còn lại là dát mỏng và phát động nhanh hơn thì sẽ có thể cải thiện độ bén. Như trong trận đấu vừa rồi thì tôi đã sử dụng nó mà chém xuống ba lần đó.”

Triển khai kết giới cực mỏng với tốc độ cao rồi chém xuống theo đà tấn công.

“Không ngờ cùng là ma pháp Kết Giới mà lại có cách biệt đến thế… Là do độ trình độ của Macetta-dono thấp quá ư?”

“Nhưng người đó rất tinh thông ma pháp đấy? Cô ấy còn thẩm thấu ma lực ra ngoài kết giới và hợp thành nhiều ma pháp dùng để tấn công nữa cơ.”

“Cô nói cũng đúng. Nếu chúng có thể hoạt động thì cô ấy sẽ đứng vào thế bất bại khi vừa có thể công vừa có thể thủ. Chỉ có điểm yếu là lại bị Lacra-dono xuyên phá mà thôi.”

“Về điểm yếu thì tôi có nhiều lắm đó. Chẳng hạn như tôi không thể đồng thời sử dụng nhiều ma pháp này.”

“Ôi chao, chuyện này thì bất ngờ đó.”

Cần phải rèn luyện khá nhiều để có thể cấu trúc nên nhiều ma pháp khác nhau cùng một lúc.

Tuy tính tiện lợi được gia tăng, nhưng khi sử dụng trong chiến đấu thì độ khó lại nhảy vọt. Vì vậy, những người mài giũa kỹ năng chiến đấu thường sẽ nhân lúc nào đó mà rèn luyện cơ thể và tập trung vào Cường Hoá Ma Lực.

Trung bình các hiệp sĩ Turize có thể sử dụng được hai cái, còn Sir Ratzel thì có thể lên đến ba cái cùng lúc.

Về những người chuyên về ma pháp thì cũng có các nhân vật rất tuyệt khi có thể đồng thời cấu trúc nên mười loại ma pháp, nhưng sức mạnh trong thực chiến thì không được ổn cho lắm.

“Mix-chan có thể thực hiện đồng thời bao nhiêu cái vậy?”

“Tôi ư? Trong phạm vi có thể sử dụng khi thực chiến thì chắc cỡ năm cái. Nếu chỉ tập trung cấu trúc thì tôi nghĩ là có thể đạt con số bảy.”

“Uwa, tuyệt thật đó! Tôi thì bình thường chỉ được một… nếu không phải thực chiến thì cố gắng hết mức cũng được hai mà thôi…”

Lacra-dono rất ngại những công việc cần nhiều hành động, chỉ là tôi nghĩ cô ấy không bị giới hạn như vậy trong chiến đấu cơ… Không, vậy thì cũng…

“Nhưng cô vừa triển khai kết giới vừa đồng thời chém xuống ba lần mà, chuyện đó là sao?”

“Bởi vì việc mở rộng kết giới chỉ cần điều chỉnh cấu trúc nên tôi có thể hoàn thành chuyện đó bằng cách tái cấu trúc một ma pháp. Còn chuyện chém là tôi chỉ chém thật nhanh ba lần mà thôi.”

“Hửm hửm? Tức là nhìn tưởng như đồng thời, nhưng thật ra chúng đều được phát động riêng lẻ ư?”

“Đúng vậy, chỉ cần hoàn thành phát động thì tôi sẽ có thể chuyển sang ma pháp kế tiếp. Trong lúc cú chém đầu tiên được bắt đầu thì tôi đã phát động đến ma pháp thứ ba rồi.”

“Uhe….”

Nếu chuyện đó là thật thì Lacra-dono vừa phát động ba ma pháp trong vòng một giây đấy…

Tuy cũng tự phụ về tốc độ cấu trúc ma pháp của bản thân, nhưng không ngờ chúng tôi lại có cách biệt như vậy.

Với tốc độ chừng ấy thì cái vấn đề không thể đồng thời cấu trúc nhiều ma pháp hầu như chẳng thể gọi là nhược điểm nữa rồi.

“Tôi đã cố gắng học nhiều ma pháp nhưng lại chẳng thể cấu trúc đồng thời được…. Sụt sịt…”

“Ra là vậy sao… Đúng rồi, ngoài chuyện đó thì tôi có thể nhìn thấy nhiều chiến lược chi tiết của cô đó.”

“Chiến lược ư?”

“Trong lúc trò chuyện ban đầu thì chẳng phải cô đã khiêu khích rằng mình không nhớ người bạn cũ là Macetta-dono sao? Nhưng sau khi trận đấu kết thúc mà lại còn ngáp thì tôi nghĩ là hơi quá đáng đó.”

“Ưm, thật sự là tôi không nhớ gì cả… Với lại ngáp cũng là do tôi buồn ngủ…”

“Gì cơ! Không phải hai người sẽ có mối quan hệ kiểu như những người bạn học cùng nhau phấn đấu ư?”

“Ahaha… Từ khi bắt đầu rèn luyện bên cạnh Ukka-sama thì chẳng còn ai nói chuyện với tôi nữa.”

“…Một lần cũng không có ư?”

“Ưm… đúng là thế, họ còn không chịu gặp mặt tôi cơ. Mặc dù tôi nghĩ nguyên nhân là mọi người thất vọng vì tôi cứ thất bại liên tục ngay từ những ngày đầu. A, tôi nhớ ra rồi! Hình như người vừa nãy là người thách đấu khi tôi mới trở thành Giám Mục, do hôm đó tôi bị mắng vì liên tục thất bại nên quên mất tiêu. Có lẽ sau đó phải đi xin lỗi người ta rồi, hầy…”

Không ngờ trong hoàn cảnh ấy mà cô còn có thể giữ tính cách ôn hoà như vậy… Mà khoan, thế này thì tôi cũng hiểu được vài điểm rồi.

Đại Giám Mục Ukka biết rõ về thực lực của Lacra-dono.

Tôi đã rất bất ngờ khi chẳng một ai chịu đánh giá cao điều đó.

Nếu Macetta-dono có thể tận mắt chứng kiến cuộc rèn luyện của Lacra-dono thì nhất định sẽ nhận ra một phần thực lực ấy rồi.

“Nhưng mà với thực lực ấy mà đi thực chiến thì chẳng phải những người ở cùng sẽ ý thức được sao?”

“Chuyện đó thì… Sau khi cùng chiến đấu một lần, ngoài việc đưa ra chỉ thị thì họ chẳng chịu nghe tôi nói gì cả…”

Hẳn là trái tim của họ đã sụp đổ sau khi cận cảnh chứng kiến thực lực của một người mới như Lacra-dono. Phải chi mấy vị ấy có thể sở hữu trái tim kiên cường thêm một chút là tốt rồi.

“Chuyện buồn ngủ thì… Chẳng phải cô đã ngủ đầy đủ vào hôm trước rồi ư…”

“Tuy sử dụng ma pháp đơn độc thì không vấn đề, nhưng khi sử dụng trong thực chiến thì tôi có thói quen tập trung cường độ cao… Thế là khi thả lỏng thì cơn buồn ngủ liền ập đến. Mặc dù không nghỉ ngơi thì tôi cũng có thể chiến đấu liên tục trong nhiều tiếng thật…”

“Vậy là cô cũng dở trong chuyển đổi trạng thái nhỉ.”

Nhưng thế thì thái độ ấy vẫn sẽ mang đến hiểu lầm cho Macetta-dono.

Nhất định Lacra-dono cũng từng gây ra rất nhiều hiểu lầm cho những người tiếp xúc với mình trong quá khứ.

Cô ấy cũng là người biết nhìn thấu sự việc, nếu có thể giải thích đàng hoàng hơn thì kết quả sẽ…

Không đúng, Lacra-dono không thể làm được.

Cô ấy vô cùng vụng về, không có sức lực dư dả để làm mọi chuyện.

Lacra-dono thậm chí còn chẳng có đủ sức lực để khiến đối tượng ghét mình quay đầu và cởi bỏ hiểu lầm.

Ngay cả người đã trở nên thân thiết như tôi cũng không nhận ra nếu không hỏi đương sự chi tiết, vậy những người còn không thèm nhìn đến thì làm sao có thể biết được chứ?

Cho dù bị người khác khinh nhục, cô ấy cũng chỉ có thể tiếp tục lao đầu vào tập luyện. Không được ai lý giải và trở nên cô độc.

Tôi đã luôn mài luyện bản thân vì để không thua kém huynh trưởng, nhưng Lacra-dono còn chẳng thể nhìn vào bất cứ ai….

Bỗng dưng mồ hôi lạnh chạy dọc sống lưng tôi.

Vứt bỏ chuyện ý thức đến người khác mà đối mặt với chính mình… Lacra-dono đã luôn luyện tập ma pháp tại cảnh giới mà những bậc thầy phải đi đến tuổi xế chiều mới có thể đạt được.

Vậy nên cô ấy rất mạnh, bởi vì cô ấy đã trút toàn bộ tài năng và trưởng thành của mình vào một điểm.

“À này, Mix-chan ơi?”

“…Xin lỗi, tôi đang suy nghĩ vài chuyện.”

Khi nhận ra thì cách nhìn của tôi về Lacra-dono đã thay đổi rất nhiều.

Không chừng tính cách lười nhác của Lacra-dono cũng đến từ sự vụng về và chẳng thể quan tâm đến nhiều việc đó.

Đương nhiên là nói thẳng ra thì sẽ không mang lại kết quả tốt cho đánh giá từ người đời…

Ra là vậy, cho nên người bằng hữu mới dễ dãi với Lacra-dono ở mức độ vừa phải… Anh ấy thật là một người tuyệt vời.

“Suy nghĩ sao?”

“Chỉ là chuyện vặt thôi, quả nhiên Lacra-dono chính là thiên tài mà!”

“Thiên tài… Không có chuyện đó đâu, tôi rất là vụng về. Thiên tài thật sự phải là người giống như Ekdoic-san mới đúng.”

“Ekdoic-dono sao… Đúng là khác với Lacra-dono, anh ấy là người cực kỳ khéo léo… Nhưng Lacra-dono đã toàn thắng Ekdoic-dono mà?”

“Đó là vì Ekdoic-san đang chiến đấu theo cách lãng phí tài năng của mình thôi.”

Hửm hửm? Tôi từng nhìn thấy Ekdoic-dono chiến đấu vài lần, nhưng bản thân chưa từng thấy anh ta phí phạm như cô ấy bảo.

“Lacra-dono, tôi có thể hỏi chi tiết về chuyện đó không?”

“Ưm… Cô biết chuyện Ulffe-chan chỉ gọi [san] với mỗi Ekdoic-san thôi phải không?”

“Hiển nhiên rồi. Nhưng không phải vì anh ta đã để mắt đến tài năng của Ulffe-chan và trông nom em ấy rất nhiều sao?”

“Nếu chỉ thế thì Illias-san, Mix-chan hay mấy vị hiệp sĩ của Turize cũng vậy mà. Ulffe-chan đang tỏ ra kính ý với Ekdoic-san, một người vượt xa bản thân trên cùng lãnh vực mà mình đắc ý.”

“Hưm… tôi vẫn chưa hiểu lắm.”

“Để xem nào… Chúng ta vừa nói về chuyện đồng thời cấu trúc nhiều ma pháp phải không? Cô biết Ekdoic-san có thể đồng thời dựng lên bao nhiêu ma pháp không?”

Tôi chưa từng trực tiếp hỏi Ekdoic-dono… nhưng tôi biết rằng anh ấy có thể sử dụng khá nhiều.

Trong chuyện bay trên bầu trời, anh ta đã dùng xích kết thành cánh, tạo ra màng mỏng ở chỗ trống, khiến trọng lượng của xích nhẹ hơn so với không khí…

“Tôi nghĩ là khá nhiều đó.”

“Lúc sử dụng sợi xích với sát khí, người đó đã gán tất cả ma pháp mang vô số lời nguyền và độc tố lên chúng đấy. Hơn nữa còn có thể điều khiển thoải mái nữa.”

Nhắc mới nhớ, người bằng hữu từng nhắc đến chuyện anh ta sở hữu công kích như vậy.

Do không có cơ hội chiến đấu với đối phương mà nguyền rủa và độc tố có tác dụng nên tôi hầu như không có ấn tượng mấy.

….Ừ hử!?

“Vô số lời nguyền và độc tố đều bằng ma pháp?”

“Đúng thế, anh ta đều cấu trúc toàn bộ cùng một lúc. Chỉ xét số lượng tôi có thể xác nhận thì đã vượt hơn 30 rồi.”

“…Không ngờ cô lại có thể bình an như vậy.”

“Bởi vì nếu không chạm vào thì sẽ chẳng có tác dụng gì cả. Cho nên là anh ấy quá lãng phí tài năng rồi.”

-------------------------------------------------------------------

“Số lượng tôi có thể đồng thời cấu trúc ư? Ở mức vừa đủ thì tôi từng đếm được đến 50, nhưng hơn nữa thì tôi chưa từng để ý.”

“Hả!?”

“Ekdoic-san tuyệt quá đi!”

Sau khi thuê trọ, trong khi tôi đang xem Ulffe luyện tập cấu trúc ma pháp thì Girista đặt câu hỏi rồi tự dưng hét toáng lên.

Đó là chuyện khiến Girista luôn nói chuyện lê thê trở nên kinh ngạc như vậy ư?

“Nếu không bó buộc vào độ chuẩn xác hay cấp bậc thì tạo ra số lượng nhiều cũng không khó như vậy. Trong thực chiến, muốn gia tăng sát thương đến tối đa thì từ 10 đến 20, nếu muốn tập trung giết chết kẻ mình đã định thì tôi dành ra khoảng 30 cái để cấu trúc nguyền rủa và độc tố.”

“Ekdoic, anh không phải chuyên gia về ma pháp đâu hả~?”

“Đương nhiên rồi. Tôi học cả thể thuật lẫn cường hoá cơ thể, hơn nữa còn có thể sử dụng sơ những vũ khí ngoài xích.”

Rất khó để liên tục né tránh hoàn toàn công kích từ địch, nên đương nhiên là tôi cũng học cả phương pháp giảm thiểu sát thương khi trúng đòn.

Nhất là khi đối đầu với cấp bậc Đại Ác Ma, nếu không cường hoá cho sợi xích và bố trí phòng ngự thì tôi có thể dễ dàng nhận phải vết thương trí mạng.

Những vũ khí có thể bất cẩn để kẻ địch rút ngắn khoảng cách cũng bị loại, chính vì những điều đó nên tôi mới dùng sợi xích có thể tự do điều khiển làm vũ khí.

“Thế anh có cái gì mà không muốn đụng tới không~?”

“Về thủ đoạn công kích thì tôi không có gì phải ngại, nhưng về tay đôi thì tôi cật lực không muốn dùng đến. Nếu không Cường Hoá Ma Lực đầy đủ thì bản thân sẽ bị thương ngược lại khi tấn công. Ngoài ra thì chúng ta sẽ dễ lọt vào phạm vi hoạt động của đối phương khi công kích nữa.”

Lúc nhìn cách chiến đấu của Ulffe và Illias, tôi luôn cảm thấy ngạc nhiên khi họ lại muốn hành động trong phạm vi của đối phương như thế.

Khi ở trong khoảng cách có lợi của đối phương thì cần chuyên tâm vào việc né tránh, sau khi phá vỡ tiết tấu thì tấn công một cách chuẩn xác.

Quả nhiên là cách chiến đấu của mình vẫn tốt nhất.

“Cho dù người lão luyện chuyên về ma pháp thì thực hiện được 10 cái cũng là tuyệt lắm rồi đó~?”

“Có lẽ là vì họ đã tinh luyện cho từng ma pháp rồi. Nếu chỉ cấu trúc và kết hợp thì nhất định họ có thể gia tăng số lượng nhiều hơn nữa.”

“Ulffe không làm được…”

“Ulffe là vì hiệu suất phóng xuất ma lực quá cao. Trong trường hợp của em thì nâng cao chất lượng và quy mô của từng cái sẽ có ích cho thực chiến hơn là gia tăng số lượng. Tuy vậy, học tập phương pháp cấu trúc nhiều ma pháp cũng dẫn đến việc có thể khuếch đại cách thức chiến đấu nên luyện tập trước cũng không bị thiệt hại gì đâu.”

“Vâng, Ulffe sẽ cố gắng!”

“Vậy mà cô bé Lacra kia lại có thể đánh bại anh nhỉ~”

“Bởi vì Lacra chính là thiên tài.”

Đúng thế. Tuy tôi dùng ma pháp làm chủ thể trong khi tấn công, nhưng bản thân chẳng thể nghĩ ra phương pháp có thể đánh bại Lacra trong cuộc chiến ma pháp.

Có nghĩa trình độ của chúng tôi có khác biệt lớn đến mức như vậy.

“…Tôi thật không có cảm giác rõ ràng lắm về thiên tài mạnh hơn anh đâu nha~”

“Ulffe nghĩ rằng Ekdoic-san có tài năng về cấu trúc ma pháp hơn Lacra.”

“Ulffe, tài năng của Lacra không phải nằm ở năng lực cấu trúc ma pháp hay số lượng ma lực sở hữu.”

“Vậy là tài năng như thế nào?”

“Năng lực của Lacra là sức tập trung cao độ khi đổ dồn vào một việc. Chuyện cần có sức tập trung khi cấu trúc và phát động ma pháp thì không cần phải nói, nhưng sức tập trung của Lacra lại có thể giúp cô ta luôn dựng nên ma pháp sở hữu trình độ mạnh nhất với hiệu suất và tốc độ cao nhất.”

“….?”

Dường như Ulffe không hiểu rõ cho lắm. Cũng do em ấy chưa từng chiến đấu với ma pháp là chủ thể nên đúng là đành chịu.

“Có hơi khó nhỉ. Vậy thì anh sẽ giải thích trên lập trường của Ulffe. Khi em tiến hành Cường Hoá Ma Lực và tấn công thì em nghĩ mình có thể thực hiện bao nhiêu đòn tấn công mà bản thân thoả mãn?”

“Ưm… khoảng một trong mười lần.”

“Với em thì hẳn là vậy rồi. Cho dù rèn luyện đến mức nào thì cũng rất khó để lặp đi lặp lại công kích mạnh nhất. Nếu là công kích kém hơn một chút thì có lẽ luyện tập sẽ giúp gia tăng tỉ lệ phát sinh, nhưng thế thì mức độ luyện tập sẽ càng tăng lên. Trong trường hợp của Lacra, cô ta có thể phát động ma pháp luôn ở trong trạng thái tốt nhất.”

“…Lacra tuyệt quá!”

“Nhưng Ekdoic này~, nếu tiêu chuẩn ấy luôn ổn định thì không chừng cô ta đang nương tay thì sao~?”

“Ban đầu tôi cũng nghĩ vậy, nhưng Lacra là kẻ rất vụng về. Khi cô ta muốn nương tay thì chất lượng ma pháp lại trở nên không ổn định.”

“…Một kẻ có thể tạo ra đòn tấn công mạnh nhất dễ hơn công kích bình thường thì phải cực đoan đến mức nào cơ chứ~”

Đúng vậy, Lacra là người sở hữu tài năng vô cùng cực đoan.

Tuy rằng không thể đồng thời thực hiện nhiều việc như tôi, nhưng nếu cạnh tranh trong một ma pháp thì tôi không có cửa thắng.

Cho dù tôi có thể dùng nhiều ma pháp đến mức nào thì Lacra vẫn có thể đàn áp tất cả chỉ bằng một ma pháp.

“Dù anh đồng thời dựng lên 10 ma pháp thì trong lúc ấy, Lacra cũng có thể cấu trúc ma pháp đó mười lần. Hơn nữa, toàn bộ chất lượng của chúng đều đạt đến trình độ Lacra thoả mãn. Đúng là việc đó có thể mài giũa bằng rèn luyện, nhưng nếu không có tài năng thì sẽ chẳng thể nào đạt đến cảnh giới ấy cả.”

“Vậy mà cô bé ấy trước đó chỉ toàn nhận đánh giá xấu thì thật không thể tin nổi nhỉ~?”

Ít nhất thì người giám hộ là Đại Giám Mục Ukka đã nhận ra tài năng ấy, nhưng đến mức người xung quanh cũng không thể nhận biết thì Lacra thật sự là một nhân vật quá đặc thù.

Song, thay vì tiếc nuối rằng không thể phát huy tài năng đó trong quá khứ, Lacra nên vui mừng vì hiện tại đã có đầy đủ cơ hội để làm vậy.

Có thể xem như Lacra rất hạnh phúc vì có người lý giải mình ở ngay bên cạnh.

…Nhưng tôi cũng có thể nói như thế với chính bản thân mình.

“Điều đó là nhờ vào huynh đệ cả, chắc hẳn Lacra cũng hiểu rõ chuyện ấy.”

“Shishou là tuyệt nhất nhỉ!”

“Phải rồi, dù không có tài năng cá nhân, nhưng khi có thể giúp phát huy tài năng của người khác thì huynh đệ đã vượt lên trên cá nhân rồi. Kể cả lúc này, nhất định anh ta cũng đang xúc tiến nhiều chuyện tại Turize. Chúng ta phải cố gắng để không thua kém mới được.”

“Vâng!”

“Một tổ đội thật nhiệt huyết nhờ~”

-------------------------------------------------------------------

Hầu như chẳng có bao nhiêu mạo hiểm giả lưu trú tại một Turize có sức ảnh hưởng lớn từ hiệp sĩ.

Liod ác danh lan xa không thể tiếp cận, cả Morgana cũng chuyên tâm tiếp nhận công việc ở bên ngoài.

Chỉ có mỗi Shenite rộng cửa chào đón là đang đặt cơ sở tại Turize.

Chính vì thế, chúng tôi đã đặt chân đến bang hội Shenite tại Turize.

Anh ấy chọn cách gia nhập Shenite để thu thập thông tin.

Về phần Morgana và Liod thì đã có những người khác đang hoạt động tại tổng bộ Quama.

Tôi không có dị nghị về chuyện đó, chỉ là…

“Mong cô có thể vi vu một chút…”

“Nhưng tôi cảm thấy một người tự phụ rằng mình không có chút năng lực chiến đấu nào sẽ không thể đảm nhiệm công việc của mạo hiểm giả đâu.”

“Ừ thì đúng là như thế, nhưng mà nhìn đây nè, tôi rất có tinh thần làm việc đó! Cho dù làm việc vặt thì tôi cũng không nhăn nhó gì đâu!”

“Kể cả việc vặt thì cũng có nguy hiểm cho mạo hiểm giả nữa.”

“Không sao cả, tôi có hộ vệ túc trực ở bên mà! Rất là mạnh luôn đó!”

“Tôi chưa từng nghe đến chuyện một mạo hiểm giả lại có hộ vệ thường trực bên cạnh đâu…”

Như cảnh tượng trước mặt, tôi cảm thấy có chút thương cảms khi nhìn anh ta đang cố gắng thảo thiệp với lễ tân.

Đúng là tôi chưa từng nghĩ đến chuyện anh ta có thể bị chặn cửa tại một Shenite rộng cửa chào đón các mạo hiểm giả nhất.

Mặc dù tôi đã đề nghị nhờ bệ hạ chuẩn bị thư tiến cử, nhưng anh ta lại lên giọng “Không được, nếu có chỗ dựa đằng sau thì quá nổi bật rồi. Tôi muốn tự mình tham gia cơ.” rồi đi đến tình trạng này.

Với lại chuyện hộ vệ là đang nói tôi nhỉ?

Rốt cuộc tự mình là sao chứ…

“Thật đó, tôi sẽ cố gắng mà!”

“Không phải sẽ tốt hơn nếu anh trở thành thương nhân ư?”

Tôi cũng nghĩ như vậy đấy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện