Arkryal bị đánh bay đi điều chỉnh tư thế trên không rồi vừa trượt trên mặt đất vừa quay về phía Zahakva. Dường như anh ta đã chém bằng mảnh kiếm gãy nên trên má cô ta có vài vết xước, nhưng ngoài chúng ra thì không có cái gì trông giống như vết thương cả.

“Khốn thật, bớt mấy công kích không thể né toàn bộ đi… Ký ức về một tên khó chịu lướt qua đầu rồi đây này.”

“Arkryal, còn đánh tiếp được không?”

“Ưm, mà chắc không sao đâu.”

Arkryal cầm lên một thanh kiếm rơi gần đó. Kiểu cách thanh kiếm thuộc về loại của hiệp sĩ Turize, tức là thứ thuộc hạ Sir Leanor đã dùng.

“Anh dùng kiếm của người khác được không?”

“Vừa nãy là di vật của sư phụ tôi đó. Bản thân tôi chưa từng lựa chọn thanh kiếm nào cả.”

“Đáng ghen tị thật đấy. Nhưng mà công kích Arkryal không thể đáp trả lại sao…”

Tôi quan sát thật kỹ thân thể của Zahakva vừa biến hình. Tuy còn sót lại thân mình và đầu của con người, nhưng cô ta hiện đã là quái vật nhện chứ không phải nhân loại nữa.

Kể cả khi tôi có thể phản ứng với tốc độ vung tay của cô ta, nhưng uy lực ấy lại có thể dễ dàng đánh gãy thanh kiếm phòng ngự bằng Cường Hoá Ma Lực của Arkryal. Có lẽ thanh kiếm của tôi cũng sẽ không lành lặn khi ngăn chặn từ chính diện.

“Không đâu, là do tôi sơ suất thôi. Tôi vẫn có thể đánh trả. Bản thân chỉ hơi giật mình vì cánh tay dị dạng đó.”

“… Thật không?”

“Tôi sẽ nói chuyện nghiêm túc. Cường Hoá Ma Lực của cô ta chuyên về các bộ phận khớp. Cô ta gia tăng Cường Hoá Ma Lực ở lần chuyển động đầu và thời điểm va chạm nên có thể cường hoá tốc độ cùng uy lực hiệu quả hơn, nhưng mấy vị trí khác thì không được như thế. Nếu nhìn kỹ chuyển động ban đầu mà hết sức né tránh thì tôi nhất định có thể chém ngược lại.”

Tên đàn ông này… Quả thật là tôi phải nói lời khen ngợi anh ta. Ngược lại với bản thân đang dốc sức làm quen với chuyển động của đối phương, Arkryal giao toàn bộ việc sinh tồn trong tử địa cho tài năng của con rơi, còn anh ta thì dùng thời gian thừa ra ấy mà bình tĩnh phân tích đối thủ.

Dường như sự biến đổi của Zahakva đã hoàn thành nên cô ta hướng tầm mắt về phía này rồi lao tới. Có vẻ năng lực thân thể cũng gia tăng nên tốc độ nhanh hơn vừa nãy nhiều. Song, điều đáng quan tâm hơn cả là____

“Phù! Ahha! Ahahaha!”

Tôi không ngăn chặn từ chính diện mà dùng toàn thân chuyển hướng uy lực của đòn tấn công. Nếu tập trung Cường Hoá Ma Lực ở vùng cục bộ thì không chừng tôi có thể chặn đứng, nhưng vậy thì xương và khớp sẽ không thể nào yên ổn. Trong lúc này, tôi cần phải chuyên tâm dùng toàn thân triệt tiêu chấn động dù không thể phản công.

“Sao vậy? Chuyển động của ngươi đang chậm lại đó?”

Những công kích vừa nặng vừa nhanh liên tục đập xuống. Mỗi khi chặn lại bằng kiếm thì hơi trong phổi liền bị ép ra, và tôi lại không có thời gian để hít không khí mới vào. Vì nhận ra cứ thế này sẽ không ổn, tôi nhảy lên vào thời điểm ngăn chặn công kích rồi tạo khoảng cách bằng việc bị đánh bay đi.

Tôi hít sâu một hơi mà điều chỉnh hơi thở. Bản thân tôi cần phải tiếp cận mới có thể tấn công đối phương, nhưng ở trong phạm vi của Zahakva lại có những công kích mãnh liệt từ tám chiếc chân nhện.

Dư âm từ chấn động mà tôi gạt đi đang quấn lấy toàn thân và khiến chuyển động của tôi chậm lại. Cảm giác hệt như bản thân bị giam cầm trong tổ nhền nhện vậy.

“Đừng có quên bên này đấy?”

“Dĩ nhiên là ta đang nhìn ngươi rồi.”

Arkryal chém tới ngay khoảnh khắc Zahakva định giậm chân truy kích. Song, Zahakva lập tức phản ứng và đồng thời vung vài chân nhện mà đánh văng Arkryal đi.

Một chiếc chân nhện rơi xuống mặt đất. Arkayl đã thành công chém rụng một chân nhện qua lần giao thủ vừa rồi. Tuy nhiên, biểu cảm nhìn chằm chằm vào chiếc chân vừa hồi phục đang nói lên rằng đây là kết quả tệ hơn anh ta nghĩ.

“Nhanh như thế thì có vẻ khó mà chạm đến cổ rồi. Hơn nữa, cô ta còn tăng thêm tầm nhìn.”

“Chính nó đó. Mỗi cái đều độc lập và sở hữu thị giác riêng.”

Tôi có thể nắm bắt công kích của Zahakva từ đầu đến giờ nhờ chuyển động của tầm nhìn. Tuy nhiên, số con mắt cần chú ý lại tăng thành tám con đối xứng hai bên.

Zahakva đang thay đổi con mắt nhắm mục tiêu trong lúc tấn công. Muốn nhìn thấu công kích của cô ta thì tôi bắt buộc phải liên tục nắm bắt chuyển động của tám con mắt, hơn nữa còn phải lách qua sự giám sát của các con mắt ấy để tấn công trúng đối phương.

“Ưm… Thế phải làm sao đây? Tôi không thể bước chân vào đó đâu~?”

“Girista cứ chờ đợi thời cơ. Tôi và Arkryal sẽ cố tạo ra một con đường.”

Vì Zahakva biến hình nên Girista càng trở nên khó tấn công hơn. Cho dù tôi và Arkryal có cố gắng thế nào, chuyển động của Girista cũng sẽ dễ dàng bị bắt được bởi tám con mắt kia. Ngoài ra còn có công kích từ chân nhện được cường hoá.

Tuy nhiên, điều đó cũng không nói lên rằng ý nghĩa tồn tại của thanh Ma Kiếm Girista đã mất đi. Kiếm có thể chém, ma lực vẫn có thể bị cướp đoạt. Trong khi toàn thân cô ta đều được cường hoá, nếu chặt xuống bộ phận được tăng cường thì lượng ma lực mất đi cũng gia tăng.

“Con đường? Phía trước là tổ nhền nhện không tồn tại đường ra. Thử tưởng tượng tương lai của con trùng bay vào đang chờ đợi trước mắt đi!”

“Ồn ào thật đấy. Tay chân tôi cộng lại cũng chỉ có bốn cái thôi. Sao có thể tưởng tượng ra mình là côn trùng cơ chứ.”

Giữa những đợt tấn công mãnh liệt của Zahakva, cơ thể của Arkryal vẫn thể hiện chuyển động vượt qua quy tắc thông thường. Đọc rõ chuyển động của địch giống như nhìn thấu tương lai và dần lả lướt cơ thể vào bên trong.

Anh ta hiểu rằng mình không thể ngăn chặn và né tránh hoàn toàn. Vì vậy, anh ta đã phối hợp kiếm cùng cơ thể nhằm gạt đi thế công của những chiếc chân nhện đâm ra, sau đó lại xoay vòng mà tiến tới trước.

Đó là kỹ thuật kỳ dị vừa nảy mầm và kết thành quả ngay tại nơi này của anh ta. Nếu không phải đang ở trong vị trí cần nắm chặt kiếm thì có lẽ tôi đã bị say mê trước kỹ thuật ấy. Một thứ tuyệt vời đến vậy lại được Arkryal nắm giữ ngay giữa trận chiến cứ như một điều hiển nhiên.

“Cái tên___”

“Sao rồi? Đây là khoảng cách có thể ôm chặt nhau đó? Nếu cô là nhện thì hãy cho xin một cái ôm nồng thắm nào.”

Cơ thể của Zahakva bật lùi về phía sau. Khác với chân người, đây là cách di chuyển tốc độ cao bằng bốn chiếnc chân nhện đã được cường hoá. Tư thế sau khi di chuyển của cô ta cũng rất vững vàng.

Tuy nhiên, một lằn ranh hiện trên cổ của Zahakva đang nói lên rằng công kích của Arkryal đã chạm tới đối phương. Anh ta đang chứng minh rằng bản thân vẫn không thua kém một Zahakva vừa giải phóng sức mạnh.

“Thêm một lần nữa là có thể chém rụng cái đầu đấy đó.”

“… Ngươi làm tốt hơn ta nghĩ đấy. Nhưng cả ta cũng đã nhớ rõ rồi. Kiếm của ngươi đồng thời được vung tới cùng với công kích của ta. Chỉ cần biết được thời điểm chém tới thì ta vẫn có thể né tránh. Lưỡi kiếm của ngươi sẽ không thể chạm đến ta nữa…!”

“Ồ ồ, đã học được rồi à. Cơ mà chậm rồi. Trong lúc cô đang học hỏi thì bên này đã đi trước luôn cơ. Nhỉ, Girista?”

“__!?”

Chân của Zahakva đang lún xuống. Vị trí cô ta đang đứng là chỗ Girista vừa đi qua. Cô ấy đã vòng quanh Zahakva nhằm giữ vị trí để mình không bị nhắm tới. Trong lúc đó, cô ấy cũng dùng ma pháp làm tiểu xảo với mặt đất.

“Chỗ đặt chân không ổn định thì sẽ khó chuyển động hơn nhiều nhỉ~. Đây là trò tôi bị dính phải bởi vị hiệp sĩ nào đó đấy, cơ mà bản thân cũng ưng cách này lắm luôn đó~?”

“Vậy là cũng có một hiệp sĩ xấu tính nhỉ!”

Tôi và Arkryal đã nhận ra Girista đang bố trí điều đó. Vì vậy, Arkryal đã dẫn dụ Zahakva đến vị trí đó để lợi dụng, còn tôi thì đang tích tụ sức mạnh nhằm tung ra một đòn thật mạnh.

Mặt đất nứt vỡ, cơ thể cắt xé không trung. Một cú đâm được dồn toàn bộ sức mạnh trong người. Tuy rằng không thể tiếp tục tái hiện cuộc phối hợp này nữa, nhưng đòn tấn công này cũng đáp ứng đủ cho tình huống hiện tại. Ký ức từng chiến đấu trong quá khứ của anh ta đang báo rằng công kích này có thể đột phá chân nhện và chạm đến cơ thể của Zahakva.

Zahakva lựa chọn phòng ngự thay vì phản công trước cú đâm của tôi. Tuy nhiên, kiếm của tôi đã đập nát cả những chiếc chân nhện xếp trước mặt mà đâm vào ngực đối phương.

Kiếm đã được tích tụ lượng ma lực đủ để thổi tung cơ thể cô ta giống như vừa nãy. Giờ thì___

“Không được đâu chị đại! Vứt kiếm mà lùi lại đi!”

“__!?”

Tôi phản ứng với âm thanh vang sau lưng và lập tức buông kiếm rồi nhảy về sau. Cùng lúc đó, tám chiếc chân nhện xuyên qua vị trí tôi vừa đứng với tốc độ cực nhanh.

Sau khi giãn khoảng cách, tôi rốt cuộc nhìn thấy chuyện gì vừa xảy ra. Cơ thể của Zahakva xuất hiện từ bên dưới lòng mặt cát. Còn Zahakva mà tôi vừa đâm cũng đang ở đó.

Tức là hiện có hai Zahakva ở trong tầm mắt tôi.

“Ta còn tưởng mình đã giả vờ làm bẫy tốt lắm cơ. Thật đáng tiếc.”

Zahakva xuất hiện từ bên dưới mặt đất dần đứng dậy rồi di chuyển tới bên thân thể Zahakva ở chỗ cũ. Cơ thể của Zahakva cũ kia không hề chuyển động sau khi bị kiếm đâm. Cảm giác như nó không hề có sinh khí… Khoan, có gì đó trào ra từ miệng và mắt nó… Là cát ư?

Tôi hướng tầm mắt về phía sau. Đó là Harkdoc vừa đưa Sir Leanor bị trọng thương đi tới nơi an toàn.

“Đã được anh cứu rồi, Harkdoc. Anh biết cô ta vừa làm gì không?”

“Tôi vừa lần theo bằng ma pháp Truy Tìm nên đã nhìn rõ chuyển động của cô ta đó. Ngay khoảnh khắc chị đại đâm kiếm vào, cô ta liền lưu lại vỏ ngoài rồi đột nhiên dịch chuyển xuống dưới chân chị đại. Nói rõ hơn thì cô ta đã hoán đổi vị trí với cát dưới chân đó. Thứ không cử động kia chỉ là vỏ ngoài sau khi cô ta lột da thôi.”

Chỉ là lột da thì tôi có thể hiểu. Nếu Zahakva sở hữu năng lực của loài nhện thì chuyện lột da không phải điều quá bất ngờ. Tuy nhiên, hiện tượng dịch chuyển sau khi lột da chắc chắn có cơ chế khác. Khả năng có thể nghĩ tới là…

“Là Ma Cụ loại nhẫn kia ư!”

Zahakva vừa cười vừa thè lưỡi ra như bảo rằng đúng rồi. Chiếc nhẫn ấy mang năng lực dịch chuyển chủ nhân của nó. Nhìn vào đống cát chứa trong lớp da vừa lột thì có vẻ cô ta không chỉ dịch chuyển, mà là hoán đổi vật chất của vị trí mình dịch chuyển.

Tôi không thể phân tích điều kiện chi tiết, nhưng nếu có thể hoán đổi trong tích tắc thì e rằng cô ta sẽ tiếp tục sử dụng nó giữa trận chiến. Trong tình huống cần phải luồn lách qua chân nhện để chém vào cổ, chúng tôi còn phải nhìn xem cơ thể ấy có phải vật thật hay không.

Một kẻ địch càng đánh thì độ khó càng gia tăng. Mất đi vũ khí trước kẻ địch như thế là một điều vô cùng bất lợi.

“Đã lộ ra năng lực của Ma Cụ mà không giết được thì đáng tiếc ghê. Cơ mà cuối cùng cũng cướp được món vũ khí phiền phức này rồi.”

Zahakva rút thanh kiếm cắm trên lớp da rỗng rồi dùng chân nhện quấn lấy nó như cho tôi xem. Kế tiếp, khi chân nhện bắt đầu vận sức thì thanh kiếm tôi vỡ nát như kêu gào.

“Tên khốn___!”

Zahakva bỗng thu hẹp khoảng cách mà lao tới trước mặt tôi. Điều bản thân đã mất vũ khí có thể làm chỉ là né tránh công kích của đối phương. Cho dù không thể né tránh hoàn toàn, tôi vẫn có thể vận dụng bộ giáp để thay đổi quỹ đạo…!

Bóng dáng Zahakva trước mặt bỗng nhiên biến mất. Cô ta đã dịch chuyển bằng năng lực của chiếc nhẫn ư? Đã thế thì cô ta đang ở đâu? Tôi lập tức tìm kiếm bằng Cảm Nhận Ma Lực___

“Con trùng bị mất tay mất chân thì để sau lại giết cũng được. Trước hết thì phải xử lý thanh kiếm khốn kiếp này đã!”

“Chết rồi___ Girista!”

“__!?”

Mặt đất phía sau Girista đang đứng lập tức nổ tung và lộ ra Zahakva vừa lao ra ngoài. Girista cố dùng Ma Kiếm ngăn chặn bốn chiếc chân nhện đồng thời đâm tới. Tuy nhiên, cô ấy chỉ có thể ngăn cản hai chiếc, hai cái còn lại đã đâm thật sâu vào cơ thể Girista.

-------------------------------------------------------------------

Đứng trước đối thủ chẳng những không tấn công mà còn không phòng thủ đàng hoàng, tôi chưa từng có trải nghiệm khó công kích đến mức này.

Luồng nhiệt do Orphalow toả ra có thể dễ dàng ăn mòn và dần tước đi tính năng cơ thể Ác ma của tôi. Bản thân thậm chí còn có thể cảm nhận nhiệt lượng ấy dù cách một màng chắn xung quanh cơ thể. Một thứ còn khó nhằn hơn bản thân tưởng tượng.

Kể cả kẻ sở hữu năng lực tái sinh như tôi vẫn gặp phải tình cảnh này. Vậy thì sự tiêu hao của một Maya có sở trường cận chiến sẽ còn nhiều hơn thế.

Kết giới sở trường của Yugura giáo rất kiên cố, nhưng họ không thể di chuyển trong khi triển khai nó.

Nếu đấm gã thì tay bị thiêu đốt, đá thì chân bị cháy khét. Chỉ cần ở gần cũng khiến làn da bị cháy đỏ, bên trong phổi thì bị bốc hơi vì hô hấp.

Dù vậy, Maya vẫn có thể tiếp tục chiến đấu là nhờ độ hiệu quả tức thời trong ma pháp Hồi Phục của cô ta. Nhưng dù có thể hồi phục thì đau đớn phải chịu vẫn đang tích tụ trong người.

“… Lần đầu tiên ta gặp một đối thủ lười biếng tới vậy đấy. Ngươi không định chiến đấu à?”

“Với đối thủ sẽ chết chỉ vì bị chiếu rọi thì chịu đau để đánh lại quá ngu ngốc rồi. Hơn nữa, đây chính là gieo mầm đó.”

“Gieo mầm?”

“Chỉ với thông tin một ngôi làng biến mất thì sự tồn tại của tôi sẽ không được truyền đạt một cách chính xác. Bởi vì muốn ăn mòn bộ não của các cô bằng nỗi sợ hãi như tôi nên bản thân cần phải để các người hiểu rõ nó, kể cả khi phải tốn bao nhiêu công sức đi nữa.”

Orphalow từ tốn ngồi xuống và cắm tay vào mặt đất. Sau đó, hắn ném đống đất bị nung chảy trong hai tay đến bên trên chúng tôi.

Tôi và Maya nhảy về phía sau mà né đống đất rơi xuống. Những mảnh đất vừa rơi xuống lại hấp thu không khí mới và tiếp tục bốc cháy hừng hực.

“Bọn ta không rảnh chơi ném bùn đâu.”

“… Tôi không giỏi dùng ma pháp lắm. Cùng lắm chỉ là tạo mấy giọt nước làm ướt đối phương thôi. Cơ mà thế cũng đủ rồi.”

“___!?”

Biển đất dưới chân Orphalow chợt dâng lên những giọt nước mà bắn ra xung quanh. Quy mô của nó hoàn toàn khác với đống đất mà hắn vừa ném tới. Cho dù chúng tôi chuyển động nhanh đến mức nào thì cũng khó có thể len lỏi giữa khoảng trống của chúng mà né tránh.

Tuy nhiên, nếu không thể né thì chỉ cần bắn hạ là được. Tôi đập Oanh Hữu Cước vào không khí và đánh bật những giọt nước bay tới bằng áp lực gió. Dường như Maya cũng có cùng ý tưởng mà dùng ma pháp gió để thay đổi quỹ đạo của đòn tấn công.

Đống đất đang thiêu đốt càng cháy mạnh hơn vì gió thổi tới. Tầm nhìn bị lửa bao trùm khiến mắt khó có thể thấy gì. Tôi một lần nữa thôi tan đống lửa bằng Oanh Hữu Cước để đảm bảo tầm nhìn. Song, Orphalow vừa nãy đã không còn ở đó.

“___ Hắn biến mất rồi!?”

“Maya! Ở đằng sau!”

Orphalow đang đứng sau lưng Maya. Cô ta không thể nào không nhận ra nhiệt lượng ở cự ly gần như vậy. Vậy lý do Maya chậm phản ứng là vì hắn đang không toả nhiệt.

Chúng tôi đã quên mất chuyện chú ý vị trí của Orphalow vào một thời điểm nào đó. Chúng tôi đã tự cho rằng bản thân sẽ lập tức nhận ra hắn di chuyển đi đâu với lượng nhiệt toả ra ấy.

Nguyên nhân hắn không di chuyển nhiều là vì khiến chúng tôi nhận thức đây là kẻ đứng một chỗ mà chiến đấu. Hắn vốc đất tan chảy mà ném đi vì khiến chúng tôi ý thức được sự nguy hiểm của nó. Lý do hắn vung vãi chúng đến mức không còn đường chạy là vì mở rộng phạm vi công kích và khiến chúng tôi bị choáng tầm nhìn bởi ngọn lửa.

Đến khi nhận ra điều ấy thì chúng tôi hiểu rằng mình đã bị đối phương gài bẫy.

“__!?”

Orphalow bắt lấy Maya vừa định quay người mà giãn khoảng cách. Không, bắt lấy cũng không phải một cách miêu tả đúng.

Hành động của hắn chỉ đơn giản là ôm lấy. Nó giống hệt như một người đang dịu dàng ôm lấy đối tượng mình yêu. Song, nó lại tạo cảm giác còn kinh khủng hơn khung cảnh cổ họng bị cào xé bởi nanh vuốt.

“Không nhất thiết phải có sát ý để giết người. Chỉ cần ôn hoà ôm chầm lấy đối phương thế này là đủ rồi.”

Tôi dốc toàn lực chạy về phía Maya. Cả tôi lẫn Maya đều có thể dễ dàng tưởng tượng ra hậu quả sau đó.

“___ Ôm lấy phụ nữ mà không xin phép thì không hay ho lắm đâu…!”

“Hahaha, nhìn bề ngoài vậy mà không ngờ cô vẫn còn ngây ngô nhỉ.”

Trước cả khi Maya dồn sức vào cơ thể mà tung nắm đấm thì thế giới đã bị bao trùm bởi nhiệt lượng. Orphalow ôm chặt Maya đang một lần nữa ăn mòn mọi thứ bằng nguồn nhiệt ấy. Cơ thể đang tiếp xúc của cô ta bắt đầu bốc cháy, tôi có thể nhận ra bóng người đang vùng vẫy trong ngọn lửa.

“Ôôôôôô!”

Tôi không suy nghĩ nhiều về Maya đang bị giữ lấy mà dốc toàn lực đá Orphalow đi. Trói buộc được cởi bỏ, tôi bay tới khối lửa giữa không trung mà nuốt vào trong Mê Phúc.

Nếu dập lửa một cách hời hợt thì cô ta chắc chắn sẽ không thể cứu nổi. Tôi cưỡng ép tước đoạt ngọn lửa trong người rồi nhổ nhiệt lượng ra bằng miệng.

“Hộc… Hộc… Hộc…”

Tôi phớt lờ cơn đau vì bị thiêu đốt mà kiểm tra tình trạng của Maya trong người. Tôi vẫn có thể cảm nhận được mạch đập. Mặc dù bị trọng thương khá nặng, nhưng nó vẫn tốt hơn trạng thái của Đại Giám Mục Ukka. Thiệt hại đã được giảm thiểu nhiều hơn tôi tưởng. Chắc hẳn cô ta đã lập tức bao phủ trong và ngoài cơ thể bằng ma pháp Kết Giới kiểu Turize.

Tuy nhiên, hiện cô ta đã không còn ý thức và không thể tự mình điều trị vết bỏng. Vậy thì giữ cho cô ta tịnh dưỡng trong người tôi sẽ tốt hơn.

“Đá đôi nam nữ đang ôm nhau thì đúng là một người đàn ông ghen tuông đấy.”

Orphalow vừa bị đá đi đang từ tốn đứng dậy và khẽ cong khoé miệng. Qua những công kích từ đầu đến giờ, tôi đã hiểu rằng Orphalow cũng sở hữu năng lực tái sinh ưu việt như Neirlyates.

Thông qua cảm giác từ cú đá vừa rồi, tôi biết mình đã nghiền nát xương sườn, phổi cùng nhiều nội tạng của hắn. Thế nhưng mọi vết thương đều đã được trị khỏi hoàn toàn.

Song, điều dị thường hơn cả chính là tính chất của gã. Kể cả khi gã sở hữu năng lực mang nhiệt lượng giống như mặt trời, vậy thì liệu hắn có thể xoá sổ lượng nhiệt đó chỉ trong một khoảnh khắc không?

Tấm sắt bị nung nóng vẫn sẽ cháy đỏ trong một thời gian sau khi ngâm vào nước. Cho dù ngừng nhiệt độ gia tăng thì nó vẫn cần thời gian để làm lạnh.

Khả năng tôi có thể nghĩ tới là hắn loại bỏ nhiệt lượng bằng năng lực khác. Nếu hắn không có sở trường về ma pháp thì đáp án chỉ có một.

“Ma Cụ tước đi nhiệt lượng ư. Không ngờ ngươi lại mang theo thứ tương phản với năng lực của mình.”

“Anh có vẻ cũng biết suy nghĩ nhỉ, nhưng có vẻ anh đang hiểu lầm một chút rồi.”

Orphalow dùng ngón tay búng chiếc khuyên tai ở một bên đầu. Có lẽ đó chính là Ma Cụ của gã.

Nếu không quan tâm đến lượng nhiệt bắn trả từ thân thể hắn thì tôi vẫn có thể tiến hành cận chiến. Vậy thì chuyện đoạt đi cả Ma Cụ lẫn tai của hắn vẫn có khả năng… Tuy nhiên, Khứu Tị đang cảnh báo tôi rằng điều đó không dễ thực hiện như vậy.

“Hiểu lầm ư?”

“Nhiệt lượng là sức mạnh đã xuất hiện tại thế giới này. Nó chỉ cần tồn tại cũng có thể thay đổi vật chất, cung cấp nguồn sống hoặc giết chết sinh vật. Nếu là Ma Cụ chỉ loại trừ nó thì không phải hiệu suất sẽ kém quá sao?”

“Vậy thì___”

Một tia sáng bỗng lướt qua một bên. Cơ thể tôi gần như không thể phản ứng cho đến khi nhận thức điều đó. Cơn đau từ cánh tay phải bị thổi bay vẫn chưa được truyền đến.

“Tôi chỉ là một vầng mặt trời, chỉ mang theo nhiệt lượng mà ăn mòn thế giới. Tuy vậy, sinh vật có lý trí cũng có thể lợi dụng nhiệt độ ấy. Ma Cụ này không phải để tước đoạt nhiệt lượng. Nó là thứ để hoán đổi nhiệt lượng thành sức mạnh khác.”

==========================================

Chuyện ngoài lề: Ngoài Ekdoic, các Ma Tộc đều tạo trang sức và quần áo bằng ma lực. Chúng vừa là quần áo vừa là một bộ phận của cơ thể và sở hữu đặc tính giống nhau.

Bằng không thì mỗi lần Zahakva biến hình là sẽ thành bán khoả thân, còn Orphalow thì lúc nào cũng khoả thân cả người. Đó là một kỹ năng cần thiết để tung hoành trong thân phận Ma Tộc.

Ngoài ra, Neirlyates là loại người bị nhìn cũng không sao nên không chịu học nó, chỉ là cô ấy lại bị Bích Ma Vương ép phải học cái đấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện