Đây là không gian do Hắc Ma Vương tạo ra sau yêu cầu của anh hùng Yugura. Là nơi mà tinh thần của các Ma Vương hiện hữu được mang đến vào mỗi đêm trăng tròn để họ trao đổi thông tin lẫn nhau.
Trên chiếc bàn khổng lồ là 8 mảnh thuỷ tinh 8 màu, trong đó thì Kim, Bích, Thương, Phi, Tử và Vô Sắc đang toả sáng, còn Hắc và Bạch thì vẫn giữ màu sắc tối tăm.
“Nfufu, đêm nay lại đến nữa rồi nhỉ.”
Người phát ra âm thanh đầu tiên là Kim. Cô ấy chính là Quốc Vương đang trị vì Garne và cũng là Kim Ma Vương.
“Ara, hôm nay trông cô vui hơn bình thường nhỉ? Không lẽ có chuyện gì thú vị lắm sao?”
“Tôi thì chẳng thay đổi gì… Ghen tị quá đi… Muốn chết quá đi…”
“Mọi người có gì muốn báo cáo trước không? Lần này thì ta muốn nói chút chuyện của bản thân, nếu mọi người có gì cần nói thì nói trước cho nhanh nhé?”
“Ta không có gì để nói.”
“Tôi cũng chẳng có gì cả.”
“Giống vậy…”
Ba màu vừa phát ra giọng nói là Phi, Tử và Thương. Hai người khác thì vẫn giữ trầm mặc.
“Bích và Vô Sắc thì chắc chả cần phải nói rồi nhỉ? Thế thì để ta bắt đầu vậy___ E hèm, vào hai tháng trước, ta từng nhắc về chuyện tại Ma Giới bên cạnh Garne mà ta đang thống trị đã xuất hiện một đám ma vật không rõ thuộc về Ma Vương nào. Mọi người còn nhớ không?”
“Ừ, nhưng ta đã bảo rằng chúng không hề quan hệ đến bản thân.”
“Đúng rồi… Tôi cũng chả nhớ là nó liên quan gì đến mình cả?”
“Giống vậy…”
“Đương nhiên là ta cũng không nghĩ các người sẽ thành thật thú nhận. Tuy nhiên, quy mô của chúng đã dần tương đương với quân lực bên này rồi, cho nên ta cần xin phép để đối phó với chuyện này một chút.”
“Thích thì cô tự mà làm, có gì mà phải cần bọn ta xác nhận cơ chứ.”
“Nhưng ta vẫn cần các người xác nhận, dù sao thì có lẽ ta phải dùng đến [Lời nguyền thứ hạng] đó?”
Một sự im lặng kéo dài. Kim Ma Vương đã tuyên bố rằng mình sẽ sử dụng [Lời nguyền thứ hạng].
Đó là lời nguyền do Yugura chôn xuống giữa các Ma Vương vì để cuộc trò chuyện có thể tiến hành một cách viên mãn. Lời nguyền đó được mọi người ngầm hiểu sẽ không sử dụng lẫn nhau trong trường hợp không có mặt Yugura.
Trong trường hợp Kim Ma Vương đề xuất về việc sử dụng vị trí xếp hạng và có một Ma Vương từ chối chuyện gì đó thì sẽ bị một cảm giác cực kỳ khó chịu.
Đối với các Ma Vương, đó rõ ràng là hành vi đối địch và kẻ làm điều ấy sẽ trở thành đối tượng bị mọi người hướng sát ý đến.
"Cô bị điên rồi sao, Kim. Chẳng lẽ cô muốn đối địch với tất cả mọi người ở đây?”
“Làm ơn… dừng lại… muốn chết…”
“Tôi không nghĩ đấy lại là lời nói được phát ra từ một người thích dùng đầu óc như Kim đó?”
“Nfufu, ta cũng không phải dùng nó ngay bây giờ đâu. Ta chỉ đi vạch trần thân phận của kẻ gây ra vấn đề và thương lượng mà thôi. Những kẻ không liên quan thì chỉ cần nghe chuyện rồi phán đoán là được.”
“Ồ, có vẻ như cô đã xác định được đối tượng nào rồi nhỉ?”
Nếu đã thế thì hàm ý trong phát ngôn vừa nãy sẽ thay đổi.
Chỉ vì bị đối tượng mờ ám nhắm đến mà lợi dụng [Lời nguyền thứ hạng] để cuốn tất cả Ma Vương vào thì Kim Ma Vương sẽ bị tất cả Ma Vương căm hận.
Tuy nhiên, nếu là sử dụng lời nguyền sau khi đã xác định được đối phương thì cơn hận thù ấy cũng sẽ hướng về phía kẻ gây ra vấn đề.
Không, có lẽ nên nói rằng sự căm ghét của tất cả mọi người sẽ hướng thẳng vào chính kẻ chủ mưu.
“Lớn lối đấy nhỉ? Cho dù là ai trong này làm ra đi nữa, vậy cô nghĩ mình có thể đưa ra suy luận để các Ma Vương khác công nhận sao?”
“Chuyện đó không thử thì sao biết được.”
“Vậy thì giờ có thể nói ra được chưa? Rốt cuộc thì ai đã làm ra chuyện quấy rối cô như vậy?”
“___Cô còn dám nói như vậy sao, Tử? Đúng là gan lớn đấy.”
“Ara ara? …Tức là cô đang muốn nói tôi là thủ phạm sao?”
“Ừm, chính là cô đấy. Ta có thể khẳng định cô là thủ phạm.”
Kim Ma Vương nói ra một cách thích thú, nhưng nó lại khiến không gian này gợn lên từng đợt khẩn trương.
“Chà, cô mạnh miệng đấy nhỉ? Vậy cô có thể chứng minh được không?”
“Được thôi, cô muốn hỏi gì nào?”
“Có nhiều chuyện lắm… Trước tiên thì là lý do đi nhỉ? Nguyên nhân tôi tấn công đất nước cô đang thống trị là gì vậy?”
“Đầu tiên là lý do nghiêm túc, bởi vì chỉ có mỗi Garne của ta là cô có thể tấn công. Chúng ta đã phục sinh lần thứ hai sau khi bị Yugura huỷ diệt, và có vẻ vì để ý chuyện từng bị tiêu diệt nên ai cũng đều rất thận trọng. Vì vậy nên chúng ta mới không biết được nơi ở của nhau phải không? Người thẳng thắn nói ra vị trí của mình chỉ có ta và Bích thôi.”
“Nhưng chúng vẫn có thể xâm lược Ma Giới Turize từ Ma Giới Garne mà?”
“Chỉ vì mục đích xâm lược thì đúng, nhưng những người ở đây cùng lắm chỉ có thể khiến Bích khó chịu chứ chẳng gây ra thiệt hại lớn lao gì cả. Ta đã tính toán quy mô của đám ma vật và số lượng của chúng quá nhỏ để có thể tấn công Ma Giới Turize.”
Nếu đối đầu với con người thì đám ma vật kia đã đầy đủ uy hiếp.
Nhưng trước bọn quái vật loài rồng ở Ma Giới Turize thì chúng chỉ là một đám ô hợp mà thôi.
Vào thời điểm Ma Giới Turize xác nhận được cuộc xâm lược thì hẳn là chúng sẽ chết một nửa sau trận đầu, còn cuộc chiến kế đó sẽ chỉ là trận thảm sát một chiều.
“…Mà, cũng phải. Cho dù tôi muốn tấn công Ma Vương nào đó thì hiện tại cũng chỉ có nơi ở của Kim là tốt nhất. Chuyện đó thì ai cũng hiểu cả mà? Nhưng cho dù có lý do bị xâm lược thì lý do để tôi tấn công cô là gì chứ?”
“Là vì để ta sử dụng [Lời nguyền thứ hạng]. Chính xác thì nên nói là muốn bị khổ sở vì lời nguyền từ kẻ khác.”
“…Cái quái gì vậy?”
“Lý do cô cố tình phô trương tập trung đám ma vật ngay tại trung tâm Ma Giới Garne là vì để ta phát hiện. Dĩ nhiên là ta sẽ nhận ra, và khi số lượng của chúng tăng lên thì ta buộc phải đối phó với chúng. Năng lực cai trị ma vật thì Ma Tộc cũng sở hữu, nhưng chỉ Ma Vương mới có thể tạo nên Ma Giới sinh ra ma vật. Nhờ vậy mà cô có thể khiến ta nhận ra rằng thủ phạm sẽ là ai đó trong này. Thế nhưng, cô đã điều chỉnh Ma Giới và khiến ta khó mà xác định chủng loại ma vật để tìm ra chủ nhân. Vì nguyên nhân ấy, ta chỉ có thể ngăn chặn việc này cho dù có phải sử dụng đến lời nguyền.”
“Cũng phải nhỉ. Đúng là cô muốn tránh việc đất nước mình tốn công xây dựng bị tiêu hao trong chiến tranh. Nhưng nếu Kim sử dụng [Lời nguyền thứ hạng] thì tôi cũng thống khổ mà?”
“___Sẽ không. Ngược lại, cô thậm chí còn vui mừng nữa, phải không?”
“….Hả?”
“Lợi ích của việc khiến bản thân cảm thấy đau khổ chỉ để gây khó chịu cho người khác là rất ít. Nhưng với cô, nếu cảm giác đó lại là khoái lạc thì bản thân mới là người được lợi, và cô còn có thể khiến đối phương chịu tổn thất. Toàn là chuyện tốt cả nhỉ?”
“Cô đang bảo tôi có sở thích khổ dâm như vậy sao?”
“Ừm, ban đầu ta còn nghĩ có Ma Vương ưu tiên việc gây đau khổ cho đối phương hơn là nhục nhã của bản thân, chỉ là ma vật trong vụ việc lần này lại được sinh ra từ những cảm xúc méo mó như thế.”
“Kim, chuyện đó là sao?”
Đến đây thì Phi Ma Vương bỗng phản ứng.
“Ma Giới dùng để chỉ khu vực mà ma lực của chúng ta thẩm thấu vào, và ma vật mang hình dạng liên kết với ma lực bản thân được sinh ra. Đây là chuyện mọi người đã học được từ Yugura, ta không cần phải nói chi tiết đâu nhỉ? Tuy nhiên, các người đâu phải lúc nào cũng mở rộng Ma Giới với cùng một cảm xúc phải không? Cảm xúc dồn nén trong ma lực cũng là yếu tố quyết định tính chất của ma vật được sinh ra đấy.”
“…Hừm.”
“Ma Giới của Phi có rất nhiều ma vật mang hình tượng thú nhân phải không? Ma lực trong anh sẽ tuỳ theo tâm trạng và dục vọng chiến đấu của bản thân mà biến đổi tính chất của chúng một ít. Chẳng hạn như ma vật hiếu chiến có nguyên do bởi vì anh đang trong trạng thái hăng máu.”
“Cô điều tra kỹ đấy nhỉ?”
“Ma vật lần này sở hữu ít đi đặc tính cơ bản của Ma Vương và trộn lẫn thêm cảm xúc đặc thù khác. Như đã nói lúc nãy, tuy rất khó khăn để xác định, nhưng nó không phải không khả thi. Tiện thể thì cả động cơ cũng còn sót lại một cách rõ ràng. Đó là khát vọng trái với lẽ thường rằng muốn khiến người khác đau khổ và mong đợi nó cũng sẽ hướng về phía mình.”
“Cứ cho là vậy đi, thế thì sao cô có thể khẳng định đó là tôi được? Mấy Ma Vương khác không chừng cũng mang tính cách đấy thì sao?”
“Ta đã bảo là xác định được rồi mà? Ác ma cấp thấp được sinh ra tại Methys có điểm chung với ma vật lần này. Ta thậm chí đã phát hiện được đặc điểm mà vài người khác cũng có thể phân biệt được rồi.”
“Vậy cô sẽ chứng minh như thế nào? Chứng cứ cô tìm ra chẳng phải tương đương với lời bịp bợm thôi sao?”
“Cô muốn tất cả mọi người phải chấp nhận hết sao? Thế thì đơn giản thôi. Đám ma vật đó được sinh ra từ Ma Giới chuyên dụng được chuẩn bị tại phụ cận Ma Giới Garne. Ta đã phát hiện được vài chỗ như vậy, chỉ cần cô đứng tại đó là được. Bởi vì Ma Giới của kẻ khác chính là độc tố đối với Ma Vương, nếu cô đồng ý xả thân thì có thể dễ dàng chứng minh mình vô tội mà?”
“…Cô nghĩ tôi sẽ đi cùng cô để chứng minh điều đó ư?”
“Cô từ chối cũng không sao. Trong trường hợp đó, ta sẽ sử dụng [Lời nguyền thứ hạng] để các Ma Vương khác đến đó theo thứ tự. Thứ hạng của cô là thứ hai từ dưới đếm lên, nhưng cho đến lúc đó thì cô nghĩ lập trường của mình sẽ thế nào?”
“Cô nghĩ các Ma Vương khác sẽ thành thật nghe theo___”
“Ta không ngại.”
Bỗng dưng Bích Ma Vương mở lời, đó là Ma Vương mang thứ tự 3.
“Nhưng nếu cô ta khiến ta phải ra khỏi lâu đài này thì ta cũng sẽ ra lệnh như vậy với các ngươi.”
“…Ta cũng không có dị nghị.”
“Tôi cũng không…”
Không chỉ Kim Ma Vương mới có thể sử dụng lời nguyền.
Chỉ cần có kẻ mang thứ hạng thấp hơn thì ai cũng có thể sử dụng.
Một khi Bích Ma Vương đã tuyên bố sử dụng [Lời nguyền thứ hạng] thì các Ma Vương khác sẽ phải hứng chịu ít nhất hai lần lời nguyền nếu từ chối.
Ngoài Kim Ma Vương ra, bất cứ ai trong quá khứ cũng từng tự thân trải nghiệm lời nguyền đó.
Nếu là một người bình thường ghét bỏ cảm giác khó chịu ấy thì sẽ chẳng ai muốn tiếp nhận hai lần như vậy cả.
“Bích lại đồng ý cơ à? Ta không ngờ anh lại dịu dàng biết thương tiếc lập trường của ta như vậy đó.”
“Đừng tự huyễn. Ta chỉ đang đồng ý chuyện dao động cảm xúc có quan hệ với bản ngã của ma vật thôi. Hơn nữa, ta cũng chỉ chặt đứt đường lui của con ả khó coi đang vùng vẫy kia.”
“Quả nhiên là Bích nhỉ… Giờ thì Tử, cô còn muốn để ta sử dụng [Lời nguyền thứ hạng] sao? Nếu không lộ thân phận thì cô còn có thể tận hưởng, nhưng nếu mọi người đã xác định rằng cô là kẻ bày trò thì ta nghĩ cô sẽ thấy nhục lắm. À, ta hứa sẽ không dùng lên cô đâu. Ta cũng chẳng muốn khiến cô cảm thấy sung sướng gì cả.”
“Fufu… fufufu…. Ahahahaha! Không ngờ tôi lại bị lộ thân phận đơn giản như vậy đấy.”
Giọng cười bị nhiễu một chút phát ra từ thuỷ tinh màu tím.
Đó là vì trở ngại tín hiệu do ma lực dao động kịch liệt. Nó thể hiện rõ ràng sự dao động trong cảm xúc của Tử Ma Vương hiện tại.
“Ta có thể xem như đó là tự thú nhỉ?”
“…Fufufu, giờ cũng đâu thể đánh trống lảng hơn nữa nhỉ? Tôi thừa nhận, đó chính là việc tôi đã làm.”
Tử Ma Vương sảng khoái thừa nhận chuyện mình đã chuẩn bị ma vật để tấn công Garne.
“Thành thật thì tốt rồi. Tiện thể thì nếu cô cũng cho ma vật rút về thì ta càng biết ơn hơn đó?”
“Thế thì đáng tiếc quá. Tôi thừa nhận, nhưng cũng đâu có cần phải rút chúng về đâu nhỉ? Cô định sử dụng lời nguyền cuốn các Ma Vương khác vào để xác định thủ phạm, chỉ là tôi đã thú nhận rồi mà? Mặc dù mục đích ban đầu đã không thể thực hiện, nhưng giờ thì chuyện chỉ đơn giản là thực hiện một trận chiến phải không nào?”
Mục đích khiến Kim Ma Vương sử dụng lời nguyền đã phá sản, nhưng chướng ngại vật lý vẫn chẳng được cải thiện.
Tại Ma Giới Garne vẫn còn một đám ma vật đang ngồi đó chờ đợi để tấn công.
“Đúng là nếu cô làm như vậy thì ta sẽ gặp phiền toái. Nếu ta sử dụng lời nguyền để cầu giúp đỡ từ Ma Vương khác thì đó lại là do sự vô dụng và ích kỷ của ta.”
“Đúng thế. Nếu bản thân còn im lặng thì đó sẽ là lỗi của tôi, nhưng tôi đã tự thú rồi. Giờ lại cuốn người khác vào thì đó là sự ích kỷ của cô đấy. Vậy thì cô làm sao để ngăn cản tôi chứ? Dùng lời nguyền lên tôi chăng? Cầu xin các Ma Vương khác làm vậy cũng được đó? Liệu tôi có thể trở nên khó chịu đến mức nào đây nhỉ? Ufufu, fufufufu!”
Mục đích của Tử Ma Vương đã bị vạch trần, nhưng điều đó vẫn không thay đổi ưu thế của cô ta.
Mục tiêu của cô ta là hứng chịu [Lời nguyền thứ hạng] để đạt được khoái cảm.
Cùng với việc khiến Ma Vương khác khó chịu.
Là một kẻ vừa khổ dâm cũng vừa bạo dâm như Tử Ma Vương, không thể nào cô ấy lại không lợi dụng con bài của mình.
“Lúc nãy ta đã nói sẽ không dùng lời nguyền lên cô, bởi vì ta không muốn giúp cô trở nên sung sướng. Nhưng nếu dùng lên các Ma Vương khác thì cô cũng cảm thấy vui mừng. Thật là một kẻ chẳng ra gì.”
“Ừ, tôi là vậy đấy, rồi sao nào? Nhưng từ góc nhìn của tôi thì lại thấy ngạc nhiên với các người đó? Trở thành Ma Vương bất tử mà lại nhận lời nguyền nhục nhã từ Yugura… Các người không thấy lãng phí khi không tận hưởng nó sao?”
“Tuỳ theo ý kiến mỗi người. Thế thì Kim, cô định làm thế nào?”
“Có dùng lời nguyền lên ai thì cũng chỉ có Tử được lợi mà thôi. Song, cứ tiếp tục bỏ mặc thế này thì đất nước của ta sẽ bị xâm lược và gặp phải tốt thất không nhỏ. Phi này, chẳng lẽ anh cứ để mặc Tử quậy phá Ma Giới mình đã sáng tạo ra sao?”
“Ta đã từ bỏ Ma Giới Garne, hiện tại thì không có ý định xem nó là lãnh thổ của mình.”
“Chán chết đi được. Có nhờ cậy Bích hay Thương thì cũng chẳng được rồi… Rốt cuộc nên giải quyết thế nào đây nhỉ?”
“Cô cứ tuỳ tiện đi nào. Nhưng mà lực lượng bên này sắp vượt qua đằng ấy rồi… Nếu cô không hành động sớm thì tôi sẽ bắt đầu đó?”
“Ừm, cũng phải. Thế thì thoả hiệp thôi nào.”
“Ara, cô định giải quyết bằng cách trò chuyện sao? Chỉ cần cô phiền não thì tôi cũng thấy vui mừng rồi, không lẽ cô còn có gì hơn thế nữa ư?”
“Nếu cô không rút lui thì ta sẽ công khai nơi ở của cô cho toàn bộ mọi người ở đây. Sao nào?”
“…Cô đang nói cái gì vậy?”
Thanh âm của Tử Ma Vương pha lẫn một chút dao động.
Nơi ở của Ma Vương chính là nhược điểm của bọn họ.
Các Ma Vương đã từng bị anh hùng Yugura tiêu diệt một lần. Việc đó xảy ra là vì vị trí của bọn họ bị lộ tẩy nên Yugura mới có thể tiến hành tiêu diệt không chút trở ngại.
Lấy đó làm gương, sau khi tái sinh thì phần lớn Ma Vương đều che giấu nơi ở của mình.
Ngoại lệ chỉ có Kim Ma Vương đang thống trị và đạt được lợi ích tại thế giới con người, cùng với Bích Ma Vương chỉ ru rú trong khu vực con người không thể đặt chân đến.
Phi Ma Vương và Tử Ma Vương thì đang trong thời kỳ ẩn náu chuẩn bị cho việc xâm lược thế giới con người.
Bọn họ cần tránh việc lộ ra thông tin về điều đó.
Nếu lộ ra ngoài thì sẽ có nguy cơ họ bị tập kích bởi con người.
Thậm chí còn lọt vào tầm mắt của kẻ có thể tức giận vì những điều cỏn con và không ngần ngại giết chóc Ma Vương như Bích Ma Vương.
Mặc dù hiện tại không có mặt, nhưng Yugura vẫn có khả năng xuất hiện trở lại.
Với kẻ chào đón việc chiến đấu như Phi Ma Vương thì anh ta còn có thể khiêu khích ngược lại, nhưng với người không mong muốn chiến đấu trực tiếp như Tử và Thương Ma Vương thì đó lại là sơ hở trí mạng.
“Cô đã che giấu thân phận để hành động, điều đó chứng minh một việc: cho dù muốn đối đầu ta thì cô cũng không muốn đối địch với các Ma Vương khác. Dẫu có là kẻ biến thái vui sướng vì bị hạ nhục thì cô cũng chẳng muốn để các Ma Vương khác tóm gáy mình phải không nào?”
“___Tôi không nghĩ cô lại biết được chỗ ở của tôi đấy?”
“Cô là [Tử Cám Dỗ], có sở trường mê hoặc người khác. Vì vậy nên cô không thể tạo ra Ma Tộc có quan hệ thân cận. Chỉ cần biết được điều đó thì việc xác định chỗ ở của cô rất đơn giản. Kẻ phát ra ý niệm cho ma vật vừa sinh ra và tập trung chúng lại chính là cô. Cô đã tập hợp chúng quá thường xuyên rồi, chẳng lẽ cô không nghĩ mình sẽ bị truy ra từ đó sao?”
“…Bịp bợm, cô không thể nào lại có nă___”
“Quama, đó chính là chỗ cô đang ở.”
“____!?”
“Nếu nói chi tiết hơn thì các Ma Vương khác cũng không phải kẻ ngốc đâu. Ta không nỡ trước khi đàm phán mà lại dồn cô vào đường cùng…. Giờ thì sao nào?”
“Tử… cô lại ở ngay bên cạnh Ma Giới tôi tạo ra sao?... Ôi, muốn chết quá.”
“___Được rồi, tôi sẽ cho ma vật rút về. Nhưng mà phải đưa chúng về đâu đây? Nếu đưa đến Quama ở phương Bắc thì con người sẽ trông thấy mất?”
Nơi Ma Giới Garne tiếp giáp chính là Ma Giới Turize và Ma Giới Methys.
Lộ trình đi đến Quama cần phải rời khỏi Ma Giới. Như thế thì sẽ có nguy cơ bọn chúng bị con người nhìn thấy và xác định nơi ở của Tử Ma Vương.
“Để chúng làm thức ăn cho đám ma vật của Bích cũng được mà? Bích chắc cũng không phàn nàn gì nếu chúng chỉ đến làm lương thực cho ma vật của mình đâu nhỉ?”
“…Thế có được không, Bích?”
“Được thôi, cứ tập hợp chúng tại cửa vào. Ta cho cô quyền lợi dâng lên lễ vật.”
“Tiện thể thì cô nhớ vô hiệu hoá Ma Giới vừa mới tạo ra nhé. Nếu đến trước tháng sau mà vẫn còn sót lại thì coi như đàm phán thất bại.”
“…Tôi hiểu rồi.”
Và như thế, đám ma vật do Tử Ma Vương tập trung tại Ma Giới Garne đã đến phụ cận Ma Giới Turize, bị đám ma vật do Bích Ma Vương cai trị giẫm đạp và huỷ diệt.
Ma Giới sinh ra đám ma vật đó cũng đồng thời mất đi sức ảnh hưởng và bị Ma Giới Garne nuốt chửng.
-------------------------------------------------------------------
Đây là cuộc trò chuyện sau khi xác nhận quần thể ma vật tại Ma Giới Garne đã biến mất.
Không cần phải nói, người đã bày cách cho Kim Ma Vương chính là cái tên người dị giới nào đó.
Khi nhìn vào bọn chúng thì tôi liền nhận ra một thứ. Đó là dấu vết của chút cảm xúc nhỏ nhoi có thể cảm nhận được giống như khi nhìn vào một bức tranh.
Tức là tôi nhận ra việc suy nghĩ và cảm xúc của Ma Vương được phản chiếu trong đám ma vật.
Tôi đã lý giải đến ý khổ dâm và bạo dâm đầy biến thái, nhưng tôi không thể chắc chắn rằng nó thuộc về Ma Vương nào.
Thế nhưng, sau khi đã nhìn ra được ẩn ý đó thì tôi có thể xác định một điều rằng thời gian vẫn còn dư dả.
Sau đấy, tôi nhờ Ekdoic bắt giữ những ma vật đã biết rõ xuất xứ và bắt đầu quan sát sự khác nhau trong “tác phẩm”.
Nếu không trúng con nào thì kẻ chưa từng lộ ra ma vật của mình như Vô Sắc Ma Vương sẽ bị đưa vào dạng tình nghi, nhưng may mắn là tôi đã tìm được cảm giác giống như vậy trong bọn chúng.
Sau đó thì tôi lại nhờ Ekdoic bắt giữ ma vật khác loài có xuất xứ từ Methys. Đến khi xác nhận một lần nữa thì tôi đã tự tin biết được thủ phạm là ai.
Việc chuẩn bị đã đầy đủ. Quá trình đại khái sau đó chính là tôi chỉ dẫn Kim Ma Vương phải diễn giải thế nào và bảo cô ấy tham gia cuộc họp định kỳ.
Nếu chỉ chứng minh thì nhanh nhất chính là bảo các Ma Vương từng người đứng lên Ma Giới đấy, nhưng chúng tôi cần phải khiến tất cả nghĩ rằng Tử Ma Vương là thủ phạm thì mới có thể được họ đồng ý.
Trong trường hợp đề xuất phương án này ngay thời điểm ban đầu thì mấy người như Bích Ma Vương nhất định sẽ tức giận vặn hỏi lý do.
Song, khi đã kết tội được Tử Ma Vương trước và chuyển sang chuyện cần chứng minh thì Tử Ma Vương sẽ là kẻ từ chối đầu tiên.
Đối với các Ma Vương khác thì đó chỉ là lời nguỵ biện vô cùng khó ngửi, thế thì nó sẽ trở thành đòn quyết định để các Ma Vương hợp tác nhằm chứng minh tội trạng của cô ta.
“Đến đó thì ổn rồi, nhưng không ngờ cậu lại có thể nắm được vị trí của Tử đấy.”
“Không đâu, vụ về vị trí của Tử Ma Vương chỉ là bịp thôi.”
“Cái… gì cơ?”
“Tạm thời thì tôi vẫn có căn cứ. Chúng ta biết được cô ta sẽ ở gần Ma Giới Garne. Kiểu người biến chất như thế thường cố chấp với vị trí của mình. Song, lãnh thổ Garne là đồng bằng, việc né tránh ánh mắt Kim Ma Vương để ẩn nấp là điều rất khó khăn. Trong quá khứ, cô ta từng bị Bích Ma Vương đánh đến sống dở chết dở nên sẽ không đến gần Turize. Methys thì lại là thánh địa của Yugura – kẻ đã tiêu diệt bản thân. Cũng có khả năng cô ta chiếm cứ Ma Giới Methys mình từng tạo ra ngày xưa, nhưng thế tức là chủ nhân vốn có của Ma Giới quay trở về. Đại Ác Ma như cha của Ekdoic hẳn sẽ làm ra hành động gì đó. Sau tất cả những chuyện đấy thì khu vực bên phía Ma Giới Quama mà Thương Ma Vương sáng tạo sẽ là sự lựa chọn an toàn. Nhưng tôi lại không rõ là cô ta sẽ ở Quama hay là Ma Giới Quama nữa.”
Đương nhiên, nếu hỏi đến chi tiết thì sẽ lộ ra việc chúng tôi đang nói xạo.
Nhưng nếu chi tiết mà đúng thì Tử Ma Vương chỉ đang tự huỷ nên sẽ không có khả năng cô ta lại đi truy hỏi như vậy.
Việc tìm ra đặc điểm mà kể cả người khác cũng có thể phân biệt cũng là xạo. Cho dù dán mắt trong thời gian dài thì tôi cũng mới chỉ nắm được chút cảm giác mà thôi.
Những bậc thầy cấp độ như Gradna thì khả năng cao sẽ làm được, nhưng dù là ông ấy thì cũng không thể hoàn thành việc này một cách đơn giản.
Có nhiều phương pháp để những trò bịp bợm có thể trót lọt. Chẳng hạn như kết hợp với sự thật để lý luận là được.
Chỉ cần đính kèm sự thật ai cũng có thể lý giải thì kể cả trò lừa gạt cũng đạt được độ tin cậy cao.
Tiếp đó là không kể quá nhiều về những điểm không rõ ràng. Điểm quan trọng là nói một cách ngắn gọn.
Đường đường chính chính nói ra phương hướng đại khái kiểu như trái hoặc phải, nếu điều đó trùng khớp thì đối phương sẽ nghĩ rằng chúng ta đã nhìn thấu tất cả.
Tiện thể, trong trường hợp nói trật thì chỉ cần khua môi múa mép là được. Cái kiểu nói chuyện điêu toa của Kim Ma Vương cũng đủ hiệu quả để vãn hồi lại rồi.
Và cuối cùng là sự gan dạ.
Về Thương Ma Vương, từ quyển sách Yugura để lại thì tôi đã phán đoán rằng cô ta sẽ không dùng phương pháp như lần này.
Về Phi Ma Vương từng sử dụng Larheit để hành động trong tối, bao gồm thông tin từ Docora thì khả năng hắn ta thực hiện chuyện này là rất thấp.
Xét đến tính cách của Bích Ma Vương thì không thể nào kẻ đó lại làm ra chuyện này.
Thế là sẽ chỉ còn lại hai đáp án Tử Ma Vương hoặc Vô Sắc Ma Vương. Nếu lần suy diễn này là sai thì nghi phạm sẽ chỉ còn Vô Sắc.
Đúng thế, vốn dĩ toàn bộ việc suy đoán của Kim Ma Vương chỉ là một trò bịp mà thôi.
Trên chiếc bàn khổng lồ là 8 mảnh thuỷ tinh 8 màu, trong đó thì Kim, Bích, Thương, Phi, Tử và Vô Sắc đang toả sáng, còn Hắc và Bạch thì vẫn giữ màu sắc tối tăm.
“Nfufu, đêm nay lại đến nữa rồi nhỉ.”
Người phát ra âm thanh đầu tiên là Kim. Cô ấy chính là Quốc Vương đang trị vì Garne và cũng là Kim Ma Vương.
“Ara, hôm nay trông cô vui hơn bình thường nhỉ? Không lẽ có chuyện gì thú vị lắm sao?”
“Tôi thì chẳng thay đổi gì… Ghen tị quá đi… Muốn chết quá đi…”
“Mọi người có gì muốn báo cáo trước không? Lần này thì ta muốn nói chút chuyện của bản thân, nếu mọi người có gì cần nói thì nói trước cho nhanh nhé?”
“Ta không có gì để nói.”
“Tôi cũng chẳng có gì cả.”
“Giống vậy…”
Ba màu vừa phát ra giọng nói là Phi, Tử và Thương. Hai người khác thì vẫn giữ trầm mặc.
“Bích và Vô Sắc thì chắc chả cần phải nói rồi nhỉ? Thế thì để ta bắt đầu vậy___ E hèm, vào hai tháng trước, ta từng nhắc về chuyện tại Ma Giới bên cạnh Garne mà ta đang thống trị đã xuất hiện một đám ma vật không rõ thuộc về Ma Vương nào. Mọi người còn nhớ không?”
“Ừ, nhưng ta đã bảo rằng chúng không hề quan hệ đến bản thân.”
“Đúng rồi… Tôi cũng chả nhớ là nó liên quan gì đến mình cả?”
“Giống vậy…”
“Đương nhiên là ta cũng không nghĩ các người sẽ thành thật thú nhận. Tuy nhiên, quy mô của chúng đã dần tương đương với quân lực bên này rồi, cho nên ta cần xin phép để đối phó với chuyện này một chút.”
“Thích thì cô tự mà làm, có gì mà phải cần bọn ta xác nhận cơ chứ.”
“Nhưng ta vẫn cần các người xác nhận, dù sao thì có lẽ ta phải dùng đến [Lời nguyền thứ hạng] đó?”
Một sự im lặng kéo dài. Kim Ma Vương đã tuyên bố rằng mình sẽ sử dụng [Lời nguyền thứ hạng].
Đó là lời nguyền do Yugura chôn xuống giữa các Ma Vương vì để cuộc trò chuyện có thể tiến hành một cách viên mãn. Lời nguyền đó được mọi người ngầm hiểu sẽ không sử dụng lẫn nhau trong trường hợp không có mặt Yugura.
Trong trường hợp Kim Ma Vương đề xuất về việc sử dụng vị trí xếp hạng và có một Ma Vương từ chối chuyện gì đó thì sẽ bị một cảm giác cực kỳ khó chịu.
Đối với các Ma Vương, đó rõ ràng là hành vi đối địch và kẻ làm điều ấy sẽ trở thành đối tượng bị mọi người hướng sát ý đến.
"Cô bị điên rồi sao, Kim. Chẳng lẽ cô muốn đối địch với tất cả mọi người ở đây?”
“Làm ơn… dừng lại… muốn chết…”
“Tôi không nghĩ đấy lại là lời nói được phát ra từ một người thích dùng đầu óc như Kim đó?”
“Nfufu, ta cũng không phải dùng nó ngay bây giờ đâu. Ta chỉ đi vạch trần thân phận của kẻ gây ra vấn đề và thương lượng mà thôi. Những kẻ không liên quan thì chỉ cần nghe chuyện rồi phán đoán là được.”
“Ồ, có vẻ như cô đã xác định được đối tượng nào rồi nhỉ?”
Nếu đã thế thì hàm ý trong phát ngôn vừa nãy sẽ thay đổi.
Chỉ vì bị đối tượng mờ ám nhắm đến mà lợi dụng [Lời nguyền thứ hạng] để cuốn tất cả Ma Vương vào thì Kim Ma Vương sẽ bị tất cả Ma Vương căm hận.
Tuy nhiên, nếu là sử dụng lời nguyền sau khi đã xác định được đối phương thì cơn hận thù ấy cũng sẽ hướng về phía kẻ gây ra vấn đề.
Không, có lẽ nên nói rằng sự căm ghét của tất cả mọi người sẽ hướng thẳng vào chính kẻ chủ mưu.
“Lớn lối đấy nhỉ? Cho dù là ai trong này làm ra đi nữa, vậy cô nghĩ mình có thể đưa ra suy luận để các Ma Vương khác công nhận sao?”
“Chuyện đó không thử thì sao biết được.”
“Vậy thì giờ có thể nói ra được chưa? Rốt cuộc thì ai đã làm ra chuyện quấy rối cô như vậy?”
“___Cô còn dám nói như vậy sao, Tử? Đúng là gan lớn đấy.”
“Ara ara? …Tức là cô đang muốn nói tôi là thủ phạm sao?”
“Ừm, chính là cô đấy. Ta có thể khẳng định cô là thủ phạm.”
Kim Ma Vương nói ra một cách thích thú, nhưng nó lại khiến không gian này gợn lên từng đợt khẩn trương.
“Chà, cô mạnh miệng đấy nhỉ? Vậy cô có thể chứng minh được không?”
“Được thôi, cô muốn hỏi gì nào?”
“Có nhiều chuyện lắm… Trước tiên thì là lý do đi nhỉ? Nguyên nhân tôi tấn công đất nước cô đang thống trị là gì vậy?”
“Đầu tiên là lý do nghiêm túc, bởi vì chỉ có mỗi Garne của ta là cô có thể tấn công. Chúng ta đã phục sinh lần thứ hai sau khi bị Yugura huỷ diệt, và có vẻ vì để ý chuyện từng bị tiêu diệt nên ai cũng đều rất thận trọng. Vì vậy nên chúng ta mới không biết được nơi ở của nhau phải không? Người thẳng thắn nói ra vị trí của mình chỉ có ta và Bích thôi.”
“Nhưng chúng vẫn có thể xâm lược Ma Giới Turize từ Ma Giới Garne mà?”
“Chỉ vì mục đích xâm lược thì đúng, nhưng những người ở đây cùng lắm chỉ có thể khiến Bích khó chịu chứ chẳng gây ra thiệt hại lớn lao gì cả. Ta đã tính toán quy mô của đám ma vật và số lượng của chúng quá nhỏ để có thể tấn công Ma Giới Turize.”
Nếu đối đầu với con người thì đám ma vật kia đã đầy đủ uy hiếp.
Nhưng trước bọn quái vật loài rồng ở Ma Giới Turize thì chúng chỉ là một đám ô hợp mà thôi.
Vào thời điểm Ma Giới Turize xác nhận được cuộc xâm lược thì hẳn là chúng sẽ chết một nửa sau trận đầu, còn cuộc chiến kế đó sẽ chỉ là trận thảm sát một chiều.
“…Mà, cũng phải. Cho dù tôi muốn tấn công Ma Vương nào đó thì hiện tại cũng chỉ có nơi ở của Kim là tốt nhất. Chuyện đó thì ai cũng hiểu cả mà? Nhưng cho dù có lý do bị xâm lược thì lý do để tôi tấn công cô là gì chứ?”
“Là vì để ta sử dụng [Lời nguyền thứ hạng]. Chính xác thì nên nói là muốn bị khổ sở vì lời nguyền từ kẻ khác.”
“…Cái quái gì vậy?”
“Lý do cô cố tình phô trương tập trung đám ma vật ngay tại trung tâm Ma Giới Garne là vì để ta phát hiện. Dĩ nhiên là ta sẽ nhận ra, và khi số lượng của chúng tăng lên thì ta buộc phải đối phó với chúng. Năng lực cai trị ma vật thì Ma Tộc cũng sở hữu, nhưng chỉ Ma Vương mới có thể tạo nên Ma Giới sinh ra ma vật. Nhờ vậy mà cô có thể khiến ta nhận ra rằng thủ phạm sẽ là ai đó trong này. Thế nhưng, cô đã điều chỉnh Ma Giới và khiến ta khó mà xác định chủng loại ma vật để tìm ra chủ nhân. Vì nguyên nhân ấy, ta chỉ có thể ngăn chặn việc này cho dù có phải sử dụng đến lời nguyền.”
“Cũng phải nhỉ. Đúng là cô muốn tránh việc đất nước mình tốn công xây dựng bị tiêu hao trong chiến tranh. Nhưng nếu Kim sử dụng [Lời nguyền thứ hạng] thì tôi cũng thống khổ mà?”
“___Sẽ không. Ngược lại, cô thậm chí còn vui mừng nữa, phải không?”
“….Hả?”
“Lợi ích của việc khiến bản thân cảm thấy đau khổ chỉ để gây khó chịu cho người khác là rất ít. Nhưng với cô, nếu cảm giác đó lại là khoái lạc thì bản thân mới là người được lợi, và cô còn có thể khiến đối phương chịu tổn thất. Toàn là chuyện tốt cả nhỉ?”
“Cô đang bảo tôi có sở thích khổ dâm như vậy sao?”
“Ừm, ban đầu ta còn nghĩ có Ma Vương ưu tiên việc gây đau khổ cho đối phương hơn là nhục nhã của bản thân, chỉ là ma vật trong vụ việc lần này lại được sinh ra từ những cảm xúc méo mó như thế.”
“Kim, chuyện đó là sao?”
Đến đây thì Phi Ma Vương bỗng phản ứng.
“Ma Giới dùng để chỉ khu vực mà ma lực của chúng ta thẩm thấu vào, và ma vật mang hình dạng liên kết với ma lực bản thân được sinh ra. Đây là chuyện mọi người đã học được từ Yugura, ta không cần phải nói chi tiết đâu nhỉ? Tuy nhiên, các người đâu phải lúc nào cũng mở rộng Ma Giới với cùng một cảm xúc phải không? Cảm xúc dồn nén trong ma lực cũng là yếu tố quyết định tính chất của ma vật được sinh ra đấy.”
“…Hừm.”
“Ma Giới của Phi có rất nhiều ma vật mang hình tượng thú nhân phải không? Ma lực trong anh sẽ tuỳ theo tâm trạng và dục vọng chiến đấu của bản thân mà biến đổi tính chất của chúng một ít. Chẳng hạn như ma vật hiếu chiến có nguyên do bởi vì anh đang trong trạng thái hăng máu.”
“Cô điều tra kỹ đấy nhỉ?”
“Ma vật lần này sở hữu ít đi đặc tính cơ bản của Ma Vương và trộn lẫn thêm cảm xúc đặc thù khác. Như đã nói lúc nãy, tuy rất khó khăn để xác định, nhưng nó không phải không khả thi. Tiện thể thì cả động cơ cũng còn sót lại một cách rõ ràng. Đó là khát vọng trái với lẽ thường rằng muốn khiến người khác đau khổ và mong đợi nó cũng sẽ hướng về phía mình.”
“Cứ cho là vậy đi, thế thì sao cô có thể khẳng định đó là tôi được? Mấy Ma Vương khác không chừng cũng mang tính cách đấy thì sao?”
“Ta đã bảo là xác định được rồi mà? Ác ma cấp thấp được sinh ra tại Methys có điểm chung với ma vật lần này. Ta thậm chí đã phát hiện được đặc điểm mà vài người khác cũng có thể phân biệt được rồi.”
“Vậy cô sẽ chứng minh như thế nào? Chứng cứ cô tìm ra chẳng phải tương đương với lời bịp bợm thôi sao?”
“Cô muốn tất cả mọi người phải chấp nhận hết sao? Thế thì đơn giản thôi. Đám ma vật đó được sinh ra từ Ma Giới chuyên dụng được chuẩn bị tại phụ cận Ma Giới Garne. Ta đã phát hiện được vài chỗ như vậy, chỉ cần cô đứng tại đó là được. Bởi vì Ma Giới của kẻ khác chính là độc tố đối với Ma Vương, nếu cô đồng ý xả thân thì có thể dễ dàng chứng minh mình vô tội mà?”
“…Cô nghĩ tôi sẽ đi cùng cô để chứng minh điều đó ư?”
“Cô từ chối cũng không sao. Trong trường hợp đó, ta sẽ sử dụng [Lời nguyền thứ hạng] để các Ma Vương khác đến đó theo thứ tự. Thứ hạng của cô là thứ hai từ dưới đếm lên, nhưng cho đến lúc đó thì cô nghĩ lập trường của mình sẽ thế nào?”
“Cô nghĩ các Ma Vương khác sẽ thành thật nghe theo___”
“Ta không ngại.”
Bỗng dưng Bích Ma Vương mở lời, đó là Ma Vương mang thứ tự 3.
“Nhưng nếu cô ta khiến ta phải ra khỏi lâu đài này thì ta cũng sẽ ra lệnh như vậy với các ngươi.”
“…Ta cũng không có dị nghị.”
“Tôi cũng không…”
Không chỉ Kim Ma Vương mới có thể sử dụng lời nguyền.
Chỉ cần có kẻ mang thứ hạng thấp hơn thì ai cũng có thể sử dụng.
Một khi Bích Ma Vương đã tuyên bố sử dụng [Lời nguyền thứ hạng] thì các Ma Vương khác sẽ phải hứng chịu ít nhất hai lần lời nguyền nếu từ chối.
Ngoài Kim Ma Vương ra, bất cứ ai trong quá khứ cũng từng tự thân trải nghiệm lời nguyền đó.
Nếu là một người bình thường ghét bỏ cảm giác khó chịu ấy thì sẽ chẳng ai muốn tiếp nhận hai lần như vậy cả.
“Bích lại đồng ý cơ à? Ta không ngờ anh lại dịu dàng biết thương tiếc lập trường của ta như vậy đó.”
“Đừng tự huyễn. Ta chỉ đang đồng ý chuyện dao động cảm xúc có quan hệ với bản ngã của ma vật thôi. Hơn nữa, ta cũng chỉ chặt đứt đường lui của con ả khó coi đang vùng vẫy kia.”
“Quả nhiên là Bích nhỉ… Giờ thì Tử, cô còn muốn để ta sử dụng [Lời nguyền thứ hạng] sao? Nếu không lộ thân phận thì cô còn có thể tận hưởng, nhưng nếu mọi người đã xác định rằng cô là kẻ bày trò thì ta nghĩ cô sẽ thấy nhục lắm. À, ta hứa sẽ không dùng lên cô đâu. Ta cũng chẳng muốn khiến cô cảm thấy sung sướng gì cả.”
“Fufu… fufufu…. Ahahahaha! Không ngờ tôi lại bị lộ thân phận đơn giản như vậy đấy.”
Giọng cười bị nhiễu một chút phát ra từ thuỷ tinh màu tím.
Đó là vì trở ngại tín hiệu do ma lực dao động kịch liệt. Nó thể hiện rõ ràng sự dao động trong cảm xúc của Tử Ma Vương hiện tại.
“Ta có thể xem như đó là tự thú nhỉ?”
“…Fufufu, giờ cũng đâu thể đánh trống lảng hơn nữa nhỉ? Tôi thừa nhận, đó chính là việc tôi đã làm.”
Tử Ma Vương sảng khoái thừa nhận chuyện mình đã chuẩn bị ma vật để tấn công Garne.
“Thành thật thì tốt rồi. Tiện thể thì nếu cô cũng cho ma vật rút về thì ta càng biết ơn hơn đó?”
“Thế thì đáng tiếc quá. Tôi thừa nhận, nhưng cũng đâu có cần phải rút chúng về đâu nhỉ? Cô định sử dụng lời nguyền cuốn các Ma Vương khác vào để xác định thủ phạm, chỉ là tôi đã thú nhận rồi mà? Mặc dù mục đích ban đầu đã không thể thực hiện, nhưng giờ thì chuyện chỉ đơn giản là thực hiện một trận chiến phải không nào?”
Mục đích khiến Kim Ma Vương sử dụng lời nguyền đã phá sản, nhưng chướng ngại vật lý vẫn chẳng được cải thiện.
Tại Ma Giới Garne vẫn còn một đám ma vật đang ngồi đó chờ đợi để tấn công.
“Đúng là nếu cô làm như vậy thì ta sẽ gặp phiền toái. Nếu ta sử dụng lời nguyền để cầu giúp đỡ từ Ma Vương khác thì đó lại là do sự vô dụng và ích kỷ của ta.”
“Đúng thế. Nếu bản thân còn im lặng thì đó sẽ là lỗi của tôi, nhưng tôi đã tự thú rồi. Giờ lại cuốn người khác vào thì đó là sự ích kỷ của cô đấy. Vậy thì cô làm sao để ngăn cản tôi chứ? Dùng lời nguyền lên tôi chăng? Cầu xin các Ma Vương khác làm vậy cũng được đó? Liệu tôi có thể trở nên khó chịu đến mức nào đây nhỉ? Ufufu, fufufufu!”
Mục đích của Tử Ma Vương đã bị vạch trần, nhưng điều đó vẫn không thay đổi ưu thế của cô ta.
Mục tiêu của cô ta là hứng chịu [Lời nguyền thứ hạng] để đạt được khoái cảm.
Cùng với việc khiến Ma Vương khác khó chịu.
Là một kẻ vừa khổ dâm cũng vừa bạo dâm như Tử Ma Vương, không thể nào cô ấy lại không lợi dụng con bài của mình.
“Lúc nãy ta đã nói sẽ không dùng lời nguyền lên cô, bởi vì ta không muốn giúp cô trở nên sung sướng. Nhưng nếu dùng lên các Ma Vương khác thì cô cũng cảm thấy vui mừng. Thật là một kẻ chẳng ra gì.”
“Ừ, tôi là vậy đấy, rồi sao nào? Nhưng từ góc nhìn của tôi thì lại thấy ngạc nhiên với các người đó? Trở thành Ma Vương bất tử mà lại nhận lời nguyền nhục nhã từ Yugura… Các người không thấy lãng phí khi không tận hưởng nó sao?”
“Tuỳ theo ý kiến mỗi người. Thế thì Kim, cô định làm thế nào?”
“Có dùng lời nguyền lên ai thì cũng chỉ có Tử được lợi mà thôi. Song, cứ tiếp tục bỏ mặc thế này thì đất nước của ta sẽ bị xâm lược và gặp phải tốt thất không nhỏ. Phi này, chẳng lẽ anh cứ để mặc Tử quậy phá Ma Giới mình đã sáng tạo ra sao?”
“Ta đã từ bỏ Ma Giới Garne, hiện tại thì không có ý định xem nó là lãnh thổ của mình.”
“Chán chết đi được. Có nhờ cậy Bích hay Thương thì cũng chẳng được rồi… Rốt cuộc nên giải quyết thế nào đây nhỉ?”
“Cô cứ tuỳ tiện đi nào. Nhưng mà lực lượng bên này sắp vượt qua đằng ấy rồi… Nếu cô không hành động sớm thì tôi sẽ bắt đầu đó?”
“Ừm, cũng phải. Thế thì thoả hiệp thôi nào.”
“Ara, cô định giải quyết bằng cách trò chuyện sao? Chỉ cần cô phiền não thì tôi cũng thấy vui mừng rồi, không lẽ cô còn có gì hơn thế nữa ư?”
“Nếu cô không rút lui thì ta sẽ công khai nơi ở của cô cho toàn bộ mọi người ở đây. Sao nào?”
“…Cô đang nói cái gì vậy?”
Thanh âm của Tử Ma Vương pha lẫn một chút dao động.
Nơi ở của Ma Vương chính là nhược điểm của bọn họ.
Các Ma Vương đã từng bị anh hùng Yugura tiêu diệt một lần. Việc đó xảy ra là vì vị trí của bọn họ bị lộ tẩy nên Yugura mới có thể tiến hành tiêu diệt không chút trở ngại.
Lấy đó làm gương, sau khi tái sinh thì phần lớn Ma Vương đều che giấu nơi ở của mình.
Ngoại lệ chỉ có Kim Ma Vương đang thống trị và đạt được lợi ích tại thế giới con người, cùng với Bích Ma Vương chỉ ru rú trong khu vực con người không thể đặt chân đến.
Phi Ma Vương và Tử Ma Vương thì đang trong thời kỳ ẩn náu chuẩn bị cho việc xâm lược thế giới con người.
Bọn họ cần tránh việc lộ ra thông tin về điều đó.
Nếu lộ ra ngoài thì sẽ có nguy cơ họ bị tập kích bởi con người.
Thậm chí còn lọt vào tầm mắt của kẻ có thể tức giận vì những điều cỏn con và không ngần ngại giết chóc Ma Vương như Bích Ma Vương.
Mặc dù hiện tại không có mặt, nhưng Yugura vẫn có khả năng xuất hiện trở lại.
Với kẻ chào đón việc chiến đấu như Phi Ma Vương thì anh ta còn có thể khiêu khích ngược lại, nhưng với người không mong muốn chiến đấu trực tiếp như Tử và Thương Ma Vương thì đó lại là sơ hở trí mạng.
“Cô đã che giấu thân phận để hành động, điều đó chứng minh một việc: cho dù muốn đối đầu ta thì cô cũng không muốn đối địch với các Ma Vương khác. Dẫu có là kẻ biến thái vui sướng vì bị hạ nhục thì cô cũng chẳng muốn để các Ma Vương khác tóm gáy mình phải không nào?”
“___Tôi không nghĩ cô lại biết được chỗ ở của tôi đấy?”
“Cô là [Tử Cám Dỗ], có sở trường mê hoặc người khác. Vì vậy nên cô không thể tạo ra Ma Tộc có quan hệ thân cận. Chỉ cần biết được điều đó thì việc xác định chỗ ở của cô rất đơn giản. Kẻ phát ra ý niệm cho ma vật vừa sinh ra và tập trung chúng lại chính là cô. Cô đã tập hợp chúng quá thường xuyên rồi, chẳng lẽ cô không nghĩ mình sẽ bị truy ra từ đó sao?”
“…Bịp bợm, cô không thể nào lại có nă___”
“Quama, đó chính là chỗ cô đang ở.”
“____!?”
“Nếu nói chi tiết hơn thì các Ma Vương khác cũng không phải kẻ ngốc đâu. Ta không nỡ trước khi đàm phán mà lại dồn cô vào đường cùng…. Giờ thì sao nào?”
“Tử… cô lại ở ngay bên cạnh Ma Giới tôi tạo ra sao?... Ôi, muốn chết quá.”
“___Được rồi, tôi sẽ cho ma vật rút về. Nhưng mà phải đưa chúng về đâu đây? Nếu đưa đến Quama ở phương Bắc thì con người sẽ trông thấy mất?”
Nơi Ma Giới Garne tiếp giáp chính là Ma Giới Turize và Ma Giới Methys.
Lộ trình đi đến Quama cần phải rời khỏi Ma Giới. Như thế thì sẽ có nguy cơ bọn chúng bị con người nhìn thấy và xác định nơi ở của Tử Ma Vương.
“Để chúng làm thức ăn cho đám ma vật của Bích cũng được mà? Bích chắc cũng không phàn nàn gì nếu chúng chỉ đến làm lương thực cho ma vật của mình đâu nhỉ?”
“…Thế có được không, Bích?”
“Được thôi, cứ tập hợp chúng tại cửa vào. Ta cho cô quyền lợi dâng lên lễ vật.”
“Tiện thể thì cô nhớ vô hiệu hoá Ma Giới vừa mới tạo ra nhé. Nếu đến trước tháng sau mà vẫn còn sót lại thì coi như đàm phán thất bại.”
“…Tôi hiểu rồi.”
Và như thế, đám ma vật do Tử Ma Vương tập trung tại Ma Giới Garne đã đến phụ cận Ma Giới Turize, bị đám ma vật do Bích Ma Vương cai trị giẫm đạp và huỷ diệt.
Ma Giới sinh ra đám ma vật đó cũng đồng thời mất đi sức ảnh hưởng và bị Ma Giới Garne nuốt chửng.
-------------------------------------------------------------------
Đây là cuộc trò chuyện sau khi xác nhận quần thể ma vật tại Ma Giới Garne đã biến mất.
Không cần phải nói, người đã bày cách cho Kim Ma Vương chính là cái tên người dị giới nào đó.
Khi nhìn vào bọn chúng thì tôi liền nhận ra một thứ. Đó là dấu vết của chút cảm xúc nhỏ nhoi có thể cảm nhận được giống như khi nhìn vào một bức tranh.
Tức là tôi nhận ra việc suy nghĩ và cảm xúc của Ma Vương được phản chiếu trong đám ma vật.
Tôi đã lý giải đến ý khổ dâm và bạo dâm đầy biến thái, nhưng tôi không thể chắc chắn rằng nó thuộc về Ma Vương nào.
Thế nhưng, sau khi đã nhìn ra được ẩn ý đó thì tôi có thể xác định một điều rằng thời gian vẫn còn dư dả.
Sau đấy, tôi nhờ Ekdoic bắt giữ những ma vật đã biết rõ xuất xứ và bắt đầu quan sát sự khác nhau trong “tác phẩm”.
Nếu không trúng con nào thì kẻ chưa từng lộ ra ma vật của mình như Vô Sắc Ma Vương sẽ bị đưa vào dạng tình nghi, nhưng may mắn là tôi đã tìm được cảm giác giống như vậy trong bọn chúng.
Sau đó thì tôi lại nhờ Ekdoic bắt giữ ma vật khác loài có xuất xứ từ Methys. Đến khi xác nhận một lần nữa thì tôi đã tự tin biết được thủ phạm là ai.
Việc chuẩn bị đã đầy đủ. Quá trình đại khái sau đó chính là tôi chỉ dẫn Kim Ma Vương phải diễn giải thế nào và bảo cô ấy tham gia cuộc họp định kỳ.
Nếu chỉ chứng minh thì nhanh nhất chính là bảo các Ma Vương từng người đứng lên Ma Giới đấy, nhưng chúng tôi cần phải khiến tất cả nghĩ rằng Tử Ma Vương là thủ phạm thì mới có thể được họ đồng ý.
Trong trường hợp đề xuất phương án này ngay thời điểm ban đầu thì mấy người như Bích Ma Vương nhất định sẽ tức giận vặn hỏi lý do.
Song, khi đã kết tội được Tử Ma Vương trước và chuyển sang chuyện cần chứng minh thì Tử Ma Vương sẽ là kẻ từ chối đầu tiên.
Đối với các Ma Vương khác thì đó chỉ là lời nguỵ biện vô cùng khó ngửi, thế thì nó sẽ trở thành đòn quyết định để các Ma Vương hợp tác nhằm chứng minh tội trạng của cô ta.
“Đến đó thì ổn rồi, nhưng không ngờ cậu lại có thể nắm được vị trí của Tử đấy.”
“Không đâu, vụ về vị trí của Tử Ma Vương chỉ là bịp thôi.”
“Cái… gì cơ?”
“Tạm thời thì tôi vẫn có căn cứ. Chúng ta biết được cô ta sẽ ở gần Ma Giới Garne. Kiểu người biến chất như thế thường cố chấp với vị trí của mình. Song, lãnh thổ Garne là đồng bằng, việc né tránh ánh mắt Kim Ma Vương để ẩn nấp là điều rất khó khăn. Trong quá khứ, cô ta từng bị Bích Ma Vương đánh đến sống dở chết dở nên sẽ không đến gần Turize. Methys thì lại là thánh địa của Yugura – kẻ đã tiêu diệt bản thân. Cũng có khả năng cô ta chiếm cứ Ma Giới Methys mình từng tạo ra ngày xưa, nhưng thế tức là chủ nhân vốn có của Ma Giới quay trở về. Đại Ác Ma như cha của Ekdoic hẳn sẽ làm ra hành động gì đó. Sau tất cả những chuyện đấy thì khu vực bên phía Ma Giới Quama mà Thương Ma Vương sáng tạo sẽ là sự lựa chọn an toàn. Nhưng tôi lại không rõ là cô ta sẽ ở Quama hay là Ma Giới Quama nữa.”
Đương nhiên, nếu hỏi đến chi tiết thì sẽ lộ ra việc chúng tôi đang nói xạo.
Nhưng nếu chi tiết mà đúng thì Tử Ma Vương chỉ đang tự huỷ nên sẽ không có khả năng cô ta lại đi truy hỏi như vậy.
Việc tìm ra đặc điểm mà kể cả người khác cũng có thể phân biệt cũng là xạo. Cho dù dán mắt trong thời gian dài thì tôi cũng mới chỉ nắm được chút cảm giác mà thôi.
Những bậc thầy cấp độ như Gradna thì khả năng cao sẽ làm được, nhưng dù là ông ấy thì cũng không thể hoàn thành việc này một cách đơn giản.
Có nhiều phương pháp để những trò bịp bợm có thể trót lọt. Chẳng hạn như kết hợp với sự thật để lý luận là được.
Chỉ cần đính kèm sự thật ai cũng có thể lý giải thì kể cả trò lừa gạt cũng đạt được độ tin cậy cao.
Tiếp đó là không kể quá nhiều về những điểm không rõ ràng. Điểm quan trọng là nói một cách ngắn gọn.
Đường đường chính chính nói ra phương hướng đại khái kiểu như trái hoặc phải, nếu điều đó trùng khớp thì đối phương sẽ nghĩ rằng chúng ta đã nhìn thấu tất cả.
Tiện thể, trong trường hợp nói trật thì chỉ cần khua môi múa mép là được. Cái kiểu nói chuyện điêu toa của Kim Ma Vương cũng đủ hiệu quả để vãn hồi lại rồi.
Và cuối cùng là sự gan dạ.
Về Thương Ma Vương, từ quyển sách Yugura để lại thì tôi đã phán đoán rằng cô ta sẽ không dùng phương pháp như lần này.
Về Phi Ma Vương từng sử dụng Larheit để hành động trong tối, bao gồm thông tin từ Docora thì khả năng hắn ta thực hiện chuyện này là rất thấp.
Xét đến tính cách của Bích Ma Vương thì không thể nào kẻ đó lại làm ra chuyện này.
Thế là sẽ chỉ còn lại hai đáp án Tử Ma Vương hoặc Vô Sắc Ma Vương. Nếu lần suy diễn này là sai thì nghi phạm sẽ chỉ còn Vô Sắc.
Đúng thế, vốn dĩ toàn bộ việc suy đoán của Kim Ma Vương chỉ là một trò bịp mà thôi.
Danh sách chương