Ngày hôm sau, chúng tôi áp giải Larheit và đặt chân đến thành đô Quama.
Tuy là người đã từng kinh qua một Turize có chút kiểu cách và một Garne nổi bật với tốc độ phát triển, nhưng tôi vẫn không thể không vô thức cảm thán trước quang cảnh của nơi này.
Đây chính xác là một thành thị bao quanh lâu đài của thế giới kỳ ảo mà tôi đã luôn tưởng tượng từ trước khi đến thế giới này, đặc biệt là tỉ lệ mạo hiểm giả tại nơi này rất cao.
Do hiệp sĩ ở Turize, quân nhân ở Garne và Yugura giáo ở Methys luôn duy trì trị an ổn định nên hầu như chẳng có bao nhiêu công việc cho mạo hiểm giả ở các quốc gia ấy.
So sánh với những nơi đó, tại một Quama sở hữu bức tường và ít bị đe doạ bởi ma vật, quân lính có thói quen chỉ duy trì trật tự tối thiểu và sử dụng các mạo hiểm giả cho việc nhỏ nhặt.
Vì vậy, phần lớn địa điểm làm căn cứ hoạt động cho các mạo hiểm giả đều nằm ở Quama này.
Hiện chúng tôi đang để Illias điều khiển xe ngựa, tận hưởng quang cảnh nơi đây và hướng về lâu đài Quama. Larheit thì đang bị trói trong chiếc hộp gỗ đằng kia.
“Nhắc mới nhớ, hồi làm mạo hiểm giả thì Mix từng hoạt động ở Quama nhỉ?”
“Đúng vậy, nên là tôi có thể giới thiệu đường phố Quama cho anh đó! Nếu không phải người bằng hữu nói rằng phải lưu lại Lilbe thì tôi đã có thể dẫn đường sớm hơn rồi.”
“Muốn tham quan chỗ này thì tôi cũng có thể giúp anh. Tôi đã từng lưu trú tại đây một thời gian.”
Ekdoic chen vào. Nhờ ngủ say một giấc nên anh ta đã khoẻ mạnh trở lại.
Do ảnh hưởng của Ma Tộc hoá nên làn da của anh ta đã trở nên sạm đi, màu tóc và mắt cũng chuyển từ tím đậm sang xanh tím.
Tôi từng nghe về truyền thuyết rằng màu tóc và mắt của Ma Tộc là màu đen, nhưng có vẻ nó sẽ tuỳ thuộc vào việc người đó trở thành Ma Tộc của Ma Vương nào.
Chỉ cần xem đó là làn da rám nắng thì chẳng có gì kỳ lạ. Về màu mắt và tóc thì anh ta chỉ gây cảm giác như một người sở hữu màu sắc hiếm có mà thôi.
Vậy nên không có gì đặc biệt trong tình huống hiện tại. Nếu còn xảy ra biến đổi lớn hơn nữa thì cứ thay đổi màu sắc bằng ma pháp do Nora phát minh là được.
Nhưng bọn Illias lại nói rằng tính chất ma lực của anh ta tạo cảm giác nguy hiểm hơn một bậc.
Do từng được nuôi dưỡng bởi ác ma nên người khác thường cảm thấy anh ta khác lạ, và hiện tại thì cảm giác ấy lại còn gia tăng.
Người có thực lực chắc sẽ nhận ra ngay, nhưng nếu dùng nó để gây áp lực không chừng lại hữu dụng.
“À đúng rồi, Ekdoic-dono đang trực thuộc bang hội nào vậy? Tôi thì thuộc bên Morgana.”
“Morgana… một bang hội chính thống ư... Tôi thì thuộc phía Liod.”
“Ưm, Liod ư… Là nơi nổi bật về nghề kiếm tiền trong thế giới ngầm nhỉ?”
Mạo hiểm giả sẽ phụ thuộc vào một bang hội nào đó, và các bang hội mạo hiểm giả cũng có phe phái riêng.
Morgana, bang hội chỉ chấp nhận những mạo hiểm giả được công nhận về đạo đức của mình chứ không chỉ suy xét thực lực. Vì vậy mà họ có độ tín nhiệm rất cao từ các quốc gia.
Bang hội này đã xây dựng chi nhánh ở nhiều nước khác nhau, và đó cũng là nơi tiếp nhận nhiều yêu cầu công việc nhất từ quốc gia hoặc quý tộc.
Liod, bang hội xem trọng chủ nghĩa thực lực, những kẻ lưu lạc có thân phận không rõ ràng hay nhân cách thối tha vẫn có thể tham gia nơi này.
Phần lớn công việc trong đó đều là những thứ nguy hiểm khó có thể công khai, có tin đồn rằng thỉnh thoảng họ cũng nhúng tay vào các hành vi phạm tội.
Đa số người tham gia bang hội này thường là những kẻ bạo lực tự tin vào tay nghề của mình, thỉnh thoảng còn gây ra rắc rối. Nhưng so sánh về mặt giá cả thì nơi này khá là rẻ nên các thương nhân cũng thường lợi dụng nơi này.
Shenite, bang hội có phạm vi chấp chứa vô cùng rộng lớn.
Tuy những mạo hiểm giả mới vào nghề cũng có thể tham gia, nhưng sẽ rất khó khăn để tiếp nhận các công việc có độ khó cao.
Thường thì các mạo hiểm giả sẽ chuyển sang bang hội khác sau khi nâng cao thực lực, nhưng những người lão luyện giỏi trông nom người mới sẽ tiếp tục lưu lại, đôi khi còn có người quay trở về từ các bang hội khác.
Ngoài ra thì cũng còn vài bang hội có thực lực hoặc chuyên về một mảng nào đấy, nhưng dường như ba nơi này chính là bộ mặt chính của các bang hội.
“Bang hội mạo hiểm giả sao… tôi cũng từng nghe khá nhiều về chuyện này. Do được Marito lập tức thuê về nên tôi có chút do dự, nhưng tham gia vào mấy nơi này chắc cũng không tệ lắm nhỉ.”
“Khi đăng ký tại bang hội thì anh cũng có thể tiếp nhận công việc tại chi nhánh ở quốc gia khác, cũng dễ dàng sử dụng các cơ sở liên quan. Huynh đệ tham gia sẽ tốt hơn đấy.”
“Nếu là người bằng hữu thì tôi có thể nhận thư tiến cử từ huynh trưởng nên anh có khả năng tham gia Morgana đó!”
“Một kẻ có Ma Vương làm đồng bọn thì vào thế quái nào chứ.”
“Cũng đúng, với huynh đệ thì Liod sẽ có nhiều phạm vi hoạt động hơn.”
“Hừ hừ, nhưng nếu đạt được tín nhiệm thì đương nhiên phải là Morgana rồi!”
Mấy người làm gì vậy? Quăng đi nghiệp mạo hiểm giả để cùng hành động với người khác mà cũng vẫn còn tình cảm với bang hội vậy hả?
“Dù gì thì hiện tại cần phải tra khảo Larheit trước. Tuỳ theo thông tin đạt được thì có lẽ sẽ không còn thời gian rảnh rỗi để nhận công việc từ bang hội đâu.”
Tuy rằng gia nhập bang hội mạo hiểm giả nằm ở những vị trí đầu trong danh sách chuyện muốn làm khi đến dị giới, nhưng cái cảm giác bỏ lỡ mất thời cơ thật không nhẹ tí nào.
Việc trở thành người nêu ý tưởng bên cạnh vua chúa và nghiên cứu ma pháp nhờ những khác biệt trong nền văn minh đã được thực hiện.
Tôi thật sự không đủ sức để gầy dựng lại sự nghiệp từ một tân binh mạo hiểm giả đâu.
Song, một khi đã xướng danh trận doanh thứ ba thì khả năng cao tôi sẽ không thể tiếp tục ở tại Turize vì lý do gì đấy.
Ít nhất cũng phải đảm bảo nguồn thu nhập để tôi và Ulffe không gặp rắc rối về cái ăn cái mặc. Bản thân cần để ý đến càng nhiều phương pháp kiếm tiền càng tốt.
Dù có thể nhờ Kim bao nuôi, nhưng tôi có thể tưởng tượng đến cảnh cô ta hếch mũi đắc ý.
Tử thì…. khả năng cao là tôi không thể quay trở lại xã hội được nha.
Nghĩ kỹ lại thì có vẻ chúng tôi vẫn cần kiếm tiền để vận hành trận doanh này nữa, làm thế nào mới ổn đây?
Bản thân cũng nghĩ đến kế hoạch kiếm tiền từ trước rồi, chắc là phải thực sự bắt đầu thôi…
“Shishou đang suy nghĩ gì vậy?”
“Về chuyện kiếm tiền để sinh sống nhưng phải tránh việc sống vì để kiếm tiền ấy mà.”
“Là vậy sao?”
Trong khi đang nghĩ ngợi chuyện sau này thì chúng tôi đã đến lâu đài Quama.
So với lâu đài Turize tạo cảm giác thanh khiết và truyền thống thì nơi này có cảm giác áp bức giống như toà thành hoang tàn chinh chiến qua bao năm vậy.
Lâu đài Garne thì biến thành kiểu dáng hơi kỳ dị vì sở thích của Kim. Quả nhiên lâu đài phải là như thế này nhỉ.
Ở cổng vào đã có vài binh lính và giáo sĩ chờ sẵn, bọn tôi cứ thế được cho vào bên trong.
Chỉ là cũng do từng tranh chấp nên họ chẳng mang ấn tượng tốt với bên này.
Tuy thái độ không lộ ra bên ngoài, nhưng nhất định trong lòng họ đang rất khó chịu.
Chúng tôi được dẫn đến phòng tra khảo nằm cạnh nhà ngục trong lâu đài.
Một căn phòng hình hộp có trần nhà cao, xung quanh còn có các dụng cụ tra tấn.
Nơi này khá là ẩm thấp, mất vệ sinh và lại còn tối thui nữa. Mặc dù họ không cần phải quan tâm đến đối tượng tra khảo nên thế này cũng đúng.
Ulffe thì đang vô cùng nhăn nhó. Là do em ấy nhớ lại quá khứ hay vì ngừi phải mùi hôi nhỉ… mà chắc là cả hai rồi.
Nhìn quanh phòng thì gần trần nhà có một thứ giống như cửa sổ đặt ở đó.
Lỗ thông khí… không, hẳn đó là cửa sổ để nhìn vào.
Từ bên này thì không thấy rõ lắm, nhưng chắc Đại Giám Mục Ceraes hay vua Zenotta dự định xem xét từ đó rồi.
Cả tiếng động cũng rất vang, kết cấu nơi này thích hợp cho những người ở vị trí cao nhìn ngắm.
Tôi nhờ Ekdoic và Mix kéo Larheit đã được lôi ra khỏi hộp gỗ gắn vào còng tay nối với bức tường.
Vì để đương sự không gây chuyện trên đường nên chúng tôi đã cho hắn uống thuốc ngủ. Chỉ nhìn khuôn mặt đang ngủ thì hắn chỉ như một đứa con nít nên trông tôi sặc mùi tội phạm.
Ngoài ra thì toàn thân hắn còn bị quấn chặt sợi xích có khảm Phong Ma Thạch của Ekdoic để đề phòng trường hợp bất trắc. Cả công cụ bắt giữ để hắn không cắn lưỡi cũng đã hoàn thành.
Tôi bảo Mix dùng ma pháp thức tỉnh để gọi Larheit dậy.
Tuy nói là ma pháp thức tỉnh, nhưng nó trông giống như một cú sốc điện nhẹ vậy. Nhìn thì có vẻ không dễ chịu gì lắm.
Được rồi, cả tôi cũng phải chuyển đổi thôi.
“….Ưm.”
“Chào buổi sáng Larheit, tình huống cơ thể thế nào rồi?”
Larheit mơ màng mở mắt và nhìn quanh.
Rồi hắn tìm thấy khuôn mặt của tôi, đáp lại bằng nụ cười giả tạo không giống trẻ con chút nào.
“Do dính độc nên hầu như chẳng có cảm giác gì cả, không ngờ anh lại làm chuyện tồi tệ như vậy với cơ thể trẻ con đấy.”
“Lỡ bị ngươi kháng cự thì bọn ta sẽ phải làm nhiều chuyện hung ác hơn nữa cơ. Mong ngươi để mọi chuyện có thể kết thúc êm đẹp nhé.”
“Không lẽ anh định tra khảo ư? Việc tra khảo của người từ hành tinh Yugura đáng để sau này tham khảo nên tôi cũng có chút kỳ vọng.”
“Đáng tiếc là đằng này chưa chuẩn bị thuốc lú, về tra tấn vật lý thì có lẽ nó quá nhẹ nhàng so với tiêu chuẩn của thế giới này.”
“Vậy là tra khảo thông thường thôi sao, thật đáng tiếc.”
Phương pháp tra khảo của thế giới này chia ra làm hai loại lớn, một là tra tấn để cạy miệng đối phương.
Nhưng cơ thể hiện tại của Larheit là trẻ con. Khả năng cao là thể lực trong người hắn sẽ cạn kiệt trước khi tinh thần sụp đổ.
Một thứ khác chính là dùng ma pháp can thiệp vào tinh thần.
Theo như Mix kiểm tra thì giống như vụ sơn tặc, đầu của Larheit cũng đang khảm một Ma Phong Thạch cực nhỏ nên ma pháp liên quan đến tinh thần đều sẽ bị xoá bỏ mất.
Dù cũng nghĩ đến chuyện gọi Tử ra nhờ cô ấy sử dụng năng lực Cám Dỗ, nhưng một nhân vật chỉ toàn hoạt động ngầm thì khó có khả năng hắn xưng tên thật mà hành động.
Về phương pháp đọc ký ức bằng năng lực Mê Phúc mà Duvleori kế thừa từ Phoebushas, hình như những người thuần thục ma pháp can thiệp tinh thần đều có thể nguỵ trang ký ức của mình.
Kể cả thủ đoạn nhờ Thương Ma Vương đe doạ bằng thuật Tử Linh giống như Docora từng làm cũng không thể chắc chắn vì thân xác làm trung gian của hắn đang được lưu trữ tại Methys, thậm chí chúng tôi còn không rõ đó có phải là bản thể của hắn hay không.
Hơn nữa, dựa theo thái độ hờ hững này thì không thể vứt bỏ khả năng hắn vẫn có khả năng dịch chuyển linh hồn nếu thân thể này chết đi.
….Ờ thì chuyện đó cũng chẳng liên quan lắm.
Tôi hướng tầm mắt về phía Illias, dù lộ vẻ mặt không tình nguyện nhưng cô ấy vẫn đồng thuận.
Bản thân đặt một chiếc ghế ở trước Larheit và ngồi xuống.
Thế này thì vừa đủ để khuôn mặt tôi và hắn đối diện nhau ở cự ly kề cận.
“___Đây là trò gì vậy?”
“Thế thì cùng bắt đầu thẩm vấn nào, trước tiên là câu hỏi thứ nhất. Ngươi đã tiếp xúc với các lãnh chúa tại Quama và định nhân dịp náo động của Thương Ma Vương mà làm hỗn loạn hệ thống chỉ huy, ngoài ra ngươi còn làm những chuyện khác nữa nhỉ?”
“…..”
“Có phải đó là lợi dụng các mạo hiểm giả không?”
“…..”
“Cảm ơn nhé. Các bang hội đó là Liod, Morgana, Shenite_____ Gì đây, hoá ra là toàn bộ à.”
Biểu cảm của Larheit bắt đầu tối lại. Hiển nhiên là khi cố duy trì vẻ vô cảm và không hề mở miệng mà vẫn bị đoán trúng tim đen thì sẽ lộ vẻ như thế rồi.
“Hoá ra là vậy…. đây chính là vũ khí của anh sao… thật đáng sợ nhỉ.”
“Ta thật không muốn ngươi gọi đó là mấy thứ nguy hiểm như vũ khí đâu nha. Phải gọi là thủ thuật mới đúng.”
Ứng dụng của hành vi lý giải, đặt những câu hỏi chỉ trả lời có hoặc không, xác nhận thật giả bằng phản ứng của đối tượng… Nói vậy chứ cái này lại chẳng liên quan gì cả.
Đây là nội dung tôi suy đoán được từ thông tin mà Girista đã điều tra, hiện tại tôi chỉ đang làm như mình vừa moi được những thông tin đó từ Larheit.
Mặc dù là một màn thẩm vấn trông như đùa cợt, nhưng tôi vẫn có mục đích rõ ràng.
Đó là dao động tinh thần của Larheit.
Vì bị ảo giác rằng bản thân đang bị đọc suy nghĩ trong đầu và lộ ra thông tin dù vẫn im lặng nên biểu cảm Larheit đang bắt đầu biến đổi nhiều hơn so với ban đầu.
Khi đã đi đến bước này thì chỉ cần ứng dụng phương pháp như mọi khi. Việc phân biệt thật giả sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Song, thủ pháp này có khuyết điểm là nếu cứ lặp đi lặp lại câu hỏi để đoán mò thì sẽ có nguy cơ bị đối phương nhìn ra ý đồ, hơn nữa còn không thể hỏi ra thông tin chi tiết.
Vì vậy, tôi sẽ chỉ xác nhận thế cục bằng những câu hỏi xoáy vào điểm trọng yếu.
“Đã sắp xếp những thứ như vậy mà lại keo kiệt không mang ra dùng trong cuộc náo động do Thương Ma Vương tạo ra, chắc không phải chỉ vì lý do ta đã dồn ngươi đến đường cùng đâu nhỉ? Tức là ngươi có dự định cho sau này, và nó có liên quan đến mục đích của Phi Ma Vương.”
“Bởi vì cách dồn ép của anh quá gọn gàng nên tôi không kịp đưa ra chỉ thị đó mà.”
“Lý do Phi Ma Vương xúi giục Thương Ma Vương là vì để lan truyền sự thật về chuyện Ma Vương phục sinh cho toàn thế giới. Và nguyên nhân Phi Ma Vương không lập tức hành động chính là nhằm cho con người thời gian chuẩn bị nhỉ?”
“Anh không thèm để ý đến lời của tôi luôn sao? Không ngờ cũng có cách thẩm vấn tệ hại đến vậy đấy.”
“Cảm ơn nhé, có vẻ như Phi Ma Vương đang muốn khơi gợi chiến tranh toàn diện với con người. Từ trước đến nay, hắn ta luôn tích trữ quân lực chuẩn bị cho chiến tranh, ngay khi xác định không có uy hiếp từ Yugura thì lập tức cho Thương Ma Vương đánh trận đầu cứ như rằng đã đến thời cơ chín muồi.”
“Rốt cuộc anh đang nói gì vậy….”
Không chỉ bị nhận ra thật giả từ sắc mặt mà hắn còn không thể nói dối bằng lời.
Sau lưng đang có Lacra sở hữu kỹ thuật nhìn thấu lời nói dối của Yugura giáo.
Hắn không thể nói dối để đánh trống lảng được.
“Thời gian Phi Ma Vương cho con người chuẩn bị là bao nhiêu nhỉ? Ngắn… là dài hơn một tháng sao? Hai tháng, ba tháng… Ra là ba tháng ư. Cảm ơn nhé.”
“Anh thật là một tên đàn ông nguy hiểm… Tôi đang hối hận rằng phải chi mình chú tâm tìm phương pháp xử lý hậu hoạn là anh đấy.”
“Một tên đàn ông còn yếu hơn cả ngươi trong bộ dạng này sẽ không cần đánh giá quá mức như vậy đâu. Nhưng thế thì lại xuất hiện điểm khó hiểu rồi. Phi Ma Vương thật sự muốn chiến tranh với loài người, nhưng việc lợi dụng mạo hiểm giả để gây hỗn loạn cho phía con người thì chẳng hợp lý tí nào… Tức đây chính là hành vi độc đoán của ngươi nhỉ?”
“….”
“Ngươi muốn Phi Ma Vương chiến đấu trong trạng thái có lợi, nhưng đó không phải đến từ lòng trung thành. Vậy mục đích ở đây sẽ là gì?”
Mục đích thật sự của Larheit không nằm trong phạm vi tôi có thể suy đoán.
Không ai biết đến thân phận hay quá khứ của Larheit, có quá ít thông tin về hắn.
Ngắt chuyện tại đây là ổn nhất, nhưng hãy dùng chút mánh khoẻ ở đây vậy.
Lục lọi thông tin đã nghe từ Kim và Tử, suy xét cụm từ trông có vẻ sẽ liên quan…
“Là [con rơi] sao?”
“____!”
Phản ứng này là đúng rồi. Đây là chủ đề chỉ có Bích Ma Vương và Vô Sắc Ma Vương biết được, khá là bất ngờ khi nó còn liên hệ đến cả Larheit.
Nhưng tình trạng của hắn có chút thay đổi. Ánh mắt ấy đang xác định được tôi không biết bất cứ thông tin gì về [con rơi] cả.
Và hắn đang dùng toàn lực cảnh giác để không lộ ra chút thông tin nào.
E là nếu biết được gì đó về [con rơi] thì nó sẽ mâu thuẫn với hành động hiện tại của chúng tôi.
Đối với kẻ quyết tâm không nói ra bất cứ thông tin gì thì việc dao động như lúc nãy sẽ hầu như không còn tác dụng nữa.
Rút lui tại đây thôi. Bên này cũng đã đạt được thông tin cần thiết rồi.
So với chuyện miễn cưỡng hỏi thêm rồi lộ ra manh mối thì việc duy trì độ uy hiếp của tôi đang khắc sâu trong lòng hắn sẽ có ích hơn cho sau này.
Tôi kết thúc thẩm vấn, không nói gì thêm mà rời khỏi nơi này.
Nụ cười giả tạo của Larheit đã mất đi từ lâu, ánh mắt hắn đang hướng về phía này chính là địch ý không thể nghi ngờ.
Sau khi ra khỏi phòng tra khảo, chúng tôi được dẫn đến phòng tiếp khách.
Tôi vừa nựng má Ulffe vừa quay trở lại trạng thái thông thường.
Có vẻ như tôi không được mọi người thích thú cho lắm, ừ thì dĩ nhiên là thế rồi.
“Hầy, tuy người khác bị thẩm vấn của Thượng Thư-sama, nhưng mà vẫn đáng sợ thật đó.”
“Hửm, Lacra, cô từng bị huynh đệ dùng kỹ thuật ấy sao?”
Đúng vậy, vào lần Lacra uống rượu tàng trữ của người khác thì tôi đã dùng màn tra khảo ấy lên cô ta.
Dù đó là trạng thái [tôi] chứ không phải tôi, nhưng với người dở nói dối như Lacra thì lại vô cùng hiệu quả.
Tiện thể thì cô ta liên tiếp bị phanh phui thêm và tôi phải thuyết giáo đến mức cô ta mếu máo.
“Là tự làm tự chịu cả thôi, không có gì đáng cảm thông ở đây cả.”
“Ư ư…. tôi chỉ là uống một chút rượu thôi mà… Thậm chí nó còn thỉnh thoảng xuất hiện trong giấc mơ của tôi nữa đó!?”
“Có lẽ đúng là vậy rồi. Chuyện này đáng để thông cảm thật.”
Không hiểu sao mà mọi người đều hướng ánh mắt thương cảm đến Lacra, bộ tôi là người xấu hả?
Trong lúc tôi mặc kệ họ và ngồi trên ghế thì một binh sĩ xuất hiện nói rằng muốn tôi đến phòng thiết triều.
Khi đi theo người đó đến phòng thiết triều thì vua Zenotta và Đại Giám Mục Ceraes đã đợi sẵn ở đấy.
Khuôn mặt của Đại Giám Mục Ceraes vẫn khó ở như vậy, nhưng sắc mặt của vua Zenotta thì khá là tệ.
“Đầu tiên thì cậu đã tiến hành tra khảo rất tốt, mặc dù ở đây lại xuất hiện một vấn đề nan giải nữa…”
“Về chuyện mạo hiểm giả thì tôi có danh sách các nhân vật mà hắn ta ít nhiều đã từng tiếp xúc. Tôi sẽ chuẩn bị một bản sao chép khác cho ngài.”
“Thế thì tốt quá. Tiện thể thì [con rơi] là gì vậy?”
“Trong chuyện tôi nghe được từ các Ma Vương khác thuộc về bên này thì đó là cụm từ xuất hiện trong cuộc nói chuyện giữa Bích Ma Vương và Vô Sắc Ma Vương. Chi tiết thì tôi không rõ.”
Vua Zenotta khẽ liếc sang Đại Giám Mục Ceraes, ông ta chỉ trầm mặc lắc đầu.
Mặc dù biết vua Zenotta không có tín nhiệm ở tôi, nhưng cứ đi xác nhận ngay trước mặt thế này thì cũng khó chịu thật đấy.
“Việc tra khảo Larheit sẽ để bên này tiếp tục tiến hành, ta thì có một chuyện muốn nhờ vả cậu.”
“Chuyện đó phải tuỳ theo nội dung nữa.”
“Cậu có thể phán đoán được những mạo hiểm giả mà Larheit từng tiếp xúc và sắp xếp là bị thao túng bởi ma pháp hay tự làm theo ý chí của mình không?”
“Không hề, tôi không thể khẳng định được bên nào. Thậm chí còn có khả năng là cả hai nữa.”
“Cũng đúng là thế. Nhưng vậy thì sẽ khó mà loại trừ nguy cơ ấy chỉ bằng đất nước của ta. Hơn nữa, mạo hiểm giả còn di chuyển đến các quốc gia khác nên cũng không chỉ Quama sẽ gặp phải thiệt hại.”
“Hẳn là thế rồi.”
Tuy rằng bên gặp thiệt hại nặng nhất sẽ là Quama, nhưng không nói ra thì hơn.
Chắc hẳn vua Zenotta cũng hiểu rõ điều này, dù sao thì phần lớn mạo hiểm giả đều dùng Quama làm căn cứ.
“Là một quốc gia, bọn ta cũng cần phải chuẩn bị trước nguy cơ đến từ Phi Ma Vương. Về chuyện này thì ta muốn mượn trí tuệ của cậu, dĩ nhiên là đất nước bọn ta cũng sẽ cố gắng hỗ trợ.”
Dù có cảm giác ông ta muốn đùn đẩy chuyện phiền toái cho mình, nhưng lời của vua Zenotta cũng không phải không có lý.
Nếu Phi Ma Vương dự định xâm lược các quốc gia vào ba tháng sau mà họ không chuyên tâm chuẩn bị thì thiệt hại sẽ càng lớn hơn một phần. Không chỉ Quama mà cả những đất nước khác nữa.
Dù không chấp nhận thì Marito hay Kim cũng sẽ mở lời nhờ cậy mà thôi. Nếu cả Quama cũng hỗ trợ thì tôi không thể nào lại không đồng ý.
Chúng tôi chỉ đang có quan hệ ngang hàng về sức mạnh với Quama, giúp họ một cái ân tình cũng không phải tệ.
Tôi không nghĩ Đại Giám Mục Ceraes sẽ chịu ân huệ gì, nhưng vua Zenotta thì khác.
“Tôi hiểu rồi. Phương pháp thì hãy giao cho chúng tôi, về việc trợ giúp thì tôi sẽ xin phép trong phạm vi các ngài có thể nhé?”
“Cậu chịu chấp nhận sao! Dĩ nhiên là không vấn đề rồi!”
Vua Zenotta nở nụ cười vui vẻ.
Có vẻ như ông ấy thật sự mừng rỡ chứ không phải diễn xuất. Trong những đại biểu của các quốc gia thì chắc ông ấy là người thật thà nhất rồi.
Tuy là người đã từng kinh qua một Turize có chút kiểu cách và một Garne nổi bật với tốc độ phát triển, nhưng tôi vẫn không thể không vô thức cảm thán trước quang cảnh của nơi này.
Đây chính xác là một thành thị bao quanh lâu đài của thế giới kỳ ảo mà tôi đã luôn tưởng tượng từ trước khi đến thế giới này, đặc biệt là tỉ lệ mạo hiểm giả tại nơi này rất cao.
Do hiệp sĩ ở Turize, quân nhân ở Garne và Yugura giáo ở Methys luôn duy trì trị an ổn định nên hầu như chẳng có bao nhiêu công việc cho mạo hiểm giả ở các quốc gia ấy.
So sánh với những nơi đó, tại một Quama sở hữu bức tường và ít bị đe doạ bởi ma vật, quân lính có thói quen chỉ duy trì trật tự tối thiểu và sử dụng các mạo hiểm giả cho việc nhỏ nhặt.
Vì vậy, phần lớn địa điểm làm căn cứ hoạt động cho các mạo hiểm giả đều nằm ở Quama này.
Hiện chúng tôi đang để Illias điều khiển xe ngựa, tận hưởng quang cảnh nơi đây và hướng về lâu đài Quama. Larheit thì đang bị trói trong chiếc hộp gỗ đằng kia.
“Nhắc mới nhớ, hồi làm mạo hiểm giả thì Mix từng hoạt động ở Quama nhỉ?”
“Đúng vậy, nên là tôi có thể giới thiệu đường phố Quama cho anh đó! Nếu không phải người bằng hữu nói rằng phải lưu lại Lilbe thì tôi đã có thể dẫn đường sớm hơn rồi.”
“Muốn tham quan chỗ này thì tôi cũng có thể giúp anh. Tôi đã từng lưu trú tại đây một thời gian.”
Ekdoic chen vào. Nhờ ngủ say một giấc nên anh ta đã khoẻ mạnh trở lại.
Do ảnh hưởng của Ma Tộc hoá nên làn da của anh ta đã trở nên sạm đi, màu tóc và mắt cũng chuyển từ tím đậm sang xanh tím.
Tôi từng nghe về truyền thuyết rằng màu tóc và mắt của Ma Tộc là màu đen, nhưng có vẻ nó sẽ tuỳ thuộc vào việc người đó trở thành Ma Tộc của Ma Vương nào.
Chỉ cần xem đó là làn da rám nắng thì chẳng có gì kỳ lạ. Về màu mắt và tóc thì anh ta chỉ gây cảm giác như một người sở hữu màu sắc hiếm có mà thôi.
Vậy nên không có gì đặc biệt trong tình huống hiện tại. Nếu còn xảy ra biến đổi lớn hơn nữa thì cứ thay đổi màu sắc bằng ma pháp do Nora phát minh là được.
Nhưng bọn Illias lại nói rằng tính chất ma lực của anh ta tạo cảm giác nguy hiểm hơn một bậc.
Do từng được nuôi dưỡng bởi ác ma nên người khác thường cảm thấy anh ta khác lạ, và hiện tại thì cảm giác ấy lại còn gia tăng.
Người có thực lực chắc sẽ nhận ra ngay, nhưng nếu dùng nó để gây áp lực không chừng lại hữu dụng.
“À đúng rồi, Ekdoic-dono đang trực thuộc bang hội nào vậy? Tôi thì thuộc bên Morgana.”
“Morgana… một bang hội chính thống ư... Tôi thì thuộc phía Liod.”
“Ưm, Liod ư… Là nơi nổi bật về nghề kiếm tiền trong thế giới ngầm nhỉ?”
Mạo hiểm giả sẽ phụ thuộc vào một bang hội nào đó, và các bang hội mạo hiểm giả cũng có phe phái riêng.
Morgana, bang hội chỉ chấp nhận những mạo hiểm giả được công nhận về đạo đức của mình chứ không chỉ suy xét thực lực. Vì vậy mà họ có độ tín nhiệm rất cao từ các quốc gia.
Bang hội này đã xây dựng chi nhánh ở nhiều nước khác nhau, và đó cũng là nơi tiếp nhận nhiều yêu cầu công việc nhất từ quốc gia hoặc quý tộc.
Liod, bang hội xem trọng chủ nghĩa thực lực, những kẻ lưu lạc có thân phận không rõ ràng hay nhân cách thối tha vẫn có thể tham gia nơi này.
Phần lớn công việc trong đó đều là những thứ nguy hiểm khó có thể công khai, có tin đồn rằng thỉnh thoảng họ cũng nhúng tay vào các hành vi phạm tội.
Đa số người tham gia bang hội này thường là những kẻ bạo lực tự tin vào tay nghề của mình, thỉnh thoảng còn gây ra rắc rối. Nhưng so sánh về mặt giá cả thì nơi này khá là rẻ nên các thương nhân cũng thường lợi dụng nơi này.
Shenite, bang hội có phạm vi chấp chứa vô cùng rộng lớn.
Tuy những mạo hiểm giả mới vào nghề cũng có thể tham gia, nhưng sẽ rất khó khăn để tiếp nhận các công việc có độ khó cao.
Thường thì các mạo hiểm giả sẽ chuyển sang bang hội khác sau khi nâng cao thực lực, nhưng những người lão luyện giỏi trông nom người mới sẽ tiếp tục lưu lại, đôi khi còn có người quay trở về từ các bang hội khác.
Ngoài ra thì cũng còn vài bang hội có thực lực hoặc chuyên về một mảng nào đấy, nhưng dường như ba nơi này chính là bộ mặt chính của các bang hội.
“Bang hội mạo hiểm giả sao… tôi cũng từng nghe khá nhiều về chuyện này. Do được Marito lập tức thuê về nên tôi có chút do dự, nhưng tham gia vào mấy nơi này chắc cũng không tệ lắm nhỉ.”
“Khi đăng ký tại bang hội thì anh cũng có thể tiếp nhận công việc tại chi nhánh ở quốc gia khác, cũng dễ dàng sử dụng các cơ sở liên quan. Huynh đệ tham gia sẽ tốt hơn đấy.”
“Nếu là người bằng hữu thì tôi có thể nhận thư tiến cử từ huynh trưởng nên anh có khả năng tham gia Morgana đó!”
“Một kẻ có Ma Vương làm đồng bọn thì vào thế quái nào chứ.”
“Cũng đúng, với huynh đệ thì Liod sẽ có nhiều phạm vi hoạt động hơn.”
“Hừ hừ, nhưng nếu đạt được tín nhiệm thì đương nhiên phải là Morgana rồi!”
Mấy người làm gì vậy? Quăng đi nghiệp mạo hiểm giả để cùng hành động với người khác mà cũng vẫn còn tình cảm với bang hội vậy hả?
“Dù gì thì hiện tại cần phải tra khảo Larheit trước. Tuỳ theo thông tin đạt được thì có lẽ sẽ không còn thời gian rảnh rỗi để nhận công việc từ bang hội đâu.”
Tuy rằng gia nhập bang hội mạo hiểm giả nằm ở những vị trí đầu trong danh sách chuyện muốn làm khi đến dị giới, nhưng cái cảm giác bỏ lỡ mất thời cơ thật không nhẹ tí nào.
Việc trở thành người nêu ý tưởng bên cạnh vua chúa và nghiên cứu ma pháp nhờ những khác biệt trong nền văn minh đã được thực hiện.
Tôi thật sự không đủ sức để gầy dựng lại sự nghiệp từ một tân binh mạo hiểm giả đâu.
Song, một khi đã xướng danh trận doanh thứ ba thì khả năng cao tôi sẽ không thể tiếp tục ở tại Turize vì lý do gì đấy.
Ít nhất cũng phải đảm bảo nguồn thu nhập để tôi và Ulffe không gặp rắc rối về cái ăn cái mặc. Bản thân cần để ý đến càng nhiều phương pháp kiếm tiền càng tốt.
Dù có thể nhờ Kim bao nuôi, nhưng tôi có thể tưởng tượng đến cảnh cô ta hếch mũi đắc ý.
Tử thì…. khả năng cao là tôi không thể quay trở lại xã hội được nha.
Nghĩ kỹ lại thì có vẻ chúng tôi vẫn cần kiếm tiền để vận hành trận doanh này nữa, làm thế nào mới ổn đây?
Bản thân cũng nghĩ đến kế hoạch kiếm tiền từ trước rồi, chắc là phải thực sự bắt đầu thôi…
“Shishou đang suy nghĩ gì vậy?”
“Về chuyện kiếm tiền để sinh sống nhưng phải tránh việc sống vì để kiếm tiền ấy mà.”
“Là vậy sao?”
Trong khi đang nghĩ ngợi chuyện sau này thì chúng tôi đã đến lâu đài Quama.
So với lâu đài Turize tạo cảm giác thanh khiết và truyền thống thì nơi này có cảm giác áp bức giống như toà thành hoang tàn chinh chiến qua bao năm vậy.
Lâu đài Garne thì biến thành kiểu dáng hơi kỳ dị vì sở thích của Kim. Quả nhiên lâu đài phải là như thế này nhỉ.
Ở cổng vào đã có vài binh lính và giáo sĩ chờ sẵn, bọn tôi cứ thế được cho vào bên trong.
Chỉ là cũng do từng tranh chấp nên họ chẳng mang ấn tượng tốt với bên này.
Tuy thái độ không lộ ra bên ngoài, nhưng nhất định trong lòng họ đang rất khó chịu.
Chúng tôi được dẫn đến phòng tra khảo nằm cạnh nhà ngục trong lâu đài.
Một căn phòng hình hộp có trần nhà cao, xung quanh còn có các dụng cụ tra tấn.
Nơi này khá là ẩm thấp, mất vệ sinh và lại còn tối thui nữa. Mặc dù họ không cần phải quan tâm đến đối tượng tra khảo nên thế này cũng đúng.
Ulffe thì đang vô cùng nhăn nhó. Là do em ấy nhớ lại quá khứ hay vì ngừi phải mùi hôi nhỉ… mà chắc là cả hai rồi.
Nhìn quanh phòng thì gần trần nhà có một thứ giống như cửa sổ đặt ở đó.
Lỗ thông khí… không, hẳn đó là cửa sổ để nhìn vào.
Từ bên này thì không thấy rõ lắm, nhưng chắc Đại Giám Mục Ceraes hay vua Zenotta dự định xem xét từ đó rồi.
Cả tiếng động cũng rất vang, kết cấu nơi này thích hợp cho những người ở vị trí cao nhìn ngắm.
Tôi nhờ Ekdoic và Mix kéo Larheit đã được lôi ra khỏi hộp gỗ gắn vào còng tay nối với bức tường.
Vì để đương sự không gây chuyện trên đường nên chúng tôi đã cho hắn uống thuốc ngủ. Chỉ nhìn khuôn mặt đang ngủ thì hắn chỉ như một đứa con nít nên trông tôi sặc mùi tội phạm.
Ngoài ra thì toàn thân hắn còn bị quấn chặt sợi xích có khảm Phong Ma Thạch của Ekdoic để đề phòng trường hợp bất trắc. Cả công cụ bắt giữ để hắn không cắn lưỡi cũng đã hoàn thành.
Tôi bảo Mix dùng ma pháp thức tỉnh để gọi Larheit dậy.
Tuy nói là ma pháp thức tỉnh, nhưng nó trông giống như một cú sốc điện nhẹ vậy. Nhìn thì có vẻ không dễ chịu gì lắm.
Được rồi, cả tôi cũng phải chuyển đổi thôi.
“….Ưm.”
“Chào buổi sáng Larheit, tình huống cơ thể thế nào rồi?”
Larheit mơ màng mở mắt và nhìn quanh.
Rồi hắn tìm thấy khuôn mặt của tôi, đáp lại bằng nụ cười giả tạo không giống trẻ con chút nào.
“Do dính độc nên hầu như chẳng có cảm giác gì cả, không ngờ anh lại làm chuyện tồi tệ như vậy với cơ thể trẻ con đấy.”
“Lỡ bị ngươi kháng cự thì bọn ta sẽ phải làm nhiều chuyện hung ác hơn nữa cơ. Mong ngươi để mọi chuyện có thể kết thúc êm đẹp nhé.”
“Không lẽ anh định tra khảo ư? Việc tra khảo của người từ hành tinh Yugura đáng để sau này tham khảo nên tôi cũng có chút kỳ vọng.”
“Đáng tiếc là đằng này chưa chuẩn bị thuốc lú, về tra tấn vật lý thì có lẽ nó quá nhẹ nhàng so với tiêu chuẩn của thế giới này.”
“Vậy là tra khảo thông thường thôi sao, thật đáng tiếc.”
Phương pháp tra khảo của thế giới này chia ra làm hai loại lớn, một là tra tấn để cạy miệng đối phương.
Nhưng cơ thể hiện tại của Larheit là trẻ con. Khả năng cao là thể lực trong người hắn sẽ cạn kiệt trước khi tinh thần sụp đổ.
Một thứ khác chính là dùng ma pháp can thiệp vào tinh thần.
Theo như Mix kiểm tra thì giống như vụ sơn tặc, đầu của Larheit cũng đang khảm một Ma Phong Thạch cực nhỏ nên ma pháp liên quan đến tinh thần đều sẽ bị xoá bỏ mất.
Dù cũng nghĩ đến chuyện gọi Tử ra nhờ cô ấy sử dụng năng lực Cám Dỗ, nhưng một nhân vật chỉ toàn hoạt động ngầm thì khó có khả năng hắn xưng tên thật mà hành động.
Về phương pháp đọc ký ức bằng năng lực Mê Phúc mà Duvleori kế thừa từ Phoebushas, hình như những người thuần thục ma pháp can thiệp tinh thần đều có thể nguỵ trang ký ức của mình.
Kể cả thủ đoạn nhờ Thương Ma Vương đe doạ bằng thuật Tử Linh giống như Docora từng làm cũng không thể chắc chắn vì thân xác làm trung gian của hắn đang được lưu trữ tại Methys, thậm chí chúng tôi còn không rõ đó có phải là bản thể của hắn hay không.
Hơn nữa, dựa theo thái độ hờ hững này thì không thể vứt bỏ khả năng hắn vẫn có khả năng dịch chuyển linh hồn nếu thân thể này chết đi.
….Ờ thì chuyện đó cũng chẳng liên quan lắm.
Tôi hướng tầm mắt về phía Illias, dù lộ vẻ mặt không tình nguyện nhưng cô ấy vẫn đồng thuận.
Bản thân đặt một chiếc ghế ở trước Larheit và ngồi xuống.
Thế này thì vừa đủ để khuôn mặt tôi và hắn đối diện nhau ở cự ly kề cận.
“___Đây là trò gì vậy?”
“Thế thì cùng bắt đầu thẩm vấn nào, trước tiên là câu hỏi thứ nhất. Ngươi đã tiếp xúc với các lãnh chúa tại Quama và định nhân dịp náo động của Thương Ma Vương mà làm hỗn loạn hệ thống chỉ huy, ngoài ra ngươi còn làm những chuyện khác nữa nhỉ?”
“…..”
“Có phải đó là lợi dụng các mạo hiểm giả không?”
“…..”
“Cảm ơn nhé. Các bang hội đó là Liod, Morgana, Shenite_____ Gì đây, hoá ra là toàn bộ à.”
Biểu cảm của Larheit bắt đầu tối lại. Hiển nhiên là khi cố duy trì vẻ vô cảm và không hề mở miệng mà vẫn bị đoán trúng tim đen thì sẽ lộ vẻ như thế rồi.
“Hoá ra là vậy…. đây chính là vũ khí của anh sao… thật đáng sợ nhỉ.”
“Ta thật không muốn ngươi gọi đó là mấy thứ nguy hiểm như vũ khí đâu nha. Phải gọi là thủ thuật mới đúng.”
Ứng dụng của hành vi lý giải, đặt những câu hỏi chỉ trả lời có hoặc không, xác nhận thật giả bằng phản ứng của đối tượng… Nói vậy chứ cái này lại chẳng liên quan gì cả.
Đây là nội dung tôi suy đoán được từ thông tin mà Girista đã điều tra, hiện tại tôi chỉ đang làm như mình vừa moi được những thông tin đó từ Larheit.
Mặc dù là một màn thẩm vấn trông như đùa cợt, nhưng tôi vẫn có mục đích rõ ràng.
Đó là dao động tinh thần của Larheit.
Vì bị ảo giác rằng bản thân đang bị đọc suy nghĩ trong đầu và lộ ra thông tin dù vẫn im lặng nên biểu cảm Larheit đang bắt đầu biến đổi nhiều hơn so với ban đầu.
Khi đã đi đến bước này thì chỉ cần ứng dụng phương pháp như mọi khi. Việc phân biệt thật giả sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Song, thủ pháp này có khuyết điểm là nếu cứ lặp đi lặp lại câu hỏi để đoán mò thì sẽ có nguy cơ bị đối phương nhìn ra ý đồ, hơn nữa còn không thể hỏi ra thông tin chi tiết.
Vì vậy, tôi sẽ chỉ xác nhận thế cục bằng những câu hỏi xoáy vào điểm trọng yếu.
“Đã sắp xếp những thứ như vậy mà lại keo kiệt không mang ra dùng trong cuộc náo động do Thương Ma Vương tạo ra, chắc không phải chỉ vì lý do ta đã dồn ngươi đến đường cùng đâu nhỉ? Tức là ngươi có dự định cho sau này, và nó có liên quan đến mục đích của Phi Ma Vương.”
“Bởi vì cách dồn ép của anh quá gọn gàng nên tôi không kịp đưa ra chỉ thị đó mà.”
“Lý do Phi Ma Vương xúi giục Thương Ma Vương là vì để lan truyền sự thật về chuyện Ma Vương phục sinh cho toàn thế giới. Và nguyên nhân Phi Ma Vương không lập tức hành động chính là nhằm cho con người thời gian chuẩn bị nhỉ?”
“Anh không thèm để ý đến lời của tôi luôn sao? Không ngờ cũng có cách thẩm vấn tệ hại đến vậy đấy.”
“Cảm ơn nhé, có vẻ như Phi Ma Vương đang muốn khơi gợi chiến tranh toàn diện với con người. Từ trước đến nay, hắn ta luôn tích trữ quân lực chuẩn bị cho chiến tranh, ngay khi xác định không có uy hiếp từ Yugura thì lập tức cho Thương Ma Vương đánh trận đầu cứ như rằng đã đến thời cơ chín muồi.”
“Rốt cuộc anh đang nói gì vậy….”
Không chỉ bị nhận ra thật giả từ sắc mặt mà hắn còn không thể nói dối bằng lời.
Sau lưng đang có Lacra sở hữu kỹ thuật nhìn thấu lời nói dối của Yugura giáo.
Hắn không thể nói dối để đánh trống lảng được.
“Thời gian Phi Ma Vương cho con người chuẩn bị là bao nhiêu nhỉ? Ngắn… là dài hơn một tháng sao? Hai tháng, ba tháng… Ra là ba tháng ư. Cảm ơn nhé.”
“Anh thật là một tên đàn ông nguy hiểm… Tôi đang hối hận rằng phải chi mình chú tâm tìm phương pháp xử lý hậu hoạn là anh đấy.”
“Một tên đàn ông còn yếu hơn cả ngươi trong bộ dạng này sẽ không cần đánh giá quá mức như vậy đâu. Nhưng thế thì lại xuất hiện điểm khó hiểu rồi. Phi Ma Vương thật sự muốn chiến tranh với loài người, nhưng việc lợi dụng mạo hiểm giả để gây hỗn loạn cho phía con người thì chẳng hợp lý tí nào… Tức đây chính là hành vi độc đoán của ngươi nhỉ?”
“….”
“Ngươi muốn Phi Ma Vương chiến đấu trong trạng thái có lợi, nhưng đó không phải đến từ lòng trung thành. Vậy mục đích ở đây sẽ là gì?”
Mục đích thật sự của Larheit không nằm trong phạm vi tôi có thể suy đoán.
Không ai biết đến thân phận hay quá khứ của Larheit, có quá ít thông tin về hắn.
Ngắt chuyện tại đây là ổn nhất, nhưng hãy dùng chút mánh khoẻ ở đây vậy.
Lục lọi thông tin đã nghe từ Kim và Tử, suy xét cụm từ trông có vẻ sẽ liên quan…
“Là [con rơi] sao?”
“____!”
Phản ứng này là đúng rồi. Đây là chủ đề chỉ có Bích Ma Vương và Vô Sắc Ma Vương biết được, khá là bất ngờ khi nó còn liên hệ đến cả Larheit.
Nhưng tình trạng của hắn có chút thay đổi. Ánh mắt ấy đang xác định được tôi không biết bất cứ thông tin gì về [con rơi] cả.
Và hắn đang dùng toàn lực cảnh giác để không lộ ra chút thông tin nào.
E là nếu biết được gì đó về [con rơi] thì nó sẽ mâu thuẫn với hành động hiện tại của chúng tôi.
Đối với kẻ quyết tâm không nói ra bất cứ thông tin gì thì việc dao động như lúc nãy sẽ hầu như không còn tác dụng nữa.
Rút lui tại đây thôi. Bên này cũng đã đạt được thông tin cần thiết rồi.
So với chuyện miễn cưỡng hỏi thêm rồi lộ ra manh mối thì việc duy trì độ uy hiếp của tôi đang khắc sâu trong lòng hắn sẽ có ích hơn cho sau này.
Tôi kết thúc thẩm vấn, không nói gì thêm mà rời khỏi nơi này.
Nụ cười giả tạo của Larheit đã mất đi từ lâu, ánh mắt hắn đang hướng về phía này chính là địch ý không thể nghi ngờ.
Sau khi ra khỏi phòng tra khảo, chúng tôi được dẫn đến phòng tiếp khách.
Tôi vừa nựng má Ulffe vừa quay trở lại trạng thái thông thường.
Có vẻ như tôi không được mọi người thích thú cho lắm, ừ thì dĩ nhiên là thế rồi.
“Hầy, tuy người khác bị thẩm vấn của Thượng Thư-sama, nhưng mà vẫn đáng sợ thật đó.”
“Hửm, Lacra, cô từng bị huynh đệ dùng kỹ thuật ấy sao?”
Đúng vậy, vào lần Lacra uống rượu tàng trữ của người khác thì tôi đã dùng màn tra khảo ấy lên cô ta.
Dù đó là trạng thái [tôi] chứ không phải tôi, nhưng với người dở nói dối như Lacra thì lại vô cùng hiệu quả.
Tiện thể thì cô ta liên tiếp bị phanh phui thêm và tôi phải thuyết giáo đến mức cô ta mếu máo.
“Là tự làm tự chịu cả thôi, không có gì đáng cảm thông ở đây cả.”
“Ư ư…. tôi chỉ là uống một chút rượu thôi mà… Thậm chí nó còn thỉnh thoảng xuất hiện trong giấc mơ của tôi nữa đó!?”
“Có lẽ đúng là vậy rồi. Chuyện này đáng để thông cảm thật.”
Không hiểu sao mà mọi người đều hướng ánh mắt thương cảm đến Lacra, bộ tôi là người xấu hả?
Trong lúc tôi mặc kệ họ và ngồi trên ghế thì một binh sĩ xuất hiện nói rằng muốn tôi đến phòng thiết triều.
Khi đi theo người đó đến phòng thiết triều thì vua Zenotta và Đại Giám Mục Ceraes đã đợi sẵn ở đấy.
Khuôn mặt của Đại Giám Mục Ceraes vẫn khó ở như vậy, nhưng sắc mặt của vua Zenotta thì khá là tệ.
“Đầu tiên thì cậu đã tiến hành tra khảo rất tốt, mặc dù ở đây lại xuất hiện một vấn đề nan giải nữa…”
“Về chuyện mạo hiểm giả thì tôi có danh sách các nhân vật mà hắn ta ít nhiều đã từng tiếp xúc. Tôi sẽ chuẩn bị một bản sao chép khác cho ngài.”
“Thế thì tốt quá. Tiện thể thì [con rơi] là gì vậy?”
“Trong chuyện tôi nghe được từ các Ma Vương khác thuộc về bên này thì đó là cụm từ xuất hiện trong cuộc nói chuyện giữa Bích Ma Vương và Vô Sắc Ma Vương. Chi tiết thì tôi không rõ.”
Vua Zenotta khẽ liếc sang Đại Giám Mục Ceraes, ông ta chỉ trầm mặc lắc đầu.
Mặc dù biết vua Zenotta không có tín nhiệm ở tôi, nhưng cứ đi xác nhận ngay trước mặt thế này thì cũng khó chịu thật đấy.
“Việc tra khảo Larheit sẽ để bên này tiếp tục tiến hành, ta thì có một chuyện muốn nhờ vả cậu.”
“Chuyện đó phải tuỳ theo nội dung nữa.”
“Cậu có thể phán đoán được những mạo hiểm giả mà Larheit từng tiếp xúc và sắp xếp là bị thao túng bởi ma pháp hay tự làm theo ý chí của mình không?”
“Không hề, tôi không thể khẳng định được bên nào. Thậm chí còn có khả năng là cả hai nữa.”
“Cũng đúng là thế. Nhưng vậy thì sẽ khó mà loại trừ nguy cơ ấy chỉ bằng đất nước của ta. Hơn nữa, mạo hiểm giả còn di chuyển đến các quốc gia khác nên cũng không chỉ Quama sẽ gặp phải thiệt hại.”
“Hẳn là thế rồi.”
Tuy rằng bên gặp thiệt hại nặng nhất sẽ là Quama, nhưng không nói ra thì hơn.
Chắc hẳn vua Zenotta cũng hiểu rõ điều này, dù sao thì phần lớn mạo hiểm giả đều dùng Quama làm căn cứ.
“Là một quốc gia, bọn ta cũng cần phải chuẩn bị trước nguy cơ đến từ Phi Ma Vương. Về chuyện này thì ta muốn mượn trí tuệ của cậu, dĩ nhiên là đất nước bọn ta cũng sẽ cố gắng hỗ trợ.”
Dù có cảm giác ông ta muốn đùn đẩy chuyện phiền toái cho mình, nhưng lời của vua Zenotta cũng không phải không có lý.
Nếu Phi Ma Vương dự định xâm lược các quốc gia vào ba tháng sau mà họ không chuyên tâm chuẩn bị thì thiệt hại sẽ càng lớn hơn một phần. Không chỉ Quama mà cả những đất nước khác nữa.
Dù không chấp nhận thì Marito hay Kim cũng sẽ mở lời nhờ cậy mà thôi. Nếu cả Quama cũng hỗ trợ thì tôi không thể nào lại không đồng ý.
Chúng tôi chỉ đang có quan hệ ngang hàng về sức mạnh với Quama, giúp họ một cái ân tình cũng không phải tệ.
Tôi không nghĩ Đại Giám Mục Ceraes sẽ chịu ân huệ gì, nhưng vua Zenotta thì khác.
“Tôi hiểu rồi. Phương pháp thì hãy giao cho chúng tôi, về việc trợ giúp thì tôi sẽ xin phép trong phạm vi các ngài có thể nhé?”
“Cậu chịu chấp nhận sao! Dĩ nhiên là không vấn đề rồi!”
Vua Zenotta nở nụ cười vui vẻ.
Có vẻ như ông ấy thật sự mừng rỡ chứ không phải diễn xuất. Trong những đại biểu của các quốc gia thì chắc ông ấy là người thật thà nhất rồi.
Danh sách chương