Chỉ còn một chút nữa đến 0 giờ, vị trí là quảng trường trong thành phố. Người qua lại đã không còn, người dân sống xung quanh cũng đã đi vào giấc mộng.

Đá chiếu sáng rực rỡ hơn cả ráng chiều đang tiêu tốn gần hết lượng ma lực đã tích trữ vào ban ngày. Dẫu vậy, ánh sáng nhỏ nhoi đó vẫn có thể chiếu rọi hình dạng quảng trường trong đêm tối.

Song, cho dù có nhìn lướt xung quanh thì tôi cũng không thể biết được liệu có ai đang ẩn nấp hay không…

Giữa quảng trường, phía trước bức tượng của vị vua Turize tiền nhiệm đang có ba người. Illias, Ulffe và tên bày ra kế hoạch lần này.

Nếu có thể đọc trước động thái của đối phương thì còn tốt, nhưng đây không phải thế giới dễ dãi đến mức ngồi yên chờ đợi tôi tiên đoán tương lai.

Song, nếu đến lúc này mà bọn chúng vẫn chưa hành động thì phần lớn lựa chọn đã bị thu hẹp. Còn lại sẽ chỉ là động thái của Lacra mà thôi___

“Đến rồi.”

Nghe âm thanh của Illias, tôi hướng mắt về phía cuối tầm nhìn.

Đó là bóng dáng của Lacra đang một mình bước đến, trên tay là thứ giống như lồng đèn được gắn Đá chiếu sáng. Rất đúng giờ, đây chính là Lacra nghiêm túc rồi.

Trước khi cô ấy định nói gì đó, tôi lấy ra quyển sách từ trong túi.

“Đây là quyển sách đó, cô nhìn thấy bìa sách chứ?”

“…Vâng.”

Tôi tiện tay mở ra trang được đánh dấu bằng thẻ kẹp sách. Đó là chỗ có hình minh hoạ về cấu trúc ma pháp liên kết với cơ sở thuật Tử Linh. Tôi đưa cho Lacra xem thứ đó.

“Bên trong không sai đâu nhỉ? Nếu về sau mà cô nói là đồ giả thì rắc rối lắm.”

“…Đúng vậy, đây hẳn là nó rồi.”

“Vậy thì tôi có thể nghe câu trả lời không?”

“Ukka-sama đã trả lời là không. Ngài ấy nói rằng xin được từ chối đề nghị này và lấy lại quyển sách…”

“Vậy à, đành chịu vậy. Tôi sẽ trả lại cho cô.”

“___! …..Tại sao vậy ạ?”

Biểu cảm Lacra trở nên gay gắt, không còn là khuôn mặt nhẹ nhàng như bình thường nữa.

“Tôi không hiểu ý cô lắm.”

“Tôi biết đề xuất của Thượng Thư-sama và mong muốn trả sách hiện tại đều là lời thật lòng. Nhưng dù đã biết về độ nguy hiểm của quyển sách, tại sao anh vẫn có thể quyết đoán trả lại không chút do dự như vậy?”

Thỉnh thoảng Lacra sẽ đặt ra những câu hỏi đầy sắc bén. Điều đó không có nghĩa cô ấy không thèm để ý đến cảm nhận của đối phương, mà là cô ấy đã thực sự suy nghĩ đến bầu không khí xung quanh rồi mới nói ra.

Dẫu bình thường hay ngáo ngơ, nhưng Lacra lại có điểm ưu việt với trực giác đã được trau dồi trong chiến đấu. Khác với khả năng phân biệt lời nói dối, cô ấy còn có năng lực cảm nhận được bản chất sự việc. Đó chính là vị Giám Mục trước mặt tôi.

Tuy nhiên, có lẽ lý do Lacra không nghĩ chúng tôi đã hoàn thành công việc giải mã quyển sách là vì sự dịu dàng của chính cô ấy.

“Bởi vì chúng tôi không muốn cố chấp đến mức khiến quan hệ giữa Turize và Methys, hay còn nói là Yugura giáo, trở nên xấu đi.”

“…..”

Tôi nghe thấy tiếng gì đó từ phía xa. Người phản ứng trước cả tôi là Illias.

“Có tiếng động lạ, tôi sẽ xem xét một chút.”

“Ừ, nhờ cô nhé.”

Illias đi về phía có âm thanh. Tôi thì mang quyển sách đến gần Lacra.

“Chúng tôi cũng suy nghĩ rất nhiều thứ. Nhưng mọi chuyện không thể nào cứ theo ý muốn của mình được đâu, Lacra.”

“Chuyện đó thì cũng đúng…”

“Cô không cần phải quá để ý. Không phải việc cô nên ưu tiên bây giờ là hoàn thành mệnh lệnh từ phía trên hay sao?”

Tôi nói thế rồi chuẩn bị đưa quyển sách cho Lacra. Thế nhưng, quyển sách trượt khỏi tay tôi rồi rơi xuống mặt đất.

“Ấy chết, xin lỗi nhé.”

“A, không sao đâu.”

Sau khi phản ứng, Lacra khuỵu gối xuống muốn nhặt quyển sách.

Và đó là khi mọi chuyện bắt đầu.

-------------------------------------------------------------------

Từ trước khi chúng tập trung ở quảng trường thì bọn ta đã ẩn nấp tại đây. Ngoài ta ra, có bốn ám bộ khác hành động như con cờ.

(Hừm, giết thì được thôi, nhưng hộ vệ hắn lại nguy hiểm quá)

Tuy trong đây có kẻ đã tự tiện hành động khi giết tên lang thang kia, nhưng ít nhất hắn vẫn nghe theo mệnh lệnh tối thiểu. Như vậy thì cả bọn sẽ có thể đồng thời tấn công mà không bị thừa thãi động tác.

Nhưng hộ vệ của tên đàn ông kia lại quá kinh khủng. Illias Ratzel, hiệp sĩ được xếp vào năm hạng đầu tại Turize.

Chỉ việc cô ta là người đã đánh bại Docora đó cũng khiến bọn ta phải cảnh giác.

Cho dù bị mất một tay, nhưng ta không cho rằng Docora sẽ yếu hơn mặt bằng chung. Thú thật, ta không muốn tấn công từ chính diện tí nào.

Còn con nhỏ tộc Hắc Lang bên cạnh thì không thành vấn đề. Ta đã một lần nhìn qua chuyển động của con nhỏ đó, nó chỉ là một tân binh có lượng ma lực nhiều mà thôi.

Tuy chuyển động của Á Nhân khá nhanh nhẹn, nhưng với các ám bộ ở đây thì ai cũng có thể đối phó được.

Chiến đấu tay đôi thì không thua, nếu mà nhiều người thì hẳn là có thể xử lý trong một chốc. Dù sói có mũi thính, nhưng trang bị của ám bộ có thể đánh lừa cả giác quan của thú vật.

Tên đàn ông thì… chỉ là một người thường thôi. Lướt qua là có thể tiện tay giết được.

(Nếu vậy thì nhận đòn tấn công đầu tiên từ hiệp sĩ, cùng lúc đó lại nhắm vào tên đàn ông và Lacra sao?)

Thế thì có thể giết tên đàn ông, nhưng Lacra thì ta không chắc.

Lacra Salf, nghe đồn rằng cô ta là một người phụ nữ rất ngáo. Nhưng về mặt thực chiến thì lại không, năng lực ấy là hàng thật giá thật.

Ác Ma là loài sở hữu độ nguy hiểm vượt xa đám Ma vật bình thường. Và Lacra từng có thành tích một mình chiến thắng và phong ấn hoàn toàn một kẻ thuộc chủng loài cấp cao trong đám Ác Ma.

Nếu đã là ám bộ thì đôi khi cũng sẽ chiến đấu với Ma vật. Thậm chí, ta còn từng chiến đấu với Ác Ma rồi.

Kết quả của lần đụng độ ấy là quá nửa thành viên trong đội đã bỏ mạng. Do đó, đối với một kẻ có thể đơn thân triệt hạ chủng loài cấp cao ấy, cho dù có là con ngốc thì ta cũng phải cảnh giác cô ta.

Thậm chí nếu Illias Ratzel và Lacra Salf định hợp tác với nhau thì ta còn phải suy nghĩ đến việc rút lui.

(Vậy thì trước tiên phải nhắm vào Lacra ư?)

Ta im lặng giơ ngón tay lên ra hiệu.

Ám bộ được huấn luyện để có thể phân biệt chính xác đồng đội kể cả trong đêm tối. Dĩ nhiên là không cần phải nói đến ám hiệu.

[Sau khi ra hiệu, số một và số hai kiềm chế Illias, còn lại thì đi xử lý Lacra]

Thế này là đủ rồi. Trong lúc đang bàn bạc thì Lacra xuất hiện.

Thật tốt khi cô ta dùng một tay nâng đèn lồng, nếu tay kia cầm lấy quyển sách thì cả hai tay cô ta sẽ không thể hành động.

Gã đàn ông và Lacra bắt đầu cuộc nói chuyện. Ta đã nhìn thấy quyển sách. Vì phải nhắm vào thời điểm Lacra nhận quyển sách nên ta ra dấu cho đồng bọn.

Tuy nhiên, ta bỗng nhiên nghe một tiếng động lạ. Nguồn gốc của thứ đó phát ra từ phía sau bọn chúng nên không phải do các ám bộ. Đó chỉ là âm thanh giống như thứ gì đó rơi xuống mà thôi.

Dù nhìn khắp quảng trường, ta vẫn không thấy có gì khả nghi. Không, có người hành động rồi.

Illias Ratzel cũng nhận ra tiếng động và nhìn về phía đó. Rồi cô ta rời khỏi chỗ. Đây là cơ hội tốt.

Ta thay đổi mệnh lệnh, [Sau khi ra hiệu, số một kiềm chế Illias, còn lại thì hướng về Lacra].

Nếu kéo giãn khoảng cách thì cô ta không thể phản ứng với cuộc tập kích bất ngờ. Cho dù có chuẩn bị và nhanh chóng phản ứng lại thì cô ta cũng sẽ chỉ bảo hộ tên đàn ông mà thôi.

Giờ thì nhắm vào sơ hở khi tên đàn ông đưa quyển sách. Nào, đưa nhanh đi!

Tên đàn ông chìa quyển sách trước mặt Lacra. Nhưng bỗng nó trượt khỏi tay hắn.

(Làm cái quái gì vậy… a!)

Lacra cúi xuống để nhặt quyển sách bị rơi.

Cô ta đang hướng tầm mắt về phía mặt đất, cả ý thức cũng bị quyển sách thu hút. Mọi chuyện quá hoàn hảo.

Thay đổi mệnh lệnh lần cuối, [Sau khi ra hiệu, tất cả giết Lacra].

Và rồi ngón tay Lacra chạm vào quyển sách.

(___Ngay bây giờ!)

Ra hiệu tấn công, năm cái bóng từ trong đêm tối lao ra. Hai người dùng ám khí ném đi từ cự ly trung bình, những người còn lại kể cả ta lao đến chém trực tiếp.

Thu hẹp khoảng cách với Lacra trong một thoáng. Kẻ bên cạnh có thể phản ứng___ là con nhỏ tộc Hắc Lang! Lacra vẫn chưa nhận thức được. Cơ hội tốt!

Lao đến khoảng cách vũ khí có thể chạm đến, ta lập tức chém xuống người phụ nữ trước mắt___ Hả!? Cô ta không phải Lacra!?

Người hiện lên trong tầm mắt không phải Lacra, mà đó là Illias Ratzel đã rút kiếm chém về phía bên này.

-------------------------------------------------------------------

Thành thật mà nói thì mắt tôi không theo kịp chuyện gì đang xảy ra.

“Shishou!”

Người phát ra âm thanh đầu tiên là Ulffe, nhưng vào lúc ấy thì mọi chuyện đã kết thúc.

Một thứ gì đó bị đánh bay đi cùng tiếng ầm ĩ. Xung kích và gió lốc khuấy động không khí xung quanh.

Kế đến là Lacra luống cuống xem xét xung quanh đang xảy ra chuyện gì. Tiếp theo là cái “tên nào đó” cũng dáo dác nhìn quanh.

Tôi đã nắm được tình huống, xung quanh chúng tôi hiện tại đang bị bao vây. Trên mặt đất là bốn con dao vương vãi, nó giống với thứ Docora từng sử dụng.

Tổng cộng là năm người, trong đó có ba là trực tiếp lao đến, một người thì lập tức né tránh đòn tấn công của Illias và kéo giãn cự ly.

Nhưng một người thì đã bị xẻ đôi bởi thanh kiếm của cô ấy. Người còn lại bị thổi bay cả trăm mét bởi xung kích, vũ khí đã gãy, cơ thể thì đập vào tường.

Chắc là tên đó chết rồi nhỉ? Illias đúng là không thèm nương tay luôn.

“Cá-cái gì vậy!?”

Lacra hốt hoảng cất lời. Ừ thì khi vừa ngước mắt lên đã thấy xác chết, xung quanh còn có một đám đáng nghi bao vây thì cô ấy phản ứng như thế cũng phải. Trước khi giải thích thì tôi ôm lấy Lacra kéo sang một bên.

“Th-Thượng Thư-sama!?”

“Lacra, nhanh giăng kết giới đi!”

“V-vâng!”

Kết giới bao phủ cả hai nhanh chóng được giăng lên. Cùng lúc đó là một con dao bị ngăn lại bởi nó.

Có vẻ như tên ở xa kia đã tiếp tục ném dao về phía Lacra. Nguy hiểm thật đấy!? Nhưng thế này thì cái “tên ăn một phát là tèo nào đó” có thể an toàn rồi.

“Thiệt hả trời! Không thể tin được luôn đấy!”

Người đàn ông vừa né đòn cười lên. Dĩ nhiên là không ai ở đây cởi bỏ cảnh giác cả.

“Ngươi lại có thể phòng ngự cuộc tập kích cùng lúc của năm người từ cự ly đó ư? Đúng là quái vật.”

“Chỉ khi đó là tập kích mà thôi. Nhưng nếu đã biết thời điểm và mục tiêu thì không vấn đề gì cả.”

Nhưng mà mấy con dao được phóng đi đều kèm thêm một cái ẩn sau nữa đấy.

Ngăn chặn toàn bộ bốn con dao, đánh bay một người, chém đôi một người. Quái vật đúng như đối phương nói luôn.

Tình huống lúc đó là Illias rời khỏi chỗ, Lacra thì hướng ý thức đến quyển sách. Giả như nếu bọn chúng muốn cướp quyển sách và giết chúng tôi thì sẽ không còn thời điểm nào ngon ăn hơn nữa.

Tuy không phải không có khả năng chúng sẽ tập kích vào những ngày sau đó, nhưng người đưa ra chỉ thị cho đám người này lại là hắn ta. Tôi đã lường trước khả năng hắn biết Lacra bị tôi thuyết phục về chuyện giải mã quyển sách. Và nếu như thế thì chỉ có lúc này mới là thời điểm này tốt nhất để tập kích.

Bởi vì nếu chúng không đến thì tôi sẽ thuyết phục Lacra và cướp đi địa vị của tên đứng sau màn đó.

“Vừa nãy đều là diễn xuất hết đấy hả? Mà ngươi lại chỉ bảo vệ cho Lacra thôi đấy. Bộ ngươi không thèm quan tâm đồng đội đến vậy à?”

“Đây là một người lúc nào cũng có thể giết và một người nếu gia nhập hàng ngũ bảo vệ thì sẽ rất tốn công. Nếu xét theo tính chắc chắn thì tất cả sẽ phải nhắm vào Lacra rồi.”

Nhưng người nói mấy lời đó có phải cô đâu. Đừng có mà vênh mặt lên như vậy.

“Nào, giờ thì lên cả ba hay sao?”

“Ba? Làm sao mà có chuyện đó được chứ.”

Tên đàn ông dính trên tường kia lắc lư bước ra. Thiệt hả trời, vậy mà vẫn còn cử động được à?

“Kỹ năng kinh đấy, nhưng chỉ là xung kích vật lý thì ta có thể đối phó.”

“Không phải kỹ năng gì cả. Chỉ là vướng víu nên ta tiện chân đá đi thôi.”

Không ai lấy lý do đó để mà sút người ta bay đi trăm mét cả.

“Đằng này thì… chắc là chết hẳn rồi. Tự dưng muốn có thuật Tử Linh như Docora ghê.”

Tên của Docora vừa xuất hiện. Nhìn bề ngoài và vũ khí sử dụng thì chắc không sai rồi.

“Quả nhiên bọn chúng đúng là ám bộ Methys rồi.”

“Kh-khoan đã! Tại sao ám bộ Methys lại muốn___”

“Dĩ nhiên là vì có người ra lệnh rồi. Cái tên đang nhắm vào quyển sách ấy.”

“Ukka-sama sẽ không__”

“Không phải Đại Giám Mục Ukka, là một tên khác đang hành động.”

“Ai lại…”

Người đàn ông bị đánh bay kia sau khi xác nhận tình trạng của mình thì lê lết bước qua đây.

“Cử động được không?”

“Xương sườn bị dập nát thôi, không vấn đề.”

Có vấn đề đấy, tên điên này.

“Mình đá nông quá ư?”

Sút người ta đi thì không có nông hay sâu gì hết, đồ khỉ đột.

“Để xem nào, để đề phòng bất trắc thì mày đi xử con Á Nhân, còn lại thì tập trung ả hiệp sĩ.”

Người đàn ông có vẻ là tên cầm đầu chĩa mũi đao về phía Lacra.

“Nhớ mà duy trì cái kết giới đó đi. Nó mà bị giải trừ là tên kia chết ngay lập tức đấy.”

Cho dù là nghiệp dư, tôi cũng có thể hiểu rằng đó không phải nói dối khi cảm nhận sát khí toả ra từ hắn. Với một người yếu về phương diện thân thể như Lacra, cho dù có ấy có bảo vệ được bản thân thì cũng không thể bảo vệ được tôi.

Tình huống là bốn đánh hai, chúng tôi đang bất lợi về số người. Và việc cho người bị thương đấu với Ulffe chứng tỏ chúng cho rằng kẻ đó có thể đối phó được. Có nghĩa là trong đám người đó, dù yếu nhất cũng thuộc tầm cỡ Ulffe trở lên.

“Ngươi nghĩ có thể ngăn ta với ba người sao?”

“Nếu là chính diện thì dĩ nhiên là không rồi. Nhưng hiện giờ đang là buổi tối.”

Bóng của đám người ám bộ bắt đầu trườn lên cơ thể. Sau đó, chiếc bóng nuốt chửng bọn chúng và che giấu thân ảnh trong bóng đêm.

Sau đó là âm thanh vang vọng không biết từ nơi nào.

“Tuy đã cật lực tránh sử dụng ma pháp, nhưng đành chịu thôi. Cứ bị cắt xé bởi thanh đao vô hình và hoá mục nát đi!”

Illias bỗng nhiên vào tư thế phòng ngự. Cùng lúc đó, trên kiếm của Illias chợt loé lên vệt lửa.

Hoàn toàn không thể thấy đòn đánh của kẻ địch. Thay vì hoà vào chiếc bóng thì nên nói là___

“Ma pháp ẩn thân ư!”

“Bọn ta đã xoá cả sát khí rồi, không ngờ ngươi vẫn có thể chặn lại đấy. Nhưng có thêm ba thanh đao lận đó?”

Cuộc chiến được bắt đầu. Illias vung kiếm nhưng không có dấu hiệu là chém trúng thứ gì cả. Ngoài ra, những đòn tấn công vô hình liên tục không chớp mắt cứ nhắm thẳng vào cô ấy.

Chỉ những tia lửa loé lên mới rọi sáng hình dạng cô ấy trong bóng đêm.

Bên Ulffe cũng đã bắt đầu chiến đấu. Em ấy không thực hiện phản kích, vì dù có mù quáng vung vẩy nắm đấm cũng sẽ chỉ lộ ra sơ hở mà thôi.

Ulffe bỗng dưng nhảy lên như vừa phản ứng với thứ gì đó. Ngay lập tức, chỗ mà em ấy vừa đứng lúc nãy chợt vang lên tiếng xé gió nhỏ.

Có vẻ như nếu tập trung toàn lực thì em ấy có thể xoay sở để né tránh. Trước mắt thì có thể an tâm, nhưng cũng không thể cứ như thế mãi.

Tôi nhìn vào con dao rơi trên mặt đất. Mũi dao dường như được tẩm lên bởi chất dịch gì đó.

Đây là độc cấp tính, có lẽ nó là loại độc gây tê liệt lấy phương châm chắc chắn là chủ yếu chứ không tập trung khả năng chí tử.

Cho dù chỉ dính phải một đòn thì thất bại có thể xem như đã định sẵn.

“Thượng Thư-sama, cứ thế này thì!”

“…Không cần, cứ ở đây là được.”

“Nhưng mà cứ như thế thì đây sẽ chỉ là cuộc chiến phòng thủ mà thôi!”

“Không sao đâu, cô không cần phải lo.”

“Tại sao… anh có thể nói thật lòng với khuôn mặt như vậy!?”

À, hoá ra đây là lý do mà Lacra tỏ vẻ cảnh giác với tôi sao. Có vẻ như mỗi khi mạch suy nghĩ của tôi trở nên vặn vẹo thì lại có cái tật chường ra mặt ác.

Một khuyết điểm không thể ngờ. Như vầy thì tôi bình thường không thể làm ác được rồi.

Trước tiên là hít thở sâu khiến lòng bình tĩnh lại. Sau đó là đối mặt với Lacra và nói.

“Lacra, chỉ một chút nữa là thắng bại sẽ phân. Tin tưởng [tôi] đi.”

Tôi không biết lời nói này có bao nhiêu hiệu quả. Nhưng với người có thể nhìn thấu lời nói dối như Lacra thì chắc hẳn cô ấy sẽ hiểu. Đây chính là lời thật lòng của tôi.

Illias và Ulffe, mỗi cuộc chiến đều đang dần mất đi thế cân bằng. Người sớm hơn là Ulffe.

Tuy chỉ là mấy nắm đấm, nhưng người chuyên tâm vào việc né tránh từ đầu đến giờ đã bắt đầu phản công.

-------------------------------------------------------------------

“Mấy đòn tấn công đó làm sao mà trúng được chứ.”

Né đi không chút khó khăn. Tuy nhiên, đối với địch nhân không thể nhìn thấy mà có thể nắm bắt đến mức này thì quả thật rất đáng khen.

Nhìn ma lực dồn trong nắm đấm của con nhỏ này, tuy cách thức rất tạp nham, nhưng số lượng thì vượt qua tổng lượng ma lực mà ta lưu trữ. Nếu trực tiếp trúng đòn thì không thể nào bình an được.

Đáng tiếc là nó thiếu quá nhiều kinh nghiệm lẫn kỹ thuật. Cho dù có gặp may cũng không thể nào trúng được.

Dù vậy, cả ta cũng khó mà đánh trúng con nhỏ này. Nếu chém trúng thì ta chắc chắn thắng lợi, cho nên xem như cả hai bên đều có cùng ưu thế.

Tuy nhiên, giữa một kẻ có thể nhìn thấy chuyển động đối phương và một kẻ không thể thì gánh nặng thần kinh chắc chắn sẽ khác xa. Thực tế, những giọt mồ hôi vương vãi từ nó cũng đang nói lên sự mệt mỏi của bản thân.

Không cần phải gấp gáp. Cứ từ từ dồn ép, trong lúc ấy thì việc hồi phục vết thương cũng sẽ tiếp tục. Kéo dài thời gian thì ta chính là người có lợi.

“Ư… không trúng… không tốt.”

“Nếu nhanh chóng bỏ cuộc thì ta sẽ cho ngươi chết thoải mái hơn đấy.”

“Ưm, bỏ cuộc.”

“Ái chà, thật là một con sói biết nghe lời.”

“Không phải. Ulffe bây giờ không thể đánh trúng một cách bình thường được. Ulffe bỏ cuộc chuyện đó cơ.”

Khi còn đang suy nghĩ nó đang nói cái gì thì bỗng lòng cảnh giác của ta chợt nảy lên, bởi vì trạng thái của con nhỏ này đã thay đổi.

Mái tóc trắng giữa màn đêm đang phát sáng. Ánh sáng đó là do ma lực. Có lẽ con nhỏ này đang vận dụng một lượng ma lực khổng lồ.

Vậy là sắp phát ra kỹ năng cực mạnh ư? Hay là định sử dụng ma pháp? Nhưng không cần phải bối rối. Nếu cảm nhận được cấu trúc ma pháp thì chỉ cần giữ khoảng cách là được.

Ngay cả mấy nắm đấm mà nó còn trượt cơ. Nếu con nhỏ này thật sự định trông cậy vào mấy cái kỹ năng mạnh thì cứ nhắm vào sơ hở là được.

“Thế này… xong rồi.”

Phương pháp mà nó vận dụng chính là tiếp tục tích tụ ma lực nhiều hơn vào nắm đấm.

Ta không cảm nhận được chút gì của cấu trúc ma pháp. Nó chỉ đang cố gắng dồn ma lực mà thôi. Điều này quá rõ ràng, nấm đắm của con nhỏ đang toả sáng một cách dị thường.

Tài năng của kẻ địch thật đáng kinh ngạc. Nếu bản thân mà có lượng ma lực như thế thì đã không phải theo chân tên Heid rồi.

“Định trông chờ vào kỹ năng mạnh à, thật nông cạn.”

“Ulffe sẽ cho ngươi thấy, kỹ năng học từ sư phụ!”

Con nhỏ lại một lần nữa lao vào đối tượng không thể phân biệt với màn đêm. Việc có thể hướng thẳng về phía này hẳn là do ta vừa lên tiếng.

Dĩ nhiên là nó không thể nhìn thấy bóng dáng của ta. Ánh sáng từ ma lực không thể nào phá vỡ được ma pháp ẩn thân.

Nắm tay phải của con nhỏ đấm chính xác về phía này. Chỉ cần né sang bên trái một chút là sẽ không trúng.

Được rồi, tiếp theo sẽ làm gì đây? Vai trái đang cử động, vậy là đến nắm tay trái à.

Dồn lực vào bàn tay đang nắm con dao. Nếu như nó có sơ hở thì ta sẽ lập tức đâm vào.

Nhìn vào tay trái thiếu nữ, bàn tay ấy đang mở ra. Định đánh bằng lòng bàn tay ư? Hay là muốn chưởng ma lực? Sau khi nhìn kỹ thì ta sẽ có thể lựa chọn né tránh hoặc phản công.

Bàn tay trái đẩy về phía trước. Để đề phòng bất trắc, ta tránh việc đặt thân mình tại nơi bàn tay sẽ đi qua.

Ta tiếp tục vòng qua phía bên trái. Thiếu nữ vung một vòng lớn hơn ta nghĩ, giờ chỉ cần nhắm vào khoảnh khắc kết thúc là xong.

“___?”

Trong khoảnh khắc, tay trái của thiếu nữ hướng về phía không có ai.

Tuy nhiên, thứ ta nhìn thấy ở phía trước đó là bàn tay phải vẫn đang được đẩy ra. ___Thôi chết, nó nhắm vào tay phải ư!?

Bàn tay trái của thiếu nữ đập thẳng vào tay phải đang vươn ra.

Cả hai nắm tay đều được dồn một lượng ma lực kinh khủng, và chúng đang đâm sầm vào nhau.

Một tia sáng chói mắt cùng luồng xung kích ập vào cơ thể.

-------------------------------------------------------------------

Thứ mà Ulffe sử dụng thật ra chẳng phải kỹ năng gì cả.

Nó chỉ đơn giản là vỗ tay, nhưng lại là một cú vỗ tay được dồn lượng ma lực khủng khiếp.

Ma lực của Ulffe không chỉ khổng lồ, mà còn vô cùng trong vắt. Tính chất đó khiến nó có thể dễ dàng thẩm thấu vào đối phương.

Mở đầu chuyện này là hồi nghe bài giảng về giải phóng ma lực tại giáo hội của Maya-san.

Sau khi học được phương pháp tập trung ma lực vào hai tay thì Ulffe đã dồn một đống vào đó.

Nếu giải phóng hết một lần thì sẽ rất tệ, nên chúng tôi đã bảo Ulffe giải phóng từng chút một. Thế nhưng, bị kịch đã xảy ra.

Trước mặt Ulffe xuất hiện một con muỗi.

Theo phản xạ, Ulffe dùng hai tay đập nó. Kết quả là kỹ năng này được sinh ra.

Ví dụ cho dễ hiểu thì nó giống như đặt một quả bong bóng căng hết mức vào hai tay, sau đó dùng hết sức đập vào nhau.

Dĩ nhiên là ma lực sẽ bộc phát và khuếch tán ra xung quanh. Do Ulffe có ma lực khổng lồ tồn tại trong người nên không có ảnh hưởng gì lớn.

Tuy nhiên, kẻ thứ ba ngồi cạnh thì lại khác. Vâng, tôi chính là người bị hại. Kết quả thì như mọi người nhìn thấy.

“A… ga….”

Ma pháp ẩn thân của tên ám bộ bị giải trừ. Không chỉ thế, toàn thân hắn đã bị xung kích từ ma lực khổng lồ đánh vào.

Toàn bộ cơ quan trong cơ thể sẽ phản ứng. Tuy không gây hại nhưng lại khiến toàn thân giật nảy người.

Kể cả với lượng ma lực nhiều như Illias, hành động của cô ấy cũng bị phong ấn trong một chốc bởi luồng xung kích đó. Còn với tên ám bộ trước mắt thì hẳn sẽ không thể cử động trong một lúc giống như “tên nào đó” thôi.

Ánh mắt Ulffe dừng tại chỗ tên ám bộ. Chân trái bước ra trước rồi xoay một vòng, chân phải thì nâng lên trên trời.

Cả chân cũng đã được dồn một lượng ma lực khủng bố. A… thật đáng thương. Đầu của tên ám bộ bị gót chân Ulffe giáng xuống một cách không thương tiếc.

“Ulffe thắng lợi!”

Nhìn xuống tên ám bộ bị đập xuống mặt đất và không còn động đậy, Ulffe ra dấu chiến thắng.

-------------------------------------------------------------------

Tia sáng lọt vào tầm mắt. Kế đó là thất bại của đồng bọn, ta tức thì tặc lưỡi một tiếng.

“Vậy mà lại thua một đứa tép riu.”

Ta đã hiểu cách thức của cái kỹ năng thô sơ đó nên không cần phải sợ. Vốn dĩ, chỉ cần có thể mang con nhỏ đó qua bên này thì ả hiệp sĩ trước mặt sẽ phải lộ sơ hở.

Một người giãn cự ly rồi ném dao là sẽ kết thúc. Hai người đang hợp sức với ta đều có đủ trí tuệ và kỹ thuật để làm vậy.

“Ngươi gọi Ulffe là tép riu sao? Đúng là em ấy có chút non nớt, nhưng đó vẫn là một người chỉ mới biết chiến đấu chưa đầy một tháng thôi.”

“Thế thì tương lai sẽ đáng sợ thật đấy. Nếu là ở tương lai ấy!”

Con dao phóng ra cùng lời nói. Dĩ nhiên là bị chặn lại, ta cũng chỉ có thể khen ngợi mà thôi.

Hiện tại thì cô ta cũng đã dần quen việc chiến đấu với ba người vô hình. Kẻ nguy hiểm nhất chỉ có cô ta mà thôi.

Ta đã hy vọng rằng nếu có thể bắt giữ con nhỏ tộc Hắc Lang làm con tin thì sẽ khiến ả ta dao động, nhưng giờ thì…

“Ta cũng bắt đầu chán rồi. Đã tới lúc phải xử lý.”

“___!?”

Bỗng nhiên cô ta nhìn thẳng vào mắt ta, thứ đáng lẽ cô ta không thể thấy được. Bản năng sinh tồn khiến ta dùng toàn lực giãn cách cự ly. Đồng thời, ma pháp ẩn thân của một người bị giải trừ.

Một thân thể không đầu đổ ập xuống mặt đất. Lý do ma pháp ẩn thân bị giải trừ rất đơn giản, chỉ cần chết đi thì sẽ không thể duy trì được nữa.

Cô ta đã hoàn toàn nắm giữ hành động của những kẻ vô hình như bọn ta. Ma pháp cảm nhận chưa được dùng, chẳng lẽ cô ta đọc được chuyển động chỉ bằng không khí hay cảm giác thôi sao?

“Chậc, từ đầu đến giờ còn chưa nghiêm túc nữa sao.”

“Bởi vì ta phải để tâm đến mấy người Ulffe và Lacra. Phải cảnh giác xem còn có kẻ nào ẩn nấp nữa không."

Tệ quá rồi. Đây không phải cấp bậc để có thể tranh chấp hơn thua, mỗi lần chém tiếp theo thì sẽ xuất hiện người chết đấy.

Mà nhìn kỹ thì không phải tên bị chém bay đầu đã phòng thủ bằng dao rồi sao. Cô ta thật sự chém đứt nó luôn à!?

“Chết tiệt, thế này thì không thắng nổi rồi.”

“Ta đã tính toán được thực lực của các ngươi, còn yếu hơn cả Docora nữa.”

“Hiển nhiên rồi, hắn ta đặc biệt ưu tú hơn bọn ta mà. Dù vào lúc phản bội đất nước thì đã là tên rác rưởi rồi.”

Nhưng thế này thì thật sự không ổn. Ngay từ đầu, ta đã không có ý định hạ gục Illias Ratzel. Ưu tiên nhất là tên đàn ông, tiếp theo là Lacra, tiện thể giết luôn con nhỏ tộc Hắc Lang là đủ rồi, nhưng mà…

Vì kết giới cứng như sắt thép kia mà không thể nhắm vào cả tên đàn ông hay Lacra. Phía con nhỏ tộc Hắc Lang thì đã thất bại rồi.

Đành chịu. Cả hai cùng lao về phía con nhỏ Hắc Lang thôi. Nếu có thể bắt làm con tin thì ả hiệp sĩ cũng sẽ không cử động được. Ta ra tín hiệu rồi vào thế tấn công.

“Vậy thì chơi tới cùng thôi nào!”

Ném dao và bị chặn lại, hiển nhiên rồi. Thế nhưng đòn chí mạng chính là con dao ẩn giấu, nó không phải làm từ sắt mà là từ Ma Thạch.

Chỉ cần một chút tác động là nó sẽ___Bùm!

Vụ nổ bộc phát. Nếu là bình thường thì lúc này đã thắng rồi, nhưng hiện tại sẽ chẳng gây ra ảnh hưởng gì.

Một người khác thì nhắm vào con nhỏ Hắc Lang. Còn ta thì chạy đến quyển sách. May là bọn chúng vẫn chưa nhặt nó lên.

Ả hiệp sĩ thì có thể cảm nhận được bọn ta, nhưng mấy kẻ khác thì hẳn là không rồi.

Nhặt sách lên, ngon lành. Nhìn về phía đồng bọn, tên đó đang chém vào con nhỏ.

Ả hiệp sĩ kia vẫn chưa thể thoát khỏi vì ảnh hưởng của gió lốc.

Giờ thì tình thế sẽ nghịch chu___

“___Hả?”

Một cánh tay bỗng đau nhức dữ dội, và tên đồng bọn thì chợt tách làm đôi.

-------------------------------------------------------------------

Ma pháp ẩn thân của tên ám bộ trước mặt bị giải trừ. Có vẻ như hắn đã thu hồi quyển sách rồi.

Một kẻ thì tấn công Ulffe. Chắc hắn định bắt em ấy làm con tin.

“Tham lam thật đấy.”

“…Là do ngươi bày trò ư?”

Tên ám bộ trước mặt vừa cầm quyển sách vừa ôm chặt lấy vai. Chắc là đau lắm, dù sao cũng là nguyên cánh tay bị chặt đi.

Trên mặt đất là cánh tay của hắn cùng với thanh thương quen thuộc cắm bên cạnh.

Thanh thương có chứa Phong Ma Thạch chính là của ông Kara.

Tầm mắt hướng về phía nóc nhà bên ngoài quảng trường, dù rất mơ hồ nhưng ở đó có thể thấy bóng ông ấy đang vẫy tay.

Và bên cạnh Ulffe là Sir Ragdo đang hoành kiếm.

“Salvet Ragdo… Ngươi chuẩn bị sẵn cả hiệp sĩ mạnh nhất Turize ư?”

“Ngài ấy làm quân bài tập kích rất hiệu quả phải không?”

“Khốn nạn, nếu đưa ra trước thì bọn ta đã chẳng chạy ra rồi!”

“Cho nên ta mới để ra sau đấy, đến lúc mà các ngươi không lựa chọn từ bỏ việc chiến đấu nữa.”

Ông Kara và Sir Ragdo đã ẩn nấp trước tại nơi cách quảng trường một khoảng.

Nếu để họ ẩn nấp tại quảng trường thì có khả năng sẽ đụng độ và bị đám ám bộ phát hiện.

Cho nên kế hoạch là như thế này. Sau khi Lacra hướng về quảng trường, ông Kara sẽ ném một hòn đá sau một khoảng thời gian nhất định.

Mục tiêu là phía sau bức tượng ở quảng trường một chút, đối với “Thần Thương” như ông Kara thì phạm vi quá rộng nên chắc là chán lắm.

Sau đó là dụ đám ám bộ ra ngoài, để chúng chiến đấu với Ulffe và Illias.

Illias sẽ vừa tránh vết thương chí mạng vừa tốn thời gian ra vẻ khổ chiến.

Trong lúc đó, ông Kara di chuyển đến địa điểm có thể ném. Ngoài ra cũng nhìn xem có tên ám bộ ẩn nấp nào nữa không. Sir Ragdo thì đến gần cổng ra vào quảng trường và chờ đợi.

Chìa khoá cho sắp đặt lần này chính là Ulffe. Nếu lấy Docora, kẻ từng là ám bộ Methys, làm tiêu chuẩn, vậy thì người mà bọn ám bộ không cảnh giác nhất sẽ là Ulffe.

Nếu không có Ulffe thì sẽ chỉ có một mình Illias chiến đấu. Nhưng kẻ địch chính là một người đã hạ gục Docora, vì xác suất đánh bại cô ấy là rất thấp nên bọn chúng có thể sẽ cân nhắc khả năng thu hồi quyển sách và quyết định rút lui.

Thế nhưng, sự tồn tại của Ulffe đã để lại cho bọn chúng lựa chọn ở lại. “Nếu là Ulffe thì có thể hạ gục, khống chế và sử dụng làm công cụ uy hiếp.” Như vậy thì bọn chúng sẽ có khả năng xoay sở dù phải đối đầu với Illias.

Kết quả, bọn chúng sẽ chọn cách vừa kiềm chế Illias vừa nhắm vào Ulffe. Kể cả việc người thực chiến như Lacra không thể hành động vì phải bảo vệ người thường cũng là một trong các nguyên nhân khiến chúng ra sức.

“Chỗ ta tính sai chính là việc tên đầu tiên đấu với Ulffe lại thất bại.”

“Ngươi tính cả thất bại của đồng đội vào sao? Đâu có chuyện chắc chắn rằng bọn ta sẽ bắt làm con tin, lỡ bọn ta giết luôn con nhỏ đó thì sao?”

“Hẳn là không rồi. Cho dù muốn giết thì cũng phải sau khi bọn ngươi lợi dụng xong đã. Bởi vì có đường lui nên các ngươi mới không chạy trốn và thách thức một Illias mà bản thân không thể thắng. Các ngươi đã bị nhồi nhét tư tưởng như vậy phải không nào?”

Mà, dù gì thì cũng đã có bảo hiểm tốt nhất là Sir Ragdo, người luôn túc trực giám thị chỗ này.

Từ cổng ra vào quảng trường, ông ấy chỉ dùng một bước để nắm giữ và hành quyết tên ám bộ vô hình. Cái việc tính toán thời điểm đó đã không phải là điều con người làm được. Quả không phải nói ngoa khi bảo ông ấy còn mạnh hơn Illias.

Ông Kara thì nhắm vào quyển sách. Tôi đã bảo ông ấy rằng “Chỉ cần nó chuyển động thì hãy lập tức ném thương.” So với Illias hay Sir Ragdo thì có thể ông Kara yếu hơn một ít. Nhưng đối với một kẻ sống tại nước Nhật hiện đại, một xạ thủ với độ chính xác cao sẽ dễ đưa vào kế hoạch hơn nhiều.

“Ồ, có vẻ ngươi thật sự muốn giết bọn ta đến vậy nhỉ?”

“Ngươi đã giết một người lang thang phải không? Đây chính là trả đũa cho việc đó.”

“Thiệt đó hả? Chỉ vì chuyện ấy thôi sao?”

“Ừ, chỉ vì chuyện đó nên ngươi sẽ chết. Tiện thể, là tên nào đã giết?”

“Là cái tên thua một cách bạc nhược đó. Hài lòng rồi chứ?”

“Vậy sao, thế thì ngươi chính là kẻ đã tạo dựng hiện trường nhỉ?”

“…Đôi mắt đáng sợ thật đấy. Tại sao một kẻ như ngươi lại ở ngoài chỗ sáng chứ?”

“Đừng có gộp ta vào chung với bọn ngươi. Ta chưa từng giết người một lần nào cả.”

“Nhưng ngươi khiến người khác giết người mà phải không? Thế lại càng xấu xa hơn đấy?”

Không biết từ lúc nào, Illias đã hoành kiếm đứng bên cạnh tôi. Những người khác cũng tập trung về phía này.

“Làm ơn hãy nói cho tôi biết rốt cuộc là ai nhắm vào__”

“Làm sao mà ta nói chứ cái con đàn bà ngu ngốc này. Đừng có mà khinh thường ám bộ.”

“Cũng phải, dù có dùng thuật Tử Linh uy hiếp thì ngươi cũng không nói ra đâu nhỉ.”

“Và cũng sẽ không bao giờ đi nói chuyện dài dòng như thế này đâu!”

Gã đàn ông nhảy lên, một lần nữa biến mất vào bóng tối.

“Đừng hòng trốn!”

Illias chém vào không trung. Ngay lập tức chỗ đó bắn ra máu.

“Nông quá ư!?”

“Là sâu đấy tên đần! Nhưng mà thân mình vẫn còn. Dù sao ta cũng đã nhẹ bớt một cánh tay rồi!”

Tên ám bộ cứ thế rút lui. Đó là một tên vô hình, nếu không tính toán chính xác thì sẽ khó mà chém trúng được.

“Ma pháp cảm nhận__ Không được rồi. Xung quanh quảng trường đang có Phong Ma Thạch vung vãi.”

“Hừm, bị trốn thoát rồi sao.”

Sir Ragdo thở dài rồi tra kiếm vào vỏ. Đồng thời, Lacra hét lên.

“A! Quyển sách bị mang đi mất rồi!”

“Đúng rồi. Giờ làm sao đây ta.”

“…Anh đang nói dối phải không?”

“Tuyệt thật đấy. Không ngờ cô thật sự có thể nhìn thấu lời nói dối đó.”

“Th-Thượng Thư-sama! Anh đang làm mặt ác lắm đó?”

-------------------------------------------------------------------

Ta đã thành công chạy thoát. Sau đó thì chỉ cần trốn khỏi thành đô này là xong. Do đó, ta chạy đến chỗ tường thành.

Khả năng cao bọn chúng sẽ vòng ra trước cổng thành. Dù máu đã ngừng chảy, nhưng để hành động với cơ thể yếu ớt này thì gánh nặng sẽ rất lớn. Ta muốn tránh phải chiến đấu thêm.

“Một tay khổ thật đấy. Vậy mà Docora đã chạy với tình trạng như này sao?”

Dù đã thu hồi quyển sách nhưng lại không thể giết cả tên đàn ông lẫn Lacra. Tuy nhiên, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.

Vẫn còn phương pháp nhắm vào sơ hở của chúng. Bỏ độc vào thức ăn hay thao túng người xung quanh đi chĩa mũi dao vào chúng là được.

Cho dù không thể hoàn thành mệnh lệnh giết chúng tại đó, nhưng vẫn còn rất nhiều cách để giết chết. Muốn làm như thế thì ta cần phải điều chỉnh lại một lần nữa.

“Trước tiên là con nhỏ tộc Hắc Lang. Chỉ cần giết nó thì tên đàn ông sẽ chẳng vui vẻ gì. Sau đó là giết những kẻ xung quanh, dần dà thì những kẻ bảo vệ đều sẽ từng người một chết đi, cuối cùng là đến lượt ngươi. Cứ chờ đấy…!”

Sau khi đến gần tường thành thì ta cảm nhận được một sóng ma lực phát sinh.

Ta biết đây là gì. Nó chính là thứ phát sinh khi kết giới cảm nhận được ma lực chỉ định.

Đúng vậy, chính là quyển sách này. Vì để tìm nó mà Lacra đã giăng kết giới.

Tuy ta biết chúng được giăng xung quanh tường thành, nhưng hiện giờ có vướng phải cũng không vấn đề.

Sau khi bị Lacra cảm nhận thì chẳng mấy chốc, đám hiệp sĩ sẽ chạy đến. Nhưng ta tự tin có thể vượt qua nơi này trước khi chúng đến.

Vào lúc chúng đến đây thì ta đã ở bên ngoài thành. Giờ thì nên nhanh chóng đi thôi.

“Thiệt tình, để ta nghỉ một chút đi nào__ Nhưng mà, với lực chân của Illias Ratzel thì sẽ chẳng có nhiều thời gian như thế. Tuy mệt nhưng phải cố thôi.”

Dù chỉ một tay nhưng ta vẫn có thể leo với tốc độ nhanh chóng. Như thế thì___ A?

-------------------------------------------------------------------

Phía bên ngoài tường thành xuất hiện thi thể không nguyên vẹn của tên ám bộ. Cũng phải, bị ăn phải một đòn như thế cơ mà.

Sau khi định ra kế hoạch tác chiến, tôi đã để Illias đi qua chỗ Maya-san.

Chính là để nhờ Maya-san dạy cho Illias cái “sóng trường của sóng ma lực phát sinh khi kết giới cảm nhận được quyển sách”.

Maya-san cũng biết chuyện Turize hợp tác tìm quyển sách. Đối với Illias thì đây chính là “công việc khó khăn”, nhưng rốt cuộc cô ấy đã hoàn thành, giỏi lắm.

Tên ám bộ chắc hẳn sẽ biết kết giới được giăng khắp tường thành. Nếu phải chọn thì hắn sẽ tránh đi cánh cổng mà chạy tới tường thành, do đó tôi mới chọn quảng trường trung tâm thành phố.

Nếu là từ đây thì khoảng cách đều bằng nhau. Illias có thể cảm nhận được quyển sách nằm ở đâu khi kết giới phát ra sóng ma lực. Tức là có thể biết được tên ám bộ ở đâu.

Như thế thì sẽ có thể giải quyết bằng cách ném. Song, tuy ông Kara có độ chính xác, nhưng về cự ly thì lại khá là khó. Cho nên, khi Illias khoa trương rằng bản thân có thể ném tới thì chúng tôi đã chỉ định cô ấy công việc này.

Dĩ nhiên, so với ông Kara thì độ chính xác của Illias kém hơn rất nhiều. Do đó, tôi cứ để cô ấy ném hết sức mình.

“Đúng là đồ khỉ đột cơ bắp mà.”

Kết quả là bức tường mà ám bộ leo lên đã bị thủng một lỗ lớn. Đây không phải một cú ném chính xác có thể xuyên qua lỗ kim gì, mà đó là một vụ nổ có thể xoá sổ vị trí nó được ném tới.

Ai da, Marito thật rộng lượng khi có thể cho phép thực hiện kế hoạch này___ Việc xử lý sau đó thì giao cho anh ta vậy.

Ulffe và quyển sách đều là con mồi. Tôi cũng đã để ông Kara nhắm vào hắn, cho dù hắn có chạy được thì vẫn còn những chuẩn bị sau đó.

Quyển sách thì… không sao cả. Tuy đã nhờ Sir Ragdo tạm thời dùng ma pháp cường hoá độ cứng, nhưng thật tốt khi nó không sao.

Tôi đã sợ là hắn ta sẽ cảm thấy không ổn và giải trừ nó. A, nhưng mà bìa sách bị rách một chút rồi.

Trong lúc tìm kiếm quyển sách và di vật của tên ám bộ thì chúng tôi tìm thấy một quả cầu thuỷ tinh. Đó là vật phẩm có thể liên lạc từ khoảng cách xa bằng nghi thức bí mật của Yugura giáo. Chuyện này là do tôi được anh chàng ám bộ bảo vệ Marito nói cho.

Cái này có vẻ do được dùng ma pháp bảo hộ nên không vấn đề gì.

Sau đó, ông Kara cùng đội Ragdo được triệu tập đến để xử lý tường thành. Xin lỗi mọi người, đang tối thui vậy mà…

Và như thế, tôi mang quyển sách và quả cầu về lâu đài, bởi vì vẫn còn bước cuối cùng cần hoàn thành.

“Ưm, Thượng Thư-sama… Tại sao anh lại nhìn chằm chằm quả cầu và ngồi đó vậy?”

“Cứ chờ đi thì cô sẽ hiểu.”

Illias, Marito, Sir Ragdo, Lacra cùng ở trong phòng nhìn vào quả cầu. Ulffe thì do mệt nên đang nằm ngủ ở phòng kế bên.

Gã ám bộ dù làm gì thì vẫn ưu tiên việc đào tẩu, như thế thì có lẽ hắn vẫn chưa liên lạc gì.

Nhưng đã đến giờ rồi, hẳn là tên kia cũng sắp mất kiên nhẫn.

Chờ một lúc, quả cầu thuỷ tinh sáng lên, cùng với đó là một giọng nói.

“Heid, báo cáo đi.”

“Hoá ra gã đó tên là Heid sao.”

“…Không biết là quý ngài nào đây nhỉ?”

“Là cái tên bị ngươi chỉ định phải giết đó. Xin được giúp đỡ nhé, quý ngài đứng sau màn.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện