“Cô nói là huỷ diệt Turize ư!? Đừng có giỡn mặt!”

Illias tức giận trước điều kiện chiến thắng được đưa ra và cầm kiếm lên.

Nhưng Kim Ma Vương vẫn tiếp tục nói với nụ cười đầy khoái trá.

“Chỉ là chuyện trong thế giới giả tưởng thôi mà. Nó cũng chẳng ảnh hưởng gì đến thế giới hiện thực đâu. Ngược lại, không phải đây là điều kiện có lợi cho con dân Turize sao?”

“Cái gì___”

“Các người đều biết rất rõ nội tình của Turize và cả sức mạnh của quân đội bên ấy. Đối đầu với kẻ mà mình biết rõ thì không phải sẽ dễ tìm ra đối sách hơn sao? Mọi người vừa có thể lý giải sức mạnh của Garne vừa nhìn thấy khuyết điểm của đất nước mình đó?”

“Tôi đang hỏi tại sao bọn tôi phải làm cái trò đó!”

Là một người thề trung thành với đất nước, cho dù là trò chơi thì đương nhiên Illias vẫn không thích thú gì với mấy trò xâm lược tổ quốc cả.

Dù vậy, nếu cứ thế này thì sẽ không giải quyết được chuyện gì.

“Ta đã nói rồi mà. Đây là để xem xét tố chất của các người có xứng để đối thoại với ta không. Ta không có lời gì để nói với mấy kẻ ngu ngốc chỉ biết vung kiếm, và ta cũng không có ý định làm thân với một đất nước chỉ toàn những kẻ như thế. Nếu không chịu thì cứ tuyên bố mình không chiến mà bại là được, ta vẫn chấp nhận mấy chuyện đó mà?”

“Thế thì chúng tôi sẽ không___”

Mix bịt miệng Illias lại.

Tuy tôi cũng hành động cùng một lúc, nhưng sức vận động của Mix vượt xa tôi nên ra tay nhanh hơn nhiều.

“Sir Ratzel, đừng ngộ nhận vị trí của mình. Cô ở đây với tư cách hộ vệ của người bằng hữu. Sẽ không tốt chút nào nếu cô khiến lập trường của anh ấy trở nên bất lợi vì cảm xúc cá nhân. Không lẽ cô lại định phản bội kỳ vọng của huynh trưởng sao?”

“….!”

Cô ấy đã dùng cách thuyết phục hiệu quả nhất. Khi đã nói như vậy thì Illias sẽ không xen tư tình vào nữa.

“Thật thất lễ, Kim Ma Vương. Chúng tôi sẽ tiếp nhận trận đánh cược này, phải không người bằng hữu?”

“Ừ, nhưng trước đó thì tôi muốn thêm vài điều kiện.”

“Nếu các cậu thắng thì ta sẽ trở thành đồng minh đấy. Ấy vậy mà cậu còn đòi hỏi nữa sao? Nếu cậu nhắm đến cơ thể ta thì… dù thắng hay thua cũng___”

“Không cần đi khiêu khích mọi ngừi như vậy đâu. Điều kiện phân thắng bại thì cứ giữ nguyên, tôi muốn xác nhận quá trình cụ thể trước đã.”

Chúng tôi đã nghe về điều kiện thắng lợi và thất bại.

Nhưng vẫn còn quá nhiều điểm không rõ ràng về quá trình. Không thể chắc chắn rằng sẽ không có bẫy rập bất ngờ nào.

“Cậu lo lắng quá rồi, nhưng thế thì cũng tốt. Các cậu sẽ chuyển tinh thần của mình vào trong thế giới giả tưởng của ta, sau đó mọi người sẽ được ban cho thân thể có khả năng hoạt động trong đó. Địa vị thì cứ xem như giống với ta là được.”

Vậy là chúng tôi sẽ trở thành cư dân của thế giới trong trò chơi và tiến hành cuộc đấu sao.

Nhưng nếu chỉ chuyển dời tinh thần thì cơ thể sẽ như thế nào?

“Nếu là về thân thể thì không cần lo lắng. Dòng chảy thời gian trong thế giới giả tưởng của ta khác với thế giới này. Vốn ta có thể rút ngắn thêm chút nữa, nhưng vì đã tham khảo phương diện gánh nặng lên tinh thần nên mỗi lượt đều sẽ tiêu tốn đúng một khắc. Cho dù có tận hưởng lâu dài hay kết thúc với tốc độ ánh sáng thì thời gian đó vẫn cố định. Tức là nhiều nhất thì trận đấu này chỉ tiêu tốn nửa ngày. Ngoài ra, khi quay trở lại thế giới hiện thực thì những ký ức trong đó sẽ được thu gọn và trở thành kết quả đơn giản cho mọi người. Cho dù sống trong thế giới đấy 10 năm thì cũng không gây tổn hại gì khi quay trở lại cơ thể này đâu.” [note46683]

Cứ mỗi lần Garne trong thế giới giả tưởng huỷ diệt thì nơi này sẽ trôi qua hai tiếng, mười lần lặp lại thì tổng cộng 20 tiếng.

Cho dù có trải qua quãng thời gian dài đằng đẵng trong đó thì ký ức vẫn được chuyển thành dạng thông tin đơn giản như màn hình kết quả của trò chơi. Vậy thì chúng tôi có thể tập trung vào trận đấu mà không lo bị phản chấn gì cả.

“Trong lúc chuyển tinh thần vào trong thì cơ thể sẽ không thể hoạt động nhỉ? Thế thì có gì đảm bảo cho an toàn bản thân không?”

“Thật buồn khi mọi người lại nghi ngờ chuyện đó. Trong lúc gửi tinh thần vào trong, nếu nhận phải lượng xung kích hơn một mức nhất định thì sẽ bị cưỡng ép quay trở về. Bình thường thì ta vẫn đưa tinh thần của mình vào trong nên phải ứng phó khi có khách đến đột ngột chứ.”

Trong trường hợp có can thiệp từ bên ngoài thì sẽ có thể lập tức quay về.

Có thể xem như ổn thoả về phương diện an ninh.

“Ta sẽ không làm mấy trò gian lận đi ám sát từng người đâu. Hay là ta thiết lập để khi một người bị cưỡng ép thức tỉnh thì tất cả cũng sẽ tỉnh giấc theo nhé.”

Kim Ma Vương nói vậy rồi vỗ nhẹ lên bàn.

“Nếu nhận phải chấn động hơn mức này thì mọi người sẽ lập tức tỉnh lại. Thường thì ta luôn thiết lập sao cho chỉ tiếng bước chân vang vọng trong đây cũng có thể đánh thức ta dậy… nhưng mọi người sẽ không muốn kết thúc cuộc đấu chỉ vì mấy việc cỏn con phải không nào?”

Nếu kéo dài đến 20 tiếng thì mấy quan đại thần như Ludfein-san cũng có khả năng sẽ đặt chân vào đây.

Chúng tôi cũng muốn tránh cuộc đấu bị can thiệp chỉ vì mấy vấn đề không rõ ràng.

“Về nội chính và cách thức điều khiển thời gian trong thế giới giả tưởng, phân thân được chuẩn bị sẵn trong đó của ta sẽ giải thích với mọi người. Nếu không hiểu điều gì thì cứ thảo luận với nó bất cứ lúc nào.”

Chuẩn bị luôn cả người trợ giúp nữa, quả thật là thiết kế vô cùng dễ chịu với người mới.

“Nhưng vẫn còn một vấn đề. Cả Turize và Garne đều đang vận hành rất bình thường. Cho dù có bắt đầu từ nửa năm trước thì cũng đâu thể gây ra chiến tranh phải không?”

“Về điểm đó thì không sao. Khi thời gian trong đó đuổi kịp thời gian của thế giới hiện thực thì các cậu sẽ bắt buộc phải tuyên chiến. Dù gì thì đó là biện pháp cần thiết để tiến hành trò chơi mà.”

Vậy là không thể điều hành đất nước một cách bình thường và chạy đua đường dài sao.

Turize là một đất nước nhà quê. Tôi đã nghĩ đến cách cứ để bọn họ lạc hậu so với thời đại và văn hoá dần biến mất, nhưng có vẻ là không được rồi.

Dù sao thì thời hạn chuẩn bị là nửa năm. Tuy phương diện liên quan đến quân sự thì vẫn đang mở rộng đến mức nhất định, nhưng quả nhiên là vẫn chưa đủ.

“Ta cũng chuẩn bị ưu đãi đặc biệt có lợi cho các cậu. Mấy cái đấy thì cứ xác nhận trong đó. Vậy là đủ rồi nhỉ?”

“Tôi hiểu được đại khái rồi. Giờ thì tôi muốn thêm điều kiện của mình.”

“Ừm, trước tiên thì để ta nghe đã.”

“Chúng tôi có năm người, hiển nhiên là kẻ biết rõ về chính trị rất ít. Trong trường hợp thi đấu cả năm người mà phải thoả mãn điều kiện thì quả nhiên rất khó khăn.”

“Vậy cậu muốn đề xuất thế nào?”

“Tôi muốn giảm nhóm thi đấu xuống. Ba nhóm thì sao?”

Trong cuộc đấu này, người chắc chắn vô dụng chính là Lacra.

Nếu chỉ là chiến đấu đơn thuần thì không cần nhắc đến, nhưng khả năng cô ta có thể thực hiện nhiều tác vụ cùng lúc như chính trị và chiến tranh là vô cùng thấp.

Mix thì có thể, nhưng đấy vẫn là một trận thắng một trận thua. Rất khó để Illias, Ulffe và tôi có thể giành lấy hai trận thắng còn lại.

“Ta còn định từ chối nếu cậu bảo giảm xuống còn một, nhưng nếu là ba nhóm và cũng là số lẻ thì được thôi. Chỉ là hai người còn lại thì làm sao đây? Nếu không tiếp nhận trận đấu của ta thì chỉ còn có thể mời mấy người đó ra ngoài thôi.”

“Chúng tôi có thể chỉ chuyển dời tinh thần vào trong phải không? Nếu vậy thì tôi muốn hai người còn lại tiến hành trò chơi trong vai trò hỗ trợ.”

“Ý cậu là hai người một nhóm cùng với một người còn lại à. Tức là mỗi nhóm chỉ có một người có thể hành động… Mà thế thì cũng được thôi. Vậy cậu muốn chia nhóm thế nào?”

“Người được nhận thân thể có khả năng tham gia chiến đấu không?”

“Dĩ nhiên là được. Nhưng nếu cơ thể chết đi thì người đó vẫn sẽ tồn tại ở dạng tinh thần cho đến khi thế giới ấy hoàn thành điều kiện và chỉ có thể điều hành chính trị trong nước.”

Cho dù chết đi thì trò chơi vẫn không kết thúc cho đến khi thoả mãn điều kiện chiến thắng.

Tôi từng nghĩ đến nguy cơ thế giới trong đó kéo dài vĩnh viễn. Nhưng nếu có thể điều hành nội chính thì cứ huỷ diệt Garne trong trường hợp xấu nhất là được.

Nếu thế thì dễ chia nhóm rồi.

“Được, tôi đã nghĩ ra rồi. Trước tiên là Illias, người trợ giúp là Lacra. Tiếp theo là Ulffe, người trợ giúp là Mix. Tôi sẽ tham gia một mình.”

Là một người hiện đại khá quen thuộc với trò chơi dạng này, tôi có thể một mình cố gắng hoàn thành nó.

Tôi muốn phân tách hai người có kiến thức là Illias và Mix.

Đặt Lacra trong vị trí trợ giúp sẽ tốt hơn nhiều.

Dĩ nhiên người có năng lực chiến đấu như Illias sẽ là người chơi.

Ulffe và Mix sẽ có thể đấu một trận ra trò. Nhưng với người thiếu kinh nghiệm như Ulffe thì đành phải nhờ em ấy cố gắng trên phương diện cơ thể rồi. Ngoài ra, tôi kỳ vọng vào khả năng phò tá của Mix trong vị trí có thể nhìn thấy những khung cảnh khác sau khi lùi lại một bước.

Thế thì các nhóm sẽ ổn định hơn.

Tuy Illias và Mix kết hợp lại sẽ có khả năng tạo nên hiệu quả cao nhất, nhưng tôi muốn tránh việc vứt bỏ hai người Lacra như một con cờ.

Đối phương chính là Ma Vương, không thể chắc chắn sẽ có chuyện gì xảy ra cả.

“Bằng hữu, tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng một mình thì…”

“Ta không được tin tưởng đến vậy sao… nếu lo lắng như thế thì các cậu có muốn dùng khế ước ma pháp không?"

Khế ước ma pháp. Đúng như nghĩa đen, khế ước sẽ được thực thi bằng ma pháp và dùng để trói buộc hành động của đối phương.

Đó là loại ma pháp mà hai bên có thể trực tiếp lý giải nó có lực ràng buộc đến mức nào. Đôi lúc nó được dùng trong những trường hợp có giao dịch quan trọng.

Tuy nhiên, dùng thứ này cũng tương đương với việc tuyên bố rằng “Ta không đáng tin và cũng không thể tin tưởng ngươi.” nên cùng lắm thì chỉ những kẻ chuyên làm môi giới mới sử dụng mà thôi.

“Không ngờ cô lại sở hữu loại ma pháp biến mọi thứ trở nên công cốc như vậy đấy.”

“Khi đã trở thành kẻ thống trị thì sẽ có nhiều thời điểm gặp phiền phức trong việc giải quyết mấy vấn đề cần tín nhiệm lắm. Tuy không phục nhưng ta đành phải học nó thôi.”

“Vậy thì chúng ta cứ lập khế ước không được gây tổn hại lên cơ thể trong lúc phân thắng bại thôi nhỉ.”

“Các người làm thế ngay từ đầu thì tốt rồi.”

Khế ước ma pháp có loại hai bên đều sử dụng và loại chỉ dùng lên đối tượng.

Lần này, khế ước không gây tổn hại cho bất cứ đối tượng nào trong khi phân thắng bại sẽ chỉ bố trí dành cho Kim Ma Vương.

Như thế thì cô ta cũng có thể lập khế ước lên kẻ không sở hữu ma lực như tôi.

Nội dung khế ước hiện lên trong đầu và giúp tôi lý giải được sức ràng buộc đó có thể hạn chế Kim Ma Vương.

Giờ thì đúng như trong câu chữ, Kim Ma Vương sẽ không thể tấn công chúng tôi trong khi thi đấu.

Có lẽ Illias và Mix cũng đã xác nhận nội dung khế ước ma pháp nên lòng cảnh giác đã thu lại một chút so với lúc nãy.

Nhưng thế thì vẫn có một vài kẽ hở…

“Đừng có làm vẻ mặt như vậy chứ. Không chịu tin tưởng người ta đến vậy thì ta đây sẽ buồn tủi mà khóc đó?”

Thực sự thì tôi muốn một khế ước không gây tổn hại lên tinh thần. Chỉ là ngay từ nội dung trò chơi đã không thể tránh việc gây tổn thương đến tinh thần của Illias rồi.

Tôi đang lo lắng liệu cô ấy có thể phân định rạch ròi rằng đây chỉ là trò chơi không, nhưng thôi cứ trông chờ Lacra ở điểm này vậy.

Kim Ma Vương mong muốn một cuộc đấu sử dụng đấu trường đến từ sức mạnh của mình.

Vì để diễn ra trơn tru, cô ta đã giải thích luật lệ, đưa ra điều kiện và lập cả khế ước ma pháp.

Nói cách khác thì cô ta là một kẻ đáng thương, chỉ vì muốn chơi đùa mà chuẩn bị thật nhiều tài liệu để thuyết phục đối phương.

“Tôi hiểu Kim Ma Vương có ý muốn tận hưởng một trận đấu vui vẻ. Chỉ là đám người khác thì quá phiền phức vì không bao giờ có thể an tâm mà tập trung vào trận đấu.”

“Sụt sịt.”

Càng chuẩn bị nhiều thứ để đối phương yên lòng thì càng bị nghi ngờ. Mấy kẻ toát ra hào quang mưu sĩ quả thật quá vất vả.

Vốn dĩ nội dung trò chơi cũng đã như chọc giận đối phương rồi, việc này thì đành chịu thôi.

“Trò chuyện hơi bị lâu rồi, chúng ta có thể bắt đầu được chưa?”

“Trước đó thì tôi có thể nói chuyện với Ulffe và Illias được không?”

“Thế thì không được. Đây không phải chỉ là trận đấu với một mình cậu, với cả hai người kia còn có người hỗ trợ mà.”

Tôi muốn nói cho họ phương pháp để chiến thắng trò chơi này, nhưng giờ không được rồi.

Ngầm ra hiệu cũng có nguy cơ khiến cô ta tức giận nữa… Ừm.

“Vậy thì tôi muốn xác nhận mấy chuyện cá nhân với Kim Ma Vương. Điều kiện chiến thắng chính là huỷ diệt Turize trước khi huỷ diệt Garne nhỉ?”

“Đúng vậy, không phải ta đã nói thế rồi sao.”

“Tôi hơi tò mò về cái gọi là huỷ diệt đó. Cho dù có ám sát Quốc Vương Marito thì Turize vẫn tiếp tục tồn tại phải không?”

“Người bằng hữu!? Huynh trưởng đang rất tin tưởng anh đó!?”

“Chỉ là ví dụ thôi, đừng có nhìn với vẻ mếu máo như vậy.”

“Để xem nào. Đúng là thế thì không thể gọi là huỷ diệt được. Nói ngược lại thì nếu Quốc Vương Turize thất bại trong cuộc chiến, từ bỏ quyền thống trị đất nước và quy phục Garne thì cũng có thể xem như là đã huỷ diệt dù không bị thiệt hại gì. Mấy chuyện đó thì cậu cứ thử nghiệm là được.”

Ngon lành, gợi ý đã được rải ra rồi.

Có nhiều yếu tố để một đất nước diệt vong.

Chỉ cần khiến họ hiểu rằng thắng trận không phải là tất cả thì đã đủ tác dụng rồi.

“Vậy thì ta kết thúc hỏi đáp tại đây nhé. Ta cũng không dễ dãi đến mức như vậy đâu đó?”

Bị lộ rồi, nhưng được tha thứ nên coi như an toàn.

Cô ta lấy ra mấy cái ghế, có cả mấy chiếc gối mềm mại để đổ người về trước cũng không sao.

Illias và Mix dựa người vào lưng ghế, Ulffe và Lacra thì tựa lên chiếc gối.

Dáng ngủ của tôi cũng không phải gọi là khéo nên cứ nằm lên gối vậy.

“Giờ thì hãy thả lỏng đi, đây cũng là một trải nghiệm tốt đấy.”

“Nghe trông có vẻ như là lời khuyên gì đó nhe… giờ thì đi nào!”

Sau khi chiếc bàn bắt đầu toả sáng, tôi chìm vào cảm giác giống như ý thức đang dần rời khỏi cơ thể.

Ý thức của tôi đang rơi vào đáy địa ngục sâu thẳm không thấy đáy.

Đến lúc tôi còn không rõ mình đã vượt qua bao nhiêu khoảng cách thì ý thức đã hoàn toàn đứt đoạn.

“___Nè, vẫn chưa chịu dậy sao?”

Tôi có cảm giác má mình bị cái gì đó chọc vào, cơ thể thì có chút nằng nặng.

Tôi uể oải mở mắt ra, ở đây là căn phòng đặt vương toạ ở Garne.

Có vẻ như tôi đang ngồi ở trên nó.

Chiếc bàn vừa nãy không hề tồn tại, ngay cả bóng dáng đám người Illias cũng không còn ở đó.

Nhưng vậy thì ai đánh thức mình dậy chứ?

“Bên trên nè.”

Tôi ngẩng đầu nhìn về phía giọng nói phát ra.

Ở đó là Kim Ma Vương____ trong phiên bản thu nhỏ.

Cô ta đã hoá nhỏ lại sao? Cái bộ dạng lơ lửng lúc lắc đó trông khá đáng yêu, nhưng chả biết nên nói sao nữa.

“Nfufu. Trước hết, ta ở đây chỉ là một khối ma lực đặc thù được gieo ký ức của bản thể và sở hữu tính năng trả lời tự động. Ta có thể đáp lại những thứ liên quan đến nội dung được chuẩn bị trước, ngoài chuyện đó thì chỉ có thể nhìn ngắm mà thôi!”

Kim Ma Vương nhỏ ngả người ra sau.

Tôi cảm giác được sự tự phụ về diện mạo của Kim Ma Vương khi cô ta tự biến mình thành linh vật.

Và cô ta đang bảo rằng hành động moi móc thông tin trong lúc rảnh rỗi là vô ích thôi.

“Ai da, mấy chuyện làm loạn như cởi đồ thì không được đâu nhé? Hành động đó nên làm với bản thể___”

“Giải thích ưu đãi đặc biệt.”

“Cậu muốn biết ưu đãi đặc biệt sao? Được thôi, ta sẽ nói cho cậu biết.”

Khi thử cắt đứt câu chuyện và đặt câu hỏi cho hệ thống thì cô ta thay đổi rất nhanh chóng.

Có vẻ như phân thân này cũng chẳng phải hoạt động bởi ý chí của Kim Ma Vương.

Tức là cuộc trò chuyện lúc nãy đã được nhét vào trước đó, thật biết làm trò.

“Hiện tại, cậu đang ở trong vị trí Quốc Vương Garne. Nhưng cơ thể đó có tính năng không khác biệt chút nào với cơ thể cậu sở hữu ở thế giới thực cả. Nếu cảm thấy tự tin thì cậu cứ thể hiện sự anh dũng vô song của mình đi nào!”

“Ưu đãi ở đâu cơ!?”

Ưu đãi gì mà tệ hại hết sức. Tôi chỉ là một thường dân với sức chiến đấu bằng 0 đó.

Cho dù không được như Ma Vương thì ít ra tôi muốn có vũ lực như tướng quân cơ.

Cơ mà nếu thế thì trò chơi lại biến thành thể loại khác mất…

“Tiện thể thì bản thân cậu sẽ không tồn tại trong thế giới giả tưởng này đâu. Tại vì nếu có hai kẻ cùng bộ dạng, cùng tên, cùng thực lực thì sẽ gây hỗn loạn mất. Ngoài ra thì hầu như không có gì khác sử thật cả nên cứ an tâm tận hưởng nhé!”

A, ra là vậy. Cũng xem như là một ưu đãi.

Nhất là ưu đãi dành cho Illias.

Ở Garne thêm vào một hiệp sĩ cấp bậc Illias, còn Illias ở Turize thì biến mất.

Tức là cô ấy đạt được lợi ích của tận hai Illias.

Đối với người có thực lực thì chính mình không làm kẻ địch là lợi ích rất lớn.

Ulffe thì cũng gọi là có một chút lợi thế.

Còn ở đây thì chỉ thiếu đi một người thường mà thôi.

Vì mất đi cơ hội tìm ra Ulffe nên khả năng em ấy trở thành địch nhân là rất thấp, nhưng Illias thì chắc chắn sẽ là kẻ địch rồi.

“Giải thích chức năng.”

“Cậu muốn biết ta có thể làm gì sao? Được thôi, thế thì cứ chọn lựa hạng mục mình muốn tìm hiểu trong quyển sách này đi!”

Kim Ma Vương nhỏ lấy ra một quyển sách từ đâu đó. Bên trong có rất nhiều mục lục và tôi có thể nhận ra quyển sách này viết rất nhiều tính năng.

Trước hết, tôi bắt đầu chăm chú đọc bản hướng dẫn.

Hệ thống kiểm chứng của thế giới giả tưởng này cực kỳ ưu việt.

Đầu tiên, tôi có thể lựa chọn mọi thứ trên giao diện đồ hoạ người dùng hiện lên trước mắt.

Tôi có thể thay đổi rất nhiều thứ. Từ những hạng mục lớn như chế độ nội chính, chế độ ngoại giao, chế độ chiến tranh cho đến tráng miệng trong bữa trưa của quân đội ngày hôm nay.

Về cơ bản, AI cấp cao sẽ hoạt động trong chế độ tự động và tôi có thể tự điều chỉnh chi tiết.

Một trò chơi tính năng cao mà cả người mới lẫn chuyên gia đều có thể thoả sức chơi đùa.

Nếu phải nói khuyết điểm thì hệ thống này quá chi tiết khiến người dùng bình thường không thể theo kịp.

Nhất định Ulffe và Illias đang phải khổ chiến với đống này.

Cơ mà có Mix và Lacra đồng thời nghe ngóng thông tin nên tốc độ xử lý tình huống sẽ không quá tệ.

Tính năng ưu việt nhất phải kể đến chính là tua nhanh. Tuy thời gian trôi qua giống như thực tế, nhưng nó có chức năng gia tốc từ gấp 2 cho đến 16 lần.

Ngoài ra còn có tính năng skip theo đơn vị phút, ngày và tháng.

Nhưng do không có tính năng tạm dừng và quay lại nên sẽ rất nguy hiểm nếu gia tốc quá mức.

Trước mắt thì tôi tiếp tục giữ chế độ tự động và tìm hiểu tri thức cần thiết.

“Tài liệu quân đội Garne.”

“Cậu muốn biết chi tiết về quân đội Garne sao? Được thôi, thế thì cứ chọn lựa hạng mục mình muốn tìm hiểu trong quyển sách này đi!”

Trông vậy mà linh vật này nghèo nàn vốn từ thật.

Chắc không phải nó cảm thấy chán vì lời bình luận lúc đầu đâu nhỉ?

Tôi thử xoa đầu nó.

“Nfufu, cứ xoa tiếp đi!”

Tôi thử nắm kéo đuôi.

“Này dừng lại đi! Cậu không thể xoa đầu thôi sao!”

….Nhất định là có lệnh ẩn nào đó rồi. Khi nào nghỉ ngơi lại lấy ra nghịch vậy.

Tôi nhìn tài liệu quân đội Garne.

Không biết có phải do ở chế độ tự động không mà quân đội vẫn đang được cường hoá và tôi có thể nhìn thấy trị số tăng trưởng dự kiến sau một khoảng thời gian.

“Tài liệu quân đội Turize.”

“Cậu muốn biết chi tiết về quân đội Turize sao? Được thôi, thế thì cứ chọn lựa hạng mục mình muốn tìm hiểu trong quyển sách này đi!”

Tuy cũng có mấy thứ giống vậy, nhưng tài liệu này không có được bao nhiêu thông tin.

Quả nhiên là vẫn phải tự cố gắng ở điểm này rồi.

Song, từ kinh nghiệm ở thế giới hiện thực thì tôi có thể lý giải đại khái sức mạnh của các hiệp sĩ.

Ngoài ra cũng có tài liệu kha khá về các hiệp sĩ nổi tiếng, thậm chí còn có so sánh khác biệt về năng lực với tướng quân bên này.

Thế này thì tôi có thể nắm bắt tương đối về khác biệt chiến lực.

Trước tiên thì tôi nên bình tĩnh tìm hiểu tương quan lực lượng hai bên.

Sau khi tiêu tốn nửa ngày lướt qua đống tài liệu, tôi đã biết được sự khắc nghiệt trong tình huống hiện tại.

“…Thế này thì… bị hố rồi…”

Trong trường hợp tiến hành chiến tranh thông thường, hầu như không có cơ hội nào để Garne chiến thắng cả.

-------------------------------------------------------------------

“Nfufu, hiện giờ bọn họ đang tuyệt vọng với vẻ mặt thế nào đây nhỉ?”

Nhìn bộ dạng của năm người đang trong trạng thái giống như ngủ say sau khi đưa tinh thần vào thế giới giả tưởng, tôi bất giác nở nụ cười.

Họ có thể thống lĩnh quân đội Garne, nếu tính toàn quân thì số lượng cũng phải đông gấp trăm lần quân đội Turize.

Thế nhưng cái đất nước Turize này lại không hề hợp lẽ thường.

Dịp đầu tiên chính là vào một lần tôi thử tuyên chiến với bọn họ để chơi đùa trong thế giới giả tưởng.

Kết quả là thảm bại. Sau đó tôi cũng thử nhiều lần nhưng vẫn không hề có lấy một lần chiến thắng.

Không phải là không có cơ hội, nhưng càng kiểm chứng thì tôi lại càng nhận ra đó là hành vi tuyệt đối không có khả năng nên đã dừng lại.

“Cơ mà rốt cuộc bọn hiệp sĩ đó là cái quái gì chứ! Chúng đã không phải người nữa rồi!”

Sức mạnh của những kẻ đảm nhiệm chức vụ hiệp sĩ đều thuộc tầng thứ vô cùng dị thường, kể cả đó có là hiệp sĩ tập sự đi nữa.

Nhờ cường hoá ma lực được rèn luyện, cho dù mũi tên xuyên thủng bộ giáp thì cũng không thể đâm vào da thịt. Nếu đánh từ chính diện thì cánh tay cầm vũ khí cũng sẽ bị họ huỷ hoại.

Cho dù không ăn không ngủ cũng có thể liên tục chiến đấu trong thời gian dài. Chiến lực hầu như không giảm xuống vì mệt mỏi.

Hơn nữa, tuy độ liên kết không ra gì, nhưng mỗi khi liên quan đến hiệu lệnh từ đoàn trưởng thì sĩ khí đám người đó lại tăng cao một cách dị thường và phát huy sức mạnh cao hơn cả năng lực vốn có.

Cả đám ngựa cũng được huấn luyện đặc biệt, tốc độ của chúng có thể ngang bằng với cả phi long bay trên trời.

Nếu chỉ là một hiệp sĩ thì cũng không phải không thể dùng số lượng bao vây và tiêu diệt.

Nhưng đám người tuân thủ phép tắc đó sẽ không bất cẩn để bản thân bị cô lập.

Còn những kẻ cô lập được thì chỉ tồn tại mấy con quái vật có thể một mình chống lại quân đội.

Illias Ratzel là một kẻ trong số đó. Tuy đây là lần đầu tôi trực tiếp gặp mặt con bé này, nhưng ở thế giới giả tưởng thì cô ta đã leo vào lâu đài này tận ba lần.

Không cần phải nói, mấy tướng quân bảo vệ lâu đài đều bị một mình cô ta chém giết.

Một cô bé xinh đẹp mà tại sao lại mọi rợ như vậy?

Kể cả đội Ragdo mà cô bé ấy trực thuộc cũng vậy.

Tất cả đều là một đám hiệp sĩ già, nhưng kẻ nào kẻ nấy đều là bậc thầy đầy lão luyện. Không một ai trong đám tướng quân bên này có thể tiêu diệt bọn họ trong trận chiến một đấu một cả.

Còn thêm cả đoàn trưởng Salvet Ragdo, cái tên đó chắc cũng thuộc lĩnh vực tương đương với Yugura rồi.

Có lẽ Yugura sẽ thắng, nhưng Ma Vương có thể đối đầu trực diện và đánh bại hắn ta thì chỉ có Hắc, Bích và Phi là đủ sức.

Bởi vì tôi đã bị chém đầu ngay trong lâu đài kết giới mà mình tự hào là tường đồng vách sắt này. Thật chẳng hiểu nổi luôn.

Và đỉnh điểm nhất chính là Quốc Vương Turize, Marito Turize.

Một con người trẻ tuổi mang danh hiền vương. Vị vua hiếm có sở hữu trí tuệ tương đương với tôi – người sáng tạo thế giới giả tưởng bằng sức mạnh Ma Vương và trị vì một cách chính xác nhất.

Cho dù có thay đổi cách thức xâm lược thế nào thì kẻ đó đều nhanh chóng đưa ra đối sách hiệu quả.

Hơn nữa, hắn còn liên tục xuất hiện như một biểu tượng tuyệt đối và nâng cao sĩ khí của đám hiệp sĩ. Trong cuộc chiến dài hơi thì ảnh hưởng của hắn càng lớn.

Cậu nhóc từng bảo ám sát hắn ta, nhưng kể cả chuyện đó thì tôi cũng đã thử rồi.

Trong những thích khách tôi gửi đi, chưa từng có kẻ nào quay trở về cả.

Chính bản thân hắn ta vốn có sức mạnh ưu việt, hay là bên cạnh còn có một hộ vệ tương đương với Salvet Ragdo…

“Một đám hiệp sĩ nhà quê mà đáng sợ thật đấy…”

Có thể xem thắng bại trong trò chơi này hầu như đều nghiêng về phía tôi.

Dù vậy, ở một thế giới mà bản thân Illias Ratzel thuộc Garne, một thế giới mà Mix Turize – kẻ được tán dương rằng ngang tài ngang sức với Marito Turize – ở trong vai trò hỗ trợ thì có lẽ sẽ có bất ngờ gì đó.

Còn cậu nhóc thì… xem như không có ưu đãi gì cả.

Cậu ta không thể tránh được việc phải thử nghiệm nhiều lần giống như tôi. Đây chẳng thể gọi là công bình được.

Dù sao thì cậu tacũng có điểm đáng khen và tôi cũng thật sự thích thú cậu ta. Cứ xin lỗi rồi cưng chiều cậu ta là được, không cần phải quan tâm thắng bại gì cả.

“Dù sao thì mình cũng phải đi tận hưởng chứ nhỉ?”

Trước mặt đều là những kẻ ngủ say không thể cử động. Nữ giới thì ai cũng là người sắc nước hương trời.

Với người có thể thưởng thức cả đực lẫn cái như mình thì tình huống này không thể không tận hưởng rồi.

Do khế ước ma pháp nên không thể làm quá, nhưng chỉ sờ mó liếm láp thì vẫn có thể.

“Nfufu, dĩ nhiên là ta không gây thương tổn rồi. Chỉ thương tổn thôi nhé?”

Không cần phải vội vàng, vẫn còn rất nhiều thời gian.

Chỉ cần qua năm phút rồi mình sẽ có thể quan sát quá trình của lần đó.

Cứ xem tình huống từ lượt thứ hai rồi tận hưởng cho đến khi họ tỉnh dậy thôi.

Trước mắt thì vừa uống trà vừa nhìn ngắm những cô gái bổ mắt thôi nhỉ? Mình cũng có bánh kẹo giấu trong này nữa.

Đầu tiên thì đi pha trà đã.

Tuy là Nữ Vương, nhưng khoảng thời gian thế này là điều đáng để tận hưởng.

Có thể tự do chơi đùa trong thế giới chỉ bản thân có thể cử động và không có gì gây trở ngại.

Sau khi cẩn thận chuẩn bị từng thứ, lúc tôi nhận ra thì đã gần hết một khắc rồi.

“Cậu nhóc thì cứ để cuối cùng. Trước tiên mình nên thưởng thức ai trước đây?”

Tôi nhìn từng người một. Vừa nhẹ nhàng xoa nắn vừa đánh giá.

Illias Ratzel đã “chăm sóc” tôi rất nhiều trong thế giới giả tưởng. Một hiệp sĩ cao ngạo khi ngủ say cũng chỉ là một cô bé đáng yêu mà thôi.

Tuy bộ giáp vướng víu nhưng chắc vẫn luồn tay qua kẽ hở được.

Lacra Salf, Giám Mục của Methys và là giáo sĩ diệt trừ Đại Ác Ma nổi tiếng. Người sở hữu thân thể đầy đặn nhất trong những người ở đây.

Cơ thể cô ấy đang ngủ say với vẻ thoải mái, nhất định mấy chỗ có thể sờ cũng sẽ sướng lắm.

Mix Turize, sự hấp dẫn trong vẻ đối lập của người vừa cùng chung huyết thống với Quốc Vương vừa sở hữu phong thái của mạo hiểm giả.

Sâu trong hành vi suồng sã chính là dáng vẻ cao quý khiến nước dãi của tôi cứ chảy ra.

Và Ulffe – cô bé tộc Hắc Lang màu trắng. Lượng ma lực của kẻ này thật sự tuyệt vời.

Mái tóc trắng ngần rất phù hợp với mình. Có nhai đi một ít cũng không lộ đâu nhỉ.

“…Nói sao nhỉ, cô làm tôi thấy gớm lắm đó.”

“Hửm?”

Tôi hướng tầm mắt qua. Ở đó là bộ dạng của cậu nhóc đang nhìn tôi với ánh mắt khinh bỉ.

….Tại sao chứ!?

“Tại… tại… tại sao cậu lại tỉnh dậy chứ!? Vẫn còn chưa hết một khắc___”

Không phải, thời gian đã qua một khắc rồi.

Lúc mình dành thời gian pha trà thì đã gần hết một khắc, bây giờ thì cũng phải qua lúc đó rồi.

Một khắc, tức là thời gian mà thế giới giả tưởng kết thúc một lượt.

“Tôi đã huỷ diệt Turize như cô nói rồi đấy. Ngay lượt thứ nhất.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện