Chương 55

Chênh lệch giữa hai bên có thể phán đoán được.

Có người thay đổi ánh mắt khi nhìn Tần Lãng, như muốn nói anh không phải trâu à? Anh tặng Maserati, người ta tặng Maserati Quattroporte, cái này mắt thể diện đến mức nào luôn chứ?

Tần Lãng như phát điên, giật phắt chìa khóa trong tay Dương Tiêu, khinh thường nói: “Tôi thấy cái này chỉ là bật lửa của Maserati, giả vờ cái gì?”

Lời vừa thốt ra, trong đám người không ít người tán thành. Bọn họ không tin phế vật như Dương Tiêu có thể mua được Maserati Quattroporte bản giới hạn sang trọng như vậy.

Áy vậy, điều khiến mọi người mở rộng tầm mắt là việc Tần Lãng thử qua, nhưng nó không phải bật lửa.

Cho dù Đường Mộc Tuyết đã chuẩn bị tâm lý rằng nó chỉ là chiếc bật lửa, nhưng không ngờ tất cả đều là sự thật.

Mặt Tần Lãng lập tức đỏ đến mang tai, vẻ mặt không thể tin nổi, nói: “Phế vật, sao mày có thể mua được Maserati Quattroporte? Không phải mày trộm chìa khóa xe của người khác đấy chứ?”

“Chắc chắn là trộm chìa khóa xe của người khác. Không ngờ thằng phế vật này lại háo sắc đến vậy. Mọi người kiểm tra tư trang xem có mất gì không?” Một đám ghen tị đến đỏ mắt bắt đầu đặt ra nghỉ vấn.

Lúc này, hô hấp của Đường Mộc Tuyết trở nên dồn dập. Cô không biết là thật hay giả nhưng trực giác nói cho cô biết, tất cả là sự thật.

“Xin lỗi, làm phiền một lát!”

Ngay sau đó, một gã nhân viên của đại lý xe Thần Phong thở hồng hộc chạy đến, tay cầm một xáp tài liệu đưa đến trước mặt Đường Mộc Tuyết.

“Cô Đường, đây là xe anh Dương tặng cô. Thủ tục đã xong hết rồi, xe đứng tên cô. Cô quả là hạnh phúc khi gả cho anh Dương!”

Àm!

Giọng của nhân viên đại lý xe Thần Phong không khác gì sắm chớp, đánh một tiếng oành vào mắt mỗi người đang đỏ mắt ghen tị.

Anh Dương tặng xe? Còn để Đường Mộc Tuyết đứng tên?

Chuyện này có vớ vẫn quá không?

Dung nhan tinh xảo như ngọc của Đường Mộc Tuyết lộ vẻ rung động. Cô đã nghi ngờ tất cả những thứ mà Dương Tiêu sắp xếp đều là giả.

Nhưng, trên giấy đăng ký sở hữu xe đúng là tên mình, biển số xe,… Mọi thứ đều là thật, vô cùng chân thật đáng tin.

“Sao có thể thế được?” Tần Lãng hét lên như vừa bị mười nghìn điểm sát thương bạo kích, gã nhìn về phía người tiếp thị xe, nói: “Các người có làm hay không? Phế vật này tặng Đường Mộc Tuyết? Hay là hàng sang tay?”

Nhân viên tiếp thị không vui nói: “Anh này, xin chú ý lời nói của mình. Anh Dương không phải phế vật, mà là hội viên VIP chí tên của đại lý xe Thần Phong chúng tôi. Còn nữa, đại lý xe chúng tôi chưa bao giờ bán hàng sang tay.”

“Đúng rồi, đại lý bên cạnh chúng tôi hôm nay vừa bán một chiếc Maserati sang tay, hình như đang ở dưới lầu. Không phải của anh chứ?”

Cái gì!

Nhân viên tiêu thụ vừa nói xong thì tất cả mọi người đều sợ ngây người.

Tên phế vật Dương Tiêu là hội viên VỊP chí tôn của đại lý xe Thần Phong sao? Phải biết Thần Phong là đại lý xe lớn nhất ở thành phố Trung Nguyên, muốn làm VỊP ở đó còn khó chứ nói gì đến VỊP chí tôn.

Nhưng, mấy cô gái trẻ ở đây muốn nổ tung luôn rồi.

“Không ngờ Tần Lãng lại là loại người này. Rõ ràng mua xe second-hand tặng mà còn mặt mũi để nhục mạ người khác sao? Đúng là mất mặt.”

“Không sai. Vốn tưởng Tần Lãng là tình thánh vương tử, xem ra cũng chỉ đến thế mà thôi. Xem ra anh ta chỉ là một sắc lang dâm dê.”

Chỉ trong chốc lát, ánh mắt đám con gái nhìn Tần Lãng chẳng còn chút ái mộ nào, lộ rõ vẻ xem thường.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện