Răng rắc!

Dương Tiêu cầm cây cung, tùy ý kéo nó, âm thanh giòn tan, cây cung lại bị gãy.

“Đậu mẹ!”

Nhìn thấy cây cung thứ hai lại bị Dương Tiêu kéo gãy.

dễ dàng, mọi người ngạc nhiên môm chữ “o”

Dương Tiêu nhìn về phía huấn luyện viên băn cung: “Đã bảo nên đôi sang loại mạnh mà.



“Ưng ực!” Nhìn cây cung hoàn hảo bị Dương Tiêu kéo gấy, huân luyện viên bắn cùng nuốt nước bọt, lại tỉm cây cung tôt hơn.

“Chờ một chút!” Trước khi đưa nó cho Dương Tiêu, Lưu Chiến Thắng vội vàng hét lên.


Anh ta bước tới kéo mạnh, cố gắng hết sức cũng không thế kéo cây cung được.


“Đề tôi!” Đan Ba không tin có quỷ.

Anh ta bước tới trước kéo mạnh, cũng chỉ miễn cưỡng kéo được một chút.

Vừa nãy bắn cung đã lãng phí rất nhiều sức lực của Đan Ba.

“Tôi cũng thử!”

Ngay sau đó, mấy người đàn ông lực lưỡng bưới tới kéo thử.

Bọn họ dùng hết sức, nhưng cũng không thể kéo được cung ra hết.

Sau khi mọi người kiểm tra xong, họ đã đưa cung tên cho Dương Tiêu.

Tắt cả mọi người đều chăm chú nhìn Dương Tiêu, họ không tin Dương Tiêu có thê kéo hết dây cung.


Răng rắc!

Tuy nhiên, chuyện khiến mọi người có mặt tại hiện trường suy sụp đã xuất hiện.

Chỉ thấy Dương Tiêu kéo nhẹ nhàng, cây cung được chế tạo hoàn hảo lại bị Dương Tiêu kéo gãy.

“Vãi nồi!”

“Vãi, vãi, vãi ạI”

Nhìn chằm chằm cây cung bị gấy.

trong tay Dương Tiêu, đám người đều ngân ra, ánh mặt nhìn Dương Tiêu đêu thay đổi.

Đây… đây là quái vật hả?

Lại làm gãy cây cung, Dương Tiêu chớp mất nhìn huân luyện viên bắn cung: “Có thể lấy cây cung Áp Trục của các người cho tôi được không?”

“Áp Trục? Anh chắc chắn muốn sử dụng cây cung Áp Trục kia?” Huấn luyện viên băn cung kinh hoàng nhìn Dương Tiêu.

Anh ta là huấn luyện viên bắn cung trong lĩnh vực băn cung đã nhiêu năm, chưa bao giờ gặp phải một siêu biến thái như Dương Tiêu.

.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện