CHƯƠNG 20

Ngay trong khoảnh khắc ấy, toàn bộ văn phòng đều kinh ngạc Không chỉ Đường Hạo, mà ngay cả Đường Dĩnh cũng có chút ngạc nhiên.

Trong mắt bọn họ, Hermès chính là một công ty với lịch sử trăm năm, nhãn hiệu danh tiếng toàn cầu, từ khi thành lập Hermès đến này, chưa có người nào được hưởng đãi ngộ thẻ VIP miễn phí thanh toán tất cả các đơn hàng!

Nếu như không phải Vương Thông đã đưa thẻ nhân viên để chứng minh, e rằng hiện tại toàn bộ người Đường Gia đã xem Vương Thông như một tên thần kinh mà quăng ra ngoài.

Dương Tiêu cười khổ: “Chuyện này thôi bỏ đi!”

“Không được, không được, xin Dương tiên sinh hãy nhận lấy, đây là ý của lãnh đạo cấp cao!” Vương Thông trang trọng nói.

Dương Tiêu hiểu rõ nếu như hôm nay mình không nhận lấy thì Vương Thông cũng sẽ cố nhét lấy đưa cho mình, Dương Tiêu chỉ có thể miễn cưỡng nhận lấy mà thôi.

Lúc này Vương Tiêu nhìn sang Đường Mộc Tuyết cung kính nói: “Đường tiểu thư, mẫu túi Hermès hôm qua chúng tôi gửi tặng chính là mẫu sản phẩm mới ra của Hermès; số lượng giới hạn toàn cầu chỉ có 100 cái, không biết tiểu thư dùng có thích hợp không?”

“Rất thích hợp, cảm ơn!” Đường Mộc Tuyết có chút khiếp sợ nói.

Vừa nghe đến bản giới hạn toàn cầu, Đường Dĩnh kinh ngạc : nói: “Cái gì? Đây là mẫu giới hạn toàn cầu?”

“Đúng vậy, mẫu túi Hermès này chính là mẫu giới hạn toàn cầu, giá trị năm trăm ngàn!” Vương Thông nói.

Giây kế tiếp Vương Thông chú ý đến chiếc túi Hermès trong tay Đường Dĩnh: “Cô như thế nào lại mang một chiếc túi hàng nhái loại A như vậy? Loại hàng nhái này sản xuất cũng quá thô thiển đi? Giá cả trên thị trường cùng lắm chỉ vài ngàn, rẻ nhất cũng có thể chỉ cần năm sáu trăm đồng đã mua được!”

Hàng nhái loại A? Giá chỉ năm sáu trăm đồng?

Nghe đến những lời này, Đường Dĩnh cảm giác như sét đánh, toàn cơ thể cô như sụp đỗ Cô vốn dĩ muốn nhân cơ hội này để châm chọc Đường Dĩnh một phen, không ngờ rằng chiếc túi Hermès trong tay người ta lại là hàng thật; chỉ có chiếc túi Hermès trong tay mình mới là hàng giả.

Không ngờ bản thân mình khi nhận được chiếc túi hàng giả này sung sướng đến mức cả đêm không ngủ, tệ hại hơn nữa chính là cô đã đem nụ hôn đầu trân quý cất giữ nhiều năm dâng tặng cho người khác, tâm trạng hiện tại của Đường Dĩnh gần như đã sụp đồ hoàn toàn.

Chỉ vừa mới đây một đám người mặt không đổi sắc châm chọc Đường Mộc Tuyết, nhưng hiện tại đích thân người phụ trách Hermès ở thành phố Trung Nguyên đã nói như vậy, không lẽ còn có thể là giả được sao?

“Vậy tôi không làm phiền Dương tiên sinh nữa!” Vương Thông rất thức thời lập tức lên tiếng rời khỏi.

“Chậc!”

Ngay sau khi Vương Thông vừa rời khỏi, toàn bộ người Đường Gia đứng trong sảnh lớn đều bắt đầu vang lên tiếng xuýt xoa.

“Đệt! Không phải chứ. Người phụ trách Hermès vậy mà lại tặng cho Dương Tiêu thẻ VỊP cao cấp? Hắn ta làm sao làm được chứ?

“Đúng vậy! Chuyện này cũng thật kỳ lạ đi? Hermès là nhãn hiệu có tiếng trên thế giới, bọn họ làm sao có thể quyết định như vậy? Giống như từ khi Hermès thành lập cho đến nhau, chưa ai được hưởng ưu đãi cao cấp như vậy?”

“Đúng là gặp quỷ! Chuyện này rốt cuộc như thế nào?”

Những người Đường Gia ở hiện trường đều kinh ngạc, trong đầu hiện lên vô số dấu chấm hỏi.

Dương Tiêu sờ mũi, hắn cũng không ngờ được Vương Thông lại xuất hiện ngay giây phút vừa rồi để xin lỗi lần hai với hắn!

Sắc mặt Đường Hạo và Đường Dĩnh, kẻ trắng người xanh, kết quả như vậy đã vượt tâm suy nghĩ của tất cả mọi người.

“Anh hai, anh nói những chuyện này là thật sao?” Đường Dĩnh cảm giác bản thân như đang nằm mơ.

Đường Hạo khinh thường nói: “Dĩnh Dĩnh em đang nghĩ vớ vẫn gì vậy? Có tiền có thể sai khiến ma quỷ, chắc chắn là tên phế vật này đã tìm Lý Gia thiếu chủ Lý Minh Hiên cố ý giúp hắn diễn một màn này!”

“Thì ra là như vậy!” Một đám người dòng chính Đường Gia kinh ngạc nói.

Bọn họ không tin một tên phế vật bị mọi người khinh thường năm năm nay lại có thể chuyển mình trở thành đại nhân vật được.

Đường Dĩnh âm hiểm nói: “Chắc chắn vừa nấy chính là bọn họ cố ý diễn, thẻ VIP cao cấp? Miễn phí toàn bộ đơn hàng? Lừa quỷ sao, Dương Tiêu sự sỉ nhục hôm nay anh mang đến, tôi nhất định sẽ nhớ kỉ; thứ hai tuần sau chính là sinh nhật của Đường Mộc Tuyết, tới đó tôi phải xem xem có ai còn đứng ra giúp đỡ anh.

“Tôi không tin Lý Minh Hiên có thể mãi mãi giúp đỡ anh, anh cứ chờ mà mất mặt trước đám đông đi!” Đường Hạo kiêu ngạo nói.

“Chậc chậc!” Một đám người dòng chính Đường Gia cười lạnh châm chọc nói.

Trong mắt bọn họ, Dương Tiêu chính là một tên phế vật không đáng một xu, cả đời này đều không thể thay đổi được.

Lại nói, kẻ vô dụng mãi mãi chính là kẻ vô dụng không phải sao?

Cũng vì trước đây Lý Minh Hiên đã ký kết một bản hợp đồng trị giá ba mươi triệu, hiện tại tất cả mọi người đều cho rằng một màn vừa rồi là Dương Tiêu đã cố ý nhờ vả Lý Minh Hiên tìm người diễn trò.

ñ Đáng tiếc, cho dù như vậy, trong lòng mọi người cũng vẫn xem thường Dương Tiêu.

Đối với Dương Tiêu đã sớm quen với việc bị người nhà Đường Gia khinh thường chế nhạo.

Chỉ cần chờ đến ngày mười lăm, sinh nhật của Đường Mộc Tuyết, tất cả sẽ được tiết lộ.

Sau khi rời khỏi sảnh lớn văn phòng, trên mặt Đường Mộc Tuyết vẫn còn nét kinh hoàng chưa dứt, cô nhìn sang Dương Tiêu hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?”

“Mộc Tuyết, em đang hỏi đến những chuyện liên quan đến Hermès sao? Tối hôm qua anh không ngủ được, nghĩ rằng Đường Hạo và Đường Dĩnh chắc chắn sẽ bày trò, nên liền lên mạng tra cứu một ít thông tin, ai có thể ngờ rằng Đường Dĩnh sáng sớm hôm nay lại làm khó, không nghĩ đến những thông tin tối hôm qua tra được lại hữu dụng như vậy!” Dương Tiêu nghiêm túc nói.

Nhìn dáng vẻ Dương Tiêu không giống như đang nói dối, Đường Mộc Tuyết có chút thất vọng gật đầu.

Cô cho rằng Dương Tiêu thật sự có kiến thức sâu rộng, nhưng không ngờ rằng tất cả chỉ là kiến thức mà Dương Tiêu đã chuẩn bị tối hôm qua.

Dương Tiêu cười, Đường Mộc Tuyết căn bản không biết rõ chân tướng sự việc.

Sáu năm trước, Dương Tiêu bị Dương Gia Đề Đô trục xuất khỏi gia môn, tình cờ gặp được chủ nhân Long Môn, ông ta đã dẫn dắt Dương Tiêu học nghệ trong một năm, trong một năm đó Dương Tiêu ngao du khắp Thế Giới, có gì mà chưa gặp qua?

Những điều này đối với hắn chỉ như trò trẻ con mà thôi, căn bản không đáng nhắc đến.

Sau khi học nghệ một năm, chủ nhân Long gia vì rèn luyện tâm tính của Dương Tiêu đã sắp xếp cho hắn trở thành con rễ Đường Gia.

Trong năm năm này, Dương Tiêu chịu đủ mọi xỉ nhục, hôm nay khảo nghiệm kết thúc, hắn đã trở thành chủ nhân mới của Long Môn, tất nhiên sẽ không còn nhún nhường như trước.

Đến cả việc Vương Thông tặng thẻ VỊIP cho Đường Mộc Tuyết, hắn cũng xem ra gì, Đường Mộc Tuyết cho rằng đây là chuyện không thể nào, là Lý Minh Hiên đã dùng tiền mua chuộc Vương Thông để phối hợp với Dương Tiêu khiến cho tất cả mọi người đều khó coi mà thôi.

Đường Mộc Tuyết sau khi quay trở lại văn phòng liền lấy tập hồ sơ trên bàn rồi bước ra ngoài chạy nghiệp vụ, Dương Tiêu lúc này tiếp tục nhắm mắt tham ngộ tâm pháp chí cao Long Môn.

Khi Đường Mộc Tuyết quay trở lại văn phòng, chỉ nhìn thấy Dương Tiêu vẫn đang tiếp tục ngủ nướng; cô vô cùng thất vọng, tia hi vọng đối với Dương Tiêu vừa mới dâng lên liền lập tức vụt tắt.

Nghĩ đến trước đây Dương Tiêu đã từng nói qua sẽ chuẩn bị 3 một món quà sinh nhật cho mình, Đường Mộc Tuyết cười khổ một tiếng.

Hít sâu một hơi, Đường Mộc Tuyết đã chuẩn bị tốt tâm lý trở thành trò cười trong ngày sinh nhật của mình.

Chớp mắt, thời gian đã trôi qua.

Những ngày này Dương Tiêu ở công ty vẫn xem như khá an nhàn, dù cho Đường Hạo Đường Dĩnh lúc nào cũng sẽ lấy việc sinh nhật của Đường Mộc Tuyết để châm biếm hắn, Dương Tiêu cũng không có hơi sức mà để ý đến bọn họ.

Còn khi về nhà, ba mẹ vợ Đường Kiến Quốc và Triệu Cầm cùng với Đường Đường cũng không cho Dương Tiêu sắc mặt tốt đẹp gì, Dương Tiêu hắn cũng chả lấy làm lạ.

0h ngày mười lăm.

Đường Dĩnh lúc này vẫn chưa ngủ liền gửi tin nhắn cho Đường Hạo: “Anh hai, hôm này đã là thứ hai rồi, anh đã nghĩ ra cách nào để trừng trị Đường Mộc Tuyết và tên phế vật Dương Tiêu hay chưa?”

Sau khi nhận được tin nhắn của Đường Dĩnh, khuôn mặt như xem trò vui của Đường Hạo lóe lên một tia nham hiểm nói: “Yên tâm, anh sớm đã chuẩn bị xong rồi. Em cứ chờ mà xem kịch hay đi!”

Đường Gia không ít người vui mặt mày hớn hở, bọn họ đang chờ khoảnh khắc xỉ nhục Đường Mộc Tuyết và Dương Tiêu, ngày này mỗi năm chính là dịp bọn họ xem trò cười.

Chỉ là tất cả bọn họ đều không ngờ đến, Dương Tiêu sớm đã chuẩn bị ổn thỏa tất cả mọi chuyện.

“Đường Mộc Tuyết, tên phế vật Dương Tiêu đang ở đâu? Anh ta không phải đã nói hôm nay sẽ cho chúng tôi được mở rộng tầm mắt hay sao? Nói trước cho cô biết, tiệc sinh nhật của cô chúng tôi không có chuẩn bị gì đâu?”

Vào giờ nghỉ trưa, hai anh em Đường Hạo và Đường Dĩnh đến trước mặt Đường Mộc Tuyết cười cọt chế giễu.

Đường Mộc Tuyết chua sót suy nghĩ, Dương Tiêu từ sáng đến giờ đến cái bóng cũng không thấy, cô căn bản không biết hắn đang ở đâu.

Tại Đường Gia, bất cứ thành viên nào trải qua ngày sinh nhật, thì buổi trưa tại nhà ăn nhân viên đều sẽ tiến hành tổ chức một buổi tiệc, nhưng hôm nay bọn họ lại không chuẩn bị bất cứ thứ gì, rõ ràng chính là muốn chế nhạo cô.

“Đúng rồi Đường Mộc Tuyết, chúng tôi đang mỏi mắt trông chờ đây! Dương Tiêu đang ở đâu vậy? Không lẽ hắn sợ mắt mặt nên đã đi trốn trước rồi sao?” Đường Dĩnh bới móc nói.

Đường Hạo cười nhạo: “Có gì mà mất mặt chứ? Tên phế vật Dương Tiêu còn mặt mũi để mà mắt sao?”

“Ha Ha Ha Hai” Một đám người dòng chính Đường Gia cười chế nhạo.

Bị tất cả mọi người chế giễu, Đường Mộc Tuyết xấu hổ đến mức hận không thể kiếm một khe nứt để chui vào; khuôn mặt

Đường Mộc Tuyết chua xót.

Dương Tiêu anh đang ở đâu? Anh không phải đã nói sẽ bù đắp cho em hay sao?

Vào lúc này, tại khách sạn Empire Dương Tiêu khoác lên mình bộ vest sang trọng, toàn thân tỏa ra khí chất quý tộc, hắn nhìn sang Lý Minh Hiên nói: “Đã chuẩn bị xong chưa?”

“Điện hạ, tất cả đều đã được sắp xếp ổn thỏa, chỉ cần chờ đến đúng giờ là có thể tiến hành!” Lý Minh Hiên cung kính nói.

“Tốt!” Dương Tiêu gật đầu hài lòng.

Trong đầu hắn hiện tại chỉ hiện lên khuôn mặt xinh đẹp như tiên nữ của Đường Mộc Tuyết, khóe môi không nhịn được nhếch lên một nụ cười cưng chiều.

Thời gian tan ca buổi tối, Dương Tiêu vẫn chưa xuất hiện.

Đường Dĩnh nhìn Đường Mộc Tâm hồn bay phách lạc cười nhạo nói: “Thế nào? Không lẽ cô còn hi vọng tên phế vật Dương Tiêu sẽ chuẩn bị bắt ngờ cho cô?”

“Bất ngờ? Xem ra phải là khiếp sợ mới đúng!” Khuôn mặt Đường Hạo vô cùng khoa trương, châm chọc nói.

Chính vào lúc này, một người thiếu niên mặc âu phục lái siêu xe đột nhiên xuất hiện: “Tiểu thư chính là Đường Mộc Tuyết tiểu thư đúng không? Tôi được Dương tiên sinh ủy thác, đặc biệt đến đón tiểu thư đến khách sạn Empire!”

Cái gì?

Hẹn gặp tại Khách sạn Empire?

Lời này vừa nói ra, giống như sét đánh giữa trời quang, Đường Hạo cũng những người khác của Đường Gia đột nhiên cả kinh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện