CHƯƠNG 01

Báo thù... Đúng vậy, báo thù.

Bọn nữ thần xinh đẹp và đê tiện đó, Venus và sáu con nữ thần của Hexagram.

Nếu một ngày ta hồi sinh ta sẽ bắt các ngươi chịu đựng những gì đã làm với ta...

Đó là điều duy nhất ta nghĩ lúc này.

Trong lúc linh hồn ta đang trôi dạt trong cái bầu không khí đầy khí độc trong Thánh không ta chỉ có một suy nghĩ đó.

Bọn chúng đã phong ấn ta được bao lâu rồi nhỉ?... Ta không biết nữa.

Tuy nhiên, vẫn còn hy vọng.

Mặc dù cho cơ thể ta một Quỷ vương, Juno, đã bị hủy hoại nhưng linh hồn và năng lực suy nghĩ của ta vẫn còn đó.

Vì thế, ta vẫn cố gắng tìm cách để thoát khỏi nơi này.

Nhưng cuối cùng, ta vẫn không thể. Chẳng thể làm được gì khi không có tay chân.

Ah... Phiền thật chứ.

Ta thề sẽ trả thù bọn nữ thần đó và chính sự quyết tâm đó đã giúp ta tạo ra ma thuật điều khiển xúc cảm mạnh nhất lịch sử, [Magic tuning] (Sóng ma thuật).

Sai lầm lớn nhất trong cuộc đời bọn chúng là không lấy đi năng lực suy nghĩ của ta!

Tuy vậy, ngay lúc này... Ta sẽ không thể cho bọn chúng thấy sức mạnh của [Magic tuning] và ta sẽ trôi dạt trong cái Thánh không này mãi mãi.

Ta tự hỏi không biết bọn nữ thần đã làm gì với thế giới “Liliaheim” sau khi phong ấn ta?

Và những người bạn của ta ở Quỷ quốc ra sao rồi?

Lilith có ổn không...?

<Ngay lúc đó>

“?!”

Đột nhiên, ta cảm thấy một lực kéo khủng khiếp.

Ta, một kẻ chỉ còn lại linh hồn, bị kéo ra khỏi Thánh không bởi một làn sóng ma thuật khủng khiếp.

Ta đang ở đâu đây? Sức mạnh tà ác dễ chịu này... Nó định mang ta đến đâu đây?!

Sức mạnh tà ác và hắc ám này đang ngày càng mạnh hơn.

Tốc độ ngày một nhanh hơn.

Ta đang bị kéo đến một nơi rất xa...

Khoảnh khắc tốc độ đạt đến đỉnh điểm. Ta không còn suy nghĩ được gì nữa.

*tiếng vỡ vụn*

Một âm thanh vang vọng khắp tai ta và theo sau đó là một cơn chấn động.

Ta nhận thức ngay khoảnh khắc ta ngã sấp mặt xuống đất.

“...Argg... Cái quái...”

Giọng nói vang lên khỏi miệng ta.

...Giọng của ta? Nhưng làm sao ta có thể tạo được âm thanh chứ?

Không, chỉ giọng nói.

Ta có thể cảm thấy mặt đất xù xì. Ta cũng có thể ngửi thấy mùi thảo dược. Tuy vẫn chưa nhìn thấy rõ nhưng ra có thể thấy được một bức tường đá không xa phía trước. Và còn nữa cơ thể này ướt quá, nói đúng hơn là nhớt quá.

Tất cả điều này không thể cảm nhận được bằng linh hồn.

Vậy có nghĩa là... Chẳng lẽ?

Trong mớ hỗn độn này, một giọng nói vang lên.

“Maou... sama?”

Một thiên thần sa ngã trẻ tuổi gọi ta. Cô ta với mái tóc hồng được buộc thành hai bím. Một vòng sáng màu đen trên đầu.

Mặc dù cô ta có một cơ thể chưa trưởng thành không có quá nhiều đường cong nhưng được bù đắp bằng bộ trang phục đen gợi cảm.

“Xin chào? Maou-sama? Ngài là Quỷ Vương... Juno-sama phải không?”

Juno – Đó là tên của ta.

Có lẽ cô gái trẻ đang bắt đầu cảm thấy lo lắng bởi vì biểu cảm của cô khá đơ.

Tuy nhiên, không nhầm lẫn đâu được. Khuôn mặt dễ thương này! Giọng nói dễ thương này!

“Lilith... Cô là, Lilith, phải không?”

Khoảnh khắc ta lắp bắp hỏi.

“YAYYY!!!”

Những tiếng hò reo vui mừng vang lên khắp.

Ta đang ở đâu? Còn có người khác ngoài Lilith à?

Ta cố đứng dậy, nhưng cơ thể này không di chuyển được. Shit, ta chỉ muốn nhìn xung quanh thôi mà.

Sau đó, một cảm giác mềm mại truyền đến từ sau gáy.

“Ahh, maou-sama... maou-sama...!”

Lilith để ta gối đầu trên đùi em ấy.

Những giọt nước mắt tuôn ra từ đôi mắt to tròn của em ấy và rơi xuống cơ thể ta.

“Lilith... Ta nhớ em lắm.”

Ta dùng lực vươn tay phải mình lên. Tốt lắm, ta cố di chuyển chầm chậm.

Tay ta chạm vào má em ấy. Nó mềm và ấm.

“Uwahh, Uwahh... Em cũng nhớ ngài, Maou-sama... wahhhh!”

“Lilith... woah?!”

Đồng tử ta co lại khi ta thốt ra với một giọng to hơn cả Lilith.

Tay của ta! Cánh tay màu đen được bọc giáp của ta trước khi bị phong ấn!.

“Ta, ta có một cánh tay của Nhân tộc?!”

Yup.

Ta thấy một cánh tay rắn chắc với một làn da ngâm của Nhân tộc.

“C-cái quái gì thế này?”

“Ah, cái này... Juno-sama. Đây... ngài dùng cái này đi.”

Một cô gái trẻ khác đưa cho ta một chiếc gương cầm tay.

Cái gương này tốt thật. Ta chưa từng thấy cái gương nào có thể phản chiếu hình ảnh rõ như thế.

“...Đây là...ta?”

Một Nhân tộc trẻ tuổi hiện lên trong gương.

Một mái tóc màu tím sậm. Đôi mắt sắc bén. Thêm một khuôn mặt khá điển trai.

Tuy nhiên, vẫn còn 2 chiếc sừng mọc trên trán.

Cặp sừng ngầu lòi này giống như cái ta đã từng gắn trên bộ giáp trước đây.

Chỉ cần dùng một chút lực từ trán, cặp sừng có thể thu lại vào trong. Dường như ta có thể tự do điều khiển chúng. Khi không còn cặp sừng, ta nhìn giống với một Nhân tộc trẻ tuổi.

Khoan đã, từ từ nào. Đầu ta đang choáng váng đây. Quá nhiều chuyện ập tới cùng một lúc.

–Và, khi ta nhận ra.

Những cô gái trẻ Quỷ tộc trong phòng đang nhìn ta.

Nửa dưới của ta thì đúng hơn.

Khuôn mặt của họ đang ửng đỏ vì vài lý do.

...Tốt thôi, không sao cả. Ta cuối cùng cũng nhìn rõ xung quanh.

Sau khi nhìn sơ một lượt, căn phòng này trông giống như một xưởng làm việc.

Có vài kệ sách chất đầy những quyển sách viết về ma thuật. Trên mặt đất là một vòng tròn ma pháp nhìn rất phức tạp.

Và còn có một viên pha lê to vừa đủ để nhét một người đã bị vỡ.

Chất lỏng bên trong viên pha lê đang chảy ra khắp sàn nhà cùng với các mảnh vỡ.

Ổn rồi. Ta dần dần bình tĩnh lại.

Ta ít nhiều cũng hiểu được chuyện gì đã xảy ra. Kế tiếp, ta có vài câu hỏi cần có lời giải đáp.

“Chuyện gì đã xảy ra với cơ thể của t...?”

Ngay khi ta hỏi về chuyện này, Lilith nắm lấy tay ta.

“*hức*, *sịt*... ehehehe~♪ Maou-sama. Chuyện này dài lắm nên chúng ta hãy nói trong lúc đi tắm nhé. Yeah~ theo em nào~”

Lilith vừa khóc vừa cười thích thú.

“Đầu tiên, hãy rửa sạch hết dung dịch ma thuật nhớt nháp này. Nào, bài học đầu tiên của ngài đây~. Bước đi từng bước nào, từng bước một nhé. ♪”

“Đ-Được rồi...”

Ta bắt đầu bước đi như em bé khi Lilith dắt ta đi.

Và từ phía sau.

“Không công bằng tý nào, Lilith-sama~!”

“Em cũng muốn tắm cùng Juno-sama!”

“Em nữa!”

Những cô gái Quỷ tộc bắt đầu phản đối.

“Nào, nào, mọi người. Đây là phúc lợi đặc biệt của trưởng đội nghiên cứu ma thuật~♪”

Nhưng, Lilith không hề quan tâm đến chuyện đó. Sheesh, cô nàng này chẳng thay đổi gì cả.

Sau khi đi ra khỏi cánh cửa, bọn ta đi xuống hành lang bằng đá và đi lên một cầu thang nhỏ.

Khi bọn ta đến phòng tắm, một màn hơi nước chào đón ta.

Hơi nước nóng bốc lên làm mắt ta nhòe đi trong khi ta thở dài cảm thán.

“Khi ta bị phong ấn, kỹ thuật điều khiển dòng chảy đã phát triển đến thế này ư...”

Bản thân bồn tắm này cũng không lớn lắm chỉ đủ nhét sáu con Quỷ nhỏ cỡ Lilith thôi.

Theo ý của Lilith, dòng nước nóng chảy từ ngoài vào và phun ra từ một cái ống phía dưới nền nhà khi xoay tay nắm. Hơn nữa, phép làm nóng nước đã được đơn giản hóa và có vẻ như nó được truyền rộng rãi khắp nơi.

Khi ta bước lên sàn tắm bằng đá cẩm thạch với một sự cảm thán vì sự tiện lợi này, em ấy bắt đầu kể cho ta.

“Đã 300 năm kể từ lúc ngài bị phong ấn... Thế giới này, đất nước này... cũng như nhiều thứ đã thay đổi. *sột soạt* Của ngài đây.”

Sau khi bị Lilith hoàn toàn khỏa thân giục. Ta ngồi xuống chiếc ghế nhỏ bằng gỗ mà em ấy đưa cho ta.

Ta bắt đầu quen với cơ thể này trong khi đi đến đây.

“Ba trăm năm rồi à...”

Quỷ tộc về cơ bản thì sống rất lâu. Ba trăm năm chẳng là gì nhưng cũng là một phần của thời gian.

Với ta, dẫu vậy, ba trăm năm vừa rồi dài hơn tất cả.

Bạn bè và gia đình ở Quỷ quốc, ta đột nhiên phải rời xa họ.

Ta đã phải cô đơn như thế nào khi ở trong Thánh không...

Đó là những gì đã xảy ra với ta.

“Lilith. Em đã luôn tìm cách để hồi sinh ta sau chuyện đó... suốt ba trăm năm sao...?”

“Đúng vậy... đừng quan tâm việc đó~♪, em sẽ chà lưng cho ngài~”

Em ấy tránh ánh mắt của ta và ra phía sau lưng.

Khi em ấy chà lưng cho ta, những bong bóng bắt đầu xuất hiện trên cơ thể ta.

Có lẽ em ấy đã sử dụng vài loại thảo dược để tắm cho ta.

Cảm giác thật tuyệt mỗi khi em ấy chà sạch dung dịch ma thuật trên cơ thể ta...

Sau đó, Lilith kể trong khi cẩn thận chà lưng cho ta.

“Khi maou-sama bị phong ấn, lãnh thổ của Quỷ quốc ngày càng nhỏ đi... Nhưng em không hề bỏ cuộc. Mọi người đều muốn hồi sinh ngài... Chính vì vậy, bọn em đã nghiên cứu ma thuật hồi sinh với tất cả những gì mình có.”

“Sau đó em đã sử dụng một thần chú để đem linh hồn của ta từ Thánh không trở về xác thịt, huh?”

Đó chắc hẳn là một thần chú không hề tồn tại ba trăm năm trước.

Em ấy ắt hẳn đã phải dồn hết tâm trí để nghiên cứu nó. Ý chí của em ấy thật mạnh mẽ.

“Lilith, cảm ơn em...”

“Không, không~♪. Đó là do mọi người ở Quỷ quốc đều yêu mến ngài, Maou-sama. Mọi người đều tin tưởng ngài, vì vậy bọn em mới có đủ mana cần thiết để hồi sinh ngài!”

Thần chú như thế này chắc chắn phải mất một lượng mana khổng lồ để kích hoạt.

Mọi người ở Quỷ quốc đã trao mana của họ từng chút một để Lilith có thể hoàn thành nghiên cứu và hồi sinh ta...

Trong lòng ta tràn ngập sự cảm kích và mắt ta bắt đầu cảm thấy nóng.

“Mu...”

Bất thình lình, dòng lệ không thể ngăn lại được nữa... Ta đã khóc.

Ta của ngày trước sẽ không bao giờ rơi lệ.

Tuy nhiên đây là...

“Lilith. Có một cơ thể của con người cũng tốt rồi...”

Khi ta nghiêm túc nói điều này, Lilith bước ra phía trước mặt ta.

Những ngón tay nhỏ nhắn của em ấy chạm trước mắt ta, em ấy nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt.

“Maou-sama... Mừng ngài đã hồi sinh! Em yêu ngài nhiều nhiều nhiều lắm!”

Lilith nhảy lên người ta và đột ngột ôm lấy ta.

Ah... cơ thể em ấy thật mềm mại.

Ngực em ấy khá nhỏ, mỗi bên lại có một điểm màu hồng nhìn rất dễ thương. Xương quai xanh em ấy hiện lên gợi cảm.

“Lilith...”

“Hyannn!... Mou, Maou-sama!”

Theo bản năng ta vươn tay ra vuốt ve đôi cặp mông nhỏ nhắn của em ấy.

Những ngón tay ta sờ nắn cặp mông mềm mại như thể chúng tan chảy vào ngón tay ta...

Cảm giác tuyệt vời đó làm ta ngạc nhiên.

Một cảm giác hoàn toàn khác khi cảm nhận mọi thứ qua làn da của con người so với một cánh tay giáp.

Ta muốn cảm nhận sự dễ thương của Lilith nhiều hơn với đôi tay nhạy cảm này.

“Ohh! Lilith, Điều này thật tuyệt!”

“*haah*...*nn*...*nnn*... Maou...sama...Ahh!”

Mông của em ấy nhỏ nhắn, nhưng nó rất mềm và đàn hồi. Những ngón tay của ta bật lại khi ta ấn chúng vào.

-Thật thú vị.

Thật thú vị khi sờ mó mông của một có gái nhỏ nhắn!

“Ahh, Ahhh... Ahhh...!”

Những tiếng rên ngọt ngào của Lilith là ta phấn khích...Ah?

Sau đó, ta chợt nhận ra.

Háng của ta cũng cảm thấy rất nóng. Khi ta nhìn xuống dưới, đồng tử ta co lại.

Cái bộ phận nhìn giống cây gậy ở háng của ta đã bắt đầu cương cứng vươn lên cao như một người đàn ông.

H-Hiểu rồi. Bởi vì ta đang trong cơ thể của con người nên điều này là tự nhiên.

Cái khúc thịt vươn ra từ háng của ta không hề có khi ta trong cơ thể giáp đen. Vì vậy ta không hề đặc biệt chú ý tới nó... Tuy nhiên, sau khi nó cương lên như thế, nó làm ta cảm thấy khó chịu.

“Woww! Jeez Maou-sama... ehehe.”

Khi ta đang cảm thấy khó hiểu với những gì đang xảy ra. Lilith bỗng trông có vẻ khá vui vẻ.

Em ấy đặt tay phải lên cái bộ phận đang căng cứng của ta trong khi nhìn chăm chú vào nó với một khuôn mặt thích thú.

“Thật đúng lúc. Ngài vừa được chuyển vào cơ thể này, hãy để em kiểm tra xem cơ thể này có hoạt động bình thường không nào.”

“L-Lilith. Em định làm... ughhhh!”

Ta khẽ rên lên.

Em ấy đặt cả hai tay lên “thanh kiếm bóng đêm” của ta và bắt đầu di chuyển tay của em ấy lên xuống.

“Maou-sama, ngài cảm thấy thế nào? Em làm chậm như thế này... ngài có cảm thấy sướng không?”

Em ấy khẽ thì thầm vào tai ta bằng một giọng nói quyến rũ.

Hơi thở của em ấy phả vào tai ta trong khi háng của ta ngày càng nóng hơn.

“Ehehe♪ Em đã đọc trong một cuốn sách rằng đàn ông sẽ cảm thấy sướng nếu làm như vậy. Cuốn sách đó có vẻ không viết sai.”

Thảo dược em ấy dùng để tắm cho ta vẫn còn trong lòng bàn tay của em ấy.

Nó khiến cho em ấy vuốt dễ hơn và âm thanh nó tạo ra vang vọng khắp phòng tắm.

“*Haah*, *haah*, Lilith...!”

Một cảm giác kích thích truyền khắp hạ bộ của ta. Bị tấn công bất ngờ bởi khoái cảm, ta không thể chịu nổi.

Ta ôm chặt Lilith khi ta không thể nhịn được nữa.

Tuy nhiên, khi ta cảm thấy hơi thở của em ấy nó ngày càng nóng hơn...

“Lilith, cái này...e-em chắc chứ?”

Ta có cảm giác như bắt em ấy phải làm những điều không cần thiết nhưng...

Em ấy gật đầu đáp lại ta với một nụ cười trên môi.

“Ổn thôi, Maou-sama. Cho dù cơ thể của em không gợi cảm nhưng có thể khiến ngài ‘to’ như vậy. Em rất hạnh phúc ♪.”

Em ấy trả lời ta với một nụ cười tỏa nắng.

“V-Vậy sao? Em làm ta thấy thoải mái lắm. Ta cảm thấy bị như thế này cũng tốt lắm.”

“Tất nhiên rồi♪. ‘To’ trước một cô gái hoàn toàn là hành vi tốt đó! Maou-sama hãy tự tin vào bản thân nào!”

Sau đó, em ấy tiếp tục câu chuyện với một giọng nói dịu dàng.

“Ba trăm năm trước... khi Maou-sama bị phong ấn bởi thần chú của bọn nữ thần, ngài đã dùng phần sức mạnh còn lại để dịch chuyển phần còn lại của lãnh địa Quỷ tộc đi, phải không ạ?”

Em ấy dùng lực ở cổ tay và bắt đầu vuốt con c* của ta.

Hơn nữa, thỉnh thoảng em ấy dùng lòng bàn tay để xoa phần đầu.

“Cũng chính do ma thuật dịch chuyển đó, ngài đã bị phong ấn dễ dàng hơn... Tuy nhiên nhờ có nó mà em và những người khác đều được cứu. Trong ba trăm năm đó, bọn em đã tạo dựng cuộc sống mới ở nơi mà bọn em gọi là ‘Địa ngục thôn’.”

Tay của em ấy di chuyển ngày càng nhanh hơn trong khi kể. Con c* của ta trở nên nhớt nháp bởi sự kích thích của em ấy.

Hông của ta... bắt đầu cảm thấy tê tê.

“ ‘Địa ngục thôn’ này hiện giờ là một phần của ‘Thánh quốc Artemis’. Sau khi nữ thần Venus phong ấn ngài. Bà ta đã chia Liliaheim thành sáu quốc gia. Vì vậy, bây giờ mỗi quốc gia đó đều thuộc sự cai trị của một trong sáu nữ thần của Hexagarm

Hông của ta – nóng quá. Sống lưng của ta bắt đầu rung lên.

“Ngoài nữ thần Venus, con người ở quốc gia này tôn sùng Artemis, một trong sáu nữ thần. Mỗi quốc gia được đặt tên theo tên của các nữ thần mà người dân ở đó tôn sùng...”

Nói tới đó, Lilith nhẹ nhàng ngẩng đầu lên.

“Oya, nó to và cứng hơn này. Ahh~ Maou-sama, khuôn mặt của ngài đang hoàn toàn tan chảy ra kìa. Đáng yêu quá đi♪”

“L-Lilith. Nếu cứ tiếp tục như vậy... Pháo ma thuật của sẽ khai hỏa mất...”

“Ổn mà. Đừng kiềm nén nữa♪ Nhắm thẳng vào em và bắt hết ra nào!”

“Đ-Được rồi...! Nếu đã vậy- ta sẽ bắn hết tất cả ra!!”

Ta cuối cùng cũng đến giới hạn và đẩy mạnh hông về hướng Lilith.”

“AAAhhhn ♪”

Em ấy mở miệng to ra trong khi tiếp tục di chuyển tay của mình một cách mãnh liệt.

Và rồi,

*phụt!!!phụt!!phụt!!!*

Vô số chất lỏng màu trắng được bắn ra khi khẩu pháo ma thuật của ta khai hỏa.

Cảm giác lúc này của ta giống như- Toàn bộ cơ thể của ta được bao phủ bởi sự ngọt ngào đến tê liệt, sau đó tâm trí ta hoàn toàn bay theo gió mây.

“Wow! Thật tuyệ...t... nhiều quá đi...Nnn!”

Chất lỏng thần thánh mà ta bắn ra đã phủ lên hết cơ thể của Lilith mà không hề thương tiếc.

Trên mái tóc màu hồng, bên trong miệng em ấy, và trên toàn bộ cơ thể nhỏ nhắn của em ấy...

“*haahh...hahhh* *...amu...* *sụttt*...*sụt*”

Trong khi được phủ bởi chất lỏng màu trắng, Lilith liếm và húp chúng như thể chúng rất ngon.

Em ấy lau chất lỏng đang dính trên trán mình bằng tay và mút sạch chúng trên từng ngón tay.

“*ực*...♪”

Âm thanh từ cuốn họng của em ấy tạo ra như thể em ấy rất mong đợi chúng. Sau đó, em ấy nhìn chằm chằm vào khoảng không.

“*Haaa*~... Mình đã nhận được lần đầu của Maou-sama...~ ♪”

“N-Nó ngon lắm à...?”

Ta hỏi em ấy trong khi hơi thở vẫn còn nặng nề, nhưng em ấy vẫn đờ người ra.

“Bởi vì chúng chứa những cảm xúc của ngài trong đó. Chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ làm chúng ngon hơn và thỏa mãn trái tim em. Những hạt giống quý giá của ngài đã ở trong cơ thể của em... có cảm giác như em không thể chứa hết chúng được ♪”

“T-Ta hiểu rồi.”

Tốt thôi, nếu em ấy thấy thỏa mãn với chúng thì chắc ổn thôi.

Sau đó, em ấy vỗ tay và nói,

“Oh yeah, Maou-sama. Em đã kể hết mọi chuyện diễn ra trong lúc ngài bị phong ấn... Ngài đã nghe hết rồi, đúng chứ?

“.............”

“...Maou-sama?”

Lilith hỏi lại và khẽ nghiêng cái đầu nhỏ nhắn của em ấy.

Đây là lúc ta nên đưa ra một câu trả lời xứng đáng với danh hiệu Vua của Quỷ tộc, tuy nhiên...

“...em làm ta sướng quá, nên ta chẳng nhớ được gì cả.”

“E-Em hiểu rồi...”

Lilith cười khúc khích. Đáng yêu làm sao!

Không cần phải che đậy gì cả khi ở trước mặt cô gái này.

Đó là những gì ta nghĩ trong lòng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện