l----$----Trans & Edit: Skuen----$-----l

##

Chapter 28: Phát triển sức mạnh #5

**

Tae-hyuk trước tiên đánh dấu tòa nhà cậu đang ở và dễ dàng chia nó thành vài phần. Rồi cậu tiến hành cái đặt những cái bẫy của mình ở những nơi đã đánh dấu.

“Tốt thôi, hãy kiểm tra nó nào.”

Trên bản đồ, cậu cẩn thận viết những chỉ dẫn để lùa tên biến thái. Nếu cậu làm theo chính xác những chỉ dẫn này, thì cậu có thể dồn tên biến thái vào chân tường.

Tuy nhiên, vài biến số có thể xảy ra. Tae-hyuk bắt đầu hình dung vài tình huống khác nhau, và cách để cách xử lí chúng.

Trong lúc đó, giờ là lúc để bắt đầu tiết tự học vào buổi tối. Tất cả âm thanh đã biến mắt khỏi tòa nhà hoạt động đặc biệt.

“Bây giờ…là 7:05 p.m? Đây là khoảng thời gian cho tên biến thái hành động.”

Đó cũng là lúc Tae-hyuk hành động.

Cuối cùng, Tae-hyuk xác nhận trang bị của mình. Tất cả những thứ cậu cần hiện tại đã có đủ.

“Mình sẽ đi và sẵn sàng cho những vị khách.”

Trường trung học B bắt đầu buổi tự học vào lúc 7:00 p.m, đây là lúc giáo viên giám sát bắt đầu đi xung quanh để kiểm tra mặt mũi học sinh. Tất cả học sinh nên ở trong phòng học. Một khi kiểm tra mặt mũi xong, người giám sát sẽ lui đi. Vài học sinh sẽ tới chỗ tòa nhà đặc biệt để làm việc riêng hoặc chạy đi chỗ khác.

Tên biến thái nhắm vào khoảng trống ngắn ngủi đó.

“Giờ là lúc để làm gì đó bí mật.”

Trong khi tòa nhà chính có hệ thống an ninh tối tân các kiểu thì tòa nhà bằng gỗ còn không có nổi một cái camera an ninh. Nếu không vì lợi thế gần sân thể thao thì thậm chí còn không có ai thèm thay quần áo ở đây.

Tae-hyuk đang trốn ở khu vực A-17, nơi đặt cái bẫy đầu tiên. Cậu cũng phát hiện cửa sổ có hơi mở, có lẽ đối phương đã từng đi qua đây.

7:07 p.m.

Đối phương di chuyển.

Kkiiik-

không cần phải kiểm tra Quỷ Gương Tiết Lộ. Đó là âm thanh của một cánh cửa sổ đang mở.

Một cái bóng đen xuất hiện trên nền đèn. Tae-hyuk giảm thiểu âm thanh của mình hết sức có thể trong khi đang quan sát chuyển động của đối phương.

‘Hắn không thu lại những chiếc camera.’

Tên biến thái chỉ lấy bộ nhớ của camera và kiểm tra nội dung của nó. Hắn tạo ra một âm thanh nhỏ như thế rằng hắn không thích nội dung trong đó. Mọi thứ chỉ mất ít hơn 10s.

‘Nếu đây là một bộ môn trong Olympics thì có lẽ hắn sẽ được huy chương vàng?’

Cái bóng đen hoàn tất công việc của mình trong tích tắc và rời khỏi phòng. Đây không phải là điều mà hắn đã làm 1 hay 2 lần.

Tuy nhiên, tên biến thái sẽ bao giờ được tưởng tượng được rằng có ai đó đang trốn ở đây.

‘Cái bẫy trói buộc được cài đặt ở khu vực A-12. Hãy di chuyển ngay nào.’

Tae-hyuk rời nơi cậu trốn và đuổi theo tên biến thái. Đối phương đã dừng tại một nơi cách cậu 20 mét. Hắn đã kích hoạt cái bẫy trói buộc và chân hắn bị trói.

Sau khi xác nhận điều đó, Tae-hyuk di chuyển đến khu vực A-13.

‘Giờ là phần quan trọng nhất.’

Tae-hyuk sử dụng Quỷ Gương Tiết Lộ để kích hoạt Voice Modulation.

Cậu chọn giọng của nữ sinh A mà cậu đã chuẩn bị trước.

“…..Ah.”[note11274]

Sau khi xác nhận rằng giọng của cậu đã thay đổi, cậu nói đủ to để tên biến thái có thể nghe thấy.

“M-Mình làm gì thế này? Mình mệt vì tập thể dục mà quên mất!”

Rồi cậu đổi sang giọng của nữ sinh B.

“Mấy anh chị khóa trên đã thấy mình ngủ và chỉ rời đi! Mình phải thay đồ và đi tới thẳng lớp học mới được.”

Cậu lại đổi sang giọng trước.

“P-Phải. Nhanh lên!”

Voice Modulation chỉ có thể mô phỏng giọng của người khác. Cậu đã phải tự tạo những hiệu ứng âm thanh khác. Ví dụ, âm thanh của quần áo đang được cởi ra.[note11276]

Sururuk.

Âm thanh của quần áo chà xát vào da có thể nghe thấy trong đêm tối.

Tên biến thái nuốt nước bọt.

Tae-hyuk thấy kinh tởm.

‘M-Mình có thực sự phải làm điều này không nhỉ?’

Cậu cởi đồng phục cậu ra, chỉ bỏ lại mỗi cái áo sơ mi ngắn tay với một cái quần đùi.

‘Học sinh C sẽ xuất hiện vào lúc này!’

Tae-hyuk cúi đầu xuống và bò trước mặt phòng học.

Cậu hét lên. Nó như thể là cậu đang nói từ bên ngoài phòng học.

“Sunbae-nim! Rắc rối lớn rồi! Có vụ ồn ào bên ngoài bởi vì tên biến thái lẻn vào trường!”

Cậu cảm thấy một sự hiện diện ở hành lang. Tên biến thái đang thấy kinh ngạc.

‘Ugh, cái gì thế này?’

Vào khoảng khắc đó, Tae-hyuk cảm thấy chóng mặt.

Cơ thể cậu gần như sụp đổ. Tae-hyuk đâm vào đùi cậu bằng một cái que để giữ ý thức. Cậu có thể thấy ý thức cậu đang quay trở lại.

‘Có phải bởi vì mình đã sử dụng kĩ năng quá nhiều không?’

Đây là lần đầu bị như thế. Giờ là phần quan trọng nhất. Tae-hyuk nghiến răng và mô phỏng giọng của học sinh D với Voice Modulation.

“Bảo vệ nói cảnh sát đang tới! Mau mau té nào!”

‘….Mình không thể để hụt con cá được. Chỉ một chút nữa…!’

Cậu nghe thấy âm thanh của tên biến thái đang bỏ chạy.

Tae-hyuk ép chân cậu di chuyển và đuổi theo hắn.

**

Để sử dụng những kĩ năng của cậu, stamina bị tiêu thụ. Cậu đã sử dụng rất nhiều trong những ngày vừa qua. Cuối cùng, gánh nặng dồn hết vào 1 lần.

‘Mình nghĩ là tuần vừa rồi mình dùng hơi quá….Ah, có lẽ nào….’

Trong lúc đó, Tae-hyuk nhớ lại món ăn bổ dưỡng của An Eun-young, cậu có một linh cảm xấu.

‘Dù sao thì, đối tượng đang tới khu vực B-4. Mình có nên thử phát không nhỉ?’

Tae-hyuk mô phỏng giọng của người bảo vệ.

“Mấy anh cảnh sát đang ở đây!”

Tên trộm đang hoang mang ngã xuống.

Tuy nhiên, hắn bật dậy bằng một sức mạnh siêu nhân nào đấy và bắt đầu chạy.

Vào lúc đó, Một bức tường xuất hiện trước mặt tên trộm. Nếu hắn nhìn gần hơn, thì hắn có thể thấy được rằng đó chỉ là một bức tranh.

Tuy nhiên, ở trong tình trạng hoảng loạn, một phán quyết lạnh lùng là không thể. Cuối cùng, hắn chạy theo hướng khác của hành lang để tránh bức tường.

Một nụ cười nở trên khuôn mặt của Tae-hyuk.

‘Như đã đoán trước, hắn đang chạy tới điểm C.’

Lần này, cậu mô phỏng giọng của Cho Kang-suk.

“Tôi sẽ bắt tên tội phạm đã vi phạm Luật Xâm Phạm Tình Dục Đặc Biệt! Cậu có quyền giữ im lặng, bất kì hành động chống cự nào sẽ được sử dụng để nêu trước tòa án. Cậu có thể chỉ định và thuê luật sư để biện hộ cho cậu khi cậu được hỏi. Nếu cậu không có tiền để thuê luật sự, cậu sẽ được chỉ định một người biện hộ cho cậu. Cậu biết được quyền của mình rồi chứ?”

Tae-hyuk nói lại những lời mà cậu từng thấy trong một bộ phim giống nhất có thể.

Đối phương phát hoảng trong khi Tae-hyuk đọc quyền Miranda phiên bản của cậu bằng giọng của Cho Kang-suk. Thông thường, những lời này chỉ được nói bởi cảnh sát sau khi bắt tội phạm. Nhưng như thế vẫn đủ để gây hoảng loạn cho đối phương.

Tên biến thái nghe thấy tiếng thét của Cho Kang-suk và bắt đầu chạy nhanh hơn.

‘Giờ thì, đi thẳng đi nào. Rồi mày sẽ thấy rất hạnh phúc.’

Tae-hyuk hít một hơi sâu trong khi quan sát đối phương đang chạy tới nơi mà cậu chuẩn bị trước.

Cậu không được tí lợi ích nào từ việc bắt tên tội phạm này. Tuy nhiên, cậu thấy vui khi dành thời gian để luyện tập Forgery ở đây. Chỉ như thế đã là đủ rồi.

‘Dù sao, lần này mình không nhận được kĩ năng nào cả….’

Dù cậu có nghĩ thế nào, X-ray Vision vẫn là một kĩ năng tốt.

Chỉ nếu như….

‘Một ngày nào đó, mình có thể sẽ lại có cơ hội. Dù thế nào, chẳng phải mình đã giải quyết vụ này rồi sao?’

Cậu cảm thấy cay đắng.

Đây là kết thúc cho sự kiện tên biến thái Trường trung học B. Tuy nhiên, thứ gì đó mà Tae-hyuk không tượng tượng ra được đã xảy ra vào lúc đó.

“Kyaaaaaak!”

Một tiếng hét của một người phụ nữ từ nơi mà tên biến thái đang chạy.

“A-Ai thế? Chẳng phải tất cả học sinh đều đang ở tòa nhà chính rồi sao?”

Học sinh A, B, C và D vẫn còn ở lại tòa nhà hoạt động đặc biệt chỉ là ảo giác tạo bởi Tae-hyuk. Có phải họ tự nhiên nhảy ra đời thật không?

“Đợi 1 chút. Đây là lần thứ 2 mình nghe thấy giọng đó…..Ah, Hana sunbae!”

Tae-hyuk nhận ra là cậu đã quên mất cô ấy.

Lee Hana sẽ tới Pháp sau khi tốt nghiệp. Bởi vì điều đó, cô có thể sống một cuộc sống nhàn hạ mà không phải tham gia tiết tự học vào buổi tối.

‘Nếu tôi có thời gian thì tôi sẽ quay lại để dạy cho đàn em dễ thương của mình.’

Cô rõ ràng đã nói điều đó.

Tae-hyuk chạy về phía trước với một khuôn mặt lo lắng. Lee Hana đang gặp nguy hiểm.

**

Tình hình đã chuyển hướng nghiêm trọng.

Tên biến thái thấy một nhân chứng đột nhiên xuất hiện và rút ra một món vũ khí.

Hắn là một tên đàn ông trung niên mặc một bộ com-lê, tạo ra vẻ hiền lành và tri thức. Một kẻ như thế là một tên biến thái….(Lưu manh giả danh tri thức is real :v)

Đối với Tae-hyuk, hắn là một kẻ lạ, tuy nhiên, Lee Hana có thể biết hắn là ai.

Lee Hana liếc qua lại giữa tên tội phạm và Tae-hyuk với một khuôn mặt tái mét.

Tên biến thái hỏi với một giọng run rẩy.

“T-T-Tôi, bây giờ, đang bị truy đuổi bởi cảnh sát, giữ im lặng, nếu không muốn bị thương, con tin.”

Lee Hana ngậm miệng và gật đầu.

Tae-hyuk nghiến răng. Tình hình thậm chí còn nguy hiểm hơn. Cậu không biết đối phương đang hoảng loạn sẽ sử dụng vũ khí để uy hiếp Lee Hana.

Con thỏ đã bị dồn vào chân tường.

‘Chết tiệt. Đây hoàn toàn là lỗi của mình nếu Sunbae bị thương!’

Tae-hyuk tắt kĩ năng Voice Modulation.

Rồi cậu tiến tới chỗ 2 người.

“Ajussi. Đừng phấn khích quá và nghe cháu này.”(Ajussi giống ouji-san hay ông chú. Chắc thế :v)

“C-Cậu là ai?”

“Một học sinh đi ngang qua.”

“B-Biến đi!”

“Chú có mang rất nhiều camera nên cháu có thể nói được sở thích của chú là gì. Thông qua điều 14 của Luật Xâm Phạm Tình Dục Đặc Biệt, một người sử dụng camera hay những phương pháp tương tự để ghi hình thân thể người khác mà không được phép vì khao khát tình dục sẽ bị nhận án tù 5 năm hoặc đền bù 10 triệu won.”

“Mày!”

“Tuy nhiên, hình phạt sẽ tăng gấp đôi nếu chú đe dọa hoặc làm thương một người bằng vũ khí. Vậy nên, tại sao chú không thỏa thuận với cháu nhỉ?”

“T-Tao biết! Đ*t cụ nó! Tao sẽ giết cả 2 tụi mày! không ai biết nếu tao chạy ngay đi sau khi giết tụi mày!”

Tên biến thái giờ đã biến thành kẻ sát nhân với vũ khí.

Tuy nhiên, lưỡi dao giờ đang nhắm vào Tae-hyuk thay vì Lee Hana.

‘Cho tới bây giờ, nó vẫn như kế hoạch.’

Kế hoạch A để bắt tên biến thái đã thất bại. Vẫn còn kế hoạch B.

Tae-hyuk chậm rãi tiến tới đối phương mà nói.

“Thật á? Vậy thì…”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện