Vì có cơ hội nói chuyện với đồng nghiệp của Masamune, thử điều tra chút xíu về cái nghề “tác giả light novel”

Đối tượng điều tra: Kusanagi Ryouki.

Giới tính: nam

Tuổi tác: không rõ (chừng hai mươi tuổi)

Địa chỉ: Khu Shinjuku, Tokyo.

Tác phẩm tiêu biểu: Pure Love

--- Cậu là tác giả light novel à?

Em về ngay đây ạ! Em mang cả cậu này đi luôn đây ạ! Em xin lỗi chị ạ!

--- Trước khi về, đề nghị cậu phối hợp cung cấp thông tin

….Eh?

Chừng hai phút sau mới có phản ứng.

--- Cảm ơn cậu đã phối hợp. Vậy, câu hỏi đầu tiên: tại sao cậu muốn trở thành tác giả light novel?

Tại sao nhỉ….

--- Trả lời thành thật sẽ có lợi cho cậu đấy.

Izumi, chị chú kinh khủng quá trời! Ánh mắt gì mà như muốn giết người thế này!

--- Chị? Tôi giống chị nó lắm à?

Không phải ạ?

--- Không. Sao, trả lời đi.

Em chọn làm tác giả light novel vì…cái nghề này có vẻ kiếm tiền khá nhanh, hơn nữa cũng thích. Công việc trước của tôi mệt quá, nên bỏ luôn. Ở nhà một thời gian, em trai cũng đã kiếm việc làm, bố mẹ cũng gây sức ép, sau đó còn mấy chuyện nữa nên bắt đầu viết truyện để xuất bản.

--- Nói thật rồi đó, câu trả lời rất có tác dụng

Hả?

--- Bút danh của cậu từ đâu ra?

Tên thật của em là ..Kusanagi cộng thêm…họ của em làm người ta liên tưởng đến ba thần khí, nên mới lấy bút danh Ryouki.[note882]

--- Làm tác giả light novel có lợi gì ?

Tiền, có tiền là có tất cả

--- Làm tác giả light novel có gì khiến cậu cảm thấy “chuyện này rất nghiêm trọng” hay không?

Biên tập viên mặt tối sầm là đáng sợ nhất

--- Cậu viết thể loại gì? Nói ngắn gọn xem nào.

Tình cảm lãnh mạn thuần khiết

--- Hả?

Em viết tình cảm lãnh mạn thuần khiết ạ…

--- (Nhìn quần áo đầy mùi rượu) nói thật sẽ tốt cho cậu đấy.

Em nói thật mà! Chị bất lịch sự quá!

--- Thế…để viết tình cảm lãnh mạn

Là phải viết “giấc mơ”. Viết ra những thứ “thực sự không thể xảy ra, nhưng nếu xảy ra được thì tốt quá” viết lại. Sau đó chia cho mọi người đọc. Nếu bán chạy, làm thành anime là tha hồ đếm tiền, OK?

--- Cậu thấy công việc này có ổn không?

Không.

--- Vì sao cậu khẳng định như vậy.

Nhìn em xem, ai còn nghĩ thế này là công việc ổn? Những thanh niên muốn trở thành tác giả nhìn bộ dạng em thế này, ai còn muốn làm? Có một câu em vẫn muốn nói: light novel đã sắp thoái trào rồi! Đi học đi!

--- Nếu đã là thế, sao cậu không tìm việc gì ốt hơn.

Vì đâm lao rồi, phải theo lao. Vì không thể quay đầu. Vì không có khả năng làm việc gì khác. Vì độc giả còn mong đợi quyển tiếp theo.

--- Những lời này rất có giá trị, mời về đi/

Chào chị, lần sau em sẽ chọn lúc chị đi vắng đến chơi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện