Trong khi cả nhóm đang bận rộn thử nghiệm xem liệu có thể dùng bảo bối thần kỳ của Doraemon để giảm bớt thời gian cần thiết cho Thần Khí của Kuntaku, Hajime lặng lẽ ngồi kiểm tr.a phần thưởng của mình.

Khác với đám bạn, cậu không nhận được một món Thần Khí cụ thể nào, nhưng điều đó không làm Hajime bận tâm.

Với tình trạng hiện tại, năng lực của Hajime vốn đã rất phức tạp và đa dạng. Một món Thần Khí nữa có thể không chỉ không giúp ích gì nhiều, mà còn khiến cậu bị phân tâm khi phải cân nhắc quá nhiều thứ. Bouwanko Kami, dường như thấu hiểu điều này, đã ban cho cậu một phần thưởng độc đáo hơn - Tri thức.

Thần đã đem mình một phần ít người biết tri thức chuyển vào trong cơ thể Hajime hạt giống Kỳ Tích. Điều này khiến hai cái siêu năng lực của nó tăng mạnh, đồng thời sinh ra mảnh thứ ba lá cây.

Đối với Phân Tính, thời gian cần thiết để phân tích, tính toán và mô phỏng được rút ngắn đáng kể, đồng thời sức lực tiêu hao cũng giảm đi rõ rệt. Còn về Cấy Ghép, thời gian tồn tại của những thứ cậu tạo ra đã kéo dài đáng kể, thậm chí có xác suất tạo ra những vật phẩm vĩnh viễn.

Sau một lúc chỉnh lý lại thu hoạch của mình, Hajime quay về tụ họp cùng nhóm bạn. Đến nơi, điều làm cậu bất ngờ là các bảo bối của Doraemon lại có tác dụng lên Thần Khí, dù trước đây chúng vốn được xem là thuộc cấp độ hoàn toàn khác biệt. Hajime ngồi xuống, lắng nghe Doraemon giải thích:

"Thực ra, bảo bối như Khăn Trùm Thời Gian của tớ vẫn có hiệu quả lên Thần Khí của Kuntaku. Nhưng hiệu quả bị giảm mạnh, chỉ còn lại 0,01% đồng thời sau khi sử dụng, bảo bối cũng bị hao mòn nghiêm trọng, chỉ dùng được trong mười phút rồi sẽ hư hỏng."

Nghe vậy, cả nhóm đều trầm tư suy nghĩ. Suneo, vốn nổi tiếng nhanh trí, lập tức lên tiếng:

"Vậy chẳng phải chúng ta có thể dùng Thần Khí của Doraemon để sửa chữa các bảo bối bị hỏng, rồi lại sử dụng chúng lên Thần Khí của Kuntaku sao? Nếu vận hành tốt, chẳng phải hiệu quả sẽ được duy trì liên tục?"

Cả nhóm bừng tỉnh, ai cũng nhìn về phía Doraemon và Kuntaku với ánh mắt đầy hy vọng. Trong khi đó, Hajime đứng một bên lặng lẽ tính toán trong đầu và càng nghĩ, cậu càng cảm thấy ý tưởng này có tiềm năng đáng sợ.

Cậu nhớ đến câu chuyện trong quá khứ khi Nobita dùng Khăn Trùm Thời Gian chỉ trong hơn nửa ngày đã khiến một hóa thạch trứng khủng long hơn 70 triệu năm tuổi quay lại trạng thái trứng sống, rồi nở ra Pisuke.

Nếu tính chi tiết, điều đó đồng nghĩa với việc mỗi phút Khăn Trùm Thời Gian đã lùi lại gần 97.000 năm. Ngay cả khi hiệu quả giảm xuống chỉ còn một phần vạn, thì mỗi phút nó vẫn có thể quay ngược gần 9,7 năm!

Nếu hiệu quả "lùi lại" này có thể áp dụng thì "tiến tới" cũng thành công, Thần Khí của Kuntaku sẽ trở nên cực kỳ khủng khiếp. Với tốc độ như vậy, cậu hoàn toàn có thể sản xuất 10 ly Rượu Thuốc mỗi ngày, thêm 1 ly Rượu Thiên Sứ mỗi ngày và chỉ cần 10 ngày để tạo ra 1 ly Rượu của Thần. Đó là con chưa nói đây là tốc độ cực hạn của Khăn Trùm Thời Gian.

Nhìn đám bạn đang hào hứng thử nghiệm, Hajime chợt nhận ra một điều quan trọng:

"Dù lý thuyết có vẻ hoàn hảo, thực tế chưa chắc đã trơn tru như vậy. Thần Khí và bảo bối thần kỳ đều mang tính chất khác nhau, cần thời gian để chúng kết hợp một cách hoàn chỉnh."

Dù vậy, chỉ riêng viễn cảnh này thôi cũng đủ để khiến cậu phải cảm thán. Lại nhìn vui sướng cả đám, Hajime cảm thấy mình tựa hồ đánh giá sai tiềm năng của các món Thần Khí, cũng như khả năng kết hợp và trí tượng tượng của đám bạn.

Sau một hồi trò chuyện và bàn bạc, cả nhóm quyết định bắt tay vào nhiệm vụ chính của ngày hôm nay: giải cứu vương quốc Bouwanko khỏi tay tên đại thần độc ác.

Thời gian không chờ đợi ai và vương quốc càng chịu sự cai trị của hắn, cả nhân loại lẫn cư dân Bouwanko đều càng thêm khốn khổ. Không ai muốn chậm trễ thêm nữa.

Khi bàn đến kế hoạch, nhóm cân nhắc nhiều phương án đột nhập vào vương cung. Nhưng Hajime, với kinh nghiệm chiến đấu từ thần chiến tranh, đưa ra ý kiến:

"Không cần quá rườm rà. Chúng ta có đủ bảo bối thần kỳ, thậm chí thêm cả Thần Khí. Đánh trực diện vừa nhanh vừa hiệu quả hơn là vòng vo tìm đường."

Hajime phân tích thêm, trong nguyên tác của câu chuyện, nhóm phải mượn sức của pho tượng thần để đối đầu với tên đại thần vì sức mạnh.

Nhưng bây giờ, với bảo bối thần kỳ của Doraemon và Thần Khí mới nhận được, họ đủ khả năng tấn công trực tiếp. Thậm chí, quân đội của tên đại thần cũng không phải vấn đề lớn gì.

Cả nhóm nghe lời Hajime, suy nghĩ một lúc rồi đều đồng tình. Họ nhanh chóng chuẩn bị và lái thuyền bay thẳng đến vương cung, không một chút chần chừ.

Trên đường đi, Kuntaku nhắc đến việc tìm gặp chú của mình, chú Brus, là đội trưởng đội bảo vệ hoàng gia của vương quốc - người có thể cung cấp thông tin quan trọng về tình hình bên trong. Tuy nhiên, tin dữ bất ngờ ập đến: chú ấy đã bị bắt giữ bởi đám tay sai của tên đại thần.

Điều này càng làʍ ȶìиɦ hình thêm nghiêm trọng. Không chỉ vậy, họ còn biết được một thông tin kinh hoàng hơn: tên đại thần chuẩn bị vào ngày mai, tổ chức hôn lễ để cưới công chúa Supiana - người yêu của Kuntaku. Hắn muốn danh chính ngôn thuận trở thành quốc vương mới, củng cố quyền lực của mình.

Nghe đến đây, cả nhóm đều bừng bừng tức giận. Shizuka siết chặt tay, Nobita hét lên:

"Không thể để hắn đạt được mục đích! Chúng ta phải cản hắn lại!"

Jaien và Suneo cũng đồng loạt lên tiếng ủng hộ. Kuntaku, với đôi mắt kiên định và trái tim đầy cảm xúc, nhấn mạnh:

"Nhân lúc mọi người đang chuẩn bị hôn lễ diễn ra, chúng ta không chỉ cứu công chúa mà còn bắt lấy tên đại thần!"

Trong màn đêm tĩnh lặng, Hajime nhận ra một vấn đề quan trọng trong kế hoạch tấn công trực diện: người dân vương quốc Bouwanko có thể trở thành con tin nếu không cẩn thận.

Tên đại thần Dabranda tuy không được người dân ủng hộ, nhưng hắn có trong tay những tay sai đắc lực - tướng quân Saberu và tiến sĩ Kosu. Cả hai đang kiểm soát chặt chẽ dân chúng, biến họ thành quân cờ trong âm mưu của hắn. Nếu không xử lý vấn đề này trước, kế hoạch tấn công có thể gặp bất lợi nghiêm trọng.

Sau khi suy xét kỹ, Hajime đề nghị một chiến lược mới. Cậu sẽ tự mình đi xử lý Saberu và Kosu, giải quyết các nguy cơ lớn nhất. Trong khi đó, nhóm Nobita sẽ đảm nhận nhiệm vụ giải cứu chú Brus - người có thể giúp ổn định tình hình dân chúng và phối hợp với họ.

Còn Kuntaku sẽ lén lút tiếp cận công chúa Supiana, xác nhận tình hình trong vương cung.

Dưới màn đêm, cả nhóm nhanh chóng chia nhau hành động. Hajime mượn từ Suneo Thần Khí bàn cờ, triệu hồi ba mươi sáu quân tốt.

Nhưng cậu không chỉ đơn thuần sử dụng chúng như quân cờ. Hajime sử dụng Trật Tự Thần Chức và Chiến Tranh Thần Chức để ban cho chúng sức mạnh vượt trội.

Trật Tự mang lại cho chúng lý trí, khả năng phân biệt thiện ác.

Chiến Tranh khiến chúng sở hữu thân thể không thể phá hủy và chiến lực vô song.

Sau khi nhận được mệnh lệnh, những quân cờ bắt đầu hành động, mười sáu binh lính giáp đen tách ra thành những bóng mờ lặng lẽ, hòa mình vào màn đêm, như những sát thủ săn tìm mục tiêu trong im lặng.

Trong khi đó, mười sáu binh lính giáp trắng xếp thành đội hình chỉnh tề, bước đi đồng loạt với tiếng bước chân vang vọng. Đội quân giáp trắng tiến thẳng về phía doanh trại của kẻ địch, như một lời thách thức công khai.

Còn Hajime đi riêng, hướng đến sào huyệt của tướng quân Saberu và tiến sĩ Kosu. Cậu biết, nếu không xử lý hai tên này ngay từ đầu, chúng sẽ trở thành trở ngại lớn cho kế hoạch của cả nhóm.

Trong bóng tối của nhà tù âm u, nhóm Nobita lặng lẽ tiến vào, mỗi người đều đội Mũ Đá Cuội mà Doraemon cung cấp, khiến họ trông không khác gì những viên đá vô tri dưới mắt đám lính canh. Không ai để ý tới sự hiện diện của họ khi họ thản nhiên đi qua từng hành lang chật hẹp, ẩm thấp.

Nobita cầm chặt hai khẩu súng lục của mình, cẩn thận nạp đạn gây mê vào một khẩu và đạn keo dính vào khẩu còn lại. Mỗi bước đi của cậu đều mang theo sự tập trung và lo lắng, nhưng ánh mắt cương quyết.

Bên cạnh cậu, Shizuka mở túi Thần Khí của mình, gọi ra một nhóm những người thợ tí hon. Chúng xuất hiện trong những bộ trang phục rực rỡ, trông giống như những mảnh vải nhỏ di động, nhưng đôi mắt sáng quắc cho thấy trí tuệ và sự nhạy bén đáng kinh ngạc.

Suneo và Jaien cũng căng thẳng, giữ Thần Khí của mình trong tay, sẵn sàng đối phó với bất kỳ tình huống bất ngờ nào.

Tiếng súng vang lên trong nhà tù. Nobita nổ phát súng đầu tiên, một viên đạn gây mê nhanh chóng hạ gục hai tên lính canh đang đi tuần. Tiếng chân của chúng khựng lại, rồi cơ thể ngã gục xuống đất mà không gây ra tiếng động lớn.

Nobita nhắm bắn chính xác đến mức không ai kịp phát hiện chuyện gì xảy ra. Những tên cai ngục khác cũng nhanh chóng bị đạn keo dính khóa chặt vào vị trí, bất lực nhìn nhóm Nobita đi qua, rồi bị cậu dùng đạn gây mê xử lý.

Những người thợ tí hon nhanh chóng chia thành hai nhóm. Một nhóm tập trung tìm chìa khóa để mở cửa nhà tù, trong khi nhóm còn lại lục soát từng buồng giam, dựa trên mô tả của Kuntaku về chú Brus.

Từng sinh vật bé nhỏ này chỉ cao khoảng mười centimet, nhưng di chuyển linh hoạt và làm việc với tốc độ đáng kinh ngạc, như những bóng ma len lỏi khắp nơi.

Shizuka cúi xuống, nhìn một người thợ tí hon vừa lôi ra từ túi một chùm chìa khóa cũ kỹ, rồi lại thấy một nhóm khác nhanh chóng kéo tay nhau ra hiệu tìm được chú Brus. Cô mỉm cười nhẹ nhõm, thưởng cho chúng bằng năm hộp sữa chua mà cô đã chuẩn bị sẵn trong túi. Những sinh vật nhỏ bé reo hò vui vẻ, nhưng vẫn không quên tiếp tục công việc.

Từ xa, Jaien và Suneo dõi theo sát sao, giữ vững vị trí phòng thủ. Suneo triệu hồi một quân xe từ Thần Khí của mình, đặt nó chặn đường ngục tối để đề phòng quân tiếp viện của địch. Jaien, với đôi bao tay Thần Khí, đứng ở cửa chính như một bức tường chắn bất khả xâm phạm

Nhóm Nobita nhanh chóng tìm được chú Brus, người đang bị giam cầm trong buồng giam sâu nhất. Hắn trông kiệt sức và hốc hác, nhưng đôi mắt vẫn sáng lên sự cảnh giác. Khi thấy nhóm Nobita, Brus không lập tức tỏ ra vui mừng mà ngược lại, khuôn mặt ông tràn đầy nghi ngờ.

"Ta không biết các ngươi là ai. Sao ta có thể tin rằng các ngươi không phải tay sai của Dabranda, muốn moi thông tin từ ta?" Brus lạnh lùng nói, ánh mắt dò xét từng người trong nhóm.

Cả nhóm thoáng bối rối, nhưng Suneo nhanh trí, rút ra từ túi mình một chùm lông trắng - chính là lông của Kuntaku. "Đây là của Kuntaku." cậu nói, đưa nó đến gần Brus.

"Nếu chú thực sự biết cậu ấy, chắc hẳn chú sẽ nhận ra."

Brus hít một hơi thật sâu, ánh mắt lóe lên một tia hy vọng. "Quả nhiên là mùi của Kuntaku. Nhưng làm sao ta biết các ngươi không đánh cắp nó để lừa ta?"

Nobita bước lên, giọng điềm tĩnh: "Chúng cháu là bạn của Kuntaku. Chúng cháu đã cùng cậu ấy trải qua rất nhiều thử thách để đến được đây. Cháu sẽ kể lại toàn bộ những gì đã xảy ra, chú hãy tự đánh giá."

Nobita bắt đầu kể lại hành trình đầy gian nan: từ những khu vực không tưởng, đến những trận chiến trên hòn đảo, những thử thách trí tuệ và lòng kiên nhẫn, đến những khó khăn tưởng chừng không thể vượt qua trên đảo thiên sứ.

Nobita kể với sự chân thành, ánh mắt cậu sáng lên khi nói về quyết tâm của nhóm, về tình bạn và sự tin tưởng đã gắn kết họ.

Brus lắng nghe từng lời, vẻ mặt dần dịu lại. Khi Nobita kể xong, hắn trầm ngâm một lúc lâu, rồi gật đầu: "Những gì các cháu nói, thoạt nghe có vẻ như những câu chuyện cổ tích. Nhưng trong ánh mắt của các cháu, ta không thấy sự giả dối."

"Có lẽ đây là cơ hội cuối cùng của ta và vương quốc này. Ta tin các cháu."

Cả nhóm thở phào nhẹ nhõm. Nhưng Brus không dừng lại ở đó.

"Nếu các cháu thực sự muốn giúp ta, ta cần các cháu làm thêm một việc. Trong nhà tù này, có rất nhiều người từng là bộ hạ trung thành của ta cùng đức vua, hoặc là những người dám đứng lên phản đối Dabranda. Họ là những người mà ta có thể tin tưởng và nếu chúng ta muốn lật đổ hắn, họ sẽ là nguồn lực quý giá."

Nobita gật đầu: "Chú cứ nói, chúng cháu sẽ thả họ ra."

Brus mỉm cười, một nụ cười hiếm hoi sau nhiều ngày bị giam cầm.

"Cảm ơn các cháu. Hãy đi dọc theo các hành lang bên trái và bên phải của nhà tù. Tất cả những người mà ta tin tưởng đều ở đó. Nhưng hãy cẩn thận, Dabranda đã cài cắm những tên chỉ điểm. Đừng để họ gây rắc rối."

Shizuka ngay lập tức triệu hồi những người thợ tí hon từ Thần Khí của mình. Nhóm nhỏ bé ấy, nhanh nhẹn và lanh lợi, nhanh chóng tỏa ra theo chỉ dẫn của Brus, tìm và mở khóa những buồng giam. Trong khi đó, Nobita, Suneo, Jaien và Doraemon cảnh giác đứng canh gác, đề phòng bất kỳ sự tấn công bất ngờ nào.

Từng người một, các tù nhân được thả ra. Họ ban đầu còn ngờ vực, nhưng khi thấy Brus bước ra từ buồng giam và nghe ông xác nhận, tất cả đều dồn lại, ánh mắt tràn đầy hy vọng. Trong bóng tối u ám của nhà tù, một ánh sáng mới bắt đầu lóe lên - ánh sáng của niềm tin và sự đoàn kết.

Trong khi đó, hành trình của Kuntaku thì không mấy suôn sẻ, cậu bắt gặp tên Dabranda đang tiến về phòng công chúa, bên cạnh hắn có vài tên lính canh đi theo. Cậu không khỏi trầm tư, dựa vào Mũ Đá Cuội của Doraemon, thân ảnh của cậu bị xem nhẹ hoàn toàn, đây là cơ hội ngàn năm có một để ám sát hắn.

Kuntaku lặng lẽ theo sát Dabranda, từng bước chân của cậu như tan vào bóng tối nhờ Mũ Đá Cuội che giấu. Ánh mắt sắc bén của Kuntaku không rời khỏi lưng tên đại thần, cậu quan sát từng cử động, chờ đợi thời cơ tốt nhất để hành động. Khi Dabranda ra lệnh cho lính canh đứng ngoài cánh cửa, Kuntaku biết rằng thời cơ đã đến.

Dabranda bước vào cung điện của công chúa Supiana, giọng nói ngạo mạn vang lên: "Công chúa, nàng hãy từ bỏ hy vọng. Tên hoàng tử Kuntaku đã ch.ết, vương quốc này giờ là của ta."

Kuntaku nghe những lời ấy, trong lòng dâng lên ngọn lửa giận dữ. Cậu siết chặt thanh kiếm vừa lấy từ một tên lính, hít sâu một hơi để kiềm chế cảm xúc. Cậu lặng lẽ tiến vào, bước đi nhẹ nhàng như mèo, đôi mắt chăm chăm nhìn vào mục tiêu trước mặt.

Cậu biết trên người hắn sợ là có không ít bảo mệnh trang bị, vì vậy cậu cần phải liên hoàn tấn công vào hắn các điểm yếu, không cho hắn bất kỳ cơ hội lật bàn nào.

Dabranda đứng đối diện công chúa Supiana, ánh mắt hắn đầy vẻ chiếm hữu. "Hãy chấp nhận số phận, nàng sẽ trở thành hoàng hậu của ta."

Ngay lúc Dabranda đưa tay định chạm vào công chúa, Kuntaku không thể kiềm chế được nữa. Cậu lao tới từ phía sau, nhắm thẳng vào vị trí yếu nhất của hắn - giữa hai chân - và đâm mạnh. Thanh kiếm xuyên qua quần áo của Dabranda, khiến hắn gục xuống trong cơn đau dữ dội. Dabranda hét lên một tiếng khàn đặc, quỳ xuống sàn, tay ôm chặt lấy vết thương.

Kuntaku không dừng lại. Cậu nhanh chóng rút kiếm ra, nhắm tiếp vào cổ và tim của Dabranda. Nhưng như cậu dự đoán, lớp giáp dưới áo của hắn quá chắc chắn, chỉ để lại vài vết xước sâu trên bề mặt. Dabranda chống tay xuống đất, cố gắng lết ra xa, miệng nhấp nháy, muốn kêu cứu.

"Công chúa, tránh xa hắn ra!" Kuntaku hét nhẹ lên, vừa nói vừa vung kiếm bảo vệ. Công chúa Supiana run rẩy gật đầu, lùi lại góc phòng.

Không thể kết liễu Dabranda ngay lập tức, Kuntaku đổi chiến thuật. Cậu nhanh chóng quật ngã hắn xuống sàn, dùng dây trói chắc chắn buộc chặt tay chân hắn lại.

"Ngươi sẽ không thoát được đâu, Dabranda," Kuntaku gằn giọng, ánh mắt lạnh lẽo như băng.

Dabranda không thể phản kháng, chỉ có thể rít lên trong cơn đau. Kuntaku quay sang công chúa, nói nhỏ: "Công chúa, xin hãy giữ im lặng. Tôi sẽ xử lý đám lính canh bên ngoài."

Nói xong, Kuntaku bước ra khỏi phòng, để lại Dabranda bị trói chặt và công chúa Supiana đầy lo lắng nhưng ánh mắt đã lóe lên tia hy vọng.

Khi nhóm bạn Nobita cùng những người khác chiếm đóng được vương cung, cảnh tượng trước mắt là những chiến trường vừa mới quét sạch, xác lính địch nằm rải rác, vết tích của các trận chiến vẫn còn lưu lại trên tường và sàn nhà. Hajime đứng ở đó, nhìn nhóm bạn vừa trở về, gật đầu nhẹ như một lời công nhận công lao của họ.

Hajime hồi tưởng lại trận chiến vừa qua. Hai đối thủ chính của cậu, tướng quân Saberu và tiến sĩ Kosu, mang lại những thách thức không nhỏ.

Tướng quân Saberu với kiếm thuật sắc bén đã khiến cậu mất không ít thời gian để hạ gục. Mặc dù kiếm thuật không quá đặc biệt, nhưng sự bền bỉ và ý chí chiến đấu của hắn ta đáng để ghi nhận.

Ngược lại, tiến sĩ Kosu lại là một đối thủ khó chịu hơn nhiều. Những đạo cụ nhỏ nhưng hiệu quả trên người hắn, cùng hàng loạt bẫy trong căn cứ, khiến Hajime phải cẩn thận từng bước.

Có lúc, hắn gần như đã trốn thoát khỏi tay cậu nhờ những chiêu trò đầy mưu mẹo. Nhưng cuối cùng, Hajime đã sử dụng niệm lực để vô hiệu hóa những đạo cụ và bắt sống hắn.

Sau khi xử lý xong hai tên cốt cán, nhóm bạn cũng hoàn thành nốt nhiệm vụ của mình. Tên Dabranda và toàn bộ tay sai của hắn bị bắt giam, chờ ngày xét xử.

Công lý được khôi phục và sự trong sạch của hoàng gia được trả lại. Người dân của vương quốc Bouwanko nhanh chóng tập trung tại quảng trường lớn, chứng kiến phiên thẩm phán công khai. Họ reo hò, ca tụng công chúa Supiana, hoàng tử Kuntaku và nhóm anh hùng đến từ thế giới khác.

Nhóm bạn trở thành những anh hùng được tôn vinh tại vương quốc Bouwanko. Họ được phong tước quý tộc và nhận được vô số phần thưởng quý giá: tiền tài, trang sức, đất đai và cả danh hiệu cao quý.

Kuntaku, giờ đây với tư cách là người thừa kế ngai vàng, còn đề nghị nhóm làm đại diện chính thức cho liên minh giữa nhân loại và vương quốc Bouwanko. Lời đề nghị này được chấp thuận trong tiếng vỗ tay vang dội từ người dân.

Nhưng Hajime lại khác biệt.

Khi mọi người hòa mình vào những bữa tiệc mừng công và chúc tụng, Hajime lặng lẽ rời khỏi không khí náo nhiệt. Trong lòng cậu, những vinh quang này không có nhiều ý nghĩa. Điều cậu bận tâm là cảm giác kỳ lạ trong cơ thể.

Hajime không thể trì hoãn lâu hơn. Cậu cần tìm Koya Kami, người đã hứa sẽ dạy cậu những điều cần thiết để làm chủ sức mạnh của mình. Trong lòng Hajime, ngoài sự tò mò, còn có một chút lo lắng không thể diễn tả. "Liệu những gì thần muốn dạy sẽ thay đổi mình như thế nào?" Hajime tự hỏi, rồi quay lưng, rời xa những tiếng hò reo để bước vào một hành trình mới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện