"Như vậy, lý do mà ngươi ẩn nấp là gì?"

Hajime nheo mắt nhìn Dabranda đứng trước mặt mình, giọng nói không có chút lơ là nào.

Mặc dù đã sơ bộ xác định lập trường của đối phương, nhưng cậu vẫn cẩn thận dò hỏi, để đảm bảo không mắc bất kỳ sai lầm nào.

Khoảng nửa giờ trước, Hajime và nhóm Nobita vừa mới tập hợp lại, sau đó cậu lại thu thập thêm nhiều thông tin từ những tù nhân được giải cứu.

Đang lúc cả nhóm bàn bạc kế hoạch tiếp theo, thì Kuntaku quay về, dáng vẻ mệt mỏi và tâm trạng nặng nề.

Cậu ngồi xuống, giọng khàn khàn kể lại tất cả những gì vừa biết được từ Dabranda.

Khi câu chuyện dần sáng tỏ, cả nhóm Hajime và Nobita đều chấn động, không thể ngờ rằng thủ phạm gây ra địa ngục trần gian này lại chính là vương thất.

Nguồn thông tin duy nhất của cả nhóm về vương quốc Bouwanko là từ Kuntaku của vũ trụ này. Lại do có hảo cảm với vương quốc Bouwanko trong vũ trụ của mình, cả nhóm đã bỏ qua nhiều chi tiết bất thường, không hề cảnh giác trước sự khác biệt.

Giờ đây, Hajime nhận ra rằng cả nhóm đã bị chính định kiến của mình đánh lừa.

Còn về lý do Kuntaku của vũ trụ này không biết gì về tội ác của gia tộc mình, thì mọi chuyện vốn đã nói.

Cậu ấy là một vương tử xa, không thuộc hàng thừa kế trực tiếp, tính cách lười biếng, ham hưởng lạc, đầu óc đơn giản và vô trách nhiệm.

Cuộc sống của cậu ấy chỉ xoay quanh vui chơi và hưởng thụ, ít khi quan tâm đến chính sự hay tình hình đất nước. Điều đó khiến cậu trở thành kẻ ngoài lề trong chính gia đình mình, không biết được mặt tối của vương quyền.

Sau khi nghe Kuntaku kể lại toàn bộ câu chuyện, cả nhóm Hajime và Nobita đều chấn động. Không ai nghĩ rằng vương thất lại chính là thủ phạm gây ra địa ngục trần gian này.

Cả nhóm ở lại an ủi hai cái Kuntaku đang thất thần, tâm trạng còn chưa thể ổn định. Trong khi đó, Hajime quyết định đi tìm Dabranda để hỏi rõ thêm vài chuyện.

Đó là lý do bây giờ, cậu đứng trước mặt Dabranda, trong ánh mắt có chút thận trọng lẫn quyết đoán.

Dabranda thoáng trầm ngâm, chưa vội trả lời. Hắn quan sát Hajime, rồi khẽ gật đầu trong lòng. Dựa theo tính cách và vai trò mà Hajime thể hiện trong nhóm, Dabranda đoán rằng cậu có thể là đội trưởng hoặc ít nhất là người có quyền quyết định lớn.

Nếu có thể kéo nhóm Hajime vào thế lực quân giải phóng, thì khả năng thắng trận sẽ nghiêng về phía họ.

Chỉ là...

Dabranda lại nhìn kỹ hơn vào Hajime. Trước mặt hắn là một cậu bé chỉ cao khoảng 1m3, vóc dáng nhỏ nhắn như học sinh tiểu học, mà thực tế cả nhóm Nobita cũng đều là học sinh tiểu học.

Dù đã tận mắt chứng kiến sức mạnh của nhóm Nobita, nhưng sâu trong lòng, Dabranda vẫn không khỏi hoài nghi.

Hắn tự hỏi liệu bọn họ có thể thật sự giải quyết được vấn đề này hay không.

Ngoài ra, trong tâm trí Dabranda cũng tràn ngập sự mệt mỏi và băn khoăn. Để có được chiến thắng, họ đã phải trả giá quá nhiều.

Hắn nhớ về những đồng đội đã ngã xuống, những hy sinh vô nghĩa chỉ để đổi lấy một tia hy vọng mong manh. Bao nhiêu người đã ch.ết, rồi bao nhiêu thứ đã mất đi.

Ngay cả khi có được thắng lợi cuối cùng, Dabranda cũng không chắc kết quả sẽ ra sao.

Hắn tự hỏi, liệu sau khi lật đổ vương thất, liệu cuộc chiến có thật sự chấm dứt, hay chỉ là khởi đầu cho một vòng luân hồi mới.

Nếu đến lúc đó, những người từng đứng lên bảo vệ đồng bào, liệu có một ngày nào đó lại trở thành những kẻ áp bức mới? Liệu có phải chính họ sẽ giơ đao về phía những anh em đã cùng mình chiến đấu?

Những suy nghĩ ấy cứ quẩn quanh trong đầu, khiến Dabranda cảm thấy nặng trĩu.

Cuối cùng, Dabranda khẽ thở dài, giọng nói khàn khàn:

"Ngày ám sát hôm đó, ta đã thành công giết ch.ết hầu hết vương thất... trừ một người."

Hajime thoáng băn khoăn, nhíu mày hỏi: "Kuntaku?"

Dabranda lắc đầu, ánh mắt thoáng vẻ phức tạp:

"Không. Hắn là em trai của nhà vua đương nhiệm. Hôm đó, hắn ra ngoài chơi nên đã để một người hầu giả dạng mình đến dự tiệc."

Hajime im lặng, không chen ngang, chỉ chăm chú lắng nghe.

Dabranda tiếp tục, giọng nói mang theo chút cay đắng:

"Quân giải phóng hôm đó đã giành được chiến thắng. Ta đã tiêu diệt gần hết đám cầm quyền và những quý tộc tàn ác. Nhưng... lại để hắn chạy thoát."

Hắn dừng lại một chút, ánh mắt như xuyên thấu không gian, nhìn về một nơi xa xăm:

"Nếu hắn chỉ là một vương tộc bình thường, ta đã không cần phải cẩn thận đến vậy. Nhưng sau khi tìm đọc một số tài liệu bí mật của vương thất, ta mới biết được sự thật kinh hoàng..."

Hajime nhíu mày, không phát biểu gì.

"Vương thất... còn giữ một con bài chưa lật. Đội Quân Cổ Đại, hay còn gọi là Đội Quân Thần Ban."

Nghe vậy, Hajime trầm ngâm, trong đầu bắt đầu suy đoán. Cậu mơ hồ nhận ra ý nghĩa của cái tên ấy.

Dabranda thoáng bất ngờ khi thấy Hajime vẫn bình tĩnh như vậy. Hắn tiếp tục nói:

"Ta không biết chính xác đội quân đó là gì, nhưng qua các tài liệu, chúng được miêu tả là có đủ sức san phẳng toàn bộ trái đất. Dù không rõ độ tin cậy của thông tin, ta cũng không dám đánh cược."

Ánh mắt hắn trở nên nặng nề, giọng nói nhỏ dần: "Vì vậy, ta đã lên kế hoạch giả ch.ết."

Nói đến đây, Dabranda khẽ dừng, như hồi tưởng lại những ký ức đau đớn.

"Ta biết trong quân giải phóng có một bộ phận người đi theo ta chỉ vì dã tâm của mình. Cũng có một số là nội gián do các phe trong đó có cả vương thất cài vào."

Đôi mắt Dabranda thoáng lên vẻ cay đắng:

"Nhưng điều khiến ta không ngờ... Saberu và Kosu lại thực sự phản bội."

Giọng hắn trở nên nghẹn ngào, pha chút tức giận nhưng nhiều hơn là đau khổ:

"Ngày hôm đó, ta đã nghĩ mình sẽ ch.ết. Khi mọi thứ sắp kết thúc, khi cái ch.ết gần kề, ta đã... mơ thấy thần."

Hajime hơi mở miệng, ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc.

Dabranda cúi đầu, giọng nói mang theo chút run rẩy:

"Ta không biết đó có phải là ảo giác không... nhưng thần đã cứu ta từ cõi ch.ết. Ta có rất nhiều điều muốn hỏi ngài, nhưng ngài chỉ để lại hai chữ: "Núp" và "Chờ" rồi biến mất."

Hajime im lặng, cảm giác như vừa tìm thấy một mắt xích quan trọng.

Dabranda ngẩng đầu, ánh mắt chất chứa sự mệt mỏi:

"Từ đó, ta hiểu rằng mình phải tiếp tục sống, dù chỉ là trong bóng tối. Ta không thể hành động tùy tiện. Nếu làm sai một bước, tất cả những gì chúng ta đã hy sinh sẽ trở nên vô nghĩa."

Sau một lát điều chỉnh cảm xúc, Hajime và Dabranda bắt đầu bàn luận về vấn đề của Kuntaku.

Dabranda là người mở lời trước, giọng nói mang theo chút khó hiểu:

"Ta không hiểu lắm về chuyện của Kuntaku. Hắn vốn là người để ta cho rằng vương tộc còn có thể cứu được. Nhưng sau đó, ta lại phát hiện ra Kuntaku là trường hợp duy nhất trong vòng trăm năm qua."

Hắn ngừng một chút, như đang nhớ lại:

"Sau khi xây dựng quân giải phóng thành công, ta phải tập trung chỉ huy, nên không còn để ý nhiều đến hắn. Rồi một ngày, hắn đột ngột biến mất. Ta rất lo lắng, nghĩ rằng hắn bị ám sát vì bị coi là người thân cận của ta. Từ đó đến nay, ta chưa từng gặp lại hắn... cho đến khi các ngươi xuất hiện."

Nghe vậy, Hajime hơi trầm ngâm, sau đó kể lại những gì mình biết từ Kuntaku:

"Theo phía chúng tôi biết, có thông tin rằng ngươi đã bị quyền lực và dã tâm làm mờ lý trí. Ngươi lợi dụng thân phận là thầy của Kuntaku để tiếp cận trung tâm vương thất, thao túng các nghi thức quan trọng của quốc gia, giành quyền kiểm soát quân đội, từng bước làm suy yếu nội bộ, cuối cùng giết sạch vương tộc để cướp ngôi."

Dabranda nhíu mày, gương mặt lộ vẻ nghi ngờ và bối rối.

Hajime tiếp tục:

"Kuntaku kể rằng sau khi sự việc xảy ra, cậu ấy được một người hầu và vệ binh hoàng gia báo tin rồi bảo vệ, đưa cậu ấy sang nước khác, cụ thể là Nhật Bản để tránh nạn."

Dabranda nghe xong, trầm ngâm một lúc. Cả hai đều nhận ra rằng có điều gì đó không đúng. Rõ ràng, người hầu báo tin kia chắc chắn có vấn đề.

Nhưng nếu đó là một cái bẫy, thì mục đích của nó là gì?

Hajime suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng:

"Nếu mục đích chỉ là giữ lại huyết thống hoàng tộc, thì việc đưa Kuntaku sang nước ngoài là không cần thiết. Dù có muốn ẩn giấu thân phận, giữ cậu ấy ở trong nước vẫn dễ dàng bảo vệ hơn, còn tránh được nguy cơ thất lạc."

Dabranda cũng gật đầu, đồng tình:

"Đúng vậy. Nếu chỉ muốn bảo vệ, giữ hắn ở lại trong nước là an toàn nhất. Ta và Kuntaku vốn có quan hệ thân thiết, sẽ không đối hắn ra tay, nếu thật sự muốn trốn tránh, sống yên ổn trong vùng nông thôn hay khu vực ít người chú ý là hoàn toàn có thể."

Hajime nheo mắt, giọng nói có chút nghi ngờ:

"Trừ khi... có ai đó cố tình sắp đặt để Kuntaku rời khỏi đất nước. Việc đưa cậu ấy sang nước khác, là để cắt đứt hoàn toàn mối liên hệ với vương quốc?"

Dabranda suy nghĩ một lúc, ánh mắt trở nên sâu thẳm:

"Nếu vậy, có lẽ Kuntaku không phải là người cần được bảo vệ, mà là người bị loại bỏ."

Hajime gật đầu, nhưng vẫn còn một điều khiến cậu băn khoăn:

"Nhưng nếu đã muốn loại bỏ, tại sao không giết luôn? Đưa cậu ấy đi xa như vậy, chẳng phải là quá rủi ro sao?"

Dabranda siết chặt nắm tay, giọng nói khàn đục:

"Có lẽ là tên em trai của vua hoặc trong nội bộ quân giải phóng, muốn giữ lại hắn như một con bài dự phòng. Nếu vương quốc rơi vào tay quân giải phóng, họ có thể dùng Kuntaku như một biểu tượng để phục hưng. Còn nếu quân giải phóng thất bại, cậu ấy cũng sẽ không là mối đe dọa."

Cả hai rơi vào trầm tư. Rõ ràng, câu chuyện về Kuntaku không đơn giản như vẻ ngoài. Có quá nhiều bí mật ẩn giấu phía sau, và ai đó đã dàn dựng một kế hoạch đầy toan tính.

Đột nhiên, Hajime nhớ tới sợi dây chuyền mà Kuntaku của vũ trụ mình luôn mang theo. Đó là một món đồ đặc biệt, chỉ có thành viên vương tộc mới có thể điều khiển.

Ý nghĩ bất chợt lóe lên trong đầu cậu. Nếu Đội Quân Cổ Đại cùng món đồ đó tương đồng thì chẳng phải đều cần người trong vương tộc mới có thể điều khiển...

Hajime lập tức đem suy đoán của mình nói cho Dabranda. Vừa nghe xong, sắc mặt của Dabranda trở nên tái nhợt, hắn nhanh chóng ra lệnh cho ba thuộc hạ đứng bên cạnh mình:

"Đi! Bảo vệ Kuntaku! Đảm bảo cậu ấy không bị bất kỳ ai tiếp cận!"

Nhìn thấy Dabranda phản ứng mạnh mẽ như vậy, Hajime cũng không khỏi căng thẳng. Nếu suy đoán của cậu là thật, thì Đội Quân Cổ Đại có khả năng chỉ có người mang dòng máu hoàng gia mới có thể điều khiển.

Vậy thì, người hưởng lợi nhiều nhất lúc này chính là em trai của đức vua. Nhưng khi Kuntaku quay trở lại, quyền điều khiển sẽ bị phân tán.

Trong đầu Hajime thoáng qua hàng loạt suy nghĩ, cậu không hiểu vì sao Kuntaku lại không bị ám sát từ đầu, mà thay vào đó lại bị đưa ra nước ngoài.

Lý do này khiến Hajime có chút hoang mang. Nếu muốn loại bỏ mối nguy, thì giết Kuntaku là cách làm đơn giản nhất.

Tại sao phải đẩy cậu ấy sang nước khác để tự sinh tự diệt?

Trong lúc suy nghĩ, Hajime bất chợt nhận ra một khả năng. Có thể có một quy tắc ngầm nào đó giữa các thành viên vương tộc, rằng vương tộc không được trực tiếp đối đầu, chém giết lẫn nhau.

Tuy nhiên, nếu người ngoài ra tay, thì lại không bị coi là vi phạm.

Càng nghĩ, Hajime càng cảm thấy giả thuyết này có lý. Nếu thật sự có luật bất thành văn như vậy, thì việc đẩy Kuntaku ra nước ngoài là để lợi dụng điều này. Nếu Kuntaku ch.ết vì tai nạn hay bị người ngoài sát hại, thì người kia không cần phải gánh trách nhiệm.

Dabranda cũng bắt đầu suy ngẫm, ánh mắt trở nên sắc bén hơn:

"Nếu đúng là như vậy... thì tên đó đã tính toán rất kỹ từ sớm. Đẩy Kuntaku ra nước ngoài, vừa tránh được vi phạm luật, vừa khiến hắn không thể quay về tranh đoạt quyền lực. Nhưng nếu Kuntaku trở về, đặc biệt trong lúc tình hình bất ổn, quyền điều khiển Đội Quân Cổ Đại sẽ bị chia cắt..."

"Không thể để Kuntaku bị bắt hoặc bị giết. Nếu quyền điều khiển Đội Quân Cổ Đại rơi vào tay kẻ đó, mọi thứ sẽ kết thúc."

Bỗng nhiên, từ phía nhóm Nobita vang lên một tiếng nổ lớn, âm thanh vang rội khắp khu vực.

Hajime và Dabranda lập tức chạy ra ngoài, thì nhìn thấy quân giải phóng đang giao chiến với một nhóm quân đội khác.

Rõ ràng, quân giải phóng rơi vào thế yếu, bởi lực lượng của họ phần lớn là tù nhân vừa được giải cứu, không có trang bị vũ khí đầy đủ. Trong khi đó, quân đội đối phương lại trang bị vũ khí nóng hiện đại, từng loạt đạn bắn ra như mưa.

Dabranda khẽ nghiến răng, trong lòng thầm than:

"Không ổn rồi... Đó là đội quân người chó cải tạo do Saberu và Kosu tạo ra. Chúng có sức chiến đấu gấp hai mươi lần binh sĩ bình thường. Nhưng vì quá trình cải tạo quá tàn bạo, gây ra vô số cái ch.ết, ta đã ra lệnh cấm vĩnh viễn. Không ngờ bọn chúng lại lén thực hiện sau lưng ta."

Không kịp nghe hết lời giải thích, Hajime đã lao thẳng về phía chiến trường.

Đúng lúc đó, một tiếng gầm vang dội như cuồng phong từ hang động thổi ra:

"Cút cho ta!!!"

Cả Hajime và Dabranda cùng ngoảnh lại, thì thấy Jaien đã kích hoạt Thần Khí, biến thành một người khổng lồ cao trăm mét. Toàn thân cậu lấp lánh như pha lê, trông như một ngọn núi di động.

Những loạt đạn từ đám lính va chạm vào cơ thể kim cương, tạo ra những tia lửa nhưng không hề gây tổn thương.

Jaien đứng hiên ngang giữa chiến trường, giọng gầm như sấm rền, khiến nhiều binh lính hoảng sợ.

Tuy nhiên, thiết kế gấp khúc của thủ đô hạn chế cử động của Jaien.

Cộng thêm trạng thái này vốn nặng nề, chậm chạp nên dù uy hϊế͙p͙ được đối phương, cậu vẫn chưa thể áp đảo hoàn toàn.

Nhưng Jaien không đơn độc.

Hai cái Nobita từ hai bên nhảy ra, mỗi người cầm một Thần Khí khẩu súng. Cả hai khai hỏa, từng viên đạn bay lượn trong không trung, uốn lượn theo những quỹ đạo kỳ lạ, nhắm thẳng vào binh lính đối phương.

Đạn bay tới đâu, binh lính ngã gục tới đó, khiến đội hình đối phương bắt đầu rối loạn.

Trong khi đó, hai cái cũng Suneo điều khiển Thần Khí của mình, chỉ thấy một loạt quân cờ được thả ra, từng quân mang hình dạng chiến binh xông lên tiêu diệt đám lính, tạo thành một lá chắn di động bảo vệ quân giải phóng.

Hai cái Shizuka không tham gia tấn công mà tập trung chăm sóc những người bị thương, đưa họ về phía sau để sơ cứu. Cả hai đều bình tĩnh và kiên nhẫn, không để tình hình hỗn loạn làm rối trí.

Còn lại hai cái Doraemon thì sử dụng Bảo Bối của mình để khống chế những tên lính đã bị đánh ngã.

Hajime từ trên không lao xuống, tung ra một cú đấm phủ niệm lực, đập thẳng vào mặt đất tạo ra một vụ nổ năng lượng, hất tung cả đám lính trong phạm vi rộng.

Cậu dùng niệm lực điều khiển cát đen quấn quanh, tạo thành tường chắn, ngăn chặn làn đạn từ phía đối phương. Đồng thời, cát đen biến thành hàng trăm mũi thương, liên tục đâm xuyên vào đội hình địch.

Quân giải phóng được tiếp sức, tinh thần lên cao, lập tức phản công mạnh mẽ.

Nhìn thấy lực lượng của mình bị đẩy lùi, đám người chó cải tạo vẫn không hề nao núng. Ánh mắt của chúng vẫn trống rỗng, như những cỗ máy chiến đấu không cảm xúc.

Dabranda cũng tham gia chiến đấu, hắn hai tay hai súng xử từng tên một, nhưng gương mặt trầm trọng:

"Bọn chúng đã hoàn toàn mất đi lý trí. Saberu và Kosu không chỉ cải tạo cơ thể, mà còn xóa bỏ cả ý thức. Bọn chúng giờ chỉ là những con rối, chiến đấu đến khi kiệt sức mới dừng lại."

Hajime nghiến răng, ánh mắt lóe lên sát ý:

"Nếu vậy... thì phải dứt khoát tiêu diệt. Không thể để chúng phá tan phòng tuyến."

Hajime thu lại chút lòng nhân từ còn sót lại trong mình, ánh mắt trở nên sắc lạnh. Không chần chừ, cậu hành động ngay lập tức.

Phía sau cậu, hồ lô đen bùng lên mạnh mẽ, từ bên trong phun ra những đợt sóng cát đen cuồn cuộn, cuốn thẳng về phía đám người chó cải tạo. Cát đen tràn tới như thủy triều, bao bọc từng tên lính thành những cỗ quan tài cát khổng lồ.

Sau đó, từ người Hajime, tia sấm sét bùng lên, chuyển qua cát đen như mạng lưới điện lan rộng. Quan tài cát ngay lập tức bị dòng điện bao trùm, những tia chớp giật mạnh, tạo ra tiếng nổ lách tách không ngừng.

Khi những cỗ quan tài mở ra, bên trong chỉ còn lại tro bụi, rơi xuống như tàn lửa sau trận cuồng phong.

Trận chiến đã kết thúc.

Nhưng khi kiểm tr.a lại tình hình, cả nhóm mới kinh hoàng nhận ra hai Kuntaku cùng Jaien của vũ trụ này đều biến mất.

Không khí lập tức náo loạn, mọi người hoảng hốt chia nhau đi tìm, nhưng không thấy dấu vết nào để lại.

Hajime trầm ngâm, trong đầu lóe lên suy nghĩ, cậu nhớ tới một khả năng từ lâu không dùng tới - Độn Thổ.

Ngay lập tức, Hajime kích hoạt khả năng, cả cơ thể chìm sâu vào lòng đất như tan biến vào không gian.

Cậu phóng thích Haki Quan Sát, điên cuồng cảm nhận từng tấc đất xung quanh.

Cuối cùng, tại độ sâu tám ngàn mét, Hajime phát hiện ra một khoảng không khổng lồ.

Không chần chừ, cậu lao thẳng tới.

Như xuyên qua một bức tường vô hình, Hajime thấy mình lọt vào một không gian rộng lớn, cao khoảng bốn, năm trăm mét, diện tích thì bao la như một thành phố ngầm.

Không gian này là sự kết hợp giữa cổ xưa và hiện đại, xen lẫn cả công nghệ tương lai.

Hajime kinh ngạc khi nhìn thấy hàng loạt pho tượng thần xếp hàng ngay ngắn, sừng sững như những chiến binh bất diệt. Chỉ thoáng nhìn qua, cậu đã đếm được hơn mấy trăm ngàn pho tượng, đứng bất động như những vị thần ngủ yên.

Đây chính là Đội Quân Cổ Đại hay còn gọi là Đội Quân Thần Ban.

Cái tên ý chỉ "quân tới nơi, vạn vật quay về thời cổ đại" không phải là lời nói suông.

Cảm giác áp lực tỏa ra từ những pho tượng khiến Hajime phải cảnh giác cao độ.

Những pho tượng này chỉ có khả năng tái sinh yếu hơn đám titan tường trong thế giới Attack On Titan, chứ về mặt sức mạnh, khả năng tấn công và sự hủy diệt, chúng đều vượt trội hơn nhiều.

Hajime không thể không liên tưởng đến Rung Chấn trong Attack on Titan. Nếu đám tượng thần này thức tỉnh, chúng hoàn toàn có thể làm điều tương tự, xóa sổ mọi thứ trong một ngày.

Cậu hít sâu, cố gắng giữ cho tâm trí bình tĩnh. Rõ ràng, Đội Quân Cổ Đại không phải là truyền thuyết hoang đường. Đây chính là một đội quân thần thánh, được tạo ra để san phẳng mọi thứ khi cần thiết.

Hajime nhìn sâu vào không gian khổng lồ này, cảm giác như mình đang đứng trước một tai họa tiềm tàng, một cơn ác mộng chờ được đánh thức.

Hajime nhanh chóng tìm kiếm vị trí của hai cái Kuntaku và Jaien, dùng hết khả năng quan sát và cảm nhận của mình để lần theo dấu vết.

Đột nhiên, vài pho tượng thần trong không gian khổng lồ này bắt đầu chuyển động, khiến Hajime giật mình cảnh giác.

Cậu lập tức chuẩn bị động thủ, nhưng trước khi kịp ra tay, những pho tượng đó lại lao vào đánh nhau.

Âm thanh va chạm giữa các pho tượng vang dội, những cú đâm xuyên qua không khí với siêu âm, mang theo sức mạnh khủng khiếp, tạo ra tiếng nổ chói tai.

Hajime nhíu mày, cẩn thận theo dõi diễn biến.

Cậu nhanh chóng nhận ra rằng có ba cỗ ý thức đang tranh giành quyền kiểm soát các pho tượng. Trong đó, có hai cỗ quen thuộc, chính là của hai cái Kuntaku.

Còn lại một cỗ khác, mạnh mẽ và dứt khoát hơn nhiều, rõ ràng là của tên em trai đức vua.

Theo lý thuyết, hai đánh một phải chiếm ưu thế, nhưng thực tế thì hoàn toàn ngược lại. Về số lượng lẫn kỹ thuật điều khiển, cả hai Kuntaku đều kém xa đối thủ.

Điều khiến Hajime càng khó chịu hơn là Haki Quan Sát của cậu bị hạn chế trong không gian này. Khả năng cảm nhận bị bó hẹp, khiến cậu không cách nào xác định vị trí chính xác của mọi người để hỗ trợ.

Hajime đành phải dùng phương pháp nguyên thủy nhất - tìm kiếm bằng mắt thường.

Đang lúc cậu tập trung dò tìm, đột nhiên cục diện trận đấu thay đổi.

Bất ngờ, phe của tên em trai đức vua lại bị lạc bại, các pho tượng hắn điều khiển bất ngờ mất kiểm soát như bị một thứ gì đó quấy rối, khiến hắn không thể tập trung điều khiển.

Ngay lúc đó, một phe mới xuất hiện, chỉ điều khiển một pho tượng duy nhất. Pho tượng đó không có kỹ thuật tinh vi, động tác có phần thô bạo và dã tính, nhưng lại mang theo sự liều lĩnh đầy uy hϊế͙p͙, khiến cả hai phe còn lại đều có chút dè chừng.

Hajime thoáng nhíu mày, nhưng rồi khẽ cười.

Cậu nhận ra phong cách này, không nghi ngờ gì nữa, đó chính là ý thức của Jaien.

Điều này khiến Hajime suy ngẫm lại. Có vẻ như tên em trai đức vua đã không sử dụng phương pháp kiểm soát thông thường. Chính vì vậy, Jaien mới có thể tranh giành quyền điều khiển với hắn.

Hajime hít sâu, trong lòng nhanh chóng định hình một kế hoạch. Nếu Jaien có thể chen ngang vào hệ thống điều khiển, điều đó chứng tỏ rằng phương pháp của tên em trai đức vua không phải là độc quyền.

Nếu vậy, Hajime cũng có thể làm điều tương tự.

Ngay lập tức, ý thức của Hajime mạnh mẽ bùng lên, phát tán rồi tiến thẳng về phía không gian điều khiển đặc thù.

Bỗng nhiên, trong đầu cậu vang lên một âm thanh kỳ quái:

"Đinh! Hajime đã gia nhập Server."

Khụ, đó chỉ là cậu nói bừa trong đầu để tự trấn an, nhưng cảm giác này thực sự giống như vừa kết nối vào một mạng lưới nào đó.

Sau đó, cậu lập tức phát động niệm lực, mạnh mẽ xâm chiếm không gian, ép cả bốn cỗ ý thức đang tranh giành quyền kiểm soát phải bật ra ngoài.

Phía hai cái Kuntaku cùng Jaien, Hajime cố gắng làm nhẹ nhàng, nhưng đối với tên em trai, cậu không chút nhân từ, thẳng tay đập bật ý thức của hắn ra ngoài như ném rác.

Khi mọi thứ yên ổn lại, Hajime bắt đầu đánh giá không gian điều khiển.

Nơi này giống như một vũ trụ đen tối vô tận. Khắp nơi, những ngôi sao sáng lấp lánh, mà mỗi ngôi sao lại đại diện cho một pho tượng thần.

Hajime nhíu mày khi thấy số lượng sao trong không gian này.

"Một trăm mười triệu ngôi sao?!"

Cậu hít một hơi thật sâu, cảm giác da đầu tê dại. Chỉ riêng việc điều khiển một trăm ngàn pho tượng đã khiến cậu muốn phát điên, chứ đừng nói tới hơn trăm triệu cái.

Thực sự không biết vương quốc Bouwanko tạo nhiều pho tượng thần như vậy để làm gì.

"Định xâm lược cả vũ trụ à?" Hajime tự lẩm bẩm, không khỏi cảm thấy buồn cười cùng khó hiểu.

Cậu cố gắng tập trung ý thức, từng chút thuần hóa hệ thống điều khiển, dần dần thích nghi với không gian khổng lồ này.

Đúng lúc đó, một cỗ ý thức mạnh mẽ khác lại lao tới, là tên em trai đức vua không cam lòng, cố gắng tranh giành lại quyền kiểm soát.

Hajime cười nhạt, trong lòng nghĩ: "Thử coi ai mạnh hơn."

Cậu nhanh chóng mở rộng niệm lực, dùng sức mạnh tinh thần áp chế cỗ ý thức kia, ép hắn bật ra ngoài lần nữa.

Trong lúc đó, Hajime nhận ra hai cái Kuntaku cũng đang loay hoay tìm cách quay lại, nhưng rõ ràng là cả hai còn lơ mơ chưa nắm được cách điều khiển.

Hajime khẽ thở dài, trong lòng có chút buồn cười. Cậu quyết định tranh thủ lúc này để làm chủ hệ thống, ít nhất phải phong tỏa được quyền điều khiển trước khi tên em trai đức vua tiếp tục lao vào phá hoại.

Đột nhiên, một luồng ý thức thô bạo lao thẳng vào không gian điều khiển, làm Hajime bất ngờ mất kiểm soát trong chốc lát.

"Jaien!" Hajime không nhịn được mắng thầm, cảm giác phiền não dâng lên trong lòng.

Nhân lúc đó, tên em trai đức vua cũng quay trở lại, lần này hắn dường như đã kích hoạt được quyền hạn ẩn nào đó, khiến khả năng kiểm soát của Hajime bị suy giảm đáng kể.

"ch.ết tiệt!" Hajime nghiến răng, cố gắng ổn định niệm lực để chống đỡ.

Thấy tình hình có vẻ bất lợi, Hajime nhanh chóng lôi kéo hai cái Kuntaku vào, cố gắng hợp lực đánh hội đồng.

"Các cậu tập trung lại! Đừng để hắn chiếm quyền điều khiển!" Hajime quát lên trong không gian ý thức, tạo thành một liên minh tinh thần tạm thời với hai cái Kuntaku cùng Jaien.

Nhờ có thêm sự trợ giúp, áp lực từ phía tên em trai đức vua tạm thời giảm xuống, nhưng hắn vẫn liên tục tấn công, như thể liều mạng giành lại quyền lực.

Trong lúc điều khiển hệ thống, Hajime đồng thời phân tách một chút ý thức rời khỏi không gian điều khiển, lặng lẽ quay về thân thể thực.

Cậu không thể chỉ đánh nhau trong không gian ý thức mà bỏ quên thân xác thực tế. Điều này sẽ tạo ra sơ hở chí mạng nếu tên em trai đức vua có quân tiếp viện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện