Editor: Quỳnh Nguyễn

" Trang điểm chút, yến hội đêm nay cậu liền nhất định là nhân vật chính." Tiếu Tương nhịn không được thở dài.

Danh Khả chỉ là nhợt nhạt cười cười, đối cách nói khoa trương của cô ấy từ chối cho ý kiến.

Váy này mặc vào giống như là làm theo yêu cầu một dạng, đem buộc vòng quanh thân của cô làm hoàn mỹ nhất, cổ áo không cao không thấp có thể nhìn đến xương quai xanh cùng một mảnh da thịt trong suốt trước ngực, nhưng lại sẽ không quá mức bại lộ, Danh Khả cũng là càng xem càng thích, mặc vào liền không nỡ cởi ra rồi.

Bất quá cuối cùng cô trở về toilet cởi tiếp xuống, hai tay thành kính mang về đến trên giường, nhìn Tiếu Tương dựa ở một bên xem chính mình: "Cậu không đi đổi đến xem?"

"Được." Đáy mắt Tiếu Tương như là chảy qua chút gì, lúc sáng lúc tối nhìn Danh Khả một hồi lâu mãi đến bị cô chú ý phát hiện, thời điểm cô ngẩng đầu nhìn cô ấy mới cầm lễ phục xoay người đi đến toilet.

Bởi vì Tiếu Tương nói trên yến hội sẽ có rất nhiều ăn ngon, cho nên ngày đó thời điểm chạng vạng hai người chỉ là tùy ý ăn vài miếng cơm, cầm lễ phục cùng đồ trang điểm liền rời khỏi trường học, ngồi xe đến địa phương gần hội trường thuê một gian khách sạn, trốn ở bên trong ăn diện.

Danh Khả lại hết thảy có vẻ không yên lòng, thường thường cầm điện thoại lật một cái.

"Cậu chờ cái điện thoại gì sao?" Tiếu Tương quay đầu nhìn cô, liền thấy cô lại một lần nữa đem di động móc ra nhìn chằm chằm màn hình ngẩn người.

Danh Khả bị thanh âm của cô kéo suy nghĩ du đãng, vội vã lắc lắc đầu đem di động thu hồi đến trong túi.

Cô không phải chờ điện thoại mà là sợ hãi bỗng nhiên điện thoại đến.

Đêm qua Bắc Minh Dạ không có tìm cô, không biết đêm nay có thể nhắn tin tới nói cho cô trở về Đế Uyển hay không, cô đã nghĩ tốt, nếu anh thật sự để cho chính mình trở về, như thế, cô ở trong yến hội sau khi thấy Nam Cung Liệt liền kiếm cớ chính mình đi về trước.

Nếu cho tới bây giờ bảy giờ còn không có thu được tin nhắn Bắc Minh Dạ, đêm nay anh hẳn là không cần chính mình, cuộc sống kẻ có tiền nhiều nữ nhân nghĩ muốn ở lại bên cạnh anh không đếm được, nói không chừng hiện tại bên cạnh anh cũng đã có cô gái khác.

Anh có thể quên tồn tại chính mình vừa lúc, tốt nhất vĩnh viễn quên, vĩnh viễn nghĩ không ra.

Cô thở ra một hơi, đi tới giúp đỡ Tiếu Tương đem khóa kéo sau lưng lễ phục dạ hội kéo lại, trở tay đem khóa kéo chính mình kéo tới, mới xoay người cầm lấy phấn ở trên bàn soi gương trang điểm.

Thương tổn trán còn không có tốt, bác sĩ Dương vì thuận tiện cô đến trường, dán màu da thẩm mỹ bên ngoài cho cô, không nhìn kỹ nhìn không ra tới.

Lại thêm một chút phấn, có thể che dấu rất khá.

" Thân thể cậu mềm mại là như thế nào luyện ra?" Tiếu Tương vừa làm tóc vừa nhìn cô: "Khóa kéo phía sau chính mình cư nhiên có thể kéo lại."

Cô liền như thế nào đều đã kéo không được, mặc dù bộ xương quả thật thô so với Danh Khả chút, nhưng cũng không có thô quá nhiều.

Danh Khả quay đầu liếc cô một cái, cười: "Cậu ít chơi bóng rổ, đi luyện yô-ga nhiều, cậu cũng có thể kéo lại."

Tiếu Tương lập tức lầu bầu miệng nhỏ, vẻ mặt không cho là đúng: "Tớ đây tình nguyện kéo không được, dù sao có cậu tại bên người, sợ cái gì?"

Danh Khả cũng không có lại để ý cô ấy, ở trên mặt tùy ý lau một chút phấn, vốn đang làm bóng mắt nhưng một là không quen tay quen tay, thứ hai thật sự không thích những thứ này, hơn nữa lông mi bản thân thật sự rất dài, xem thường cũng không khó coi, liền thôi.

Bổ một chút phấn, đem tóc đen một đầu hạ xuống, bên tai gài một đóa hoa nho nhỏ, cùng váy hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, lại đeo khuyên tai dài mà Tiếu Tương đặc biệt chuẩn bị, vòng cổ lục bảo thạch, vẫn lắc tay lục bảo thạch như cũ...

Lúc cô đứng lên xoay người nhìn Tiếu Tương, đôi mắt Tiếu Tương thiếu chút nữa liền rơi xuống đất.

"Đẹp quá..." Thật sự đẹp, đẹp không bụi trần, còn có một phần khí tức tôn quý nói không nên lời, khí tức như vậy căn bản không phải người bình thường có thể đào tạo ra, hoàn toàn giống như là bẩm sinh như vậy.

" Người không biết còn tưởng rằng công chúa nước nào đi nhầm cửa, đi đến chỗ này rồi." Cô thán phục nói.

Danh Khả không để ý cô, đối phương thức biểu đạt khoa trương của cô ấy sớm luyện thành thói quen.

"Cậu nghĩ rằng tớ cố ý nói tốt lấy lòng cậu sao?" Biết cô suy nghĩ cái gì, Tiếu Tương nhíu nhíu đầu mày, bĩu môi: "Nói thật ra cậu lại không tin, không có tiếng nói chung với cậu rồi."

"Nếu không có, vậy thì im lặng." Danh Khả cười yếu ớt, nhìn vòng cổ trên cổ cùng cổ tay mình, tâm tình sung sướng: "Nếu không phải cậu mượn tới, tớ nhất định sẽ cho rằng thứ này là thật."

Ánh sáng tốt như vậy, nếu là thật mà nói vậy muốn giá trị bao nhiêu tiền? Quả thực không dám tưởng tượng.

Tiếu Tương giật giật khóe môi, giống như có cái gì muốn nói nhưng cuối cùng bị nuốt xuống bụng, cô xoay người bắt đầu thu thập tàn cục: "Đợi lát nữa sau khi kết thúc yến hội chúng ta trở về nơi này thay quần áo, mấy thứ này tớ liền không mang đi, mang tới trên yến hội không quá thuận tiện."

"Được." Danh Khả cũng thu thập đông tây, "Danh thiếp không được quên lấy."

"Biết." Các cô đi công việc, cũng không phải đi chơi, danh thiếp tự nhiên phải mang theo.

Cũng không biết Nam Cung Liệt có nguyện ý cho bọn họ cơ hội cùng anh nói lên hai câu hay không, hoặc là nói người đại diện của anh có phải nguyện ý lấy ra chút thời gian cho bọn họ hay không?

"Đi thôi."

Thời điểm Tiếu Tương cùng Danh Khả tới, trên yến hội đã không ít người đến đây, tất cả hội trường xa hoa truỵ lạc, ăn uống linh đình, tóc mai bóng dáng, người đi vào hoàn toàn giống như là đi vào thế giới kia vậy.

Danh khả không biết là, lúc cô tiến vào ánh mắt những người đó có hơn phân nửa đều đã rơi vào trên người cô.

Gương mặt trẻ tuổi này trên yến hội như vậy vẫn lại là lần đầu tiên xuất hiện, cô vừa xuất hiện lập tức liền đưa tới không ít tầm mắt người đàn ông, nhìn cô từ cửa đi vào, bước chậm trong đám người, nhiều ánh mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm cô.

Danh Khả chính mình không có cảm giác đến, Tiếu Tương cũng đã ngửi ra hương vị không tầm thường rồi.

"Tớ đã nói cách ăn mặc toàn thân cậu mỹ không sai." Tiếu Tương hơi hơi kéo kéo làn váy của cô, nhẹ giọng nói xong bên tai cô: "Cậu nhìn một cái, bọn họ nhìn cậu không phải lang nhìn Tiểu Bạch Thỏ như vậy, tối hôm nay cậu có thể thuận lợi đi ra yến hội liền không dễ dàng rồi."

Danh Khả liếc cô một cái, một chút lời của cô không để ở trong lòng, cô lục soát ở trong hội trường, cũng không thấy bóng dáng Nam Cung Liệt mới lại lôi kéo Tiếu Tương cầm một chút đồ ăn lui đến trong góc an tâm ăn.

" Thiệp mời kia cậu là từ đâu có?" Loại yến hội này không có thiếp mời căn bản vào không được, Tiếu Tương cũng thật sự lợi hại không chỉ có quần áo trang sức gì gì đó đều đã ứng phó thỏa đáng liền ngay cả thiếp mời đều có thể làm ra, mạng lưới quan hệ tựa hồ không tệ a.

Nhớ tới, cô thật đúng là chưa từng có chú ý bối cảnh Tiếu Tương, chỉ biết là cô ấy cũng con gái nhà bình thường giống như mình, về phần có bao nhiêu bình thường cô không có hỏi, Tiếu Tương cũng chưa nói.

Tiếu Tương nhún vai, xiên một khối salad ném đến trong miệng, mơ hồ không rõ nói: "Dù sao tớ có biện pháp, trước kia cái trường học quý tộc kia, đồng học có tiền có nhiều."

"Vậy cậu như thế nào đi vào?" Cô nghiêng đầu nhìn cô ấy, đáy mắt hiện lên kinh ngạc: "Đừng nói cho tớ, cậu là con gái kẻ có tiền."

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện