Chương 3020

Ngay cả Địa Ngục Hành Giả của đảo Quang Minh cũng phải cần sự hợp tác chặt chẽ của hai người thì mới có thể đánh bại được một chiến sĩ thú nhân.

Mỗi khi giết được một chiến sĩ thú nhân thì phe loài người phải trả giá gấp hai đến ba lần. Số lượng quân đội thú nhân dày đặc và vô tận nên hoàn toàn không thua kém so với số lượng chiến sĩ loài người.

Ở châu Nam Cực, các sĩ quan hậu cần đang vội vàng điều động các vũ khí, các quốc gia lớn liên tục cử thêm quân đội.

Nhưng ở chiến trường này, những người lính bình thường hoàn toàn không thể phát huy hết năng lực chiến đấu của họ mà chỉ những người tinh nhuệ mới có thể làm ra được những hiệu quả to lớn.

“Giết giết giết!”

Âm thanh này không ngừng vang lên ở giữa chiến trường, ngay cả núi băng ở bên ngoài chiến trường cổ xưa cũng đều phải run rẩy vì tiếng kêu chém giết này.

Ở châu Nam Cực, dưới màn đêm, một nam một nữ đang lặng lẽ rời khỏi đây. Bọn họ nhìn về phía xa.

“Họ Trương, tôi đến đây để lấy mạng của anh” Vẻ mặt của người đàn ông rất tự tin và trong mắt anh ta tràn ngập thứ gọi là tham vọng.

Còn người phụ nữ đứng ở sau lưng người đàn ông lên tiếng nói: “Sư huynh, Trương Thác đó sẽ không chạy thoát khỏi lòng bàn tay của anh được đâu.”

“Ồ, đấy là điều tất nhiên rồi, chúng ta hãy đi giết anh ta”

Một nam một nữ rời đi châu Nam Cực.

Dưới bầu trời âm u, bóng dáng của hai người này dần dần biến mất.

Người đàn ông cười lạnh: “Đi Còn trên chiến trường, máu vẫn còn đang chảy như cũ và không ai để ý đến việc có hai vị khách từ tâm trái đất đã rời đi.

Trận chiến này kéo dài đến mấy tiếng đồng hồ, ngay cả những loài thú nhân có thân hình vạm vỡ cũng đều đã kiệt sức. Tuy nhiên, quân đội loài người vẫn bị áp chế vào thế bất lợi ở những vị trí trên cao. Tộc thú nhân sở hữu trí tuệ không kém gì con người nên những gì bọn họ làm đều có sự sắp xếp và có chiến thuật chặt chẽ.

Sau khi những tiếng báo hiệu vang lên, phe loài người đã lựa chọn rút lui và lần này, bọn họ đã bị đánh bại.

Quân đội loài người rút lui khiến cho quân đội thú nhân bùng nổ khí thế mạnh mẽ.

“Giết!”

Trong quân đội thú nhân vang lên tiếng hét giết chóc, bọn họ tấn công từ trên cao và trực tiếp lao ra khỏi chiến trường cổ xưa với tinh thần vô cùng hăng hái.

Một khi ra khỏi chiến trường cổ xưa thì những hạn chế của tộc thú nhân sẽ biến mất, và khi đó đã quá muộn để làm bất cứ điều gì khác nữa.

Ngay khi khí thế của thú nhân đang tăng vọt thì có một ánh sáng màu vàng từ trên trời rơi xuống và bao phủ lên người của thú nhân.

Dưới sự chiếu sáng của ánh sáng màu vàng này, thú nhân dẫn đầu cuộc tấn công lập tức hóa thành tro bụi và biến mất không còn tung tích.

Cảnh tượng này xảy ra khiến cho vẻ mặt của đội quân thú nhân thay đổi dữ dội. Ở chiến trường cổ xưa hoàn toàn không thể dùng khí này thì sự xuất hiện của ánh sáng màu vàng này đã khiến trong lòng bọn họ cảm thấy hoảng sợ. Làm sao mà loài người có thể sử dụng khí được chứ?

Trong màn sương mù, một bức tranh cuộn được mở ra, và phía trên bức tranh là hình núi và sông. Bức tranh cuộn này chính là Địa Giang Đồ của tổ khí.

Tổ khí là sự hỗ trợ lớn nhất của quân đội loài người!

Dưới sự mạnh mẽ của Địa Giang Đồ, tộc thú nhân đang đuổi theo đánh cũng không còn dám vượt qua Lôi Trì nửa bước.

“Rút lui!”Một âm thanh như vậy vang lên ở phe thú nhân.

Theo tiếng báo hiệu, quân đội thú nhân cũng hoàn toàn rút lui.

“Cám ơn” Triệu Chính Khải đi đến bên cạnh Khương Phát Thần và nói lời cảm ơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện