Tề Thiên Mặc vốn tới đây để thị sát kho hàng của anh thì không may lại dính phải chiến tranh.

Đang trên đường đi đến tháp tín hiệu để bắt sóng gửi định vị cho máy bay tới thì lại vô tình đi ngang qua chỗ của Tần Vô Song.

Vốn dĩ anh cũng không quan tâm nhưng lại thấy bóng lưng nhỏ bé y hệt cô nên mới nảy sinh cảm giác không ổn mới đến gần thì đúng là cô.

- Này, sao đi đâu cũng gặp anh vậy ?

Tần Vô Song nhìn Tề Thiên Mặc nói.

- Này tôi vừa cứu cô mà thái độ như vầy là sao?

- Nè không có anh tôi vẫn có thể xử lí chúng được.

- Với cái thân thể trúng đạn của cô sao ?

Tần Vô Song nhìn bụng của mình đang chảy máu thì nói.

- Dịch Hạo, đỡ chị sang gốc cây.

Tề Thiên Mặc thấy cô nói vậy liền bế cô lên, sao anh có thể để người phụ nữ của mình ôm ấp một đứa con trai lạ mặt chứ kể cả thằng bé 14,15 cũng vậy

- Này, anh

- Cô im lặng đi.

Anh đặt cô xuống.


Tần Vô Song lấy con dao ra, vén chiếc áo đen đang thấm máu lên, cô cầm con dao rạch một đường ở vết đạn và gắp viên đạn ra, cả quá trình trừ đổi mồ hôi lạnh ra thì cô cũng không kêu ca gì.

Dịch Hạo và Tề Thiên Mặc nhìn cô sửng sốt, mặc dù anh biết cô là Kiera của Deathwish, là sát thủ nhưng không ngờ sức chịu đựng của cô lại cứng tới vậy.

- Hộc..hộc...

Tần Vô Song sau lấy viên đạn ra liền thở nặng nề.

Tề Thiên Mặc thấy vậy liền lấy vải cuốn ở tay mình băng lại vết thương cho cô.

- Tôi sẽ băng bó cho cô, tốt nhất nên ngồi im đi.

Sau khi băng bó vết thương cho cô thì, anh dẫn cô đi đến một nơi khá an toàn.

- Ừm, lúc đó tôi đã làm hơi quá.

Tề Thiên Mặc trước giờ chưa quan tâm ai bây giờ lại chủ động nhận sai, khiến cho những người đi cạnh trợn mắt há mồm.

- Anh nói đêm đó hay lúc ở sòng bạc ?

Tần Vô Song nhếch miệng nói, cô không để ý ở đây còn có người khác.

- Cả hai.

Anh trả lời ngắn gọn khiến cô nhớ lại đêm đó, mặc dù trúng thuốc nhưng chỉ trúng một lượng nhỏ nên có vài lần cô khá tỉnh táo.

- Lúc đó tôi hơi quá thật, cũng là do cô châm lên trước mà.

Tề Thiên Mặc cười khiêu khích, gương mặt mặc dù có dấu vết của cát và bụi nhưng vẫn đẹp trai rạng ngời.

- Anh...

Đám người bên cạnh và Dịch Hạo ngớ người, chả lẽ gia chủ bọn họ và cô gái trước mặt này có quan hệ ư.

Trước đây gia chủ sẽ không bao giờ cứu một người lạ cả.

- Cô nghỉ ngơi đi mất máu khá nhiều đấy, giữ sức cho tốt ngày mai chúng ta sẽ đến tháp tín hiệu.

Tần Vô Song cũng thấy rất mệt mỏi, mặc dù cô cũng từng trúng đạn rất nhiều lần nhưng lần này sẽ phải chịu đựng rất lâu.

----------------

Phía nước B.

Phedra và Atrix lo cho Lucios và Tần Vô Song đến mức mất ngủ.

- Này, vẫn chưa bắt được tín hiệu của họ sao ?

Atrix mặt mày hằm hằm tức giận quát.

Đã ba ngày rồi chả lẽ họ vẫn chưa đến tháp sao.

Máy bay đã đi lại mấy lần rồi.

Phedra lo hai người sẽ xảy ra chuyện, trách Atrix tại sao không cho thuộc hạ đi mà để Tần Vô Song và Lucios đi.

..............

Phía tiểu đội của Lucios khi thám thính cũng chết rất nhiều, giờ tính cả anh nữa thì chỉ còn 4 người, họ cũng rất cảnh giác.

- Chúng ta sẽ đi đến tháp tín hiệu vào ngày mai.


Có thể ngày mai Kie cũng sẽ đi đến đó, chúng ta chỉ còn lại ít người nên tập hợp sớm nhất có thể.

Tiểu đội của Lucios, núp ở sâu trong hang.

.........

Sáng hôm sau

Phía Tần Vô Song và Tề Thiên Mặc lên đường đi đến tháp.

- Ở đó có một lùm cây khá to, tí nữa tôi và anh ta sẽ phụ trách quan sát, mọi người nhanh chóng chạy vào đó, chúng ta sẽ tìm cách cướp xe của địch.

Tần Vô Song thấy lùm cây là nơi ẩn náu khá ổn.

Tề Thiên Mặc cũng cảm thấy cũng ổn, hiện tại hai bên giao chiến khá kịch liệt.

Sau khi tìm được một hang nhỏ họ liền chạy vào.

- Ai !

Một giọng nam vang lên trong động.

Tần Vô Song cảm thấy giọng này rất quen thuộc.

Tề Thiên Mặc chuẩn bị bóp cò thì Tần Vô Song cản lại.

- Lu có phải anh không ?

Lucios nhận thấy giọng nói quen thuộc này.

- Kie là em sao ?

Lucios ló mặt ra mừng rỡ không ngờ có thể gặp lại cô.

- Kie em bị thương sao?

- Nhỏ thôi.

Họ cùng nhau đi vào sâu trong hang.

Lucios nhận thấy Tề Thiên Mặc thì cũng ngạc nhiên..
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện