Haha.

Exam cười lớn, quay sang nhìn Tần Vô Song bị trói cùng với Calyn bên kia, cô đã tỉnh từ lâu ánh mắt nhìn lão ta chứa đầy sự băng giá và lạnh lẽo.

Cái lão già dở hơi này suốt ngày chỉ biết người thôi hả? cười rồi méo miệng luôn đi khỏi làm nhảm nhức đầu.

Giọng cười đáng ghét của lão đang làm phiền Tần Vô Song, càng nhìn càng không ưa lão ta như vậy lên làm chủ của Himer được cô cũng bội phục.

Tần Vô Song quay mặt đi kệ mặc hắn cười nói như thế nào cũng chả thèm quan tâm, dù sao sống thêm một lúc cũng quý giá với hắn, xem như cô đang tạo điều kiện cho lão cười thêm ít phút trước khi xuống âm phủ.

Tư Ngọc đứng cạnh không nói gì, bề ngoài cô ta thực ghét Tần Vô Song nhưng sâu bên trong cũng cảm thấy phục cô một chút vì có thể né được chiêu của mình, nhưng kẻ thù của chủ nhân cũng là kẻ thù của cô...không thể phản bội chủ nhân được.

Tại cảng bỏ hoang lúc này chỉ toàn người của himer, số lượng lên đến vài chục người thậm chí là rất nhiều giống như lão đem hết thuộc hạ của mình đến vậy.

- Yo~lão ta có vẻ phòng bị...haha thật đúng là ngu ngốc!

Ở đâu đó, giọng nói tuy bình thường nhưng ẩn giấu trong nó là sự nguy hiểm đáng gờm, ánh mắt của hắn theo dõi màn hình lớn trước mặt, tay đung đưa y rượu sóng sánh nụ cười là sự khát máu đầy man rợ.

- Thật đáng mong đợi.

........

- Chủ...chủ..bọn chúng đã đến..rồi nh..

Một tên thuộc hạ hớt hải chạy vào, mặt hắn biến sắc trắng bệch.

- Haha...Kiera bạn cô đến rồi!

Exam vỗ tay, nhìn hai cô gái bị trói ở kia.

Calyn đã tỉnh từ nãy cô đang nhìn lão ta bằng ánh mắt căm thù.

- Nhưng mà ch..

- Nhưng nhị gì, im lặng!

Lão quát đến nỗi người thuộc hạ kia cũng không dám hó hé thêm nửa chữ.

Rầm!

Tiếng động lớn vang lên, sóng vỗ mạnh rung chuyển.

- Ch..chuyện gì thế này.?

Ai nấy đều giật mình ngoại trừ Tần Vô Song ngoài hơi lắc nhưng mặt vẫn giữ nguyên biểu cảm lạnh lùng ấy.

Sau tiếng nổ là làn khói dày đặc, dần dần làn khói mờ đi, vài bóng người xuất hiện đằng sau lớp khói trắng xóa.

Tề Thiên Mặc bước đến đầu tiên, tiếp đó là Liên Thần và mấy người Phedra.

- Oa, bạn trai cậu ngầu ghê.

Calyn ghé vào tai Tần Vô Song chọc chọc.

Không ngờ đến nước này hai người vẫn bình thản mà nói chuyện vui vẻ được.

- Không phải Liên bang chủ của cậu cũng ngầu không kém sao.

Cô cũng biết tận dụng thời cơ chọc Calyn một chút, câu nói khiến Calyn lặp tức đỏ chín mặt.

Liên Thần vừa bước đến thì nhìn thấy mặt cô đỏ dựng lên thì liền nghĩ cô bị đám Himer đó hành hạ rồi, cục tức này nuốt không trôi mà.

Calyn nghĩ lại, cũng thấy khá có cảm giác với Liên Thần nhưng..liệu hắn có như tên kia chứ, cô thật sự rất sợ tuy biết hắn là người như thế nào tốt xấu ra sao.


Nhưng cảm giác đau xuyên thấu tâm can ấy cô rất sợ phải chịu đựng nó thêm lần nữa.

Calyn cúi gằm mặt hơi mím môi, thật sự mong bây giờ hắn ta đừng xuất hiện trước mặt cô là được.

- Kỳ, tớ đã từng nói quá khứ đã là quá khứ đừng vì nó ảnh hưởng đến tương lai.

Tần Vô Song nhỏ giọng nói với Calyn, cô rất ít khi gọi Calyn là Kỳ nhưng hiện tại đã nói rồi thì tất nhiên đây là lời khuyên chân thành nhất từ cô, cô thật mong Calyn cũng gặp được người có thể bù đắp phần tình cảm kia cho cô ấy.

- ? Hắn ta là...

Nhìn thấy một người khác tiến vào, Exam không khỏi bất ngờ, lão ta chỉ tay vào mặt Tề Thiên Mặc run run.

Pằng

Một viên đạn được nhả ra từ cây súng trên tay Trác Nhiên.

Gia chủ mà lão già này dám chỉ thẳng mặt sao, thật may vì người nổ súng là Trác Nhiên anh chứ nếu là Tề Thiên Mặc thì viên đạn đó sẽ nằm ngay chính giữa cái trán nhăn nheo kia.

- Hự...

Lão ta bị viên đạn cùng khí thế giết người của Tề Thiên Mặc áp bức mà ngồi xụp xuống ghê, tay hơi run mắt như không tin vào những gì đang thấy.

Tại..tại sao hắn..Tề Gia lại xuất hiện ở đây chứ?

Câu hỏi vang trong đầu Exam, hắn chưa biết quan hệ của Tề Thiên Mặc và Tần Vô Song vì chuyện của hai người không truyền ra ngoài..
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện