[BẢN DỊCH THUỘC VỀ NEMESIS TEAM]
CHỈ ĐĂNG TẠI LN.HAKO.VN VÀ DOCLN.NET. VUI LÒNG KHÔNG BÊ ĐI CHỖ KHÁC. XIN CẢM ƠN.
-----
Chương 36: Diêm
Trans: Yandere
-----
Trước khi Vương quốc quân tiến công, ở một căn lều phía xa doanh trại địch, có bóng dáng của 4 con người.
"Tạm thời tôi sẽ giết một tên địch, cướp trang bị của chúng rồi thay đồ, 3 người chờ ở đây nhé!"
Patrick nói rồi bĩnh tĩnh bước đi.
Ở đấy không có lấy một lính tuần tra, Patrick thản nhiên khống chế một tên, dùng dao đâm thẳng vào đầu giết chết ngay lập tức, rồi cậu quay trở về chỗ cái lều.
"Được rồi, lột đồ tên này ra dùm tôi với."
Miruko liền tuân lệnh, Patrick cũng tự cởi đồ mình ra.
Giáp trụ của Vương quốc quân và Lãnh quân rất khác nhau.
Điểm khác biệt nhất có thể kể đến là phù hiệu đính ở phần ngực.
Phù hiệu của quân đội Vương quốc được thiết kế theo một mô-tuýp nhất định.
Phù hiệu của lãnh quân của nơi nào thường sẽ là phiên bản giản lược hoá gia huy của gia tộc cai trị nơi đó.
Phù hiệu của Đế quốc quân là quốc kỳ của Đế quốc.
Patrick đã thay xong quân phục của lãnh quân Westin.
"Được rồi. Tôi bắt đầu chiến dịch đây, ba người đợi ở chỗ địa long, đừng để bị phát hiện đấy nhé."
Patrick khẽ nói rồi rời khỏi.
Dù có khác người, nhưng ai cũng đều tin tưởng Patrick.
Đúng hơn là bọn họ không tin có ai nhận thức được sự tồn tại của cậu.
Tôi hỏi các bạn này, trong số những người quen của các bạn, có ai mà các bạn cảm thấy mờ nhạt không?
Dù biết là họ có ở đó, nhưng mỗi lần họ lên tiếng là các bạn đều giật mình, những người khác thì các bạn nhận thức được, còn bọn họ thì không. Có ai như vậy không?
Người mà dù có nhìn thấy cũng không đọng lại được chút ý thức nào.
Người như vậy có tồn tại, đúng chứ?
Dù sao, Patrick cũng đã mắc kẹt với vòng xoay định mệnh khủng khiếp đó rồi.
"Chắc ở đây được rồi nhỉ?"
Patrick lẩm bẩm. Cậu theo dõi những xe chở hàng di chuyển, đến nơi hàng hóa trông như lương thực được dỡ xuống, đến trước được căn lều kia.
Khi vào trong, cậu thấy kha khá thùng, túi được xếp bên trong.
Có vẻ như là lúa mì, thịt khô và hoa quả sấy khô.
Patrick rót đầy dầu từ cái thùng nhỏ mà cậu đem theo lên những túi lúa mì.
Sau đó, cậu sử dụng thứ dụng cụ mà con người ở thế giới này gọi là diêm (dĩ nhiên là ở đây không có bật lửa, người thường thì dùng đá, người dư dả hơn thì dùng diêm) để bén lửa. Rồi cậu chạy khỏi chỗ những cái túi đầy mùi dầu.
-----
Tác note: diêm ở đây xin hãy hiểu là loại thường hay xuất hiện trong mấy phim truyền hình viễn Tây, là loại có phủ một lớp phốt pho và cọ xát với thứ gì đó để đánh lửa.
Hàng cao cấp ở Nhật thường bán với giá cỡ ¥100/1 que.
Xin phép được đính chính.
CHỈ ĐĂNG TẠI LN.HAKO.VN VÀ DOCLN.NET. VUI LÒNG KHÔNG BÊ ĐI CHỖ KHÁC. XIN CẢM ƠN.
-----
Chương 36: Diêm
Trans: Yandere
-----
Trước khi Vương quốc quân tiến công, ở một căn lều phía xa doanh trại địch, có bóng dáng của 4 con người.
"Tạm thời tôi sẽ giết một tên địch, cướp trang bị của chúng rồi thay đồ, 3 người chờ ở đây nhé!"
Patrick nói rồi bĩnh tĩnh bước đi.
Ở đấy không có lấy một lính tuần tra, Patrick thản nhiên khống chế một tên, dùng dao đâm thẳng vào đầu giết chết ngay lập tức, rồi cậu quay trở về chỗ cái lều.
"Được rồi, lột đồ tên này ra dùm tôi với."
Miruko liền tuân lệnh, Patrick cũng tự cởi đồ mình ra.
Giáp trụ của Vương quốc quân và Lãnh quân rất khác nhau.
Điểm khác biệt nhất có thể kể đến là phù hiệu đính ở phần ngực.
Phù hiệu của quân đội Vương quốc được thiết kế theo một mô-tuýp nhất định.
Phù hiệu của lãnh quân của nơi nào thường sẽ là phiên bản giản lược hoá gia huy của gia tộc cai trị nơi đó.
Phù hiệu của Đế quốc quân là quốc kỳ của Đế quốc.
Patrick đã thay xong quân phục của lãnh quân Westin.
"Được rồi. Tôi bắt đầu chiến dịch đây, ba người đợi ở chỗ địa long, đừng để bị phát hiện đấy nhé."
Patrick khẽ nói rồi rời khỏi.
Dù có khác người, nhưng ai cũng đều tin tưởng Patrick.
Đúng hơn là bọn họ không tin có ai nhận thức được sự tồn tại của cậu.
Tôi hỏi các bạn này, trong số những người quen của các bạn, có ai mà các bạn cảm thấy mờ nhạt không?
Dù biết là họ có ở đó, nhưng mỗi lần họ lên tiếng là các bạn đều giật mình, những người khác thì các bạn nhận thức được, còn bọn họ thì không. Có ai như vậy không?
Người mà dù có nhìn thấy cũng không đọng lại được chút ý thức nào.
Người như vậy có tồn tại, đúng chứ?
Dù sao, Patrick cũng đã mắc kẹt với vòng xoay định mệnh khủng khiếp đó rồi.
"Chắc ở đây được rồi nhỉ?"
Patrick lẩm bẩm. Cậu theo dõi những xe chở hàng di chuyển, đến nơi hàng hóa trông như lương thực được dỡ xuống, đến trước được căn lều kia.
Khi vào trong, cậu thấy kha khá thùng, túi được xếp bên trong.
Có vẻ như là lúa mì, thịt khô và hoa quả sấy khô.
Patrick rót đầy dầu từ cái thùng nhỏ mà cậu đem theo lên những túi lúa mì.
Sau đó, cậu sử dụng thứ dụng cụ mà con người ở thế giới này gọi là diêm (dĩ nhiên là ở đây không có bật lửa, người thường thì dùng đá, người dư dả hơn thì dùng diêm) để bén lửa. Rồi cậu chạy khỏi chỗ những cái túi đầy mùi dầu.
-----
Tác note: diêm ở đây xin hãy hiểu là loại thường hay xuất hiện trong mấy phim truyền hình viễn Tây, là loại có phủ một lớp phốt pho và cọ xát với thứ gì đó để đánh lửa.
Hàng cao cấp ở Nhật thường bán với giá cỡ ¥100/1 que.
Xin phép được đính chính.
Danh sách chương