[BẢN DỊCH THUỘC VỀ NEMESIS TEAM]
CHỈ ĐĂNG TẠI LN.HAKO.RE VÀ DOCLN.NET. VUI LÒNG KHÔNG BÊ ĐI CHỖ KHÁC. XIN CẢM ƠN.
-----
Chương 15: Ngụy trang
Trans: Yanbaka
-----
Ở một con đường nào đó có 5 cỗ xe ngựa chở hàng hóa.
Trên mui xe được các tấm bạt che phủ nên không thể nhìn thấy hàng hóa bên trong.
Nhưng, với lũ cướp thì đã thấy được miếng mồi béo bở này.
Mỗi cỗ xe có 5 hộ vệ, mỗi tên lại được trang bị áo giáp toàn thân trông khá là chỉn chu, toát ra vẻ nghiêm trọng hiếm có. Từ đó có thể đánh hơi được hàng hóa trên xe nhất định là thuộc loại hảo hạng cao cấp.
25 người hộ tống. Bình thường con số này sẽ khiến tụi này phải e dè mà cụp cái đuôi lại. Nhưng lần này là xuất quân tổng lực, tất cả 53 mạng cơ.
Có lợi thế về số lượng rồi đấy.
Đã vậy, bọn kia còn phải vừa chiến đấu vừa bảo vệ người và của nữa.
Thủ lĩnh băng cướp nghe qua báo cáo từ bọn lính canh rồi cười nham nhở.
"Tới giờ làm việc rồi lũ đần độn này!"
Hắn hô hào.
Ở phía con đường trước khi vào tới lãnh thổ của Hầu tước, trong khu rừng ở đó có một đoạn cua.
Địa thế quá thuận lợi để ẩn nấp, tầm nhìn về phía đoạn cua thì khó để mà nhìn xuyên qua.
Rồi, có tiếng mũi tên bắn ra đâm vào cỗ xe ngựa đã khai màn trận chiến.
"Có địch!!"
Tiếng hô hoán từ toa xe ngựa đầu tiên vang lên.
Những người hộ vệ được cho là mạo hiểm giả kia, người nào tay cầm kiếm thì đi lùng sục xung quanh. Người nào cầm cung tên thì nheo mắt cố gắng xác nhận bóng dáng kẻ địch.
Những mũi tên vùn vụt lao đến phía này, những hộ vệ cũng hăng máu đáp trả lại.
Để cổ vũ bản thân, để dìm những tiếng kêu thống khổ hay sao mà họ vừa la lối vừa cầm rìu chặt phăng đi mất.
Những thủ vệ cũng quyết tử cho tổ quốc quyết sinh, một người, lại một người nữa ngã xuống.
Nơi đó không phân biệt phe nào, đạo tặc hay hộ vệ, từng sinh mạng một vẫn cứ lần lượt rụng xuống.
Đầu não của băng cướp đã sớm thấy đây là thời cơ thuận lợi, nên đã triệu tâp toàn bộ nhân lực tập kích tại đây. Hắn vừa chạy vừa hét lớn nhằm làm đối phương phải khiếp sợ mà rút lui.
Ngay cái lúc hắn tưởng quân bên mình đông gấp bội lần bên kia thì, từ bên trong những tấm bạt che mui xe, hàng hàng lớp lớp những hộ vệ khác xông ra.
"Cái đờ heo! Gì đây?"
Chưa kịp thích ứng với tình hình mới, tên thủ lĩnh không ra chỉ thị mà chỉ biết quờ quạng vung kiếm loạn xạ. Tự nhiên cái có thêm 10 hộ vệ, thế cục chiến trận lại bước vào hỗn loạn.
〜〜〜〜〜〜〜
"Vậy kế hoạch là ta sẽ ngụy trang làm thương gia, bố trí mỗi xe ngựa 2 người làm hộ vệ ẩn nấp bên trong, khiến cho chúng nghĩ ta vận chuyển hàng cao cấp rồi kéo đến tập kích?"
"Aa, có khi nhiều quá thì chúng sẽ không đánh đâu đấy chứ? Nếu muốn chúng tấn công thì ta nên khiến chúng nghĩ rằng quân số chúng ta chỉ có một nửa bọn nó là được. Nếu mà ngay lập tức lao ra thì e rằng chúng nó sẽ rút lui ngay, nên là những toa xe giữa phải kiên nhẫn chờ ở trong mới được.
Đạo tặc thì thường nhắm đến mấy tên dễ xơi như nông dân hay mạo hiểm giả nhỉ? Trình độ chúng chả đáng lo ngại nên là, cứ chịu đựng một tí, rồi khi nó tràn vào kha khá thì ta ra tay phản kích diệt gọn luôn nào."
〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜
Khi thấy quân số cướp đường bên mình giảm đi rõ rệt, tên đầu lĩnh mới nổi lên mặt 2 chữ "Rút lui".
Ngay lúc đó, hắn bất giác cảm thấy ớn lạnh đến kỳ lạ, liền quay đầu ra sau thì...
Một người đàn ông luộm thuộm, mái tóc đen tung bay, miệng méo mó, hai tay cầm lưỡng thủ kiếm.
Đó là quang cảnh cuối cùng mà lão đại băng cướp thấy được.
CHỈ ĐĂNG TẠI LN.HAKO.RE VÀ DOCLN.NET. VUI LÒNG KHÔNG BÊ ĐI CHỖ KHÁC. XIN CẢM ƠN.
-----
Chương 15: Ngụy trang
Trans: Yanbaka
-----
Ở một con đường nào đó có 5 cỗ xe ngựa chở hàng hóa.
Trên mui xe được các tấm bạt che phủ nên không thể nhìn thấy hàng hóa bên trong.
Nhưng, với lũ cướp thì đã thấy được miếng mồi béo bở này.
Mỗi cỗ xe có 5 hộ vệ, mỗi tên lại được trang bị áo giáp toàn thân trông khá là chỉn chu, toát ra vẻ nghiêm trọng hiếm có. Từ đó có thể đánh hơi được hàng hóa trên xe nhất định là thuộc loại hảo hạng cao cấp.
25 người hộ tống. Bình thường con số này sẽ khiến tụi này phải e dè mà cụp cái đuôi lại. Nhưng lần này là xuất quân tổng lực, tất cả 53 mạng cơ.
Có lợi thế về số lượng rồi đấy.
Đã vậy, bọn kia còn phải vừa chiến đấu vừa bảo vệ người và của nữa.
Thủ lĩnh băng cướp nghe qua báo cáo từ bọn lính canh rồi cười nham nhở.
"Tới giờ làm việc rồi lũ đần độn này!"
Hắn hô hào.
Ở phía con đường trước khi vào tới lãnh thổ của Hầu tước, trong khu rừng ở đó có một đoạn cua.
Địa thế quá thuận lợi để ẩn nấp, tầm nhìn về phía đoạn cua thì khó để mà nhìn xuyên qua.
Rồi, có tiếng mũi tên bắn ra đâm vào cỗ xe ngựa đã khai màn trận chiến.
"Có địch!!"
Tiếng hô hoán từ toa xe ngựa đầu tiên vang lên.
Những người hộ vệ được cho là mạo hiểm giả kia, người nào tay cầm kiếm thì đi lùng sục xung quanh. Người nào cầm cung tên thì nheo mắt cố gắng xác nhận bóng dáng kẻ địch.
Những mũi tên vùn vụt lao đến phía này, những hộ vệ cũng hăng máu đáp trả lại.
Để cổ vũ bản thân, để dìm những tiếng kêu thống khổ hay sao mà họ vừa la lối vừa cầm rìu chặt phăng đi mất.
Những thủ vệ cũng quyết tử cho tổ quốc quyết sinh, một người, lại một người nữa ngã xuống.
Nơi đó không phân biệt phe nào, đạo tặc hay hộ vệ, từng sinh mạng một vẫn cứ lần lượt rụng xuống.
Đầu não của băng cướp đã sớm thấy đây là thời cơ thuận lợi, nên đã triệu tâp toàn bộ nhân lực tập kích tại đây. Hắn vừa chạy vừa hét lớn nhằm làm đối phương phải khiếp sợ mà rút lui.
Ngay cái lúc hắn tưởng quân bên mình đông gấp bội lần bên kia thì, từ bên trong những tấm bạt che mui xe, hàng hàng lớp lớp những hộ vệ khác xông ra.
"Cái đờ heo! Gì đây?"
Chưa kịp thích ứng với tình hình mới, tên thủ lĩnh không ra chỉ thị mà chỉ biết quờ quạng vung kiếm loạn xạ. Tự nhiên cái có thêm 10 hộ vệ, thế cục chiến trận lại bước vào hỗn loạn.
〜〜〜〜〜〜〜
"Vậy kế hoạch là ta sẽ ngụy trang làm thương gia, bố trí mỗi xe ngựa 2 người làm hộ vệ ẩn nấp bên trong, khiến cho chúng nghĩ ta vận chuyển hàng cao cấp rồi kéo đến tập kích?"
"Aa, có khi nhiều quá thì chúng sẽ không đánh đâu đấy chứ? Nếu muốn chúng tấn công thì ta nên khiến chúng nghĩ rằng quân số chúng ta chỉ có một nửa bọn nó là được. Nếu mà ngay lập tức lao ra thì e rằng chúng nó sẽ rút lui ngay, nên là những toa xe giữa phải kiên nhẫn chờ ở trong mới được.
Đạo tặc thì thường nhắm đến mấy tên dễ xơi như nông dân hay mạo hiểm giả nhỉ? Trình độ chúng chả đáng lo ngại nên là, cứ chịu đựng một tí, rồi khi nó tràn vào kha khá thì ta ra tay phản kích diệt gọn luôn nào."
〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜
Khi thấy quân số cướp đường bên mình giảm đi rõ rệt, tên đầu lĩnh mới nổi lên mặt 2 chữ "Rút lui".
Ngay lúc đó, hắn bất giác cảm thấy ớn lạnh đến kỳ lạ, liền quay đầu ra sau thì...
Một người đàn ông luộm thuộm, mái tóc đen tung bay, miệng méo mó, hai tay cầm lưỡng thủ kiếm.
Đó là quang cảnh cuối cùng mà lão đại băng cướp thấy được.
Danh sách chương