Ngày 176 sau khi bị triệu hồi tới thế giới khác.
“Và như vậy thì công tước Gerhardt muốn xin hòa với công chúa Lupis... Và bằng chứng cho việc đó chính là chúng tôi sẽ trao trả Mikhail Banashu, ngươi đang được chúng tôi bảo vệ tại Irachion.”
Sau khi nghe những gì Sudou nói , không khí nặng nề bao trùm căn lều.
Mọi người đều không biết nói gì sau khi nghe những lời đó.
Nói đúng hơn là mọi người không thể suy nghĩ kĩ càng được, bởi vì lời đề nghị Sudou đưa ra quá khó quyết.
Đây là một tình huống bất ngờ nơi mà kẻ chủ mưu của cuộc chiến tranh muốn cầu hòa và đổi phe trước trận quyết định.
“Ane-sama... Tình hình này... Rất tệ đúng không?”
Sara thì thầm vào tai Laura.
“Ừ.... Kế hoạch của Ryouma-sama có khả năng sẽ bị ngăn cản bởi việc này...”
Laura nhìn vào khoảng không với gương mặt đờ đẫn kể từ lúc cô nghe Sudou nói.
Hiện tại đang có 16 người tại đây.
Công chúa Lupis, Meltina, Elena, Ryouma, người thương đi theo cậu là Laura, Sara, Lione và Bolts, hơn nữa còn có những quý tộc có ảnh hưởng nằm dưới quyền của Earl Bergston cũng có mặt.
Bên trong lều, mọi người ngồi quanh một cái bàn tròn và chăm chú nghe Sudou nói.
“Đúng như dự đoán, ảnh hương sẽ rất xấu huh?”
“Đúng, nhìn vào tình hình hiện tại thì tất cả nhưng gì chị có thể tưởng tương ra là...”
Hai chị em thì thầm với nhau, họ nói nhỏ để đảm bảo rằng những người khác không nghe thấy giọng mình.
Lione và Bolts, Lupis và Meltina,và nhưng quý tộc ngồi gần nhau cũng bắt đầu thảo luận nhỏ.
Chỉ có Elena và Ryouma là vẫn im lặng.
“Ryouma-sama.... Với tình hình này ngài sẽ định làm gì đây?”
Laura không thể tìm được lời giải đáp cho câu hỏi đó của Sara.
Cuối cùng thì họ đều nhìn về phía Ryouma trong im lặng.
Không cần biết kết luận về vấn đề này như thế nào, thì nó vẫn không liên quan tới hai cô.
Họ là những người đã thề sẽ đi theo người đàn ông tên Mikoshiba Ryouma đến bất cứ đâu.
Ryouma nhắm mắt lại và ngả người dựa vào ghế... Bằng việc làm như vậy, cậu đang cố che dấu cảm xúc của mình khỏi những người khác nhưng trong đầu cậu đã bắt đầu phân tích tình hình và cố gắng tìm ra cách giải quyết tốt nhất
và chỉ có một cách duy nhất cậu suy nghĩ được để có thể đột phá trong tình huống này...
(Đau đầu quá...)
Đó chính là cảm giác thực của Ryouma.
Kể cả khi cô ấy có là một người đáng tin tương về mặt nhân cách, nhưng về khả năng thì cô ấy là người mà cậu không tin tưởng hoàn toàn, nhưng Ryouma chưa bao giờ nghĩ công chúa Lupis lại ngu ngốc đến mức này.
(Trong lời nói của Sudou...Hăn ta yêu cầu tha thứ cho công tước, người đã gây ra cuộc nổi loạn với hoàng tộc của vương quốc Rozeria với lý do là hắn vì nguyện vọng của quốc vương đời trước... Dù nhìn theo bất cứ góc độ nào thì việc đó vẫn quá vô lý...Và giờ thì vì Hodram phản bội hắn, hắn muốn xin hòa và hứa trung thành với công chúa lấy lý do là vì đại tướng đang nổi loạn với hoàng tộc? Nghe là thấy ngu rồi...)
Đó chính là ý kiến thật lòng của Ryouma đối với những gì Sudou nói. Gerhardt đang định giả vờ vô tội bằng việc bảo rằng hắn chỉ đang làm theo ý nguyện của vua đời trước.
Hơn nữa, bởi vì Hodram phản bội hắn, hắn muốn thể hiện lòng trung thành với vương quốc bởi vì hắn không thể tha thứ cho một đại tướng chống lại hoàng tộc mà không có lý do chính đang, ép buộc Hodram phải chịu mọi tội lỗi của cuộc nổi loạn.
Một vấn đề nữa đó chính là Sudou đã nói những câu đó trước mặt tất cả mọi người và điều đó đã làm tình hình trở nên xấu nhất.
Tât nhiên Ryouma không có ý kiến gì với việc tập hợp mọi người lại, nhưng điều mà Ryouma đang quan tâm tới đó chính là công chúa Lupis, ngay từ đầu Ryouma chưa bao giờ tin tưởng khả năng chính trị của công chúa.
Đó chính là lý do mà cậu muốn để công chúa quyết định tất cả mặc dù cậu muốn khen công chúa vì đã nhận ra thiếu sót của mình và tập hợp mọi người lại, cậu hiều rằng lời khen đó chẳng có ý nghĩa gì nếu chủ đề của cuộc thảo luận chính là đổi Mikhail lấy việc tha mạng cho công tước.
Chủ đề này đã tệ rồi, nhưng nó còn tệ hơn nữa khi cô ấy mời thêm người khác tới.
Tại sao?
Kết luận cũng đơn giản thôi.
(Cuối cùng, công chúa không muốn Mikhail chết huh...)
Trái tim Ryouma trở nên lạnh giá.
Đúng Mikhail là một người có lòng trung thành tuyệt vời và sức chiến đấu cao.
Đối với công chúa , ông ấy còn là một người đáng tin cậy.
Vì vậy, là một con người việc công chúa không muốn giết ông ấy là suy nghĩ thường tình, Ryouma không muốn phàn nàn về chuyện đó.
Tuy nhiên, một người thống trị không nên để cảm xúc chi phối và phải kìm nén chúng bằng mọi giá. Vấn đề ở đây không phải là Mikhail đáng giá thế nào trong mắt công chúa mà là Gerhardt muốn được tha mạng. Không cần biết sinh mạng một ngươi đáng giá thế nào nó cũng không thể so sáng với sinh mạng của Gerhardt người đã gây ra cuộc nổi loạn ngay từ đầu, tha mạng cho một tên như vậy chỉ vì một thuộc hạ thì thật không thể tưởng tượng được...
Mặc dù công chúa chưa hoàn toàn đề lộ mục đích của mình, Ryouma vẫn cảm thấy rằng công chúa muốn cứu Mikhail. Nếu không, công chúa chắc chắn sẽ nghĩ đến việc lấy mạng Sudou, bởi vì hắn là một người lạ đã vào lều công chúa mà không được phép. Không thể phủ nhận sự thật Sudou là một tên thuộc phe địch tron lều, nên không phải phàn nàn nếu công chúa quyết định lấy mạng hắn.
Công chúa đã vất vả để mời tất cả những người quan trọng tới nghe Sudou nói vì vậy vậy có thể dễ dàng thấy được ý định của cô.
(‘Mình muốn giúp Mikhail, vì thế mình sẽ chấp thuận mong ước của Gerhardt wish', đó chính là những gì cô ấy suy nghĩ. Tuy nhiên, cô ấy có vẻ đã tự nhân ra rằng mình không thể biện hộ như vậy được vì thế cô ấy cô tập hợp mọi người lại để mọi chuyện không bị xấu đi sau này.)
Nếu công chúa chấp nhận yêu cầu chỉ vì như thế, thì rõ ràng nó sẽ gây ra rất nhiều hậu quả. Bởi vì cô là người tha mạng cho tên chủ mưu đứng sau toàn bộ cuộc nổi loạn. Chỉ vì lý do đó mà Lupis tập hợp mọi người lại đây, để san sẻ trách nhiệm của những hành động đó càng nhiều càng tốt.
“Được rồi, tôi muốn nghe ý kiến của mọi người.”
Ryouma muốn tặc lưỡi ngay lập tức khi nghe công chúa Lupis nói, nhưng không cần biết tình hình khó chịu đến mức nào cậu cũng không được thể hiện sự tức giận.
“Có ai có ý kiến gì không?”
Căn lều vẫn im lặng, ánh mắt của công chúa Lupis lưới qua từng thành viên trong lều. Tuy nhiên không có phản hồi, bởi vì mọi người hiểu rằng công chúa đã quyết định được nên làm gì.
Ryouma không cho rằng mạng sống của Mikhail ngang hàng với mạng sống của Gerhardts, có thể nói rằng đây là so sánh mạng sống của một hiệp sĩ và quỷ vương nhưng Ryouma có nói gì thì cũng vô ích bởi vì nều cậu đề nghị từ bỏ Mikhail cậu nên thực hiện điều đó sau cuộc họp này.
“Cậu muốn Mikhail chết ư!”
“Cậu đồng ý với chuyện đó mặc dù còn chưa cố gắng giúp!”
“Cậu đang nói gì thế người mới!”
Những câu từ đó đang đợi cậu nếu cậu hành động sai lầm, nhưng người phản đối nhiều nhất sẽ là đồng đội của Mikhail, các hiệp sĩ...
Hơn nữa dù cho Ryouma có đề xuất việc từ bỏ Mikhail tại đây, công chúa sẽ không chấp nhận chuyện đó. Nếu chuyện đó xảy ra Ryouma sẽ bị mang tiếng phản diện và bên cạnh đó, Mikhail đã bị bắt dưới quyền chỉ huy của Ryouma, vì thế nếu đề xuất bỏ ông ta, cậu có thể sẽ bị buộc tội muốn giết ông ta.
Đôi khi kể lập luận hợp lý nhất cũng sẽ bị bác bỏ bởi sự đồng cảm của con người. Tuy nhiên khi một người thống trị quá nhân từ, thì sai lệch sẽ xuất hiện ở đâu đó. Nếu người chỉ huy không nghe đề xuất thì sẽ tốt hơn nếu Ryouma giữ lại lời đề xuất.
Trong tình huống như thế này, Ryouma cảm thấy ánh mắt của Elena.
“Vô ích thôi...”
Ryouma lắc đầu và nói nhỏ với Elena.
Cậu hiểu được bà ấy muốn nói gì từ ánh mắt.
Tuy nhiên nếu bà ấy nói vậy, Elena chắc chắn sẽ bị cho là người xấu.
“Nếu đã vậy thì để tôi...”
“Xin dừng lại. Nếu công chúa mất lòng tin vào bà lúc này thì sẽ rất khó khăn để xây dựng tương lai.”
Cậu ngay lập tức ngăn cản đề xuất của Elena.
Đối với bà ấy, bà ấy chưa được công chúa tin tưởng như Meltina và Mikhail.
Tất nhiên, đối với bà ây việc lên tiếng phản đối thay cho Ryouma sẽ khiến bà ấy gặp nhiêu gánh năng hơn vì bà ấy vẫn còn giữ biệt hiệu “ Bạch chiến thần của Rozeria.” nhưng cậu nghĩ rằng công chúa sẽ không từ bỏ mạng sống của Mikhail.
“Vậy thì chúng ta nên làm gì? Nếu cứ như thế này thì...”
Elena hiểu được mối nguy hiểm của tình hình hiện tại giống như Ryouma.
Để đối lấy mạng sống của Mikhail, công tước Gerhardt sẽ sống sót và công chúa Ladine sẽ được biết đến là trung thành và sẽ có quyền kế nhiệm lần thứ hai.
Vì vậy công chúa Lupis đang tự đẩy mình vào tình thế nguy hiểm hơn nữa.
Tên chủ mưu của một cuộc nổi loạn phải bị chặt đầu, đó là luật thường ở thế giới này.
Nếu cô ấy tha mạng cho Gerhardt, điều đó nghĩ là cô không nhận thức được hành đông của công tước Gerhardt là hành động nổi loạn mà là làm theo nguyện vọng của vua đời trước và sẽ không được tính là nổi loạn.
Không còn cách nào khác ngoài việc để cho mọi thứ diễn ra mặc dù đó rõ ràng là nói dối.
(Mình nghĩ người duy nhất có thể phá được tình huống này là Meltina huh?)
Ryouma nhìn về phía Meltina đang ngồi kế bên công chúa.
(Tch...Cô ta vui hẳn ra khi nghe tin Mikhail còn sống...Được rồi, mình hiểu được bởi vì đồng đội của cô ta sống sót...Nhưng cô ta không nhận ra được tình hình hiện tại đang trở nên tồi tệ hơn...Mình nghĩ cô ta sẽ không làm được gì, điều đó nghĩa là...)
Cậu bỏ qua Meltina ngay khi cậu thấy cô ây cười, Ryouma sau đó cố gắng suy nghĩ ra một cách để phá được sự căng thẳng này..
(Không thể nào giết được Gerhardt. Điều đó nghĩa là chúng ta chỉ có thể giết Hodram trong cuộc chiến này...Vấn đề là sau đó, công chúa Lupis không thể kiểm soát Gerhardt. Kể cả khi xóa bỏ quyền lực của hắn, nó sẽ trở lại một ngày nào đó...Đợi chút đã, một ngày nào đó?)
Một ý tưởng độc địa xuất hiện trong tâm trí Ryouma.
Đúng là Ryouma không cần phải giết Gerhardt.
(Cô ấy muốn chết đến mức đó sao?)
Ryouma dự định sẽ bỏ Lupis.
..................
(Đừng lo thưa điện hạ, tôi sẽ không phản bội người. Tuy nhiên, nếu cứ như thế này, người sẽ chết. Tôi không biết khi nào, nhưng ngày đó sẽ tới sớm thôi... Tất nhiên, tôi vẫn sẽ khuyên Elena. Tuy nhiên, tôi không có ý định giúp người thêm nữa. Sau đó xin hãy tự giải quyết vấn đề với người dân vương quốc Rozeria một mình đi. Tốt nhất hãy lo liệu tên Gerhardt sau này.)
Ryouma giơ tay ra hiệu có điều muốn nói.
“Vậy thì tôi có thể nói gì đó không?”
Lupis sợ hãi tột độ một lúc.
Cô hiểu được rằng phán quyết của mình không đúng nhưng tình cảm của cô không cho phép cô bỏ rơi sinh mạng Mikhail.
“Nói đi Ryouma.”
“Được rồi!”
Ryouma đứng dậy khỏi ghế khi Lupis cho phép.
“Tôi nghĩ chúng ta nên chấp nhận đề xuất của Sudou và chấp nhận sự phục tùng của công tước Gerhardt.”
Cả căn lều đều giật mình sau khi nghe Ryouma nói.
“Cái! Cậu nghiêm túc sao! Mikhoshiba-dono!”
“Đúng tôi nghiêm túc, Earl Bergeston."
Bergeston là một quý tộc đã có đủ kiến thức về quân sự để hiểu được tình hình, thêm vào đó là kinh nghiệm về ngoại giao và chính trị, ông ta là người có thể nhận thức được mối nguy hiểm nếu chấp thuận với lời đề nghị của Sudou.
“Cậu đang nhắm tới điều gì vậy?”
Những gì Ryouma đã làm Earl Bergston kinh ngạc đến độ môt quý tộc đã quyết định hỏi ý định thực của Ryouma dù rằng có sự hiện diện của kẻ thù.
“Không , nhưng tôi không thể bỏ mặc mạng sống của Mikhail. Hơn nữa, lời nói của công tước Gerhardt nghe cũng khá thật. Còn chưa kể, làm vậy vẫn tốt hơn là chiến tranh đúng không? và các khu vực xung quanh Irachion được cho là thịnh vượng, nếu một cuộc chiến lớn diễn ra thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng lớn đến sự phát triển và giảm khả năng thu nhập của nó. Chẳng phải mọi chuyện sẽ tốt hơn nếu công chúa chấp nhận sự phục tùng của công tước sao?”
Không có lời nào sai trái.
Nếu họ đối đầu với đội quân của công tước, họ chắc chắn sẽ chịu thiệt hại lớn trong tương bởi vì tiền thuế sẽ giảm, nhưng sau khi Ryouma đã giải thích, Earl vẫn có vẻ không mãn nguyện, bởi vì sự suy giảm thuế đã được họ tính toán trước thời điểm họ quyết định hành quân tới Irachion rồi.
“Tuy nhiên thưa điện hạ! Chúng ta sẽ chấp nhạn sự phục tùng của công tước, nếu thêm vào một số điều kiện của phe ta.”
“Ý cậu là sao?”
“Chúng ta sẽ bị bất lợi nếu chỉ là trả lại Mikhail, chúng ta nên tịch thu danh hiệu của Gerhardts và đồng thời bắt hắn phải trả tiền chiến phí cho cuộc chiến.”
Sau khi Ryouma dứt câu, Lupis suy nghĩ một lúc. Cô nhận ra rằng điều kiện mà bên Sudou đưa ra cực kỳ bất lợi cho cô và lý do duy nhất mà cô đồng ý là vì chúng sư dụng Mihail để làm đòn bẩy.
Đó chính là lý do mà cô phần nào hiểu được ý định của Ryouma nhưng nếu cô thương thuyết tệ thì Mikhail có thể sẽ mất mạng và hơn nữa cô cũng đã từ bỏ ông ấy lúc cô nghe tin ông ấy chết, giờ thì biết được ông ấy vẫn còn sống nên cô muốn giúp.
Giữa công lý và tình cảm, trái tim cô không thể quyết định thứ nào giá trị hơn.
“Được rồi... công tước đã nói với tôi rằng ngài sẽ sẵn sàng chấp nhận điều kiện đó... Ngài sẽ chả 500 triệu Baht tiền chiến phí, và đồng thời từ bỏ danh hiệu công tước.”
“””5-500 triệu?”’’
Âm thanh vang vọng khắp căn lều. Số tiền Sudou đề cập tới nhiều hơn mức cần để trang trải cho cuộc chiến hiện tại, các quý tộc thở phào nhẹ nhõm bởi vì họ đã có đủ tiền để trao thưởng cho cấp dưới đồn thời đảm bảo được thu nhập cho bản thân mình.
“Đó không phải là tất cả, tôi muốn ông ta cũng hứa rằng không được tham gia bất cứ chức vụ nào trong 5 năm tới...”
Gương mặt Sudou nhăn nhó sau khi nghe Ryouma nói.
(Fuuh...Hắn ta đã dự tính rằng chúng ta sẽ tịch thu tài sản và danh hiệu của công tước...Nhưng hắn có vẻ nhu không dự đoán được chúng ta sẽ cấm hắn không được tham gia việc nhà nước...)
Đối với Ryouma điều kiện đó là tuyệt đối. Bởi vì đó là cách để bảo vệ được công chúa Lupis bởi vì cô ấy hiện giờ chỉ là con mồi cho Gerhardt mà thôi. Đó chính là lý do cậu đề xuất đình chỉ công tước khỏi việc quốc gia trong 5 năm, cách này sẽ giúp cho các quý tộc phục vụ công chúa có thể lột sạch quyền lực của Gerhardt từ nhiều cách.
“Được rồi... Tôi thay mặt công tước Gerhardt chấp nhận điều kiện của cậu. Vậy đã đủ chưa? Điện hạ.”
Sudou hỏi công chúa Lupis người đang ngẩn ra.
“Được... Vậy là đủ rồi...”
Cô không còn cách nào khác ngoài gật đầu.
“Được rồi... Tôi sẽ ngay lập tức báo cáo lại cho công tước, và tôi sẽ mang Mikhail tới đây.”
Sau khi nói xong, Sudou cúi đầu và ngay lập tức rời lều.
Sau khi Sudou rời đi, cuộc họp kết thúc và các quý tộc rời đi làm việc của mình, chỉ còn lại 5 người trong phòng họp, Ryouma, Bolts, Lione và hai chị em nhà Marfisto.
“Để như vậy liệu có ổn không?”
Trước câu hỏi của Lione, Ryouma không còn cách nào khác ngoài gật đầu.
“Mặc dù đó không phải là thứ tôi thực sự mong muốn, nhưng đây là điều tốt nhất mà tôi có thể làm trong tình hình hiện tại...yêu cầu thêm nữa là không thể được.”
Đúng là Ryouma đã làm hết sức.
Sự thật là cậu muốn tự khen bản thân mình đã làm được như vậy trong tình hình đó.
“Liệu họ có làm được đó trong 5 năm?”
“Ai biết được? Nói thật lòng tôi chưa suy nghĩ tới mức đó.”
Ryouma nhún vai đáp lại câu hỏi của Sara. Tất cả những gì Ryouma làm là câu thời gian, nếu cậu nói theo thuật ngữ y tế thì công tước Gerhardt và Hodram chẳng khác gì một căn bệnh nguy hiểm mà Ryouma đã định chữa bằng phẫu thuật (chiến tranh) Lupis vào vai bệnh nhân cần được phẫu thuật, nhưng cô không muốn loại bỏ Gerhardt vì thế Ryouma không còn cách nào khác ngoài kìm hãm căn bệnh.
Bằng việc kìm hãm Gerhardt trong 5 năm, bệnh nhân chắc chắn sẽ trở nên mạnh hơn, điều này cho phep cô có thể kiểm soát được bệnh dịch. Không còn gì Ryouma có thể làm được nữa, cậu chỉ có thể cầu nguyện cho Lupis lớn lên trong những năm đó.
Tất cả những gì còn lại là cho mọi người của vương quốc giúp hướng dẫn cô, Ryouma chỉ tình cờ bị cuốn vào cuộc chiến này không phải là người có trách nhiệm đó.
“Vậy giờ thì chỉ còn lại Hodram và 2000 hiệp sĩ...”
Lione gật đầu sau khi nghe Ryouma nói.
Sau khi giải quyết xong Hodram, mọi chuyện sẽ kết thúc.
“Sẽ là ngày mai hay ngày mốt...”
“Ngày chúng ta tất công Irachion ấy hả?”
“Ừ... Đó sẽ là cuộc chiến cuối cùng của chúng ta!”
Ryouma gật đầu đồng ý.
Thứ còn lại chỉ là trận chiến quyết định với Hodram.
Cuộc nội chiến của vương quốc Rozeria cuối cùng cũng đã tới hồi kết.
“Và như vậy thì công tước Gerhardt muốn xin hòa với công chúa Lupis... Và bằng chứng cho việc đó chính là chúng tôi sẽ trao trả Mikhail Banashu, ngươi đang được chúng tôi bảo vệ tại Irachion.”
Sau khi nghe những gì Sudou nói , không khí nặng nề bao trùm căn lều.
Mọi người đều không biết nói gì sau khi nghe những lời đó.
Nói đúng hơn là mọi người không thể suy nghĩ kĩ càng được, bởi vì lời đề nghị Sudou đưa ra quá khó quyết.
Đây là một tình huống bất ngờ nơi mà kẻ chủ mưu của cuộc chiến tranh muốn cầu hòa và đổi phe trước trận quyết định.
“Ane-sama... Tình hình này... Rất tệ đúng không?”
Sara thì thầm vào tai Laura.
“Ừ.... Kế hoạch của Ryouma-sama có khả năng sẽ bị ngăn cản bởi việc này...”
Laura nhìn vào khoảng không với gương mặt đờ đẫn kể từ lúc cô nghe Sudou nói.
Hiện tại đang có 16 người tại đây.
Công chúa Lupis, Meltina, Elena, Ryouma, người thương đi theo cậu là Laura, Sara, Lione và Bolts, hơn nữa còn có những quý tộc có ảnh hưởng nằm dưới quyền của Earl Bergston cũng có mặt.
Bên trong lều, mọi người ngồi quanh một cái bàn tròn và chăm chú nghe Sudou nói.
“Đúng như dự đoán, ảnh hương sẽ rất xấu huh?”
“Đúng, nhìn vào tình hình hiện tại thì tất cả nhưng gì chị có thể tưởng tương ra là...”
Hai chị em thì thầm với nhau, họ nói nhỏ để đảm bảo rằng những người khác không nghe thấy giọng mình.
Lione và Bolts, Lupis và Meltina,và nhưng quý tộc ngồi gần nhau cũng bắt đầu thảo luận nhỏ.
Chỉ có Elena và Ryouma là vẫn im lặng.
“Ryouma-sama.... Với tình hình này ngài sẽ định làm gì đây?”
Laura không thể tìm được lời giải đáp cho câu hỏi đó của Sara.
Cuối cùng thì họ đều nhìn về phía Ryouma trong im lặng.
Không cần biết kết luận về vấn đề này như thế nào, thì nó vẫn không liên quan tới hai cô.
Họ là những người đã thề sẽ đi theo người đàn ông tên Mikoshiba Ryouma đến bất cứ đâu.
Ryouma nhắm mắt lại và ngả người dựa vào ghế... Bằng việc làm như vậy, cậu đang cố che dấu cảm xúc của mình khỏi những người khác nhưng trong đầu cậu đã bắt đầu phân tích tình hình và cố gắng tìm ra cách giải quyết tốt nhất
và chỉ có một cách duy nhất cậu suy nghĩ được để có thể đột phá trong tình huống này...
(Đau đầu quá...)
Đó chính là cảm giác thực của Ryouma.
Kể cả khi cô ấy có là một người đáng tin tương về mặt nhân cách, nhưng về khả năng thì cô ấy là người mà cậu không tin tưởng hoàn toàn, nhưng Ryouma chưa bao giờ nghĩ công chúa Lupis lại ngu ngốc đến mức này.
(Trong lời nói của Sudou...Hăn ta yêu cầu tha thứ cho công tước, người đã gây ra cuộc nổi loạn với hoàng tộc của vương quốc Rozeria với lý do là hắn vì nguyện vọng của quốc vương đời trước... Dù nhìn theo bất cứ góc độ nào thì việc đó vẫn quá vô lý...Và giờ thì vì Hodram phản bội hắn, hắn muốn xin hòa và hứa trung thành với công chúa lấy lý do là vì đại tướng đang nổi loạn với hoàng tộc? Nghe là thấy ngu rồi...)
Đó chính là ý kiến thật lòng của Ryouma đối với những gì Sudou nói. Gerhardt đang định giả vờ vô tội bằng việc bảo rằng hắn chỉ đang làm theo ý nguyện của vua đời trước.
Hơn nữa, bởi vì Hodram phản bội hắn, hắn muốn thể hiện lòng trung thành với vương quốc bởi vì hắn không thể tha thứ cho một đại tướng chống lại hoàng tộc mà không có lý do chính đang, ép buộc Hodram phải chịu mọi tội lỗi của cuộc nổi loạn.
Một vấn đề nữa đó chính là Sudou đã nói những câu đó trước mặt tất cả mọi người và điều đó đã làm tình hình trở nên xấu nhất.
Tât nhiên Ryouma không có ý kiến gì với việc tập hợp mọi người lại, nhưng điều mà Ryouma đang quan tâm tới đó chính là công chúa Lupis, ngay từ đầu Ryouma chưa bao giờ tin tưởng khả năng chính trị của công chúa.
Đó chính là lý do mà cậu muốn để công chúa quyết định tất cả mặc dù cậu muốn khen công chúa vì đã nhận ra thiếu sót của mình và tập hợp mọi người lại, cậu hiều rằng lời khen đó chẳng có ý nghĩa gì nếu chủ đề của cuộc thảo luận chính là đổi Mikhail lấy việc tha mạng cho công tước.
Chủ đề này đã tệ rồi, nhưng nó còn tệ hơn nữa khi cô ấy mời thêm người khác tới.
Tại sao?
Kết luận cũng đơn giản thôi.
(Cuối cùng, công chúa không muốn Mikhail chết huh...)
Trái tim Ryouma trở nên lạnh giá.
Đúng Mikhail là một người có lòng trung thành tuyệt vời và sức chiến đấu cao.
Đối với công chúa , ông ấy còn là một người đáng tin cậy.
Vì vậy, là một con người việc công chúa không muốn giết ông ấy là suy nghĩ thường tình, Ryouma không muốn phàn nàn về chuyện đó.
Tuy nhiên, một người thống trị không nên để cảm xúc chi phối và phải kìm nén chúng bằng mọi giá. Vấn đề ở đây không phải là Mikhail đáng giá thế nào trong mắt công chúa mà là Gerhardt muốn được tha mạng. Không cần biết sinh mạng một ngươi đáng giá thế nào nó cũng không thể so sáng với sinh mạng của Gerhardt người đã gây ra cuộc nổi loạn ngay từ đầu, tha mạng cho một tên như vậy chỉ vì một thuộc hạ thì thật không thể tưởng tượng được...
Mặc dù công chúa chưa hoàn toàn đề lộ mục đích của mình, Ryouma vẫn cảm thấy rằng công chúa muốn cứu Mikhail. Nếu không, công chúa chắc chắn sẽ nghĩ đến việc lấy mạng Sudou, bởi vì hắn là một người lạ đã vào lều công chúa mà không được phép. Không thể phủ nhận sự thật Sudou là một tên thuộc phe địch tron lều, nên không phải phàn nàn nếu công chúa quyết định lấy mạng hắn.
Công chúa đã vất vả để mời tất cả những người quan trọng tới nghe Sudou nói vì vậy vậy có thể dễ dàng thấy được ý định của cô.
(‘Mình muốn giúp Mikhail, vì thế mình sẽ chấp thuận mong ước của Gerhardt wish', đó chính là những gì cô ấy suy nghĩ. Tuy nhiên, cô ấy có vẻ đã tự nhân ra rằng mình không thể biện hộ như vậy được vì thế cô ấy cô tập hợp mọi người lại để mọi chuyện không bị xấu đi sau này.)
Nếu công chúa chấp nhận yêu cầu chỉ vì như thế, thì rõ ràng nó sẽ gây ra rất nhiều hậu quả. Bởi vì cô là người tha mạng cho tên chủ mưu đứng sau toàn bộ cuộc nổi loạn. Chỉ vì lý do đó mà Lupis tập hợp mọi người lại đây, để san sẻ trách nhiệm của những hành động đó càng nhiều càng tốt.
“Được rồi, tôi muốn nghe ý kiến của mọi người.”
Ryouma muốn tặc lưỡi ngay lập tức khi nghe công chúa Lupis nói, nhưng không cần biết tình hình khó chịu đến mức nào cậu cũng không được thể hiện sự tức giận.
“Có ai có ý kiến gì không?”
Căn lều vẫn im lặng, ánh mắt của công chúa Lupis lưới qua từng thành viên trong lều. Tuy nhiên không có phản hồi, bởi vì mọi người hiểu rằng công chúa đã quyết định được nên làm gì.
Ryouma không cho rằng mạng sống của Mikhail ngang hàng với mạng sống của Gerhardts, có thể nói rằng đây là so sánh mạng sống của một hiệp sĩ và quỷ vương nhưng Ryouma có nói gì thì cũng vô ích bởi vì nều cậu đề nghị từ bỏ Mikhail cậu nên thực hiện điều đó sau cuộc họp này.
“Cậu muốn Mikhail chết ư!”
“Cậu đồng ý với chuyện đó mặc dù còn chưa cố gắng giúp!”
“Cậu đang nói gì thế người mới!”
Những câu từ đó đang đợi cậu nếu cậu hành động sai lầm, nhưng người phản đối nhiều nhất sẽ là đồng đội của Mikhail, các hiệp sĩ...
Hơn nữa dù cho Ryouma có đề xuất việc từ bỏ Mikhail tại đây, công chúa sẽ không chấp nhận chuyện đó. Nếu chuyện đó xảy ra Ryouma sẽ bị mang tiếng phản diện và bên cạnh đó, Mikhail đã bị bắt dưới quyền chỉ huy của Ryouma, vì thế nếu đề xuất bỏ ông ta, cậu có thể sẽ bị buộc tội muốn giết ông ta.
Đôi khi kể lập luận hợp lý nhất cũng sẽ bị bác bỏ bởi sự đồng cảm của con người. Tuy nhiên khi một người thống trị quá nhân từ, thì sai lệch sẽ xuất hiện ở đâu đó. Nếu người chỉ huy không nghe đề xuất thì sẽ tốt hơn nếu Ryouma giữ lại lời đề xuất.
Trong tình huống như thế này, Ryouma cảm thấy ánh mắt của Elena.
“Vô ích thôi...”
Ryouma lắc đầu và nói nhỏ với Elena.
Cậu hiểu được bà ấy muốn nói gì từ ánh mắt.
Tuy nhiên nếu bà ấy nói vậy, Elena chắc chắn sẽ bị cho là người xấu.
“Nếu đã vậy thì để tôi...”
“Xin dừng lại. Nếu công chúa mất lòng tin vào bà lúc này thì sẽ rất khó khăn để xây dựng tương lai.”
Cậu ngay lập tức ngăn cản đề xuất của Elena.
Đối với bà ấy, bà ấy chưa được công chúa tin tưởng như Meltina và Mikhail.
Tất nhiên, đối với bà ây việc lên tiếng phản đối thay cho Ryouma sẽ khiến bà ấy gặp nhiêu gánh năng hơn vì bà ấy vẫn còn giữ biệt hiệu “ Bạch chiến thần của Rozeria.” nhưng cậu nghĩ rằng công chúa sẽ không từ bỏ mạng sống của Mikhail.
“Vậy thì chúng ta nên làm gì? Nếu cứ như thế này thì...”
Elena hiểu được mối nguy hiểm của tình hình hiện tại giống như Ryouma.
Để đối lấy mạng sống của Mikhail, công tước Gerhardt sẽ sống sót và công chúa Ladine sẽ được biết đến là trung thành và sẽ có quyền kế nhiệm lần thứ hai.
Vì vậy công chúa Lupis đang tự đẩy mình vào tình thế nguy hiểm hơn nữa.
Tên chủ mưu của một cuộc nổi loạn phải bị chặt đầu, đó là luật thường ở thế giới này.
Nếu cô ấy tha mạng cho Gerhardt, điều đó nghĩ là cô không nhận thức được hành đông của công tước Gerhardt là hành động nổi loạn mà là làm theo nguyện vọng của vua đời trước và sẽ không được tính là nổi loạn.
Không còn cách nào khác ngoài việc để cho mọi thứ diễn ra mặc dù đó rõ ràng là nói dối.
(Mình nghĩ người duy nhất có thể phá được tình huống này là Meltina huh?)
Ryouma nhìn về phía Meltina đang ngồi kế bên công chúa.
(Tch...Cô ta vui hẳn ra khi nghe tin Mikhail còn sống...Được rồi, mình hiểu được bởi vì đồng đội của cô ta sống sót...Nhưng cô ta không nhận ra được tình hình hiện tại đang trở nên tồi tệ hơn...Mình nghĩ cô ta sẽ không làm được gì, điều đó nghĩa là...)
Cậu bỏ qua Meltina ngay khi cậu thấy cô ây cười, Ryouma sau đó cố gắng suy nghĩ ra một cách để phá được sự căng thẳng này..
(Không thể nào giết được Gerhardt. Điều đó nghĩa là chúng ta chỉ có thể giết Hodram trong cuộc chiến này...Vấn đề là sau đó, công chúa Lupis không thể kiểm soát Gerhardt. Kể cả khi xóa bỏ quyền lực của hắn, nó sẽ trở lại một ngày nào đó...Đợi chút đã, một ngày nào đó?)
Một ý tưởng độc địa xuất hiện trong tâm trí Ryouma.
Đúng là Ryouma không cần phải giết Gerhardt.
(Cô ấy muốn chết đến mức đó sao?)
Ryouma dự định sẽ bỏ Lupis.
..................
(Đừng lo thưa điện hạ, tôi sẽ không phản bội người. Tuy nhiên, nếu cứ như thế này, người sẽ chết. Tôi không biết khi nào, nhưng ngày đó sẽ tới sớm thôi... Tất nhiên, tôi vẫn sẽ khuyên Elena. Tuy nhiên, tôi không có ý định giúp người thêm nữa. Sau đó xin hãy tự giải quyết vấn đề với người dân vương quốc Rozeria một mình đi. Tốt nhất hãy lo liệu tên Gerhardt sau này.)
Ryouma giơ tay ra hiệu có điều muốn nói.
“Vậy thì tôi có thể nói gì đó không?”
Lupis sợ hãi tột độ một lúc.
Cô hiểu được rằng phán quyết của mình không đúng nhưng tình cảm của cô không cho phép cô bỏ rơi sinh mạng Mikhail.
“Nói đi Ryouma.”
“Được rồi!”
Ryouma đứng dậy khỏi ghế khi Lupis cho phép.
“Tôi nghĩ chúng ta nên chấp nhận đề xuất của Sudou và chấp nhận sự phục tùng của công tước Gerhardt.”
Cả căn lều đều giật mình sau khi nghe Ryouma nói.
“Cái! Cậu nghiêm túc sao! Mikhoshiba-dono!”
“Đúng tôi nghiêm túc, Earl Bergeston."
Bergeston là một quý tộc đã có đủ kiến thức về quân sự để hiểu được tình hình, thêm vào đó là kinh nghiệm về ngoại giao và chính trị, ông ta là người có thể nhận thức được mối nguy hiểm nếu chấp thuận với lời đề nghị của Sudou.
“Cậu đang nhắm tới điều gì vậy?”
Những gì Ryouma đã làm Earl Bergston kinh ngạc đến độ môt quý tộc đã quyết định hỏi ý định thực của Ryouma dù rằng có sự hiện diện của kẻ thù.
“Không , nhưng tôi không thể bỏ mặc mạng sống của Mikhail. Hơn nữa, lời nói của công tước Gerhardt nghe cũng khá thật. Còn chưa kể, làm vậy vẫn tốt hơn là chiến tranh đúng không? và các khu vực xung quanh Irachion được cho là thịnh vượng, nếu một cuộc chiến lớn diễn ra thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng lớn đến sự phát triển và giảm khả năng thu nhập của nó. Chẳng phải mọi chuyện sẽ tốt hơn nếu công chúa chấp nhận sự phục tùng của công tước sao?”
Không có lời nào sai trái.
Nếu họ đối đầu với đội quân của công tước, họ chắc chắn sẽ chịu thiệt hại lớn trong tương bởi vì tiền thuế sẽ giảm, nhưng sau khi Ryouma đã giải thích, Earl vẫn có vẻ không mãn nguyện, bởi vì sự suy giảm thuế đã được họ tính toán trước thời điểm họ quyết định hành quân tới Irachion rồi.
“Tuy nhiên thưa điện hạ! Chúng ta sẽ chấp nhạn sự phục tùng của công tước, nếu thêm vào một số điều kiện của phe ta.”
“Ý cậu là sao?”
“Chúng ta sẽ bị bất lợi nếu chỉ là trả lại Mikhail, chúng ta nên tịch thu danh hiệu của Gerhardts và đồng thời bắt hắn phải trả tiền chiến phí cho cuộc chiến.”
Sau khi Ryouma dứt câu, Lupis suy nghĩ một lúc. Cô nhận ra rằng điều kiện mà bên Sudou đưa ra cực kỳ bất lợi cho cô và lý do duy nhất mà cô đồng ý là vì chúng sư dụng Mihail để làm đòn bẩy.
Đó chính là lý do mà cô phần nào hiểu được ý định của Ryouma nhưng nếu cô thương thuyết tệ thì Mikhail có thể sẽ mất mạng và hơn nữa cô cũng đã từ bỏ ông ấy lúc cô nghe tin ông ấy chết, giờ thì biết được ông ấy vẫn còn sống nên cô muốn giúp.
Giữa công lý và tình cảm, trái tim cô không thể quyết định thứ nào giá trị hơn.
“Được rồi... công tước đã nói với tôi rằng ngài sẽ sẵn sàng chấp nhận điều kiện đó... Ngài sẽ chả 500 triệu Baht tiền chiến phí, và đồng thời từ bỏ danh hiệu công tước.”
“””5-500 triệu?”’’
Âm thanh vang vọng khắp căn lều. Số tiền Sudou đề cập tới nhiều hơn mức cần để trang trải cho cuộc chiến hiện tại, các quý tộc thở phào nhẹ nhõm bởi vì họ đã có đủ tiền để trao thưởng cho cấp dưới đồn thời đảm bảo được thu nhập cho bản thân mình.
“Đó không phải là tất cả, tôi muốn ông ta cũng hứa rằng không được tham gia bất cứ chức vụ nào trong 5 năm tới...”
Gương mặt Sudou nhăn nhó sau khi nghe Ryouma nói.
(Fuuh...Hắn ta đã dự tính rằng chúng ta sẽ tịch thu tài sản và danh hiệu của công tước...Nhưng hắn có vẻ nhu không dự đoán được chúng ta sẽ cấm hắn không được tham gia việc nhà nước...)
Đối với Ryouma điều kiện đó là tuyệt đối. Bởi vì đó là cách để bảo vệ được công chúa Lupis bởi vì cô ấy hiện giờ chỉ là con mồi cho Gerhardt mà thôi. Đó chính là lý do cậu đề xuất đình chỉ công tước khỏi việc quốc gia trong 5 năm, cách này sẽ giúp cho các quý tộc phục vụ công chúa có thể lột sạch quyền lực của Gerhardt từ nhiều cách.
“Được rồi... Tôi thay mặt công tước Gerhardt chấp nhận điều kiện của cậu. Vậy đã đủ chưa? Điện hạ.”
Sudou hỏi công chúa Lupis người đang ngẩn ra.
“Được... Vậy là đủ rồi...”
Cô không còn cách nào khác ngoài gật đầu.
“Được rồi... Tôi sẽ ngay lập tức báo cáo lại cho công tước, và tôi sẽ mang Mikhail tới đây.”
Sau khi nói xong, Sudou cúi đầu và ngay lập tức rời lều.
Sau khi Sudou rời đi, cuộc họp kết thúc và các quý tộc rời đi làm việc của mình, chỉ còn lại 5 người trong phòng họp, Ryouma, Bolts, Lione và hai chị em nhà Marfisto.
“Để như vậy liệu có ổn không?”
Trước câu hỏi của Lione, Ryouma không còn cách nào khác ngoài gật đầu.
“Mặc dù đó không phải là thứ tôi thực sự mong muốn, nhưng đây là điều tốt nhất mà tôi có thể làm trong tình hình hiện tại...yêu cầu thêm nữa là không thể được.”
Đúng là Ryouma đã làm hết sức.
Sự thật là cậu muốn tự khen bản thân mình đã làm được như vậy trong tình hình đó.
“Liệu họ có làm được đó trong 5 năm?”
“Ai biết được? Nói thật lòng tôi chưa suy nghĩ tới mức đó.”
Ryouma nhún vai đáp lại câu hỏi của Sara. Tất cả những gì Ryouma làm là câu thời gian, nếu cậu nói theo thuật ngữ y tế thì công tước Gerhardt và Hodram chẳng khác gì một căn bệnh nguy hiểm mà Ryouma đã định chữa bằng phẫu thuật (chiến tranh) Lupis vào vai bệnh nhân cần được phẫu thuật, nhưng cô không muốn loại bỏ Gerhardt vì thế Ryouma không còn cách nào khác ngoài kìm hãm căn bệnh.
Bằng việc kìm hãm Gerhardt trong 5 năm, bệnh nhân chắc chắn sẽ trở nên mạnh hơn, điều này cho phep cô có thể kiểm soát được bệnh dịch. Không còn gì Ryouma có thể làm được nữa, cậu chỉ có thể cầu nguyện cho Lupis lớn lên trong những năm đó.
Tất cả những gì còn lại là cho mọi người của vương quốc giúp hướng dẫn cô, Ryouma chỉ tình cờ bị cuốn vào cuộc chiến này không phải là người có trách nhiệm đó.
“Vậy giờ thì chỉ còn lại Hodram và 2000 hiệp sĩ...”
Lione gật đầu sau khi nghe Ryouma nói.
Sau khi giải quyết xong Hodram, mọi chuyện sẽ kết thúc.
“Sẽ là ngày mai hay ngày mốt...”
“Ngày chúng ta tất công Irachion ấy hả?”
“Ừ... Đó sẽ là cuộc chiến cuối cùng của chúng ta!”
Ryouma gật đầu đồng ý.
Thứ còn lại chỉ là trận chiến quyết định với Hodram.
Cuộc nội chiến của vương quốc Rozeria cuối cùng cũng đã tới hồi kết.
Danh sách chương