Ngày thứ 96 sau khi bị triệu hồi tới thế giới khác.
Ryouma là người duy nhất trong phòng.
Có một chút hỗn loạn trong suốt cuộc tiếp kiến; tuy nhiên, công chúa không bao giờ thay đổi quyết định.
Trong suy nghĩ của Ryouma, cậu nhớ ánh mắt đầy căm phẫn của đại tướng nhìn về phía cậu khi cậu chuẩn bị rời phòng.
(Fuu...Hên, dù sao mình cũng là người mới, nên không chấp chuyện đó được.)
Thật ra, cậu đang tiếc nuối nhiều thứ.
Lúc đầu, cậu muốn theo phe công chúa mà không làm cho ai nghi ngờ cậu.
Tuy nhiên, dù cậu có nói thế thì cũng chẳng có gì thay đổi.
(Mình nên vui khi công chúa tỏ thái độ thích thú với lời đề nghị của mình...)
Hiện tại, Ryouma vẫn chưa là một phần chính thức bên phe công chúa.
Xem xét mọi thứ thì việc đó cũng là bình thường toôi. Dù sao thì cậu chưa đạt được công trạng gì cả. Và từ giờ trở đi, cậu nên thể hiện mình.
Vì vậy cuộc chiếc của Ryouma vẫn chưa kết thúc.
Hơn nữa, đây mới chính là lúc cuộc chiếc thực sự bắt đầu.
“Xin lỗi đã để ngươi đợi.”
Người vừa vào phòng là công chúa Lupis được hộ tống bởi Meltina.
“Oh, không sao, thực hiện được ước muốn không tưởng của mình, tôi cảm thấy rất vui. Thưa điện hạ.”
Ryouma đứng dậy và cuối đầu.
Cậu muốn thảo luận những việc sẽ làm thừ giờ trở đi, đặc biệt là khi cậu đã làm cho những người tại buổi tiếp kiến cảm thấy khó chịu.
Vì thế, cả Ryouma và công chúa đều di chuyển tới căn phòng khác trong lâu đài.
Và vì lý do an toàn, chỉ có mình Ryouma được gọi.
“Thôi, ngươi không cần phải cứng nhắc như thế. Hãy thả lỏng cho bản thân cảm thấy thoải mái đi.”
“Vâng. Vậy thì xin thứ lỗi.”
Sau khi xác nhận công chúa Lupis và Meltina đã ngồi xuống, Ryouma cũng ngồi xuống ghế của mình.
“Vậy thì chúng ta bắt đầu thảo luận nhé?”
Sau khi xác nhận với công chúa, Meltina nói.
“Có lẽ cậu đã biết, thứ chúng tôi muốn là binh lực.”
Yêu cầu này ngang bằng với việc Ryouma theo phe công chúa. Meltina vừa nói vừa nhìn Ryouma như thể đang muốn đọc suy nghĩ của cậu, rồi cô ấy nói tiếp.
“Tuy nhiên...”
“Gia đình của những người bị chết bởi chúng tôi, cô không thể bỏ qua những gia đình phản đối đúng không?”
Nghe Ryouma nói những lời đó, Meltina gật đầu.
“À thì tôi nghĩ việc đó là không tránh khỏi. Vậy thì , yêu cầu của cô là gì?”
Ryouma hỏi.
“...Giá trị.”
Meltina trả lời câu hỏi của Ryouma một cách ngắn gọn.
Mặc dù có nhiều ẩn ý trong câu nói đó.
“Tôi hiểu rồi... Tôi phải thể hiện mình có giá trị khác ngoài việc là tiềm năng chiến tranh thôi, đúng không?”
“Nếu cậu nói cậu chỉ có tiềm năng chiến tranh thì , cũng chẳng khác gì việc thuê lính đánh thuê từ đâu đó về.”
“Nếu vậy thì, điện hạ sẽ phải chịu một điều kiện trong cuộc thương lượng này đấy, cô hiểu chứ?”
Nghe những lời Ryouma nói, biểu hiện của
Meltina như thể đang nghi ngờ cậu.
“Tại sao lại vậy?”
“Dù thể nào đi nữa tôi cũng sẽ là người mang chiến thắng đến cho điện hạ.”
Nghe được câu nói đó, công chúa Lupis vô ý cười khẽ.
“Fufu... Ngươi tự tin thật đấy ne~?”
“Cảm ơn ngài đã khen.”
“Tuy nhiên, ta không tin vào lời nói xuống.”
“Tất nhiên rồi, thần hiểu mà.”
“Vậy ngươi có chứng minh được lời mình không?”
Giọng nói của Lupis nghe như cô đang đùa; tuy nhiên, cậu có thể cảm thấy sự khát máu trong ánh mắt của cô ấy.
“Đương nhiên....đó chính là những gì tôi muốn nói, nhưng tôi muốn xin sự xác nhận của ngài trước?”
“Cậu đang định làm gì? Cậu, cậu đang định lừa điện hạ à?”
Meltina đưa tay về phía thanh kiếm treo bên hông.
Có vẻ như cô ây định chặt đầu cậu ngay lập tức nếu cậu không giải thích đàng hoàng.
“Không không không.... Chỉ là, làm sao tôi có thể đối phó được nếu không nắm bắt rõ tình hình hiện tại? Hoặc hơn nữa là.... Tôi thấy một thứ đang lo ngại trong suốt cuộc tiếp kiến, cô biết đấy... Dù sao thì tình hình hiện tại khác xa so với những gì tôi nghe được từ Mikhail. Vì vậy, tôi muốn biết trực tiếp tình hình hiện tại từ công chúa.”
Meltina nghe Ryouma giải thích thì nhìn về phía công chúa để xin xác nhận.
“Đầu tiên, ta muốn nghe về mối quan ngại mà ngươi vừa nói lúc nãy?”
Công chúa Lupis nói một cách bình tĩnh.
“Được rồi... Đầu tiên, thần nghe từ Mikhail là phe hiệp sĩ cũng là phe của công chúa; tuy nhiên, thần nghĩ là nó không đơn giản như vậy đúng không?”
Sự lo ngại xuất hiện trên gương mặt của hai người vừa nghe những lời Ryouma nói.
Công chúa Lupis giả vờ bình tĩnh nói tiếp.
“Tại sao ngươi nghĩ vậy?”
“Đó là vì khi điện hạ tha mạng cho Mikhail, vài người đã tỏ vẻ không hài lòng. À mặc dù chỉ là một thoáng thôi. Và thứ mà thần muốn xác nhận lúc nãy... Thần đã có được đáp án khi nhìn vào biểu cảm của điện hạ rồi.
“Ta hiểu rồi... Vậy, ngươi nghĩ gì về việc đó?”
“Chúng ta đều đảm bảo là phe hiệp sĩ là nguồn hỗ trợ của điện hạ đúng không? Tuy nhiên, không phải tất cả người trong phe hiệp sĩ đều hỗ trợ cho điện hạ. Chẳng hạn như, vị đại tướng đã cải vã với Meltina-san? Có một phe tách biệt nào tập trung lại dưới quyền ông ta không? Không...trái lại thì chắc chẳng có phe nào dưới quyền đại tướng cả, đại tướng là “vai chính” trong khi công chúa chỉ là bù nhìn, tôi nói đúng chứ?”
Sự im lặng kéo dài bao phủ căn phòng.
Chắng thể tưởng tượng nổi tim họ đập nhanh như thế nào khi nghe những lời Ryouma nói .
Đáp án hiện diện rõ trên gương mặt họ.
(Mình đã đánh đúng chỗ huh?... Nghĩa là, mình phải thay đổi cách để đối phó với những thứ này... Không đợi đã, mình muốn nghe quan điểm của công chúa trước...)
“Ngươi đã hiểu được mọi thứ chỉ từ buổi tiếp kiến hôm nay à?”
“Vâng”
Sau một lúc im lặng, cuối cùng công chúa Lupis cũng chịu mở miệng.
“Ta hiểu rồi... Đúng như ngươi vừa nói, nếu ngươi theo ta thì đó sẽ là cả một cuộc tranh luận...”
“Thưa điện hạ...”
Giọng nói của Meltina chứa đầy sự buồn bả và tiếc nuối.
“Không sao đâu... Giữ im lặng chẳng còn ý nghĩa gì nữa khi cậu ta đã biết rõ đến mức này rồi, ngươi không nghĩ vậy sao?”
Sau khi nói thế, công chúa Lupis nhìn Ryouma.
“Đúng như ngươi vừa nói... Ta chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc trở thành bù nhìn. Tất cả quyền lực đều nằm trong tay đại tướng Hodram.
“Thần hiểu rồi, đó là tên của người đã cãi nhau với Meltina-san trong cuộc tiếp kiến đúng không ?”
“Đúng”
“Hmm... Vậy thì điện hạ có thể kể thần nghe về tình hình hiện tại được không? Dù sao thì thần cũng không thể nghĩ ra được kế sách gì nếu không biết rõ.”
Công chúa Lupis bắt đầu nói sau khi ấp úng một lúc.
“Được. ...Đầu tiên, ta sẽ kể cho ngươi mọi thứ về sự thật của phe hiệp sĩ.”
Công chúa Lupis tốn 30’ để giải thích, cùng lúc đó Meltina cũng bổ sung một số thứ.
“Thần hiểu rồi; vấn đề khá tệ. Kể cả khi phe hiệp sĩ có thắng cuộc xung đột chính trị thì tương lai của công chúa nhận được vẫn là tệ nhất.”
Nhưng từ đó phát ra từ miệng của Ryouma, sau khi cậu nghe tất cả lời giải thích của công chúa.
Bởi vì đại tướng Hodram đang nắm giữ toàn bộ sức mạnh, thì vào lúc cuộc xung đột với phe quý tộc kết thúc thì công chúa Lupis sẽ...
Không, nếu đại tướng Hodram là người không quan tâm việc mang mác phản bội, thì sau khi xử lý xong phe quý tộc, có thể ông ta sẽ tự ngồi lên ngai vàng.
Nói cách khác, để công chúa có thể sống sót, thì có 2 điều kiện cần đạt được.
Một là chiến thắng cuộc xung đột chính trị với phe quý tộc.
Trong suốt khoảng thời gian phe hiệp sĩ cố gắng chiến thắng phe quý tộc, thì họ cũng cần phải mở rộng phe công chúa cho nới khi nó đủ mạnh để đấu lại phe của đại tướng.̣
Một điều kiện thôi cũng đã là rất khó rồi.
Mặc dù Meltina và công chúa Lupis có vẽ đã hiểu được điều này.
̣̣̣̣̣̣̣̣(Mình nghĩ là mình đã vượt qua được tình thế khó khắn rồi, nhưng nó lại kết thúc thế này sao? Chỉ có 1/3 hiệp sĩ của phe hiệp sĩ thề trung thành với công chúa....)
Có thể nói rằng phe công chúa đang bị dồn vào góc như một con chuột.
Đó chính là lý do họ thấy thích thú với những gì Ryouma nói, như thế rút được lá thắm hi vọng cuối cùng;
Cho sự tồn tại của chính họ.
"Tôi muốn làm cho điện h..công chúa trở thành người lãnh đạo của đất nước này! Cả trên danh nghĩa và hiện thực! Cậu, cậu có làm được không?!""
"Meltina... Cảm ơn...”
Công chúa Lupis nói cảm ơn Meltina.
“Thần nghĩ có thể... Nhưng thần muốn xác nhận. Đầu tiên, giúp công chúa trở thành người lãnh đạo thực sự của vương quốc Rozeria. Thứ hai, phá bỏ việc là con rối của phe hiệp sĩ. Ngài nhắm tới 2 mục đích đó đúng không?”
Cả 2 người cùng gật đầu.
“Nếu vậy thì, chúng ta có thể thực hiện được. Sau khi thiệt lập được quyền lực hoàng gia, có duy trì được hay không, tất cả đều dựa vào khả năng của công chúa, tuy nhiên, nếu chỉ là dành lấy thì... thì có thể.”
“Thật à?”
“Tất nhiên.”
Họ đáp lại Ryouma bằng giọng vui sướng nhưng vẫn pha chút hoài nghi.
“Ngươi sẽ thực hiện việc đó như thế nào?”
“Bằng cách chia tách phe trung lập.”
Gương mặt của hai người họ bị bao phủ bởi sự thất vọng trước lời nói của Ryouma.
“Fuu...hai chúng tôi thật ngu ngốc khi tin vào cậu rồi.”
Meltina nói cậu ngu ngốc bằng giọng nhạo báng.
“Oh? Cô không thích cách đó à?”
“Đương nhiên! Chúng tôi đã thực việc đó từ lâu lắm rồi!”
“Hou? Meltina-san đã làm à?”
Một nụ cười xuất hiện trên mặt Ryouma.
“Đúng vậy! Mọi người đều đã nghĩ đến cách đó rồi!”
“Và cô nghĩ có ai chú ý tới việc đó không?”
“T-tên khốn!”
Có lẽ Meltina cảm thấy mình đang bị chế nhạo nên rút kiếm ra.
“Ngươi xem thường ta à!”
(Mình hiểu rồi....Chỉ khiêu khích tí xíu mà đã thế này huh?)
Cậu đã dự đoán được việc này kể từ lúc cậu nhìn thấy vấn đề xảy ra ở cuộc tiếp kiến, nhưng vẫn...
(Không có vẫn đề gì đáng nói về lòng trung thành đối với công chúa, nhưng mình muốn một người có đầu óc hơn một chút...)
Ryouma suy nghĩ trong khi kiếm của Meltina đang tới gần cậu.
“Dừng tay ngay!”
“Nhưng mà điện hạ!”
“Meltina! Bình tĩnh!”
Bị công chúa khiển trách, Meltina miễn cưỡng rút kiếm lại.
“Tuy nhiên, Meltina nổi giận cũng là có lý do. Hay ngươi thật sự nghĩ mình có thể chia tách phe trung lập?”
Lời nói của công chúa đầy gai góc.
Mặc dù cô thể hiện một chút lòng khoan dung với cậu, nhưng cô không có ý định chấp nhận những gì Ryouma nói, và gương mặt cô thể hiện sự không hài lòng.
Ryouma cười chua chát khi nhìn công chúa Lupis, và bắt đầu nói.
“À thì tôi chắc 80%. Tuy nhiên trước đó, tôi muốn Meltina-san làm một thứ, vật được chứ ạ?”
Sau khi liếc nhìn công chúa, Meltina gật đầu.
---------------------------------------------------------
“Sao lâu quá vậy! Cuộc đàm phán thế nào rồi?”
Bầu trời đêm đã bao trùm cả khu vực.
Tất cả mọi người trong cung điện đều đã ăn tối và đang chuẩn bị đi ngủ.
“Xin lỗi về việc đó. À mà, sao 2 cô còn thức vậy?”
Sau khi nói chuyện với công chúa xong, Ryouma đi về phía phòng được chỉ định, khi cậu mở cửa, cậu thấy Laura và những người mà cậu cho là đã ngủ đang đợi cậu.
“Đương nhiên rồi. Chúng em không ngủ cho đến khi chủ nhân quay lại!”
Sara gật đầu với câu nói của Laura.
“Ngài không phải là người duy nhất còn thưc đâu”
“Hả, còn có cả Lione-san hả?”
“Cậu nói vậy là sao chứ! Geez... Tôi cứ lo lắng không biết cuộc đàm phán ra sao, tới mức mà tim tôi cứ đập thình thịch!”
Lione đan ngồi trước bàn đặt ở giữa phòng lên tiếng.
“Vì cô cảm thấy lo lắng nên thành ra là phải thức đợi chứ gì?”
Vì có nhiều chai rược rải rác trên mặt bàn nên cậu không nghĩ cô ấy đang lo lắng cho mình.
“Nee-san tin vào chỉ huy trẻ, và đã đợi cậu quay lại đấy.”
“Bolts! Ông không cần phải nói những điều không cần thiết đó!”
Sau đó Lione ngưng cười và nhìn về phía Ryouma.
“Sao? Cuộc đàm phán sao rồi? Nó có như cậu mong đợi không ?”
Cô ngay lập tức quay lại chủ đề sau khi tỉnh sao trở lại, có vẻ như cô đã uống ít hơn bình thường một chút.
“Có. Mặc dù tôi định ngày mai mới kể mọi người nghe. Nhưng vì Lione-san đã ở đây rồi, tôi nghĩ tôi sẽ kể hết lúc này. Laura, Sara. 2 cô cũng ngồi xuống đi.”
“Emm....còn bữa ăn thì sao?”
“Ah thôi bỏ qua vụ đó đi. Bỏ ăn một bữa cũng không sao đâu.”
“Đã hiểu.”
Ryouma thăc mắc không biết 2 chị em đã chuẩn bị bữa ăn cho cậu chưa, vì khi cậu ra lệnh thì 2 cô đang định đi tới nhà bếp. Cậu bắt đầu giải thích về cuộc đàm phán.
“Cậu nói cái gì!? Phe công chúa đang thất thế đến vậy ư!?”
Ngươi đầu tiên lên tiếng sau khi nghe Ryouma kể là Lione. Cả Bolts và 2 chị em đều có vẻ ảm đạm.
“À thì, không có cách nào giải quyết được việc đó cả.”
“Nhưng cứ nghĩ đến việc đó sự tranh chấp bên trong phe hiệp sĩ, giữa phe đại tướng và phe công chúa thì nó hơi....”
“À tôi nghĩ vấn đề lớn nó thường như vậy nhỉ ?”
Trước những lời của Laura, Lione đáp lại theo cách hơn triết học.
Điều đó nghĩa là, nó có thể xảy ra vì sự khác biệt về kinh nghiệm sống.
“Nhưng thêm nữa, cậu định giúp họ khi đã biết họ đang trong tình thế này à?”
“Nếu chúng ta cứ để vậy thì nó sẽ trở thành bất khả thi mất. Nếu công chúa không có sức mạnh để chống lại đại tướng sau khi xung đột chính trị với phe quý tộc kết thúc, thì họ sẽ chấm hết.”
Nếu cân nhắc cánh mà đại tướng Hodram nói chuyện hay cách ông ta nhìn Ryouma và những người khác , ông ta có lẽ sẽ cười và bỏ qua họ mặc dù họ đã xin sự giúp đỡ từ công chúa và đổi lại họ sẽ giúp công chúa chiến đấu với phe quý tộc.
Nếu Ryouma xử lý việc này qua loa, thì khi xung đột kết thúc, họ sẽ cử cả môt bình đoàn đi giết cậu mất.
“Nếu vậy thì không còn cách nào khác ngoài việc xây dựng sức mạnh cho phe công chưa hử?”
Lý do mà giọng Bolts nghe có vẻ uể oải là vì nếu phải phân tích mọi thứ dưới góc độ của một lính đánh thuê thì họ rất khó thắng được trong tình thế này.
“Nhưng không phải mọi thứ đều tệ cả. Ít nhất
thì công chúa cũng sẵn sàng giúp đỡ và chống lứng cho chúng ta nêu ta hỗ trợ họ.”
Bởi vì khả năng chiến thắng rất nhỏ, nên thường đồng ý thõa thuận đó sẽ dẫn đến việc bị ràng buộc.
“Nhưng , cậu có chắc chắn chúng ta sẽ thắng được phe trung lập không?”
“Chắc chắn. Bởi vì tôi đã yêu cầu Meltina-san làm ví dụ cách cô ấy đàm phán lúc nãy. Tôi sẽ đi “bắt cá”.”
Mọi người đều có vẻ suy ngẫm sau khi nhìn vào mặt Ryouma, khi cậu vừa trả lời câu hỏi của Lione.
Họ đang thắc mắc tại sao sau khi thấy cách Meltina đàm phán, thì Ryouma lại cho nó là chìa khóa của sự thành công.
“Chúng ta sẽ nói về chuyện đó sau khi tôi thành công trong cuộc đàm phán thực sự. Hiện giờ thì Lione và những người còn lại sẽ nằm dưới sự chỉ huy trực tiếp từ công chúa. Nhiệm vụ chính của mọi người là bảo vệ lâu đài và tập luyện cho đên khi cuộc chiến bắt đầu.”
Đên lúc này, Ryouma dừng nói và nhìn Lione.
“Gì? Còn gì nữa à?”
“À không. Lione-san, Sư tử đỏ có bao nhiêu người?”
“Bao gồm cả tôi thì có 22 người sẵn sàng chiến đấu. Có một cậu bị thương ở vai bởi mũi tên từ cuộc tấn công lần trước,nhưng nếu cậu ta khỏe lên thì sẽ là 23 người.
“Chúng ta hơi thiếu lực lượng... Lione-san, cô có thể tập hợp khoảng 70-80 người mà không cần thông qua hội được không ?”
“Vì tôi có vài người bạn và người quen cũng là lính đánh thuê nên có thể...nhưng cậu có tiền không?”
Thật là lạ khi Lione đáp lại vụng về như thế.
“Bao nhiêu?”
“Để xem.... Nếu cậu muốn người có khả năng như tôi thì.... Tôi muốn khoảng 300 đồng vàng.”
“Hiểu rồi Ngày mai tôi sẽ nhờ Laura lấy tiền, vậy cô có thể tập hợp họ ngay được không ?”
“Đ-được. Nếu cậu có tiền thì ổn thôi”
Lione hơi bất ngờ vì bằng cách nào mà Ryouma có thể mang ra một số tiền lớn dễ dàng như vậy.
“Cuộc chiến của chúng ta sẽ bắt đầu vào ngày mai! Những hành động chúng ta làm , và cách chúng ta thể hiện bản thân sẽ quyết định mọi thứ!”
Mọi người gật đầu đầy mạnh mẽ sau khi nghe Ryouma nói.
Họ hiểu rằng nếu muốn sống sót trong cuộc chiên này; họ không được phép thua.
Ryouma là người duy nhất trong phòng.
Có một chút hỗn loạn trong suốt cuộc tiếp kiến; tuy nhiên, công chúa không bao giờ thay đổi quyết định.
Trong suy nghĩ của Ryouma, cậu nhớ ánh mắt đầy căm phẫn của đại tướng nhìn về phía cậu khi cậu chuẩn bị rời phòng.
(Fuu...Hên, dù sao mình cũng là người mới, nên không chấp chuyện đó được.)
Thật ra, cậu đang tiếc nuối nhiều thứ.
Lúc đầu, cậu muốn theo phe công chúa mà không làm cho ai nghi ngờ cậu.
Tuy nhiên, dù cậu có nói thế thì cũng chẳng có gì thay đổi.
(Mình nên vui khi công chúa tỏ thái độ thích thú với lời đề nghị của mình...)
Hiện tại, Ryouma vẫn chưa là một phần chính thức bên phe công chúa.
Xem xét mọi thứ thì việc đó cũng là bình thường toôi. Dù sao thì cậu chưa đạt được công trạng gì cả. Và từ giờ trở đi, cậu nên thể hiện mình.
Vì vậy cuộc chiếc của Ryouma vẫn chưa kết thúc.
Hơn nữa, đây mới chính là lúc cuộc chiếc thực sự bắt đầu.
“Xin lỗi đã để ngươi đợi.”
Người vừa vào phòng là công chúa Lupis được hộ tống bởi Meltina.
“Oh, không sao, thực hiện được ước muốn không tưởng của mình, tôi cảm thấy rất vui. Thưa điện hạ.”
Ryouma đứng dậy và cuối đầu.
Cậu muốn thảo luận những việc sẽ làm thừ giờ trở đi, đặc biệt là khi cậu đã làm cho những người tại buổi tiếp kiến cảm thấy khó chịu.
Vì thế, cả Ryouma và công chúa đều di chuyển tới căn phòng khác trong lâu đài.
Và vì lý do an toàn, chỉ có mình Ryouma được gọi.
“Thôi, ngươi không cần phải cứng nhắc như thế. Hãy thả lỏng cho bản thân cảm thấy thoải mái đi.”
“Vâng. Vậy thì xin thứ lỗi.”
Sau khi xác nhận công chúa Lupis và Meltina đã ngồi xuống, Ryouma cũng ngồi xuống ghế của mình.
“Vậy thì chúng ta bắt đầu thảo luận nhé?”
Sau khi xác nhận với công chúa, Meltina nói.
“Có lẽ cậu đã biết, thứ chúng tôi muốn là binh lực.”
Yêu cầu này ngang bằng với việc Ryouma theo phe công chúa. Meltina vừa nói vừa nhìn Ryouma như thể đang muốn đọc suy nghĩ của cậu, rồi cô ấy nói tiếp.
“Tuy nhiên...”
“Gia đình của những người bị chết bởi chúng tôi, cô không thể bỏ qua những gia đình phản đối đúng không?”
Nghe Ryouma nói những lời đó, Meltina gật đầu.
“À thì tôi nghĩ việc đó là không tránh khỏi. Vậy thì , yêu cầu của cô là gì?”
Ryouma hỏi.
“...Giá trị.”
Meltina trả lời câu hỏi của Ryouma một cách ngắn gọn.
Mặc dù có nhiều ẩn ý trong câu nói đó.
“Tôi hiểu rồi... Tôi phải thể hiện mình có giá trị khác ngoài việc là tiềm năng chiến tranh thôi, đúng không?”
“Nếu cậu nói cậu chỉ có tiềm năng chiến tranh thì , cũng chẳng khác gì việc thuê lính đánh thuê từ đâu đó về.”
“Nếu vậy thì, điện hạ sẽ phải chịu một điều kiện trong cuộc thương lượng này đấy, cô hiểu chứ?”
Nghe những lời Ryouma nói, biểu hiện của
Meltina như thể đang nghi ngờ cậu.
“Tại sao lại vậy?”
“Dù thể nào đi nữa tôi cũng sẽ là người mang chiến thắng đến cho điện hạ.”
Nghe được câu nói đó, công chúa Lupis vô ý cười khẽ.
“Fufu... Ngươi tự tin thật đấy ne~?”
“Cảm ơn ngài đã khen.”
“Tuy nhiên, ta không tin vào lời nói xuống.”
“Tất nhiên rồi, thần hiểu mà.”
“Vậy ngươi có chứng minh được lời mình không?”
Giọng nói của Lupis nghe như cô đang đùa; tuy nhiên, cậu có thể cảm thấy sự khát máu trong ánh mắt của cô ấy.
“Đương nhiên....đó chính là những gì tôi muốn nói, nhưng tôi muốn xin sự xác nhận của ngài trước?”
“Cậu đang định làm gì? Cậu, cậu đang định lừa điện hạ à?”
Meltina đưa tay về phía thanh kiếm treo bên hông.
Có vẻ như cô ây định chặt đầu cậu ngay lập tức nếu cậu không giải thích đàng hoàng.
“Không không không.... Chỉ là, làm sao tôi có thể đối phó được nếu không nắm bắt rõ tình hình hiện tại? Hoặc hơn nữa là.... Tôi thấy một thứ đang lo ngại trong suốt cuộc tiếp kiến, cô biết đấy... Dù sao thì tình hình hiện tại khác xa so với những gì tôi nghe được từ Mikhail. Vì vậy, tôi muốn biết trực tiếp tình hình hiện tại từ công chúa.”
Meltina nghe Ryouma giải thích thì nhìn về phía công chúa để xin xác nhận.
“Đầu tiên, ta muốn nghe về mối quan ngại mà ngươi vừa nói lúc nãy?”
Công chúa Lupis nói một cách bình tĩnh.
“Được rồi... Đầu tiên, thần nghe từ Mikhail là phe hiệp sĩ cũng là phe của công chúa; tuy nhiên, thần nghĩ là nó không đơn giản như vậy đúng không?”
Sự lo ngại xuất hiện trên gương mặt của hai người vừa nghe những lời Ryouma nói.
Công chúa Lupis giả vờ bình tĩnh nói tiếp.
“Tại sao ngươi nghĩ vậy?”
“Đó là vì khi điện hạ tha mạng cho Mikhail, vài người đã tỏ vẻ không hài lòng. À mặc dù chỉ là một thoáng thôi. Và thứ mà thần muốn xác nhận lúc nãy... Thần đã có được đáp án khi nhìn vào biểu cảm của điện hạ rồi.
“Ta hiểu rồi... Vậy, ngươi nghĩ gì về việc đó?”
“Chúng ta đều đảm bảo là phe hiệp sĩ là nguồn hỗ trợ của điện hạ đúng không? Tuy nhiên, không phải tất cả người trong phe hiệp sĩ đều hỗ trợ cho điện hạ. Chẳng hạn như, vị đại tướng đã cải vã với Meltina-san? Có một phe tách biệt nào tập trung lại dưới quyền ông ta không? Không...trái lại thì chắc chẳng có phe nào dưới quyền đại tướng cả, đại tướng là “vai chính” trong khi công chúa chỉ là bù nhìn, tôi nói đúng chứ?”
Sự im lặng kéo dài bao phủ căn phòng.
Chắng thể tưởng tượng nổi tim họ đập nhanh như thế nào khi nghe những lời Ryouma nói .
Đáp án hiện diện rõ trên gương mặt họ.
(Mình đã đánh đúng chỗ huh?... Nghĩa là, mình phải thay đổi cách để đối phó với những thứ này... Không đợi đã, mình muốn nghe quan điểm của công chúa trước...)
“Ngươi đã hiểu được mọi thứ chỉ từ buổi tiếp kiến hôm nay à?”
“Vâng”
Sau một lúc im lặng, cuối cùng công chúa Lupis cũng chịu mở miệng.
“Ta hiểu rồi... Đúng như ngươi vừa nói, nếu ngươi theo ta thì đó sẽ là cả một cuộc tranh luận...”
“Thưa điện hạ...”
Giọng nói của Meltina chứa đầy sự buồn bả và tiếc nuối.
“Không sao đâu... Giữ im lặng chẳng còn ý nghĩa gì nữa khi cậu ta đã biết rõ đến mức này rồi, ngươi không nghĩ vậy sao?”
Sau khi nói thế, công chúa Lupis nhìn Ryouma.
“Đúng như ngươi vừa nói... Ta chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc trở thành bù nhìn. Tất cả quyền lực đều nằm trong tay đại tướng Hodram.
“Thần hiểu rồi, đó là tên của người đã cãi nhau với Meltina-san trong cuộc tiếp kiến đúng không ?”
“Đúng”
“Hmm... Vậy thì điện hạ có thể kể thần nghe về tình hình hiện tại được không? Dù sao thì thần cũng không thể nghĩ ra được kế sách gì nếu không biết rõ.”
Công chúa Lupis bắt đầu nói sau khi ấp úng một lúc.
“Được. ...Đầu tiên, ta sẽ kể cho ngươi mọi thứ về sự thật của phe hiệp sĩ.”
Công chúa Lupis tốn 30’ để giải thích, cùng lúc đó Meltina cũng bổ sung một số thứ.
“Thần hiểu rồi; vấn đề khá tệ. Kể cả khi phe hiệp sĩ có thắng cuộc xung đột chính trị thì tương lai của công chúa nhận được vẫn là tệ nhất.”
Nhưng từ đó phát ra từ miệng của Ryouma, sau khi cậu nghe tất cả lời giải thích của công chúa.
Bởi vì đại tướng Hodram đang nắm giữ toàn bộ sức mạnh, thì vào lúc cuộc xung đột với phe quý tộc kết thúc thì công chúa Lupis sẽ...
Không, nếu đại tướng Hodram là người không quan tâm việc mang mác phản bội, thì sau khi xử lý xong phe quý tộc, có thể ông ta sẽ tự ngồi lên ngai vàng.
Nói cách khác, để công chúa có thể sống sót, thì có 2 điều kiện cần đạt được.
Một là chiến thắng cuộc xung đột chính trị với phe quý tộc.
Trong suốt khoảng thời gian phe hiệp sĩ cố gắng chiến thắng phe quý tộc, thì họ cũng cần phải mở rộng phe công chúa cho nới khi nó đủ mạnh để đấu lại phe của đại tướng.̣
Một điều kiện thôi cũng đã là rất khó rồi.
Mặc dù Meltina và công chúa Lupis có vẽ đã hiểu được điều này.
̣̣̣̣̣̣̣̣(Mình nghĩ là mình đã vượt qua được tình thế khó khắn rồi, nhưng nó lại kết thúc thế này sao? Chỉ có 1/3 hiệp sĩ của phe hiệp sĩ thề trung thành với công chúa....)
Có thể nói rằng phe công chúa đang bị dồn vào góc như một con chuột.
Đó chính là lý do họ thấy thích thú với những gì Ryouma nói, như thế rút được lá thắm hi vọng cuối cùng;
Cho sự tồn tại của chính họ.
"Tôi muốn làm cho điện h..công chúa trở thành người lãnh đạo của đất nước này! Cả trên danh nghĩa và hiện thực! Cậu, cậu có làm được không?!""
"Meltina... Cảm ơn...”
Công chúa Lupis nói cảm ơn Meltina.
“Thần nghĩ có thể... Nhưng thần muốn xác nhận. Đầu tiên, giúp công chúa trở thành người lãnh đạo thực sự của vương quốc Rozeria. Thứ hai, phá bỏ việc là con rối của phe hiệp sĩ. Ngài nhắm tới 2 mục đích đó đúng không?”
Cả 2 người cùng gật đầu.
“Nếu vậy thì, chúng ta có thể thực hiện được. Sau khi thiệt lập được quyền lực hoàng gia, có duy trì được hay không, tất cả đều dựa vào khả năng của công chúa, tuy nhiên, nếu chỉ là dành lấy thì... thì có thể.”
“Thật à?”
“Tất nhiên.”
Họ đáp lại Ryouma bằng giọng vui sướng nhưng vẫn pha chút hoài nghi.
“Ngươi sẽ thực hiện việc đó như thế nào?”
“Bằng cách chia tách phe trung lập.”
Gương mặt của hai người họ bị bao phủ bởi sự thất vọng trước lời nói của Ryouma.
“Fuu...hai chúng tôi thật ngu ngốc khi tin vào cậu rồi.”
Meltina nói cậu ngu ngốc bằng giọng nhạo báng.
“Oh? Cô không thích cách đó à?”
“Đương nhiên! Chúng tôi đã thực việc đó từ lâu lắm rồi!”
“Hou? Meltina-san đã làm à?”
Một nụ cười xuất hiện trên mặt Ryouma.
“Đúng vậy! Mọi người đều đã nghĩ đến cách đó rồi!”
“Và cô nghĩ có ai chú ý tới việc đó không?”
“T-tên khốn!”
Có lẽ Meltina cảm thấy mình đang bị chế nhạo nên rút kiếm ra.
“Ngươi xem thường ta à!”
(Mình hiểu rồi....Chỉ khiêu khích tí xíu mà đã thế này huh?)
Cậu đã dự đoán được việc này kể từ lúc cậu nhìn thấy vấn đề xảy ra ở cuộc tiếp kiến, nhưng vẫn...
(Không có vẫn đề gì đáng nói về lòng trung thành đối với công chúa, nhưng mình muốn một người có đầu óc hơn một chút...)
Ryouma suy nghĩ trong khi kiếm của Meltina đang tới gần cậu.
“Dừng tay ngay!”
“Nhưng mà điện hạ!”
“Meltina! Bình tĩnh!”
Bị công chúa khiển trách, Meltina miễn cưỡng rút kiếm lại.
“Tuy nhiên, Meltina nổi giận cũng là có lý do. Hay ngươi thật sự nghĩ mình có thể chia tách phe trung lập?”
Lời nói của công chúa đầy gai góc.
Mặc dù cô thể hiện một chút lòng khoan dung với cậu, nhưng cô không có ý định chấp nhận những gì Ryouma nói, và gương mặt cô thể hiện sự không hài lòng.
Ryouma cười chua chát khi nhìn công chúa Lupis, và bắt đầu nói.
“À thì tôi chắc 80%. Tuy nhiên trước đó, tôi muốn Meltina-san làm một thứ, vật được chứ ạ?”
Sau khi liếc nhìn công chúa, Meltina gật đầu.
---------------------------------------------------------
“Sao lâu quá vậy! Cuộc đàm phán thế nào rồi?”
Bầu trời đêm đã bao trùm cả khu vực.
Tất cả mọi người trong cung điện đều đã ăn tối và đang chuẩn bị đi ngủ.
“Xin lỗi về việc đó. À mà, sao 2 cô còn thức vậy?”
Sau khi nói chuyện với công chúa xong, Ryouma đi về phía phòng được chỉ định, khi cậu mở cửa, cậu thấy Laura và những người mà cậu cho là đã ngủ đang đợi cậu.
“Đương nhiên rồi. Chúng em không ngủ cho đến khi chủ nhân quay lại!”
Sara gật đầu với câu nói của Laura.
“Ngài không phải là người duy nhất còn thưc đâu”
“Hả, còn có cả Lione-san hả?”
“Cậu nói vậy là sao chứ! Geez... Tôi cứ lo lắng không biết cuộc đàm phán ra sao, tới mức mà tim tôi cứ đập thình thịch!”
Lione đan ngồi trước bàn đặt ở giữa phòng lên tiếng.
“Vì cô cảm thấy lo lắng nên thành ra là phải thức đợi chứ gì?”
Vì có nhiều chai rược rải rác trên mặt bàn nên cậu không nghĩ cô ấy đang lo lắng cho mình.
“Nee-san tin vào chỉ huy trẻ, và đã đợi cậu quay lại đấy.”
“Bolts! Ông không cần phải nói những điều không cần thiết đó!”
Sau đó Lione ngưng cười và nhìn về phía Ryouma.
“Sao? Cuộc đàm phán sao rồi? Nó có như cậu mong đợi không ?”
Cô ngay lập tức quay lại chủ đề sau khi tỉnh sao trở lại, có vẻ như cô đã uống ít hơn bình thường một chút.
“Có. Mặc dù tôi định ngày mai mới kể mọi người nghe. Nhưng vì Lione-san đã ở đây rồi, tôi nghĩ tôi sẽ kể hết lúc này. Laura, Sara. 2 cô cũng ngồi xuống đi.”
“Emm....còn bữa ăn thì sao?”
“Ah thôi bỏ qua vụ đó đi. Bỏ ăn một bữa cũng không sao đâu.”
“Đã hiểu.”
Ryouma thăc mắc không biết 2 chị em đã chuẩn bị bữa ăn cho cậu chưa, vì khi cậu ra lệnh thì 2 cô đang định đi tới nhà bếp. Cậu bắt đầu giải thích về cuộc đàm phán.
“Cậu nói cái gì!? Phe công chúa đang thất thế đến vậy ư!?”
Ngươi đầu tiên lên tiếng sau khi nghe Ryouma kể là Lione. Cả Bolts và 2 chị em đều có vẻ ảm đạm.
“À thì, không có cách nào giải quyết được việc đó cả.”
“Nhưng cứ nghĩ đến việc đó sự tranh chấp bên trong phe hiệp sĩ, giữa phe đại tướng và phe công chúa thì nó hơi....”
“À tôi nghĩ vấn đề lớn nó thường như vậy nhỉ ?”
Trước những lời của Laura, Lione đáp lại theo cách hơn triết học.
Điều đó nghĩa là, nó có thể xảy ra vì sự khác biệt về kinh nghiệm sống.
“Nhưng thêm nữa, cậu định giúp họ khi đã biết họ đang trong tình thế này à?”
“Nếu chúng ta cứ để vậy thì nó sẽ trở thành bất khả thi mất. Nếu công chúa không có sức mạnh để chống lại đại tướng sau khi xung đột chính trị với phe quý tộc kết thúc, thì họ sẽ chấm hết.”
Nếu cân nhắc cánh mà đại tướng Hodram nói chuyện hay cách ông ta nhìn Ryouma và những người khác , ông ta có lẽ sẽ cười và bỏ qua họ mặc dù họ đã xin sự giúp đỡ từ công chúa và đổi lại họ sẽ giúp công chúa chiến đấu với phe quý tộc.
Nếu Ryouma xử lý việc này qua loa, thì khi xung đột kết thúc, họ sẽ cử cả môt bình đoàn đi giết cậu mất.
“Nếu vậy thì không còn cách nào khác ngoài việc xây dựng sức mạnh cho phe công chưa hử?”
Lý do mà giọng Bolts nghe có vẻ uể oải là vì nếu phải phân tích mọi thứ dưới góc độ của một lính đánh thuê thì họ rất khó thắng được trong tình thế này.
“Nhưng không phải mọi thứ đều tệ cả. Ít nhất
thì công chúa cũng sẵn sàng giúp đỡ và chống lứng cho chúng ta nêu ta hỗ trợ họ.”
Bởi vì khả năng chiến thắng rất nhỏ, nên thường đồng ý thõa thuận đó sẽ dẫn đến việc bị ràng buộc.
“Nhưng , cậu có chắc chắn chúng ta sẽ thắng được phe trung lập không?”
“Chắc chắn. Bởi vì tôi đã yêu cầu Meltina-san làm ví dụ cách cô ấy đàm phán lúc nãy. Tôi sẽ đi “bắt cá”.”
Mọi người đều có vẻ suy ngẫm sau khi nhìn vào mặt Ryouma, khi cậu vừa trả lời câu hỏi của Lione.
Họ đang thắc mắc tại sao sau khi thấy cách Meltina đàm phán, thì Ryouma lại cho nó là chìa khóa của sự thành công.
“Chúng ta sẽ nói về chuyện đó sau khi tôi thành công trong cuộc đàm phán thực sự. Hiện giờ thì Lione và những người còn lại sẽ nằm dưới sự chỉ huy trực tiếp từ công chúa. Nhiệm vụ chính của mọi người là bảo vệ lâu đài và tập luyện cho đên khi cuộc chiến bắt đầu.”
Đên lúc này, Ryouma dừng nói và nhìn Lione.
“Gì? Còn gì nữa à?”
“À không. Lione-san, Sư tử đỏ có bao nhiêu người?”
“Bao gồm cả tôi thì có 22 người sẵn sàng chiến đấu. Có một cậu bị thương ở vai bởi mũi tên từ cuộc tấn công lần trước,nhưng nếu cậu ta khỏe lên thì sẽ là 23 người.
“Chúng ta hơi thiếu lực lượng... Lione-san, cô có thể tập hợp khoảng 70-80 người mà không cần thông qua hội được không ?”
“Vì tôi có vài người bạn và người quen cũng là lính đánh thuê nên có thể...nhưng cậu có tiền không?”
Thật là lạ khi Lione đáp lại vụng về như thế.
“Bao nhiêu?”
“Để xem.... Nếu cậu muốn người có khả năng như tôi thì.... Tôi muốn khoảng 300 đồng vàng.”
“Hiểu rồi Ngày mai tôi sẽ nhờ Laura lấy tiền, vậy cô có thể tập hợp họ ngay được không ?”
“Đ-được. Nếu cậu có tiền thì ổn thôi”
Lione hơi bất ngờ vì bằng cách nào mà Ryouma có thể mang ra một số tiền lớn dễ dàng như vậy.
“Cuộc chiến của chúng ta sẽ bắt đầu vào ngày mai! Những hành động chúng ta làm , và cách chúng ta thể hiện bản thân sẽ quyết định mọi thứ!”
Mọi người gật đầu đầy mạnh mẽ sau khi nghe Ryouma nói.
Họ hiểu rằng nếu muốn sống sót trong cuộc chiên này; họ không được phép thua.
Danh sách chương