Ngày thứ 119 sau khi bị triệu hồi tới thế giới khác.
“Chuyện quái gì đã xảy ra vậy?!”
Công tước Gerhardt không thể che dấu được cơn thịnh nộ của mình.
Ngày qua ngày, những báo cáo đã đến với ông, người đáng lẽ ra đang giữ thế thượng phong.
“C-cái này là...”
“Cái đó là gì !? Nói rõ ràng coi!”
Người đàn ông là trợ lý cho công tước Gerhardt cũng đang nín thinh.
Thứ duy nhất mà họ biết trong những ngày vừa qua là những người thuộc phe trung lập đã hứa hỗ trợ họ đã đổi sang phe công chúa.
Và đó là những quý tộc có lãnh thổ rộng lớn.
Những quý tộc đó là người đã tham gia phe quý tộc nhờ vào phần thưởng lớn mà họ đã hứa được thưởng.
Hơn nữa, điều kiện để đạt được phần thưởng đó lại chỉ là không điều động binh lính và phải ủng hộ công chúa Ladine.
Những quý tộc đã chấp nhận giao kéo sẽ mang lại lợi nhuận lớn trong khi công việc thì chẳng có gì nguy hiểm.
Nhũng quý tộc thuộc phe trung lập nhưng thực chất lai theo phe quý tộc.
Tất nhiên , công tước Gerhardt chẳng có ý định giữ lời hứa với họ.
Sau khi suy nghĩ thì sẽ mất tới 1/2 diện tích vương quốc chỉ để làm phần thưởng cho họ.
Nhưng đương nhiên là chuyện đó sẽ không xảy ra.
“Chỉ có 2 điểu là tôi có thể hiểu được. Những quý tộc lần lượt tuyên bố trung thành với phe công chúa. Và....”
Người trợ lý dừng lại.
Nếu anh ta tiếp tục thì chủ nhân của anh sẽ bị nhục mạ.
Nhưng nếu anh ta giữ im lặng thì mọi chuyện cũng sẽ bị như vậy; anh ta hiểu được điều đó nhờ vào kinh nghiệm của mình.
Người trợ lý đã chuẩn bị sẵn để đón nhận cơn thịnh nọ tới từ lãnh chúa.
“Trong số đó còn có những người đã thề chắc rằng sẽ hỗ trợ phe bên kia...”
“Điều đó có nghĩ gì? Thề chắc?.... Ý ngươi là họ đã tăng cường phòng thủ lãnh thổ của mình?”
Công tước Gerhardt hỏi như thể ông đang bị ngáo.
“Nghĩa là... Họ có vẻ như đã tập hợp binh lính trên lãnh thổ của mình và tiến vào thủ đô.”
“Ngươi nói cái gì1?”
Công tước Gerhardt không thể che dấu được sự ngạc nhiên.
Đó là thứ mà ông không thể bỏ qua được.
Kể cả khi quý tộc đổi sang phe công chúa thì công tước Gerhardt cũng không gặp nhiều khó khăn lắm.
Tuy nhiên, nếu binh lính từ các lãnh thổ tập trung tại thủ đô thì điều đó sẽ thay đổi tất cả.
Về việc đổi phe.
Một người có thể sẽ nghĩ rằng họ sẽ trở thành một lực lượng lớn, nhưng thực tế thì không phai vậy.
Bởi vì những người đổi phe vào thời điểm này là những người ghét bị mất tiền.
Những người chẳng cống hiến được gì nhiều cho phe của mình thường thì sẽ đổi phe.
Ví dụ, dù cho công chúa có kêu gọi đi chăng nữa, nếu không có tài chính thì hầu hết những người đó sẽ đáp lại bằng thái độ bất hợp tác.
Ít nhất thì nó đáng ra phải vậy.
Bởi vì hiểu được điều đó, vào thời điểm mời họ, công tước Gerhardt đã không yêu cầu sự hợp tác quá mức từ họ.
Bởi vì ông biết rằng họ sẽ không giúp ông nếu ông có hỏi tới.
Đó chính là lý do công tướng Gerhardt ngửi thấy mùi nguy hiểm.
Ông đã nghĩ rằng họ hỗ trợ công chúa bằng cách ở yên trong lãnh thổ của mình.
“Điều đó là sao....chả lẽ họ thật sự gia nhập với công chúa’-Không, trước hết thì họ là ai?”
“Người đầu tiên là Earl Bergston, sau đó là Earl Zerev và rồi còn có những quý tộc nhỏ sở hữu lãnh thổ bao quanh thủ đô.”
“Khuu... Tên khốn Earl Bergston! Lúc nào cũng muốn chống đối ta... Không, đợi đã, công chúa? Không phải là phe hiệp sĩ mà là công chúa sao?”
Bởi vì quá giận dữ, công tước Gerhardt đã không chú ý tới chi tiết này.
“Vâng, tôi cũng đang thắc mắc chuyện đó, nhưng dù tôi có điều tra đến mức nào đi chăng nữa....chắc chắn là họ không thuộc phe hiệp sĩ, họ theo phe công chúa...”
Nghe thì có vẻ như nhau, nhưng sự thật thì khác nhiều.
Mặc dù phe hiệp sĩ là nguồn hỗ trợ chính cho công chúa.
Nhưng lý do họ hỗ trợ cô ấy không phải vì cô áy là công chúa hay vì cô ấy là người lãnh đạo của đội cận vệ hoàng gia.
Mà bởi vì đại tướng Hodram hiện đang hỗ trợ công chúa Lupis.
Người mà đã thề trung thành với công chúa Lupis là Meltina, phó thủ lĩnh của đội cận vệ hoàng gia, và những người khác chỉ là những hiệp sĩ cấp thấp.
Hầu hết những hiệp sĩ tầm trung được nắm giữ quân đội đều thuộc phe của đại tướng Hodram.
Công chúa Lupis chỉ là bù nhìn của phe hiệp sĩ.
Tuy nhiên, nhiều quý tộc đã hỗ trợ cho công chúa.
Một quý tộc có lực lượng quân đội tùy theo diện tích lãnh thổ của họ.
Quý tộc tầm trung như Earl Bergston sở hữu khoảng 1000 binh lính.
Nếu bao gồm cả Earl Zerev và những quý tộc nhỏ thì công chúa sẽ dễ dàng có được 4000 quân.
Công tước Gerhardt hiện đang lãnh đạo phe quý tộc có 40000 quân.
Hơn nữa, nếu không quan tâm tới lãnh thổ của mình và ép buột nông dân nhâp ngũ và thuê thêm lính đánh thuê, thì con số đó sẽ dễ dàng đạt tới 60000.
Hiện tại thì lực lượng của đại tướng vào khoảng 15,000 lính.
Kể cả khi họ có cộng tất cả số quân lại thì vẫn ít hơn 20,000.
Mặc dù có mối lo ngại là vài quý tộc đã đổi sang phe công chúa, nhưng công tước Gerhardt vẫn đang chiếm ưu thế.
--------------------------------------------
Sau khi Gerhardt đuổi người trợ lý đi, ông ấy ngồi thẫn thờ trên ghế, suy nghĩ về tình hình.
(Cônng chúa Lupis...liệu cô ta có lên kế hoạch giành quyền từ Hodram không?)
Suy nghĩ đó xẹt qua tâm trí công tước Gerhardt.
Nếu nhìn vào hành động của Earl Bergston và Earl Zerev, thì không phân tích được nhiều.
Và ông ấy cũng đã loại bỏ suy nghĩ đó.
(Không...điều đó là không thể. Công chúa Lupis không thể làm được việc như thế...)
Công tước Gerhardt nghi ngờ khả năng của công chúa Lupis.
Năm nay công chúa Lupis vừa tròn 22 tuổi.
Cô ấy là lãnh đạo của đội cận vệ hoàng gia khoảng 5 năm, vì thế ông không thể nói rằng cô ấy không có năng lực.
Tuy nhiên, đó chỉ là về mặt quân sự.
Vì thế, kết cục của cô ấy như vậy là bình thường.
Cô ấy chưa bao giờ tham gia vào bất cứ công việc chính phủ nào.
Không cần biết ai, một người không thể làm được việc gì và không thể mong đợi có một kết qua tốt nếu không có tí kinh nghiệm nào.
Khi mà những người có khả năng đến bên cạnh cô ta; thì vấn đề cũng sẽ chẳng thay đổi, bởi vì chỉ có mỗi mình Meltina cũng là phó thủ lĩnh của đội cận vệ hoàng gia là trợ lý cho công chúa.
Hơn nữa, Gerhardt cũng tự nhận ra rằng những người đến từ quân đội thường thiếu “não”.
Nói cách khác, chẳng thể nào duy trì được vương quốc Rozeria chỉ với mỗi sức mạnh của công chúa.
(Nếu công chúa toàn diện về cả mặt chính trị và quân sự thì khác...nhưng mà, kể cả về quân sự thì vẫn còn có Hodram. Mặc dù có vẻ như là sức mạnh của cô ta đang được tăng thêm nhờ sự trợ giúp của nhóm khác. Đó cũng không phải là sức mạnh của cá nhân cô ta.)
Công tước Gerhardt biết được đại tướng Hodram đang nhắm tới việc gì, vì họ có cùng tham vọng.
(Dù cho có chậm, nhưng đại tướng Hodram cũng sẽ rời bỏ công chúa, và trong vòng 3 năm...cô ta sẽ bị giết hoặc bị giam giữ...ông ta chắc chắn sẽ làm việc đó.)
Công tước Gerhardt không quan tâm tới việc giành ngai vàng cho riêng mình.
Bởi vì ông quan tâm tới lợi nhuận nhiều hơn là nổi tiếng.
Trong khi đó đại tướng Hodram là loại người mong muốn cả 2.
Mặc dù ông ta đang có vẻ như chạy theo lợi nhuận, nhưng trong tương lại, ông ta có thể sẽ tự kiếm cho mình một chút danh vọng.
Và danh vọng đó được gọi là Vua.
(Nếu họ thắng, mình sẽ chết, nhưng công chúa Lupis cũng sẽ bị giống vậy. Không cần biết ai thắng, cô ta cũng sẽ chết...)
Đối với Gerhardt, ông ta cũng có một con bù nhìn là công chúa Ladine, công chúa Lupis chẳng khác gì một kẻ ngáng đường.
Khi cả 2 người đều muốn chiếm ngai vàng, có thể sẽ nổ ra một cuộc nội chiến.
Tuy nhiên, công tước Gerhardt có một thắc mặc về sự hợp pháp của công chúa Ladine.
Đúng là cô ta có mái tóc màu bạc giống với vị vua đời trước, và cũng có vài đặc điểm giống nhau.
Vì ông ta đã dựng chuyện chiếu theo di chuyện của vua đời trước, nên chẳng thế nào dễ dàng bảo cô ta là hàng giả.
Tuy nhiên, vì công tước Gerhardt là chủ mưu của chuyện này và là người đã sống sót qua rất nhiều cuộc xung đột chính trị, ông ta cảm thấy mọi thứ về tình hình hiện nay đều là giả tạo.
Vua qua đời, và một đứa con rỡi đã được tìm thấy trước khi có người lên ngôi.
Có thể nói rằng canh thời gian quá tốt.
Chưa hết, ông ta đã hỗ trợ công chúa Ladine, vì ông cần một người có dòng máu hoàng tộc để đối đầu với đại tướng Hodram.
Sau cùng, nếu ông ta chiến đấu chống lại phe hiệp sĩ mà không có bù nhìn, thì mọi người sẽ gán mác ông là một tên khủng bố.
Nếu chuyện đó xảy ra, ông có thể sẽ bị phản bội bởi tất cả mọi người trong phe quý tộc.
Gerhardt nghĩ rằng tất cả chuyện đó thật ngu ngốc, nhưng nó hoàn toàn cần thiết để biện hộ cho một cuộc chiến tranh.
Kể cả khi lời biên hộ đó chỉ là lời nói dối.
(Thôi, sao cũng được. Dù cho cô ta có là công chúa giả đi chăng nữa, nếu mình nhân ra, cô ta sẽ trơ thành “chính hãng”.... mình có thể dễ dàng loại bỏ cô ta nếu cô ta là hàng “giả”...)
Một nụ cười xuất hiện trên mặt Gerhardt khi ông ta suy nghĩ tới đấy.
Giờ thì lý do biện hộ đã đầy đủ, điều cần thiết hiện giờ là sức mạnh quân sự.
Hiện tại, phe quý tộc đang có lợi thế về số lượng, và việc lôi kéo phe trung lập theo họ cũng đang tiến triển.
Dù cho có bị giảm đi chút ít bởi công chúa, thì cũng chẳng có gì đáng ngại.
(Vấn đề thực sự bây giờ là tại sao công chúa lại bắt đầu vào lúc này....Có vẻ như việc đó không phải là ý kiến của phó thủ lĩnh. Liệu có ai khác đang giật dây cô ta chăng?)
Ông không lo sợ việc bỏ qua hết tất cả những chuyện đó vì ông đang chiếm ưu thế; tuy nhiên, công tước Gerhardt không thích những việc mờ ám mà phe công chúa đang thực hiện.
“....Người đâu!”
Gerhardt cuối cùng cũng ổn định suy nghĩ, ông goi trợ lý.
“Ngài cho gọi tôi?”
“ừm.... Ta hơi lo lắng về nhũng động thái gần đây của phe công chúa.”
“Ngài có muốn thuê gián điệp?”
“Ừm. Ta không cần quan tâm ngươi xài bao nhiêu tiền. Thuê người tốt nhất cho ta.”
Trợ lý của ông ngạc nhiên.
Bởi vì cậu ta biết được rằng ông chủ của mình không phải là người hào phóng.
“Điều tra xem liệu có trợ lý nào khác gần công chúa hay không... Nếu có thì giết người đó ngay lập tức !”
Công tước Gerhardt, người đã từng thắng rất nhiều cuộc xung đột chính trị, chưa từng hi vọng vào những phán đoán lạc quan.
Ông dành lấy sức mạnh bằng việc thủ tiêu trước mọi vật cản.
“Vâng”
Trợ lý ông ta rời phòng sau khi cúi đầu kính trọng.
“Không cần biết chúng là ai.... nếu chúng dám xía vào kế hoạch của mình, mình sẽ giết!”
Công tước Gerhardt sẵn sàng sử dụng mọi thủ đoạn. Nhằm để thống trị vương quốc Rozeria.
“Chuyện quái gì đã xảy ra vậy?!”
Công tước Gerhardt không thể che dấu được cơn thịnh nộ của mình.
Ngày qua ngày, những báo cáo đã đến với ông, người đáng lẽ ra đang giữ thế thượng phong.
“C-cái này là...”
“Cái đó là gì !? Nói rõ ràng coi!”
Người đàn ông là trợ lý cho công tước Gerhardt cũng đang nín thinh.
Thứ duy nhất mà họ biết trong những ngày vừa qua là những người thuộc phe trung lập đã hứa hỗ trợ họ đã đổi sang phe công chúa.
Và đó là những quý tộc có lãnh thổ rộng lớn.
Những quý tộc đó là người đã tham gia phe quý tộc nhờ vào phần thưởng lớn mà họ đã hứa được thưởng.
Hơn nữa, điều kiện để đạt được phần thưởng đó lại chỉ là không điều động binh lính và phải ủng hộ công chúa Ladine.
Những quý tộc đã chấp nhận giao kéo sẽ mang lại lợi nhuận lớn trong khi công việc thì chẳng có gì nguy hiểm.
Nhũng quý tộc thuộc phe trung lập nhưng thực chất lai theo phe quý tộc.
Tất nhiên , công tước Gerhardt chẳng có ý định giữ lời hứa với họ.
Sau khi suy nghĩ thì sẽ mất tới 1/2 diện tích vương quốc chỉ để làm phần thưởng cho họ.
Nhưng đương nhiên là chuyện đó sẽ không xảy ra.
“Chỉ có 2 điểu là tôi có thể hiểu được. Những quý tộc lần lượt tuyên bố trung thành với phe công chúa. Và....”
Người trợ lý dừng lại.
Nếu anh ta tiếp tục thì chủ nhân của anh sẽ bị nhục mạ.
Nhưng nếu anh ta giữ im lặng thì mọi chuyện cũng sẽ bị như vậy; anh ta hiểu được điều đó nhờ vào kinh nghiệm của mình.
Người trợ lý đã chuẩn bị sẵn để đón nhận cơn thịnh nọ tới từ lãnh chúa.
“Trong số đó còn có những người đã thề chắc rằng sẽ hỗ trợ phe bên kia...”
“Điều đó có nghĩ gì? Thề chắc?.... Ý ngươi là họ đã tăng cường phòng thủ lãnh thổ của mình?”
Công tước Gerhardt hỏi như thể ông đang bị ngáo.
“Nghĩa là... Họ có vẻ như đã tập hợp binh lính trên lãnh thổ của mình và tiến vào thủ đô.”
“Ngươi nói cái gì1?”
Công tước Gerhardt không thể che dấu được sự ngạc nhiên.
Đó là thứ mà ông không thể bỏ qua được.
Kể cả khi quý tộc đổi sang phe công chúa thì công tước Gerhardt cũng không gặp nhiều khó khăn lắm.
Tuy nhiên, nếu binh lính từ các lãnh thổ tập trung tại thủ đô thì điều đó sẽ thay đổi tất cả.
Về việc đổi phe.
Một người có thể sẽ nghĩ rằng họ sẽ trở thành một lực lượng lớn, nhưng thực tế thì không phai vậy.
Bởi vì những người đổi phe vào thời điểm này là những người ghét bị mất tiền.
Những người chẳng cống hiến được gì nhiều cho phe của mình thường thì sẽ đổi phe.
Ví dụ, dù cho công chúa có kêu gọi đi chăng nữa, nếu không có tài chính thì hầu hết những người đó sẽ đáp lại bằng thái độ bất hợp tác.
Ít nhất thì nó đáng ra phải vậy.
Bởi vì hiểu được điều đó, vào thời điểm mời họ, công tước Gerhardt đã không yêu cầu sự hợp tác quá mức từ họ.
Bởi vì ông biết rằng họ sẽ không giúp ông nếu ông có hỏi tới.
Đó chính là lý do công tướng Gerhardt ngửi thấy mùi nguy hiểm.
Ông đã nghĩ rằng họ hỗ trợ công chúa bằng cách ở yên trong lãnh thổ của mình.
“Điều đó là sao....chả lẽ họ thật sự gia nhập với công chúa’-Không, trước hết thì họ là ai?”
“Người đầu tiên là Earl Bergston, sau đó là Earl Zerev và rồi còn có những quý tộc nhỏ sở hữu lãnh thổ bao quanh thủ đô.”
“Khuu... Tên khốn Earl Bergston! Lúc nào cũng muốn chống đối ta... Không, đợi đã, công chúa? Không phải là phe hiệp sĩ mà là công chúa sao?”
Bởi vì quá giận dữ, công tước Gerhardt đã không chú ý tới chi tiết này.
“Vâng, tôi cũng đang thắc mắc chuyện đó, nhưng dù tôi có điều tra đến mức nào đi chăng nữa....chắc chắn là họ không thuộc phe hiệp sĩ, họ theo phe công chúa...”
Nghe thì có vẻ như nhau, nhưng sự thật thì khác nhiều.
Mặc dù phe hiệp sĩ là nguồn hỗ trợ chính cho công chúa.
Nhưng lý do họ hỗ trợ cô ấy không phải vì cô áy là công chúa hay vì cô ấy là người lãnh đạo của đội cận vệ hoàng gia.
Mà bởi vì đại tướng Hodram hiện đang hỗ trợ công chúa Lupis.
Người mà đã thề trung thành với công chúa Lupis là Meltina, phó thủ lĩnh của đội cận vệ hoàng gia, và những người khác chỉ là những hiệp sĩ cấp thấp.
Hầu hết những hiệp sĩ tầm trung được nắm giữ quân đội đều thuộc phe của đại tướng Hodram.
Công chúa Lupis chỉ là bù nhìn của phe hiệp sĩ.
Tuy nhiên, nhiều quý tộc đã hỗ trợ cho công chúa.
Một quý tộc có lực lượng quân đội tùy theo diện tích lãnh thổ của họ.
Quý tộc tầm trung như Earl Bergston sở hữu khoảng 1000 binh lính.
Nếu bao gồm cả Earl Zerev và những quý tộc nhỏ thì công chúa sẽ dễ dàng có được 4000 quân.
Công tước Gerhardt hiện đang lãnh đạo phe quý tộc có 40000 quân.
Hơn nữa, nếu không quan tâm tới lãnh thổ của mình và ép buột nông dân nhâp ngũ và thuê thêm lính đánh thuê, thì con số đó sẽ dễ dàng đạt tới 60000.
Hiện tại thì lực lượng của đại tướng vào khoảng 15,000 lính.
Kể cả khi họ có cộng tất cả số quân lại thì vẫn ít hơn 20,000.
Mặc dù có mối lo ngại là vài quý tộc đã đổi sang phe công chúa, nhưng công tước Gerhardt vẫn đang chiếm ưu thế.
--------------------------------------------
Sau khi Gerhardt đuổi người trợ lý đi, ông ấy ngồi thẫn thờ trên ghế, suy nghĩ về tình hình.
(Cônng chúa Lupis...liệu cô ta có lên kế hoạch giành quyền từ Hodram không?)
Suy nghĩ đó xẹt qua tâm trí công tước Gerhardt.
Nếu nhìn vào hành động của Earl Bergston và Earl Zerev, thì không phân tích được nhiều.
Và ông ấy cũng đã loại bỏ suy nghĩ đó.
(Không...điều đó là không thể. Công chúa Lupis không thể làm được việc như thế...)
Công tước Gerhardt nghi ngờ khả năng của công chúa Lupis.
Năm nay công chúa Lupis vừa tròn 22 tuổi.
Cô ấy là lãnh đạo của đội cận vệ hoàng gia khoảng 5 năm, vì thế ông không thể nói rằng cô ấy không có năng lực.
Tuy nhiên, đó chỉ là về mặt quân sự.
Vì thế, kết cục của cô ấy như vậy là bình thường.
Cô ấy chưa bao giờ tham gia vào bất cứ công việc chính phủ nào.
Không cần biết ai, một người không thể làm được việc gì và không thể mong đợi có một kết qua tốt nếu không có tí kinh nghiệm nào.
Khi mà những người có khả năng đến bên cạnh cô ta; thì vấn đề cũng sẽ chẳng thay đổi, bởi vì chỉ có mỗi mình Meltina cũng là phó thủ lĩnh của đội cận vệ hoàng gia là trợ lý cho công chúa.
Hơn nữa, Gerhardt cũng tự nhận ra rằng những người đến từ quân đội thường thiếu “não”.
Nói cách khác, chẳng thể nào duy trì được vương quốc Rozeria chỉ với mỗi sức mạnh của công chúa.
(Nếu công chúa toàn diện về cả mặt chính trị và quân sự thì khác...nhưng mà, kể cả về quân sự thì vẫn còn có Hodram. Mặc dù có vẻ như là sức mạnh của cô ta đang được tăng thêm nhờ sự trợ giúp của nhóm khác. Đó cũng không phải là sức mạnh của cá nhân cô ta.)
Công tước Gerhardt biết được đại tướng Hodram đang nhắm tới việc gì, vì họ có cùng tham vọng.
(Dù cho có chậm, nhưng đại tướng Hodram cũng sẽ rời bỏ công chúa, và trong vòng 3 năm...cô ta sẽ bị giết hoặc bị giam giữ...ông ta chắc chắn sẽ làm việc đó.)
Công tước Gerhardt không quan tâm tới việc giành ngai vàng cho riêng mình.
Bởi vì ông quan tâm tới lợi nhuận nhiều hơn là nổi tiếng.
Trong khi đó đại tướng Hodram là loại người mong muốn cả 2.
Mặc dù ông ta đang có vẻ như chạy theo lợi nhuận, nhưng trong tương lại, ông ta có thể sẽ tự kiếm cho mình một chút danh vọng.
Và danh vọng đó được gọi là Vua.
(Nếu họ thắng, mình sẽ chết, nhưng công chúa Lupis cũng sẽ bị giống vậy. Không cần biết ai thắng, cô ta cũng sẽ chết...)
Đối với Gerhardt, ông ta cũng có một con bù nhìn là công chúa Ladine, công chúa Lupis chẳng khác gì một kẻ ngáng đường.
Khi cả 2 người đều muốn chiếm ngai vàng, có thể sẽ nổ ra một cuộc nội chiến.
Tuy nhiên, công tước Gerhardt có một thắc mặc về sự hợp pháp của công chúa Ladine.
Đúng là cô ta có mái tóc màu bạc giống với vị vua đời trước, và cũng có vài đặc điểm giống nhau.
Vì ông ta đã dựng chuyện chiếu theo di chuyện của vua đời trước, nên chẳng thế nào dễ dàng bảo cô ta là hàng giả.
Tuy nhiên, vì công tước Gerhardt là chủ mưu của chuyện này và là người đã sống sót qua rất nhiều cuộc xung đột chính trị, ông ta cảm thấy mọi thứ về tình hình hiện nay đều là giả tạo.
Vua qua đời, và một đứa con rỡi đã được tìm thấy trước khi có người lên ngôi.
Có thể nói rằng canh thời gian quá tốt.
Chưa hết, ông ta đã hỗ trợ công chúa Ladine, vì ông cần một người có dòng máu hoàng tộc để đối đầu với đại tướng Hodram.
Sau cùng, nếu ông ta chiến đấu chống lại phe hiệp sĩ mà không có bù nhìn, thì mọi người sẽ gán mác ông là một tên khủng bố.
Nếu chuyện đó xảy ra, ông có thể sẽ bị phản bội bởi tất cả mọi người trong phe quý tộc.
Gerhardt nghĩ rằng tất cả chuyện đó thật ngu ngốc, nhưng nó hoàn toàn cần thiết để biện hộ cho một cuộc chiến tranh.
Kể cả khi lời biên hộ đó chỉ là lời nói dối.
(Thôi, sao cũng được. Dù cho cô ta có là công chúa giả đi chăng nữa, nếu mình nhân ra, cô ta sẽ trơ thành “chính hãng”.... mình có thể dễ dàng loại bỏ cô ta nếu cô ta là hàng “giả”...)
Một nụ cười xuất hiện trên mặt Gerhardt khi ông ta suy nghĩ tới đấy.
Giờ thì lý do biện hộ đã đầy đủ, điều cần thiết hiện giờ là sức mạnh quân sự.
Hiện tại, phe quý tộc đang có lợi thế về số lượng, và việc lôi kéo phe trung lập theo họ cũng đang tiến triển.
Dù cho có bị giảm đi chút ít bởi công chúa, thì cũng chẳng có gì đáng ngại.
(Vấn đề thực sự bây giờ là tại sao công chúa lại bắt đầu vào lúc này....Có vẻ như việc đó không phải là ý kiến của phó thủ lĩnh. Liệu có ai khác đang giật dây cô ta chăng?)
Ông không lo sợ việc bỏ qua hết tất cả những chuyện đó vì ông đang chiếm ưu thế; tuy nhiên, công tước Gerhardt không thích những việc mờ ám mà phe công chúa đang thực hiện.
“....Người đâu!”
Gerhardt cuối cùng cũng ổn định suy nghĩ, ông goi trợ lý.
“Ngài cho gọi tôi?”
“ừm.... Ta hơi lo lắng về nhũng động thái gần đây của phe công chúa.”
“Ngài có muốn thuê gián điệp?”
“Ừm. Ta không cần quan tâm ngươi xài bao nhiêu tiền. Thuê người tốt nhất cho ta.”
Trợ lý của ông ngạc nhiên.
Bởi vì cậu ta biết được rằng ông chủ của mình không phải là người hào phóng.
“Điều tra xem liệu có trợ lý nào khác gần công chúa hay không... Nếu có thì giết người đó ngay lập tức !”
Công tước Gerhardt, người đã từng thắng rất nhiều cuộc xung đột chính trị, chưa từng hi vọng vào những phán đoán lạc quan.
Ông dành lấy sức mạnh bằng việc thủ tiêu trước mọi vật cản.
“Vâng”
Trợ lý ông ta rời phòng sau khi cúi đầu kính trọng.
“Không cần biết chúng là ai.... nếu chúng dám xía vào kế hoạch của mình, mình sẽ giết!”
Công tước Gerhardt sẵn sàng sử dụng mọi thủ đoạn. Nhằm để thống trị vương quốc Rozeria.
Danh sách chương