Quy đầu của dương vật đã chọc vào trong động nhỏ mịn màng mọng nước mấy lần, rõ ràng có thể đâm thêm một nhát vào trong đó, nhưng Tần Thú lại vừa xoa vừa xoay tròn quanh miệng động, rút quy đầu của dương vật ra và cọ xát vào âm vật dâm đãng của cô, khiến nơi đó nóng như lửa đốt, vừa nóng vừa sướng nhưng không thể đạt được sự thỏa mãn cuối cùng, càng ngày càng ngứa ngáy...

Nàng nhìn Tần Thú với vẻ khao khát, hai mắt đỏ hoe, trong mắt hiện lên dòng chữ: đâm vào đi, động nhỏ rất muốn được ăn côn thịt rồi, không chịu nổi nữa...

Tần Thú nhếch môi cười nhạt, thấp giọng, hỏi một cách gợi dục: "Có muốn không?"

Muốn... “Không, không được!” Bạch Vũ Ngưng nắm chắc một chút lý trí còn sót lại, liên tục lắc đầu, nhưng ngay sau đó lại bị Tần Thú chọc quy đầu vào, cô ngẩng đầu hét lên, “A... ưm... a... ha... không chịu nổi, đừng làm như vậy nữa..."

Tần Thú nắm lấy hai đầu nhũ hoa sưng đỏ dưới lớp áo của cô mà nhào nặn, vừa nhéo vừa dùng dương vật trêu chọc, cọ xát nơi hoa huyệt một cách khéo léo: "Hử? Không được sao? Tôi sẽ cho em một cơ hội cuối cùng, nếu còn không được, anh trai sẽ xách côn thịt đi mất."

"Ưm... a..."

Sướng... Trong thời khắc tuyệt vọng Bạch Vũ Ngưng nhắc nhở bản thân, "Không, không được, nếu tôi ở bên anh, anh Thác sẽ không tha thứ cho tôi, anh ấy... anh ấy chắc chắn sẽ không muốn tôi nữa..."

Cô cau mày và nhắm mắt lại vì phấn khích, đồng thời, những giọt nước mắt đau đớn cũng lăn xuống từ khóe mắt.



Đúng vậy, trong lòng cô biết rất rõ, bạn trai cao ngạo và quý tộc của cô làm sao có thể muốn một người đê tiện lừa dối sau lưng anh, còn bị người đàn ông khác ăn sạch? Hơn nữa, Tần Thú còn là anh em tốt từ nhỏ của Hạ Lan Thác... Loại phản bội chồng chất này hẳn sẽ khiến Hạ Lan Thác đau lòng.

"Được thôi, đây chính là tự em nói đấy!"

Tần Thú buông tay ra khỏi cặp ngực bự của cô, đồng thời rút quy đầu của dương vật ra khỏi động nhỏ, lùi lại cách xa cô một bước, lạnh lùng nhìn cô.

Không, đừng đi...

Lập tức cảm giác trống rỗng và ngứa ngáy khiến Bạch Vũ Ngưng có cảm giác như kiến bò khắp người.

Tần Thú nhìn dáng vẻ thở hổn hển và khao khát của cô, anh dừng lại vài giây, sau đó quay người rời đi: "Tôi đi đây, em muốn dùng thứ gì làm bản thân sung sướng thì cứ lấy thứ đó mà dùng."

Không, những dụng cụ lạnh lẽo kia làm sao có thể giống với Tần Thú có được những kỹ năng điêu luyện và gợi cảm! Có một sự phấn khích và rực lửa như vậy!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện