"Em yêu anh!"

Một cô gái đã nói những lời như vậy khi chúng tôi cùng ở trên tầng thượng sau giờ học. Ánh mặt trời hoàng hôn ráng lên màu đỏ, và ban ngày đi đến lúc tàn. Thiếu nữ sở hữu mái tóc nâu hạt dẻ dài tới ngang vai, đôi mắt cô ấy tròn và đáng yêu. Thay vì mi nhon, cô ấy gợi tôi nhớ đến một con cún con.

Nếu bạn hỏi mười người bất kì thì cả mười người đều sẽ nói cô ấy là một người xinh đẹp. Và tôi đã biết cô ấy từ lâu, rất rất lâu rồi… Cô ấy là bạn thuở nhỏ của tôi mà.

Chẳng biết có phải do ánh mặt trời hoàng hôn hay không, hai bên má cô ấy đỏ bừng.

"..."

Tôi nhớ lại lúc chúng tôi còn nhỏ. Tôi tin rằng đó là lúc chúng tôi mới bắt đầu tiểu học. Trong một công viên với khung cảnh hoàng hôn giống hệt như hôm nay, có một lần tôi nhận được tỏ tình của một cô bé, biểu hiện của cô bé đó cũng giống y như vậy.

Nhưng tổng thể thì ký ức đó là mờ nhạt. Tôi nghĩ rằng mình đã trả lời cô ấy rằng tôi cũng thích cô ấy lắm, hoặc điều gì đó tương tự vậy… Nhưng giờ thì, tôi…

"Mình không thể đáp lại tình cảm của cậu…"

Với những lời như vậy, tôi đã từ chối lời tỏ tình của cô gái ấy.

"...được rồi!" Cô ấy gật đầu mà nói với giọng suy sụp, không cả hỏi xem lý do của tôi là gì. Tôi đoán rằng cô ấy đã ngờ trước được đến kết quả này ngay từ đầu.

Khuôn mặt cô ấy ngập tràn đau buồn và hối hận, tôi thấy nước mắt gần như tràn ra từ khóe mắt, cô ấy sắp òa khóc đến nơi rồi.

"..."

Nói thẳng ra, đó là khung cảnh mà tôi không muốn nhìn thấy. Trong trí nhớ của tôi, cô ấy là người luôn mang một nụ cười rạng rỡ. Tôi không muốn cô ấy buồn bã và tự trách mình. Cuối cùng thì đây là vấn đề của riêng tôi, bởi lẽ tôi…

"…Mình chẳng còn hiểu được thế nào là tình yêu nữa."

Nhìn lại những gì đã qua, tất cả những người tôi từng yêu thương đều đã rời bỏ tôi. Cha tôi, người đã thề sẽ bảo vệ gia đình mình, mẹ tôi, người luôn luôn nói rằng yêu tôi, chị tôi, người từng luôn luôn ôm tôi thật chặt… Và cô gái phía trước này, người đã từng nói rất yêu tôi.

Nếu các người đã định biến mất, đừng nói với tôi những cảm xúc đó. Tôi không biết cũng không sao đâu.

"Đó là tại sao…"

Đó là lý do, tôi không thể yêu các người.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện