Chúng tôi bị dội thẳng vào mặt một luồn áp lực lớn trong quá trình chuyển dịch khỏi căn phòng của tên Lich, và thành công trong việc rời khỏi khu vực chịu ảnh hưởng của Hang Động. Cơ mà trên thực tế, bản thân nó ở giữa trời nên chẳng có nơi nào để chạy cả. Kết quả là giờ đây, chúng tôi đang rơi thẳng xuống mặt đất, ở độ cao còn vượt cả trời mây.

Đôi mắt của Fran thì nhắm nghiền, trong khi toàn thân em ấy mềm nhũn cả, nhưng may thay, tình trạng không tệ như bề ngoài. Con bé còn đến tận nửa bình HP, và không chịu ảnh hưởng nào khác. Nước da cũng khá tốt, nhưng tôi vẫn dùng Thanh Tẩy và Hồi Phục để cho chắc.

|| Mi còn sống chứ, Urushi? ||

| Woof. |

Urushi trông cũng ổn. Ôi đệch chờ đã, dường như tôi thậm chí cũng có thể thấy đồng thời thẩm định luôn cậu ta mặc cho bản thân nó vẫn còn đang ở trong bóng của Fran! Chắc hẳn là nhờ Đôi Mắt của Empyrea.

Giống như Fran, Urushi cũng còn nửa bình. Và cả hai cũng chẳng dính hiệu ứng bất lợi nào.

<Cảnh báo. Đơn vị ‘Master’ chỉ còn 35 giây độ bền.>

Oh, hệ thống thông báo! Cảm ơn cô ra mặt, nếu không nhờ cô thì chúng tôi lên bàn thờ hết rồi.

<Đang tiến hành chấm dứt “Giải Phóng Tiềm Năng ẩn khuất”. Đơn vị được gọi ‘Hệ Thống Thông Báo’ sẽ một lần nữa mất chức năng>

Trong lúc tuyên bố đã đến lúc kĩ năng Giải Phóng Tiềm Năng phải được chấm dứt, tôi vẫn có thể thấy được sự dao động trong giọng nói của cô ấy.

Chờ một chút đã, giờ phải làm sao? Mọi thứ với cô sẽ trở về như bình thường hay gì đó à?

<Đúng vậy. Đơn vị được gọi ‘Hệ Thống Thông Báo’ sẽ trở lại trạng thái hạn chế tiếp nhận và xử lý thông tin.>

Vẫn còn có rất nhiều thứ mà tôi muốn hỏi. Liệu cô có hiện ra trong lần tới tôi dùng Giải Phóng Tiềm Năng?

<Gần như không thể. Cái giá để đánh đổi cho Đôi Mắt của Empyrea và khả năng của nó đã vượt quá giới hạn, gây tổn hại trầm trọng cho những vùng có thể được phát triển thêm trong tương lai. Cơ hội để đơn vị với tên gọi tạm thời là ‘Hệ Thống Thông Báo’ được gọi lên bằng sự kích hoạt của Giải Phóng Tìm Năng ẩn khuất là xấp sỉ 2%>

Huh? Thế hãy chờ chút đã! Còn rất nhiều thứ mà tôi còn đang thắc mắc!

<Đơn vị với tên gọi tạm thời ‘Hệ Thống Thông Báo’ cảm ơn đơn vị ‘Master’. Không, tôi cám ơn ngài.>

Hệ Thống Thông Báo bỗng nhưng chuyển cách nói, như chính bản thân mình thể hiện.

<Nhờ ngài, chủ nhân, mà tôi, một tồn tại không được các vị thần cho phép tồn tại, bị xóa bỏ bởi chính đấng sinh thành của mình, chỉ có thể vật vờ trên nhân gian này như một cái vỏ rỗng tuếch, đã có một cơ hội ngắn ngủi phục vụ cho chủ nhân mình. Thật sự cảm ơn ngài, chủ nhân của tôi. Cầu mong con đường ngài đi được ánh sáng của Tuệ Thần dẫn lối...>

Giọng nói của cô ấy đột ngột biến mất.

Hệ Thống? Hệ Thống?

<...>

|| Err... Có vẻ như chúng ta không thể nói chuyện với nhau được nữa.

Dù vẫn còn nhiều thứ cần trao đổi, nhưng thôi sao cũng được. || (Master)

|| Cậu biết đó, với tôi, cô ấy ngay từ ban đầu đã là một mảnh vụn của một thứ đã không còn tồn tại nữa. Sự xuất hiện của nó nhờ Khai Mở Tiềm Năng Ẩn Khuất không còn gì để nói hơn là thần kì, nhưng đổi lại thì hiện tại, chút vết tích còn lại cũng đi luôn rồi. || (?)

|| Vậy tôi thật sự sẽ không thể thấy lại cô ấy trong lần tới? || (Master)

|| Đúng. Hẳn là sẽ không xuất hiện một lần nào nữa đâu. || (?)

|| Vậy chắc tôi chẳng thể cậy vào cô ấy nếu bị dần một trận trong tương lai rồi. || (Master)

|| Dễ lắm. À mà cạnh đó, cậu cũng nên đếm lại mình còn bao nhiêu điểm ma thạch còn sót lại đi. || (?)

|| Oh, được thôi, hiển nhiên rồi... Ơ mà đệch, chờ đã! Cái quái gì thế!! || (Master)

Một ai đó đang nói chuyện với tôi thông qua thần giao cách cảm từ nãy đến giờ. Đứa quỷ nào thế kia?!

|| Tại sao tôi lại có cảm giác là đã nghe giọng của ngươi ở đâu rồi ấy nhỉ? || (Master)

Oh, tôi nhớ ra rồi. Đó chính là giọng nói đã vang lên vào lúc mà tôi mới được tái sinh.

|| Ngươi rốt cuộc là ai? || (Master)

|| Được thôiiiiii, dù gì tôi cũng đang tính nói cho cậu. Và tôi cũng định gặp cậu trong tháng này lun, cỡ cỡ đấy, chứ chi tiết là tôi chịu à~. À mà qua thần giao cách cảm, nếu cậu cũng tính đấy là gặp. Nhưngggggg, eh, sao chẳng được. À mà cũng nhớ là hỏi có giới hạn thôi à nha~ || (?)

|| Ngươi bất cần thật đấy... || (Master)

|| Chúng ta cũng có phải người lạ của nhau đâu mừ. || (?)

|| Thôi được rồi sao cũng được, ngươi là... || (Master)

| Master, có vẻ như cậu cũng ổn! |

Oh lạy chúa, ai mà căng giờ chuẩn vãi thế...?

Người vừa chặn ngang họng cuộc trò chuyện của tôi là Stephan, một Zombie có hình dáng của một đứa trẻ nhỏ nhắn. Dù tôi rất vui khi thấy họ ổn cả, nhưng không thể chờ một lúc được ư?

|| Này, ngươi còn đấy chứ? || (Master)

Tuyệt, hắn té cmnr... Thậm chí còn chẳng để lại tên tuổi.

Khốn kiếp, tôi thật sự tò mò rồi đấy. Thằng quái nào thế? Một cái tôi nữa? Đừng nói là tôi bị đa nhân cách à nha? Hay là một linh hồn khác, cũng ăn nhờ ở đậu trong cơ thể tôi? Tôi đằng nào cũng là một thanh kiếm, nên mấy việc như vậy có xảy ra cũng chẳng đáng lấy làm bất ngờ. Ôi chúa, tôi thật sự muốn biết, nhưng lại chẳng suy ra được bất cứ thứ gì cả. Arggggggg!!

Thôi dẹp đi, có nghĩ nữa cũng vô dụng. Tên đó không phải kẻ thù, ít nhất là vậy. Nên chẳng ích gì khi cố tăng lượng stress trong não.

Ngoài việc đó ra, thì cuối cùng Hệ Thống Thông Báo chính xác là gì? Tôi đã cho rằng cô ấy cũng giông giống với một dạng linh hồn nào đó, nhưng trên thực tế cảm giác lại mang đến cho tôi ít tính người hơn nhiều. Thành thật mà nói, giống như một chương trình hỗ trợ thường thấy trong các tác phẩm Sci-Fi như Android hay một AI cực-tân-tiến. Và trong khi cũng khá chắc về điều đó, cô ấy lại bắt đầu kể về việc mình bị chính người kiến tạo xóa bỏ, rồi Thần Linh lại phủ nhận sự tồn tại và các thứ. Chết tiệt, việc này cũng chẳng được gì nếu tiếp tục đốt calo vào não.

Khoai phải để từ từ mới nhừ. Mấy việc đó để sau vậy.

| Các người không sao chứ? | (Stephan)

Stephan giữ bản thân rơi thẳng hàng với chúng tôi. Jean trông khá ổn, nhưng tôi không thể không ngăn bản thân cảm thấy kì lạ khi nhìn Stephan. Tất nhiên tôi chẳng ý kiến gì, chỉ là cái hình ảnh của một đứa trẻ bế kiểu công chúa với một người lớn có chút kì dị.

| Fran ổn chứ? | (Stephan)

|| Ừ, em ấy vừa vượt qua được. ||

Một tiếng đứt gãy lớn khủng khiếp chìm vào tai tôi ngay khi dứt lời.

|| Woah! ||

Tôi quay lại đầy bất ngờ, và bắt gặp cảnh hòn đảo nổi mà chúng tôi mấy phút trước còn trên đấy vỡ ra làm đôi. Ánh sáng tối len lỏi qua các vết nứt trong khi toàn bộ hòn đảo sụp đổ.

Vái ông lạy bà, thề hên dữ dội. Chúng tôi chắc chắn đã tiêu rồi nếu cứ tiếp tục cố nán lại trên đấy. Quyết định bay thẳng khỏi hòn đảo của Hệ Thống quả thật sáng suốt.

Những tảng đá lớn cứ đua nhau rơi xuống, nhanh chóng phá hủy toàn bộ cấu trúc của nó.

| Hẳn chính cái lõi của Hang Động cũng đã bị sự phẫn uất của tên Lich phá hủy rồi. Cái gì đến cũng sẽ đến. | (Stephan)

|| Chẳng phải chúng đang rơi thẳng xuống đất sao? Nhìn kiểu gì đi nữa cũng chẳng ổn tí nào. ||

| Có vẻ vậy. Dù các sản phẩm tạo bởi lõi hang sẽ biến mất, nhưng ngay từ đầu đám đá đã có nguồn gốc từ mặt đất rồi. |

Tệ rồi đây... Những tảng đá đó có kích thước thật sự đáng sợ, quá đủ để xóa sổ hoàn toàn bất cứ ngôi làng nào ra khỏi bản đồ.

|| Trông chừng Fran, Urushi. ||

| Woof! |

Tôi để Fran trên lưng của một Urushi vừa trở lại kích thước ban đầu của mình. Bộ lông đó... thật sự rất tự nhiên, nên hẳn nó sẽ thoải mái thôi.

Sau khi chắc chắn rằng mọi thứ đã ổn, tôi lao mình đi xuống những đám mây, xuyên qua chúng để có thể khảo sát xung quanh. Whew, thật sự may mắn bởi chẳng có bất cứ thị trấn hay thành phố nào; chúng tôi đang ngay trên chân ngọn núi làm đường biên của Vương Quốc Reidos.

Khoan, chưa may đến vậy. Ngọn núi trông chẳng thể hứng chịu được một tảng đá, chứ chưa nói đến cả một cơn mưa như thế này. Cánh rừng gần đó cũng tương tự. Bất kể chúng có rơi xuống đâu đi nữa, thảm họa sinh thái chắc chắn sẽ xảy ra. Như chưa đủ tệ, chỗ mà rất có khả năng đống đá sẽ rơi xuống còn có một dòng sông tương đối lớn. Sẽ không vui chút nào nếu cứ để mặc vậy.

Được rồi, nên làm gì đây?

Hiện tại, có hai cục vấn đề to bự chà bá. Đấy cũng chính là hai mảng đá chính có kích thước phát hãi của đảo nổi. Một hòn sẽ lao thẳng đến cánh rừng cách không xa ngọn núi. Cái còn lại thì đích đến chắc chắn là giữa dòng sông.

|| À, ừ... Có lẽ tốt hơn hết là phải chắc chắn rằng dòng sông vô sự. ||

Để bắt đầu, tôi hạ độ cao xuống trong khi bắn ra một ít Bộc Tử Hỏa. Mỗi số chúng đều đục một cái lỗ to đáng kể, hiệu quả hơn rất nhiều so với thổ thuật, thứ mà tôi định dùng tiếp theo nếu đòn đánh không si nhê gì. Sau khi xác nhận tình trạng của chúng, tôi dùng phong phép để tăng áp lực gió. Cuối cùng, cái tảng đá kia cũng bị sẻ ra làm bốn.

|| Quá tuyệt! ||

Tôi lại một lần nữa chèn tiếp bộ combo khi nãy, chia thêm mỗi bốn mảnh kia thành năm mảnh nữa còn nhỏ hơn. À mà dù tôi nói là nó nhỏ hơn, kích thước của chúng cũng phải đến 20m.

|| Được rồi, có vẻ kích thước chừng này là đủ. ||

Kĩ năng tiếp theo tôi dùng là Kho Đa Chiều.

|| Một... hai... ba... bốn... ||

Tôi bắt đầu cất những mảnh đá theo từng cái một. Khả năng mới nhận được nhờ ma pháp Không/Thời gian đã giúp tôi xác định chính xác sức chứa của Kho Đa Chiều, và tía má ơi thề, nó to vãi ra. Tôi vẫn còn cả một mớ ngay cả khi đựng hết đống đá kia.

Việc mà tôi hơi lo ngại là làm sao để lôi chúng ra sau này, nhưng thôi kệ để đấy từ từ tính.

|| Ok. Con sông an toàn. ||

Bằng việc bảo vệ con sông, tôi đã bỏ rơi cánh rừng. Tảng thứ hai rơi xuống và đập thẳng bên mạn núi với một tiếng rầm lớn khủng khiếp, hủy hoại phần lớn cánh rừng. Whew, nhìn cảnh đấy mà tôi thấy thật sự mừng vì đã xoay sở để cứu được con sông.

| Woof Woof Woof! |

| Cậu ổn chứ, Master? |

Cả Urushi và Stephan đuổi kịp tôi trong khi hạ độ cao.

|| Khỏe re. Các người thì sao, không bị mảnh vụn nào đập trúng chứ? ||

| Woof! |

| Tốt cả... |

| Woof? |

|| Chắc không thế, trông cậu có vẻ như đang phát sáng. ||

| Hình như tôi đã đạt đến giới hạn rồi. | (Stephan)

|| Hả? Cái gì? Tại sao? Chuyện gì đang xảy ra thế? ||

| Cơ thể này vốn là vật kiến tạo của Hang Động, và vì lý do đó, tôi không thể thoát khỏi số phận như nó. |

|| Không phải cậu đã trở thành vật triệu hồi của Jean sao? ||

| Quả thật, nhưng tôi đồng thời cũng không phải. Chính cơ thể của này được tạo bởi Chủ Hang chứ không ai khác. |

Đôi bàn tay của cậu ta bắt đầu trở nên mờ nhạt, đồng thời khắp người phát ra những tia sáng nhỏ.

Cậu ta đang biến mất.

Nhưng mặc cho thế, trên khuôn mặt đó vẫn nở lên một nụ cười.

| Làm ơn hãy giữ thứ này. |

|| Đây... nhật kí? ||

| Vâng. Chỉ là một cuốn kí trình được ghi đầy lên bằng những trải nghiệm. Rất phù hợp với cậu. |

|| Nhưng chờ đã, chính xác thì ai là chủ nhân của nó? ||

| Cậu sẽ biết ngay khi mở ra thôi. |

Và một lần nữa, Stephan cười.

| Cuối cùng, tôi cũng được biết đến bình yên. |

|| Đợi chút, Stephan! ||

| Master, nhờ cậu chuyển lời giúp. Hãy nói với chủ nhân của tôi... cảm ơn. Cảm ơn vì đã giải thoát cho những linh hồn bị mắt kẹt ở nơi đó, cái Hang Động kia, những linh hồn của chúng tôi... |

Stephan lặng lẽ chạm vào trán của Jean lần cuối trước khi hoàn toàn biến mất.

|| Cậu ta vẫn không ngừng mỉm cười được nhỉ, ngay cả lúc đã siêu thoát. ||

| Woof... |

À đúng rồi, nhắc mới nhớ, tên kì lạ khi nãy đã nói gì đó về chỉ số ma thạch của tôi đúng không nhỉ?

Có lẽ nên kiểm tra lại.

|| C—CÁI MÔNG GÌ ĐÂY!? ||

_______________

Chỉ số chi tiết

Tên: Master

Chủ sở hữu: Fran

Tộc: Vũ Khí Trí Tuệ

ATK: 572

MP: 523/3550

Độ bền: 614/3350

Tính dẫn ma pháp: A+

Kĩ Năng

Thẩm định Lv.Max, Nhiễu loạn Thẩm Định, Biến Hình, Tái Tạo Tốc Độ Cao, Tiến Hóa Cá Nhân: Hạng 11, Điểm ma thạch 2361/6600, Kí ức: 100, Điểm tiến hóa còn lại: 18, Tinh chỉnh cá nhân (Ưu việt), Siêu Năng Lực, Khuếch đại siêu năng lực cấp thấp, Thần giao cách cảm, tăng ATK hạ cấp, Tăng toàn bộ chỉ số người trang bị trung cấp, Hồi phục người trang bị hạ cấp, Tăng MP hạ cấp, Tăng kí ức trung cấp, Kiến thức ma thú, Chia sẻ kĩ năng, Kĩ thuật Phù thủy, Đôi mắt của Empyrea, Bất khả phong ấn, Ma pháp Không/Thời gian Lv.7)

(Appraisal: MAX, Appraisal Jamming, Transform, High Speed Regeneration, Self Evolution: Rank 11, Magic Stone Count: 2361/6600, Memory: 100, Evolution Points remaining: 18, Self modification (Superiorized), Telekenesis, Lesser Telekenesis Amplification, Telepathy, Lesser Attack Increase, Intermediate Wielder Status Increase, Lesser Wielder Recovery Up, Lesser MP Increase, Intermediate Memory Increase, Knowledge of Magic Beasts, Skill Sharing, Sorcerer, Eye of Empyrea, Unsealable, Space/Time Magic: Lv 7)

Đặc Kĩ

Định ước của kẻ dối trá (Principle of Falsehood): Lv.5

Đại Kĩ

Con đường kiếm thuật SP (Way of the Sword SP)

Cắp Kĩ SP (Skill Taker SP)

Tổng Hợp Song Trùng SP (Doppleganger Synthesis SP)

_____________

|| Cái quái gì đây?! Ôi lạy chúa, số điểm ma thạch giảm xuống hơn đến một nửa! ||

Tôi không phải bị tụt hạng hay tương tự, cơ mà số ma thạch còn lại thấp đến phát hãi. Tôi vặn não ra để nghĩ xem thử từ đâu mà ra, và gần như ngay lập tức nghĩ đến Giải Phóng Tiềm Năng. Chắc chắn là nó. Vì thế, tôi đã thử dùng thẩm định lại lên kĩ năng đấy. Bởi cấp Thẩm Định đã trên cả Max, nên hẳn thông tin đưa ra sẽ chi tiết hơn nhiều.

__________

Giải Phóng Tiềm Năng ẩn khuất

Độ Hiếm: EX

ATK + 800

Tính dẫn ma pháp tăng 3 hạng

MP+ 3000

Tốn 1000 điểm ma thạch để kích hoạt, và mất 15 điểm mỗi giây trong quá trình sử dụng.

Giải phóng tiềm năng của người sử dụng, phúc lợi chỉ số phụ thuộc vào khả năng của người đó. Vì kĩ năng sẽ đẩy người sử dụng lên vượt quá giới hạn của bản thân, sức sống của họ sẽ bị bòn rút theo thời gian. Kĩ năng cũng yêu cầu một số đền bù thêm vào, mỗi người mỗi khác.

__________

Dafuq!? Chỉ kích hoạt thôi đã ngốn đến 1000 điểm rồi??... Mà, nó đằng nào nó cũng đã giúp cho cái mông của chúng tôi lành lặn nên cũng chẳng thể phàn nàn gì được.

Không, không, đừng hiểu lầm, tôi không tiếc gì đâu.

Tôi không phải dạng người keo kiệt như thế, chừng đấy chỉ là nhỏ nhặt...

...

Chời má... Cầu tôi có thể lên được hạng sớm...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện