Sau khi tận mắt thấy vịnh biển nhỏ mà Kune chỉ cho, tôi phải thú nhận rằng nó là một nơi rất đẹp.
Vịnh nước chúng tôi đặt chân tới có đường kính khoảng 30 mét, với một lối nhỏ cho dòng chảy của biển ngoài khơi vào.
Trước mặt chúng tôi là mặt nước trong ngần chẳng khác gì đá quý, cát thì trắng tinh khiết, còn xung quanh là những thân cây giống thông êm ả bên trên tứ phía vách đá nhìn xuống. Nơi này có thể trở thành địa điểm chụp ảnh ấy chứ.
Đáng tiếc là dù trên đường chúng tôi gặp được một vài con ma thú nhỏ, chúng tôi vẫn còn xa mới hoàn thành mục tiêu của mình.
Hơn nữa, bây giờ mới là lúc bắt đầu câu con ma thú cá lớn Kune đã nhắc tới.
Sau khi sử dụng ma thuật khảo sát, tôi lập tức nhận ra được một cá thể cá tương đối lớn. Chắc chiều dài vào khoảng một mét. Với tiêu chuẩn của Trái Đất, kích thước ấy thừa sức giúp nó được gán mác quái vật.
Giờ bắt nó kiểu gì đây? Ma thuật thừa sức như trở bàn tay, nhưng thứ mà Kune lấy ra lại là cần câu.
Có lẽ tôi không nên dành lấy sân khấu của Kune lắm. Quan trọng hơn, nếu bắt được con cá ngay rồi đi về thì Fran đâu có cơ hội để mà thư giãn. Tốt hơn hết là cứ theo cô ấy nhỉ?
"Dùng cái này này, nya!"
"Ồ, ngầu."
"Nyahahaha! Fran có con mắt tốt đấy nya! Giờ chúng ta đi quanh tìm mồi bên dưới mấy viên đá nào, nya!"
"Đã rõ."
Có vẻ thế giới này cũng có phương pháp câu cá y đúc Trái Đất. Tuy nhiên, chúng tôi chợt để ý tới cần câu cá có một vài kí tự khắc trên thân nó.
Chúng không chỉ là trang trí bởi tôi cảm nhận được ma lực tỏa ra từ chúng.
"Chúng là pháp trận cường hóa cần câu và dây câu đấy, nya. Tên của nó là
Cần Câu Siêu Đỉnh nya, không bao giờ gãy được dù có phải vật lộn với con cá lớn cỡ nào đi nữa nya!"
"Ồ, Cần Câu Siêu Đỉnh!"
"Chiếc trong tay Fran chính là Cần Câu Siêu Đỉnh đó, nya!"
"Ồ!"
Cái tên trời đánh gì vậy?! Nhưng hai mắt của Fran nghe thấy thế liền sáng hết cả lên, rõ ràng là vô cùng thích thú với nó.
Chẳng lẽ khả năng đặt tên của tộc hắc miêu chết nằm dưới huyệt rồi sao? Đừng nói nó là đặc trưng chủng tộc nhé? Tôi hy vọng là không...
"Giờ thì câu thôi nya!"
"Nn."
Fran và Kune thả câu bên mõm đá gần bên biển. Đây đương nhiên không phải là lần đầu của Fran nên tư thế của em ấy khá chuẩn.
"Ồ, em giỏi ghê nya!"
"Nn!"
"Chị cứ lo là chị sẽ đua với nghiệp dư chứ nya, nhưng nếu là Fran thì không sao rồi nya! Cùng xem ai sẽ là người sẽ câu được con to hơn nào, nya!"
"Được thôi."
Thế là cuộc thi của họ bắt đầu, và cả hai bắt được rất nhiều. Cá dường như hay lui tới cái vịnh nhỏ này để trú ẩn.
Đúng là nơi này cách ngôi làng gần nhất có thể coi là xa cho nên ngoài Kune ra, không có mấy ngư dân bận tâm lui tới lắm.
Chỉ một tiếng trôi qua mà họ đã bắt được khoảng mười con rồi. Dù chúng vừa nhỏ cũng vừa chẳng hiếm gặp.
Chúng trông ăn được và có vẻ ngon miệng nên tôi sẽ chế biến chúng sau. Tuy nhiên, không chỉ suy nghĩ về thực đơn tiếp theo, tôi còn chỉ cho Fran cách để sử dụng chúng hiệu quả nữa.
Tôi hướng dẫn Fran treo con cá em ấy vừa câu được vào móc câu ngang phần vây đuôi. Tuy bản thân con cá tương đối bé, đổi lại nó có một chiếc vây đuôi khá lớn.
Đây là thủ thuật mà người ta gọi là dùng mồi sống, có thể áp dụng để câu được cả ma thú cá lớn luôn. Kune liền nghiêng đầu nhìn Fran.
"Em đang làm gì thế nya?"
"Bắt cá lớn."
"Tức là sao, nya?"
"Nếu muốn bắt cá lớn thì phải sử dụng mồi lớn, nhỏ không được."
Sau khi nghe Fran giải thích, gương mặt của Kune liền trở nên kinh ngạc như thể cô ấy vừa bị sét đánh ngang tai vậy.
Rồi cô ấy đột nhiên la toáng lên và áp sát Fran.
"T-Thiên tài nya! Chị thật sự không thể nghĩ tới chuyện đó luôn, nya! Đúng là không ngờ nya!"
Kune, người chỉ có thể tự học lấy cách câu cá, chưa bao giờ nghĩ tới chuyện sử dụng cá để câu cá. Thế nên cô ấy khen ngợi Fran hết lời.
"Fran, tuyệt vời nya!"
"Nhờ có master chỉ."
"Master, nya? Sư phụ của Fran là ai, nya?"
Ồ, Kune không biết về tôi sao? Ngẫm lại thì tuy đã mở cửa với thế giới bên ngoài, Reidos vẫn là một vương quốc khá khép kín. Chẳng lạ gì mà cô ấy không biết gì nhiều tới tôi và những chuyện bên ngoài lãnh thổ cả.
Tôi đoán là tôi nên tự xuất hiện thì hơn. Với Kune thì chắc không sao đâu. Trái lại, tôi sẽ cảm thấy hơi đần nếu nghi ngờ cô ấy nữa.
『Xin chào, tôi là sư phụ của Fran. Hân hạnh được gặp cô, Kune.』
"...? Chị nghe được một giọng nói ở đâu đó, nya! Là ai nya!? Xuất hiện đi nya!"
『Tôi đang ở ngay trước mặt cô đây.』
Tôi bay ra khỏi vỏ kiếm sau lưng Fran và lơ lửng trước cô ấy.
『Tôi là Master, sư phụ, bạn đồng hành của Fran, và cũng là thánh kiếm. Rất vui vì được gặp!』
"N-Nyaaa! M-Một thanh kiếm biết nói nya!"
Haha, quả là phản ứng tuyệt vời! Kune ngã ngửa xuống đất trông ngớ ngẩn vô cùng. Chỉ như thế là đủ để làm tôi vui lòng vì quyết định xuất hiện rồi.
"V-Và anh là một thanh thánh kiếm, nya? Fran là một thánh kiếm sư, nya?"
"Nn."
"Tuyệt vời nya! Thật tuyệt vời nyaa! Đây là lần đầu tiên chị thấy một vũ khí trí tuệ còn là thánh kiếm gần như thế này đấy, nya!"
Kune sớm trở nên phấn khích tới nỗi gần như nhảy cẫn lên. Tuy Reidos có thánh kiếm Chariot, nó thường ngày chỉ được sử dụng để phong ấn Quỷ Thần Khiếm Phiến thôi. Đúng là khó ai có cơ hội được tận mắt thấy nó cả.
Chủ nhân hiện tại của Chariot là Kareid, đang nương náu ở phía bắc, nhưng...
"Chị chưa từng gặp Kareid?"
"Điện hạ vẫn còn đang dưỡng thương, nya. Đại nhân còn nói rằng gặp phải ai ồn ào như chị chỉ tổ tổn hại đến sức khỏe của ngài ấy nữa chứ nya!"
Đại nhân của Kune chắc là Bắc Chinh Công Tước nhỉ? Nghe là biết người nhìn xa trông rộng rồi. Kune không tỏ ra tức tối lắm mà chỉ giải thích với chúng tôi như nó là điều đương nhiên thôi.
Ít ra thì cô ấy cũng tự ý thức được sự ồn ào của mình.
"Nya! Tôi có thể chạm vào ngài một chút không, nya?"
『Thoải mái đi. Chỉ cần nhớ đừng trang bị tôi là được.』
"Đừng trang bị nya?"
『Phải. Ai khác ngoài Fran ra trang bị tôi là sẽ bị sét đánh đó.』
"Ồ, đúng là thánh kiếm có khác, nya! Khả năng bảo mật đúng là tuyệt đỉnh nya!"