_________________
Chương Bonus: Thiếu nữ thú nhân Flamia
(Chương bonus của tập 10, light novel, được diễn ra trong lúc Master đang được Alistair sửa chữa sau trận chiến với Zelosreed ở Thú Nhân Quốc, có chứa yếu tố spoil nhẹ nếu bạn chưa đọc đến chương 390)
***
—♪
Hm...... Tôi nghĩ là mình vừa nghe thấy gì đó.
Là âm nhạc sao...? Đúng vậy, là âm nhạc thật, tuy chỉ thoang thoảng.
A... Không di chuyển được.
Tôi thử cử động, nhưng cơ thể của tôi chỉ chịu nhúc nhích một chút. Chuyện gì đã xảy ra với mình thế này? Tôi còn là kiếm không? Hay tôi là người?
Tôi thật tình bó tay. Cơ thể của tôi không có phản ứng, và tứ phía của tôi là bóng tối đặc quánh. Tôi đang ở đâu thế này? Là mơ sao? Cơ mà tôi đâu thể nào ngủ được, còn chưa nói đến mơ mộng linh tinh......
Tôi lục lọi lại kí ức của mình, và cuối cùng đã nhớ ra. Phải rồi—tôi đang được Alistair sửa chữa.
Có lẽ tôi đang trong trạng thái gần giống như đang mơ. Nếu là con người, thì đây là cái mà người ta sẽ gọi là lucid dream, giấc mơ sáng suốt, nhỉ.
—♪
Âm nhạc đang bất ngờ trở nên to hơn.
Ban đầu tôi không biết phải mô tả nó như thế nào, nhưng rồi nó dần trở nên rõ ràng hơn. Tràn đầy năng lượng và tươi vui, có lẽ là mô típ bài hát mở đầu cho một bộ anime dành cho trẻ con thường thấy ha? Giai điệu rất khí thế, kiểu giai điệu có thể khiến trẻ nhỏ muốn nhún nhảy theo.
Kemomimi Flamia ♪
Hãy cùng hát vang nào! ♪
『Hể? Gì cơ? Kemomimi (miêu nữ)? Chờ đã, chuyện gì đang xảy ra thế này?』
Kemo♪ Kemo♪ Kemokemo♪
Kemo♪ Kemo♪ Kemokemo♪
Kemomimi đáng yêu ♪ Kemomimi xinh xắn♪
Kemomimi dễ thương này sẽ chiếm lấy trái tim bạn♪
Kemomimi quyến rũ của mọi người♪
『C-Cái gì cơ?』
Âm nhạc từ đâu ra thế! Đây thực sự là mở đầu của một bộ anime nào đó sao? Có khi nào Thiếu Nữ Kemomimi là kiểu nhân vật giống như cô gái phép thuật hay gì đó không? Nghe như là song ca. Một nhóm nhạc hai người? Cơ mà giọng của họ có gì đó quen lắm......
Khoang, đó chính là giọng của Fran còn gì! Bảo sao mà nghe quen thế. Một trong số những ca sĩ đang trình diễn chắc chắn là Fran. Cơ mà tại sao Fran lại đang hát vậy? Và vì sao tôi lại không thấy được gì thế này? Tôi thấy mình vẫn còn trong bóng đen vô đáy.
Và ngay khi tôi vừa nghĩ như vậy, một chiếc màn hình có kích thước của màn hình máy tính lớn bất ngờ xuất hiện trước mắt tôi.
『Ồ!』
Đây rồi! Giờ thì tôi có thể thấy họ rồi!
Người còn lại hóa ra là Mare!
Fran và Mare, trong bộ váy đầm diềm xếp rực rỡ, đang vừa nhảy múa vừa hát như idol! Là kiểu không tay áo, màu xanh nhạt với trang trí màu trắng và diềm xếp.
『Tại sao mà em ấy lại đang mặc bộ trang phục trong tấm thảm thêu kích thước B2 được vẽ bởi Llo-sensei đang được bày bán thế kia!』
Hể? Tôi vừa thốt lên cái gì thế? Miệng tôi cứ như tự nó cử động vậy. Có lẽ vừa rồi là sấm truyền (từ tác giả) chăng?
Trái ngược với trang phục trắng và xanh dương của Fran là trang phục đen và đỏ của Mare, được thiết kế theo kiểu tomboy. Cô bé mặc quần lửng ống rộng thay cho váy và đeo một chiếc cà vạt quanh cổ. Nó hợp với em ấy tới nỗi khó có thể tưởng tượng được.
Kemomimi này không chỉ đáng yêu thôi đâu nha♪
Cô ấy không bao giờ bỏ qua tiếng khóc.♪
Cô ấy không bao giờ bỏ mặc tiếng kêu cứu.♪
Cô ấy hạ kẻ xấu chỉ với một đòn chết ngay!♪
Cô ấy nướng chúng với một tia chớp đen kinh hồn!♪
Cô ấy nghiền nát cái ác và truyền bá công lý.♪
Cô ấy hạ cái ác chỉ với một đòn chết ngay!♪
Cô ấy xóa sổ tất cả kẻ xấu!♪
Cô ấy không để cho tên nào thoát khỏi nấm mồ của mình cả!♪
Dễ thương thì dễ thương thật, nhưng nghe cũng có hơi ghê......
Hình ảnh mà tôi đang xem cũng chẳng khá hơn là bao. Trên màn hình, Fran và Mare sử dụng ma thuật và kiếm để hạ hết tên ăn mặc như Shocker này đến tên khác. Fran, bọc mình trong hắc sấm, bay qua bay lại và lần lượt đoạt lấy thủ cấp từng tên một. Thật ra, bấy giờ, em ấy đang cầm tôi trong tay kìa! Ơ, nếu tôi trên tay em ấy, thì tôi nào đang ngồi trước màn hình thế này?
Đúng là mơ thì thứ gì cũng có thể xảy ra được. Tuy có hơi nhiều chi tiết lại quá thực rồi, ví như máu me chẳng hạn......
『Ựa, gớm quá!』
Một chiêu hắc sấm của Fran vừa làm cho một tên nổ tung thành triệu mảnh. Nội tạng của cả bọn vương vãi khắp mặt đất. Nhạc nền thì là nhạc của cô gái phép thuật, nhưng hành động của cả hai chẳng phù hợp chút nào cả! Cơ mà đúng là cả hai dùng được phép thuật thật......
Ngay cả thế, không cô gái phép thuật nào lại bạo lực như vậy hết!
Bọn em chính là Thiếu Nữ Kemomimi~♪
Tất cả mọi người ai cũng đều đắm say đôi tai mềm mại của bọn em~♪
Nhưng bọn em không chỉ đáng yêu thôi đâu nha♪
Kemo♪ Kemo♪ Kemokemo♪
Bọn em nguyện bảo vệ hạnh phúc của mọi người~♪
Bọn em luôn chiến đấu, ở đâu đó, ngay lúc này~♪
Thiếu Nữ Kemomimi Flamia ~♪
Màn hình đã trở lại màn trình diễn song ca idol như trước. Đây chắc chắn phải là một giấc mơ rồi, đúng không? Điều đó có nghĩa rằng tất cả những thứ này đều là do tôi tự tưởng tượng nên cả sao? Nói cách khác, tôi cuồng nhiệt những thứ như thế này trong thâm tâm của mình à? Không thể tin được......
Trái với dự tính, giấc mơ này đến đây vẫn chưa chấm dứt. Và tôi cũng bắt đầu thấy bị cám dỗ.
Chúng em là những kemono nhỏ♪
Kẻ xấu là con mồi của chúng em♪
Bất cứ ai đều có thể là những thiếu nữ kemomimi♪
Đồ đất nung Seto♪
Nguyên bản và Seo♪
Mèo lòi rốn và rốn của mèo.♪
Bất cứ ai đều có thể là mồi của thiếu nữ kemomimi♪
『Cả hai rap kìa! Cả hai đang rap thật kìa!』
Thật ra mở đầu anime mà có một đoạn rap ngắn không phải là hiếm. Lời nhạc có hơi kì lạ và không thể hiểu được, nhưng lại thu hút tôi đến kì lạ. Fran lãnh đạm hóa ra lại mang đến sự trái ngược đầy hấp dẫn với sự sôi nổi của Mare. Trong lúc đồng thanh “bất cứ ai”, cả hai tạo dáng thành tư thế mèo con, ban phúc cho hai con mắt của tôi.
Kemo♪ Kemo♪ Kemokemo♪
Kemo♪ Kemo♪ Kemokemo♪
Cái đuôi dễ thương, cái đuôi quyến rũ♪
Chúng em sẽ đánh cắp trái tim của anh với chiếc đuôi dễ thương của bọn em♪
Chúng em sẽ mang may mắn đến cho anh với chiếc đuôi quyến rũ của bọn em♪
Cả hai đã bước vào lời nhạc thứ hai. Một số lời hát đã thay đổi, không có gì bất ngờ cả. Nhưng lần này, điệu múa đã có lẫn cả động tác xoay gót với màn hình trong lúc đung đưa chiếc đuôi của mình ra cho người xem. Ôi trời đất ơi dễ thương quá đi mất!
『May mắn đè chết anh rồi em ơi! Fran tuyệt quá!』
Đuôi của em nhạy cảm lắm à nha♪
Em có thể phát hiện ra cái ác nhờ vào tấm lòng ngập tràn ngọn lửa công lý của mình♪
Bọn em sẽ tỏa ánh sáng của mình xuống thế giới hòa bình này và bảo vệ nó♪
Bọn em hạ cái ác chỉ với một đòn chết ngay!♪
Bạch hỏa của chúng em sẽ thiêu rụi kẻ xấu~♪
Báo đáp người tốt, trừng trị cái ác, xóa tan sự dơ bẩn khỏi cõi đời này♪
Bọn em sẽ xóa sổ tất cả kẻ xấu!♪
Bọn em sẽ thảm sát tất cả bọn chúng cho đến tên cuối cùng!♪
Nếu Fran là nhân vật chính của phần đầu, thì nửa sau là sân khấu của Mare, với nội dung là ước vọng cho tương lai của họ. Và trên màn hình, cô bé bấy giờ đang hừng hực lửa trắng và vàng trong lúc quay cuồng quanh sân khấu. Phần của Fran đã máu me rồi, nhưng ngọn lửa đốt đến độ tro cốt cũng không còn của Mare cũng chẳng hề kém cạnh. Kẻ thù của em ấy không bị tra tấn trong lửa thì cũng thành một nhúm tro. Ngay cả thế, nụ cười đầy hạnh phúc trên gương mặt của cô bé vẫn vô cùng đáng yêu.
Tuy không bằng Fran, tất nhiên rồi!
Chúng em chính là Thiếu Nữ Kemomimi~♪
Chiếc đuôi mềm mại của bọn em sẽ làm trái tim của anh tan chảy~♪
Em cho phép anh vuốt ve nó đấy, chỉ riêng anh thôi đó nha♪
Nhưng nếu anh lừa gạt em, em sẽ trừng phạt anh đấy!♪
Kemo♪ Kemo♪ Kemokemo♪
Bọn em nguyện bảo vệ hạnh phúc của mọi người, vì thế ngày hôm nay, bọn em cũng sẽ chiến đấu~♪
『Gì cơ?! Tên nào đó sẽ có diễm phúc được vuốt ve kemomimi Fran sao?!』
Đừng hòng! Không có bất cứ tên nào được phép động vào tai và đuôi của Fran mà không có sự đồng ý của tôi! Thằng đó đầu tiên phải mạnh hơn tôi, giàu có, dịu dàng với bất cứ ai mà không phân biệt đối xử, đẹp trai nhưng cũng không hắc dịch, có địa vị xã hội cao, và luôn đặt Fran lên hàng đầu! Ngay cả sau khi cưới nhau, hắn ta phải cho phép Fran tiếp tục phiêu lưu. Điểm cộng là gã biết bảo dưỡng tôi một cách hoàn hảo. Dù thiếu chỉ một tiêu chí thôi cũng đừng hòng!
Và nếu hắn lừa gạt Fran, sau khi Fran trừng phạt hắn xong thì sẽ đến lượt tôi! Đến lúc đó, hắn sẽ ước gì hắn ở dưới đáy địa ngục hơn là trong tay tôi!
Đuôi của bọn em mềm mại và bồng bềnh lắm nha♪
Ai chạm vào cũng đều xiêu lòng cả♪
Bọn em sẽ dịu dàng chữa trị cho anh♪
Anh có muốn chạm vào kemomimi của em không? Không, không phải chỗ đó, nơi ấy của em nhạy cảm lắm♪
Nhưng có lẽ, một ngày nào đó, em sẽ cho phép anh chạm vào đó♪
Khi ấy...... xin anh hãy nhẹ nhàng với em, nhé?♪
Cái—qu?! Tội đồ! Trọng tội trời đất không dung tha! Tai đã quá lắm rồi... Nhưng cả đuôi nữa sao?! Để ta chống mắt lên xem thằng nào dám.
『Lũ khốn! Tai thì ta có thể miễn cưỡng nhân nhượng, có lẽ! Nhưng đuôi là tuyệt đối cấm cửa!』
Kemo♪ Kemo♪ Kemokemo♪
Kemo♪ Kemo♪ Kemokemo♪
Chúng ta sẽ chặt đầu ngươi, trừ tà ngươi và tiêu diệt ngươi ♪
Thiếu Nữ Kemokemo Flamia~♪
Bài hát kết thúc rồi sao? Cuối cùng thì chuyện gì đang xảy ra thế này? Tuy bối rối, nhưng... Lòng tôi lại vô cùng mãn nguyện.
Khoang, tôi đang nhìn thấy gì đây?
“Chương Một— Fatari wa Flamia” (Cặp đôi Flamia)
Ồ, bắt đầu tập rồi! Vậy thứ tôi vừa xem thực sự là mở đầu của một bộ anime. Chờ đã. Tiêu đề hình như có hơi... không ổn? Sẽ không bị dính bản quyền gì chứ? Ý là cũng có một bộ tên “Futari wa...” nổi tiếng cũng nói về hai cô gái ma thuật không chỉ dễ thương mà còn chữa lành người khác còn gì... Phải, bộ đó đó! (Futari wa Pretty Cure)
Trong lúc tôi đang phân vân lo lắng cho tiêu đề của chương một, Fran đã xuất hiện trên màn hình của tôi rồi.
“Ôi không, mình trễ mất. Phải nhanh lên thôi.”
“Fran! Con để quên bữa trưa này!”
“Ôi, thiếu chút nữa thì!”
“Đây, con bé hậu đậu này. Trên đường nhớ để ý xe cộ đó?”
“Vâng. Chào mẹ con đi.”
“Một ngày tuyệt vời nhé!”
『Ô hô! Fran đang mặc đồng phục thủy thủ kìa!』
Bối cảnh có vẻ là anime học đường. Đoạn đầu là phân cảnh Fran cắp sách đến trường. Và tôi đoán người phụ nữ vừa trao cho Fran bữa trưa là... mẹ của em ấy? Cô ấy trông rất giống Fran, nhưng lớn tuổi hơn, và mang bầu không khí của một người mẹ. Một cô gái tộc hắc miêu.
Khung cảnh thế giới là lấy ý tưởng từ Trái Đất rồi nhỉ? Ngôi nhà và cảnh quay thị trấn chắc chắn thuộc về Trái Đất. Nào là đường lát nhựa rồi lại hai đường được xây lề tử tế, cảnh vật trông rất giống đường xá Nhật Bản. Ngay cả bản hiệu giao thông cũng là tiếng Nhật luôn.
Trong lúc đang quan sát Fran từ sau lưng, tôi có thể thấy em ấy đi ngang qua những cư dân khác. Nếu họ không phải người thú thì sẽ là elf hoặc dwarf. Tất cả đều có vẻ sống với nhau trong hòa bình. Nói thật là thấy người tộc dwarf diện đồ công chức có phần hơi kì quái. Fran sử dụng khinh công và các động tác nhào lộn để đến trường. Giống thì giống với Nhật Bản thật, nhưng phép thuật và kĩ năng có tồn tại ở thế giới ấy.
“Fran-chan, chào buổi sáng!”
“Fran, chào buổi sáng.”
“Chào buổi sáng.”
“Hôm nay cậu không tới trễ kìa!”
“Cậu giỏi lắm!”
“Nn.”
Fran đón nhận những lời chào đầy thân thiện từ hai đứa trẻ có vẻ là bạn cùng lớp của mình, Satia và Flut. Giáo viên chủ nhiệm của họ, Amanda, thì trách mắng em ấy. Cho đến hiện tại, tất cả đều đúng theo mô típ học đường quen thuộc, nhưng đây chỉ mới là tập đầu tiên mà thôi. Giai đoạn này vẫn còn là giai đoạn xây dựng nền tảng cho thế giới của câu chuyện này.
Trong lúc tôi đang tận hưởng theo dõi cuộc sống học đường tươi sáng trong một thế giới hòa bình của Fran, một biến cố bất ngờ xuất hiện.
Trên đường về nhà, Fran đột nhiệm chạm trán với một gã biến thái mặc một bộ đồ đen bó sát người. Gã ta hô hào gì đó như thống trị thế giới, chẳng khác gì mấy tay phản diện thường thấy cả. Hắn ta bấy giờ đuổi theo trẻ nhỏ khắp công viên công cộng, đe dọa bắt cóc bọn chúng. Đến đó, tôi bất giác tự hỏi tại sao mấy tay phản diện trong mấy bộ tokusatsu (drama nhiều hiệu ứng), anime và viễn tưởng luôn luôn tìm cách bắt cóc trẻ con thế nhỉ? Cái đó thì làm sao có thể giúp chúng thôn tính thế giới được chứ? Đáng lẽ chúng nên nhắm đến mục tiêu nào đó khác thay vì trẻ con, ví dụ như, một kế hoạch nào đó tà ác và quy mô chẳng hạn, thứ thật sự khiến chúng trở thành một mối đe dọa cho xã hội ấy?
Dù thế nào đi nữa, trong lúc tôi đang nghĩ ngợi như vậy, Fran đã xông vào hành động. Náu mình vào một nơi kín đáo, Fran cho tay mình vào chiếc cặp đi học của mình. Cái cặp có vẻ như thực chất là rương đa chiều của em ấy, bởi thanh kiếm mà em ấy vừa lấy ra quá lớn để có thể đựng vừa bất cứ cái cặp nào.
Thanh kiếm đó là tôi. Ôi chao... Tôi biết tất cả chỉ là một giấc mơ, nhưng thấy tôi từ góc nhìn của bên thứ ba thực mang đến một cảm giác kì lạ.
“Master, Băng Đảng Reidos lại lộng hành rồi. Hãy cho em mượn sức mạnh của anh.”
『Tất nhiên! Cứ để đó cho anh!』
“Haaaa! Biến hình!”
Vừa lúc Fran dứt khoát hét lên như vậy, hắc sấm cuồn cuộn trỗi dậy xung quanh con bé. Hiệu ứng rất tráng lệ, nhưng sự chú ý của tôi chẳng mấy chốc đã chuyển trọng tâm của mình. Bộ đồng phục thủy thủ mà Fran đang mặc đột nhiên bị tự động cởi ra hết bởi một bàn tay vô hình nào đó, rồi nhanh chóng biến mất. Giờ đây, những luồng sét đen đang ngẫu nhiên nhảy múa xung quanh trở thành lý do duy nhất vừa xuýt giúp những khu vực nhạy cảm nhất của Fran đang hoàn toàn khỏa thân không bị phô bày trắng trợn ra màn ảnh, trông rất khiêu gợi.
Biết rằng đây là mô típ thường thấy trong những bộ anime cô gái phép thuật, nhưng tôi không ngờ là nó thật sự táo bạo đến như thế! Thân thể của Fran đã bị phơi bày ra gần hết rồi còn gì nữa! Em ấy vẫn còn quá nhỏ cho cảnh ecchi đó! Tôi phải viết đơn khiếu nại lên nhà sản xuất ngay mới được!
Khoang đã... Đây là giấc mơ của tôi, đúng không? Nói cách khác, không phải tôi chính là nhà sản xuất sao? Tôi đang mơ tưởng cái quái gì vậy?! Đáng lẽ ra tôi phải nghĩ ra cảnh nào đó dễ thương hơn chứ? Đúng là vấn đề thu hút khán giả lớn tuổi cũng rất quan trọng, vì thế đôi chút ecchi là phải có, nhưng... tại sao tôi lại cho Fran biến hình như thế chứ!
Trong lúc tôi như đang muốn nổi điên với chính bản thân mình, cũng như quần áo của Fran khi nãy, bây giờ đến lượt hắc sấm nhảy múa xung quanh em ấy đã biến mất. Nhưng Fran không còn trần truồng nữa, mà thay vào đó, thân thể của em ấy đã được che đậy lại bằng chính trang phục xanh và trắng đã xuất hiện ở đoạn mở đầu. Và rồi, em ấy giơ cao tôi lên trước trán và tạo dáng.
“Thiếu Nữ Kemomimi Fran, lên sàn!”
“Và Thiếu Nữ Kemomimi Mare, bất ngờ xuất hiện!”
“Chúng ta là Flamia!”
Có vẻ như Mare từ khi nào đã xuất hiện. Vừa tạo dáng và tựa lưng với nhau, cả hai cùng trao đổi ánh mắt. Cả hai có vẻ như đã là bạn của nhau vào thời điểm này rồi.
Nhưng, à thì... biết đó, câu thoại của họ có đôi chút vấn đề. Phải nói rằng đoạn đó quá dễ bị bản quyền của người ta đánh rụng, chắc vậy.
Không chỉ vậy, trận chiến sau đó chỉ chớp mắt sau là kết thúc. Dù sao đi nữa, kẻ địch của họ cũng chỉ là một tên biến thái đồ bó sát đơn độc mà thôi, hắn ta không phải là người máy, quái vật hay gì cả. Này, nhà sản xuất! Tạo sao ngươi lại bỏ nhiều công sức như thế vào cảnh ecchi của Fran mà để cho cảnh chiến đấu lại nhạt nhẽo như thế hả?! Có 1001 cách khác để ngươi chi tiêu hầu bao của mình hợp lý hơn đó biết không!?
“Mình đã gặp master được một thời gian rồi.”
Ồ! Cảnh quay bất ngờ chuyển sang hồi tưởng của nhân vật chính. Tôi đoán rằng đây là lúc mà Fran gặp được tôi.
Khung cảnh thay đổi, và lần này, Fran trông như đang chạy trong rừng. Em ấy đang bị một đám người mặc đồ da đen bó sát truy đuổi. Trên người Fran lúc này chỉ là bộ đồng phục của em ấy, không phải là bộ cô gái phép thuật. Nói cách khác, hiện tại em ấy vẫn chưa phải là một Thiếu Nữ Kemomimmi, vì thế mà cũng không có sức mạnh để tự bảo vệ bản thân mình.
Em ấy sẽ bị cái bọn biến thái đồ bó sát ấy tóm được mất! Vào lúc đó, một luồng sáng kì lạ xuất hiện phía trước em ấy.
“Một... thanh kiếm?”
『Có phải thứ cô đang tìm kiếm là sức mạnh? Nếu là vậy, hãy đón nhận lấy ta.』
“...? Một giọng nói đến từ đâu đó...?”
『Ừm, thực ra là ta đang nói đấy......』
“Có ai ở đó sao? Nhưng ở đâu?”
『À... ừm... là thanh kiếm trước mặt cô đó......』
Heh. Cảnh tôi xuất hiện là cảnh hài sao? Mà vai của tôi là vai đạo cụ biến hình của nhân vật chính, thế nên... Nếu Fran là nhân vật chính của câu chuyện này, tôi xuất hiện như vậy cũng là hợp lý.
Dù sao thì tôi vẫn là nam nhân vật vô cùng ngầu lòi, quyền năng và thời trang mà, nên cho khởi đầu của tôi có chút ngớ ngẩn để cân bằng lại cũng là hợp lý.
Tôi và Fran tiếp tục trao đổi với nhau trên màn hình. Tôi nói với em ấy rằng tôi đến đây từ một thế giới ma thuật nhằm tìm cho mình một người sử dụng xứng đáng, nhưng rồi giữa chừng vì kiệt sức mà tôi bị mắc kẹt tại đây như hiện tại. Và nhờ vậy mà Fran gặp tình cờ được tôi.
“Nếu em lập kí ức với anh......”
『Phải. Ta sẽ ban tặng cho cô khả năng sử dụng phép thuật.』
“Sau đó, em sẽ có thể đánh bại bọn chúng chứ?”
『Tất nhiên rồi. Thế nên là Fran, hãy lập khế ước với ta và trở thành một Thiếu Nữ Kemomimi!』
Chờ cái đã nào! Lời thoại thật không thể chấp nhận được! Chẳng phải đó là lời thoại siêu nổi tiếng “lập khế ước với ta và trở thành cô gái ma thuật” của bộ-mà-ai-cũng-biết-là-bộ-nào-đó sao! Khoang, tôi trong bộ này thủ vai nhân vật “trồng rau” biến thái hả? Tức là tôi sẽ “ăn thịt” Fran một ngày nào đó ư? Á! Không, đừng Fran! Nếu em lập khế ước với hắn ta, một ngày đó hắn ta sẽ “ra tay” với em mất!
『Từ lúc này trở đi, cô sẽ không còn chỉ là Fran nữa! Cô sẽ là Thiếu Nữ Kemomimi Fran!』
“Nn!”
Tập phim đến đó là kết thúc rồi, nhỉ?
Một phiên bản khác của bài nhạc mở đầu xuất hiện cùng với đó là cảnh Fran một lần nữa thay đổi y phục của mình và biến hình trước khi xông đến chém rụng tất cả những tên đồ bó sát đến tên cuối cùng. Công nhận là thủ thuật sử dụng lại bài nhạc mở đầu cho đoạn cuối của tập một dạo gần đây cũng khá phổ biến thật. Không biết bài nhạc kết sẽ ra sao nhỉ...... Tôi tò mò quá đi mất.
“Fran đang gặp rắc rối rồi! Nhưng người bất ngờ xuất hiện trước mắt cậu ấy là một Thiếu Nữ Kemomimi thứ hai sao?! Trong thời khắc nguy hiểm này, làm sao Fran có thể biết được người trước mắt cậu ta là bạn hay thù đây? Tập Hai: Hắc Kemomimi và Xích Kemomimi! Tuần sao các bạn hãy đến và âm yếm bọn tớ nhé!”
Fran trông vô cùng hào hứng khi cho khán giả biết diễn biến của tập kế tiếp. Tôi đoán là nó sẽ kể về cách mà Fran và Mare gặp được nhau đây.
『Tự nhiên nóng lòng quá đi mất! Khi nào thì tôi được coi tập kế tiếp đây?』
Và rồi, giống như đang dẫm đạp ước mơ nhỏ bé của tôi, không gian tối đen như mực xung quanh tôi dần bị ánh sáng bao phủ. Đây là dấu hiệu cho thấy tôi đang tỉnh dậy. Quá trình sửa chữa của tôi xong rồi sao? Khoang đã, chờ tôi một chút nữa thôi!
『Chỉ nữa tiếng nữa thôi, làm ơn đó! Cho tôi xem tập thứ hai đi mà!』
Aaaaaa! Ý thức của tôi đang mờ dần......
Danh sách chương