Tôi tới phòng vệ sinh sau khi tiết học kết thúc.
「......Aa」
Shimotsuki làm một vẻ mặt cô đơn khi thấy tôi đi, nhưng chỉ là đi toilet thôi mà, đừng có trông cô đơn thế chứ... Lúc này nhìn cô chẳng khác gì chim con bị bỏ lại tổ cả.
Chưa kể cô cũng nhát người nên trong lớp cũng chẳng nói chuyện gì mấy, thành ra tôi nghĩ mình có ở đây hay không cũng không khác gì nhau.
......Mà chắc Shimotsuki lại không nghĩ thế rồi.
Trông cô an tâm hơn nhiều khi có tôi ở cạnh.
Lúc nào cô cũng nhìn qua đây, rồi mỉm cười khi cả hai chạm mắt nhau... mà tự nhiên cười thế thì lại không tốt cho tim tôi lắm.
Lý do vì sao cậu ta gắn bó với tôi thế này thì bản thân cũng chẳng rõ, thành ra đến tận bây giờ tôi vẫn chưa quen với chuyện này.
Đúng là một cô gái kỳ quặc mà.
Trong lúc đang suy nghĩ mông lung thì tôi đã xong việc của mình.
Chắc là do không muốn để Shimotsuki phải chờ lâu nên hành động mới nhanh nhẹn thế này.
Khi tôi đang định nhanh nhanh trở về lớp... thì có ai đó cản đường.
「Yoo. Nakayama, chờ chút đã」
Người đang tựa lưng vào tường ở hành lang là nhân vật chính-sama, Ryuuzaki Ryouma.
Chờ chút đã? Trông thì đúng là một yêu cầu lịch sự đấy, nhưng có vẻ tôi chẳng có quyền từ chối rồi. Cậu ta còn chẳng thèm chờ câu trả lời mà đã tiến tới đây.
「Mày, lúc chuyển chỗ đã làm cái gì đấy? Theo như tao thấy thì có gì đó mờ ám」
Đúng là có nghi ngờ.
Cậu ta nhìn đầy hồ nghi khi tôi rút thăm, nên tôi cũng đã đoán được là sẽ có câu hỏi này.
Đối sách đã được chuẩn bị từ trước.
Vậy nên tôi cười một nụ cười ngớ ngẩn, vào vai một tên nhân vật nền lạc quan rồi thử đánh lạc hướng cậu ta.
「Sao thế? T-t-tôi có làm gì đâu?」
Ấp úng không phải là do đang run.
Đây là một cái bẫy, mục đích để khiến cậu ta lầm tưởng.
「Oi, mày đang che giấu gì đúng không? Nói năng như cắn phải lưỡi rồi kìa」
Ryuuzaki siết chặt bàn tay rồi tiến thêm một bước. Và ngạc nhiên thay, cậu ta túm lấy cổ áo tôi.
Ra tay nhanh thật... Cáu đến mức này rồi à?
Thật tình, nhân vật chính-sama đúng là ngạo mạn mà.
「Đ-được rồi! Tôi sẽ nói mà... Vậy nên tha cho tôi đi~」
Tôi làm tư thế bất lực như một kẻ thua cuộc.
Mặc dù hơi lo rằng mình đang diễn sâu quá, nhưng Ryuuzaki lại chẳng phải một người điềm tĩnh nên có vẻ cậu ta vẫn chưa nhận ra.
「Nhanh mà nôn ra, mày đã làm gì?」
Ngon, nói thôi.
Tôi cười mở cờ trong bụng rồi trưng ra một vẻ mặt khốn khổ, đáp bằng câu trả lời đã được chuẩn bị từ trước.
「T-tôi chỉ gian lận một chút thôi... Tại nếu không thì sao có thể lại gần được Shimotsuki-san mà tôi đã mong ngóng từ lâu chứ?」
Một nửa là thật, một nửa là chém.
Tôi không phải là người thực hiện... Nhưng tôi muốn khiến Ryuuzaki tin rằng tôi là người đã thực hiện hành vi gian lận.
Để có thể khiến cậu ta nghĩ rằng 『Chỉ là một tên nhân vật nền đang cố đấm ăn xôi mà thôi』.
「N-nhưng mà, Shimotsuki-san lúc nào cũng lạnh lùng, thành ra chẳng có gì tiến triển cả...」
Thất bại vô tình này sẽ làm nhẹ đi sự đố kỵ của Ryuuzaki.
Và rồi lấy lại tâm trạng cho nhân vật chính-sama.
「Aa, ra là thế. Mày thật sự đã gian lận nhỉ? Đúng là một tên láu cá mà... Shiho là một người nghiêm túc nên cậu ấy rất ghét mấy thứ như này lắm đấy biết không? Mày gian lận chỉ càng khiến cậu ta ghét thêm thôi, rõ là ngu mà」
Nhờ thế, sự nóng giận của cậu ta đã lắng đi ít nhiều.
Thở dài một hơi, Ryuuzaki thả tôi ra.
「Để tao cảnh cáo mày một câu」
Và rồi Ryuuzaki ban cho tôi lời cảnh cáo của một nhân vật chính-sama.
「Cho đến giờ, đã có rất nhiều thằng khác say mê Shiho như mày... Và thằng nào cũng hi sinh oanh liệt cả. Cũng vì Shiho hơi bị đặc biệt, cô ấy chẳng hứng thú gì với người khác đâu... Shiho là kiểu người sẽ chỉ mở lòng với người mình yêu, vậy nên mọi sự cố gắng của mày chỉ là vô ích mà thôi」
Nghe những lời đó làm tôi buồn cười.
(Shimotsuki nghiêm túc? Không hứng thú với người khác? Không không không... Sai bét rồi)
Cậu ta khá là tinh quái thì có, toàn trêu tôi xong cười, cứ như tiểu quỷ ấy.
Cả việc không hứng thú với người lạ cũng chẳng có nữa.
Chỉ là sợ người lạ nên miệng chẳng mở ra nổi thôi.
Cái hiểu lầm theo hướng có lợi này của Ryuuzaki làm tôi thấy sợ hãi.
「Mày nên từ bỏ Shiho đi thì hơn. Tao nói thế này là vì mày cả đấy... Liều lĩnh thử thách bản thân cũng không xấu, nhưng mày nên dừng trước khi tự làm tổn thương bản thân quá nhiều」
Một nhân vật chính-sama với thiện ý thật lòng nhưng lại tọc mạch không cần thiết.
Nhìn Ryuuzaki thế này làm tôi muốn hét vào mặt cậu ta rằng...
Đéo phải việc của mày――
=============
Tác giả note:
"Cảm ơn các bạn vì đã cho điểm cao, bookmark và đánh giá!
Nhờ độc giả mọi người mà tôi mới có thể tiếp tục giữ được động lực mà cập nhật.
Sau này cũng nhờ mọi người giúp đỡ m(__)m"
「......Aa」
Shimotsuki làm một vẻ mặt cô đơn khi thấy tôi đi, nhưng chỉ là đi toilet thôi mà, đừng có trông cô đơn thế chứ... Lúc này nhìn cô chẳng khác gì chim con bị bỏ lại tổ cả.
Chưa kể cô cũng nhát người nên trong lớp cũng chẳng nói chuyện gì mấy, thành ra tôi nghĩ mình có ở đây hay không cũng không khác gì nhau.
......Mà chắc Shimotsuki lại không nghĩ thế rồi.
Trông cô an tâm hơn nhiều khi có tôi ở cạnh.
Lúc nào cô cũng nhìn qua đây, rồi mỉm cười khi cả hai chạm mắt nhau... mà tự nhiên cười thế thì lại không tốt cho tim tôi lắm.
Lý do vì sao cậu ta gắn bó với tôi thế này thì bản thân cũng chẳng rõ, thành ra đến tận bây giờ tôi vẫn chưa quen với chuyện này.
Đúng là một cô gái kỳ quặc mà.
Trong lúc đang suy nghĩ mông lung thì tôi đã xong việc của mình.
Chắc là do không muốn để Shimotsuki phải chờ lâu nên hành động mới nhanh nhẹn thế này.
Khi tôi đang định nhanh nhanh trở về lớp... thì có ai đó cản đường.
「Yoo. Nakayama, chờ chút đã」
Người đang tựa lưng vào tường ở hành lang là nhân vật chính-sama, Ryuuzaki Ryouma.
Chờ chút đã? Trông thì đúng là một yêu cầu lịch sự đấy, nhưng có vẻ tôi chẳng có quyền từ chối rồi. Cậu ta còn chẳng thèm chờ câu trả lời mà đã tiến tới đây.
「Mày, lúc chuyển chỗ đã làm cái gì đấy? Theo như tao thấy thì có gì đó mờ ám」
Đúng là có nghi ngờ.
Cậu ta nhìn đầy hồ nghi khi tôi rút thăm, nên tôi cũng đã đoán được là sẽ có câu hỏi này.
Đối sách đã được chuẩn bị từ trước.
Vậy nên tôi cười một nụ cười ngớ ngẩn, vào vai một tên nhân vật nền lạc quan rồi thử đánh lạc hướng cậu ta.
「Sao thế? T-t-tôi có làm gì đâu?」
Ấp úng không phải là do đang run.
Đây là một cái bẫy, mục đích để khiến cậu ta lầm tưởng.
「Oi, mày đang che giấu gì đúng không? Nói năng như cắn phải lưỡi rồi kìa」
Ryuuzaki siết chặt bàn tay rồi tiến thêm một bước. Và ngạc nhiên thay, cậu ta túm lấy cổ áo tôi.
Ra tay nhanh thật... Cáu đến mức này rồi à?
Thật tình, nhân vật chính-sama đúng là ngạo mạn mà.
「Đ-được rồi! Tôi sẽ nói mà... Vậy nên tha cho tôi đi~」
Tôi làm tư thế bất lực như một kẻ thua cuộc.
Mặc dù hơi lo rằng mình đang diễn sâu quá, nhưng Ryuuzaki lại chẳng phải một người điềm tĩnh nên có vẻ cậu ta vẫn chưa nhận ra.
「Nhanh mà nôn ra, mày đã làm gì?」
Ngon, nói thôi.
Tôi cười mở cờ trong bụng rồi trưng ra một vẻ mặt khốn khổ, đáp bằng câu trả lời đã được chuẩn bị từ trước.
「T-tôi chỉ gian lận một chút thôi... Tại nếu không thì sao có thể lại gần được Shimotsuki-san mà tôi đã mong ngóng từ lâu chứ?」
Một nửa là thật, một nửa là chém.
Tôi không phải là người thực hiện... Nhưng tôi muốn khiến Ryuuzaki tin rằng tôi là người đã thực hiện hành vi gian lận.
Để có thể khiến cậu ta nghĩ rằng 『Chỉ là một tên nhân vật nền đang cố đấm ăn xôi mà thôi』.
「N-nhưng mà, Shimotsuki-san lúc nào cũng lạnh lùng, thành ra chẳng có gì tiến triển cả...」
Thất bại vô tình này sẽ làm nhẹ đi sự đố kỵ của Ryuuzaki.
Và rồi lấy lại tâm trạng cho nhân vật chính-sama.
「Aa, ra là thế. Mày thật sự đã gian lận nhỉ? Đúng là một tên láu cá mà... Shiho là một người nghiêm túc nên cậu ấy rất ghét mấy thứ như này lắm đấy biết không? Mày gian lận chỉ càng khiến cậu ta ghét thêm thôi, rõ là ngu mà」
Nhờ thế, sự nóng giận của cậu ta đã lắng đi ít nhiều.
Thở dài một hơi, Ryuuzaki thả tôi ra.
「Để tao cảnh cáo mày một câu」
Và rồi Ryuuzaki ban cho tôi lời cảnh cáo của một nhân vật chính-sama.
「Cho đến giờ, đã có rất nhiều thằng khác say mê Shiho như mày... Và thằng nào cũng hi sinh oanh liệt cả. Cũng vì Shiho hơi bị đặc biệt, cô ấy chẳng hứng thú gì với người khác đâu... Shiho là kiểu người sẽ chỉ mở lòng với người mình yêu, vậy nên mọi sự cố gắng của mày chỉ là vô ích mà thôi」
Nghe những lời đó làm tôi buồn cười.
(Shimotsuki nghiêm túc? Không hứng thú với người khác? Không không không... Sai bét rồi)
Cậu ta khá là tinh quái thì có, toàn trêu tôi xong cười, cứ như tiểu quỷ ấy.
Cả việc không hứng thú với người lạ cũng chẳng có nữa.
Chỉ là sợ người lạ nên miệng chẳng mở ra nổi thôi.
Cái hiểu lầm theo hướng có lợi này của Ryuuzaki làm tôi thấy sợ hãi.
「Mày nên từ bỏ Shiho đi thì hơn. Tao nói thế này là vì mày cả đấy... Liều lĩnh thử thách bản thân cũng không xấu, nhưng mày nên dừng trước khi tự làm tổn thương bản thân quá nhiều」
Một nhân vật chính-sama với thiện ý thật lòng nhưng lại tọc mạch không cần thiết.
Nhìn Ryuuzaki thế này làm tôi muốn hét vào mặt cậu ta rằng...
Đéo phải việc của mày――
=============
Tác giả note:
"Cảm ơn các bạn vì đã cho điểm cao, bookmark và đánh giá!
Nhờ độc giả mọi người mà tôi mới có thể tiếp tục giữ được động lực mà cập nhật.
Sau này cũng nhờ mọi người giúp đỡ m(__)m"
Danh sách chương