――Kỳ nghỉ hè thế là đã hết, nhường sân lại cho học kỳ hai sẽ bắt đầu kể từ hôm nay.

Tôi rất muốn dùng "Một khởi đầu mới" để miêu tả sự kiện này, nhưng...... vẫn còn thời gian để chú tâm vào kỳ thi, lại không có khác biệt gì về môi trường, chẳng hạn như chuyển lớp, nên tâm trạng của tôi cũng không thay đổi nhiều đến mức có "khởi đầu mới".

Thay vì phấn chấn, cảm giác mất mát có lẽ lớn hơn nhiều.

Chí ít thì điều đó vẫn đúng với Shii-chan.

「Ưư...... Koutarou-kun ơi, tớ buồn ngủ quá...... Trong hè thì tầm này tớ mới bắt đầu ngủ mà, sao giờ học lại bắt đầu sớm thế không biết」

Sáng nay khi tới nhà đón, tôi gặp được một Shii-chan trông rất là ngái ngủ.

Cô ấy tiếc nuối kỳ nghỉ hè và căm ghét học kỳ mới tới mức vừa mở miệng ra đã rủa học kỳ mới rồi.

「Chào buổi sáng, Shii-chan」

「Bình thường giờ này cậu phải 『chúc ngủ ngon』 mới đúng!」

「Không không, tại kỳ nghỉ hè thôi, chứ 『bình thường』 vậy là lạ lắm đó」

「Chịu thôiii...... Tớ hong muốn ra ngoài đâuuu」

Thôi xong, không ổn.

Tâm trạng của Shii-chan hiện đang rất xấu. Cổ buồn ngủ quá mà phát cáu luôn rồi.

「Koutarou-kun, bế tớ」

「......Hả?」

「Bế tớ!」

「T-tại sao?」

「Bế tớ tới trường đi?」

「À à...... nổi không nhỉ」

「Tớ không có nặng!!」

Ừ thì bế một chút vẫn trong khả năng đấy.

Nhưng bế tới tận trường thì, cơ bắp đâu mà chịu nổi đây.

「Koutarou-kun thiếu tinh tế quá đi...... T-tớ đâu có nặng? Không đùa nhé, chỉ một chút thôi, tuy hồi nghỉ hè lỡ ăn bánh kẹo nhiều quá xong về nhà bị mama la một trận nhưng chỉ lên có một chút mà thôi!」

「......Có chắc là một chút không?」

「Chắc chắn là một chút!」

「Ahaha. Thế thì tốt...... Mà cũng sắp trễ rồi, tớ đi đây」

「Á, chờ đã! Đừng bỏ tớ lạiii」

Cứ đứng nói chuyện mãi cũng không được, tôi bắt đầu bước đi thì Shii-chan liền đuổi theo.

「Thật tình, không cùng lớp với Koutarou-kun thì tớ đã trốn rồi. Không lẽ đây là chiến lược của trường sao...... Cũng hiệu quả phết đấy」

「Tớ là tớ sẽ rất vui nếu Shii-chan chăm chỉ đi học đó」

「Hể? Thật sao? Nếu chuyện đó làm Koutarou-kun vui thì được thôi. Từ ngày mai tớ sẽ ráng dậy vậy」

「Cố lên~」

Trao nhau mấy lời thoải mái như vậy, chúng tôi sánh bước bên nhau đến trường.

Bảo chán thì đúng là chán, nhưng những ngày thường nhật này...... vẫn đong đầy hạnh phúc trong tôi.

――Nếu ta coi thế giới này là một câu chuyện.

Thì phần kết chắc sẽ vẽ ra một cảnh ngọt ngào đầy hồi hộp hơn.

Hai con người chung chăn chung gối ôm lấy nhau chìm vào giấc ngủ...... một khung cảnh hơi hướm người lớn như vậy chắc sẽ tạo cảm giác kết thúc tốt hơn nhiều.

Rồi cả cảnh xuất hiện nhiều nhân vật khác nữa, kiểu mẫu đó cũng hay. Nếu áp dụng để vẽ ra tương lai...... ví dụ như đám cưới vài năm sau với sự góp mặt của tất cả nhân vật chẳng hạn, cảnh đó chắc chắn sẽ cảm động lắm.

Nhưng tôi với Shii-chan đang sống trong hiện thực.

Mà ở hiện thực thì chẳng dễ gì thấy được những cảnh kịch tính kiểu vậy đâu.

Khung cảnh yên bình của những ngày thường nhật sẽ trở thành kết thúc thích hợp nhất.

......Và kể từ giờ, tôi cũng sẽ tích lũy những hạnh phúc giản đơn như vậy.

Vì đó chính là 『cuộc đời』 mà tôi đã chọn――

......Có lẽ tôi sẽ kết thúc tác phẩm bằng những lời độc thoại này.

Bởi dù sao, từ giờ trở đi cũng chỉ toàn những sự kiện chán tới mức chẳng đáng để miêu tả.

Nếu thật sự có ai đó đã đọc câu chuyện của tôi.

Từ tận đáy lòng, xin phép cho tôi được gửi đến bạn những lời này.

Cảm ơn bạn, vì đã đọc câu chuyện của tôi.

Bản thân tôi sẽ không kể chuyện nữa.

Nhưng biết đâu được...... có khi cuộc đời của tụi tôi sẽ đan xen với những câu chuyện khác đấy.

Vậy nên tôi sẽ không nói 『tạm biệt』 đâu.

Đến đây thôi...... Hy vọng chúng ta sẽ gặp lại, tại một 『câu chuyện』 ở đâu đó――

【Shimotsuki-san thích nhân vật nền ・ Hết】

=============

Cảm ơn mọi người vì đã đọc tác phẩm!

Phần chính truyện đến đây coi như là hết.

Tôi đã thiết lập trạng thái về Đã kết thúc rồi, nhưng vì thi thoảng sẽ đăng mấy chương hậu truyện nên có lẽ trong một khoảng thời gian tôi sẽ đưa trạng thái về Vẫn đang phát hành. Mong mọi người hiểu cho.

Những suy nghĩ của tôi về tác phẩm này vẫn còn nhiều, viết ra dài lắm nên tôi sẽ tóm gọn lại trong chương 『lời bạt』 kế tiếp.

Thật sự cảm ơn mọi người vì đã đọc đến đây m(__)m

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện