――Chúng tôi đến nơi khi đồng hồ đã điểm 11 giờ trưa, nơi diễn ra đợt dã ngoại lần này là một công viên tự nhiên.

Theo lịch, chúng tôi sẽ phải ra ngoài nấu cơm ngay sau khi để hành lý của bản thân vào trong căn phòng lớn, nơi chúng tôi sẽ ngủ.

「Ồồ, cũng to đấy chứ」

Vì căn phòng cần đủ để trải futon cho cả 4 người ngủ chung mà diện tích cũng khá là lớn. Ryuuzaki giờ đang hào hứng khi nhìn vào bên trong.

Có thể thích thú với bất kỳ event nào, tính cách tên này đúng là đặc sắc thật.

「.........」

Nhưng ngoại trừ Ryuuzaki, những đứa con trai khác trông chẳng có vẻ hào hứng mấy.

Cũng dễ hiểu thôi. Không như cậu ta, 3 người còn lại đều là những nhân vật nền, có yên lặng cũng không lạ.

Dù gì thì Ryuuzaki cũng đâu có bạn.

Vì là nhân vật chính-sama, cậu ta quá nổi tiếng với bọn con gái, nổi đến mức khiến đám con trai xa lánh luôn.

Vậy nên những thành viên còn lại cũng chỉ là mấy đứa còn sót lại.

「Nakayama...... và 2 người kia nữa, tối nay chiếu cố nhá?」

Ngoại trừ tôi, có vẻ Ryuuzaki chẳng nhớ được nổi tên của nhân vật nền nào cả. Hai người còn lại là Hanagishi với Ikura đó... Mày ngoài phụ nữ ra thì quá là vô tâm rồi đấy.

Đã hai tháng rưỡi trôi qua kể từ lễ khai giảng, tôi nghĩ cậu ta cũng nên nhớ được tên của bạn cùng lớp, dù gì thì đó cũng là lễ nghi thường tình mà.

......Mà làm gì có chuyện nhân vật chính-sama mang mấy cái tính cách tầm thường như thế được, quá bình thường thì sẽ chẳng tạo nên nổi tính cách, đành chịu thôi.

「Ừm. Giờ thì tới quảng trường thôi! Bụng tôi đói lắm rồi đây~」

Giờ mà làm lơ sẽ khiến cậu ta cáu mất, vậy nên tôi đành phải phối hợp cho dù chỉ có mỗi mình mình nói.

Tiếp tục vào vai một tên nhân vật nền lạc quan và ngu ngốc thôi.

「Aa, nhắc mới nhớ. Bọn họ cũng đang chờ nữa... giờ mà tới trễ thì sẽ bị giận mất」

Ryuuzaki cười nham hiểm rồi rời khỏi phòng, theo sau đó là Hanagishi và Ikura đang mang trên mình một vẻ mặt mơ hồ.

Tôi cũng mông lung theo sau Ryuuzaki.

Bên trong quảng trường của công viên tự nhiên, các khu bếp với bếp củi được bố trí cạnh nhau, và hôm nay chúng tôi sẽ sử dụng chúng để nấu cà ri.

Nguyên liệu và dụng cụ làm bếp cũng đều đã được chuẩn bị từ trước và đặt sẵn ở khu bếp.

Sau khi tập trung đầy đủ và điểm danh xong, chúng tôi sẽ chia ra thành các nhóm và bắt đầu nấu ăn.

「Giờ thì buổi nấu ăn ngoài trời sẽ bắt đầu... nhưng trước hết thì ai có kinh nghiệm nấu ăn hãy giơ tay lên nào?」

Người sẽ chỉ huy việc nấu nướng là bạn thuở nhỏ của tôi, Houshou Yuzuki.

Cô đang mang một chiếc tạp dề cùng cái khăn trùm đầu, đằng sau là mái tóc đen dài tuyệt đẹp đã được cột lên, đúng là chuẩn bị đầy đủ thật.

Cô thật sự nấu ăn rất giỏi, bản thân cô cũng tự tin nữa, nên giờ khí thế hừng hực luôn.

「Mình muốn có ai đó quen với việc dùng dao nấu ăn trợ giúp mình nữa... Cơ mà ở đây có kinh nghiệm chắc chỉ có mình và Ryouma-san nhỉ」

Người giơ tay chỉ có Ryuuzaki. Đúng là nhân vật chính-sama có khác... Thật là bí ẩn, tại sao lại có nhiều nhân vật chính biết nấu ăn thế nhỉ?

......À hiểu rồi, thiết lập để không sống chung với phụ huynh cũng nhiều, vậy nên để có thể tự lập mà họ mới được xây dựng để có thể nấu ăn giỏi.

Nghĩ lại thì cũng đơn giản thật. Mà bản thân tôi chỉ là một tên nhân vật nền, vậy nên tôi cũng chẳng nấu ăn được nếu không có bố mẹ.

「Tớ đúng là cũng biết nấu, nhưng Yuzuki giỏi hơn tớ nhiều mà? Đừng dựa dẫm vào tớ quá」

「......Có thể nói thế dù nấu ăn ngon hơn, cậu làm mình bực mình đó nha」

Tôi sẽ mặc kệ cái event hội thoại chỉ để nhân vật chính-sama cảm thấy hài lòng khi được khẳng định bản thân này.

「Vậy giờ mình sẽ phân việc đây. Azusa-san, cậu vo gạo được không? Kirari-san thì xếp đĩa giúp mình nhé. Ryouma-san thì tới giúp mình cắt nguyên liệu với nêm gia vị nào」

「Okay~, đã hiểu. Hừmm, ủa? Dao bếp chỉ có một cái thôi này... cái còn lại tớ đi mượn Suzuki-chan đây」

Nói xong, Ryuuzaki lại rời khỏi đây.

Cậu ta trông lúc nào cũng nhiệt huyết.

「Giờ thì......」

Yuzuki phân công việc cho từng người.

Tới lượt tôi, cô ngạc nhiên như thể giờ mới để ý tới việc tôi có ở đây.

「Ah...... Koutarou-san cũng trong nhóm nhỉ」

Ừm, đúng rồi đấy.

Chắc hẳn cậu chẳng để ý vì nãy giờ cứ mãi tập trung vào nhân vật chính-sama, nhưng tớ cũng ở đây đó.

......Chúng ta đã từng thân thiết đến nỗi luôn ở cùng nhau thế mà.

Chắc đó cũng chỉ là chuyện của quá khứ mà thôi.

Bây giờ tôi hoàn toàn là người lạ với cô rồi.

「Vậy thì, Koutarou-san... cậu có thể lo phần lửa được không?」

「Ừm, hiểu rồi」

Mà tôi giờ cũng chẳng còn gì với Yuzuki nữa.

Cả hai giờ đã rạch ròi, nên cuộc nói chuyện cũng kết thúc nhanh chóng mà không phải để tâm gì nhiều.

「Cuối cùng là... Shiho-san nhỉ. Cậu giúp mình gọt vỏ rau củ được không?」

Nói thế rồi, Yuzuki đưa cho Shimotsuki một cái gọt.

Chỉ là, tuy Shimotsuki tạo cho người khác cảm giác rằng cô có thể làm mọi thứ, bất ngờ thay, cô lại chẳng làm được gì cả.

「.........Vỏ?」

Cô ngạc nhiên ra mặt, như thể lần đầu biết được là rau củ có vỏ ấy. Có lẽ cô còn chẳng biết cái gọt là cái gì nữa kia.

「Ừa, gọt vỏ giúp mình nhé. Đây, mời cậu」

Như thể không hề nghĩ rằng Shiho không biết làm, Yuzuki đưa một củ cà rốt cho cô.

Shimotsuki nhận lấy, nhưng trông có vẻ chẳng tưởng tượng được là cần phải làm gì... Tay phải cô cầm cái gọt, tay trái cầm củ cà rốt xong rồi đứng đó ngơ ngác.



Sau đó, không biết là cô đã nghĩ cái gì mà... đột nhiên, cô bắt đầu cầm cái gọt mà chọt chọt vào củ cà rốt. Như thể đang dùng vũ khí cùn ấy, rốt cuộc cậu ta đang làm cái gì kia?

「.......Shi, Shiho-san? Chẳng lẽ là cậu... không biết dùng cái gọt hả?」

Yuzuki có lẽ cũng đã nhận ra, cô nhìn Shimotsuki với một vẻ mặt lúng túng.

「............Cái gọt?」

Cô lại ngớ người. Nhìn biểu hiện đó, Yuzuki đã hiểu ra... rằng bản thân chẳng thể nói chuyện về nấu ăn nổi với Shimotsuki rồi.

「Bất ngờ ghê. Nhìn cậu làm mình cứ tưởng cậu làm gì cũng được... Mà con người ai chẳng có ưu điểm và khuyết điểm nhỉ. Vậy thì... cậu cùng với Koutarou-san đảm nhiệm phần lửa được không?」

Và thế là tôi và Shimotsuki lại làm việc chung với nhau.

「.........Ừ, hiểu rồi. Ufufu♪」

Shimotsuki phấn chấn ngay lập tức. Sau khi trả lại cái gọt và củ cà rốt cho Yuzuki, cô lon ton chạy về phía tôi.

「May quá, đúng là trong cái rủi có cái may nhỉ... Giờ tớ được ở chung với Nakayama-kun rồi! Ufufu, không biết nấu ăn cũng được quá. À mà nhé, ở nhà tớ thì căn bếp thuộc về mama tớ đó? Còn chuyên môn của tớ chỉ là ăn thôi」

Cô vừa nói thế vừa kéo cái mép áo thể thao của tôi.

Như thể đang phấn khích, cô lôi kéo sự chú ý của tôi bằng cách kéo kéo như mấy đứa con nít chơi khăm ấy.

「Nakayama-kun, cậu nhóm lửa kiểu gì thế nhỉ? Ah, tớ biết rồi! Cậu xài thanh củi quay tay trên một tấm gỗ chứ gì? Hồi trước tớ có thấy nó trong chương trình sinh tồn rồi. Tớ đã mong được thử một lần nên giờ tớ đang trông chờ lắm đó」

「......Không phải đâu. Chẳng phải mồi lửa và bật lửa đã được chuẩn bị trước rồi à?」

「Mồi lửa......? Hừmm, cả cái gọt gì đó nữa, đúng là dã ngoại có nhiều từ mà tớ không biết ghê. Tớ ghét học nên tớ chẳng muốn động não nhiều quá đâu」

Cuộc hội thoại bình thường như mọi khi.

Nhưng khoảng cách với Shimotsuki thì rõ ràng là gần quá rồi.

Trước đây thì đã gần, giờ thì gần đến nỗi sắp chạm nhau luôn.

Cậu ta dựa vào tôi gần hơn bình thường khiến tôi chẳng biết phải làm gì nữa.

Sắp đến lúc tôi không thể giả vờ được nữa rồi.

Cái khoảng cách này, đâu phải khoảng cách giữa nữ chính với nhân vật nền đâu――
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện