「Ừm, được đấy. Koutarou cũng không tệ cho lắm ha. Có vẻ như cậu là kiểu người có thể nhìn nhận được sự việc từ góc nhìn bên ngoài nhỉ」
Dù mới chỉ nói chuyện có một chút.
Chỉ chừng đó thôi mà Mary-san đã ra vẻ như thể hiểu tường tận được tôi rồi.
「Tôi đã luôn tò mò về cậu đấy. Dù gì thì cậu cũng chính là người mà Ryouma căm ghét...... người mà đến cả một Ryouma đáng thương và đần độn với cảm xúc người khác như thế trở nên ghét cay ghét đắng」
「Gì c......!」
Mary-san còn biết được cả bản chất thật của Ryuuzaki.
Dù ở trường cô lại chẳng hề biểu hiện ra......!
Giống như Yuzuki, Kirari và những người khác trong dàn harem, ở trường Mary-san cũng rất mến Ryuuzaki.
Cô đáng lẽ chỉ là một nhân vật nữ được sủng ái bởi Ryuuzaki Ryouma - nhân vật chính-sama, và mọi thứ đáng ra phải hoạt động như thế.
Nhưng, mọi chuyện giờ đã khác.
Cô đang cười khinh bỉ Ryuuzaki, như thể coi cậu ta chỉ như một tên ngốc...... Nhìn cô lúc này khác xa hình ảnh của cô lúc ở trường.
「Nào, tranh thủ dịp này mà kể thêm về cậu cho tôi đi, Koutarou. Chuyện cậu theo chủ nghĩa nào, tư tưởng thế nào, có suy nghĩ gì, triết lý sống ra sao, quan điểm thế nào, hãy cho tôi biết tất cả đi. Và sau đó, cậu có thể thoả mãn niềm khao khát tri thức của tôi được không? Nếu không thì, có khi tôi sẽ không nhịn được mà làm gì đó chọc vào cái thói ghen tuông của Ryouma mất」
「......Nghĩa là cô sẽ tới bắt chuyện với tôi ở trường để cho Ryuuzaki thấy ấy hả?」
「Đúng rồi. Ví dụ như là...... Tôi sẽ ôm cậu trước mặt Ryouma này? Làm thế thì chắc chắn Ryouma sẽ bực bội lắm. 『Lại một lần nữa, mày cướp đi mất người tao thích』―― Có khi cậu ta sẽ nói ra mấy thứ như thế cũng không chừng đó?」
――Aaaa, chết tiệt.
Có lẽ con người này hiểu tôi còn nhiều hơn tôi nghĩ.
Tôi không biết cô đã dùng thủ đoạn gì để lấy được thông tin về vụ việc ở buổi dã ngoại, nhưng mọi chuyện giờ đã quá trễ rồi.
「Con người...... ai cũng đều có cốt lõi, có nền tảng. Và cũng có những mối quan hệ giữa người với người song hành cùng với nó. Càng biết nhiều về họ, ta lại càng hiểu được nhân quả trong những hành động của mình. Từ khi sinh ra, tôi đã biết được kết quả của quá trình đó...... diễn giải văn vẻ chút thì chắc sẽ gọi là "Câu chuyện" nhỉ?」
「Câu chuyện......」
「Ừm, là story đó. Hồi chuyển trường tôi đã tìm hiểu về những đứa trong lớp. Tôi ghét cái sự nhàm chán của cuộc sống học đường, vậy nên tôi mới đi tìm những yếu tố để khiến nó trở nên thú vị. Và kết quả mà tôi tìm được là...... Ryouma, và Koutarou」
Mary-san mỉm cười.
Một nụ cười trái ngược với nụ cười hồn nhiên ngây thơ của Shiho, đầy quỷ quyệt và méo mó.
「Tôi muốn bóp méo câu chuyện của hai người」
Sau những lời đó, cô ta áp sát và chồm lên người tôi.
Cơ thể cô đặt lên người tôi làm tôi cảm nhận được cả trọng lượng lẫn sự mềm mại...... Và đột nhiên, một cảm giác khó chịu dâng lên.
「!!」
Tôi đẩy Mary-san ra, tạo lại khoảng cách giữa cả hai.
Nhưng hiện tại tôi đã bị ép sát tường rồi, thành ra chẳng thể lùi thêm nữa.
Vì thế mà giờ chẳng còn lối thoát nào cho tôi trốn khỏi nụ cười khó chịu kia của Mary-san.
「Chuyện là thế đó...... Vậy nên hãy trò chuyện thêm nào? Cho tôi hiểu thêm về Koutarou đi? Nếu không được biết thêm nhiều hơn nữa về câu chuyện của cậu, tôi sẽ chẳng thể tận hưởng được đâu」
......Ra là vậy.
Giờ đây, tôi đã hiểu được. Rằng Mary-san, không đơn thuần chỉ là một nhân vật mới.
Tôi đã từng dự liệu rằng cô hẳn là một nhân vật quỷ quyệt, kẻ xuất hiện để phá huỷ câu chuyện...... nhưng sự thật lại còn vượt xa cả những gì tôi dự liệu, cô ta quá méo mó đi.
Nếu phải phân loại, thì cô ta chính là một『người theo chủ nghĩa khoái lạc』.
Miễn là bản thân thấy thích, chuyện người khác cô ta chẳng buồn bận tâm...... Biết được kiểu tính cách méo mó này khiến tôi bất giác lạnh cả sống lưng――
=============
Thêm cái cảm ơn 只野麦茶-san (Tadano Mugicha?) của tác giả.
Dù mới chỉ nói chuyện có một chút.
Chỉ chừng đó thôi mà Mary-san đã ra vẻ như thể hiểu tường tận được tôi rồi.
「Tôi đã luôn tò mò về cậu đấy. Dù gì thì cậu cũng chính là người mà Ryouma căm ghét...... người mà đến cả một Ryouma đáng thương và đần độn với cảm xúc người khác như thế trở nên ghét cay ghét đắng」
「Gì c......!」
Mary-san còn biết được cả bản chất thật của Ryuuzaki.
Dù ở trường cô lại chẳng hề biểu hiện ra......!
Giống như Yuzuki, Kirari và những người khác trong dàn harem, ở trường Mary-san cũng rất mến Ryuuzaki.
Cô đáng lẽ chỉ là một nhân vật nữ được sủng ái bởi Ryuuzaki Ryouma - nhân vật chính-sama, và mọi thứ đáng ra phải hoạt động như thế.
Nhưng, mọi chuyện giờ đã khác.
Cô đang cười khinh bỉ Ryuuzaki, như thể coi cậu ta chỉ như một tên ngốc...... Nhìn cô lúc này khác xa hình ảnh của cô lúc ở trường.
「Nào, tranh thủ dịp này mà kể thêm về cậu cho tôi đi, Koutarou. Chuyện cậu theo chủ nghĩa nào, tư tưởng thế nào, có suy nghĩ gì, triết lý sống ra sao, quan điểm thế nào, hãy cho tôi biết tất cả đi. Và sau đó, cậu có thể thoả mãn niềm khao khát tri thức của tôi được không? Nếu không thì, có khi tôi sẽ không nhịn được mà làm gì đó chọc vào cái thói ghen tuông của Ryouma mất」
「......Nghĩa là cô sẽ tới bắt chuyện với tôi ở trường để cho Ryuuzaki thấy ấy hả?」
「Đúng rồi. Ví dụ như là...... Tôi sẽ ôm cậu trước mặt Ryouma này? Làm thế thì chắc chắn Ryouma sẽ bực bội lắm. 『Lại một lần nữa, mày cướp đi mất người tao thích』―― Có khi cậu ta sẽ nói ra mấy thứ như thế cũng không chừng đó?」
――Aaaa, chết tiệt.
Có lẽ con người này hiểu tôi còn nhiều hơn tôi nghĩ.
Tôi không biết cô đã dùng thủ đoạn gì để lấy được thông tin về vụ việc ở buổi dã ngoại, nhưng mọi chuyện giờ đã quá trễ rồi.
「Con người...... ai cũng đều có cốt lõi, có nền tảng. Và cũng có những mối quan hệ giữa người với người song hành cùng với nó. Càng biết nhiều về họ, ta lại càng hiểu được nhân quả trong những hành động của mình. Từ khi sinh ra, tôi đã biết được kết quả của quá trình đó...... diễn giải văn vẻ chút thì chắc sẽ gọi là "Câu chuyện" nhỉ?」
「Câu chuyện......」
「Ừm, là story đó. Hồi chuyển trường tôi đã tìm hiểu về những đứa trong lớp. Tôi ghét cái sự nhàm chán của cuộc sống học đường, vậy nên tôi mới đi tìm những yếu tố để khiến nó trở nên thú vị. Và kết quả mà tôi tìm được là...... Ryouma, và Koutarou」
Mary-san mỉm cười.
Một nụ cười trái ngược với nụ cười hồn nhiên ngây thơ của Shiho, đầy quỷ quyệt và méo mó.
「Tôi muốn bóp méo câu chuyện của hai người」
Sau những lời đó, cô ta áp sát và chồm lên người tôi.
Cơ thể cô đặt lên người tôi làm tôi cảm nhận được cả trọng lượng lẫn sự mềm mại...... Và đột nhiên, một cảm giác khó chịu dâng lên.
「!!」
Tôi đẩy Mary-san ra, tạo lại khoảng cách giữa cả hai.
Nhưng hiện tại tôi đã bị ép sát tường rồi, thành ra chẳng thể lùi thêm nữa.
Vì thế mà giờ chẳng còn lối thoát nào cho tôi trốn khỏi nụ cười khó chịu kia của Mary-san.
「Chuyện là thế đó...... Vậy nên hãy trò chuyện thêm nào? Cho tôi hiểu thêm về Koutarou đi? Nếu không được biết thêm nhiều hơn nữa về câu chuyện của cậu, tôi sẽ chẳng thể tận hưởng được đâu」
......Ra là vậy.
Giờ đây, tôi đã hiểu được. Rằng Mary-san, không đơn thuần chỉ là một nhân vật mới.
Tôi đã từng dự liệu rằng cô hẳn là một nhân vật quỷ quyệt, kẻ xuất hiện để phá huỷ câu chuyện...... nhưng sự thật lại còn vượt xa cả những gì tôi dự liệu, cô ta quá méo mó đi.
Nếu phải phân loại, thì cô ta chính là một『người theo chủ nghĩa khoái lạc』.
Miễn là bản thân thấy thích, chuyện người khác cô ta chẳng buồn bận tâm...... Biết được kiểu tính cách méo mó này khiến tôi bất giác lạnh cả sống lưng――
=============
Thêm cái cảm ơn 只野麦茶-san (Tadano Mugicha?) của tác giả.
Danh sách chương