――Thời cấp hai, cô ấy chẳng có ai để có thể gọi là bạn bè.

Lúc nào cô cũng rúc mình trong lớp vỏ của bản thân và cự tuyệt người khác.

Thứ cô thích chính là thế giới 『chỉ có một mình』.

Kể cả ở trường, cô cũng chỉ ngồi đọc Light Novel và chẳng nói chuyện với bất kỳ ai.

Nhưng rồi, cho đến một ngày...... trong tiết Quốc Ngữ có một bài tập yêu cầu 『Đọc một cuốn sách được đề nghị bởi bạn cùng nhóm』, và trùng hợp thay, người bắt cặp của cô ấy lại là tôi.

Chúng tôi trở thành bạn bè như vậy đấy.

「Cái này thú vị lắm đó nha. Nó kể về một cậu trai thường thường như cậu, nhưng dù thế cậu ta lại nổi tiếng với nhiều đứa con gái khác」

「Cậu cũng đọc thử cái này đi? Lại là một tên con trai bình thường khác, nhưng cậu ta đã đến dị giới và đóng vai trò quan trọng ở đó đấy」

「Cả cái này nữa. Đây là một câu chuyện romcom đầy cơm chó về cặp trai gái bình thường luôn cả đôi」

Tôi không nghĩ là cô thực sự muốn có bạn.

Có lẽ cô chỉ muốn nói chuyện về những tác phẩm mình yêu thích mà thôi.

Từ đó trở đi, tôi chỉ làm theo những gì mình được bảo mà chẳng có lập trường riêng, mà có lẽ như thế cũng thuận tiện hơn cho cô. Tôi bị bắt đọc, học và hiểu đủ các thể loại tác phẩm. Tôi cũng phải lắng nghe những suy nghĩ và cảm nhận của Kirari rồi hưởng ứng, lâu lâu còn thảo luận cùng nhau nữa.

Vì thế mà tôi đã trở nên tường tận hơn về cấu trúc của các câu chuyện, và có lẽ ảnh hưởng của việc đó đã khiến tôi nhìn thế giới hiện tại theo cách này đây.

Việc tôi suy nghĩ trông cứ giống 『tường thuật』 như thế này có một phần to lớn là ảnh hưởng từ Kirari.

Trong những năm cấp hai của tôi, cô ấy 『đặc biệt』 đến thế đấy.

Có một lần cô nói với tôi.

Những lời đó, tôi sẽ không bao giờ quên.

Đó là vào mùa đông cấp hai năm thứ ba...... Lễ tốt nghiệp.

「Kou-kun, cảm ơn cậu vì đã làm bạn với tớ nhé. Nhờ cậu mà tớ đã không còn thấy ghét việc nói chuyện với người khác nữa rồi. Có lẽ cậu chính là bạn chí cốt của tớ, người bạn tuyệt nhất luôn đó」

――Tôi đã rất hạnh phúc.

Việc cô đưa tôi lên vị trí bạn chí cốt chứ không đơn thuần chỉ là bạn khiến tôi phấn khích hơn cả bình thường.

Tôi nghĩ cảm giác lúc đó có lẽ là sự yêu mến gần như bằng với 『yêu』 luôn rồi.

Tôi đã từng thích cách nói chuyện của cô.

Tuy không có gì đặc biệt, nhưng tôi có thể nghe giọng nói điềm tĩnh và trầm lặng đó mọi lúc.

Tôi đã từng thích mái tóc của cô.

Mái tóc đen được búi thành một búi kia có đứng từ xa cũng giúp tôi nhận ra được hình dáng ấy.

Tôi đã từng thích chiếc kính của cô.

Không biết có phải do chiếc kính có phần quá khổ hay do nó dễ dàng bị lệch hay không mà cô thường xuyên phải chỉnh lại, và tôi vẫn còn nhớ được động tác đó trông rất là dễ thương.

Tôi đã từng thích tính cách của cô.

Việc cô chẳng buồn để tâm khi bị người khác vây quanh, cả khi ở một mình cũng hiên ngang, rồi cả việc cô chẳng bao giờ xu nịnh tâng bốc bất cứ ai, thật sự trông rất là ngầu.

Và tôi cũng đã từng thích cái cách cô tận hưởng sở thích của mình.

Trông cô cảm xúc hơn bình thường rất nhiều khi đọc văn chương. Cô sẽ biểu hiện buồn vui mỗi lần đọc xong một câu nào đó, và sẽ cười ngặt nghẽo hay khóc nức nở sau khi hoàn thành toàn bộ.

Tất nhiên là những người xung quanh đều thấy cô kỳ lạ, nhưng những chuyện đấy Kirari lại chẳng hề để tâm và chỉ tin tưởng vào mỗi 『bản thân』 mình mà thôi.

Cả sự khác biệt giữa bầu không khí giản dị đối lập với cái tên lấp lánh và lại chẳng theo quy tắc như Kirari[note42951] cũng là một điểm hấp dẫn.

Thế nhưng, cô gái tôi thích đã không còn nữa rồi.

Sau khi lên cấp ba và gặp gỡ Ryuuzaki tại lễ khai giảng...... cô gái đó đã giết đi cái tôi của mình.

「Kou-kun, xin lỗi nhé? Tớ đã tìm được người mình thích rồi. Tớ sẽ làm mọi thứ để được cậu ta thích lại... Vậy nên tớ sẽ trở thành kiểu người của cậu ta, cho dù có phải giết đi con người bấy lâu nay của tớ」

Có lẽ đây là lần đầu tiên Kirari theo đuổi người khác.

Nghĩ lại thì, tôi chưa bao giờ là tồn tại mà cô tìm kiếm.

Chỉ là ngẫu nhiên mà chúng tôi mới nói chuyện với nhau chứ cô chẳng hề mang theo mấy cảm xúc như là thích hay ghét, nhưng đến thời điểm này tôi mới nhận ra được chuyện đấy.

Vậy nên Kirari đã thay đổi bản thân mình.

Cô thật sự tin tưởng vào cái việc Ryuuzaki 『thích con gái có tóc màu loè loẹt』 mà đã nhuộm vàng đi mái tóc đen xinh đẹp của mình. Cô cũng thay đổi luôn tông giọng cho hợp với màu tóc, bóp méo đi tính cách của bản thân và hoàn toàn hoá thân thành cô gái mà cô nghĩ sẽ là kiểu người Ryuuzaki thích.

Và vì thế, 『Asakura Kirari』 mà tôi đã từng thích giờ đã chết rồi.

(Kirari...... Cậu có thật sự ổn với chuyện này không thế?)

Cho dù Ryuuzaki có thích Kirari lúc này đi nữa.

Thì tình cảm đó có thật sự là dành cho Kirari không?

Nếu cậu đã thay đổi bản thân đến mức này...... thì có phải là Kirari hay không cũng giống nhau thôi nhỉ? Nếu Kirari không phải là Kirari, thì rốt cuộc...... cô là ai?

......Tôi đã trót nghĩ như vậy.

Nhìn vào một Kirari đã đánh mất bản thân thế này khiến tôi cực kỳ đau đớn.

Giả dụ giờ Ryuuzaki không yêu cô và tình cảm đó kết thúc..... Kirari rốt cuộc sẽ trở thành ai đây?

Có lẽ đến cả cô cũng chẳng biết được câu trả lời――
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện