Và thế là, Ryuuzaki Ryouma đã thức tỉnh.
Khi sự ăn hại - điểm yếu duy nhất không còn, cậu ta đã trở thành người mạnh nhất.
Ai có thể ngăn cản được cậu ta đây?
Ít nhất thì, một tên nhân vật nền sẽ hoàn toàn chẳng có cửa.
Một kẻ không có gì như tôi sao mà chống lại được nhân vật chính-sama.
Vậy nên rất ít người có thể gây trở ngại cho cậu ta lúc này.
Có thể là nữ chính Shimotsuki, hay là một trong những nữ phụ... Tính ra thì hiện tại chẳng có ai có đủ sức ảnh hưởng để tác động đến được tâm thức của Ryuuzaki.
Mọi thứ đã bắt đầu.
Màn solo của Ryuuzaki Ryouma cuối cùng cũng đã diễn ra.
「......Oi, Nakayama. Mày vừa đi đâu thế? Làm tao tìm nãy giờ」
Sau khi tôi quay về quảng trường, Ryuuzaki gọi tôi như thể đã chờ suốt từ trước.
「Lúc nãy xin lỗi nhá. Tao hơi xúc động chút... đã để mày phải thấy cảnh xấu hổ rồi」
Tôi cảm thấy khó chịu vì được cậu ta xin lỗi. Vì chẳng có gì để trả lời nên tôi chỉ nhún vai rồi chuyển ánh nhìn của mình về phía quảng trường.
Sự chuẩn bị đã kết thúc.
Một ngọn lửa lớn đang rừng rực cháy giữa trung tâm của khung gỗ hình vuông. Những vệt khói rung rinh bị làn gió cuốn đi đâu mất.
Mọi người đều đang quan sát ngọn lửa.
Dựa theo lịch trình, tiếp sau đây sẽ là những tiết mục giải trí.
Có vẻ như tấu hài, quẩy nhạc và nhảy nhót sẽ được diễn ra trên cái sân khấu đơn giản đã được sắp xếp trong quảng trường.
Xem ra lúc này tinh thần của mọi người đã lên cao ngất rồi. Xung quanh bỗng ồn ào hơn mọi khi khiến tôi vô thức bịt tai lại.
Tiếc thay, tôi chẳng có tâm trạng để vui vẻ lúc này.
Không biết bình thường tôi có thể tận hưởng đợt lửa trại này không... chứ lúc này tôi chỉ muốn ở một mình rồi đi ngủ thôi.
Tim tôi như muốn tan nát khi nghĩ về chuyện của Azusa.
Nhưng tôi không thể để chuyện đó xảy ra.
Vì từ bây giờ, đỉnh điểm của cao trào sẽ diễn ra.
「Gì thế? Có chuyện gì à?」
Tôi không cần phải đóng vai một kẻ thua cuộc nữa. Vì mối quan hệ giữa tôi và Shimotsuki đã bị bại lộ, giờ đây tôi có thể trả lời cậu ta với một giọng nói khác với mọi khi.
「À, có chuyện muốn nói ấy mà... Tao định tỏ tình với Shiho. Vì vậy tao nghĩ tao cũng nên nói với mày một câu」
......Ra là chuyện này à.
Nãy tôi có nghe lén được nên cũng biết trước rồi.
Vì không ngạc nhiên cho lắm, nên tôi chỉ gật đầu một cách vô cảm.
「Vậy à」
「......Sao thế? Tao đã tưởng mày sẽ phản ứng mạnh hơn cơ... Đúng là chẳng để tao vào mắt nhỉ. Mày nghĩ mày đã chiếm được Shiho rồi à? Trận chiến vẫn chưa xong, nên thắng bại vẫn chưa rõ đâu」
Thế mà nhân vật chính-sama lại hiểu lầm mất.
Cậu ta đẩy câu chuyện đi theo chiều hướng có lợi cho bản thân, dù chẳng có ác ý gì.
「Đúng là mày có thân với Shiho thật. Bảo tao không ghen tỵ thì là chém gió mất... Nhưng mà mày vẫn chưa tỏ tình nhỉ? Nghĩa là mày vẫn chưa chính thức hẹn hò nhỉ? Thế thì cơ hội của tao vẫn còn đó」
Nói xong, Ryuuzaki hít một hơi lấy lại tinh thần, sau đó siết chặt năm tay.
「Nhờ mày mà tao đã nhận ra, rằng tao chỉ đang tự mãn với vị thế là bạn thuở nhỏ mà thôi. Tao đã từng nghĩ rằng tụi tao chẳng cần phải thành người yêu, cứ mãi bên nhau như thế này là đủ. Nhưng chỉ thế thôi thì không được... Vì chẳng thằng con trai nào có thể để yên cho một đứa con gái tuyệt vời như Shiho mà ha!」
Những lời nói của Ryuuzaki vẫn kiêu ngạo như mọi khi.
Cậu ta chẳng buồn để tâm đến Shimotsuki dù chỉ một chút, mà chỉ đi tìm kiếm kết quả nào phù hợp với cảm xúc của bản thân mà thôi.
「Tỏ tình, trung thực thì... tao sợ lắm. Căng thẳng đến mức buồn nôn luôn ấy... Vậy mà cũng có người nói yêu một thằng như tao đấy. Đường đường là một thằng con trai, đến cả một lời thổ lộ mà cũng không làm được thì có lỗi với người đó lắm... Tao phải trở thành một Ryuuzaki Ryouma ngầu lòi mới được」
Những lời bộc bạch của nhân vật chính-sama vẫn khó hiểu như mọi khi, làm tôi đau cả đầu.
Dù thế, tôi vẫn có một câu hỏi.
「Tại sao cậu lại kể cho tôi chuyện đó?」
Tôi không thể hiểu.
Cậu đang tìm kiếm gì từ tên nhân vật nền này thế?
Chẳng lẽ cậu muốn tôi động viên cậu à?
Thật là lố bịch... Tôi sẽ chẳng bao giờ giúp đỡ cậu đâu.
......Mà chắc mục đích của Ryuuzaki chẳng phải là thế đâu.
「Vì mày là tình địch của tao mà. Đây chính là lời tuyên chiến đấy」
Cậu ta cười ngạo nghễ rồi quay lưng rời đi, như thể đã thoả mãn với cuộc nói chuyện một chiều vừa rồi.
「Thất vọng hơn tưởng tượng. Tao đã mong mày sẽ biểu lộ nhiều cảm xúc hơn cơ, Nakayama khó hiểu thật... Nói sao nhỉ, đúng là chán ngắt」
Có vẻ như nhân vật chính-sama đang hừng hực khí thế kia đã đánh giá quá cao đối thủ của mình.
Đừng có mà kỳ vọng chứ.
Tôi khác cậu, tôi chỉ là một tên nhân vật nền mà thôi.
Đến cả vị thế để có thể xen vào câu chuyện cũng không có.
"Vậy nên đừng có kéo tôi vào mấy vụ này"... Tôi không thể nói thế được khi nghĩ về Shimotsuki.
Vì cậu ta sắp bị tỏ tình rồi.
Đã thế còn bị người cậu ta ghét nói 『thích』 nữa.
Vậy nên, tôi muốn giúp cô.
Nhưng tôi chẳng thể ngăn lời tỏ tình của Ryuuzaki được...
Rốt cuộc thì tôi cũng chẳng biết mình cần phải làm gì, và thời gian thì cứ thế thong thả trôi đi――
Khi sự ăn hại - điểm yếu duy nhất không còn, cậu ta đã trở thành người mạnh nhất.
Ai có thể ngăn cản được cậu ta đây?
Ít nhất thì, một tên nhân vật nền sẽ hoàn toàn chẳng có cửa.
Một kẻ không có gì như tôi sao mà chống lại được nhân vật chính-sama.
Vậy nên rất ít người có thể gây trở ngại cho cậu ta lúc này.
Có thể là nữ chính Shimotsuki, hay là một trong những nữ phụ... Tính ra thì hiện tại chẳng có ai có đủ sức ảnh hưởng để tác động đến được tâm thức của Ryuuzaki.
Mọi thứ đã bắt đầu.
Màn solo của Ryuuzaki Ryouma cuối cùng cũng đã diễn ra.
「......Oi, Nakayama. Mày vừa đi đâu thế? Làm tao tìm nãy giờ」
Sau khi tôi quay về quảng trường, Ryuuzaki gọi tôi như thể đã chờ suốt từ trước.
「Lúc nãy xin lỗi nhá. Tao hơi xúc động chút... đã để mày phải thấy cảnh xấu hổ rồi」
Tôi cảm thấy khó chịu vì được cậu ta xin lỗi. Vì chẳng có gì để trả lời nên tôi chỉ nhún vai rồi chuyển ánh nhìn của mình về phía quảng trường.
Sự chuẩn bị đã kết thúc.
Một ngọn lửa lớn đang rừng rực cháy giữa trung tâm của khung gỗ hình vuông. Những vệt khói rung rinh bị làn gió cuốn đi đâu mất.
Mọi người đều đang quan sát ngọn lửa.
Dựa theo lịch trình, tiếp sau đây sẽ là những tiết mục giải trí.
Có vẻ như tấu hài, quẩy nhạc và nhảy nhót sẽ được diễn ra trên cái sân khấu đơn giản đã được sắp xếp trong quảng trường.
Xem ra lúc này tinh thần của mọi người đã lên cao ngất rồi. Xung quanh bỗng ồn ào hơn mọi khi khiến tôi vô thức bịt tai lại.
Tiếc thay, tôi chẳng có tâm trạng để vui vẻ lúc này.
Không biết bình thường tôi có thể tận hưởng đợt lửa trại này không... chứ lúc này tôi chỉ muốn ở một mình rồi đi ngủ thôi.
Tim tôi như muốn tan nát khi nghĩ về chuyện của Azusa.
Nhưng tôi không thể để chuyện đó xảy ra.
Vì từ bây giờ, đỉnh điểm của cao trào sẽ diễn ra.
「Gì thế? Có chuyện gì à?」
Tôi không cần phải đóng vai một kẻ thua cuộc nữa. Vì mối quan hệ giữa tôi và Shimotsuki đã bị bại lộ, giờ đây tôi có thể trả lời cậu ta với một giọng nói khác với mọi khi.
「À, có chuyện muốn nói ấy mà... Tao định tỏ tình với Shiho. Vì vậy tao nghĩ tao cũng nên nói với mày một câu」
......Ra là chuyện này à.
Nãy tôi có nghe lén được nên cũng biết trước rồi.
Vì không ngạc nhiên cho lắm, nên tôi chỉ gật đầu một cách vô cảm.
「Vậy à」
「......Sao thế? Tao đã tưởng mày sẽ phản ứng mạnh hơn cơ... Đúng là chẳng để tao vào mắt nhỉ. Mày nghĩ mày đã chiếm được Shiho rồi à? Trận chiến vẫn chưa xong, nên thắng bại vẫn chưa rõ đâu」
Thế mà nhân vật chính-sama lại hiểu lầm mất.
Cậu ta đẩy câu chuyện đi theo chiều hướng có lợi cho bản thân, dù chẳng có ác ý gì.
「Đúng là mày có thân với Shiho thật. Bảo tao không ghen tỵ thì là chém gió mất... Nhưng mà mày vẫn chưa tỏ tình nhỉ? Nghĩa là mày vẫn chưa chính thức hẹn hò nhỉ? Thế thì cơ hội của tao vẫn còn đó」
Nói xong, Ryuuzaki hít một hơi lấy lại tinh thần, sau đó siết chặt năm tay.
「Nhờ mày mà tao đã nhận ra, rằng tao chỉ đang tự mãn với vị thế là bạn thuở nhỏ mà thôi. Tao đã từng nghĩ rằng tụi tao chẳng cần phải thành người yêu, cứ mãi bên nhau như thế này là đủ. Nhưng chỉ thế thôi thì không được... Vì chẳng thằng con trai nào có thể để yên cho một đứa con gái tuyệt vời như Shiho mà ha!」
Những lời nói của Ryuuzaki vẫn kiêu ngạo như mọi khi.
Cậu ta chẳng buồn để tâm đến Shimotsuki dù chỉ một chút, mà chỉ đi tìm kiếm kết quả nào phù hợp với cảm xúc của bản thân mà thôi.
「Tỏ tình, trung thực thì... tao sợ lắm. Căng thẳng đến mức buồn nôn luôn ấy... Vậy mà cũng có người nói yêu một thằng như tao đấy. Đường đường là một thằng con trai, đến cả một lời thổ lộ mà cũng không làm được thì có lỗi với người đó lắm... Tao phải trở thành một Ryuuzaki Ryouma ngầu lòi mới được」
Những lời bộc bạch của nhân vật chính-sama vẫn khó hiểu như mọi khi, làm tôi đau cả đầu.
Dù thế, tôi vẫn có một câu hỏi.
「Tại sao cậu lại kể cho tôi chuyện đó?」
Tôi không thể hiểu.
Cậu đang tìm kiếm gì từ tên nhân vật nền này thế?
Chẳng lẽ cậu muốn tôi động viên cậu à?
Thật là lố bịch... Tôi sẽ chẳng bao giờ giúp đỡ cậu đâu.
......Mà chắc mục đích của Ryuuzaki chẳng phải là thế đâu.
「Vì mày là tình địch của tao mà. Đây chính là lời tuyên chiến đấy」
Cậu ta cười ngạo nghễ rồi quay lưng rời đi, như thể đã thoả mãn với cuộc nói chuyện một chiều vừa rồi.
「Thất vọng hơn tưởng tượng. Tao đã mong mày sẽ biểu lộ nhiều cảm xúc hơn cơ, Nakayama khó hiểu thật... Nói sao nhỉ, đúng là chán ngắt」
Có vẻ như nhân vật chính-sama đang hừng hực khí thế kia đã đánh giá quá cao đối thủ của mình.
Đừng có mà kỳ vọng chứ.
Tôi khác cậu, tôi chỉ là một tên nhân vật nền mà thôi.
Đến cả vị thế để có thể xen vào câu chuyện cũng không có.
"Vậy nên đừng có kéo tôi vào mấy vụ này"... Tôi không thể nói thế được khi nghĩ về Shimotsuki.
Vì cậu ta sắp bị tỏ tình rồi.
Đã thế còn bị người cậu ta ghét nói 『thích』 nữa.
Vậy nên, tôi muốn giúp cô.
Nhưng tôi chẳng thể ngăn lời tỏ tình của Ryuuzaki được...
Rốt cuộc thì tôi cũng chẳng biết mình cần phải làm gì, và thời gian thì cứ thế thong thả trôi đi――
Danh sách chương