Lần đầu gặp mặt, tôi tên là Kobayashi Kotei.

Tôi được biên tập viên phụ trách bảo muốn biết lời bạt bao nhiêu trang cũng được, nhưng thật lòng mà nói thì tôi cũng chẳng có nhiều thứ muốn nói đến thế, nên thôi tôi đành chia sẻ một chút về bản thân mình vậy.

Một trong những duyên do thúc đẩy tôi viết tiểu tuyết chính là cuốn “Sử ký” của Tư Mã Thiên. Nói thì nói thế chứ không phải tôi đọc tuốt tuồn tuột từ “Ngũ đế bản ký” đến “Thái sử công tự tự” đâu nhé. Tôi chỉ muốn nói đến đúng cái đoạn Hạng Vũ thác đi trong giờ văn học cổ điển hồi cấp ba thôi. Hồi mới đọc thì ấn tượng đầu tiên của tôi là “Phanh thây tử thi, đọc mà thấy ghê”, nhưng sau khi đọc đi đọc lại nhiều lần để chuẩn bị thi cuối kỳ thì tôi chợt nhận ra── uây, cái này kịch tích vãi chưởng. Đồng ý là nó chẳng có tí gì gọi là logic. Khi ấy tôi chợt thấy có gì đó “ghê ghê” đang dần thức tỉnh chỗ giác quan thứ sáu trong mình. Ngay cả trong cuốn “Sử ký” nổi tiếng toàn thế giới thì chương về Hạng Vũ vẫn được tôn vinh là một đại danh tác, thậm chí còn đủ sức lôi cuốn một tên nam sinh cấp ba chẳng biết đầu cua tai nheo gì về Hán Văn như tôi. Tôi vẫn nhớ như in, đó là lúc hạt mầm ước mơ được gieo xuống trong tôi. Ước mơ về một ngày nào đó sẽ có thể tự mình viết nên một câu chuyện/chương truyện có sức ảnh hưởng như thế này.

E là một người với xuất phát điểm như tôi kể trên sẽ khó lòng viết nổi thứ gì ngoài cốt truyện bi kịch giả tưởng đậm chất Đông phương hay truyện chính sử. Thứ đầu tiên tôi viết đàng hoàng sau khi vào Đại học là một cuốn truyện ngắn mang phong vị Trung Hoa lãng mạn mượn bối cảnh giai thoại Trương Tử Phòng ám sát Thủy Hoàng Đế vào thời Tây Hán. Cá nhân tôi thấy thì mình đã có dựng lại bầu không khí thời Trung Hoa cổ đại cùng xung đột giữa các nhân vật không gặp vấn đề gì. Thế là tôi hí hửng đi nộp, nhưng những lời cảm tưởng tôi nhận được ngoài “Nhân vật tốt đấy” với “Nhân vật chính dễ thương ghê” ra thì cái gì cũng nằm trong dự đoán cả.

Như vậy, sau khi tìm ra điểm mạnh của mình, tôi quyết định dấn thân vào con đường viết light novel lấy bối cảnh Tây phương tươi sáng chói cả mắt. Tôi đã viết nên tác phẩm “Nỗi phiền muộn của công chúa Ma Cà Rồng hikikomori” này với tư tưởng “Miễn là nhân vật chính dễ thương là cái gì cũng ok hết!”, thành thử đây lại hóa ra một tác phẩm giả tưởng hài hước mất tiêu. Tôi mong rằng các bạn sẽ có thể tận hưởng được những cách biệt quan điểm giữa một nhân vật chính không muốn làm việc và những người xung quanh luôn nâng bi cô nàng tới tận tầng mây. Tiện nói, tôi cũng mong rằng các bạn sẽ cảm nhận được rằng “Komari dễ thương ghê” luôn nhé.

Mặc dù giờ có hơi muộn, nhưng tôi cũng xin được bày tỏ lòng biết ơn với các vị sau.

Cảm ơn Riichu-sama vì những bức minh họa vô cùng đẹp mắt tô điểm cho tác phẩm này. Cảm ơn các vị thuộc ban biên tập của GA Bunko vì đã lựa chọn tác phẩm này cho Giải thưởng Văn học GA Bunko lần thứ 11 (Giải ưu tú). Cảm ơn Sugiura Yoten-sama, biên tập viên phụ trách của tôi đã chỉ dạy tôi rất nhiều điều trong khi tôi vẫn chưa rõ đông tây phải trái thế nào. Cuối cùng là những vị đã góp công tạo nên cuốn sách này.

Và tôi cũng được gửi lời cảm ơn sâu sắc nhất đến những quý độc giả đã lựa chọn cầm quyển sách này trên tay. Thật lòng cảm ơn mọi người!!!

Mong được gặp lại mọi người lần tới (Đấy là nếu có lần tới)

Kobayashi Kotei

Đôi lời từ người dịch:

Tối thiểu mị sẽ dịch hết vol 7.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện