Translator: Drake

__________________________

- …erm… các ngươi ở đây à, meow?

- Ngài Theo! Không phải ngài quên bọn tôi rồi đấy chứ?

- Không… không, meow! Ta… ta chỉ đang thử xem các ngươi có đến tìm ta không ấy mà, meow!

Cậu nhóc quên sạch rồi.

“Ha… may mà mình không để lộ tí bối rối nào cả, meow!”

Thanh niên nào đó tin rằng mình đã che giấu hoàn hảo với kĩ năng diễn xuất không chỗ chê.

Cơ mà…

“Cậu ta quên kìa.”

“Đáng lẽ chúng ta cứ trốn cũng được mà…”

“Đáng lẽ ta nên im lặng.”

Những thợ săn vốn đến tìm Theo trong sợ hãi, nhưng giờ khi thấy bộ dạng đó của cậu nhóc thì bọn họ lại thấy hối hận vì hành động của mình…

- Thế, các ngươi đã kiếm được đồng nào chưa? Mau đưa đây nhanh lên, meow!

Cậu nhóc vội vàng đổi chủ đề.

- Vâng, đây là 715 đồng tháp.

Các thợ săn tự hào đưa hết toàn bộ số tiền mà họ đã chăm chỉ tiết kiệm được cho Theo. Lâu lắm rồi họ không đi săn nhiều như vậy.

Tuy nhiên, đây chẳng khác gì muối bỏ bể, họ chẳng thể nào thỏa mãn được Theo vừa mới thu về được 1 lượng doanh thu khổng lồ.

- Cái gì, meow?! 715 đồng thôi á? Các người dám trộm lười ở đâu hả?!

- Huh?! Ý cậu là sao?! Bọn tôi đã phải chăm chỉ lắm đấy!

- Đúng đó! Bọn tôi vất vả lắm mới kiếm được số tiền này đấy!

Grừ…

Những con sói gầm lên nhe răng ra đe dọa những tên thợ săn ngu ngốc dám lên giọng với Theo.

- Eeek!

Bọn họ nhanh chóng ngậm miệng lại.

- Vậy là các ngươi bất tài đến thế hả, meow? Con người các ngươi thậm chí còn không hữu dụng bằng Cuengi, meow!

Cậu nhóc lên giọng mắng mỏ các thợ săn.

“Ai là Cuengi?”

Một Cuengi vô danh vậy mà lại còn ghi điểm trong mắt Theo hơn là bọn họ á?

- Nếu các ngươi cứ tiếp tục như thế này thì lần sau sẽ không vui đâu đấy, meow!

Ngay khi Theo làm mặt giận và ra hiệu cho lũ sói bằng cái măng cụt của mình,

Grừ…

Lũ sói lại tỏa sát khí hướng về phía đám người kia.

- Eeek! Chúng tôi biết rồi! Chúng tôi sẽ cố gắng hơn nữa!!

Cứ thế, Theo hoàn thành việc thúc đẩy đe dọa các thợ săn phải làm việc chăm chỉ hơn rồi quay về tầng 99.

*************

Ugh!

Khi vụ tấn công của các nhánh cây trinh sát gần kết thúc, Hắc Nhân Ngưu Vương phải nhanh chóng quay về trạm trung chuyển.

Sau khi Nhân Ngưu Vương rời khỏi khoảng 2 giờ đồng hồ thì cuối cùng họ cũng có thể hoàn toàn đánh bại hết các nhánh cây.

- Cơ mà tại sao bọn chúng lại đến đây?

Họ khá khó hiểu khi đột nhiên bị người cây tấn công nhưng không ai biết câu trả lời cho việc đó.

[Quản lý tòa tháp nói rằng những cây Hủ Ent đều muốn tha hóa tất cả những cây bình thường xung quanh nó]

Aileen chỉ có thể đoán mò như vậy dựa trên những kiến thức mà cô có được về bọn ent.

- Cây á?

Thứ duy nhất có thể gọi là cây quanh đây chỉ có cây cà chua bi với cây ngô.

Nhưng những nhánh cây trinh sát đâu có hứng thú với chúng? Chúng chỉ nhắm vào trong hang thôi mà?

- Cái gì thế này?

Khi Sejun vẫn còn đang thức mắc tại sao bọn ent lại tấn công vào nơi này,

Grrrumble

Thì cái bụng của cậu đã đánh trống đòi ăn.

- Mọi người, ăn thôi nào!

Cậu quyết định chiêu đãi Huyết Đại Hùng mẹ và các Hắc Nhân Ngưu bằng đồ ăn để bày tỏ lòng thành của mình.

Đàu tiên, cậu đưa cho thỏ mẹ vừa mới sinh chỗ cà rốt được cắt gọt tử tế và cho Huyết Đại Hùng mẹ một rổ đầy với 200 con mực và khoai lang

Và cậu để các Hắc Nhân Ngưu ăn bao nhiêu hành lá tùy thích. Thêm nữa, cậu cũng cắt phần đầu của cà rốt rồi cđưa cho bọn họ. Vì thời gian bị giới hạn nên cậu cũng nhờ họ chuyển 3 núi lá hành và một đống nhánh cây cà chua bi gửi cho Nhân Ngưu Vương thay cho lời cảm ơn.

Sau khi chuẩn bị bữa ăn cho những người kia, cậu và lũ thỏ cũng bắt đầu chuẩn bị đồ ăn của mình.

Tuy nhiên…

- Hay ta ăn gì đó đơn giản chút nhé, tại ai cũng mệt rồi mà?

Chít!

Chít!

Lũ thỏ thoải mái đồng ý. Chuẩn bị đồ ăn cho những người khác cũng vắt kiệt sức của chúng rồi.

Rốp!

Bọn thỏ đem cà rốt cất trong kho ra, hai tay hai củ cứ thế mà ăn.

Woong-woong.

Còn Sejun thì đang nhấm nháp chỗ khoai lang sấy.

Trong lúc họ đang ăn,

Woo-jeok-woo-jeok.

Sau khi ăn hết 200 con mực với một đống khoai lang chỉ với 2 miếng, gấu mẹ trông vẫn còn thấy hơi đó nên bắt đầu ăn những nhánh cây trinh sát đã chết.

- Cuengi, bộ mẹ nhóc vẫn hay ăn cây như thế à?

Sejun ngạc nhiên thấy gấu mẹ ăn cây như vậy lần đầu tiên, nên cậu vừa xoa đầu gấu con đang bận rộn ăn mật ong vừa hỏi.

Kkueong! Kkueong!

[Mẹ lúc nào cũng đói! Nên lúc đi tuần mẹ thường ăn cây như vậy á!]

Cậu vốn luôn tưởng là gấu mẹ sẽ ăn mấy con quái có thịt gì đó lúc đi tuần chứ cũng không hề nghĩ bà ấy lại ăn quái hệ cây như vậy.

Và rồi,

- Sejun, chúng tôi đã về rồi đây ạ!

Sáu con sói tiến tới, đẩy 3 xe đẩy chất đầy xác của Châu Chấu Đỏ.

- Để 1 xe ở đấy hà 2 xe còn lại về phía nhà gạch đi.

- Rõ!

Bọn sói ngoan ngoãn nghe theo chỉ dẫn đặt một xe trước mặt gấu mẹ và đẩy 2 xe còn lại về trước căn nhà của cậu.

- Ăn cái này đi.

Sejun chỉ vào đống Châu Chấu Đỏ và bảo mẹ gấu.

Kkueng!

Nghe vậy, gấu mẹ vui bả bắt đầu tận hưởng món châu chấu ăn sống. Có vẻ như thịt của loài châu chấu đỏ cực kì nổi tiếng đối với những loại quái ăn thịt như lũ sói và Cuengi.

Sejun và lũ thỏ cũng thử một chút vì tò mò nhưng thực sự thì quá khó với họ. Cảm tưởng như răng sẽ gãy trước khi kịp được 1 miếng thịt ấy.

[Bạn đã hấp thụ thịt Châu Chấu Đỏ]

[Vẫn còn một lượng độc nhỏ còn lại trong thịt châu chấu]

[Bạn bị nhiễm Độc Thần Kinh cấp E]

[Giải độc]

Và thậm chí còn có cả độc nữa chứ.

May mà cậu đã ăn hành là trước để đề phòng và chỉ ăn khi thấy những con quái khác không có mệnh hệ gì, chứ không thì cậu đã chết rồi.

Vậy nên Sejun bắt đầu suy tính để cho ra một món châu chấu đỏ nào đó mà cậu cũng có thể ăn. Đương nhiên là cũng để đạt được một cái thành tựu nào đó và tăng cấp kĩ năng nấu nướng của cậu nữa.

Đó là lý do tại sao mấy ngày trước cậu đã làm món súp châu chấu đỏ.

Bỏ nước và thịt châu chấu vào trong một cái nồi lớn, nêm với muối và tiêu rồi đậy nắp lại.

Đầu tiên, phần nắp nồi được chặn bằng mấy viên gạch nữa nên có thể nói là nó được luộc trong vài giờ đồng hồ bằng nồi áp xuất cao. Mặc dù đó chỉ là một món ăn đơn giản nhưng cậu đã đạt được thành tựu là người đầu tiên nấu súp châu chấu đỏ trong tháp và tăng kĩ năng nấu ăn lên level 3.

Và kết quả của vụ nấu ăn đó đã thành công được một nửa.

Ack!

[Mềm quá!]

Thịt châu chấu đỏ đã mềm ra đủ để cho bọn thỏ ăn. Tuy nhiên đối với cậu thì nó vẫn chưa đủ mềm để răng cậu có thể cắn.

- Mấy đứa, cắt thịt châu chấu cực mỏng đi cho ta.

Shush. Shush.

Lũ sói cũng rất vâng lời mà cắt mỏng đến nỗi mỗi miếng thịt chỉ mỏng 1mm. Vì Sejun sẽ cho bọn chúng những phần bị thất bại nên lũ sói rất tình nguyện giúp đỡ. [note53477]

Vì thịt châu chấu đỏ rất cứng nên cậu nghĩ đến việc làm súp bằng cách băm kĩ thịt. Lần này cậu cũng băm thêm cả hành lá giải độc với khoai lang nữa.

Cứ thế, cậu lấp đầy 3 cái nồi lớn với nguyên liệu nấu nướng, đậy nắp lại, rồi bắt đầu nổi lửa đun bếp. Cậu còn đặt vài viên gạch lên trên để tránh cái vung bị di chuyển.

- Giờ thì, đi làm thôi nào.

Sejun định sẽ đun thịt châu chấu khoảng vài giờ nên cậu sẽ đi làm ruộng với lũ thỏ và sói để tránh bị thời gian chết.

Cậu để các Hắc Nhân Ngưu chất đống xác gỗ của những nhánh cây trinh sát ở phía tây để làm nhiên liệu cho tường lửa, đề phòng lại bị các nhánh cây trinh sát tất công thêm đợt nữa.

Trong lúc mọi người đang bận rộn làm việc, thi phần thịt Châu Chấu Đỏ cũng được đun kĩ.

**************

Tầng 52 của tòa tháp

- Hahaha. Chết đi, con lợn kia!

Han Tae Jun, để trần nửa thân trên và chỉ mặc độc cái quần, đang chiến đấu với con boss tầng thứ 52 của tòa tháp – Nhiên Dã Trư [note53478]

Oink!

Bang!

Sizzle.

Khi con lợn rừng cuộn chân trước của nó, những ngọn lửa màu đỏ bắt đầu lan rộng ra.

- Không có chuyện đó đâu!

Nếu là trong quá khứ, ông đã bị những ngọn lửa đó chạm vào và bị nguyền rủa, nhưng giờ thì ông đã ăn Khoai Lang Vàng và gia tăng khả năng kháng lửa của mình rồi.

- Triển thôi nào!!

Han Tae Jun chạy thẳng về phía ngọn lửa rồi chuẩn bị tấn công, dồn sức mạnh vào mọi thớ cơ trên người mình.

Và rồi,

- Ma Tiễn!!!

Cùng với tiếng hét của ông, 100 mũi tên bằng ma thuật bay thẳng về phía con lơn kia.

Phải rồi, chức nghiệp của ông chính là một ma pháp sư đấy, không phải là đô vật đâu :v

Puff, puff!

Oink, oink!

Tiếng rên rỉ của con lợn vang lên sau khi bị cả 100 mũi tên ma thuật găm vào người cùng 1 lúc.

- Một lần nữa! Ma Tiễn!

Thật không hiểu nổi là ông đang flex đống cơ bắp trên người này khi sử dụng ma thuật hay không, nhưng Han Tae Jun lại bắn một loạt Ma Tiễn về phía con lợn đang bốc cháy kia lần nữa.

[Bạn đã đánh bại boss tầng thứ 52, Nhiên Dã Trư]

[Lời Nguyền Của Lửa đã được gỡ bỏ]



..

.

Cứ thế, sau khi đánh bại con boss tầng 52 bằng ma tiễn và gỡ bỏ được lời nguyền của lửa, Han Tae Jun đi xuống tầng 50. Ông đang định đến đó để đưa chỗ khoai lang vàng còn lại cho đứa học trò lớn nhất của mình, Cha Si Hyeok vì thằng nhỏ vẫn đang chật vật với mấy con quái lửa ở đó.

Khi ông đến tầng 50,

- Meow?!

Theo vừa mới bước ra khỏi thương nhân lộ bắt gặp ông ấy. Và đặc biệt hơn là cậu còn thấy củ khoai lang vàng trên tay Han Tae Jun nữa.

- Ông già kia! Ngươi laai được củ khoai lang vàng kia ở đâu hả?! Đừng có nói là ngươi đã giết Dong Sik rồi lấy nó đấy nhé?!

Theo tiếng lại gần và hỏi. Nếu đúng như những gì cậu nghĩ thì cậu nhất định phải trả thù cho Kim Dong Sik

- Không, ta không có.

- Vậy ông lấy nó ở đâu?!

- Ta nhận được từ Dong Sik thôi. Với cả, cảm ơn cậu vì đã bán cho ta khoai lang mặt trời này nhé, nhờ thế mà ta mới thoát khỏi lời nguyền của lửa này đấy. Ta nợ cậu 1 ân huệ. Cảm ơn cậu.

- Vậy thì trả nợ đi.

- Được thôi, như thế nào?

- Đầu tiên, đóng dấu vào hợp đồng này đi!

Theo đưa ra một tờ hợp đồng trống.

Tuy nhiên,

- Ta không thể làm thế được.

Đối thủ của cậu lại là chủ tịch của Hiệp hội Thức Tỉnh Giả Hàn Quốc. Ông ấy không dễ lừa vậy đâu…

**************

Gần đến giờ ăn trưa,

Khịt khịt

Lũ thỏ ngửi thấy mùi gì đó ngon ngon liền tập trung gần ngôi nhà gạch của Sejun.

Soạt…

Lũ sói cũng đang chờ đợi ngay trước nhà của cậu, vui vẻ vẫy đuôi ngoan ngoãn ngồi.

Ực ực…

Gấu mẹ vừa trở về sau chuyến đi tuần cũng không nhịn được mà nuốt nước bọt ừng ực trước mùi hương ngon lành ấy.

- Để xem, liệu nó nấu chín chưa ta?

Khi Sejun vừa bỏ mấy viên gạch xuống và mở nắp nồi.

[Bạn đã đạt được thành tựu nấu Khẩu Phần Dã Chiến – Súp Châu Chấu Đỏ lần đầu tiên trong tháp]

[Công thức cho món Khẩu Phần Dã Chiến – Súp Châu Chấu Đỏ đã được đăng kí vào Nấu Ăn Lv.3]

[Độ thành thạo kĩ năng Nấu Ăn của bạn tăng mạnh]

Có vẻ như từ trước đến nay chưa từng có ai nấu đồ với Châu Chấu Đỏ cả, và lần này cũng là lần đầu tiên.

- Khẩu Phần Dã Chiến?

Khi cậu còn đang định kiểm tra thông tin về món ăn của mình,

Grumble!

Grumble!

Gruuumble!

Bleeeh!

Thì lũ quái đang phấn kích trước mùi hương ngon lành và chảy nước dãi mà nhìn về phía cậu bằng ánh mắt nóng bỏng. Có vẻ như điều đầu tiên là cần phải khiến bọn này bình tình lại đã.

- Mấy đứa, bình tĩnh lại nào. Rồi ai cũng có phần mà.

Cậu đành kiểm tra sau vậy, giải quyết cái bụng đói của đám này đã.

Cậu đưa cả cái nồi lớn cho gấu mẹ.

Trong lúc cả đám đang tập trung ăn, thì cậu nhìn vào chỗ đồ còn thừa trong nồi.

[Khẩu Phần Dã Chiến – Súp Châu Chấu Đỏ]

Thịt Châu Chấu Đỏ thái mỏng, Hành Lá Giải Độc và Khoai Tây Sức Mạnh được đun trong một thời gian dài đến khi mọi nguyên liệu được hòa trộn vào và tăng cường mọi hiệu ứng.

Hành Lá Giải Độc đã phân giải hết chất độc trong thịt châu chấu và khiến nó mềm ra

Nhờ có hiệu ứng giải độc của hành lá nên món ăn không dễ bị hỏng

Hương vị được tăng nhẹ

Sau khi ăn sẽ tăng 5.1 sức mạnh trong 30 phút (Do có hiệu ứng có Nấu Ăn Lv.2, sức mạnh của bạn tăng thêm 0.1) [note53479]

Do hiệu ứng của khẩu phần dã chiến, bạn sẽ cảm thấy no trong 3 giờ

Đầu bếp: Nông dân Tòa tháp Park Sejun

Hạn sử dụng: 30 ngày

Cấp độ: C+

- Mềm hơn á?

Cậu lấy một thìa đầu súp châu chấu đỏ rồi cho vào miệng.

Nhóp nhép…

Phần thịt được băm kĩ thậm chí còn mềm so với răng của cậu.

Rồi,

“Cái gì thế này?”

Cậu cảm động rồi, cái hương vị quen thuộc cùng cảm giác nhai của thịt châu chấu đỏ làm cậu suýt khóc

“Vị như thịt gà vậy!!”

Ực.

Sejun vội vã ăn hết cả bát súp châu chấu đó.

[Bạn đã ăn hết một phần ăn tiêu chuẩn của Khẩu Phần Dã Chiến – Súp Châu Chấu Đỏ]

[Sức mạnh tăng 5.1 trong 30 phút]

[Bạn sẽ thấy no trong 3 giờ]

Lượng súp mà người ăn ăn vào sẽ tùy chỉnh mà kích hoạt các hiệu ứng dựa theo họ ăn ít hay nhiều.

Tuy nhiên,

Ực.

Sejun chẳng buồn quan tâm đến mấy chuyện đó và bắt đầu lại ăn tiếp món súp ấy.

Nó có vị của thịt gà đấy! Cái món mà cậu đã thèm thuồng suốt 8 tháng qua đấy!

Ngày thứ 235 mắc kẹt trong tháp, cuối cùng cậu cũng đã tìm lại hương vị của thịt gà.

------------------------

Drake: Haiz... tội main ghê, lâu lắm rồi mới lại được cảm nhận được mùi vị của thịt gà là như thế nào
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện