Translator: Melinoe
__________________________
- Giá của nó đã tăng lên rồi à?
- Đúng zậy đó meow!
- Bao nhiêu thế?
- 0,07 ... Đồng Tháp Meow!
Theo cẩn thận nói, đồng thời quan sát biểu cảm của con người đó. Cậu không thể nào hết nhút nhát được.
Cách cư xử thận trọng của Theo khiến các thợ săn yêu thích nhờ có vẻ ngoài giống mèo., vậy nên họ dễ dàng chấp nhận việc những quả cà chi bi ma thuật đã tăng giá.
"Tăng giá cũng hợp lí thôi."
"Lần trước cậu ấy có vẻ không vui khi bán chúng với giá rẻ như vậy."
"Nhìn cái gương mặt kia đi. Cậu ấy hẳn là đang lỗ nặng ấy chứ."
"Đây hẳn là một mức giá hợp lí rồi."
Vẻ ngoài ngây thơ và chủng tộc của Theo thực sự đã khiến cho đám thợ săn yêu thích và tin tưởng.
- Được rồi. Tôi sẽ mua 200 quả.
Kim Dong-sik đưa cho cậu 14 Đồng Tháp. Kế hoạch ban đầu của hắn chỉ là mua 100 thôi, nhưng khi hắn tiến vào tòa tháp, vợ hắn đã đến bên và bẽn lẽn hỏi xem liệu hắn có thể mua cho cô vài quả được không.
"Vợ yêu và con gái rượu của bố, hãy tin tưởng bố nhé!"
Kim Dong-sik bây giờ đang sở hữu 200 Đồng Tháp, đủ để mua hẳn 1000 quả cà chua bi ma thuật.
Những quả cà chua bi ma thuật có hạn sử dụng dài những 30 ngày. Nhưng nếu chúng mà không có hạn sử dụng, Kim Dong-sik có lẽ mua tất cả chúng cho cả vợ và con. Đương nhiên, những thợ săn khác cũng nghĩ y chang vậy.
- Oh?! Tôi muốn 500 quả.
- Tôi mua 200.
- Tôi cũng muốn mua 400 quả.
Vì có Kim Dong-sik dẫn đầu, Jessica và những người khác cũng nhanh chóng xòe tiền ra và bắt đầu hô lên số lượng mà họ muốn mua.
Và sau đó,
- Hết hàng meow! Tất cả 1500 quả cà chua bi tui mang tới hôm nay đã được bán hết gòi meow!
Người thợ săn cuối cùng muốn mua 400 quả nhưng lại chỉ mua được 250 quả.
- Vậy khi nào thì cậu tới tiếp?
Nghe câu hỏi của Kim Dong-sik, tất cả ánh mắt đều đổ dồn lên người Theo. Họ muốn giao dịch với cậu lần nữa.
Đặc biệt là những thợ săn mà không thể mua được cà chua bi lần này lại càng tập trung hơn. Lần tới họ phải mua cho bằng được vì lần này họ đã hụt mất rồi.
- Lần sau các ngươi cũng đợi ở đây à meow?
- Ừm.
- Vậy thì khoảng mười ngày sau nhé meow.
Cậu không có thời gian để nghỉ ngơi vì cậu phải muốn trở thành một thương nhân lưu động trung cấp trước khi bị Sejun tóm được.
- Được rồi. Mười ngày sau gặp lại.
Ngay khi đội trưởng Kim Dong-sik nói xong, một vài thợ săn nữ tiến lại gần.
- Mèo con, chúng ta chụp ảnh cùng cậu có được không?
- Tên tui không phải là Kitty, mà là Theo meow.
- Ồ, vậy ra tên cậu là Theo. Vậy thì Theo, chúng ta chụp ảnh chung nhé? Nếu cậu chịu, tôi sẽ tặng cậu cái này.
Mấy nữ thợ săn lấy ra một cái gói đồ ăn cho mèo.
- Đó là cái gì thế meow?
- Nó gọi là Churu [note51647], cậu bóc nó ra như này rồi liếm nó đi.
- Thật ư meow? Mùi cũng rất thơm a meow.
Và sau đó, Theo chụp ảnh với mấy thợ săn nữ và đổi lại là cậu sẽ nhận được Churu.
***********
Ngày thứ 149 bị mắc kẹt.
- Hehehe.
Hôm nay, như thường lệ, Sejun ăn sáng, ngân nga một bài hát, và thu hoạch cà chua bi.
[Bạn đã thu hoạch được Cà Chua Bi Ma Thuật chín mọng.]
[Kinh nghiệm nghề nghiệp tăng rất nhẹ.]
[Độ thành thạo kĩ năng 'Thu hoạch' Lv2 tăng rất nhẹ.]
[Bạn đã nhận được 10 điểm kinh nghiệm.]
...
..
.
Swoosh.
Đó là tiếng của đám thỏ trắng đang tưới nước và
Bang!
Bịch!
Tiếng của Thỏ Đen đập mạnh vào tường phá tan sự im lặng trong hàng cùng với tiếng ngân nga của Sejun.
Sau đó
Bíp-bíp.
Một tiếng động lạ bắt đầu vang lên.
- Huh?
Chít?
Bang?
Không chỉ riêng Sejin mà đám thỏ cũng bối rối trước âm thanh không quen thuộc này, nhìn thẳng về nơi nó phát ra.
Tổ của ong mật ở trong hang nhiều ngày khiến cậu khá quan ngại. Mười con ong to bằng ngón tay cái đang bay đi bay lại trước cái tổ đó.
[Ong mật độc con]
- Thì ra là chúng đang đẻ con.
Sejun cuối cùng cũng hiểu tại sao những con ong mật độc không rời khỏi hang.
Một lát sau
Buzz.
Con ong mật độc khác cũng đã ra khỏi tổ. Kích thước của nó cũng không thay đổi nhiều, chỉ là cơ thể của nó nhìn màu sắc hơn và bụng nó to ra.
Và
[Nữ Hoàng Ong Mật Độc]
Cái tên nó cũng đã thay đổi rồi.
Buzz.
Bíp - bíp.
Lúc Nữ Hoàng Ong Mật Độc bay tới bên cạnh Sejun, những con ong mật độc non cũng đã theo sau để hộ tống nó.
Tuy nhiên, mục đích của những ong mật độc con lại là bảo vệ nữ hoàng của chúng.
Tách!
Ngay khi nhìn thấy Sejun, chúng liền rút ngòi độc ra.
- Uh?!
Chít!
Bang?!
Khi Sejun và đàn thỏ sửng sốt trước hành động của những ong mật độc con.
Buzz! Buzz!
Nữ Hoàng Ong Mật Độc dừng lại và bắt đầu mắng những con ong độc con bằng những cú đập cánh mạnh mẽ.
May mắn thay, dưới sự quản giáo của nữ hoàng, những con ong mật độc con đã hiểu rằng Sejun không phải là kẻ thù và thu lại ngòi của chúng.
Và sau đó
Cọ cọ~
Nữ Hoàng Ong Mật Độc cọ cơ thể của nó vào Sejun để thể hiện tình cảm của mình, và sau đó lại đi hút mật ong.
Bíp-bíp.
Cọ cọ cọ~
Những con ong non cũng học theo Nữ Hoàng, cọ cọ cơ thể vào người Sejun để thể hiện sự yêu quý, và rồi đi hút mật từ những bông hoa cà chua bi giống như Nữ Hoàng của chúng.
Theo cách này, hang của gia đình Sejun lại đông hơn trước.
***********
Buổi sáng hôm sau
- Êy yaaa!
Sejun thức dậy tràn đầy năng lượng và bước tới vách tường nơi cậu ghi ngày tháng.
Và sau đó
Swoosh.
Cậu thêm một nét để hoàn thành dòng thứ ba.
正正正正正 正正正正正
正正正正正 正正正正正
正正正正正 正正正正正
- Đã 150 ngày rồi cơ à?
Sejun nhìn vào thời gian được khắc trên tường với một loại cảm giác mới . Dù chỉ mới thêm một nét nữa từ hôm qua, nhưng cảm giác thật khác.
Trước đây, mỗi nét vẽ thêm vào đều khiến cậu cảm thấy khó chịu, nhưng giờ đây, mỗi khi vẽ thêm một nét, cậu lại cảm thấy tự hào về bản thân vì được sống thêm một ngày ở nơi này.
Nhờ cây trồng phát triển, những chú thỏ và ong đã luôn đồng hành cùng cậu, và thậm chí cả quản lý tòa tháp cũng đã giúp đỡ cậu.
- Tôi là Park Sejun và tôi vẫn sống rất tốt.
Sejun nói, như thể đang hứa với bản thân. Đó không phải chỉ là tự an ủi bản thân. Sejun thật sự đang rất tốt. 48 Đồng Tháp trong tay cậu chính là minh chứng cho điều đó.
Cậu vẫn kiếm được tiền ngay cả khi bị mắc kẹt trong hang động với điều kiện khắc nghiệt. Khi cậu bước ra ngoài tòa tháp, nó trị giá tận 48 triệu won, còn nhiều hơn số tiền mà Sejun kiếm được trong một năm làm việc tại công ty.
Cậu đã kiếm được số tiền này chỉ trong vài ngày và sẽ thu được thêm 48 Đồng Tháp trong vài ngày nữa. Kể từ khi cậu đến đây, tình trạng của cậu ngày càng được cải thiện.
"Một ngày nào đó mình thoát khỏi đây."
Trong khi Sejun đang củng cố quyết tâm của mình,
Vo ve.
Những chú ong mật độc con siêng năng thức dậy và đến gần Sejun.
- Chúng mày ngủ ngon chứ?
Chúng dụi cơ thể mũm mĩm vào người Sejun, như thể đang trả lời cậu. Mấy đứa không thể cọ vào mặt Sejun thì dụi vào tay của cậu.
- Mấy bé con thật dễ thương quá đi.
Những chú ong mật độc con đã lớn đến độ dày bằng ba ngón tay chỉ trong một ngày. Thật tò mò làm thế nào mà chúng lại có thể lớn như vậy khi chỉ ăn mật ong.
Vo ve.
Đám ong đã chào hỏi Sejun xong thì đi hút mật. Nữ Hoàng Ong Mật Độc đã quay trở lại tổ sau khi xác nhận rằng những con ong con đã hút mật vào ngày hôm qua.
Có vẻ như nó lại đẻ trứng nữa.
Một lát sau,
Chít!
Bíp!
Bang!
Lũ thỏ chui ra khỏi hang và chào buổi sáng với Sejun một cách đầy sức sống.
- Phải. Chào nheeee!
Ngày mới lại bắt đầu tràn đầy năng lượng.
Hôm nay, ngoài việc thu hoạch cà chua bi vào buổi chiều, Sejun còn có thêm một nhiệm vụ khác.
Đó là dạy Thỏ Đen bơi.
Chú thỏ đen mấy ngày gần đã có thể tự mình săn cá piranha, ngày hôm qua lại thăng cấp nên nó trở nên tự mãn đến mức tự mình bước xuống ao và kết quả suýt chết đuối.
Thỏ đen không nhận ra là nó không biết bơi thì chẳng khác nào tự chui mình vào miệng cọp.
Nếu Sejun mà không phát hiện ra có gì đó là lạ sớm hơn, thì có lẽ thỏ đen đã bị đám cá piranha kia xé xác rồi.
Vậy nên Sejun mới quyết định sẽ dạy nó biết bơi.
Sau bữa trưa, thỏ đen đứng trước cái hồ nhỏ với cái bịt tai làm từ lá mà Sejun đã tạo ra để chuẩn bị cho đêm Lam Nguyệt.
- Sẵn sàng chưa?
Bang!
Thỏ đen đáp.
- Được rồi, vậy thì bắt đầu tập đạp nước nhé.
Sejun nhẹ nhàng bế thằng nhỏ lên rồi nhúng nửa người nó xuống nữa.
- Nào, giờ thì duỗi thẳng người ra và đạp đi.
Bang!
Splash, splash.
Tuân theo chỉ dẫn từ Sejun, thỏ đen đạp mạnh chân.
- Này! Đừng có đạp tung tóe lên như thế. Đạp chân dưới nước ấy.
Bang!
Nghe vậy, nó ngay lập tức sửa lại kiểu đạp nước của mình.
Và ngay khi Sejun bỏ tay ra.
Bơi bơi bơi~
Thỏ đen nhanh chóng bơi về phía trước và chạm vào thành của cái ao nhỏ.
- Làm tốt lắm. Giờ thì tập thở nào.
Một lúc sau
Bơi~ Bơi~
Thỏ đen đã chính thức tốt nghiệp lớp dạy bơi của thầy Sejun và đang thong thả bơi quanh hồ.
Chỉ sau một ngày đã hoàn thành khóa huấn luyện bơi lội cấp tốc, thỏ đen ngay lập tức lao vào thủy chiến với bọn piranha vào ngày hôm sau.
Và đêm Lam Nguyệt lần thứ 6 cũng đang đến gần.
Gia đình nhà thỏ cũng đã đi hết vào trong nhà, đóng chặt cửa lại và bầy ong mật cũng chui hết vào trong tổ rồi chặn lối ra vào.
Có vẻ những con quái vật nhỏ có vẻ như làm mọi cách để tránh Lam Nguyệt.
[Quản lý tòa tháp yêu cầu một loại trái cây có chưa năng lượng của Lam Nguyệt lần này.]
- Được thôi.
Dạo gần đây hắn không dọa dẫm gì cậu cả, và giọng điệu cũng không thô lỗ giống mấy lần trước, nên Sejun vui vẻ đồng ý.
Và trong ngày thứ 152 bị mắc kẹt bên trong tòa tháp, ngay khi chuyển ngày, Lam Nguyệt bắt đầu và ánh sáng xanh lấp lánh xuyên qua cái lỗ trên trần hang.
Để đề phòng tiếng gầm của quái vật, Sejun đã chuẩn bị bịt tai và cả cà chua bi, nín thở quan sát góc hang xem cây trái có thay đổi gì không.
Đã qua bao lâu rồi nhi?
Sssss.
Một ánh sáng xanh bắt đầu phát ra từ năm cây cà chua bi. Năm quả cà chua bi ma thuật chứa năng lượng của Lam dần được hình thành.
- Wow.
Sejun kinh ngạc nhìn chằm chằm vào cảnh tượng bí ẩn và xinh đẹp. Và vào khoảng thời gian năng lượng của Lam Nguyệt bắt đầu truyền năng lượng vào trong những quả cà chua bi,
Sssss.
Ánh sáng xanh lại phát ra trên thân củ cà rốt.
- Huh?! Còn lâu mới đến lúc thu hoạch mà.
Vài ngày trước, khi Sejun đào thử một củ cà rốt lên, kích thước của nó mới bằng một ngón tay.
- Mình sẽ thu hoạch nó sau vậy.
Sejun chờ đợi Lam Nguyệt kết thúc và cuối cùng đã ngủ thiếp đi với khuôn mặt ủ rũ.
Bốp! Bốp!
Sejun tỉnh dậy bởi cú giáng trời đánh của thỏ chồng.
- Uhm...
Khi Sejun mở mắt.
Bíp!
Meow!
Pong!
Đám thỏ đều đang rất phấn khích.
- Chuyện gì thế?
Chú Thỏ Đen thúc giục Sejun, người đang dụi mắt.
- Để tao đánh dấu ngày cái đã.
Sejun dùng xương của cá piranha vẽ một cái gạch lên vách hang, đánh dấu bắt đầu ngày thứ 153.
Sau đó, cậu đi theo lũ thỏ đến nơi chúng muốn cậu đến.
- Ah!
Có một củ cà rốt ngượng ngùng lộ ra cái đầu màu xanh trên mặt đất.
Bíp!
Meow!
Pong!
Đám thỏ chảy nước miếng giục Sejun nhanh đào củ cà rốt lên. Chúng có vẻ như không đợi được mà muốn nếm thử nó ngay lập tức.
- Tao biết rồi.
Swoosh.
Sejun nắm lấy thân củ cà rốt và kéo nó ra khỏi mặt đất, để lộ ra vỏ ngoài xanh lam. Củ cà rốt này to như cái cốc vậy.
Bíp!
Meow!
Pong!
Những chú thỏ hào hứng trước củ cà rốt khổng lồ.
[Bạn đã thu hoạch được Cà Rốt Nhanh Nhẹn chứa năng lượng Lam Nguyệt.]
[Kinh nghiệp nghề nghiệp của bạn tăng lên đáng kể.]
[Độ thành thạo kĩ năng 'Thu Hoạch' Lv2 tăng lên đáng kể.]
[Bạn đã nhận được 70 điểm kinh nghiệm.]
- Cà rốt nhanh nhẹn?
Sejun kiểm tra thông tin củ cà rốt mà cậu đang cầm.
[Cà Rốt Nhanh Nhẹn chứa năng lượng Lam Nguyệt]
Một củ cà rốt được trồng bên trong tòa tháp, thơm ngon do chứa đầy đủ chất dinh dưỡng.
Hương vị thậm chí còn tuyệt vời bởi nó có chứa năng lượng của Lam Nguyệt.
[Khi tiêu thụ, độ nhanh nhẹn tăng vĩnh viễn 0,05.
Người trồng: Nông dân tháp Park Sejun
Hạn sử dụng: 45 ngày
Cấp: E+ ]
Cấp là E+. Cậu đã nhận được 70 điểm kinh nghiệm thay vì 50 vì thu hoạch được một loại quả chất lượng cao.
- Đây, ăn đi.
Sejun đưa củ cà rốt cho lũ thỏ.
Tuy cậu tò mò về hương vị của nó, nhưng cậu quyết định sau này thử cũng không sao. Những chú thỏ đã giúp cậu trồng trọt xứng đáng ăn nó hơn.
Nhoằm.
Píp!!!
Píp!!!
Pong!!!
Lũ thỏ nếm thử vị cà rốt và kêu lên sung sướng.
Tóc. Tóc.
Trong lúc đó, Sejun thu hoạch những quả cà chua bi ma thuật chứa năng lượng Lam Nguyệt.
Năm quả cà chua bi xanh.
- Đây, cầm lấy đi.
Sejun đưa một quả cà chua bi xanh cho người quản lý tòa tháp.
[Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ.]
Có vẻ như nhiệm vụ trước đó đã được hoàn thành.
[Quản lí tòa tháp cảm thấy biết ơn bạn.]
- Hãy biết ơn và cho tôi một kỹ năng khác vào lần sao đi.
[Quản lí tòa tháp nghĩ họ có thể họ sẽ tặng cậu một cái sớm thôi.]
- Ông thì có thể đưa tôi cái gì sớm?
Sejun bối rối, cho một quả cà chua bi xanh đã thu hoạch vào miệng và cắn nó.
Pop.
- Gah.
Nó vỡ ra rồi nổ lách tách. Vị chua ngọt như thể pháo hoa đang nổ trong miệng Sejun.
[Bạn đã ăn cà chua bi ma thuật chứa năng lượng Lam Nguyệt.]
[Sức mạnh ma thuật tăng vĩnh viễn 0,05.]
Sejun bỏ qua tin nhắn và tập trung vào hương vị của nó.
Pop.
Anh cho từng quả cà chua bi xanh còn lại vào miệng, hết sạch sành sanh.
Vào buổi chiều,
- Tui về rồi đây, meow!
Theo, chú mèo đã bán hết nhẵn cà chua, đã quay trở lại.
__________________________
- Giá của nó đã tăng lên rồi à?
- Đúng zậy đó meow!
- Bao nhiêu thế?
- 0,07 ... Đồng Tháp Meow!
Theo cẩn thận nói, đồng thời quan sát biểu cảm của con người đó. Cậu không thể nào hết nhút nhát được.
Cách cư xử thận trọng của Theo khiến các thợ săn yêu thích nhờ có vẻ ngoài giống mèo., vậy nên họ dễ dàng chấp nhận việc những quả cà chi bi ma thuật đã tăng giá.
"Tăng giá cũng hợp lí thôi."
"Lần trước cậu ấy có vẻ không vui khi bán chúng với giá rẻ như vậy."
"Nhìn cái gương mặt kia đi. Cậu ấy hẳn là đang lỗ nặng ấy chứ."
"Đây hẳn là một mức giá hợp lí rồi."
Vẻ ngoài ngây thơ và chủng tộc của Theo thực sự đã khiến cho đám thợ săn yêu thích và tin tưởng.
- Được rồi. Tôi sẽ mua 200 quả.
Kim Dong-sik đưa cho cậu 14 Đồng Tháp. Kế hoạch ban đầu của hắn chỉ là mua 100 thôi, nhưng khi hắn tiến vào tòa tháp, vợ hắn đã đến bên và bẽn lẽn hỏi xem liệu hắn có thể mua cho cô vài quả được không.
"Vợ yêu và con gái rượu của bố, hãy tin tưởng bố nhé!"
Kim Dong-sik bây giờ đang sở hữu 200 Đồng Tháp, đủ để mua hẳn 1000 quả cà chua bi ma thuật.
Những quả cà chua bi ma thuật có hạn sử dụng dài những 30 ngày. Nhưng nếu chúng mà không có hạn sử dụng, Kim Dong-sik có lẽ mua tất cả chúng cho cả vợ và con. Đương nhiên, những thợ săn khác cũng nghĩ y chang vậy.
- Oh?! Tôi muốn 500 quả.
- Tôi mua 200.
- Tôi cũng muốn mua 400 quả.
Vì có Kim Dong-sik dẫn đầu, Jessica và những người khác cũng nhanh chóng xòe tiền ra và bắt đầu hô lên số lượng mà họ muốn mua.
Và sau đó,
- Hết hàng meow! Tất cả 1500 quả cà chua bi tui mang tới hôm nay đã được bán hết gòi meow!
Người thợ săn cuối cùng muốn mua 400 quả nhưng lại chỉ mua được 250 quả.
- Vậy khi nào thì cậu tới tiếp?
Nghe câu hỏi của Kim Dong-sik, tất cả ánh mắt đều đổ dồn lên người Theo. Họ muốn giao dịch với cậu lần nữa.
Đặc biệt là những thợ săn mà không thể mua được cà chua bi lần này lại càng tập trung hơn. Lần tới họ phải mua cho bằng được vì lần này họ đã hụt mất rồi.
- Lần sau các ngươi cũng đợi ở đây à meow?
- Ừm.
- Vậy thì khoảng mười ngày sau nhé meow.
Cậu không có thời gian để nghỉ ngơi vì cậu phải muốn trở thành một thương nhân lưu động trung cấp trước khi bị Sejun tóm được.
- Được rồi. Mười ngày sau gặp lại.
Ngay khi đội trưởng Kim Dong-sik nói xong, một vài thợ săn nữ tiến lại gần.
- Mèo con, chúng ta chụp ảnh cùng cậu có được không?
- Tên tui không phải là Kitty, mà là Theo meow.
- Ồ, vậy ra tên cậu là Theo. Vậy thì Theo, chúng ta chụp ảnh chung nhé? Nếu cậu chịu, tôi sẽ tặng cậu cái này.
Mấy nữ thợ săn lấy ra một cái gói đồ ăn cho mèo.
- Đó là cái gì thế meow?
- Nó gọi là Churu [note51647], cậu bóc nó ra như này rồi liếm nó đi.
- Thật ư meow? Mùi cũng rất thơm a meow.
Và sau đó, Theo chụp ảnh với mấy thợ săn nữ và đổi lại là cậu sẽ nhận được Churu.
***********
Ngày thứ 149 bị mắc kẹt.
- Hehehe.
Hôm nay, như thường lệ, Sejun ăn sáng, ngân nga một bài hát, và thu hoạch cà chua bi.
[Bạn đã thu hoạch được Cà Chua Bi Ma Thuật chín mọng.]
[Kinh nghiệm nghề nghiệp tăng rất nhẹ.]
[Độ thành thạo kĩ năng 'Thu hoạch' Lv2 tăng rất nhẹ.]
[Bạn đã nhận được 10 điểm kinh nghiệm.]
...
..
.
Swoosh.
Đó là tiếng của đám thỏ trắng đang tưới nước và
Bang!
Bịch!
Tiếng của Thỏ Đen đập mạnh vào tường phá tan sự im lặng trong hàng cùng với tiếng ngân nga của Sejun.
Sau đó
Bíp-bíp.
Một tiếng động lạ bắt đầu vang lên.
- Huh?
Chít?
Bang?
Không chỉ riêng Sejin mà đám thỏ cũng bối rối trước âm thanh không quen thuộc này, nhìn thẳng về nơi nó phát ra.
Tổ của ong mật ở trong hang nhiều ngày khiến cậu khá quan ngại. Mười con ong to bằng ngón tay cái đang bay đi bay lại trước cái tổ đó.
[Ong mật độc con]
- Thì ra là chúng đang đẻ con.
Sejun cuối cùng cũng hiểu tại sao những con ong mật độc không rời khỏi hang.
Một lát sau
Buzz.
Con ong mật độc khác cũng đã ra khỏi tổ. Kích thước của nó cũng không thay đổi nhiều, chỉ là cơ thể của nó nhìn màu sắc hơn và bụng nó to ra.
Và
[Nữ Hoàng Ong Mật Độc]
Cái tên nó cũng đã thay đổi rồi.
Buzz.
Bíp - bíp.
Lúc Nữ Hoàng Ong Mật Độc bay tới bên cạnh Sejun, những con ong mật độc non cũng đã theo sau để hộ tống nó.
Tuy nhiên, mục đích của những ong mật độc con lại là bảo vệ nữ hoàng của chúng.
Tách!
Ngay khi nhìn thấy Sejun, chúng liền rút ngòi độc ra.
- Uh?!
Chít!
Bang?!
Khi Sejun và đàn thỏ sửng sốt trước hành động của những ong mật độc con.
Buzz! Buzz!
Nữ Hoàng Ong Mật Độc dừng lại và bắt đầu mắng những con ong độc con bằng những cú đập cánh mạnh mẽ.
May mắn thay, dưới sự quản giáo của nữ hoàng, những con ong mật độc con đã hiểu rằng Sejun không phải là kẻ thù và thu lại ngòi của chúng.
Và sau đó
Cọ cọ~
Nữ Hoàng Ong Mật Độc cọ cơ thể của nó vào Sejun để thể hiện tình cảm của mình, và sau đó lại đi hút mật ong.
Bíp-bíp.
Cọ cọ cọ~
Những con ong non cũng học theo Nữ Hoàng, cọ cọ cơ thể vào người Sejun để thể hiện sự yêu quý, và rồi đi hút mật từ những bông hoa cà chua bi giống như Nữ Hoàng của chúng.
Theo cách này, hang của gia đình Sejun lại đông hơn trước.
***********
Buổi sáng hôm sau
- Êy yaaa!
Sejun thức dậy tràn đầy năng lượng và bước tới vách tường nơi cậu ghi ngày tháng.
Và sau đó
Swoosh.
Cậu thêm một nét để hoàn thành dòng thứ ba.
正正正正正 正正正正正
正正正正正 正正正正正
正正正正正 正正正正正
- Đã 150 ngày rồi cơ à?
Sejun nhìn vào thời gian được khắc trên tường với một loại cảm giác mới . Dù chỉ mới thêm một nét nữa từ hôm qua, nhưng cảm giác thật khác.
Trước đây, mỗi nét vẽ thêm vào đều khiến cậu cảm thấy khó chịu, nhưng giờ đây, mỗi khi vẽ thêm một nét, cậu lại cảm thấy tự hào về bản thân vì được sống thêm một ngày ở nơi này.
Nhờ cây trồng phát triển, những chú thỏ và ong đã luôn đồng hành cùng cậu, và thậm chí cả quản lý tòa tháp cũng đã giúp đỡ cậu.
- Tôi là Park Sejun và tôi vẫn sống rất tốt.
Sejun nói, như thể đang hứa với bản thân. Đó không phải chỉ là tự an ủi bản thân. Sejun thật sự đang rất tốt. 48 Đồng Tháp trong tay cậu chính là minh chứng cho điều đó.
Cậu vẫn kiếm được tiền ngay cả khi bị mắc kẹt trong hang động với điều kiện khắc nghiệt. Khi cậu bước ra ngoài tòa tháp, nó trị giá tận 48 triệu won, còn nhiều hơn số tiền mà Sejun kiếm được trong một năm làm việc tại công ty.
Cậu đã kiếm được số tiền này chỉ trong vài ngày và sẽ thu được thêm 48 Đồng Tháp trong vài ngày nữa. Kể từ khi cậu đến đây, tình trạng của cậu ngày càng được cải thiện.
"Một ngày nào đó mình thoát khỏi đây."
Trong khi Sejun đang củng cố quyết tâm của mình,
Vo ve.
Những chú ong mật độc con siêng năng thức dậy và đến gần Sejun.
- Chúng mày ngủ ngon chứ?
Chúng dụi cơ thể mũm mĩm vào người Sejun, như thể đang trả lời cậu. Mấy đứa không thể cọ vào mặt Sejun thì dụi vào tay của cậu.
- Mấy bé con thật dễ thương quá đi.
Những chú ong mật độc con đã lớn đến độ dày bằng ba ngón tay chỉ trong một ngày. Thật tò mò làm thế nào mà chúng lại có thể lớn như vậy khi chỉ ăn mật ong.
Vo ve.
Đám ong đã chào hỏi Sejun xong thì đi hút mật. Nữ Hoàng Ong Mật Độc đã quay trở lại tổ sau khi xác nhận rằng những con ong con đã hút mật vào ngày hôm qua.
Có vẻ như nó lại đẻ trứng nữa.
Một lát sau,
Chít!
Bíp!
Bang!
Lũ thỏ chui ra khỏi hang và chào buổi sáng với Sejun một cách đầy sức sống.
- Phải. Chào nheeee!
Ngày mới lại bắt đầu tràn đầy năng lượng.
Hôm nay, ngoài việc thu hoạch cà chua bi vào buổi chiều, Sejun còn có thêm một nhiệm vụ khác.
Đó là dạy Thỏ Đen bơi.
Chú thỏ đen mấy ngày gần đã có thể tự mình săn cá piranha, ngày hôm qua lại thăng cấp nên nó trở nên tự mãn đến mức tự mình bước xuống ao và kết quả suýt chết đuối.
Thỏ đen không nhận ra là nó không biết bơi thì chẳng khác nào tự chui mình vào miệng cọp.
Nếu Sejun mà không phát hiện ra có gì đó là lạ sớm hơn, thì có lẽ thỏ đen đã bị đám cá piranha kia xé xác rồi.
Vậy nên Sejun mới quyết định sẽ dạy nó biết bơi.
Sau bữa trưa, thỏ đen đứng trước cái hồ nhỏ với cái bịt tai làm từ lá mà Sejun đã tạo ra để chuẩn bị cho đêm Lam Nguyệt.
- Sẵn sàng chưa?
Bang!
Thỏ đen đáp.
- Được rồi, vậy thì bắt đầu tập đạp nước nhé.
Sejun nhẹ nhàng bế thằng nhỏ lên rồi nhúng nửa người nó xuống nữa.
- Nào, giờ thì duỗi thẳng người ra và đạp đi.
Bang!
Splash, splash.
Tuân theo chỉ dẫn từ Sejun, thỏ đen đạp mạnh chân.
- Này! Đừng có đạp tung tóe lên như thế. Đạp chân dưới nước ấy.
Bang!
Nghe vậy, nó ngay lập tức sửa lại kiểu đạp nước của mình.
Và ngay khi Sejun bỏ tay ra.
Bơi bơi bơi~
Thỏ đen nhanh chóng bơi về phía trước và chạm vào thành của cái ao nhỏ.
- Làm tốt lắm. Giờ thì tập thở nào.
Một lúc sau
Bơi~ Bơi~
Thỏ đen đã chính thức tốt nghiệp lớp dạy bơi của thầy Sejun và đang thong thả bơi quanh hồ.
Chỉ sau một ngày đã hoàn thành khóa huấn luyện bơi lội cấp tốc, thỏ đen ngay lập tức lao vào thủy chiến với bọn piranha vào ngày hôm sau.
Và đêm Lam Nguyệt lần thứ 6 cũng đang đến gần.
Gia đình nhà thỏ cũng đã đi hết vào trong nhà, đóng chặt cửa lại và bầy ong mật cũng chui hết vào trong tổ rồi chặn lối ra vào.
Có vẻ những con quái vật nhỏ có vẻ như làm mọi cách để tránh Lam Nguyệt.
[Quản lý tòa tháp yêu cầu một loại trái cây có chưa năng lượng của Lam Nguyệt lần này.]
- Được thôi.
Dạo gần đây hắn không dọa dẫm gì cậu cả, và giọng điệu cũng không thô lỗ giống mấy lần trước, nên Sejun vui vẻ đồng ý.
Và trong ngày thứ 152 bị mắc kẹt bên trong tòa tháp, ngay khi chuyển ngày, Lam Nguyệt bắt đầu và ánh sáng xanh lấp lánh xuyên qua cái lỗ trên trần hang.
Để đề phòng tiếng gầm của quái vật, Sejun đã chuẩn bị bịt tai và cả cà chua bi, nín thở quan sát góc hang xem cây trái có thay đổi gì không.
Đã qua bao lâu rồi nhi?
Sssss.
Một ánh sáng xanh bắt đầu phát ra từ năm cây cà chua bi. Năm quả cà chua bi ma thuật chứa năng lượng của Lam dần được hình thành.
- Wow.
Sejun kinh ngạc nhìn chằm chằm vào cảnh tượng bí ẩn và xinh đẹp. Và vào khoảng thời gian năng lượng của Lam Nguyệt bắt đầu truyền năng lượng vào trong những quả cà chua bi,
Sssss.
Ánh sáng xanh lại phát ra trên thân củ cà rốt.
- Huh?! Còn lâu mới đến lúc thu hoạch mà.
Vài ngày trước, khi Sejun đào thử một củ cà rốt lên, kích thước của nó mới bằng một ngón tay.
- Mình sẽ thu hoạch nó sau vậy.
Sejun chờ đợi Lam Nguyệt kết thúc và cuối cùng đã ngủ thiếp đi với khuôn mặt ủ rũ.
Bốp! Bốp!
Sejun tỉnh dậy bởi cú giáng trời đánh của thỏ chồng.
- Uhm...
Khi Sejun mở mắt.
Bíp!
Meow!
Pong!
Đám thỏ đều đang rất phấn khích.
- Chuyện gì thế?
Chú Thỏ Đen thúc giục Sejun, người đang dụi mắt.
- Để tao đánh dấu ngày cái đã.
Sejun dùng xương của cá piranha vẽ một cái gạch lên vách hang, đánh dấu bắt đầu ngày thứ 153.
Sau đó, cậu đi theo lũ thỏ đến nơi chúng muốn cậu đến.
- Ah!
Có một củ cà rốt ngượng ngùng lộ ra cái đầu màu xanh trên mặt đất.
Bíp!
Meow!
Pong!
Đám thỏ chảy nước miếng giục Sejun nhanh đào củ cà rốt lên. Chúng có vẻ như không đợi được mà muốn nếm thử nó ngay lập tức.
- Tao biết rồi.
Swoosh.
Sejun nắm lấy thân củ cà rốt và kéo nó ra khỏi mặt đất, để lộ ra vỏ ngoài xanh lam. Củ cà rốt này to như cái cốc vậy.
Bíp!
Meow!
Pong!
Những chú thỏ hào hứng trước củ cà rốt khổng lồ.
[Bạn đã thu hoạch được Cà Rốt Nhanh Nhẹn chứa năng lượng Lam Nguyệt.]
[Kinh nghiệp nghề nghiệp của bạn tăng lên đáng kể.]
[Độ thành thạo kĩ năng 'Thu Hoạch' Lv2 tăng lên đáng kể.]
[Bạn đã nhận được 70 điểm kinh nghiệm.]
- Cà rốt nhanh nhẹn?
Sejun kiểm tra thông tin củ cà rốt mà cậu đang cầm.
[Cà Rốt Nhanh Nhẹn chứa năng lượng Lam Nguyệt]
Một củ cà rốt được trồng bên trong tòa tháp, thơm ngon do chứa đầy đủ chất dinh dưỡng.
Hương vị thậm chí còn tuyệt vời bởi nó có chứa năng lượng của Lam Nguyệt.
[Khi tiêu thụ, độ nhanh nhẹn tăng vĩnh viễn 0,05.
Người trồng: Nông dân tháp Park Sejun
Hạn sử dụng: 45 ngày
Cấp: E+ ]
Cấp là E+. Cậu đã nhận được 70 điểm kinh nghiệm thay vì 50 vì thu hoạch được một loại quả chất lượng cao.
- Đây, ăn đi.
Sejun đưa củ cà rốt cho lũ thỏ.
Tuy cậu tò mò về hương vị của nó, nhưng cậu quyết định sau này thử cũng không sao. Những chú thỏ đã giúp cậu trồng trọt xứng đáng ăn nó hơn.
Nhoằm.
Píp!!!
Píp!!!
Pong!!!
Lũ thỏ nếm thử vị cà rốt và kêu lên sung sướng.
Tóc. Tóc.
Trong lúc đó, Sejun thu hoạch những quả cà chua bi ma thuật chứa năng lượng Lam Nguyệt.
Năm quả cà chua bi xanh.
- Đây, cầm lấy đi.
Sejun đưa một quả cà chua bi xanh cho người quản lý tòa tháp.
[Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ.]
Có vẻ như nhiệm vụ trước đó đã được hoàn thành.
[Quản lí tòa tháp cảm thấy biết ơn bạn.]
- Hãy biết ơn và cho tôi một kỹ năng khác vào lần sao đi.
[Quản lí tòa tháp nghĩ họ có thể họ sẽ tặng cậu một cái sớm thôi.]
- Ông thì có thể đưa tôi cái gì sớm?
Sejun bối rối, cho một quả cà chua bi xanh đã thu hoạch vào miệng và cắn nó.
Pop.
- Gah.
Nó vỡ ra rồi nổ lách tách. Vị chua ngọt như thể pháo hoa đang nổ trong miệng Sejun.
[Bạn đã ăn cà chua bi ma thuật chứa năng lượng Lam Nguyệt.]
[Sức mạnh ma thuật tăng vĩnh viễn 0,05.]
Sejun bỏ qua tin nhắn và tập trung vào hương vị của nó.
Pop.
Anh cho từng quả cà chua bi xanh còn lại vào miệng, hết sạch sành sanh.
Vào buổi chiều,
- Tui về rồi đây, meow!
Theo, chú mèo đã bán hết nhẵn cà chua, đã quay trở lại.
Danh sách chương