Translator: Melinoe

_________________________________________

Sau Lam Nguyệt kết thúc, những con quái vật ở tầng 99, những kẻ đã nổi cơn thịnh nộ, trở về lãnh địa của chúng.

Và Hắc Nhân Ngưu Vương, người bảo vệ trạm trung chuyển của tầng 99, bắt đầu kiểm tra sĩ số đám thuộc hạ của mình.

Điều này là do thỉnh thoảng sẽ có mấy kẻ lang thang vào lãnh thổ của quái vật khác và đương nhiên là chúng đã một đi không trở lại.

Minotaur 1, Minotaur 2, Minotaur 3,....

Trong khi Vua Minotaur điểm danh đàn em của mình,

Leng keng.

Hắn nhận thấy có thứ gì đó đang treo lủng lẳng trên sừng của Minotaur 1003.

Hửm?

Vua Minotaur hỏi thuộc hạ của mình. Minotaur 1003, đó là gì?

Tuy nhiên,

Hửm?

Tên thuộc hạ dường như không biết rằng có thứ gì đó đang treo trên sừng của mình và hỏi lại Vua Minotaur. Boss, cái gì cơ?

Hừm!

Là một chiến binh nhưng lại không biết trên người mình đang có những gì! Vua Minotaur thất vọng trước phản ứng của cấp dưới, đích thân loại bỏ thứ đang mắc trên sừng của hắn..

Đó là một loại thực vật có lá màu xanh và rễ màu cam. Rõ ràng là Minotaur 1003 đã đào sâu vào lòng đất bằng cặp sừng lúc Lam Nguyệt.

Hắc Nhân Ngưu Vương bỏ qua Minotaur 1003 và tiếp tục kiểm tra nốt mấy khứa còn lại..

…Minotaur 3000.

May mắn thay, không có tên nào mất tích cả.

Thịch. Thịch.

Vua Minotaur trở lại vị trí của mình phía trước trạm trung chuyển tầng 99.

Và trong khi hắn đang giết thời gian,

Khịt. Khịt.

Có một mùi thơm thoang thoảng trong không khí.

Hửm?

Vua Minotaur lia mắt về nơi tỏa mùi hướng. Cái cây lạ mà hắn đã lấy từ sừng của thuộc hạ đang ở trong tay hắn. Sao mình lại không vứt cái này đi nhỉ?

Nhưng điều đó không quan trọng. Vua Minotaur cho nó vào miệng và nhai.[note52202]

Nhom nhom.

Nhoằm nhoằm.

Cái rễ màu cam có kết cấu tốt và vị ngọt, và thân cây đủ mềm nên khá dễ nuốt.

Hmmmmm?!

Vua Minotaur nhanh chóng gọi Minotaur 1003. Chú em lấy thứ này ở đâu thế?!

***

Ngay sau khi Lam Nguyệt kết thúc, Sejun gọi Theo từ túi trữ đồ của mình để do thám bên ngoài.

- Không có ai xung quanh đây đâu, meow.

- Được rồi. Cậu làm tốt lắm.

Theo báo cáo với Sejun và ngủ luôn trong chăn của Sejun. Trong khi đó, Sejun bắt đầu bận rộn.

Nơi đầu tiên Sejun đến là cánh đồng ngô.

Pop.

Cậu bẻ một lõi ngô xanh dương được bọc bởi lá xanh.

[Bạn đã thu hoạch được Ngô Sinh Lực chứa năng lượng Lam Nguyệt.]

[Kinh nghiệm nghề nghiệp của bạn đã tăng lên.]

[Độ thành thạo kĩ năng Thu Hoạch Lv.4.]

[Do tác dụng của Tăng Độ Thông Thạo Lv. 1, độ thông thạo kĩ năng Thu Hoạch Lv. 4 tăng thêm 5%.]

[Bạn đã nhận được 100 điểm kinh nghiệm.]

- Ngô Sinh Lực?

Ngô là loại cây làm tăng chỉ số Sinh Lực.

[Ngô Sinh Lực chứa năng lượng Lam Nguyệt.]

Đây là ngô trồng bên trong tòa tháp, đầy dinh dưỡng và thơm ngon.

Hơn nữa, nó ẩn chứa năng lượng Lam Nguyệt nên hương vị của nó đã tăng lên đáng kể.

Sau khi tiêu thụ, Sinh Lực của bạn tăng vĩnh viễn thêm 0,1.

Người trồng: Nông dân tòa tháp Park Sejun

Hạn sử dụng: 60 ngày

Cấp: D

Có lẽ vì nó là cấp D nên chỉ số đã tăng gấp đôi so với cây cấp E.

Tuy nhiên,

- Ai mà quan tâm chứ.

Điều đó còn chả quan trọng với Sejun. Hương vị mới là thứ cậu quan tâm nhất.

- Hí hí hí.

Sejun ngâm nga khi nhổ những sợi râu ngô lần đầu tiên.

Swish swish.

Cậu bóc vỏ ngô. Sau đó, những hạt ngô màu xanh như muốn bật ra khi chỉ sau một cái chạm nhẹ.

- Wow, nhìn nó sáng chưa này.

Bắp ngô tỏa ánh sáng xanh và dụ dỗ cậu nếm thử như thể nói rằng “Tui ngon lắm đó, nhanh ăn tui đi!” Sự phấn khích trong cậu ngày càng lớn. Cậu muốn nhanh nhanh cắn một miếng quá!

- Huh?!

Trong vô thức, Sejun định cho cả bắp ngô sống vào miệng nhưng rồi lại thôi. Cậu có thể sẽ gặp điều không may nếu cậu cứ ăn nó mà không nấu chín trước.

- Phù.

Sejun hít một hơi thật sâu để xoa dịu trái tim đang phấn khích của mình,

Thuk thuk.

Cậu cẩn thận đặt từng lớp vỏ ngô đã bóc vỏ vào nồi, rồi thêm lượng nước vừa đủ, cho ngô vào và đậy nắp nồi lại.

Và sau đó…

Hwarrr.

Cậu đặt cái nồi lên đống lửa và bắt đầu đun nó. Khi nước đã sôi sùng sục, khoảng trống giữa bắp ngô và nồi do vỏ ngô tạo ra sẽ hấp chín ngô một cách hoàn hảo.

Bây giờ, tất cả những gì phải làm là đợi cho ngô chín.

Tuy nhiên,

[Quản Lý Tòa Tháp thúc giục bạn giữ đúng lời hứa của mình.]

Vẫn còn một số việc phải làm nữa.

- Được rồi. Tôi cũng vừa định làm điều đó đây.

Sejun đi đến nơi trồng cà chua bi và thu hoạch những quả chứa năng lượng Lam Nguyệt.

Pop.

[Bạn đã thu hoạch được Cà Chua Bi Ma Thuật chứa năng lượng Lam Nguyệt.]

[Kinh nghiệm nghề nghiệp của bạn tăng lên.]

[Độ thành thạo kĩ năng Thu Hoạch Lv.4 đã tăng.]

[Do tác dụng của Tăng Độ Thông Thạo Lv.1, Độ Thành Thạo kĩ năng Thu hoạch Lv.4 tăng thêm 5%.]

[Bạn đã nhận được 100 điểm kinh nghiệm.]

Pop.

[Bạn đã thu hoạch được Cà Chua Bi Ma Thuật chứa năng lượng Lam Nguyệt.]



..

.

Tổng cộng, Sejun đã thu hoạch được 13 quả cà chua bi chứa năng lượng Lam Nguyệt.

- Quả là một vụ mùa bội thu. Hehehe.

Sejun mỉm cười khi nhìn vào bàn tay đầy những quả cà chua bi xanh lam của mình.

- Đây, lấy đi.

Sejun đưa 5 quả cà chua bi xanh cho Quản Lý Tòa Tháp.

[Quản Lý Tòa Tháp rất biết ơn bạn.]

[Quản Lý Tòa Tháp hứa sẽ trả ơn bạn trong tương lai.]

- Được rồi.

Cậu không kỳ vọng nhiều lắm vào điều này. Làm sao mà cậu có thể chờ những 300 năm được?

- Hẳn là sẽ ngon lắm đây.

Sejun nhìn những quả cà chua bi trên tay. Vì nó là cấp D, lại còn có năng lượng Lam Nguyệt nên nó sẽ còn ngon ngọt hơn nữa.

Tuy nhiên,

- Cứ để đó đã.

Cậu quyết định nhịn để thưởng thức trọn vẹn hương vị của bắp ngô hấp.

Sejun đứng dậy khỏi chỗ của mình và trải râu ngô ở nơi được có ánh sáng mặt trời rọi xuống để phơi chúng cho thật khô. Nếu râu ngô mà được phơi khô hoàn hảo, cậu còn có thể làm trà râu ngô.

- Giờ thì mình đã có thêm một thứ có thể uống được rồi.

Sejun quay trở lại chỗ đống lửa với vẻ mặt hài lòng.

Và trong lúc đợi ngô chín, mùi thơm ngọt đặc trưng của ngô bắt đầu tỏa ra qua khe hở trên nắp nồi.

Một. Hai. Ba…

Sejun nhẩm trong đầu 30 giây, rồi bắc nồi ra khỏi lửa và mở nắp. Căn thời gian hợp lí chính là chìa khóa. Nếu hấp quá lâu, hạt ngô có thể sẽ bị vỡ nên cậu phải cẩn thận.

Whoosh.

Ngay khi cậu mở nắp, hơi nước và mùi thơm của ngô bay lên.

- Ồ!

Sejun cẩn thận gắp ngô bằng kẹp và cho vào bát của mình.

Và sau đó,

Whoosh, whoosh.

Trong cơn háo hức muốn được ăn nhanh, Sejun thổi ngô cho nguội.

- Đã được chưa nhỉ?

Sejun chạm vào ngô để kiểm tra xem liệu nó còn nóng không. Ngô đủ nóng để cầm trong 1 hoặc 2 giây.

- Tuyệt.

Sejun giữ các đầu ngô nguội bằng vỏ ngô và

Cạch.

Cắt nó làm đôi. Một nửa bắp ngô là để dành cho lũ thỏ.

Sejun cắn một miếng của nửa bắp còn lại.

Rắc.

Răng của Sejun xúc những hạt ngô như một cái xẻng.

- Xì xụp.

Khi hạt ngô mất dần, Sejun vội húp nước cốt chảy ra từ lõi ngô. Ah! Ngọt quá đi mất!

Nhom nhom nhom.

Sau khi mút hết nước ngọt, Sejun bắt đầu nhai hạt ngô một cách nghiêm túc.

Từng hạt từng hạt như bừng bừng sức sống. Do đó, khi cậu nhai, chúng tinh nghịch kháng cự trong miệng cậu trước khi bật ra với âm thanh răng rắc.

Nhăm nhăm.

Càng nhai, vị ngọt mặn lại càng đậm lên. Sejun ăn ngô một cách say mê, chơi với nó như một chiếc kèn harmonica.

Và sau đó,

[Bạn đã tiêu thụ Ngô Sinh Lực chứa năng lượng Lam Nguyệt.]

[Thể lực của bạn tăng vĩnh viễn thêm 0,1.]

Trước khi kịp nhận ra, Sejun đã ăn hết cả phần cậu để lại cho lũ thỏ. [note52203]

- Không thể tin được là mình đã ăn hết chúng…

Sejun tỏ vẻ không thể tin được khi nhìn vào tin nhắn trước mặt và mút phần nước cốt ngọt ngào còn lại từ lõi ngô. [note52204]

Nhưng Sejun đã mút cạn rồi còn đâu, thế nên làm gì còn tí nước chảy ra nữa.

- Xấu hổ quá đi mất.

Sejun vội vàng ném lõi ngô và lá của vào đống lửa hòng tiêu hủy bằng chứng.

Và khi cậu vẽ thêm một nét nữa lên tường, và bắt đầu buổi sáng của mình…

Gừ….

Gấu con lặng lẽ thông báo sự xuất hiện của nó, mà không đánh thức thỏ con.

Sejun lên trên mặt đấy. Gấu con xuất hiện có nghĩa là Huyết Đại Hùng mẹ đã đến, và cũng đồng nghĩa với việc xung quanh đã an toàn 100%.

Khi cậu lên phía trên mặt đất,

- Y như mình đã nghĩ luôn

Đúng như cậu dự đoán, các cánh đồng phía trên mặt đất đã bị phá hủy hoàn toàn bởi con quái vật xuất hiện trong Lam Nguyệt.

Sejun nhanh chóng đi tìm Huyết Đại Hùng mẹ. Cậu lo lắng rằng liệu bà có bị thương hay không.

Từ xa, Sejun đã nhìn thấy Huyết Đại Hùng đang di chuyển rất nhanh. Đánh giá từ những bước chân đầy mạnh mẽ, có vẻ như bà ấy không bị thương.

Sau khi xác nhận sự an toàn của Huyết Đại Hùng, Sejun cẩn thận trả lại cái kén của Ong Chúa mà cậu đã để lại cùng Theo về chỗ cũ.

Và sau đó,

- Chú mày cũng không bị thương chứ?

Sejun kiểm tra cơ thể gấu con xem có vết thương nào không.

Gừ!

Khi Sejun kiểm tra nó, chú gấu con nghĩ rằng Sejun đang muốn vuốt ve nó nên nằm bẹp xuống đất.

- Đúng rồi. Đúng rồi.

Sejun vuốt ve cơ thể gấu con, và kiểm tra khắp nơi. Rất may là chú gấu không có vết thương nào.

- Đây, uống chút mật ong đi.

Cậu đã đưa ba miếng mật ong cho chú gấu con. Chắc hẳn là chú đã phải trải qua khoảng thời gian khó khăn trong Lam Nguyệt, và khi Sejun quay trở lại hang động,

Peep!

Peep!

Như đã đến lúc thức giấc, cặp đôi thỏ trong hang và

Squeak.

Squeak!

Những đứa con của họ đã rời tổ ra để chào đón cậu và chuẩn bị cho buổi sáng làm nông vui vẻ.

Nhảy. Nhảy.

- Đây, ăn cái này đi.

Sejun phát cho mỗi chú thỏ một quả cà chua bi màu xanh lam khi chúng đang ăn cà rốt vào bữa sáng.

Sau khi phát hết, Sejun không được quả nào cả, nhưng vì cậu đã ăn ngô nên cậu quyết định nhường chúng hôm nay.

Peep!

Beep!

Squeak!

Squeak!

Xì xụp, xì xụp, xì xụp.

Những chú thỏ cảm ơn Sejun và bắt đầu thưởng thức cà chua bi.

Peep!

Peep!

Peep!

Vào buổi chiều, vợ chồng thỏ mang năm bé thỏ con ra khỏi hang để cho chúng thấy thế giới bên ngoài trông như thế nào. Đám thỏ con tò mò bắt đầu khám phá xung quanh một cách hào hứng.

Tại thời điểm đó,

Peep!

Peep!

Peep!

Có điều gì đó đặc biệt thu hút sự chú ý của thỏ con.

Nhảy, nhảy, nhảy.

Những chú thỏ con tiếp cận Theo, người đang bận ăn Churu, và bắt đầu chơi đùa trên cơ thể cậu.

- Sao chúng lại làm thế với tui chứ, meow?

Theo, khó chịu với mấy chú thỏ con, đứng dậy và đi ra chỗ khác.

Tuy nhiên,

Peep!

Peep!

Peep!

Đám thỏ con lại kiên trì bám theo Theo.

- Ừm Chủ tịch à, mấy bé này cứ đi theo tôi thôi. Hãy làm gì đó đi mà, meow.

Khi những chú thỏ con cứ tiếp tục đuổi theo, Theo đã tìm đến Sejun để được giúp đỡ. Cậu có thể đã chạy lên mặt đất, nhưng chú gấu con trên đó lại đang để mắt đến Churu của Theo.

- Đám thỏ con đã nhận ra người chú ngầu lòi của mình của rồi đó. Đó là lý do tại sao chúng lại đi theo cậu đấy, Đại diện Theo.

- Vậy… tui ngầu lắm sao, meow?

- Đúng vậy.

Có vẻ như chúng bám theo Theo vì cậu ấy dễ tính, nhưng Sejun lại không nói sự thật ấy. Ai đó sẽ phải chăm sóc lũ trẻ.

Peep!

Peep!

Peep!

Trong khi đó, đám thỏ con lại lẽo đẽo đi theo Theo.

- Vậy đó là thứ mà các ngươi đang theo đuổi, meow?

Lần này, Theo không chạy trốn đám trẻ.

- Hãy đi theo ta nào, người chú ngầu lòi số một thế giới, Đại diện Theo, meow.

Theo bắt đầu đưa những chú thỏ con đi khắp nơi.

- Không được không được! Ngươi không thể ăn cái đó được, meow.

- Đi lối này! Lửa rất nguy hiểm đó, meow!

Ngạc nhiên thay, Theo đã chăm sóc rất chu đáo cho năm chú thỏ con. Trông trẻ đã được thêm vào nhiệm vụ của Đại diện Theo.

Và vào ngày thứ 183 bị mắc kẹt,

- Ta, người chú tuyệt vời của các ngươi, sẽ kiếm được nhiều tiền và sớm quay lại thôi, meow!

Peep!

Peep!

Peep!

Theo, tiễn những chú thỏ con, rồi lại đi xuống tháp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện