Lại là căn phòng trắng thông thường như mọi khi.

Ở nơi làm việc nhàm chán và cố định này của tôi, vị khách đó lại đến đây thêm một lần nữa.

"Há lô! "

Anh ấy giơ tay và chào tôi.

Đừng có mà “Há lô" với em...

"Kazuma-san, thiệt tình mà... Tại sao anh...?"

Tại sao anh ấy lại chết dễ dàng như vậy chứ?

Tôi muốn người thậm chí đã đánh bại được cả Quỷ Vương dừng việc lui tới đây.

Thực ra, ý tôi là tôi muốn anh ấy ngừng việc thư giãn ở những nơi như thế này.

Đưa tay ra sau lưng, quăng chân xuống sàn và nằm xuống một cách thoải mái—

Đây là nơi những linh hồn đã chết của thế giới này được gọi tới.

Một nơi như vậy không phải là chỗ để thư giãn, thế nhưng ...

"Chà, nơi yên bình nhất là đây chứ đâu. Bằng cách nào đó, chỉ cần nhìn thấy Eris-sama thôi là tâm hồn của anh được chữa lành rồi."

Trong khi nói điều đó, anh ấy đặt tay lên chiếc gối của mình.

“Thiệt tình mà. Khó khăn lắm đấy. Anh biết em phải vất vả thế nào mới có thể quay về đây được không hả?"

"Thôi cho anh xin lỗi mà. Khi anh quay trở lại thị trấn thì Eris-sama cũng không còn ở đấy nữa rồi. Mặc dù anh cũng nghĩ đến ý định đưa em trở về."

....Đưa em trở về ư? Không, quan trọng hơn.

"Anh có thể ngừng gọi em là Eris-sama nữa được không? Anh đã biết danh tính của em rồi, vậy nên anh cứ gọi thẳng tên của em ra đi."

Tôi nói câu đó mà phá đi ngữ điệu thường ngày của mình.

"Nếu em đã muốn vậy, thì anh sẽ gọi em như bình thường vậy."

"... Khi em ở trong vai Nữ thần Eris, thì em luôn phải dùng ngữ điệu này ... nhưng đôi khi em lại cảm thấy mệt mỏi vì điều đó. Thế lần này đã có chuyện gì xảy ra với anh vậy? Bởi vì hiện tại thế giới ở dưới đó đang rất bình yên sau khi Quỷ Vương bị đánh bại nên em cũng không thấy được nhiều... "

Tên quái vật nào đã giết anh ấy vậy?

Anh ấy không bị giết bởi con người đấy chứ?!

"Chà, cũng có nhiều việc để nói lắm. Anh thì vừa bị tống cổ ra khỏi lâu đài rồi, anh là vị anh hùng đã đánh bại được Quỷ Vương đúng không?! Thế nên anh nghĩ rằng anh phải được hưởng thụ thêm tý nữa chứ?"

Nghe kinh khủng thật.

Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng tôi nghĩ rằng anh ấy xứng đáng được hưởng thụ một chút sau những vất vả đã phải trải qua.

"Thế mọi người vẫn ổn nhỉ. Ở đó có thay đổi gì không vậy?"

"Hiện tại thì anh thấy mọi thứ khá nhàn rỗi, nhưng bởi thế mà anh lại cứ có linh cảm xấu về nó... Ví dụ như, gần đây Megumin hay cùng Yunyun dịch chuyển đi đâu đó rồi quay về với một khuôn mặt tươi cười. Anh không rõ em ấy đi đâu nhưng chắc là lại đi xả Explosion ở chỗ nào đấy rồi. "

Hai em ấy đến lâu đài Quỷ Vương và bắn Explosion vào nó ấy mà.

"Darkness thì hay nói về việc cô ấy đã được trao thêm lãnh thổ mới vì đã có công lao lớn trong việc đánh bại Quỷ Vương. Nhân tiện thì cô ấy nhận nhiều lời cầu hôn đến mức phát khóc luôn rồi. Cuối cùng cô ấy trốn biệt ở trong dinh thự và chặn những lời mời từ sứ thần các nước khác. ' "

... Mặc dù Darkness đã gián tiếp nhắc đến chuyện kết hôn, mà anh ấy vẫn không nhận ra sao, ây dà... Có vẻ như Darkness sẽ phải vất vả lắm đây.

Cậu ấy không chỉ đang từ chối những lời cầu hôn của mấy kẻ quyền quý, mà còn phải “chiến đấu” về những vấn đề khác nữa...

Sau cùng thì......

"Còn Aqua, dạo này thì nhỏ ấy cứ nhìn chằm chằm vào anh. Nếu nhỏ ấy có điều gì muốn nói, thì cứ nói đi. Anh băn khoăn không biết nó là gì? Hôm nay khi anh trở về dinh thự, nhỏ ấy nói rằng nhỏ ấy muốn nói về "những điều ngốc ngếch" với anh. Như anh đã nói đấy, nhỏ ấy có ý gì khi nói “những điều ngốc ngếch” cơ chứ"

Quả là Senpai như mọi khi mà. Bởi vì Senpai không quen với những điều như thế này, thế nên chị ấy có thể vẫn chưa hiểu rõ cảm xúc trong tim mình. ( Học yêu đó <3 )

"Nhân tiện, ý anh là gì khi bị đuổi khỏi dinh thự vậy?"

"Khi ở trong thị trấn và được tâng bốc là người hùng tiêu diệt Quỷ Vương làm anh hơi lo lắng. Thế nên anh đã quyết định đi thông thoáng đầu óc một chút với có trêu chọc mọi người. Anh nói: “Được rồi, Papa đi lập Harem đây!”, và rồi anh bị sút ra khỏi nhà.”

”...“

"... O-oi, anh hứa sẽ suy nghĩ chín chắn hơn mà, đừng ghét anh... "

Tôi xin rút lại tất cả những ý nghĩ nãy giờ. Anh ấy nên chịu một chút thiên phạt mới đúng.

"Thôi được rồi. Anh hãy nghỉ ngơi ở đây cho đến khi Aqua-senpai hồi sinh anh nhé."

Thôi thì, những lúc như thế này, tôi sẽ để cho anh ấy hưởng thụ một chút vậy.

“....? Hồi sinh anh á?... Ah, anh có chết đâu!? ... "... ?? Không chết á? Vậy tại sao anh lại ở đây?" "À, thì. Anh tự mình đến á." “...............?”

"Là do anh dùng skill Teleport đó. Nhìn xem này, em nhớ trước khi đánh với Quỷ Vương anh đã chết một lần và lên đây khi giải cứu Aqua phải không? Khi ấy vẫn còn trống một ô địa điểm để đăng kí làm nơi dịch chuyển tức thời, nên lúc đó..."

"!?!?!?!?!?!?! ?????"

Anh ấy vừa nói cái gì cơ?

"Đợi một chút đã, ở đây ư?? Địa điểm?? Đăng ký?"

"Đúng vậy... Ý anh là, anh đã rất sợ nếu Aqua thật sự không thể quay về với anh được nữa... Nên anh đã đăng kí địa điểm dịch chuyển ở đây để đề phòng và có thể quay trở lại đón cô ấy về. Mà nói thật lúc nghe em nói cô ấy không quay về được nữa anh choáng đến nỗi không nhớ đến cái này luôn. May mắn thay giờ mọi chuyện đã ổn, cổ vẫn giữ được danh hiệu nữ thần, nhưng sẽ còn rất lâu cô ấy mới có thể trở về. Nhưng giờ với cái này, anh có thể giúp cô ấy về thăm nhà mỗi khi nhung nhớ. Nhân tiện, anh cũng có thể... thi thoảng... lên đây thăm em được không?”

Đúng như Aqua-senpai nói, anh ấy đúng là Tsundere mà.

Quan trọng hơn, tôi lại bị cuốn vào một cái gì đó rắc rối bởi anh chàng này.

"Không, không, anh đang nói về cái gì vậy? Đăng ký ở đây ư!? Anh đã đăng ký chỗ này làm địa điểm dịch chuyển rồi ư? Sao có thể như vậy được chứ?! Mà đúng hơn, tại sao anh có thể nghĩ đến chuyện mà trước đây chưa có ai từng nghĩ tới như thế này cơ chứ?"

"Không, nhưng... anh muốn thử đăng ký, vì vậy... vì vậy..."

Thật sự đấy, nếu anh ấy thường xuyên đến chỗ này, nó sẽ mất đi vẻ linh thiêng mất.

"Ừ thì, Darkness phải đi tìm mỗi khi cổ muốn được gặp Chris phải không? Thật ra, cô ấy sẽ không cần phải làm như vậy nữa nếu cô ấy có thể gặp được Eris-sama như anh."

Vừa nói, anh ấy vừa uể oải đứng lên.

"Không biết mọi người sẽ nghĩ gì về anh - người anh hùng dũng cảm đã cứu thế giới nhỉ?... Được rồi, chúng ta hãy cùng đợi xem!"

Duỗi cổ xong, anh ấy trông phấn chấn hơn rất nhiều.

Người anh hùng giải cứu thế giới.

Ý tôi là, anh ấy trông như lúc nào cũng đùa cợt thật, nhưng anh ấy thật sự hiểu rõ về những điều anh ấy đã làm.

Anh ấy luôn lo lắng cho mọi người.

Một anh chàng không có sức mạnh đặc biệt nào cả đã đánh bại nhiều đối thủ mạnh khác nhau, bắt đầu với những vị Quỷ Tướng của Quỷ vương, và cuối cùng đã đánh bại được cả Quỷ Vương.

"Chắc giờ anh nên về và xin lỗi mấy nhỏ ấy ở nhà rồi. Anh sẽ quay lại thăm em sau."

“Chắc mình nên mua cho nhỏ Aqua một ít rượu xịn.”

Anh ấy nói như vậy và bắt đầu thi triển phép thuật.

Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh anh ấy về nhà và cuộc cãi vã của họ lại bắt đầu, bạn cũng sẽ tự nhiên mỉm cười trong lòng.

Cuộc sống của anh ấy luôn đầy khó khăn và phiền toái, nhưng anh ấy vẫn luôn luôn vui vẻ và hạnh phúc.

"Được rồi Eris, anh phải về khiến họ khóc lóc một chút đây."

"Chúc anh có một chuyến đi tốt lành, nhưng nhớ đừng có bắt nạt họ quá đấy nhé!"

Người anh hùng dũng cảm đã giải cứu thế giới - quay lưng lại sau khi nghe thấy lời nói của tôi với một nụ cười trên môi.

Anh ấy quả thật xứng đáng được hưởng thụ một chút mà.

“Kazuma-san, anh có hối tiếc khi chọn ở lại thế giới này không?”

“Anh rất vui vì mình đã đến thế giới này.”

Tôi nhẹ nhàng mỉm cười như biết trước câu trả lời của anh ấy.

"Kazuma-san, anh đợi một chút nhé? Em có món quà lưu niệm dành cho anh."

Tôi chắp tay lại và mỉm cười:

"Em mong rằng anh sẽ ngày càng yêu thương thế giới tuyệt vời mà anh hằng bảo vệ này."

Tôi nắm tay tay lại và cầu nguyện bằng cả trái tim mình.

“[Phước lành]”


END.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện