Trước mặt tôi là một cánh cổng được trang trí tinh xảo và phô trương, đây thực sự là một căn phòng để đấu với những con trùm trong game.

Địa điểm mà Quỷ Vương đã bị dịch chuyển xuống chính là tầng sâu nhất của dungeon.

Nơi tôi và Quỷ Vương đang đứng chính là căn phòng của tên ma cà rồng lần trước. Và nơi này không hề có quái vật.

Kể cả lần trước tôi có xuống đây cùng Vanir thì cũng chả có con nào.

Có thể nói rằng, đây là một nơi hoàn hảo để đánh bại Quỷ Vương.

Tên Quỷ Vương sau khi bị dịch chuyển ngay lập tức nhảy ra và giữ khoảng cách với tôi.

“… Chúng ta đang ở đâu đây? Ta đang tự hỏi rằng liệu ngươi có đưa ta đến nơi tiếp viện hay không…Hmm, chỗ này bốc đầy mùi ẩm mốc và ma thuật hắc ám. Đây là hầm ngục à?”

Tôi cũng giữ khoảng cách với Quỷ Vương và hét lên:

“Chính xác, đây chính là hầm ngục rộng lớn nhất cũng như sâu nhất trên thế giới này! Cách duy nhất để thoát khỏi đây là đi bộ không ngừng nghỉ, hoặc… quay trở lại bằng phép dịch chuyển. "

Nghe thấy lời nói của tôi, Quỷ Vương lẩm bẩm.

“Vậy ta sẽ trở về lâu đài, bộ ngươi nghĩ một Quỷ Vương như ta không biết sử dụng phép dịch chuyển ư?”

Quỷ Vương bắt đầu niệm phép.

“Ta biết ngươi sử dụng được loại ma thuật này nhưng một Quỷ Vương lại sợ hãi chạy trốn khi đấu 1vs1 với ta à? "

Tôi vẫy ngón trỏ của mình và khiêu khích hắn ta.

“… Ta hiểu rồi, ta không hiểu tại sao ngươi lại biết nhưng thực sự điều này thật trái với Quỷ Vương, nếu ta chạy trốn khỏi một cuộc đối mặt trực tiếp thì ta không còn tư cách nào để gọi mình là Quỷ Vương nữa. Nhưng với trường hợp của ngươi… Người vừa lúc nãy bị giết bởi thuộc hạ của ta. Ngươi không đủ mạnh để có thể làm đổi thủ của ta đâu, hãy về mà luyện tập thêm, chí ít hãy đạt đến rank Sword Master đi. "

Quỷ Vương nghiêng đầu của hắn rồi cười rất to.

Tôi nói thẳng với hắn rằng:

“Ta là một Mạo hiểm Giả. "

Tôi vừa nói vừa cười một cách khiêu khích.

“…? Mạo Hiểm Giả??...”

“Đúng, là Mạo Hiểm Giả! Cái nghề yếu nhất ấy!”

“Ngươi là một Mạo Hiểm Giả ư? Không phải là một người đi tiên phong, cũng không phải là một pháp sư, mà là tên Mạo hiểm Giả thảm hại đấy ư?”

“Đúng, cái tên Mạo hiểm Gia yếu đuối này đang yêu cầu Quỷ Vương chiến đấu một mình với hắn đấy… Hmm, không biết ngươi bị giảm sức mạnh đến đâu bởi chiêu thức của một nữ thần nhưng chắc chắn ngươi sẽ không chạy trốn khỏi tên Mạo Hiểm Gia yếu nhất này đúng không, thưa ngài Quỷ Vương-sama? "

Quỷ Vương như bị kéo theo bởi lời khiêu khích của tôi.

Có thể thấy rằng hắn đang thực sự, thực sự rất tức giận, nhưng sẽ khá rắc rối nếu hắn quay trở lại ngay bây giờ.

Tuy nhiên hắn thở dài và bắt đầu lấy lại bình tĩnh của mình.

“… Ta không muốn bị khích tướng bởi ngươi. Ta không muốn tốn thời gian ở đây. Sau cùng thì ngươi cũng chỉ là một mạo hiểm giả mà thôi… Chiến đấu với Quỷ Vương, thách thức ta và câu giờ trong khi đồng minh của ngươi tiêu diệt thuộc hạ bị mất buff của ta chứ gì? "

Hắn bắt đầu dự đoán mà không cho tôi nói thêm câu nào.

“Rồi sau khi ngươi câu giờ thành công thì ngươi sẽ chuồn đi với phép dịch chuyển, và khi ta quay trở lại thì sẽ bị bao vây bởi đồng minh của ngươi. Đúng là mấy mánh vớ vẩn! "

Quỷ Vương kết luận rồi ngay lập tức niệm phép dịch chuyển.

--Tôi khá là ấn tượng bởi khả năng của hắn dù cho đã ở độ tuổi này, nhưng đấy không phải vấn đề chính.

Tôi giơ một tấm thẻ cho hắn xem.

“Từ từ đã, đây là thẻ mạo hiểm giả của tôi, mặc dù có hơi tối và xa nhưng ngươi có thể thấy level, chỉ số, và nghề nghiệp mà? Nhìn đi, nhìn vào mấy cái chỉ số này này. Ngươi sợ một mạo hiểm giả đến thế cơ à? Hay là ngươi sợ thua? Ngươi có thực sự nhận mình là Quỷ Vương nữa không khi chạy trốn khỏi đây, khi mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng?”

“….Đừng có thách thức ta như thế nhóc con, nếu ngươi thực sự muốn thế thì ta sẽ chiều ngươi! "

“Nếu ngươi làm thế thật thì ngươi chẳng khác gì mấy con boss trong mấy tựa game cả. Thật đáng thất vọng!

Khi mà sự thật Quỷ Vương sợ một đối thủ có nghề nghiệp yếu nhất!”

“Grr... "

Tôi có thể nghe thấy tiếng Quỷ Vương nghiến răng.

“Nếu như ngươi nói ngươi sở hữu nghề nghiệp yếu nhất thì cần gì ta phải đánh nhau với ngươi. Ta biết mục đích của ngươi chỉ là câu giờ. "

Ngay lúc Quỷ Vương chuẩn bị thực hiện phép Dịch Chuyển.

"Ta là kẻ đứng sau chuỗi thất bại của các quỷ tướng của ngươi: Beldia, Vanir, Sylvia, Serena,... Thích trả thù cho bọn chúng thì vào đây! "

Hắn dừng thi triển phép rồi nhìn tôi và nhoẻn miệng cười.

“Một câu đùa rất nhạt, ngươi không thể làm ta vui đâu. Đồ ngu, ngươi biết thừa rằng ngươi không thể câu giờ mà. Từ bỏ đi! "

"Cursed Lightning!”

Quỷ Vương đột nhiên tấn công tôi.

Eh?! điều này thật tồi tệ, mình chết mấ--!

“!?”

“…Fufufu, nguy hiểm thật, không ngờ Quỷ Vương lại tấn công bất ngờ như thế đấy. Cơ mà nó vẫn thường thôi! "

Tôi bắt đầu cảm thấy sợ hãi rồi đó...

Nếu tôi không đủ may mắn để kích hoạt kĩ năng tự né đòn thì có khi tôi đã mất đầu rồi.

Cái tia chớp đó bắn thẳng vào đầu tôi, không hề lệch một li nào...

“….? Kĩ năng tự né đòn ư? Yare yare, thật là một đối thủ rắc rối. "

Hắn ta thở dài.

Rồi áp sát tôi trong gang tấc.

Này từ từ đã, tôi còn chưa chuẩn bị…!

“Đợi đã…!”

“Ngươi sẽ làm gì nào? Chịu thua đi. Kể cả ta có hơi già, ta vẫn có thể vặn xoáy chết một người đấy…”

“…?”

Trong một thoáng chốc, Quỷ Vương đã áp sát thành công và giữ chặt lấy ngực của tôi.

Tôi cảm thấy ngực tôi đang nóng lên, không nó đang bốc cháy luôn cơ.

“Ahhhhhh!!!! ”

Quỷ Vương, người đang giữ ngực của tôi nhanh chóng thả ra và rụt tay về.

Tôi cũng nhảy ra xa, giữ khoảng cách nhất định với hắn, bỗng tôi nhận thấy có gì đó biến mất từ ngực của mình.

Đó là thứ mà tôi luôn gìn giữ và rất coi trọng từ trước đến nay.

“Cái gì đây? Bùa Hộ Mệnh à!? Hơn nữa nó còn là một cái bùa bị nguyền rủa. Đau đấy! "

Quỷ Vương lấy thứ lá bùa ra khỏi ngực tôi rồi ném nó xuống đất.

Đây chính là lá bùa hộ mệnh mà Megumin đã tặng tôi vào ngày hôm đó.

Nó khá là đặc biệt khi sở hữu tóc của tất cả mọi người ở trong.

“Này tên khốn kia, thứ đó quan trọng lắm đấy, đừng có làm như vậy thêm lần nào nữa!”

“…Cái-Cái quái gì đây? Tay của ta đang cháy ư!? Cái gì ở bên trong đấy..? Tóc xanh ?”

“Thì trong đấy chứa đống tóc của mọi người mà, có cả của nữ thần nữa. "

“Eww, kinh quá!... À đúng rồi, ta không có thời gian để đùa với ngươi đâu, ta sẽ xử ngươi sau, ta phải quay về thật sớm, bằng không thuộc hạ của ta sẽ…”

Bây giờ hắn đã yếu đi rất nhiều bởi sức mạnh của Aqua rồi, tôi cá điều này sẽ hiệu quả với hắn.

Thưa Eris-sama, xin người hãy cho con một đồ vật thật sự chất lượng.

“Steal!”

Tôi nhìn vào bàn tay của mình, thất bại rồi à...

Trên tay tôi là một chiếc khăn thêu tay thủ công, trông nó được làm khá vụng về.

Tôi thản nhiên buông nó ra thì Quỷ Vương vội vàng lấy lại trước khi nó rơi xuống đất.

“Nó quý lắm à? "

“…Con gái của ta đã tự tay làm ra để dành riêng… À không có gì đâu”

Tự dưng thấy lương tâm mình cắn rứt vì đã lấy nó quá...

Tôi rút thanh kiếm của mình ra từ thắt lưng và cho hắn ta xem.

"Ngươi bảo đánh bại ta rất dễ dàng mà vẫn còn cố chạy trốn à? Ngay cả khi ta đã chuẩn bị thanh kiếm này vì khoảnh khắc này. "

“!”

Quỷ Vương gắt gao lườm thanh kiếm của tôi.

“…Mặc dù trông nó có nhiều ma thuật đấy nhưng chả giống thanh kiếm để chiến đấu một chút nào. "

“Đây là một thanh kiếm được chế tác rất tinh xảo, cây kiếm không tên tuổi này được gã bạn tồi tệ của ta nhặt được từ xác của một Mạo Hiểm Giả. Nhưng đó cũng quá đủ để đánh bại ngươi… Eh?! "

Hắn không thể chịu được những lời khiêu khích của tôi nữa, hay là do tôi lấy một thứ quan trọng của hắn mà Quỷ Vương tức giận đến vậy nhỉ?

“Được thôi, nếu ngươi muốn chết như thế thì, ta sẽ cho ngươi thăng thiên ngay bây giờ!”

Nói rồi, hắn bắt đầu tấn công.

“Ê, nãy giờ ngươi mạnh mồm lắm cơ mà? Sao giờ đã chạy đi rồi hả tên nhát gan này!!! Ngươi mới là cái đứa đang sợ hãi ở đây!”

Quỷ Vương hét lên ở một khoảng cách khá xa.

"Cứ nói mấy thứ ngươi thích đi! "

Trong bóng tối mịt mù, tôi sử dụng kĩ năng để ẩn đi những mũi tên trên cây cung của mình.

“Ta sẽ nghiền nát ngươi, đừng có trốn nữa! Ra đây mà đấm nhau cho ra lẽ nào! "

Quỷ Vương tìm kiếm tôi và cảnh giác nhìn xung quanh.

“Sniper!”

“Huh?”

Mũi tên bắn thẳng vào một bên đầu của hắn và khiến nó chấn động mạnh như thể một viên đạn vậy.

Khi tấn công Quỷ Vương, tôi đã để hắn thu hẹp khoảng cách rồi tạo ra những golem đất nhử hắn. Có vẻ mũi tên của tôi đã đi trúng đích rồi.

Quỷ Vương, do mất bình tĩnh nên đã ăn trọn vẹn một cú sniper của tôi.

… Nhưng...

Siết mũi tên lại, hắn nghiến răng và bắt đầu loạng choạng chạy tới.

Cách này không hiệu quả rồi!

Tôi mà để hắn áp sát thì xong phim.

Tôi cũng không có ý định đánh bại hắn bằng Drain Touch, dù gì hắn cũng là Quỷ Vương, vả lại tôi cũng không muốn tiến sát tới hắn đâu.

Nếu mà tôi cứ tiếp tục cấu rỉa bằng cung thì sớm muộn gì tên cũng sẽ hết trong khi chả gây được mấy sát thương lên người hắn.

“Thách thức cho lắm vào, ngươi không cảm thấy mình thật thảm hại sao? Cái tên

SwordMaster với con Crusader kia còn đỡ hơn ngươi nhiều. "

Tôi cảm thấy Quỷ Vương đang dần bước tới, kĩ năng nhận diện kẻ địch đang cảnh báo cho tôi về điều này.

Trong khi cảm giác môi trường xung quanh, tôi lấy một miếng giấy từ trong túi ra rồi bôi dầu lên nó.

Lùi lại từng chút một, tôi nhỏ dầu xuống đất như một cái cầu chì, và nói:

“Cài đặt bẫy. "

“Được rồi!”

Nghe thấy tiếng thì thầm của tôi, Quỷ Vương tiến thẳng tới hành lang.

Tôi được các thợ kiểm lâm dạy cho cái kỹ năng này.

Ngay cả khi một cái bẫy được thực hiện đúng cách bởi một tên nghiệp dư, nó vẫn sẽ làm tăng tỷ lệ kích hoạt bẫy. Nên nói thế nào nhỉ, đây đúng là một kỹ năng đánh lén vô cùng hợp với tôi.

Khi Quỷ Vương lao tới, tôi đứng dậy đối mặt với hắn.

“Rút kiếm của ngươi ra đi, ta sẽ cắt đôi ngươi trong phút chốc!”

Tôi sử dụng cái bật lửa và châm xuống đất.

Sau khi xác nhận lửa đã lan thành công, tôi nhảy giật lùi lại.

“Explosion!!”

“!?”

Cùng với giọng nói của tôi, một âm thanh bùng nổ vang lên trong hầm ngục tối tăm này.

Vụ nổ đã nghiền nát các bức tường và sàn cứng ở đây. Vì vậy các mảnh vỡ sẽ bay qua đây sớm thôi.

Đây chính là thuốc nổ mà tôi đã tạo ra hồi trước.

"Cái?...! Cái đếch gì thế…..?! "

Đầu gối bên trái của hắn đã bị thương nặng.

Chết tiệt, tôi không thể gây lượng sát thương nhiều như dự kiến của mình.

Có lẽ vì đây không phải một vật phẩm ma thuật nên nó không đủ mạnh để đánh với Quỷ Vương.

Chân tôi đang dần tê cóng lại, tôi nghĩ cả tôi cũng bị thương ở chân rồi.

“Fu... ngươi tưởng ta chỉ là một tên Mạo Hiểm Giả quèn thôi đúng không? Ta đã nói trước với ngươi rồi? Ta đã trực tiếp kết liễu những tên chỉ huy của ngươi và ta có thể sử dụng Explosion!”

“Xạo l*n! Cái vụ nổ vừa rồi thua xa Explosion bản thật! Nó còn chả có tí ma thuật nào cả, Nó chỉ là thuốc nổ hoặc một thứ giống như thế mà thôi. Oi! "

Tôi không đáp lại Quỷ Vương mà tiếp tục chạy sâu vào trong hầm ngục.

Sau đó thì Quỷ Vương vừa đuổi theo tôi, vừa lê cái chân của hắn.

Mặc dù đã bị giảm sức mạnh khá đáng kể, khả năng vật lý của hắn vẫn rất tuyệt vời.

Địa hình ở nơi này có dạng như nào vậy?!

Nếu tôi cứ tiếp tục chạy, sẽ có lúc tôi đi nhầm vào ngõ cụt. Lúc đó thì chỉ có ăn c*t.

Tôi kiểm tra lại túi đồ của mình và nhận ra chỉ còn lại duy nhất một gói thuốc nổ.

Nếu Megumin mà không tức giận với thứ này thì tôi đã có thể mang thêm rồi.

Thật khó để giữ nó trước mặt em ấy.

Mặc dù phải đến gần hắn nhưng tôi sẽ cố gắng thử lại một lần nữa xem sao.

--Trong khi đang suy nghĩ thì bỗng dưng tôi cảm thấy lạnh sống lưng.

Điều này thực sự tồi tệ.

Giống lúc Megumin thi triển phép thuật cao cấp vậy, chỉ khác là lần này tôi đang đánh nhau với Quỷ Vương.

Ở đằng sau, tôi thấy Quỷ Vương đang nắm chặt bàn tay của hắn.

Sẽ như nào nếu kĩ năng tự né đòn của tôi không hoạt động?

Oi, nó mà không bật thì sml thật đó!!

Hiện giờ tôi đang cách Quỷ Vương khoảng tầm 10m.

Thời gian hắn niệm chú khá lâu nên chắc chắn đây không phải 1 đòn hệ điện như vừa nãy!

“Ta không còn sức để đùa với ngươi đâu. Ta già rồi. Ta không nghĩ là sẽ sử dụng phép thuật bậc cao này ở đây... Ngươi may mắn đó, lần này thì không né được nữa đâu. "

Một thứ gì đó rất điên rồ. Rất rất điền rồ sắp xảy ra!

Tôi không hề có đủ kháng phép để chống chọi với chiêu này. Vậy nên tôi vội vàng lục túi lấy ra viên Manatite đầu tiên của Megumin.

“Nhận lấy đi! Inferno!”

“Creath Earth!”

Sử dụng tất cả năng lượng có trong viên đá, tôi đã tạo ra một lượng lớn đất và cát trước mặt hắn.

“Nó…Nóng quá!?”

Quỷ Vương đau đớn hét lên.

Ngọn lửa đã bị Đất và Cát từ chiêu thức của tôi phản ngược lại.

Quả là những viên đá Manatite chất lượng nhất mà.

Nhưng tôi không nghĩ mình có thể tạo ra nhiều đất và cát được đến mức này.

..Đợi 1 chút...

Nếu nó thực sự như vậy thì...

“Tên khốn đáng ghét này! Ngươi vẫn cố gắng bịt kín lối đi bằng đất rồi chuồn đi à!? Khi cái trò mèo vờn chuột này kết thúc, ta sẽ--"

Tôi lấy thêm một viên Manatite.

“Create Earth Golem!”

"--Trở về... Lâu đài...”

Mặt đất bỗng dưng chuyển động và dựng thành một con golem hình người vô cùng độ sộ.

Bình thường, mana của tôi chỉ đủ để tạo ra mấy con golem bé tý, mỏng manh. Nhưng lần này...

“Ngươi làm được mấy cái này ư?! "

Với nguồn mana được chứa bên trong những viên Manatite cao cấp nhất, tôi có thể tạo ra một con golem siêu to khổng lồ, thậm trí nó còn lớn hơn cả Quỷ Vương và cao đến nỗi có thể chạm trần của tầng này.

Tôi nhìn Quỷ Vương qua khe hở ở giữa hai chân của con Golem rồi mỉm cười.

--Cái trò này còn lâu mới hết nhá.

“Đến giờ cho vòng 2 rồi. "

“Chết tiệt! "

“Đồ nhát gan!! Loại Quỷ Vương nào lại quay đuôi và bỏ trốn đi nhờ!? Ra đây mà đấu với ta này! Lúc nãy ngươi gọi ta là gì ấy ta?”

Giờ thì vai trò của chúng tôi đã bị thay đổi, tôi mới là người đang đuổi theo Quỷ Vương khắp hầm ngục.

“Quân khốn nạn, chó chết thật. "

“Hahaha! Quỷ Vương kiểu gì mà yếu như sên thế này! Mấy tên Quỷ Tướng cấp dưới của ngươi có khi còn đánh nhau tốt hơn!”

“Mày bị ngu à! Mày mong đợi đếch gì ở một lão già đã qua thời đỉnh cao của hắn từ rất lâu rồi!? Năng lực của tao là tăng cường sức mạnh cho thuộc hạ, chứ không phải việc chiến đầu trực tiếp! Chưa kể tao đã bị yếu đi rất nhiều rồi!”

Ngay cả Quỷ Vương cũng không thể kết liễu con Golem này một cách chóng, hoặc là chỉ đang lo lắng về việc sẽ bị đánh lén khi đang nói chuyện với tôi. Thế nên, hắn nhanh chóng quay người và tập tễnh bỏ đi.

Tuy tôi đang dẫn lợi thế nhưng sự thật là tôi đã phải tập trung toàn bộ mana của mình để có thể tạo ra một con golem to nhất và mạnh nhất.

Thế nhưng con Golem không thể hoạt động trong khoảng thời gian dài được nên tôi phải giải quyết mọi thứ nhanh nhất có thể.

“Ăn cái này đi! Snipe Snipe Snipe!”

“Á! M-Mày...!”

Tôi bắn vài mũi tên qua khe hở ở giữa chân của con golem.

Mặc dù cái trò này chỉ gây chút khó chịu cho hắn, nhưng thế là cũng quá đủ để làm hắn mất bình tĩnh rồi.

Bây giờ hắn mà dịch chuyển con Golem của tôi ra chỗ khác thì endgame tại đây mất.

... Thôi chết rồi, tôi hết mất tên để bắn mịa nó rồi...

Tôi đang định để con golem trói Quỷ Vương lại và kết liễu hắn với gói thuốc nổ cuối cùng của mình cùng thanh kiếm ma thuật của Dust, nhưng...

“Ha... Ha... Có vẻ ta không thể chạy mãi với ngươi rồi. "

Quỷ Vương liền dừng lại.

“Ngươi thực sự có đánh bại các Quỷ Tướng không đấy?... Giờ thì ta khá chắc là ngươi đã làm... có vẻ ngươi đã sử dụng vô số chiêu trò để hành động, thậm chí ngay cả ta cũng bị kéo theo đến mức này. "

Sao giờ hắn lại tự dưng nói chuyện với tôi vậy?

Có phải hắn đang cố câu giờ để con golem của tôi hết hiệu lực hửm?

Ơ nhưng con golem vẫn tấn công hắn khi tôi dừng lại mà?

“Bọn họ làm có tốt không? Ý ta là bọn họ có đấu với ngươi một trận đàng hoàng không vậy? Ít nhất thì họ có gây rắc rối cho ngươi nhỉ. "

“Beldia đã bị thanh tẩy trong lúc hắn đang bối rối sau khi bị tôi lấy đi chiếc đầu. Nghĩ lại thì, đánh bại hắn cũng là nguyên nhân khiến tôi lâm vào cảnh nợ nần đầu tiên.”

Quỷ Vương hít một hơi thật sâu

“Vanir đã ăn trọn vẹn 1 cú Explosion, nhưng ngay hôm sau tôi lại đã thấy hắn vui vẻ làm việc tại cửa hàng của Wiz với vai trò là trợ lý rồi. Thậm chí tôi còn có thể đếm được số lần mình bị hắn ép giá tại cửa hàng.”

Con Golem bắt đầu vung tay vào mặt Quỷ Vương.

“Hans gần như đã tiêu hóa tôi, Sylvia cũng vậy nhưng theo cách khác. À, nhưng về phía Wolbach thì có vẻ cô ấy khá là tốt và dễ đánh bại... Với Serena, vị Quỷ Tướng mà tôi hạ cuối cùng thì đã biến tôi thành con chiên của đạo Regina, sau đó giết tôi luôn. Tôi đã phải trải qua rất nhiều rắc rối, tất cả là vì họ... "

“Có vẻ ngươi cũng gặp rất nhiều rắc rối rồi... "

Tôi thở dài, và Quỷ Vương dường như thực sự thông cảm cho tôi.

Có vẻ như lão già này cũng đã trải qua rất nhiều điều với họ rồi.

“Create Earth!”

Bỗng dưng, Quỷ Vương tạo ra một số lượng lớn đất trước mặt tôi.

Lượng đất cát mà hắn tạo ra có thể so sánh được với của tôi với khi đang có sự trợ giúp của viên Manatite cao cấp kia.

Và vì bức tường đất này đột ngột xuất hiện nên đã chặn đứng cánh tay con Golem của tôi.

“Từ từ đã, ngươi sẽ không—“

“Creath Earth Golem!”

Với tiếng hét của Quỷ Vương, mặt đất rung chuyển và dần biến thành một hình nộm người.

Tuy con Golem của hắn thấp hơn của tôi.

Tôi không muốn nói điều này đâu nhưng thực sự Quỷ Vương có thể làm được mọi thứ đấy.

“...Phew. Cái này lấy nhiều mana hơn ta nghĩ... Ngươi đã thực sự làm rất tốt. Đối đầu với người dụng kiếm thì ta cũng phải sử dụng kiếm. Đối đầu với những pháp sư thì dùng ma thuật. Và trước một Mạo Hiểm Giả, ta sẽ dùng bất cứ thứ gì đối thủ có để nghiền nát chính bọn chúng... Ngươi là người đầu tiên buộc ta phải dùng đến một cách chiến đấu kỳ lạ đến như vậy đó. "

Quỷ Vương có vẻ rất ấn tượng với tôi nhưng lúc này thì không còn chỗ để quan tâm đến nó nữa..

Đúng là con Golem của tôi có to hơn, nhưng sức mạnh của Quỷ Vương....

“Giờ tới lượt ta. Khá khen cho ngươi đã có rất nhiều ý tưởng thú vị, ta tự hỏi ngươi sẽ làm gì tiếp theo đây nhỉ?”

Con Golem mà hắn vừa tạo ra đã nhận được tấn sức mạnh từ năng lực của Quỷ Vương. Và nó đã phá hủy hoàn toàn Golem của tôi với chỉ một cú đấm!

“Vậy thì, tên nhóc kia, tới vòng 3 rồi!”

“Chết tiệt!”

"Fuhahaha! Chạy đi! Sao ngươi không tạo thêm một con Golem nữa đi? Ngươi có khả năng chiến thắng mà!?”

Giọng nói phấn khích của Quỷ Vương vang lên sau lưng tôi cùng với những tiếng bước chân nặng nề.

Hiện tại tôi còn 3 viên Manatite, 1 gói thuốc nổ cuối cùng và 1 thanh kiếm bình thường, 1 thanh được phù phép. Đó là những vũ khí còn lại của tôi.

“Ngươi thừa biết nếu ta làm vậy thì chắc chắn con golem của ta sẽ bị hủy diệt ngay lập tức mà! Tính cách của ngươi mâu thuẫn thật đấy, đúng là tên trùm của mấy tên chỉ huy đó có khác!”

Tôi hét lên để đáp lại trong khi chạy qua những con đường tối tăm, ngoằn ngoèo của dungeon.

“Cái...! Bọn chúng cũng làm ta mệt lắm đấy chứ! Beldia thì không ngừng lăn đầu của mình vào bồn tắm phụ nữ, Vanir lại liên tục ăn những cảm xúc tiêu cực từ binh lính ta, Wiz thì luôn ăn trộm tiền và những vật phẩm rất quý hiếm trong rương kho báu để tập bán chúng rồi sau này còn mở một cửa hàng...!”

Quỷ Vương cố gắng biện minh, lão ta không hề muốn bị đánh đồng với bọn chúng.

“Tuy Hans luôn hỏi mỗi khi hắn muốn ăn một thứ nào đó, nhưng rồi thể nào cũng lẻn vào nhà kho và lấy cơ thể khổng lồ, độc hại của hắn nuốt chửng tất cả thực phẩm cho xem. Sylvia thì cứ chăm chăm hợp nhất với bất kỳ ai lọt vào tầm ngắm của cô/anh ta! Còn Serena thì suốt ngày chạy xung quanh lâu đài để xin tiền mọi người dưới danh nghĩa là quyên góp cho hội! Có Wolbach là khá ổn so với đám còn lại thôi..! Thế nên đừng có gộp ta vào như thể ta cũng tệ nạn như bọn chúng ấy!”

Ngươi cũng khổ thật...

Bất chấp sự thông cảm tôi dành cho hắn, tôi vẫn lấy ra thanh thuốc nổ cuối cùng trong túi đồ.

Một đòn tấn công vật lý có thể vô tác dụng với Quỷ Vương, nhưng nếu sử dụng trên người của con Golem kia thì...

Tôi quay lại và ném thanh thuốc nổ vào con Golem.

Rồi tôi giơ tay ra—

“Tinder!”

"?!"

”Bùm!! ”

Một vụ nổ xuất hiện, khi làn khói xung quanh biến mất, phần thân của con golem đó đã hoàn toàn bay màu. Chỉ còn lại đôi chân vẫn từ từ chậm rãi tiến về phía tôi.

Vụ nổ vừa rồi khá lớn, thế nên những mảnh đá cổ bắt đầu rơi từ trên trần nhà xuống khiến tôi lo lắng rằng toàn bộ hầm ngục này có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

“Tên khốn này...”

Quỷ Vương giận dữ khi bị đất từ con Golem bắn hết lên mặt.

Tôi đáp lại với một nụ cười chiến thắng và nói:

“Thật tình cờ, đó không phải là Explosion mà chỉ là Tinder thôi. "

“Ta biết! Ngươi còn hét to từ ‘Tinder’ kia kìa! Ngay từ đầu, không thể nào một Mạo Hiểm Giả gà mờ như ngươi có thể sử dụng phép thuật cao cấp như Explosion được!”

Tôi vẫn còn 3 viên Manatite. Tôi nên làm gì đây? Tôi có nên chặn hắn lại bây giờ không vậy?

Trong khi tôi còn đang cân nhắc những lựa chọn của mình thì Quỷ Vương giơ tay phải về phía tôi. Khoảnh khắc đó, tôi vội lấy thêm một viên Manatite và...

“Lightning!”

“Cursed Lightning!”

Tôi tập trung tất cả lượng mana dự trữ có trong viên Manatite đó thành một tia chớp và bắn nó vào Quỷ Vương.

Cùng lúc đấy, hắn cũng bắn một tia sét đen về phía tôi, tia sét này chệch khỏi tay và nhắm thẳng vào vai phải của tôi.

“Không tồi! Không tồi chút nào đâu nhóc con!”

“Ouch! Vai ta! Có một cái lỗ trên vai của ta!”

Tôi nắm chặt vai phải của mình và hét lên vì đau. Còn Quỷ Vương thì cúi người ôm lấy một bên đùi của hắn.

Vai tôi đang bị thủng rất to, ngược lại, hắn dường như không bị một vết thương nghiêm trọng nào cả.

Điều này thật tồi tệ. Cứ ở đây đổi chiêu cho nhau mãi với hắn ta thì kết cục của tôi sẽ chỉ là chết mà thôi. Tôi phải rút lui --!

“Định chơi trò đuổi bắt nữa à? Xin lỗi nhóc nhưng ta mệt lắm rồi. Cursed Lightning!”

Trong khi vẫn đang khuỵu gối, Quỷ Vương đưa tay ra và bắn thêm một tia sét chết người.

...Tôi sắp xong đời rồi.

Sao hắn có thể bắn 1 loại ma thuật cao cấp như thế mà không cần niệm chú lâu vậy.

Khi đó, tôi vô thức rút thanh kiếm ma thuật của mình bằng bàn tay đang giữ chặt vai và di chuyển nó về phía sau để che lấy cơ thể...

──Với một âm thanh khá to, thanh kiếm ma thuật chịu sức ép từ cú bắn đó, vỡ tan tành.

“Á á á!! "

“!? Ngươi vẫn sống sót được kể cả trong tình huống này ư? Ngươi may mắn tới cỡ nào vậy?! "

Thanh kiếm tôi lấy ra để đỡ đã bị vỡ vụn thành từng mảnh, tôi liều lĩnh tức giận ném chuôi kiếm vào Quỷ Vương để đáp trả.

“May mắn á!? Nếu ta thực sự may mắn thì ta đã không ở đây rồi! Aaah... Thằng khốn Dust, Ta không tin được nó có thể đưa ta một thanh kiếm rác rưởi tới mức này!”

“Ngươi- Ngươi không nên nói thế với người đã cho ngươi thanh kiếm... Những thanh kiếm ma thuật tầm thường sẽ không thể cản một phép thuật cao cấp như thế đâu. "

Bỏ qua sự bối rối của Quỷ Vương, tôi rút lưỡi kiếm ưa thích ra khỏi lưng.

“Giờ thì ngươi đã hết lựa chọn rồi, ngươi còn bao nhiêu viên Manatite nữa? Và ngươi có thể bắn phép Lightning thêm bao lần nữa đây? Ngươi còn chẳng thể thực hiện được một phép thuật cao cấp... Vậy thì ngươi định làm gì với con dao bé nhỏ đó? Trông nó còn chả được yểm ma thuật. "

“Đây là Chunchunmaru. "

....

“..Gì?”

Quỷ Vương lùi lại vài bước.

“Nó tên là Chunchunmaru. Nó không phải con dao hay cái gì khác mà nó là Chunchunmaru. Và sau khi đánh bại ngươi, ta sẽ tặng nó cho viện bảo tàng với danh nghĩa là thanh kiếm đã chém đứt Quỷ Vương---“

“Cursed Lightning!”

“Uwah!?”

Kĩ năng tự né đòn của tôi được kích hoạt, cho phép tôi né tia sét đó ra.

“Khốn khiếp, ngươi định câu kéo đến bao giờ!? Đây là lần đầu tiên ta cảm thấy khó chịu đến mức này!”

Tôi đang cố chọc giận Quỷ Vương để hắn cạn kiệt mana, nhưng không ngờ thanh kiếm có cái tên kỳ lạ của tôi lại rất hữu dụng trong việc này.

Bỏ thanh kiếm sang một bên, dù thế nào thì nó cũng không thể gây sát thương cho Quỷ Vương được, thế rồi tôi ấn tay vào vai.

“Heal!”

“... Ngươi có thể dùng phép hồi phục nữa ư?”

Quỷ Vương bực tức nói.

“Heal! Heal!"

Chịu đựng cơn đau, tôi liên tục thi triển phép thuật hồi phục lên vai.

Nhưng vết thương quá sâu khiến phép thuật của tôi không thể làm được gì nhiều.

Nắm chặt lấy vai phải vẫn còn đau nhức của mình, tôi đứng dậy và quay lưng lại chạy trốn với Quỷ Vương một lần nữa.

“Nguơi thực sự giỏi chạy trốn nhỉ? Vậy là đủ rồi, bỏ cuộc đi. Là một Mạo Hiểm Giả, ngươi đã làm quá tốt rồi. Ta tôn trọng màn trình diễn của ngươi, vậy nên ta sẽ cho ngươi đi. Ngươi vẫn còn 1 mảnh Manatite đúng không? Ta sẽ cho ngươi thời gian để thực hiện phép dịch chuyển. "

Giọng của hắn cất lên từ phía sau lưng tôi.

Tạm bỏ qua lời đề nghị hấp dẫn ấy, tôi quay lại góc tường và ngồi dựa vào nó, tay nắm chặt lấy vai của mình.

Điều này thật tệ... Tôi không thể ngừng chảy máu. Cú này thực sự rất đau.

Hắn nói hắn sẽ để tôi dịch chuyển về.

Nhưng tôi nên làm gì đây? Liệu đồng đội của tôi tại lâu đài đã xử lý xong hết thuộc hạ của hắn chưa?

Chà, tôi đã xoay sở khá tốt khi chiến đấu một mình với Quỷ Vương, vì vậy tôi khá chắc chắn rằng hắn ta sẽ không là vấn đề với mọi người.

Quan trọng hơn, tôi cần đứng dậy và chữa lành cái lỗ to tướng trên người này.

“Nói đi nhóc, hình như ta còn chưa biết tên ngươi phải không? Trong một trận chiến quyết định này, là một Quỷ Vương, ta cần biết tên của ngươi. Tại sao ngươi không nói tên của mình ra đi?”

Tiếng bước chân khập khiễng của Quỷ Vương ngày một lại gần chỗ tôi hơn, khiến tôi sợ hãi rút thêm một viên Manatite của mình.

“Heal!”

Sau khi vết thương trên vai được hồi phục lại, tôi hét lên về phía Quỷ Vương.

“Tên ta là Satou Kazuma... Tên của ngươi là gì?”

Khỉ thật, tôi đã mất quá nhiều máu. Cơ thể của tôi đã rất mệt mỏi rồi...

Tôi biết mình cần phải đứng lên càng sớm càng tốt, nhưng tôi không còn năng lượng để làm việc đó nữa.

“Tên ta là Yasaka. "

Nghe giọng nói nhẹ nhàng của Quỷ Vương, tôi...

Đợi đã...

“Yasaka? Quỷ Vương Yasaka? Ta tưởng tên ngươi phải ngầu lòi và kinh khủng lắm cơ chứ. "

Những tiếng bước chân tập tễnh của Quỷ Vương nhỏ dần đi sau khi tôi nói vậy.

Hắn đứng lại.

Tôi không thể thấy mặt của hắn nhưng tôi có thể cảm nhận được hắn đang cười rất to.

“Tên ra là Yasaka Kyouichi. Quỷ Vương Yasaka Kyouichi. "

....Eh?

“... Từ từ đã nào? Ngươi từ Nhật Bản tới à? Ngươi có phải là con người không vậy?”

Trước giọng nói hoảng loạn của tôi, Quỷ Vương vui vẻ đáp lại.

“Không, ta là một con quái vật bình thường. Ta chưa bao giờ tới cái nơi được gọi là Nhật Bản cả, mặc dù ta đã nghe tới đất nước đó, nghĩ lại thì ngươi cũng có cùng tên với vị anh hùng nổi tiếng nào đấy. "

....!?

“Này, đừng nói mấy thứ vớ vẩn ở đây nữa! Ngươi đang cố gắng làm ta xao nhãng khi kết liễu ngươi à? "

“Ta tự hỏi ai là người sẽ kết liễu ai đây? Hehe, ngươi biết không, ta luôn nhận được những phản ứng thú vị từ những đứa Mạo Hiểm Giả giống như ngươi... Ngươi có muốn biết nguồn gốc tên của ta hay tại sao quân đội Quỷ Vương lại tấn công nhân loại? Đó là những bí ẩn lớn nhất chưa có lời giải đáp về Quỷ tộc. "

Nói vậy, Quỷ Vương bật ra một tràng cười khinh khỉnh.

── Chờ đã, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Cái trường hợp này trong các trò chơi, truyện tranh thường được gọi là gì ấy nhỉ?

"Ta nhớ là ta đâu có hỏi ngươi mấy cái này đâu? Ngươi nói với ta làm gì? "

“Bởi vì những kẻ có mấy cái tên kì lạ giống ngươi thường hỏi ta câu đấy. Có một câu chuyện cổ tích nổi tiếng về một người anh hùng đã trở thành Quỷ Vương phải chứ… Vì vậy, ngươi có muốn nghe sự thật đằng sau nó mà không ai khác biết không?”

Nói vậy, Quỷ Vương cười khúc khích.

“Ừm vậy thì ngươi có thể kể cho ta nguồn gốc tên của ngươi được không? Còn lí do vì sao lại tấn công nhân loại ngươi có thể kể sau mà..."

“Nếu ngươi muốn biết đến vậy thì ngươi phải đánh bại ta trước đã!”

Tên này có cay tôi không đấy?!

“Wahahaha! Điều này làm ngươi thực sự lo lắng đúng không? Thật tuyệt khi ta đã quay trở lại sau khi chịu hàng đống sát thương từ ngươi. "

Lão già này đang hành động như một đứa trẻ!

“... Đã rất lâu rồi ta chưa nói tên của mình cho ai cả. Nếu có thì đấy thường là những người sắp chết. Nhưng riêng ngươi, ta sẽ cho phép ngươi biết tên của ta và về nhà. Đó chính là món quà mà ta dành tặng cho ngươi vì đã chiến đấu rất kiên cường với ta, dù cho chỉ có một mình. "

Nói xong, Quỷ Vương lật đật bước về phía tôi.

Nếu tôi không có phép dịch chuyển, chắc tôi đã hẹo từ đời nào rồi.

Giờ tôi chỉ còn duy nhất 1 viên đá Manatite.

Thế nhưng với mớ mana còn lại, tôi cũng không còn đủ sức để tự mình dịch chuyển về nữa.

Nếu tôi muốn sống thì tôi buộc phải sử dụng nốt viên Manatite này.

“Ngươi thực sự muốn trở về lâu đài à? Ta đoán rằng đồng đội của ta đã tiêu diệt hết toàn bộ thuộc hạ của ngươi rồi đấy. "

Nghe thấy vậy, Quỷ Vương liền đáp lại.

"Ừ, đúng vậy, ta cũng đã nghĩ thuộc hạ của ta đã bị tiêu diệt hết rồi... Nếu thế thì chắc ta sẽ nghỉ giải lao ở đây một chút sau khi ta giết ngươi hoặc ngươi chạy đi. Rồi sau đó ta sẽ đi dạo loanh quanh cái hầm ngục này để thu nạp vài con quái vật mạnh. Và trong thời gian ta trở về thì con gái ta cũng sẽ quay lại lâu đài với đội quân tinh nhuệ nhất. "

Tôi chợt nhớ rằng nếu con gái của Quỷ Vương mà quay trở lại cùng với quân đội của mình, mọi thứ sẽ hỏng bét.

Tôi có thể dịch chuyển về Axel, phục hồi sức lực của bản thân và dịch chuyển trở lại cùng với một vài Mạo Hiểm Gia mạnh nhất ở đó.

Không, tôi không còn đủ mana để thực hiện nữa, khi đây cũng là viên Manatite cuối cùng rồi.

Mặc dù tôi có thể nhờ những nhà Mạo Hiểm Gia chia sẻ năng lượng của họ với tôi bằng Drain Touch, thế nhưng bây giờ họ cũng đang liều mình chiến đấu như tôi...

Cứ cho là tôi có đủ thời gian để hỏi đi, liệu có bao nhiêu người thực sự sẵn sàng từ bỏ thị trấn trong thời gian nguy cấp này để đi cùng tôi?

---- Clack Clack.

Tiếng bước chân của Quỷ Vương càng ngày càng to lên.

… Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi về nhà mà vẫn chưa thể đánh bại hắn ta?

Liệu ba kẻ rắc rối với ăn hại kia có nghe tôi và sẵn sàng bỏ chạy khi Quỷ Vương đuổi theo với một đống các con quái vật hùng mạnh hay không?

… Không, vốn dĩ từ đầu họ chưa bao giờ lắng nghe tôi mà.

Thế tôi có thể nhờ Quỷ Vương truyền thông báo rằng cả hai đã hòa và tôi đang trở về thị trấn với bọn họ được không?

Không, không đời nào họ sẽ nghe hắn ta và hắn ta cũng đếch nghe tôi đâu.

"Này, nếu ta bảo ta muốn nhờ ngươi đưa ta về lâu đài, ngươi có đồng ý không, Quỷ Vương? "

“… Ta thấy không có lý do gì để ta hỗ trợ ngươi cả. Mặc dù vậy, ngươi khá tài năng đấy. Ta sẽ xem xét khi ngươi ngỏ lời muốn tham gia với ta. Tuy nhiên, ta sẽ phải đặt một lời nguyền lên ngươi phòng trường hợp ngươi muốn phản bội, nếu ngươi ổn với điều đấy, hai ta sẽ tạm hòa và ta sẽ đưa ngươi trở về lâu đài. "

Tất nhiên rồi, đâu có dễ ăn như vậy.

Đợi đã, tôi có nên nhử hắn đặt lời nguyền lên mình rồi sau đó đợi Aqua hóa giải nó đi không?

... Không không, nếu lời nguyền này để chống tôi phản bội lại hắn thì chắc chắn nó sẽ phản ứng ngay khi tôi nhờ Aqua thanh tẩy.

----Clack Clack.

Tiếng chân của hắn ngày càng gần hơn, vì quá kiệt sức, tôi ngồi bệt xuống và lấy hai thứ từ sau lưng của mình ra.

Tay phải của tôi cầm chiếc thẻ thám hiểm của mình, dính đầy vết bẩn và đượm màu thời gian.

Tay còn lại giữ viên Manatite cuối cùng.

----Clack Clack.

Thực sự điều này chả giống tôi tẹo nào.

Tôi luôn nghĩ rằng mấy việc như thế này nên để cho những người muốn trở thành đồng minh của công lý làm thì tốt hơn.

Nó chả phù hợp cho một đứa NEET luôn lười biếng quanh năm suốt tháng lại thường nhậu nhẹt đến khuya, được các cô gái xinh đẹp vây quanh và tận hưởng cuộc sống giàu sang, xa hoa của mình.

“Vậy ngươi đã chuẩn bị phép dịch chuyển chưa? Ta có nói mình sẽ để ngươi đi, nhưng ta không có hứa rằng mình có thể kiềm chế khi nhìn vào khuôn mặt đáng ghét của ngươi đâu. "

Có lẽ Quỷ Vương đến gần hơn tôi nghĩ...

----Bọn họ sẽ chắc chắn giận tôi lắm đây...

Nhưng nếu tôi không làm thì họ có thể sẽ mất bình tĩnh và hành động thiếu cẩn trọng.

Tôi đưa tay lên thẻ thám hiểm của mình và bắt đầu bấm.

Ngay lúc này, tiếng bước chân của Quỷ Vương đã vang ngay bên cạnh tai tôi.

“Oi, đừng đi vào góc tường và đừng tức giận với những điều ta sắp nói nhé. Chúng ta có thể nói đây là một trận hòa được không? Ngươi có thể đưa ta quay lại lâu đài mà. "

Tôi vừa dứt lời, tiếng chân đã ngưng bặt lại.

“Sau khi ngươi để ta đi nhờ, ta sẽ quay trở về với những người đồng đội của ta. Ngươi có thể nghỉ ngơi đến lúc nào ngươi muốn. Hoặc là quay trở lại lâu đài, hơn nữa, ta hứa phe ta sẽ không làm gì ngươi. "

Hầm ngục bây giờ vô cùng im ắng. Bỗng nó bị phá vỡ bởi tiếng cười của Quỷ Vương.

“..Heh..Hahaha. Một trận hòa ư? Ngươi đang nói cái quái gì vậy? Có vẻ ngươi đang hiểm lầm nhưng ngươi đã thua hoàn toàn rồi. Ta đã nói là ta chỉ cho phép ngươi rời đi mà thôi—!”

Tuy nhiên sau khi hắn tiến đến phía tôi, giọng hắn đột nhiên đóng băng.

Ánh mắt của hắn ngỡ ngàng khi nhìn vào phép Explosion đang tỏa sáng rực rỡ ở trên tay tôi.

“H-hiểu rồi, một trận hòa thì là một trận hòa. Được thôi Mạo Hiểm Giả. Ta sẽ đưa ngươi về lâu đài trước. Ngươi có đồng ý không?”

“Hmm, đừng sợ hãi thế chứ, ngươi đã vi phạm lời nói của ta là không được tiến về phía góc tường và không tức giận rồi còn gì. Ngươi nghĩ ta có thể tin tưởng ngươi được đấy. Méo có chuyện ngon ăn thế đâu, ta đếch phải là kẻ thua cuộc ở đây. "

Không thể rời mắt khỏi quả cầu ánh sáng mà tôi đang giữ trên tay, Quỷ Vương nuốt nước bọt.

"Thế ngươi định làm gì? Ở khoảng cách này, cả ngươi và ta đều sẽ không thể toàn mạng mà ra khỏi đây được đâu. Thậm chí ngay từ đầu, kể cả khi ngươi có bắn phép từ xa, cả cái hầm ngục này cũng sẽ sụp đổ theo. Ngươi biết rõ điều này mà, ta tin ngươi sẽ không dám dùng nó đâu."

Ừ thì, cứ cho là như vậy đi.

“Tại sao một tên «Mạo hiểm giả» cấp thấp như ngươi, kẻ thậm chí còn không thể sử dụng được những phép thuật thượng cấp, lại có thể nhớ được một phép vô cùng phức tạp như Explosion...? Ngươi là cái quái gì vậy?”

"... Ta là ai ư? Ta cũng không biết nữa. Đối với ba người họ, ta còn không rõ vị trí của mình là như thế nào. Ta là ... người giám hộ của họ? Hay là người yêu? Chủ nhân? Bạn bè? Đồng đội? Hmm, là gì đây nhỉ?"

Quỷ vương đổ mồ hôi liên tục và lo lắng nhìn chằm chằm vào ánh sáng trên tay tôi.

"Đây là phép thuật ưa thích của một người đồng đội ta. Nhóc ấy đã bắn nó mỗi ngày khi ở bên cạnh ta. Nhờ vậy, ta có thể sử dụng phép thuật này vì nó đã khắc sâu trong tâm trí ta rồi. "

Ánh sáng nóng đến mức dường như thiêu cháy cả lòng bàn tay của tôi.

Nếu tôi không giữ vững ý thức, nó dường như sẽ phát nổ ngay lập tức.

Tại sao Megumin lại có thể kiểm soát một thứ nguy hiểm như thế này mỗi ngày vậy?

"Nếu ngươi dùng phép thuật đó, ngươi sẽ tan biến không còn một mảnh vụn nào đấy. Ngươi biết ta là ai không? Ta là Quỷ Vương. Ngươi nghĩ sẽ hạ được ta chỉ với một đòn từ một tên Mạo hiểm giả yếu ớt như người chắc?"

"Thế chẳng phải bây giờ ngươi cũng bị suy yếu bởi phép thuật của Aqua hay sao? Hơn nữa đây là tầng 20 của hầm ngục. Kể cả khi ngươi có sống sót sau vụ nổ đi chăng nữa, ngươi cũng sẽ bị chôn sống ở dưới đây với ta."

Quỷ Vương câm nín trước lời nói của tôi.

Vào thời khắc này, tôi sợ rằng tôi không còn đủ máu để tỉnh táo nữa.

"... Ngươi không sợ chết hay sao?"

Tôi rất sợ.

Tôi sợ lắm chứ, bởi vì tôi đã chết rất nhiều lần rồi.

Tôi sợ chết.

Bỗng một dòng nước gì đó nóng hổi lăn trên má của tôi.

Sao giờ tôi lại nhớ đến nụ cười của một nhỏ nữ thần tóc xanh nào đó vậy?

Chết tiệt, tôi đã hứa là sẽ cùng nhỏ ấy về nhà ăn mừng rồi cơ mà.

Tôi sẽ không thể gặp lại mọi người được nữa.

Tôi biết nó rất đau, nó thực sự rất đau...

“Nếu ta chết ở đây, nhiều sự thật mà nhân loại chưa biết sẽ biến mất vĩnh viễn... Ngươi có muốn nghe nguồn gốc tên của ta không? Và tại sao Quỷ vương lại—"

"Ta không quan tâm!"

—Nhưng.

Tôi đoán bọn họ sẽ lại nghĩ tôi thủ sẵn kế hoạch nào đó để xoay xở mà thôi.

“…Cursed──”

Trước khi Quỷ Vương kịp thi triển lời nguyền.

«EXPLOSION!!!!!!!»


Tôi cảm thấy cơ thể mình đột nhiên trở nên nhẹ hơn, đồng thời cũng không thể cử động được.

Hay đúng hơn, giờ đây tôi không thể nhìn hay nghe thấy gì.

Hmm? Có ai đấy đang gọi tôi à?

Tôi bắt đầu đi đến chỗ giọng nói đó.

Theo ý muốn của mình, cơ thể tôi tự động lướt đi.

Đây là mơ hay thực?

Cái cảm giác kỳ lạ này là gì?

Khi tiến gần đến chỗ giọng nói đang vẫy gọi mình, một ánh sáng chói lòa chiếu thẳng vào mắt tôi.

"Chào mừng đến với kiếp sau. Tôi là Aqua, một nữ thần sẽ dẫn đường cho cậu trên chuyến hành trình mới này. Satou Kazuma, cậu đã chết dưới đáy của dungeon. Thật đáng tiếc khi phải nói rằng, mạng sống của cậu đã kết thúc. ''

Nơi này chính là căn phòng màu trắng mà tôi đã rất đỗi quen thuộc.

Tôi đi theo cái ánh sáng trắng đó rồi bước vào, bỗng Aqua xuất hiện và đứng trước mặt tôi. Ở bên cạnh nhỏ là Nữ thần Eris.

Nhỏ ấy ở đây có nghĩa là tôi đã hoàn toàn đánh bại được Quỷ Vương rồi à?

Đã có chuyện gì xảy ra sau đó vậy?

Khảnh khắc mà tôi tiêu diệt xong Quỷ Vương, nhỏ ấy đã được gửi đến đây chăng?

"Này Aqua, chuyện gì đã xảy ra sau khi tôi đem Quỷ Vương xuống dungeon vậy? "

Tôi cố gắng nói chuyện với Aqua nhưng nhỏ ấy dường như đang né tránh ánh mắt của tôi.

Cổ cúi mặt xuống, trốn tránh tôi dưới mái tóc của mình, tuy vậy, tôi vẫn có thể thấy khuôn mặt gượng ép của cô.

"...Cậu có vài lựa chọn. "

Aqua nói một cách vô hồn.

"... Cậu sẽ đầu thai trở lại thành một đứa bé ở thế giới này?"

"... Oi Aqua, trước hết thì nói cho tôi chuyện gì đang xảy ra cái đã. Mọi người có ổn không vậy? Này, nhìn thẳng vào mắt tôi mà nói đi xem nào. "

Mặc cho nỗ lực bắt chuyện của tôi, cô ấy vẫn cố tình phớt lờ nó đi và tiếp tục nói.

"... hay chọn đầu thai ở Nhật Bản yên bình?"

"Này, cô có nghe thấy tôi đang nói gì không thế? Chuyện-méo-gì-đang-xảy-ra-ở-đây-vậy? Nếu cô cứ tiếp tục cho qua mấy lời tôi nói thì coi chừng tôi véo mũi cô đấy. "

Cuối cùng, Aqua cũng đã ngước đầu về phía tôi, và rồi nhỏ òa lên:

"...Hoặc là sống trên thiên đường, nơi không phải lo về những người đồng đội rắc rối, không phải lo về nợ nần, lo về bị bắt giam, hay chẳng cần phải để tâm đến những điều khủng khiếp nào cả..."

Hai vai của nhỏ run rẩy, nước mắt chảy ra.

... Nhỏ ấy đang khóc.

Eris nhẹ nhàng đặt tay lên vai Aqua.

Aqua vùi mặt vào ngực của Eris, đôi vai nhỏ bé ấy run lên theo từng cơn nấc.


Thì ra là vậy...

Có vẻ như tôi đã không thể hồi sinh lại được nữa rồi.

Vì tôi đã lường sự việc này, nên nó không làm tôi sốc lắm.

Nhưng chỉ có thế mà tôi lại bình thản đến vậy khi nghĩ đến cái chết của mình ư?

Hay do tôi đã hoàn thành mục tiêu của mình—đó là đưa Aqua trở về nhà?

Và rồi tôi cúi đầu nhìn xuống cơ thể, từ phần ngực trở đi, người tôi hoàn toàn trong suốt...

Eris - trong khi giữ vai và dỗ dành bằng việc xoa đầu Aqua, người vẫn đang khóc nức nở, chậm rãi trả lời:

"... Cảm ơn vì tất cả những đau khổ mà anh đã phải gánh vác, Kazuma-san. Mọi người ở trong lâu đài hiện đã an toàn đánh bại toàn bộ quân lính của Quỷ Vương, giờ đây họ đang chờ đợi và cầu nguyện cho anh trở về. Ngay khi anh vừa tiêu diệt xong Quỷ Vương, Aqua-senpai đã được dịch chuyển đến đây. Thấy vậy, dường như tất cả đều hiểu anh đã giành chiến thắng trước hắn ta. "

Nghe em ấy nói xong, tôi liền thở phào nhẹ nhõm.

"Bây giờ họ đang tạm nghỉ ngơi và rút lui sau cuộc chiến khốc liệt ấy, tuy may mắn không ai thiệt mạng cả nhưng họ cũng đã bị thương rất nghiêm trọng. Họ cũng vô cùng bối rối khi thấy Aqua-senpai biến mất đột ngột như thế. "

… Nghĩ lại thì..., họ không biết rằng tôi đã chết trong hầm ngục đó, phải không?

Chắc sẽ rắc rối lắm đây. Nếu Megumin và Darkness bỏ ngang trận chiến và chạy đi tìm tôi trong hầm ngục thì sao?

Tôi nghĩ cả những người dân ở thị trấn Axel cũng sẽ tham gia luôn.

Nếu thế thì một cuộc tìm kiếm quy mô rất lớn sẽ được mở ra, nhưng cái kết có được lại chỉ là vô vọng mà thôi.

Thật đau đớn khi phải rời xa mọi người mà không được nói lời tạm biệt nào.

Bởi tôi đã trở thành linh hồn, nên tôi thấy cảm xúc trong con người tôi bị chết đi...

Nếu không, có lẽ tôi cũng sẽ gào khóc lên như Aqua mất.

Những sòng suy nghĩ hối tiếc hiện rõ lên trên mặt tôi.

Eris thấy vậy liền nở một nụ cười, một nụ cười dịu dàng nhưng đượm buồn.

"... Vậy, Satou Kazuma. Dành riêng cho anh, người đã hi sinh sau khi đánh bại Quỷ Vương. Như một phần thưởng từ các vị thần, anh sẽ nhận được các lựa chọn khác so với việc đầu thai thông thường.”

Aqua ngước mắt lên.

"Đầu tiên, đó là thư giãn và sống trên thiên đường."

Eris giơ ngón tay lên và mỉm cười.

“Lựa chọn thứ hai, em có thể cấp cho anh 1 cơ thể mới và đưa anh sang lại Nhật Bản. Nếu anh chọn lựa chọn này, thì em có thể cung cấp cho anh đủ tiền để anh sẽ không bao giờ phải lo lắng về các vấn đề tài chính trong suốt quãng đời còn lại của mình. Và em có thể sắp xếp cho anh gặp được người bạn đời lý tưởng của mình…Senpai! Woa, gần ... khuôn mặt của chị gần quá!”

Aqua vội vã lau nước mắt đi và tiếp tục lắng nghe ở bên cạnh Eris.

Eris nhẹ nhàng hắng giọng và tiếp tục.

“Và lựa chọn thứ 3, lấy lại cơ thể của mình và quay trở lại thế giới đó một lần nữa.”

──Khi nghe những lời đó Aqua đã nở một nụ cười rạng rỡ.

… Cái nụ cười ngốc nghếch này là gì ấy nhỉ?

Nhỏ ấy cười như thể đã biết được lựa chọn của tôi sẽ là gì rồi ấy.

Sẽ là hơi sớm nếu tôi lên thiên đường ngay bây giờ.

Nhưng, sống ở Nhật Bản cũng khá hấp dẫn đấy.

Tôi không chỉ có đủ tiền để sống phần đời còn lại trong yên bình, tôi còn có cả người bạn đời lí tưởng của tôi mà Eris đã đề cập trước đó nữa. Vậy nên tại sao lại không chọn lựa chọn này nhỉ…?

Nói cách khác, nếu tôi quay trở lại Nhật Bản, tôi sẽ có thể tận hưởng một cuộc sống lí tưởng với người vợ đáng yêu của mình.

“Vậy anh sẽ chọn cái gì?”

Eris cười cười và đợi câu trả lời của tôi.

Tôi còn phải lo nghĩ thêm điều gì nữa?

Tôi đã gặp phải bao rắc rối từ thế giới đó rồi?

Một thế giới chứa đầy những sinh vật lạ hoắc và những con người bất bình thường.

Đó là một thế giới mà những người bình thường được coi là dở hơi, một thế giới rác rưởi đã mục nát đến tận cốt lõi.

Nếu tôi quay trở lại thế giới đó, tôi chắc chắn sẽ thấy những rắc rối không hồi kết của mình.

Chẳng cần phải nghĩ nhiều làm gì.

"Xin hãy đưa anh trở lại cái thế giới không có gì tốt đẹp mà anh vô cùng căm ghét."

Nghe câu trả lời của tôi, Eris trìu mến nhìn.

“Chà, vậy là cậu đã chọn xong quyết định của mình rồi, chúng ta nên khẩn trương và quay về thôi! Eris, hãy làm công việc của em và đưa bọn chị trở lại căn phòng của Quỷ Vương đi. Chị chắc chắn rằng bọn họ đang rất lo lắng khi chị bỗng dưng biến mất đó!”

Aqua vừa nói vừa hào hứng đi dạo quanh phòng.

Tuy nhiên, Eris nhíu mày.

“… Thưa senpai, em xin lỗi phải nói điều này nhưng hiện tại chị đã quay trở lại thiên giới… Thân là 1 nữ thần cai quản Nhật Bản, để chị xuống thế giới này thì và nghịch ngợm thì có hơi…”

Aqua nắm lấy vai Eris trước khi cô ấy có thể nói xong, và nhanh chóng lắc đầu khi nước mắt vẫn còn đọng mắt cô ấy.

“Kể cả chị có nhìn em với đôi mắt đó thì em cũng không thể…! Ah, dừng lại đi! Xin chị hãy dừng lại đi, Senpai, đừng cố xé miếng độn ngực của em! Thực sự em không thể giúp gì được đâu!”

Hai nữ thần bắt đầu vật lộn trước mặt tôi.

“…Anh có thể hỏi 1 câu hỏi không?”

Tôi gãi vào má mình bằng những ngón tay nửa trong suốt.

"Anh dường như nhớ lại một số cuộc nói chuyện về việc sẽ ban cho anh một điều ước dưới bất kỳ hình thức nào nếu anh đánh bại Quỷ Vương."

Tôi hỏi Eris một câu hỏi cực kỳ quan trọng.

Hai nữ thần ngừng đánh nhau ngay khi nghe thấy điều đó.

“Này, Eris, chúng ta phải làm gì? Chị nói với anh ta điều đó bởi vì chị tưởng anh ta không thể đánh bại được Quỷ Vương ấy chứ. Cậu ta là loại người có thể yêu cầu trở thành một vị thần hoặc sở hữu vũ trụ đó. "

“E-Em biết, anh ấy là Kazuma-san mà, nhưng em không nghĩ anh ấy sẽ làm thế đâu… À, nhưng anh ấy có thể ước sống một cuộc sống harem với tất cả những cô gái xinh đẹp mà anh ấy đã gặp… ”

Hai người họ bắt đầu thì thầm với nhau, nhưng tôi có thể nghe rõ ràng từng từ, TỪNG TỪ MỘT.

THẬT SỰ LUÔN, CÁI PHẦN THƯỞNG LÀ CÚ LỪA HẢ? Nữ thần ở đây đúng là vô dụng thật.

Sống một cuộc sống đào hoa với tất cả cô gái xinh đẹp mà mình gặp nghe rất tuyệt, thế nhưng tôi đã có điều ước của riêng mình.

“Hãy cho anh một loại cheat đi, anh đã không sở hữu bất kỳ cái nào kể từ lần đầu anh tới đây rồi. "

Eris khúc khích cười khi nghe thấy điều đó.

“Em đồng ý với ước nguyện của anh. Quỷ Vương có thể đã bị đánh bại, nhưng thế giới đó vẫn còn đầy rẫy những con quái vật mạnh mẽ và nguy hiểm, vì vậy nếu anh muốn tiếp tục sống trong ở đấy thì chắc chắn anh không thể đi mà không có ‘nó’ được. "

“À thì—"

Aqua đưa tay về phía tôi nhưng nhanh chóng thu vào, nhỏ bắt đầu suy nghĩ lại những gì mình định nói.

Sau tất cả những gì đã xảy ra, có vẻ như nhỏ ấy có chút xấu hổ khi tự gọi mình là cheat của tôi.

“Bây giờ, anh muốn loại cheat gì? Một vũ khí mạnh mẽ? Một cơ thể cường tráng? Hay là một tài năng thiên bẩm nào đó? ”

Eris hào hứng nói, trong khi bên cạnh em ấy, Aqua im lặng một cách lạ thường.

Thật hiếm khi thấy một người nghịch ngợm và cứng đầu như nhỏ ấy lại im lặng đến vậy. Giá như nhỏ thường xuyên cư xử thế này hơn thì tôi đã không gặp nhiều khó khăn rồi.

Tôi nói với Eris.


“Nữ thần có được tính là cheat không?”

 

Eris vui vẻ nhận lời.

Và bên cạnh em ấy, Aqua nở một nụ cười hạnh phúc nhất mà tôi chưa từng thấy.

“Eris! Eris! Mau hồi sinh Kazuma đi. Nếu chúng ta nghỉ quá lâu, những người khác ở lâu đài sẽ nghỉ ngơi xong và quay về thị trấn mất! "

“Được được em hiểu, vậy hãy cho em mượn sức mạnh của chị nữa nhé. Chúng ta sẽ phải hồi sinh một người đã mất đi thân xác của mình,.. Vậy thì bây giờ, Kazuma-san, đây là một ngoại lệ rất đặc biệt. Sẽ không có lần thứ hai đâu, vì vậy hãy quý trọng mạng sống của anh về sau ...”

“Đủ rồi đó! Chúng ta thực hiện thôi!”

“A Senpai! Đây đây,… được rồi, đi nào!”

“Phục Sinh! "x2

Dưới sức mạnh của hai Nữ thần, tôi cảm thấy một luồng nhiệt khủng khiếp tỏa ra từ bên trong cơ thể mình.

Cơ thể tôi có cảm giác nặng dần, và khi hai bàn chân tôi chạm xuống, tôi đã cảm nhận được sự lạnh lẽo của mặt sàn.

Thế nhưng hai vị nữ thần vừa hồi sinh cho tôi xong đã luống cuống quay mặt đi.

“Sen-Senpai! M-mau lên. Chị mang cho anh ấy chút quần áo đi kìa!”

“Nh-Nhưng chị làm gì có cơ chứ? Wahhh, nó đang lơ lửng kìa! Em không có thứ gì sao? Kazuma là đồ cầm thú, đồ cầm thú!”

Vâng, tôi đang hoàn toàn khỏa thân.

“Ah V-vâng, đợi em một chút! Senpai hãy trông chừng anh ấy nhé! Cơ mà chị đã nhìn thấy cảnh tượng nãy rất nhiều rồi đúng không!?”

"

T-từng nhìn thấy rồi. Nhưng giờ chị cứ cảm thấy mình sắp bị ăn thịt đến nơi ấy. Kazuma-san, cậu đã từng rất dễ thương, nhưng tui đoán chắc giờ cậu đã thật sự trưởng thành rồi. "

“Ê, ai đó cho tôi quần áo để mặc đi! Các người định để tôi khỏa thân trong bao lâu nữa đây? "

Sau khi đã mặc xong quần áo, Eris quay đầu lại nói với tôi

“… Bây giờ, sau chuyện này, anh sẽ có thể tự do trở lại Thiên giới bất cứ lúc nào. Nhưng em đoán anh sẽ chẳng về đây sớm đâu. "

Em ấy vừa nói vừa ngắm Aqua đang hào hứng đá bật những quả bóng dưới chân của cô.

“Ừ! Cuối cùng thì mọi thứ cũng đều ổn thỏa cả rồi. Nếu tôi không hứa sẽ ban cho cậu một điều ước thì Quỷ Vương đã không bị đánh bại, dù sao... Ahh!

Chờ đã, Kazuma đã được một nữ thần hướng dẫn để đánh bại Quỷ Vương,... Thêm nữa là tôi đã làm suy yếu đi Quỷ Vương rất nhiều rồi, trông tôi giống một nữ thần chuẩn mẫu lắm… Nghĩ theo cách này thì chẳng phải tôi là một MVP hay sao? ”

Aqua, có thể vì quá phấn khích hoặc vẫn chưa rút ra được tý kinh nghiệm nào về bản thân nên vẫn nói mấy thứ vô nghĩa và vớ vẩn này.

“Này, cô đang xúc phạm tôi đấy à? Tôi là người anh hùng đã đánh bại Quỷ Vương đấy biết chưa?! Tôi chính là anh hùng Kazuma - người hùng sẽ trở thành huyền thoại. Còn nữ thần vô dụng như cô, cái đứa đã bỏ nhà ra đi rồi lại khóc lóc cần tôi theo sau để giải cứu và lôi về vừa lảm nhảm cái gì đấy?”

"Gì cơ? Cái tên Hiki-Neet như cậu thì làm được trò gì khi không có tôi cơ chứ? Nên nhớ có tôi thì cậu mới đánh bại được Quỷ Vương, thế nên tiền thưởng phải chia cho tui nhiều hơn biết chưa? Tầm 90-10 là hợp lí đấy. Và nè, giờ tôi đang ở trên thiên giới đó, nơi tôi có thể dùng toàn bộ quyền năng của nữ thần. Coi chừng mấy hành động lỗ mãng đó đi, bằng không cậu sẽ ăn thiên phạt ngay lập tức!”

Aqua tự tin hất tóc và nói ra những lời lẽ vô liêm sỉ.

Eris nhìn cả hai chúng tôi với vẻ một vẻ mặt thích thú

“Chị hy vọng Darkness và Megumin không lo lắng đến phát khóc sau khi thấy chị biến mất trước mắt họ. Thế nên chúng ta phải nhanh chóng trở về và trấn an họ thôi! ”

Aqua tiếp tục nói những lời bâng quơ.

“Vậy thì, tuy rằng đã muộn nhưng Kazuma-san, đến giờ nói lên điều ước của anh rồi…”

Eris chắp tay cầu nguyện, và dường như em ấy cũng bày tỏ sự cảm ơn với tôi vì đã đánh bại Quỷ Vương.

Nhìn thấy em ấy trao cho tôi một nụ cười thánh thiện như vậy thực sự khiến Eris trông rất giống như một nữ chính trong các bộ anime.

Ngược lại, so sánh với nhỏ kia thì…

“Này Kazuma, tui muốn một cốc bia lạnh khi quay trở về thị trấn! Nhớ sử dụng Freeze lên cốc bia của tôi nhé. Với cả tôi cũng muốn gặp lại Zell Đại Đế lắm! Có thể em ấy đã trở thành một chú rồng vĩ đại rồi!”

Tôi đảo mắt nhìn Aqua và Eris.

"Cái thái độ này là sao vậy? Trông cậu có vẻ 'không ổn' nhờ? Cần tôi dùng phép hồi phục lên người cậu không? "

… Haizz.

Và rồi, tôi mỉm cười nói với Eris điều ước của mình.

Sau một hồi lơ lửng trên không trung và bị chói mắt bởi ánh sáng bên ngoài. Tôi cũng đã xuất hiện trở lại ở lâu đài của Quỷ Vương.

Đây chắc chắc là phòng của hắn ta rồi.

Bằng chứng là các tùy tùng của Quỷ Vương đang nằm la liệt trên sàn.

Do tôi đột ngột xuất hiện, thế nên mọi người vô cùng ngạc nhiên.

“Kazuma!? Chào mừng anh... trở...lại?”

Darkness và Megumin chạy đến đón tôi nhưng chỉ trong thoáng chốc, nét mặt họ liền chuyển sang bối rối.

Tôi nhìn kiểm tra lại mọi người, có vẻ Darkness đang bị thương.

Tuy nó không phải là một vết thương nghiêm trọng, nhưng cô ấy đã phải trải qua bao cuộc chiến khốc liệt.

Megumin và Yunyun thì đứng nghệt ra vì bất ngờ, nhưng có vẻ hai em ấy không bị thương gì cả.

... Còn Mitsurugi lại gục xuống, cậu ấy hiện đang được hai cô gái đồng đội dìu lên vai.

Trông cậu ta vẫn còn thở, nhưng đang dần hấp hối rồi.

"Ano .."

Chỉ vào người đang đứng cạnh tôi, Megumin rụt rè hỏi.

“…Cô ấy là ai vậy?”

Con bé chỉ vào người đang đứng bên cạnh tôi - Nữ thần Eris.

Thấy vậy, Darkness liền kính cẩn quỳ một gối xuống trước Eris.

"Vậy ra đây là Nữ thần Eris! Xem ra anh đã đưa cô ấy xuống như một phần thưởng cho việc đánh bại Quỷ Vương. "

“Ể!?” x3

Megumin, Yunyun hét lên kinh ngạc và lùi lại.

Darkness, người đang cúi đầu sâu về phía Eris tiếp tục nói.

“Người giống hệt với cách được miêu tả trong nhà thờ ....”

Rồi cô ấy liếc lên và nhìn vào khuôn mặt của Eris một cách nghi ngờ.

Đáp lại, Eris chỉ biết cúi mặt xuống ngại ngùng.

Ngay lúc đó,

“Tại Saoooooo!?”

Một tia sáng xuất hiện trong căn phòng, và từ bên trên, Aqua lao xuống.

“Ah! Sao cô có thể tự mình xuống đây được!?”

“S-Senpai !? Chị đang làm gì đấy!? Chị không thể đến một thế giới bên ngoài khu vực cai quản của mình khi chưa được sự cho phép mà! Đừng trách em nếu chị không thể trở lại Thiên giới một lần nữa!"

Nghe thấy giọng nói của cả hai chúng tôi, Aqua bật khóc.

“Waaah! K-Kazumaa! Waaah! Ahhhhh! Bwaaah!”

“Cô thực sự phiền toái đấy, cô biết không!? Tôi chỉ định để cô trên đấy 1 lúc để cô biết lỗi một chút thôi, sao cô phải làm thế này hả đồ ngốc?”

Nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc này, Megumin và Darkness thở phào nhẹ nhõm.

Đột nhiên...

"Này! Có ai không, bọn tôi cần một giáo sĩ, xin hãy giúp Kyoya với!"

"Vâng đúng rồi, anh ấy bị thương nặng!"

Yunyun đột nhiên hét toáng lên át cả giọng của cả hai cô gái đó.

"Quân đội của Quỷ Vương! Quân đội của Quỷ Vương đã trở lại! Hình như con gái của Quỷ Vương đang dẫn đầu quân phải không?"

Yunyun, người đang đứng ở ban công lo lắng nhìn tôi.

Bọn chúng đã quay lại rồi á?

À thì chúng tôi đã đạt được mong muốn của mình rồi nên phắn thôi.

"Thôi nào, đừng khóc nữa, chúng ta phải về nhà mau! Có vẻ ý tưởng mang cô theo xuống đây lần nữa rắc rối hơn tôi tưởng nhiều, nhưng tôi sẽ nghĩ cách sau, nên yên tâm đi, đừng khóc nữa mà..."

"Wahhhhhhhhhhh, fuwahhhhhhhhhh, ah!"

"... À, Ano Darkness-san... ? Sao cô cứ nhìn tôi vậy?..."

"... Xin thất lễ, tại tôi thấy Người trông rất giống với một người bạn của tôi nên..."

Darkness quay sang Eris và nhìn chằm chằm vào mặt em ấy, Aqua thì vẫn khóc, còn Megumin thì ...

Uây, đợi đã ...!

Megmin bắt đầu bắn Explosion từ ban công, với chiếc ba lô giờ đây chỉ còn vài viên Manatite.

"Megumin!? Đợi đã, cậu đang làm gì vậy?"

Đứng cạnh Megumin, YunYun vội vã cố gắng ngăn Megumin lại.

"Explosion!”

"Explosion!"

"D-Dừng lại Megumin! Chảy máu rồi?! Cậu đang bị chảy máu mũi kìa!"

Trong khi YunYun đang dừng lại để chuẩn bị bắt đầu tấn công quân đội Quỷ Vương, tôi đến gần ban công và nhìn ra ngoài.

Ở đó, quân đội của Quỷ Vương - đột nhiên hứng chịu một loạt vụ nổ Explosion, tất cả đều hoảng loạn và bỏ chạy.

Có một vài tên vẫn cố thủ không chạy trốn, bọn chúng đang che chắn cho con gái của Quỷ Vương à?

“Whahahaha! Ta là Quỷ Vương Megumin! Ta đã chiếm lấy lâu đài này với tư cách là «Đại Pháp Sư» mạnh nhất thế giới! Kẻ ngốc nào dám bén mảng lại gần lâu đài của ta thì hãy tan biến trước sức mạnh của ta đi!! "

"Megumin! Nè cậu bình tĩnh lại đi! Mặc dù chúng ta đã đánh bại được Quỷ Vương, nhưng cậu định làm gì nếu Quỷ Vương khác xuất hiện trở lại hả?"

Thiệt tình mà. Đừng mang thêm rắc rối nữa chứ.

--Kệ đi, đến giờ ra về rồil

"YunYun, hãy sử dụng dịch chuyển tức thời đi! Tớ hết sạch mana rồi."

"U-Uh! Thế nhưng tớ chỉ còn đủ mana để dịch chuyển tức thời hai lần nữa thôi, với số lượng người như thế này thì... "

Phép dịch chuyển chỉ có thể chở tối đa 4 người một lần.

Tuy nhiên ở đây lại có tới chín người vì Eris đã hạ phàm.

"Thế thì anh sử dụng viên Manatite này đi, anh cũng biết dùng phép dịch chuyển mà.

Anh có thể tự đi về được. "

Trong khi lau máu mũi vì phấn khích khi cho nổ banh con gái lẫn quân đội của Quỷ Vương, Megumin nói và đưa cho tôi viên Manatite cuối cùng của em ấy.

“Em đâu cần phải—"

"Anh cứ coi đây là em đang trả ơn anh vì đã tặng em món quà siêu đắt tiền đó đi... Ít nhất em vẫn đỡ hơn ai đó không thèm tặng lại. "

"Eh?? Chị á? Em đang ám chỉ đến chị phải không?"

Megumin bỗng kéo Darkness vào cuộc trò chuyện nàyl

Chí lí phết, có khi Darkness sẽ đưa tôi hẳn một tòa lâu đài chẳng hạn.

Cơ mà thế có to quá không vậy.

"Được rồi, mọi người đứng sát lại với nhau nào!"

Tất cả đều chuẩn bị theo lời của Yunyun.

"Này! Làm ơn mau lên giúp Kyouya với! Mạch của anh ấy yếu quá!"

"Hơi thở của anh ấy sắp tắt đến nơi rồi! "

"... Eris-sama, tôi đã gặp Người trước đây chưa nhỉ...?"

"Không không, không, chúng ta chưa từng gặp nhau đâu!? Chết rồi, mình phải làm gì bây giờ...?!"

Trong khi mọi người cứ ồn ào...

“Teleport! "

Eris, Mitsurugi và hai người khác được chuyển đi, để lại năm người bọn tôi.

“Hức…Hức. "

Yunyun đặt tay của mình lên vai Aqua, người vẫn đang khóc từ nãy đến giờ.

Megumin thì đứng cạnh Yunyun, và Darkness thì ở bên em ấy và đang lau máu trên má của mình.

"Được rồi,ta đi thôi! Vậy thì Kazuma-san, hẹn gặp lại anh ở Axel!"

“Teleport! "

Tuy phép đã được thi triển,vậy nhưng Aqua vẫn còn ở lại đây.

!?

"Ơ! Sao lại thế này?! Tại sao cô lại không dịch chuyển cùng với bọn họ? Phép dịch chuyển có vấn đề à?"

“Hức…Tôi đã kháng lại đấy, được chưa?!!”

Aqua sụt sịt nói...

"C-cái?! Cô...sao cô, tại sao cô lúc nào cũng phá phách được hả?"

"Không ... Không phải! Nghe tôi nói đã!"

Aqua cố gắng lên tiếng trong khi vẫn đang khóc nức nở.

“Tui có vài điều muốn nói riêng với cậu! Chỉ là trước mặt mọi người, có hơi..." ( Xấu hổ đó :3 )

"Cái gì cơ! Sao lại vào bây giờ?! Oi, ngay cái lúc chúng ta đứng ở đây, kẻ thù đang ào ạt tiến vào lâu đài này đấy!? Không biết khi nào chúng sẽ đến được đây đâu!"

Với một chút hoảng sợ, tôi vội vàng cố gắng để Aqua nói ra bất cứ điều gì nhỏ ấy đang giữ trong lòng, nhưng nhỏ vẫn im lặng trong khi nước mắt chảy dài trên má.

Đột ngột có một âm thanh lớn phát ra ngay ở gần chúng tôi.

Hình như có một lối đi bí mật dẫn thẳng đến phòng ngai vàng mà không phải là “lối tắt” tôi và Aqua đã sử dụng.

Trong khi hối hả chờ đợi Aqua nói nốt thì cô ấy bắt đầu lấy tay lau nước mắt

"Này, Kazuma."

“Gì vậy, nhanh lên và nói ra đi! Tui xin lỗi vì vừa nãy đã bỏ cô ở lại, nhưng tui thật sự có kế hoạch để đón cô mà..."

Aqua lắc đầu.

"Um... Cậu biết đấy.... đó là, tui .... có hơi không được thông minh lắm, phải không?"

"Đã ngốc lại còn ra vẻ. "

Nghe tôi nói, Aqua nghiến răng trong giây lát, nhưng nét mặt của nhỏ nhanh chóng dịu trở lại.

"... Vậy thì, cậu cũng biết rồi đấy. Tui không tìm được từ thì hợp nên tui sẽ nói một từ thôi nhé"

"Thế đó là gì hả?! Chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi lâu đài ngay, cô có nghe thấy tiếng bước chân dồn dập đó không?! "

Âm thanh phát ra từ bên ngoài căn phòng ngày một to hơn.

Khi tôi còn đang luống cuống, bồn chồn cả lên.

Rồi đột nhiên, nhỏ ngẩng đầu lên nhìn tôi và nở một nụ cười thuần khiết nhất.


"

Cảm ơn cậu nhé."


............Tôi chưa bao giờ ngờ rằng sẽ có ngày trái tim tôi lại bị nhỏ ấy làm cho rung động.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện