Tập 3 chương 17: Điều mà ngay cả một con quỷ cũng chấp nhận

Claudia đã bị Harold bắt cóc. Khoảng khắc tôi nghe thấy thế thì tôi liền nhảy phắn ra khỏi cái ghế

“Rose, em đưa anh tới đó được không?”

“-vâng, không có gì”

“Được rồi, anh sẽ tin tưởng vào em! Xin lỗi, công chúa Lakshu, thần sẽ tạ lỗi sau. Chúng thần có việc cần phải giải quyết ngay”

Tôi chạy ra khỏi phòng mà không đợi cô ấy nói

Từ phía sau tôi, tôi có thể nghe thấy ‘Nè, chờ đã, em sẽ đi cùng nữa’ ‘Lakshu-sama, ngài định ăn mặc như thế mà ra ngoài sao’ Tôi nghe rất rõ nhưng không có thời gian cho điều này

Rose nói

rằng Claudia đang bị Harold cưỡng hiếp. Địa vị của cổ là địa vị cực kì thấp ở trong lâu đài này. Tại sao con chó Harold lại bắt cổ chứ?

Tôi phải tới cứu cổ để tránh chuyện tồi tệ nhất xảy ra

“Phòng của

hoàng tử Harold ở chỗ này, Yuzuki onii-san!”

Khi Rose hét lên, tôi nhanh chóng phóng tới chỗ em ấy như thể chạy trên một hành lang dài vô tận

“Rất có thể lí do nên cô ấy mới bị bắt đúng không?”

“Em không biết. Em đã ở đó khi mọi chuyện vừa mới xảy ra, nhưng có một tên hộ vệ đã hỏi giá cả của cô ấy”

“-C-cái gì, điều đó có nghĩa là sao!?”

Chế độ nô lệ được coi là chế độ hợp pháp ở thế giới này. Nô lệ thường là một món hàng dành cho những người muốn giao dịch và tất nhiên không chỉ có ở mỗi chỗ thương nhân nô lệ. Vì thế, nếu ai đó muốn mua nô lệ của người nào đó, thì trước tiên họ phải hỏi giá

But they’re supposed to ask if the slave is available for purchase and make an offer after.

Tại sao hắn ta lại hỏi giá trước khi bắt Claudia?

Chà, xem xét lại thì hắn ta là một thằng thái tử, điều đó chả có gì bất thường-

“– Yuzuki-kun.”

Trên đường tới phòng Harold, chúng tôi gặp Sylphy(H:Sylphy là nhân tố quan trọng cho chap kế)

“Sylphy, em xin lỗi, nhưng nói chuyện thì hãy để s-”

“Chị biết mà, nên chị mới tới cùng em nè”

Sylphy cùng chúng tôi chạy đến phòng

Harold. Chúng tôi đã tới phòng của hắn ta và thấy có hai tên hộ vệ đang canh cửa

“Oh, Rose-sama? Sao trông ngài trông có vẻ mệt mỏi thế?”

“Bọn ta có một vấn đề cấp bách cần phải thảo luận với hoàng tử Harold”

Sau khi em ấy nói, hai tên hộ vệ nhìn nhau một lúc rồi gật đầu và quay lại nhìn Rose

“Thần xin lỗi, thái tử Harold hiện giờ đang bận và miễn việc tiếp khách”

“Ta nói đây là một vấn đề nghiêm trọng!”

“Thần rất tiếc nhưng thần không thể cho ngài vào được”

“–was a girl with silverish hair brought here? She’s my friend.”

I couldn’t watch from the side anymore and interjected.

Khi tôi làm thế, thì thái độ của bọn hộ vệ thay đổi hoàn toàn. Bọn chúng trò chuyện một cách lịch sử với con gái của bá tước nhưng giờ thì đổi sang kiểu cảm thấy phải đối phó với một tên thô lỗ

“Cậu…cậu là người được giao việc phụ trách may mặc cho Lakshu-sama”

“Ừ. Và cô gái mà hoàng tử Harold bắt cóc là bạn gái của tôi”

“…tôi hiểu rồi. Tôi nắm được tình hình rồi”

“Vậy thì-”

“-nhưng tôi vẫn không thể cho cậu vào được”

Tôi nghĩ rằng có chút cơ hội, nhưng mấy tên hộ vệ này từ chối nó một cách ép buộc

“TẠI SAO?”

“Dù cậu có gọi cô gái đó là bạn gái cậu đi chăng nữa thì cô gái đó vẫn là nô lệ, đúng không? Hoàng tử Harold có kế hoạch mua cô gái

đó từ cậu. Nếu cậu muốn thương lượng giá, thì hãy quay lại saua”

“Không, Tao đéo bao giờ bán Claudia đâu”

“…cậu nghiêm túc không? Cậu bị mất trí hay sao lại từ chối yêu cầu của hoàng tử Harold. Tốt hơn là cậu nên quay về phòng của cậu đi”

…điều này thật vô ít. Chả có cách nào mà bọn chúng cho tôi vào trong cả. Nếu tôi vượt xa hơn, thì mọi chuyện tồi tệ có thể xảy ra với tôi lẫn Claudia. Ở thế giới này, điều quan trọng là sức mạnh và quyền lực. Một người như tôi có thể làm gì để chống lại tên hoàng tử đó chứ

Nhưng-thứ đã thúc đẩy tôi là hình ảnh mà tôi cũng với Claudia vui vẻ bên nhau mà cùng nhau thiết kế quần áo

Nếu tôi mà mất Claudia, thì tôi không bao giờ thực hiện được ước mơ đó

Do đó-

“Rose, Sylphy, cả hai hãy về phòng đi”

Tôi quyết định chống lại cái sự bất công ở thế giới này

Tôi mở status ra nhưng Phước lành của nữ thần Medea vẫn cần thêm thời gian để hồi lại, nhưng với trận chiến với Alumis thì khả năng của tôi tăng lên khá nhiều

Tôi mở Kho Vật Phẩm của mình ra và mắt của tôi nhìn vào chuôi kiếm. Tôi chờ họ rời đi, nhưng Rose vẫn ở lại với tôi

“Rose, em còn ở đây làm gì vậy? Anh đã nói với em là hãy về phòng mình đi rồi mà”

Những gì mà tôi định làm có thể coi là hành động phản quốc. Đó là lí do tại sao tôi kêu Rose về phòng để tránh làm liên lụy đến em ấy

Nhưng Rose túm lấy tay áo của tôi

“Em không đi đâu hết. Em sẽ luôn ở bên cạnh anh, Yuzuki onii-san”

“Nhưng, Rose…”

Rose ngắt lời tôi và đặt ngón tay mình lên môi tôi

“Không sao đâu bởi vì em là một Yandere mà”

Does she mean that even if she leaves, if anything happens to me, her yandere obsession with me will cause her to cause trouble anyway? I don’t know, but…I don’t have time to waste asking her.

Khi tôi đang nghĩ những gì mà tôi sẽ làm thì Sylphy đã xuất hiện ngay bên kia tôi

“Chị có biết những gì em sẽ làm không, Slyphy?”

“Ừ, nhưng, sau cùng, chị cũng là tiếp tân độc quyền của em mà”

Tôi thực sự không muốn họ bị liên lụy

Nhưng tôi biết rằng sẽ vô ích khi nói chuyện với họ. Hoặc ít nhất, việc nói chuyện với họ chỉ tổ vô ích thôi

“…em không chịu trách nhiệm cho cái việc này đâu đó”

“Chị cũng sẽ cảm thấy hối tiếc nếu không cứu được Claudia đâu”

“Cô nói đúng. Sẽ rất là ân hận nếu em không ở đây và để anh tự mình chống lại đâu, Yuzuki onii-san”

Họ đã sẵn sàng nhận hậu quả bất cứ lúc nào. Tôi gật đầu với mọi người và quay sang lũ hộ vệ

“…tôi rất tiếc, nhưng, tôi đành phải phá cửa vậy”

“B-ba tên kia, định làm gì đó!? Đây là phòng của hoàng

tử Harold, phòng của hoàng

tử đó”

“Tao biết chứ. Vì thế tao yêu cầu mày tránh sang một bên”

Tôi vươn tay lấy thanh kiếm từ Kho vật phẩm

Từ lúc nào-

“Uwaa!?”

Một tiếng hét vang vọng trong phòng Harold

“Đó là tiếng của hoàng tử Harold”

Những tên hộ vệ quay lại nhìn cánh cửa. Lúc đấy, tôi lợi dụng cơ hội đó để luồn qua

bọn chúng

Rose nắm tay tôi lại nhưng tôi có thể thoát khỏi em ấy. Không, vì kĩ năng Nữ quyền của tôi thuộc rank S nên em ấy cho tôi đi

Dù bằng cách nào đi chăng nữa, thì tôi chờ đợi khi mà hai tên hộ vệ nắm tay cửa và mở khóa

“M-mày làm gì-!?”

Hai tên hộ vệ liền nhận thấy-

“Yuzuki onii-san –!”

“-Ta không cho ngươi chạm vào em ấy đâu!”

Tôi có thể nghe thấy Rose và Sylphy nói điều này ở sau lưng và ngay sau đó tôi nghe thấy âm thanh của sự ẩu đả. Họ đang chặn hai tên hộ vệ đó. Tôi phải cảm ơn vì tôi đã chọn cách đá vào cửa để có thể đi vào của tên khốn Harold

“Claudia, em có sao-!?”

Khung cảnh bên trong căn phòng khiến tôi không nói nên lời

Một căn phòng chuẩn theo phong cách của một hoàng tử. Ở ngay trung tâm căn phòng, tên khốn Harold được ánh sáng mặt trời bình minh rọi vào. Hắn sững sờ, nhìn vào thứ gì đó chảy ra từ trên giường

Tôi nhìn theo cái mà hắn ta đang nhìn trên giường. Tấm ga giường đã được nhuộm một màu đỏ và trung tâm của màu đỏ đó đang được hình thành. Và nguồn mà chất lỏng màu đỏ chảy ra là đến từ Claudia, người đang bất động

“Claudia!”

“Cái-!?”

Tôi xô thằng Harold xuống giường và đến chỗ Claudia

Tôi bế cơ thể vô hồn của Claudia vào trong vòng tay mình

Có một vết thương chí tử ở trên cổ của cổ

“Claudia, hãy ở lại với anh, Claudia!”

“…Ma…st…e….”

Đôi mắt cổ còn mơ mở, nhưng nhìn cổ cứ như đang nhìn vào trong một khongn6 gian nào đó mà không thể

nào thấy được tôi hay bất kì thứ gì(H:coi Re:tokyo ghoul ss3 tập cuối là hiểu)

Cổ đang đưa tay về phía tôi, nhưng nó rất chi là khập khiễng

“C-Claudia? Claudia!”

Tôi có thể giúp cổ nhưng nhớ về cái lần mà tôi để mất Claudia. Nước mắt từ con mắt của tôi hình thành những giọt lệ, nhưng tôi nhanh chóng lau chúng đi. Tôi cần phải tập

Một vòng phép hình thành dưới chân tôi và Claudia bắt đầu sống lại

Nó mất ít nhất hai phút để hoàn thành

Đấy là một thời gian khá ít ỏi khi đưa người nào đó đã chết trở về, nhưng nó chính là một sự vĩnh cửu vì người mà tôi đang ôm là người hết mực yêu thương. Kí ức và những thời gian mà tôi dành cho Claudia đã chạy xẹt qua tâm trí tôi(H:khi chết, não của ta sẽ còn hoạt động tầm 3p để cho ta thấy được những gì mà ta từng làm, từng sống và kiểu như một cái máy vậy)

Cảnh Claudia đứng trước tôi khi còn là nô lệ. Tất cả những lần mà cổ thể hiện sự ngây thơ và trong sáng của một cô gái ngoan nhưng thực chất cổ rất dâm

Chúng tôi cùng nhau làm việc với quần áo và tôi cũng đã làm ra một bộ trang phục gợi cảm cho cổ

Sau đấy, ở khắp các cửa hàng ở những nơi công cộng, cổ luôn cho phép tôi hành động biến thái với cổ-thực ra, tất cả kí ức quá khứ của tôi và cổ chỉ có điểm trung là những điều biến thái

Không, chà, cổ có thể đã chết, nhưng tôi biết chắc chắn cổ đang chờ tôi mang cổ quay về. Tôi chắc chắn vào thời điểm này tôi sẽ bị Claudia ghét ghen mất thôi, nhưng. Không, cổ có thể ghét tôi vì điều này(H:Claudia ghét main do tại sao vì một cô gái như em lại phải chống lại thế giới. Hazz, đúng là vì gái mà làm tất cả)

Tôi bình tĩnh lại và tiếp tục niệm ma thuật

“…hãy về bên anh, Claudia”

Khi tôi phát ra một lời nguyện cầu, ma thuật Phục Sinh đã kích hoạt

Một ánh sáng rực rỡ từ vòng phép bao quanh cơ thể Claudia

Chẳng mấy chốc, đống máu phủ trên giường đã biến mất và vết thương trên cổ của cổ đã khép lại

Rồi-

“…chủ nhân?”

Đôi mắt Claudia dần dần mở ra

“Mừng em quay về, Claudia”

Tôi nhẹ nhàng chà má Claudia. Cổ liền trao cho tôi lại một nụ cười đến mức nhói con tim tôi. Cuối cùng tôi cũng có thể cảm thấy nhẹ nhõm rồi

Nhưng cơn giận dữ điên loạn mà tôi cảm nhận được từ những việc mà tên khốn Harold làm đã bắt đầu chảy qua tâm trí tôi

“Tại sao(mày) ngài lại làm điều này, Harold-sama!?”

Thực tế, việc mà hắn ta bắt cóc Claudia cũng đủ khiến tôi điên tiếc rồi, nhưng đấy lại là được coi một điều hết sức bình thường ở thế giới này

Nhưng tại sao hắn ta lại giết cổ!? Tôi trừng mắt vào Harold, gần như chả kiềm chế được cơn giận dữ điên cuồng thì Claudia đã nắm tay tôi lại

“Chủ nhân, đó là một hiểu lầm”

“…hiểu lầm?”

“Vâng. Em đã tự cắt cổ mình”

“…gì cơ?”

Claudia tự cắt cổ? Ruốt cuộc cổ nói vậy là sao?

“Uum, chà…do hoàng tử Harold định cưỡng hiếp em, nhưng…cơ thể của em chỉ thuộc về anh thôi, chủ nhân”

“Ý em là…”

“Em đã tự sát trước khi hắn ta làm bất cứ điều gì với em”

“O-oh…vậy đó là những gì vừa xảy ra…”

Tôi từng nghe câu truyện rằng các nữ quý tộc thường tự sát trước khi tên cướp hay trộm nào đó kịp làm gì với họ. Và Claudia cũng đã thực hiện điều đó

Nhưng ngay cả khi cổ làm điều đó, thì tôi vẫn muốn cổ còn sống. Tôi có thể tưởng tượng được những thứ gì đó tồi tệ khi mà cổ tự sát trong khi tôi không có cách nào để cứu sống cổ

Tôi đoán, trong trường hợp này, cổ biết rằng cổ sẽ được tôi hồi sinh nên cổ đã chọn tự sát. Sau đó, thay vì bị vấy bẩn, thì tự sát còn đỡ hơn. Nhưng cũng có lúc tôi mong muốn rằng mình có thể hồi sinh cổ và không muốn lập lại tình huống khiến cho cổ phải làm như thế nữa

Tôi cố gắng cho rằng đấy là một quyết định đúng đắng cho đến khi tôi nhận ra những gì mình đã làm

“Claudia, đáng lẽ anh nên tới sớm hơn”

Tôi cuối đầu thật sâu với cổ. Tôi phải xin lỗi cổ vì đã phải khiến cho cổ đưa ra một quyết định khó khăn đến thế

“Em ổn…nhưng chắc anh đã hiểu cảm giác của em rồi”

“…eh?”

Tôi chắc chắn lời nói của cổ có mang ý nghĩa gì đó

“Sẽ rất là đau đớn nếu anh tự làm chính bản thân bị thương trước mặt của em. Vì thế, làm ơn, đừng làm điều gì đó như cái cách mà em đã làm”

“Oh…”

Tôi đã tự sát trước mặt cổ rất chi là nhiều lần, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ đến hậu quả. Khi tôi hồi sinh, mọi thứ đã được dọn sạch và tôi không thấy được cảnh đẫm máu vừa xảy ra. Tôi không thể nào chỉ trích cổ

“Nhưng….em biết anh sẽ đến vì em mà”

“Tất nhiên. Em là một nửa của anh mà, Claudia”

“Ehehe~, em rất vui khi nghe điều đó. Nè, chủ nhân, em đã rất là sợ hãi khi Harold cố gắng làm điều gì đó. Em cảm thấy còn ghê tởm hơn khi nghĩ về nó nữa, do đó, em mong anh hãy nhớ cái cảm giác này”

Trong khi nằm trên giường theo kểu nhà vua, Claudia nhìn tôi với đôi mắt lệ mi. Quần áo của cổ cũng nhăn nheo, điều đó chỉ tăng thêm sự dễ thương của cổ

Với một cảnh tưởng như thế, tôi không thể-

“…mày định làm gì trong phòng của tao thế!?”

Oh, phải rồi, con chó Harold vẫn còn ở đây

“…chủ nhân”

Claudia trông có vẻ khó chịu

“Đừng lo, mọi việc cứ để cho anh”

“Nhưng, hắn ta là thái tử của nước…”

“Đó chả phải là một vấn đề. Ngay cả khi cả thế giới chống lại anh, thì anh sẽ không bao giờ buông em ra”

Tôi vuốt ve đầu Claudia trước khi rời khỏi giường và đối mặt với con chó Harold

“Như những gì tôi vừa nói, Claudia là của tao”

Tôi không muốn chiến đấu, nhưng rõ ràng việc thảo hiệp chỉ là một từ ngữ

“…Vì ta là một người hào phóng, nên ta nghĩ ngươi đang hiểu nhầm rồi. Claudia sẽ là một nô lệ của riêng ta. Ta sẽ trả cho ngươi tất cả chỉ để lấy cô ta. Bây giờ sự hiểu lầm đã

được xí xóa, còn lại cứ giao lại cho ta”

“Tao biết mọi thứ trước khi đến đây rồi thằng chó”

Dù cho tôi có tin hay là không, thì Claudia vẫn là một nô lệ và chế độ nô lệ đã được thế giới này công nhận. Do đó, tôi không thể trách những người buôn bán nô lệ

Nhưng, việc mà tôi đối xử Claudia như một nô lệ là là một thứ viễng vông

Thực tế-

“Claudia rất quan trọng với tao. Ngay cả khi tao khiến cho mày và hoàng tộc trở thành kẻ thù của tao, thì tao đéo bao giờ trao cổ cho bất kì tên khốn nào cả”

“Ta khá tiếc khi nghe điều đó. Được rồi, nhân danh hoàng thái tử đệ nhị, ta tuyên bố kết án tử hình! Lính đâu, hãy bắt giam hai tên tội phạm này đi!”

Harold hét lên và ở phía cửa

Rose và Sylphy là những người đầu tiên bước vào và rồi nhà vua Walt cũng theo sau đó
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện