Chương 2-3:Bước đệm để tiến tới cuộc sống bình thường
Khi chúng tôi quay trở lại cửa hàng quần áo Wells, có một cô gái trẻ có vẻ như là nhân viên ở đây ra chào đón chúng tôi
“Chào mừng-O-Ojou-sama!”
“Đã lâu lắm rồi, Sasha”
“Ojou-sama, Ojou-sama! Em đã nghe ông chủ nói rằng ngài sẽ trở về nhưng em cứ nghĩ đó là một trò đùa. Nhưng, Ojou-sama, người thực sự quay về rồi!”
Nhân viên tên Sasha chạy tới ôm Claudia. Khi Claudia còn bất ngờ bởi cú ôm bất ngờ, Sasha lợi dụng tình huống đó và nắn ngực Claudia
“S-Sasha!?”
“Fuaaa~, ojou-sama, ojou-sama, ojou-sama! Người thực sự là một tiểu thư tuyệt vời!”
“Wai~! Buôn chị ra! Hyan~, em chạm vào đâu đấy-aah, mou, để chị đi! Sasha!”
“-E-em xin lỗi , Ojou-sama!”
Liệu cô gái đó có bình tĩnh lại chưa? Sasha cúi đầu và buông Claudia ra
Claudia thở dài khi nhìn Sasha
“Sasha, chị rất vui vì em đã lo lắng cho chị, nhưng chị không còn là một ojou-sama nữa”
“Không, đối với em, chị luôn là ojou-sama mà em yêu nhất. Ha~a….chị đúng là một ojou-sama đáng yêu”
Tôi cảm thấy cô gái đó đã đánh mất bản thân mình trong tình yêu của cô mà không hề chú ý đến câu chuyện của Claudia…Nói cách khác, cô gái đó chắc chắn là Yandere. Gần đây, tôi vô tình hạ cảnh giác của mình khi gặp Yandere rồi
“…immm,Ojou-sama, người đàn ông đó là?”
“Em thực sự không cho ta cơ hội để giới thiệu ngài ấy đấy. Đây là chủ nhân của chị”
“….là vậy sao?”
Uwaa. Cô gái đó thậm chí không cần phải nói gì cả. Cái nhìn lạnh lùng của cô ta ta đã thay thế lời nói và nói là, “Sẽ tuyệt hơn nếu ngươi chết đi”
V-vâng, tôi chỉ cần bơ nó đi là được rồi…nếu Sasha là Yandere thì có lẽ sức mạnh của nó cũng tăng lên do kĩ năng rank SSS của tôi, Được Yandere yêu đến chết
Thực tế, tôi đoán tình huống này hình như là tôi đã bị Yandere ghét. Tuyệt, có vẻ nó tốt hơn là bị truy đuổi không ngừng nghỉ nhỉ
“Sasha, cha và mẹ ở đây?”
“Cả hai người họ đang ở phòng khách ạ”
“OK, cảm ơn em”
Nếu tôi ở vị trí Claudia, tôi sẽ cố gắng chạy khỏi cô gái này, nhưng…Claudia chỉ mỉm cười một cách ngây thơ như thể em ấy không biết được hành động kì lạ của Sasha vậy
“Vậy chúng ta sẽ vào phòng khách…Master, có chuyện gì thế?”
“À, không có gì. Thật tốt khi thấy em như thế, em trông như một người khác vậy”
“À, có vẻ em có một chút hoài cổ, nhưng em mà anh biết chắc chắn là thật”
“….sự thật là một nô lệ?”
“Sự thật là chị là nô lệ của Chủ nhân”
Nó không tệ khi nghe em ấy nói rằng em ấy tự hào khi phục vụ tôi, nhưng… tôi tự hỏi tại sao tôi lại cảm thấy như thế
Chà…dù sao, cũng đến lúc gặp cha mẹ Claudia rồi
-Nói cách khác, chúng tôi hiện đang ở phòng khách. Claudia và tôi ngồi đối diện với cha mẹ em ấy chỉ cách nhau là một chiếc bàn gỗ thanh lịch
Cha em ấy ngồi trực tiếp đối diện tôi còn mẹ em ấy ngồi hướng chéo qua bên phải của của tôi(H:đối diện Claudia)
“Rất vui được gặp cậu. Tôi là cha Claudia, người thừa kế thứ 3 và là chủ cửa hàng quần áo Wells này, và-”
“Tôi là mẹ Claudia, Asia”
“Rất vui được gặp mọi người. Boku wa Yuzuki”
Tình huống này khá giống cảnh người con gái giới thiệu bạn trai của mình cho cha mẹ họ lần đầu tiên. Tuy nhiên, Claudia đã giải thích trước cho họ để họ không hiểu lầm bất kì điều gì
….nhưng, mọi chuyện câu chuyện hoàn toàn tốt chút nào. Tôi đã mua con gái của họ khi họ bán con gái mình làm nô lệ để trả nợ…tôi tự hỏi họ nghĩ gì về tôi
Liệu họ có nhìn tôi như là người đã cứu con gái họ về và cho con gái họ trở về với họ…hay là một tên đàn ông đang chơi đùa với con gái mình bằng cách biến con gái mình thành nô lệ?
Tôi đáng lẽ nên hỏi Claudia trước
Dù sao, tôi nên thưởng thức trà mà họ chuẩn bị cho mình và bình tĩnh lại. Ah, chờ đã, tôi có nên uống khi họ cho tôi uống? Đó là một phong cách lịch sự ở Nhật Bản, nhưng tôi không biết nó có áp dụng ở thế giới này không?
“Yuzuki-kun, chúng tôi không biết nên thể hiện lòng biết ơn như thể nào là đủ với những gì cậu đã làm cho con giá chúng tôi. Cảm ơn cậu rất nhiều”
Khi tôi còn lo lắng, Cha của Claudia nói rồi cuối đầu
Điều này…là tốt nhỉ? Claudia đã làm rất tốt trong việc giải thích cho họ. Tôi đã nghĩ ra một câu trả lời thích hợp nếu họ nghĩ rằng tôi lạm dụng em ấy, nhưng có vẻ tôi không còn vấn đề gì để lo lắng cả
“Làm ơn hãy ngẩng đầu lên. Đó là một sự trùng hợp. Cháu không có bất kì điều gì để xứng đáng với lời cảm ơn của bác cả”
Cuối cùng tôi cũng cảm thấy thư giãn đủ để thưởng thức tách trà của mình
“Không, con gái chúng tôi đã nói hết rồi. Cậu đã mua con ta trước khi con ta bước vào con đường nghiệt ngã, và cách cậu với con gái tôi dành hành đêm với nhau với tư cách là một nô lệ tình dục”(H:không chế nha)
“-Guho!?” *ho ho*
Tôi đã sặc ngay tách trà mình mới uống
“C-C-C-cái gì!”
Claudia đã nói gì với họ thế? Tôi quay mặt lại nhìn cô ấy. Cô ấy nhìn tôi và nói, “Đó là sự thật”
À, đúng là kể từ buổi tối trên con tàu hôm ấy, mỗi ngày và mỗi đêm ta điều…đó không phải là điểm đáng chú ý
Chắc cha mẹ Claudia ghét tôi vì những gì tôi đã làm với con gái họ. Tôi chắc họ đang kìm chế sự tức giận của mình vì Claudia còn ở đây
“Yuzuki-kun, cậu đừng hiểu lầm”
Với giọng nói nhẹ nhàng của mình, mẹ của Claudia, Asia, nói
“Chúng tôi đã bán con gái của mình và cho đứa trẻ ấy sống như đứa con gái làng chơi để trả cho những sự ngu ngốc của chúng tôi. Cậu, Yuzuki-kun, đã cứu đứa trẻ ra khỏi số phận nghiệt ngã. Chúng tôi rất biết ơn cậu”
“Cháu thấy…”
Con gái của họ có một số phận đầy bi thảm và may mắn thay em ấy đã thoát ra khỏi cái số phận của mình. Tôi có thể tại sao họ lại biết ơn tôi đến thế, nhưng…họ có ổn không khi biết con gái của mình là một nô lệ tình dục?
Thành thật mà nói, tôi còn không biết nghĩ gì nữa. Do hai người này kì lạ…hay do thế giới này?
Dù sao thế giới này được tạo ra bởi Medea-nee…
[-Đúng vậy, nhưng chị không khác gì một nữ thần bình thường cả]
…một nữ thần bình thường thì không nên theo dõi một người nào đó một cách liên tục. Thay vì nói về điều đó, không phải nó đã được viết trong status của em rồi sao
Khi tôi đáp lại Medea-nee, Asia nói
“Từ bây giờ, chúng tôi sẽ giao con gái mình lại cho cậu, Claudia, như một nô lệ tình dục. Làm ơn, hãy tiếp tục yêu thương cô ấy cho đến hết cuộc đời này”
“Eh? Vâng...umm...chắc rồi”
Nếu tôi từ chối, họ sẽ nghĩ rằng tôi chỉ chơi đùa với em ấy. Và họ có ý gì khi nói suốt đời em ấy?
Vì thế tôi bị mắc kẹt vào một tình huống khá là kì lạ, tôi đã đồng ý mà không hiểu rõ ràng ý nghĩ của câu mà dì ấy nói (mẹ của Claudia)
Tôi nghĩ là tôi có thể nói rằng, “nhận được Claudia!” Nhưng điều này thực sự ổn?
“Để cho chắc, Yuzuki-kun, ta có điều muốn hỏi cậu”
Cha Claudia đứng lên và lại gần tôi
Ông bác này, chắc ông ấy dễ dàng vượt qua ý nghĩ rằng con gái mình là một nô lệ tình dục. Liệu có điều gì khác quan trọng hơn ông ấy sao? Tôi nghĩ thế, Asia gọi chồng bà và nói. “Anh…?”
“Anh không nghĩ anh đang thô lỗ với khách của mình sao?”
“À, xin lỗi. Vợ ta nói đúng. Tha thứ cho ta, Yuzuki-kun”
“Không sao, cháu không quan tâm cho lắm, nhưng…bác muốn nói gì ạ?”
“À, chỉ có một điều thôi. Đó là quần áo con ta đang mặc”
“O-oh…quần áo à”
Một chiếc váy ngắn mà tôi đã sửa và một áo choàng của Medea-nee đã tặng cho tôi. Nói cách khác, nó làm cho Claudia như là nữ doanh nhân vậy
“Cháu xin lỗi. Cháu vẫn chưa mua bộ quần áo cho em ấy, nhưng chắc chắn cháu sẽ mua đồ khác cho em ấy”
“Không, không phải thế. Cậu đã làm những bộ đồ này sao, Yuzuki-kun?”
“Eh? Vâng...cháu chỉ thay đổi cỡ váy, nhưng cháu không làm bất kì điều gì ở phần phía trên”
“...là vậy sao?”
Cha mẹ Claudia bắt đầu nói chuyện với nhau với vẻ mặt thất vọng
“Umm...quần áo này có gì sao?”
“Không, ta chỉ nghĩ ra kiểu thiết kế này là một bước đột phá. Ta đã hỏi con gái mình có thể đưa cho cô chú để tách ra và sao chép kiểu của nó nhưng con gái ta đã từ chối nó vì đó là món quá mà cậu đã tặng cho con bé”
“À...cháu hiểu rồi”
Cha Claudia dường như là kiểu người chỉ nghĩ về việc may đồ
“Thậm chí dù không tách ra thì cháu vẫn có thể làm bản thiết kế của bộ quần áo nếu cháu có vài tờ giấy vẽ…chú
muốn cháu làm một cho chú một bản thiết kế không?”
““-Vậy được à!?””
Tại sao họ ngạc nhiên thế?
…nhất là Claudia
“Cậu nghiêm túc chứ? Cậu có thể làm lại cái bộ đồ thần thánh này sao?”
“Vâng…nhưng gọi “Thần thánh” hơi quá lố rồi”
“Tất nhiên. Nó rất phù hợp với con gái ta, nhưng quá gợi cảm cho người mặc. Điều này vẫn không thay đổi rằng cái thiết kế này chính là một bước đột phá. Nếu bọn ta thay đổi một chút để giảm bớt đi độ hở hang, ta chắc chắn đó là một thiết kế tuyệt vời!”
Tôi nghĩ tôi đã hiểu ông bác này một chút rồi...quần áo mà Claudia đang mặc có thể là quá quyến rũ và cha cô đang nhìn cô với khuôn mặt đỏ như cà chua...Liệu chú ấy có ổn không khi để em ấy một mình như thế?
C-chà, tôi chắc chắn nó sẽ thành công. Có lẽ sẽ tốt hơn nếu tôi làm nhanh và đưa bản thiết kế cho ông ấy để ông ấy làm một bộ ít quyến rũ hơn cái của Claudia
“Được rồi, cháu có thể tạo một phiên bản chỉnh sửa cho chú với vài tờ giấy vẽ ”
“Cháu chắc không?”
“Ừ, cháu không quan tâm đâu”
“Cảm ơn cậu! Ta không thể đưa cho cậu phần thường phù hợp bây giờ được, nhưng ta hứa khi nào ta làm lại được cái cửa hàng này thì ta sẽ trả ơn cháu một cách thích đáng
Wells-san đi qua bàn và đưa mặt mình đến gần mặt tôi
Ngay cả khi ông mang vẻ ngoài của một người phụ nữ nữa xinh đẹp(H:không chế), thì nó vẫn không thoải mái. Vì thế, tôi đặc biệt không thích một ông chú đứng tuổi nào làm như thế cả
“H-hãy cho cháu một chút thời gian, mà chú có thể xích ra một chút được không. Cháu sẽ thiết kế cho bác nếu bác có thể lắng nghe cháu được không? Nó có thể chính là lí do mà bác cần bản thiết kế này”
“....nghĩ là sao?”
“Bác biết cửa hàng Rennis không?”
Ngay khi tôi đề cập cái tên đó, cha mẹ Claudia làm sắc mặt nghiêm trọng
“Ta biết. Đó là cửa hàng nhanh chóng chiếm lấy những khu khác khi nó làm việc ở hòn đảo này”
“Sản phẩm của họ có chất lượng thấp nhưng họ có thể bán với giá rẻ”
“Đúng thế. Ta không thể nào cạnh tranh với họ, nhưng...làm sao cậu lại biết?”
Tôi thẳng thắn nói với ông ấy rằng ở bên ngoài có những thế lực xấu xa đang muốn chiếm lấy hòn đảo Gran này. Để đạt mục tiêu đó, hắn cố gắng phá vỡ nền kinh tế của đảo này bằng cách mua chuộc thương nhân và phá hủy các cửa hàng
“Cậu nói với ta rằng cửa hàng quần áo Rennis đang cùng lực lượng bên ngoài phá hủy cửa hàng cô chú ư?”
“Vâng. Cháu đoán họ có thể bán những sản phẩm mình ở mức giá vô lí như thế vì họ có đồng minh bên ngoài”
“....là như thế à”
Tôi đoán ông ấy suy nghĩ rất nhiều
Wells-san nắm tay lại và bắt đầu run lên
Tôi không biết chuyện này sẽ kéo dài bao lâu, nhưng...nó đủ tệ đến mức ông phải bán con gái mình và đẩy cô vào nô lệ
Cú sốc khi biết rằng đối thủ cạnh tranh của mình không phải là một cửa hàng khác mà là cả một thế lực bên ngoài chắc là rất lớn
“Và...còn lời nguyền của sự yếu đuối đã ảnh hưởng đến chú và Claudia...”
“-Không thể nào. Chúng đã làm chuyện đó sao?”
“Không có bằng chứng rõ ràng, nhưng khả năng khá cao”
“Sao có thể…”
Wells nhìn một cách chán nản. Asia nói , “Anh…”và đặt tay lên vai ông
Claudia cực kì yếu đuối kể từ khi bị nguyền rủa. Mặc dù tôi không biết ban đầu em ấy thế nào, nhưng tôi có thể nhìn status của em ấy và biết em ấy yếu đuối đến mức nào
Nếu khả năng làm quần áo của Wells cũng bị lời nguyền ảnh hưởng, thì ông hẳn rất thất vọng
“Cháu tới đây vì mục tiêu ban đầu của cháu. Cháu đến đây với Claudia để cho chú biết mọi chuyện và muốn chú bác”
“Cậu giúp được chứ?”
“À, như cháu đã nói, cháu có thể tạo lại bản thiết kế bộ quần áo mà Claudia đang mặc. Cháu còn những kiến thức khác mà cháu có thể giúp cho bác”
Tôi có thể chắc chắn kiến thức về khiếu thẩm mĩ của tôi cao hơn những người ở thế giới này. Điều này không phải do tôi là người tuyệt vời và họ là kẻ ngốc, mà là do kĩ thuật trong ngành may dệt của hai thế giới quá khác biệt
Và còn một điều quan trọng cần được nêu ra về mẫu thiết kế thế giới này. Có khả nhiều kiểu mẫu mà tôi có thể mang từ trái đất của mình sang thế giới này
Cách tốt nhất mà tôi có thể giúp đỡ gia đình Claudia là đưa cho họ bản thiết kế mới và những kiến thức cơ bản của trái đất thì nó chắc chắn sẽ thịnh hành cho thế giới này
Nếu tôi tính thêm tới thị hiếu của người dân ở thế giới này, thì chúng ta sẽ ổn thôi
“Chú thực sự rất biết ơn lời đề nghị của cậu…”
“Nếu thế, cháu có thể giúp hai bác được không?”
“Không, ta không nghĩ nó còn quan trọng đâu. Bọn ta nợ nần quá nhiều. Ta đã nói với cậu rằng ta muốn thiết kế trang phục cho Claudia, nhưng, tất cả mọi thứ, bọn ta sẽ đóng cửa vào ngày mai”
“Nợ của hai bác, huh. Cháu xin lỗi vì sự thô lỗ này, nhưng…hai bác nợ bao nhiêu?”
Wells-san lúc đầu không muốn trả lời, nhưng sau khi Claudia thúc giục, cuối cùng ông ấy cũng tiết lộ điều đó
Họ nợ 100 đồng vàng
Xét theo giá nô lệ thì đắt nhất là 10 đồng vàng, số tiền khá lớn
“Nếu bác chả 15 đồng vàng thì bác có thể ở lại lâu hơn không?”
“15 đồng vàng à? Nếu bọn ta có số tiền đó, chà. Bọn ta có thể tiếp tục được một khoảng thời gian”
“Kế đó…”
Tôi nói điều đó và Claudia khẳng định là nó không sao
Trong số 15 đồng vàng mà tôi đang giữ, 10 trong số đó là phần thưởng đã bắt được Lang. Tôi cũng đã chia số đó cho Claudia
Nhưng cô ấy gật đầu không do dự. Tôi nghĩ em ấy ghét bố mẹ mình vì đã bán cô ấy làm nô lệ, nhưng có vẻ không phải thế
Vì thế, tôi đặt 15 đồng vàng lên bàn(H:satou của Death march đặt đến 3000 đồng vàng luôn đó)
“Xin hãy sử dụng số tiền này để khôi phục cửa hàng quần áo Wells”
“D-Đây…thực sự cậu có ổn với điều này không?”
Tôi chắn chắn điều này là đúng
Biểu hiện của tôi rất nghiêm túc nhưng tôi thấy ánh mắt của bác ấy có chút do dự
“Thực tế, cháu sẽ trở thành thợ may trong tương lai”
“Sao?”
“Vì thế, làm ơn hãy thuê cháu cho đến khi bác có thể khôi phục lại cửa hàng của mình”
“Umm…đó là tất cả yêu cầu của cậu chỉ để lấy nhiêu đó à?”
“Vâng, không còn gì khác. Ước mơ của cháu là có một cuộc sống bình yên”
Khi chúng tôi quay trở lại cửa hàng quần áo Wells, có một cô gái trẻ có vẻ như là nhân viên ở đây ra chào đón chúng tôi
“Chào mừng-O-Ojou-sama!”
“Đã lâu lắm rồi, Sasha”
“Ojou-sama, Ojou-sama! Em đã nghe ông chủ nói rằng ngài sẽ trở về nhưng em cứ nghĩ đó là một trò đùa. Nhưng, Ojou-sama, người thực sự quay về rồi!”
Nhân viên tên Sasha chạy tới ôm Claudia. Khi Claudia còn bất ngờ bởi cú ôm bất ngờ, Sasha lợi dụng tình huống đó và nắn ngực Claudia
“S-Sasha!?”
“Fuaaa~, ojou-sama, ojou-sama, ojou-sama! Người thực sự là một tiểu thư tuyệt vời!”
“Wai~! Buôn chị ra! Hyan~, em chạm vào đâu đấy-aah, mou, để chị đi! Sasha!”
“-E-em xin lỗi , Ojou-sama!”
Liệu cô gái đó có bình tĩnh lại chưa? Sasha cúi đầu và buông Claudia ra
Claudia thở dài khi nhìn Sasha
“Sasha, chị rất vui vì em đã lo lắng cho chị, nhưng chị không còn là một ojou-sama nữa”
“Không, đối với em, chị luôn là ojou-sama mà em yêu nhất. Ha~a….chị đúng là một ojou-sama đáng yêu”
Tôi cảm thấy cô gái đó đã đánh mất bản thân mình trong tình yêu của cô mà không hề chú ý đến câu chuyện của Claudia…Nói cách khác, cô gái đó chắc chắn là Yandere. Gần đây, tôi vô tình hạ cảnh giác của mình khi gặp Yandere rồi
“…immm,Ojou-sama, người đàn ông đó là?”
“Em thực sự không cho ta cơ hội để giới thiệu ngài ấy đấy. Đây là chủ nhân của chị”
“….là vậy sao?”
Uwaa. Cô gái đó thậm chí không cần phải nói gì cả. Cái nhìn lạnh lùng của cô ta ta đã thay thế lời nói và nói là, “Sẽ tuyệt hơn nếu ngươi chết đi”
V-vâng, tôi chỉ cần bơ nó đi là được rồi…nếu Sasha là Yandere thì có lẽ sức mạnh của nó cũng tăng lên do kĩ năng rank SSS của tôi, Được Yandere yêu đến chết
Thực tế, tôi đoán tình huống này hình như là tôi đã bị Yandere ghét. Tuyệt, có vẻ nó tốt hơn là bị truy đuổi không ngừng nghỉ nhỉ
“Sasha, cha và mẹ ở đây?”
“Cả hai người họ đang ở phòng khách ạ”
“OK, cảm ơn em”
Nếu tôi ở vị trí Claudia, tôi sẽ cố gắng chạy khỏi cô gái này, nhưng…Claudia chỉ mỉm cười một cách ngây thơ như thể em ấy không biết được hành động kì lạ của Sasha vậy
“Vậy chúng ta sẽ vào phòng khách…Master, có chuyện gì thế?”
“À, không có gì. Thật tốt khi thấy em như thế, em trông như một người khác vậy”
“À, có vẻ em có một chút hoài cổ, nhưng em mà anh biết chắc chắn là thật”
“….sự thật là một nô lệ?”
“Sự thật là chị là nô lệ của Chủ nhân”
Nó không tệ khi nghe em ấy nói rằng em ấy tự hào khi phục vụ tôi, nhưng… tôi tự hỏi tại sao tôi lại cảm thấy như thế
Chà…dù sao, cũng đến lúc gặp cha mẹ Claudia rồi
-Nói cách khác, chúng tôi hiện đang ở phòng khách. Claudia và tôi ngồi đối diện với cha mẹ em ấy chỉ cách nhau là một chiếc bàn gỗ thanh lịch
Cha em ấy ngồi trực tiếp đối diện tôi còn mẹ em ấy ngồi hướng chéo qua bên phải của của tôi(H:đối diện Claudia)
“Rất vui được gặp cậu. Tôi là cha Claudia, người thừa kế thứ 3 và là chủ cửa hàng quần áo Wells này, và-”
“Tôi là mẹ Claudia, Asia”
“Rất vui được gặp mọi người. Boku wa Yuzuki”
Tình huống này khá giống cảnh người con gái giới thiệu bạn trai của mình cho cha mẹ họ lần đầu tiên. Tuy nhiên, Claudia đã giải thích trước cho họ để họ không hiểu lầm bất kì điều gì
….nhưng, mọi chuyện câu chuyện hoàn toàn tốt chút nào. Tôi đã mua con gái của họ khi họ bán con gái mình làm nô lệ để trả nợ…tôi tự hỏi họ nghĩ gì về tôi
Liệu họ có nhìn tôi như là người đã cứu con gái họ về và cho con gái họ trở về với họ…hay là một tên đàn ông đang chơi đùa với con gái mình bằng cách biến con gái mình thành nô lệ?
Tôi đáng lẽ nên hỏi Claudia trước
Dù sao, tôi nên thưởng thức trà mà họ chuẩn bị cho mình và bình tĩnh lại. Ah, chờ đã, tôi có nên uống khi họ cho tôi uống? Đó là một phong cách lịch sự ở Nhật Bản, nhưng tôi không biết nó có áp dụng ở thế giới này không?
“Yuzuki-kun, chúng tôi không biết nên thể hiện lòng biết ơn như thể nào là đủ với những gì cậu đã làm cho con giá chúng tôi. Cảm ơn cậu rất nhiều”
Khi tôi còn lo lắng, Cha của Claudia nói rồi cuối đầu
Điều này…là tốt nhỉ? Claudia đã làm rất tốt trong việc giải thích cho họ. Tôi đã nghĩ ra một câu trả lời thích hợp nếu họ nghĩ rằng tôi lạm dụng em ấy, nhưng có vẻ tôi không còn vấn đề gì để lo lắng cả
“Làm ơn hãy ngẩng đầu lên. Đó là một sự trùng hợp. Cháu không có bất kì điều gì để xứng đáng với lời cảm ơn của bác cả”
Cuối cùng tôi cũng cảm thấy thư giãn đủ để thưởng thức tách trà của mình
“Không, con gái chúng tôi đã nói hết rồi. Cậu đã mua con ta trước khi con ta bước vào con đường nghiệt ngã, và cách cậu với con gái tôi dành hành đêm với nhau với tư cách là một nô lệ tình dục”(H:không chế nha)
“-Guho!?” *ho ho*
Tôi đã sặc ngay tách trà mình mới uống
“C-C-C-cái gì!”
Claudia đã nói gì với họ thế? Tôi quay mặt lại nhìn cô ấy. Cô ấy nhìn tôi và nói, “Đó là sự thật”
À, đúng là kể từ buổi tối trên con tàu hôm ấy, mỗi ngày và mỗi đêm ta điều…đó không phải là điểm đáng chú ý
Chắc cha mẹ Claudia ghét tôi vì những gì tôi đã làm với con gái họ. Tôi chắc họ đang kìm chế sự tức giận của mình vì Claudia còn ở đây
“Yuzuki-kun, cậu đừng hiểu lầm”
Với giọng nói nhẹ nhàng của mình, mẹ của Claudia, Asia, nói
“Chúng tôi đã bán con gái của mình và cho đứa trẻ ấy sống như đứa con gái làng chơi để trả cho những sự ngu ngốc của chúng tôi. Cậu, Yuzuki-kun, đã cứu đứa trẻ ra khỏi số phận nghiệt ngã. Chúng tôi rất biết ơn cậu”
“Cháu thấy…”
Con gái của họ có một số phận đầy bi thảm và may mắn thay em ấy đã thoát ra khỏi cái số phận của mình. Tôi có thể tại sao họ lại biết ơn tôi đến thế, nhưng…họ có ổn không khi biết con gái của mình là một nô lệ tình dục?
Thành thật mà nói, tôi còn không biết nghĩ gì nữa. Do hai người này kì lạ…hay do thế giới này?
Dù sao thế giới này được tạo ra bởi Medea-nee…
[-Đúng vậy, nhưng chị không khác gì một nữ thần bình thường cả]
…một nữ thần bình thường thì không nên theo dõi một người nào đó một cách liên tục. Thay vì nói về điều đó, không phải nó đã được viết trong status của em rồi sao
Khi tôi đáp lại Medea-nee, Asia nói
“Từ bây giờ, chúng tôi sẽ giao con gái mình lại cho cậu, Claudia, như một nô lệ tình dục. Làm ơn, hãy tiếp tục yêu thương cô ấy cho đến hết cuộc đời này”
“Eh? Vâng...umm...chắc rồi”
Nếu tôi từ chối, họ sẽ nghĩ rằng tôi chỉ chơi đùa với em ấy. Và họ có ý gì khi nói suốt đời em ấy?
Vì thế tôi bị mắc kẹt vào một tình huống khá là kì lạ, tôi đã đồng ý mà không hiểu rõ ràng ý nghĩ của câu mà dì ấy nói (mẹ của Claudia)
Tôi nghĩ là tôi có thể nói rằng, “nhận được Claudia!” Nhưng điều này thực sự ổn?
“Để cho chắc, Yuzuki-kun, ta có điều muốn hỏi cậu”
Cha Claudia đứng lên và lại gần tôi
Ông bác này, chắc ông ấy dễ dàng vượt qua ý nghĩ rằng con gái mình là một nô lệ tình dục. Liệu có điều gì khác quan trọng hơn ông ấy sao? Tôi nghĩ thế, Asia gọi chồng bà và nói. “Anh…?”
“Anh không nghĩ anh đang thô lỗ với khách của mình sao?”
“À, xin lỗi. Vợ ta nói đúng. Tha thứ cho ta, Yuzuki-kun”
“Không sao, cháu không quan tâm cho lắm, nhưng…bác muốn nói gì ạ?”
“À, chỉ có một điều thôi. Đó là quần áo con ta đang mặc”
“O-oh…quần áo à”
Một chiếc váy ngắn mà tôi đã sửa và một áo choàng của Medea-nee đã tặng cho tôi. Nói cách khác, nó làm cho Claudia như là nữ doanh nhân vậy
“Cháu xin lỗi. Cháu vẫn chưa mua bộ quần áo cho em ấy, nhưng chắc chắn cháu sẽ mua đồ khác cho em ấy”
“Không, không phải thế. Cậu đã làm những bộ đồ này sao, Yuzuki-kun?”
“Eh? Vâng...cháu chỉ thay đổi cỡ váy, nhưng cháu không làm bất kì điều gì ở phần phía trên”
“...là vậy sao?”
Cha mẹ Claudia bắt đầu nói chuyện với nhau với vẻ mặt thất vọng
“Umm...quần áo này có gì sao?”
“Không, ta chỉ nghĩ ra kiểu thiết kế này là một bước đột phá. Ta đã hỏi con gái mình có thể đưa cho cô chú để tách ra và sao chép kiểu của nó nhưng con gái ta đã từ chối nó vì đó là món quá mà cậu đã tặng cho con bé”
“À...cháu hiểu rồi”
Cha Claudia dường như là kiểu người chỉ nghĩ về việc may đồ
“Thậm chí dù không tách ra thì cháu vẫn có thể làm bản thiết kế của bộ quần áo nếu cháu có vài tờ giấy vẽ…chú
muốn cháu làm một cho chú một bản thiết kế không?”
““-Vậy được à!?””
Tại sao họ ngạc nhiên thế?
…nhất là Claudia
“Cậu nghiêm túc chứ? Cậu có thể làm lại cái bộ đồ thần thánh này sao?”
“Vâng…nhưng gọi “Thần thánh” hơi quá lố rồi”
“Tất nhiên. Nó rất phù hợp với con gái ta, nhưng quá gợi cảm cho người mặc. Điều này vẫn không thay đổi rằng cái thiết kế này chính là một bước đột phá. Nếu bọn ta thay đổi một chút để giảm bớt đi độ hở hang, ta chắc chắn đó là một thiết kế tuyệt vời!”
Tôi nghĩ tôi đã hiểu ông bác này một chút rồi...quần áo mà Claudia đang mặc có thể là quá quyến rũ và cha cô đang nhìn cô với khuôn mặt đỏ như cà chua...Liệu chú ấy có ổn không khi để em ấy một mình như thế?
C-chà, tôi chắc chắn nó sẽ thành công. Có lẽ sẽ tốt hơn nếu tôi làm nhanh và đưa bản thiết kế cho ông ấy để ông ấy làm một bộ ít quyến rũ hơn cái của Claudia
“Được rồi, cháu có thể tạo một phiên bản chỉnh sửa cho chú với vài tờ giấy vẽ ”
“Cháu chắc không?”
“Ừ, cháu không quan tâm đâu”
“Cảm ơn cậu! Ta không thể đưa cho cậu phần thường phù hợp bây giờ được, nhưng ta hứa khi nào ta làm lại được cái cửa hàng này thì ta sẽ trả ơn cháu một cách thích đáng
Wells-san đi qua bàn và đưa mặt mình đến gần mặt tôi
Ngay cả khi ông mang vẻ ngoài của một người phụ nữ nữa xinh đẹp(H:không chế), thì nó vẫn không thoải mái. Vì thế, tôi đặc biệt không thích một ông chú đứng tuổi nào làm như thế cả
“H-hãy cho cháu một chút thời gian, mà chú có thể xích ra một chút được không. Cháu sẽ thiết kế cho bác nếu bác có thể lắng nghe cháu được không? Nó có thể chính là lí do mà bác cần bản thiết kế này”
“....nghĩ là sao?”
“Bác biết cửa hàng Rennis không?”
Ngay khi tôi đề cập cái tên đó, cha mẹ Claudia làm sắc mặt nghiêm trọng
“Ta biết. Đó là cửa hàng nhanh chóng chiếm lấy những khu khác khi nó làm việc ở hòn đảo này”
“Sản phẩm của họ có chất lượng thấp nhưng họ có thể bán với giá rẻ”
“Đúng thế. Ta không thể nào cạnh tranh với họ, nhưng...làm sao cậu lại biết?”
Tôi thẳng thắn nói với ông ấy rằng ở bên ngoài có những thế lực xấu xa đang muốn chiếm lấy hòn đảo Gran này. Để đạt mục tiêu đó, hắn cố gắng phá vỡ nền kinh tế của đảo này bằng cách mua chuộc thương nhân và phá hủy các cửa hàng
“Cậu nói với ta rằng cửa hàng quần áo Rennis đang cùng lực lượng bên ngoài phá hủy cửa hàng cô chú ư?”
“Vâng. Cháu đoán họ có thể bán những sản phẩm mình ở mức giá vô lí như thế vì họ có đồng minh bên ngoài”
“....là như thế à”
Tôi đoán ông ấy suy nghĩ rất nhiều
Wells-san nắm tay lại và bắt đầu run lên
Tôi không biết chuyện này sẽ kéo dài bao lâu, nhưng...nó đủ tệ đến mức ông phải bán con gái mình và đẩy cô vào nô lệ
Cú sốc khi biết rằng đối thủ cạnh tranh của mình không phải là một cửa hàng khác mà là cả một thế lực bên ngoài chắc là rất lớn
“Và...còn lời nguyền của sự yếu đuối đã ảnh hưởng đến chú và Claudia...”
“-Không thể nào. Chúng đã làm chuyện đó sao?”
“Không có bằng chứng rõ ràng, nhưng khả năng khá cao”
“Sao có thể…”
Wells nhìn một cách chán nản. Asia nói , “Anh…”và đặt tay lên vai ông
Claudia cực kì yếu đuối kể từ khi bị nguyền rủa. Mặc dù tôi không biết ban đầu em ấy thế nào, nhưng tôi có thể nhìn status của em ấy và biết em ấy yếu đuối đến mức nào
Nếu khả năng làm quần áo của Wells cũng bị lời nguyền ảnh hưởng, thì ông hẳn rất thất vọng
“Cháu tới đây vì mục tiêu ban đầu của cháu. Cháu đến đây với Claudia để cho chú biết mọi chuyện và muốn chú bác”
“Cậu giúp được chứ?”
“À, như cháu đã nói, cháu có thể tạo lại bản thiết kế bộ quần áo mà Claudia đang mặc. Cháu còn những kiến thức khác mà cháu có thể giúp cho bác”
Tôi có thể chắc chắn kiến thức về khiếu thẩm mĩ của tôi cao hơn những người ở thế giới này. Điều này không phải do tôi là người tuyệt vời và họ là kẻ ngốc, mà là do kĩ thuật trong ngành may dệt của hai thế giới quá khác biệt
Và còn một điều quan trọng cần được nêu ra về mẫu thiết kế thế giới này. Có khả nhiều kiểu mẫu mà tôi có thể mang từ trái đất của mình sang thế giới này
Cách tốt nhất mà tôi có thể giúp đỡ gia đình Claudia là đưa cho họ bản thiết kế mới và những kiến thức cơ bản của trái đất thì nó chắc chắn sẽ thịnh hành cho thế giới này
Nếu tôi tính thêm tới thị hiếu của người dân ở thế giới này, thì chúng ta sẽ ổn thôi
“Chú thực sự rất biết ơn lời đề nghị của cậu…”
“Nếu thế, cháu có thể giúp hai bác được không?”
“Không, ta không nghĩ nó còn quan trọng đâu. Bọn ta nợ nần quá nhiều. Ta đã nói với cậu rằng ta muốn thiết kế trang phục cho Claudia, nhưng, tất cả mọi thứ, bọn ta sẽ đóng cửa vào ngày mai”
“Nợ của hai bác, huh. Cháu xin lỗi vì sự thô lỗ này, nhưng…hai bác nợ bao nhiêu?”
Wells-san lúc đầu không muốn trả lời, nhưng sau khi Claudia thúc giục, cuối cùng ông ấy cũng tiết lộ điều đó
Họ nợ 100 đồng vàng
Xét theo giá nô lệ thì đắt nhất là 10 đồng vàng, số tiền khá lớn
“Nếu bác chả 15 đồng vàng thì bác có thể ở lại lâu hơn không?”
“15 đồng vàng à? Nếu bọn ta có số tiền đó, chà. Bọn ta có thể tiếp tục được một khoảng thời gian”
“Kế đó…”
Tôi nói điều đó và Claudia khẳng định là nó không sao
Trong số 15 đồng vàng mà tôi đang giữ, 10 trong số đó là phần thưởng đã bắt được Lang. Tôi cũng đã chia số đó cho Claudia
Nhưng cô ấy gật đầu không do dự. Tôi nghĩ em ấy ghét bố mẹ mình vì đã bán cô ấy làm nô lệ, nhưng có vẻ không phải thế
Vì thế, tôi đặt 15 đồng vàng lên bàn(H:satou của Death march đặt đến 3000 đồng vàng luôn đó)
“Xin hãy sử dụng số tiền này để khôi phục cửa hàng quần áo Wells”
“D-Đây…thực sự cậu có ổn với điều này không?”
Tôi chắn chắn điều này là đúng
Biểu hiện của tôi rất nghiêm túc nhưng tôi thấy ánh mắt của bác ấy có chút do dự
“Thực tế, cháu sẽ trở thành thợ may trong tương lai”
“Sao?”
“Vì thế, làm ơn hãy thuê cháu cho đến khi bác có thể khôi phục lại cửa hàng của mình”
“Umm…đó là tất cả yêu cầu của cậu chỉ để lấy nhiêu đó à?”
“Vâng, không còn gì khác. Ước mơ của cháu là có một cuộc sống bình yên”
Danh sách chương