「Trong tiết mĩ thuật hôm nay, các em sẽ chia thành các nhóm hai người và các em sẽ vẽ phác họa chân dung của nhau. Rồi, hơi đột ngột xíu nhưng các em bắt đầu chia nhóm nha. 」(Giáo viên Mĩ thuật)
『Vâng ạạạ』(Cả lớp)
Vâng, lại là vụ này--! Đây là một điều kinh khủng đối với một tên cô độc! “Và, các em sẽ chia nhóm hai người--” Nhưng thưa cô, một tên cô độc không có ai để bắt cặp thì nên làm gì bây giờ ạ?!
Hơi đột ngột một chút, nhưng tôi có một câu đố.
Có 30 học sinh trong lớp này. Câu hỏi là, sẽ có chuyện gì xảy ra nếu chúng ta chia thành nhóm hai người?
… Đáp án là tôi sẽ bị bỏ rơi.
Ể--? Số học sinh chẵn nhưng tại sao tôi lại bị bỏ rơi ư? Đó là bởi vì có một số lý do, cứ những lúc này lại có ba đứa riajuu[note2794] cặp với nhau! Và thế là tôi luôn phải bắt cặp với cô giáo—
「Uh, uhm…… Andou-kun!」
「Hmm? Eh, Asakura-san. Có chuyện gì thế?」
「Uh, uhmm—Nếu cậu không phiền thì… C-Chúng mình chung một nhóm nhé?」
「…………」
[Hể~~eee! Tại sao cô gái xinh đẹp nhất trường như Asakura-san đang cố gắng bắt cặp với một tên cô độc như mình!?]
(Đ-Được rồi! Cuối cùng thì mình cũng mời được Andou-kun vào chung nhóm! Từ trước tới giờ mình toàn thấy cậu ấy bị bỏ sót và luôn phải bắt cặp với cô giáo, nhưng hôm nay mình sẽ thay đổi điều đó!
Mặc dù mình đã có giấc mơ sáng nay, đó chắc chắn chính là báo mộng! Giấc mơ ấy đã nói rằng thứ quan trọng nhất chính là “can đảm” của mình. Thế nên với tất thảy chỗ can đảm mình thu được, mình sẽ nói chuyện với cậu ấy!)
「A, Asakura-san. Cậu chắc là cậu muốn bắt cặp với một người như tớ chứ?」
「T-Thì mình đã nói rồi mà! Không phải là mình gọi Andou-kun bị bỏ lại một mình bởi vì trông cậu quá đáng thương đâu! Đ-Đừng hiểu lầm ý mình!」
(Eek, mình ngốc quáááá! Mình xấu hổ quá nên đã lỡ miệng mất rồi! Mình nói như thể là mình là một kiểu nữ nhân vật tsundere trong light novel…Nghĩa là với Andou-kun… ah, umm… như kiểu mình t-th-thích Andou-kun, không phải vậy!)
[… Mình hiểu rồi! Nói cách khác nó có nghĩa là Asakura-san cảm thấy thương hại một tên cô độc như mình nên cô ấy đã mời mình vô nhóm! A, Asakura-san quả là một người tốt! Không hiểu sao lúc trước cô ấy hay cười nhăn nhở khi ngồi cạnh mình, lại còn lúng túng khi không ngừng biểu lộ nhiều sắc mặt khác nhau nữa chứ, mình đã nghĩ nhỏ thật kỳ lạ và là một mĩ nhân không hoàn hảo, tớ thật sự xin lỗi!]
「A… Nếu cậu không phiền với tớ thì được thôi」
「Y-yeah… Bắt đầu ngay nào!」
[Nhưng vụ vẽ vời thì… mình không giỏi vẽ chân dung lắm. Mình có thể vẽ nếu là các bức vẽ moe, còn nếu mình vẽ người xinh đẹp nhất trường như Asakura-san theo kiểu moe thì cả lũ học sinh trong trường này sẽ thịt mình và đó sẽ là ngày tàn cho cuộc đời học sinh của mình mất… Tốt nhất là mình phải vẽ cô ấy bình thường.]
(Ah, hử? Chuyện gì thế này… Khi mình cố vẽ Andou-kun thì nó lại biến thành một nam chính hay xuất hiện trên minh hoạ trong những light novel shoujo…
Không thể thế được! Tại sao nó lại trở thành một bức tranh ngầu thế này được! Asakura Yuka! Làm ơn hãy vẽ Andou-kun bình thường như trong mắt mày đi! Cố lên! Nhìn cậu ấy bình thường thôi! Cậu ấy không có một khuôn mặt đẹp trai phải không? Cậu ấy là một tên cô độc thôi! Vậy mà sao khi mình vẽ khuôn mặt cậu ấy thế này mình lại không thể thấy cậu ấy gì ngoài cực kỳ ngầu là sao!!!!)
[Éc… mình vẽ đôi mắt hơi xa một tẹo thì phải. Hơn nữa, đây là loại tranh nào đây? Y-Yêu tinh[note2791] ? Tại sao cho dù mình đang vẽ cô gái đẹp nhất trường, bức vẽ trước mặt mình lại là bức tranh của một con yêu tinh? Chắc là do mình toàn vẽ kiểu moe, nên giờ khả năng vẽ bình thường thật tồi tàn thê thảm]
(Đ-Đành phải thế thôi… Mình lỡ vẽ nó rồi, thôi thì mình sẽ vẽ thêm hoa hồng hoặc vài thứ làm nền vậy… Hãy vẽ một bức tranh thật là ngầu bằng cả trái tim của mình! Nếu mình lấy cớ là “Trời oi, cảm hứng nghệ thuật của mị đang bùng cháy” thì có gạt được cậu ấy không nhỉ?)
[Đ-Đành vậy… Đằng nào mình cũng đã lỡ vẽ rồi, đành tiếp tục với con yêu tinh này vậy. Sau đó, để đỡ giống yêu tinh đi một chút, mình sẽ vẽ một cái nơ dễ thương trên đầu cô ấy… Yeah! Một cô yêu tinh cài nơ đã xong!]
「A-Andou-kun… Thế nào rồi? Cậu vẽ xong chưa?」
「Yeah! Tớ vẽ xong rồi! Asakura-san cũng xong rồi à?」
「Thật ra mình cần thêm chút thời gian nữa để hoàn thành… Có lẽ chúng mình quả là một cặp đôi ăn ý nhỉ? Đ-Đùa thôi…」
「H-hử? Cặp đôi ăn ý……?」
「K-Không có gì! Mình và cậu khoe thành quả cùng một lúc nhé?」
「Ừ, cậu nói phải!」(Andou)
「「Một, hai, ba!」」(Andou&Asakura)
[Sau đó, không cần phải nói rằng đấy là lần đầu tiên chúng ta thấy cô ấy cực kỳ tức giận đến như vậy.]
______________________
Minh hoạ bức tranh của Asakura:
Minh hoạ bức tranh của Andou:
______________________
Cập nhật ảnh minh hoạ LN:
nah :v cũng giống ảnh minh hoạ cũ lắm chứ :v
『Vâng ạạạ』(Cả lớp)
Vâng, lại là vụ này--! Đây là một điều kinh khủng đối với một tên cô độc! “Và, các em sẽ chia nhóm hai người--” Nhưng thưa cô, một tên cô độc không có ai để bắt cặp thì nên làm gì bây giờ ạ?!
Hơi đột ngột một chút, nhưng tôi có một câu đố.
Có 30 học sinh trong lớp này. Câu hỏi là, sẽ có chuyện gì xảy ra nếu chúng ta chia thành nhóm hai người?
… Đáp án là tôi sẽ bị bỏ rơi.
Ể--? Số học sinh chẵn nhưng tại sao tôi lại bị bỏ rơi ư? Đó là bởi vì có một số lý do, cứ những lúc này lại có ba đứa riajuu[note2794] cặp với nhau! Và thế là tôi luôn phải bắt cặp với cô giáo—
「Uh, uhm…… Andou-kun!」
「Hmm? Eh, Asakura-san. Có chuyện gì thế?」
「Uh, uhmm—Nếu cậu không phiền thì… C-Chúng mình chung một nhóm nhé?」
「…………」
[Hể~~eee! Tại sao cô gái xinh đẹp nhất trường như Asakura-san đang cố gắng bắt cặp với một tên cô độc như mình!?]
(Đ-Được rồi! Cuối cùng thì mình cũng mời được Andou-kun vào chung nhóm! Từ trước tới giờ mình toàn thấy cậu ấy bị bỏ sót và luôn phải bắt cặp với cô giáo, nhưng hôm nay mình sẽ thay đổi điều đó!
Mặc dù mình đã có giấc mơ sáng nay, đó chắc chắn chính là báo mộng! Giấc mơ ấy đã nói rằng thứ quan trọng nhất chính là “can đảm” của mình. Thế nên với tất thảy chỗ can đảm mình thu được, mình sẽ nói chuyện với cậu ấy!)
「A, Asakura-san. Cậu chắc là cậu muốn bắt cặp với một người như tớ chứ?」
「T-Thì mình đã nói rồi mà! Không phải là mình gọi Andou-kun bị bỏ lại một mình bởi vì trông cậu quá đáng thương đâu! Đ-Đừng hiểu lầm ý mình!」
(Eek, mình ngốc quáááá! Mình xấu hổ quá nên đã lỡ miệng mất rồi! Mình nói như thể là mình là một kiểu nữ nhân vật tsundere trong light novel…Nghĩa là với Andou-kun… ah, umm… như kiểu mình t-th-thích Andou-kun, không phải vậy!)
[… Mình hiểu rồi! Nói cách khác nó có nghĩa là Asakura-san cảm thấy thương hại một tên cô độc như mình nên cô ấy đã mời mình vô nhóm! A, Asakura-san quả là một người tốt! Không hiểu sao lúc trước cô ấy hay cười nhăn nhở khi ngồi cạnh mình, lại còn lúng túng khi không ngừng biểu lộ nhiều sắc mặt khác nhau nữa chứ, mình đã nghĩ nhỏ thật kỳ lạ và là một mĩ nhân không hoàn hảo, tớ thật sự xin lỗi!]
「A… Nếu cậu không phiền với tớ thì được thôi」
「Y-yeah… Bắt đầu ngay nào!」
[Nhưng vụ vẽ vời thì… mình không giỏi vẽ chân dung lắm. Mình có thể vẽ nếu là các bức vẽ moe, còn nếu mình vẽ người xinh đẹp nhất trường như Asakura-san theo kiểu moe thì cả lũ học sinh trong trường này sẽ thịt mình và đó sẽ là ngày tàn cho cuộc đời học sinh của mình mất… Tốt nhất là mình phải vẽ cô ấy bình thường.]
(Ah, hử? Chuyện gì thế này… Khi mình cố vẽ Andou-kun thì nó lại biến thành một nam chính hay xuất hiện trên minh hoạ trong những light novel shoujo…
Không thể thế được! Tại sao nó lại trở thành một bức tranh ngầu thế này được! Asakura Yuka! Làm ơn hãy vẽ Andou-kun bình thường như trong mắt mày đi! Cố lên! Nhìn cậu ấy bình thường thôi! Cậu ấy không có một khuôn mặt đẹp trai phải không? Cậu ấy là một tên cô độc thôi! Vậy mà sao khi mình vẽ khuôn mặt cậu ấy thế này mình lại không thể thấy cậu ấy gì ngoài cực kỳ ngầu là sao!!!!)
[Éc… mình vẽ đôi mắt hơi xa một tẹo thì phải. Hơn nữa, đây là loại tranh nào đây? Y-Yêu tinh[note2791] ? Tại sao cho dù mình đang vẽ cô gái đẹp nhất trường, bức vẽ trước mặt mình lại là bức tranh của một con yêu tinh? Chắc là do mình toàn vẽ kiểu moe, nên giờ khả năng vẽ bình thường thật tồi tàn thê thảm]
(Đ-Đành phải thế thôi… Mình lỡ vẽ nó rồi, thôi thì mình sẽ vẽ thêm hoa hồng hoặc vài thứ làm nền vậy… Hãy vẽ một bức tranh thật là ngầu bằng cả trái tim của mình! Nếu mình lấy cớ là “Trời oi, cảm hứng nghệ thuật của mị đang bùng cháy” thì có gạt được cậu ấy không nhỉ?)
[Đ-Đành vậy… Đằng nào mình cũng đã lỡ vẽ rồi, đành tiếp tục với con yêu tinh này vậy. Sau đó, để đỡ giống yêu tinh đi một chút, mình sẽ vẽ một cái nơ dễ thương trên đầu cô ấy… Yeah! Một cô yêu tinh cài nơ đã xong!]
「A-Andou-kun… Thế nào rồi? Cậu vẽ xong chưa?」
「Yeah! Tớ vẽ xong rồi! Asakura-san cũng xong rồi à?」
「Thật ra mình cần thêm chút thời gian nữa để hoàn thành… Có lẽ chúng mình quả là một cặp đôi ăn ý nhỉ? Đ-Đùa thôi…」
「H-hử? Cặp đôi ăn ý……?」
「K-Không có gì! Mình và cậu khoe thành quả cùng một lúc nhé?」
「Ừ, cậu nói phải!」(Andou)
「「Một, hai, ba!」」(Andou&Asakura)
[Sau đó, không cần phải nói rằng đấy là lần đầu tiên chúng ta thấy cô ấy cực kỳ tức giận đến như vậy.]
______________________
Minh hoạ bức tranh của Asakura:
Minh hoạ bức tranh của Andou:
______________________
Cập nhật ảnh minh hoạ LN:
nah :v cũng giống ảnh minh hoạ cũ lắm chứ :v
Danh sách chương