◇Góc Nhìn Của Souta Shibuya ◇
—— Sau giờ học.
"Souta! Cùng đi chơi thôi nào!"
Được người bạn Touru của mình rủ rê, chúng tôi rảo bước xuống Shinjuku.
"Nè nè, có muốn cùng bọn anh đi hát karaoke không?"
"........." (phớt lờ)
Touru nhắm vào một cô gái trông có vẻ là sinh viên đại học, nhưng cô ấy cho cậu ta ăn bơ toàn tập.
Hầy, nói là "cùng đi chơi" thế kia, nhưng chắc ý cậu ấy là đi ve vãn gái như này à.
Giá như cậu ta nhận ra được, rằng chỉ cần hai đứa bọn tôi đi chơi cùng nhau thôi là đã vui lắm rồi thì tốt biết mấy......
Tôi thở dài trong bất lực khi Touru vừa mới tán tỉnh cô gái thứ mười trong ngày.
Có vẻ hôm nay may mắn không ở bên cậu ta rồi.
Tôi không tham gia cùng mà chỉ đứng nhìn cậu ta từ xa trong khi nhâm nhi lon nước có ga.
"CHỊU! Vô ích. Nay đúng là ngày gì mà xui hết biết."
Touru quay trở lại.
Cậu ta cười vui vẻ, trông không có vẻ là bị mấy lần thất bại đó làm cho nản lòng hay gì cả.
Touru chỉ đơn giản là tận hưởng việc cua gái thôi, chứ còn được chấp nhận hay bị từ chối chỉ là chuyện thứ yếu.
"Thế kết thúc việc này tại đây và tìm thứ gì đó khác làm đi."
Tôi phát chán với việc phải đứng nhìn suốt như vậy rồi, nên tôi nói ra ý kiến của mình cho Touru nghe.
"Hừmmmmm, nhưng do [cô ấy] không ở quanh đây nên mãi ông mới có cơ hội mà......"
"Hả? Gì cơ?"
"À, không có gì. Tôi chỉ đang lầm bầm với chính mình thôi."
"?"
Đôi khi tôi không tài nào hiểu được cậu ấy.
Nhưng chắc là cũng không có gì đáng để bận tâm.
"Thế cùng đi karaoke thôi......"
Ngay lúc tôi đưa ra lời đề nghị thì...
"Xin lỗi ông, Souta. Hình như tôi có <VIỆC> phải làm mất rồi."
Nụ cười thoải mái của Touru vụt tắt, nhường chỗ cho một biểu cảm khác.
Giọng cậu ta gằn xuống, mí mắt khép lại.
......Ô, lại nữa à.
"Touru, là người nào vậy?"
"Cái cô gái vừa mới đi qua vạch qua đường kia và đang hướng về phía này. Cô ấy đang mặc một chiếc áo đỏ cùng bộ váy màu đen."
Mắt tôi cố gắng nắm bắt lấy cô ấy trong tầm nhìn ngoại vi của mình mà làm sao để hai chúng tôi không chạm mắt nhau. [note47393]
Hình như cô ấy trạc tuổi với chúng tôi thì phải.
Khuôn mặt cô ấy hiện vẻ chán chường, vừa đưa mắt nhìn điện thoại vừa đưa tay vung vẩy một chiếc túi xách có vẻ đắt tiền.
Thoạt trông, cô giống như một cô nàng năng động với mái tóc nhuộm màu nâu hạt dẻ, vừa khiến tôi liên tưởng đến Yukina, nhưng cũng vừa khác xa so với Yukina, khi mà cô gái kia lại đeo rất nhiều trang sức cùng một lớp trang điểm khá đậm.
Một cô gái xinh đẹp hợp với nhịp sống ban đêm của thành phố.
"Touru, là cô gái đó hả...?"
"Ừ, có [dấu hiệu tử vong] hiện ra quanh cô ấy." [note47394]
"Chúng ta nên đi theo chứ?"
"Ừ, vậy cho chắc."
"Rõ."
Touru là một Mục Sư Thực Tập trong [Giáo Hội Chân Dương][note47395] và cậu ta có năng lực nhìn thấy khi người nào đó có nguy cơ tử vong.
Tôi không thực sự hiểu cậu ta nhìn thấy những gì, hay làm thế nào mà cậu ta lại có thể nhìn thấy những thứ ấy.
Nhưng Touru chưa bao giờ sai. Khi cậu ta thấy có dấu hiệu trên người nào thì cái chết đang chực chờ người đó.
Tôi đã trải qua quá nhiều biến cố với Touru rồi, và tôi cũng có mặt ở đó khi vụ việc xảy ra, nên hiện giờ tôi hầu như không còn chút ngờ vực gì nữa.
Nhưng theo như Touru nói thì đến cậu ta cũng không biết thể loại cái chết nào sẽ chờ đón người đó......
Cô gái kia dường như không có điểm đến gì trong đầu mà chỉ bước đi trong vô định.
Bước chân cô chắc nịch, và trông cô cũng không hề mệt mỏi hay ốm đau gì.
Liệu sẽ xảy ra tai nạn chăng?
Kí ức về việc Yukina bị xe tông bất chợt ùa về.
Nếu là tai nạn giao thông thì tôi chắc chắn phải cứu cô ấy.
Trong lúc tôi đang thầm củng cố lại quyết định của mình, cô gái ấy đột nhiên rẽ hướng vào một con hẻm tối tăm, lờ mờ vài ánh đèn.
Vào buổi tối thì mấy quầy bar và club trong khu vực đó sẽ sôi động, nhộn nhịp hơn.
Nhưng giờ chỉ mới chiều tà, và không có nhiều người đi con đường này cho lắm.
Và rồi...
"Erika...... Anh đợi em nãy giờ."
"A—Anh?! Sao anh lại ở đây?"
"Anh đã luôn tìm kiếm em...... suốt từ đó giờ..."
"......Này, anh làm em thấy tởm quá đấy."
Một người đàn ông to lớn xuất hiện từ đằng sau cô gái.
Trông anh ta tầm hai mươi tuổi.
"Souta à......"
"Ừ, nhìn nguy hiểm quá."
Hai người nhìn có vẻ khá quen biết nhau, nhưng mối quan hệ thì lại không được tốt như thế.
"Sao em không chịu nhấc máy?! Em toàn bơ anh trên Line và cả tin nhắn của anh nữa!"
"K—Không phải chuyện của anh! Với lại em làm gì có quen biết gì anh đâu!"
"Ý em là sao?! Anh đã mua cho em mọi thứ em muốn! Chúng ta cũng đang có ý định chung sống cùng nhau cơ mà?!"
"L—Là do em bận bịu với việc học hành quá nên......"
"Nói dối! Anh biết em đang qua lại với người đàn ông khác...... Bạn của em đã kể cho anh nghe hết rồi......"
"A—Anh đang nói gì thế? Em thật sự rất bận đấy......"
"Vậy đưa anh xem điện thoại của em. Nếu không có bằng chứng gì cho việc đó thì anh sẽ tin em."
"Cái—?! KHÔNG!"
"Cái gì?!"
"Em đã nói là chúng ta đường ai nấy đi rồi mà?! Cớ sao em phải cho anh xem điện thoại của em chứ!"
"Biết ngay mà... có thằng khác......"
"Em nói rồi, không có mà!"
"Làm sao anh có thể tin em cho được?!"
Hai người họ cứ la hét, cãi nhau không ngừng.
(Hừmmmmm... Một mối quan hệ khá lộn xộn nhỉ......)
Đây không phải chuyện mà một người ngoài cuộc như tôi có thể chõ mũi vào được...
"Này Touru. Nên làm gì đây......?"
Tôi đang định đề xuất là nên rút khỏi vụ này và mong cậu ta đồng ý, nhưng mặt cậu ta trở nên tái mét, cứ như máu đã bị rút hết khỏi khuôn mặt của cậu ta vậy.
"Không ổn rồi......... Anh ta, anh ta sắp biến thành [Quỷ Dữ] rồi......" [note47396]
"Sao cơ......?"
Tôi không hiểu cái tiếng lóng hay gì đó mà cậu ta nói cho lắm.
Quỷ dữ gì cơ?
Touru thỉnh thoảng dùng những thuật ngữ mà cậu ta học được trong lúc vẫn đang thực tập làm Mục Sư, nhưng tôi không hiểu nó có nghĩa là gì.
Chắc tôi sẽ hỏi sau vậy.
"Mau đưa điện thoại cho tôi xem! Không thấy tôi đang cầm cái gì đây à!"
"Này!"
Chết tiệt, anh ta rút con dao ra rồi.
Tệ thật, hết sức tồi tệ.
Lẽ nào đây là nguyên do cái chết đây sao?!
"Touru! Tôi sẽ chặn anh ta lại! Mau gọi cảnh sát đi!"
"N—Này! Souta! [Quỷ Dữ] nguy hiểm lắm đấy! Dù có là ông thì cũng......"
Tôi phớt lờ cảnh báo của Touru và chen vào giữa người đàn ông cùng cô gái kia.
"Hai người này. Không thấy lôi cả dao ra là quá lắm rồi hay sao?"
"Mày là ai?"
"Ai—Ai ấy à...?"
Tôi cố gắng dịu giọng xuống hết sức có thể để không chọc giận anh ta.
"Câm mồm! Mày! Mày là thằng bồ của Erika đúng không?! Nếu dám ngáng đường tao thì tao sẽ giết mày!"
Người đàn ông đưa tay chĩa về phía tôi một con dao làm bếp rất to.
Mỗi lần anh ta gào lên thì cô gái phía sau tôi lại co rúm bất động.
Ặc......... Ước gì anh ta bình tĩnh lại thì tốt...
Nhìn kĩ thì đôi mắt anh ta cứ đảo qua đảo lại liên tục.
Biểu cảm cũng vô cùng kì lạ.
Bộ anh ta là con nghiện đấy à?
"Cô à, cô nên chạy đi thì hơn đó."
Tôi nhẹ nhàng khuyên bảo cô gái phía sau tôi.
"T—Tôi không thể......... chân tôi...... không chịu cử động........."
Có vẻ sau khi nhìn thấy con dao thì cô ấy đã quá kinh hãi và không thể đứng dậy được nữa.
Không hề ổn chút nào...
"CHẾT ĐI—!"
Người đàn ông thủ con dao trước ngực rồi lao vào tôi.
Này này, chờ đã chờ đã. Đầu óc có hơi đơn giản quá rồi đấy?
(Hầy...............)
Tôi thốt ra một tiếng thở dài thườn thượt, rồi đưa vai phải về phía anh ta trong khi đang thủ thế.
Trước mắt tôi là một người đàn ông cùng với con dao trong tay.
——[Cổ Thuật][note47397] <Parry> [note47398]
Tôi né người ra khỏi đường đi của con dao.
Một con dao dày cộp cắt xuyên qua không khí trước mặt tôi.
——[Cổ Thuật] <Giải Giới> [note47399]
Tôi đưa tay chặt mạnh vào cổ tay anh ta.
Người đàn ông gầm gừ hét lên trong đau đớn và buông thả con dao.
Tôi lặng lẽ nhặt con dao lên.
◇
Eng: Dấu Hiệu Tử Vong (Sign of Death), “shisou” (死相) - Một dấu hiệu dạng như bói toán xuất hiện ở một người nào đó khi cái chết sắp xảy đến với họ. Đôi khi sẽ là người có biểu hiện nhợt nhạt, khuôn mặt tái mét, y như người đó đang đứng bên bờ vực của cái chết, và khi ấy những người bói toán hay nhà ngoại cảm sẽ nói với bạn rằng, cái chữ "dấu hiệu tử vong" đó in rõ trên khuôn mặt của bạn luôn kìa, rồi bạn sẽ phải trả tiền cho họ để được học cách làm sao để tránh né cửa tử. Wiki nói rằng cái này có liên quan đến Phật giáo. Tôi không hề biết điều này.
Quỷ Dữ / Ác Quỷ (Evil Ogre), “ak-ki” (悪 鬼) - Aku (悪) “ác”; Ki (鬼) “ogre/quỷ”.
Đây.
Thường thì trẻ em Nhật Bản lúc nhỏ hay biết đến “Oni” thông qua những câu truyện cổ tích và ngụ ngôn, nhưng theo tôi biết thì những câu truyện trên không thuộc về bất kỳ truyền thuyết hay tôn giáo, tín ngưỡng nào cả. Có thể kể đến những câu truyện nổi tiếng nhất như "Momotaro" và "Kintaro." Trong cả hai câu truyện trên, bạn sẽ biết đến những sinh vật “ác quỷ” mang hình dáng con người với màu da đỏ hoặc là xanh, có những chiếc răng nanh rất to cùng cặp sừng nhọn trên đầu. Chúng vung chiếc chùy sắt có gai làm vũ khí, và người anh hùng thường sẽ đánh bại bọn chúng và giành lấy hàng đống báu vật mà bọn “Oni” đã gom góp tích trữ được (nghe quen lắm đúng không?). Chúng cũng xuất hiện như là lính canh hoặc người gác cổng của “địa ngục”, nơi “Diêm Vương - Enma (エ ン マ 大王)” sẽ phán xét bạn được lên thiên đường hay xuống địa ngục. Nguồn gốc của truyền thuyết này có lẽ đến từ Trung Quốc, liên quan đến học thuyết Âm Dương (Yin Yang), nhưng hiện những sinh vật này đã ăn sâu vào nền văn hóa Nhật Bản rồi. Nếu bạn có nghe “Oni-Sensei” (Thầy giáo) hoặc “Oni-Koshi” (Giảng viên) hoặc “Oni-Baba" (Mẹ), tức là đang ám chỉ một người nào đó cực kì dữ tợn, cực kì hung ác, và khiến bạn phải chịu đau chịu khổ đến cùng cực.
Dảu: Công nhận Eng tìm hiểu kĩ thật. Nhưng mà dịch cái mớ đó cũng nhọc công không kém :(
—— Sau giờ học.
"Souta! Cùng đi chơi thôi nào!"
Được người bạn Touru của mình rủ rê, chúng tôi rảo bước xuống Shinjuku.
"Nè nè, có muốn cùng bọn anh đi hát karaoke không?"
"........." (phớt lờ)
Touru nhắm vào một cô gái trông có vẻ là sinh viên đại học, nhưng cô ấy cho cậu ta ăn bơ toàn tập.
Hầy, nói là "cùng đi chơi" thế kia, nhưng chắc ý cậu ấy là đi ve vãn gái như này à.
Giá như cậu ta nhận ra được, rằng chỉ cần hai đứa bọn tôi đi chơi cùng nhau thôi là đã vui lắm rồi thì tốt biết mấy......
Tôi thở dài trong bất lực khi Touru vừa mới tán tỉnh cô gái thứ mười trong ngày.
Có vẻ hôm nay may mắn không ở bên cậu ta rồi.
Tôi không tham gia cùng mà chỉ đứng nhìn cậu ta từ xa trong khi nhâm nhi lon nước có ga.
"CHỊU! Vô ích. Nay đúng là ngày gì mà xui hết biết."
Touru quay trở lại.
Cậu ta cười vui vẻ, trông không có vẻ là bị mấy lần thất bại đó làm cho nản lòng hay gì cả.
Touru chỉ đơn giản là tận hưởng việc cua gái thôi, chứ còn được chấp nhận hay bị từ chối chỉ là chuyện thứ yếu.
"Thế kết thúc việc này tại đây và tìm thứ gì đó khác làm đi."
Tôi phát chán với việc phải đứng nhìn suốt như vậy rồi, nên tôi nói ra ý kiến của mình cho Touru nghe.
"Hừmmmmm, nhưng do [cô ấy] không ở quanh đây nên mãi ông mới có cơ hội mà......"
"Hả? Gì cơ?"
"À, không có gì. Tôi chỉ đang lầm bầm với chính mình thôi."
"?"
Đôi khi tôi không tài nào hiểu được cậu ấy.
Nhưng chắc là cũng không có gì đáng để bận tâm.
"Thế cùng đi karaoke thôi......"
Ngay lúc tôi đưa ra lời đề nghị thì...
"Xin lỗi ông, Souta. Hình như tôi có <VIỆC> phải làm mất rồi."
Nụ cười thoải mái của Touru vụt tắt, nhường chỗ cho một biểu cảm khác.
Giọng cậu ta gằn xuống, mí mắt khép lại.
......Ô, lại nữa à.
"Touru, là người nào vậy?"
"Cái cô gái vừa mới đi qua vạch qua đường kia và đang hướng về phía này. Cô ấy đang mặc một chiếc áo đỏ cùng bộ váy màu đen."
Mắt tôi cố gắng nắm bắt lấy cô ấy trong tầm nhìn ngoại vi của mình mà làm sao để hai chúng tôi không chạm mắt nhau. [note47393]
Hình như cô ấy trạc tuổi với chúng tôi thì phải.
Khuôn mặt cô ấy hiện vẻ chán chường, vừa đưa mắt nhìn điện thoại vừa đưa tay vung vẩy một chiếc túi xách có vẻ đắt tiền.
Thoạt trông, cô giống như một cô nàng năng động với mái tóc nhuộm màu nâu hạt dẻ, vừa khiến tôi liên tưởng đến Yukina, nhưng cũng vừa khác xa so với Yukina, khi mà cô gái kia lại đeo rất nhiều trang sức cùng một lớp trang điểm khá đậm.
Một cô gái xinh đẹp hợp với nhịp sống ban đêm của thành phố.
"Touru, là cô gái đó hả...?"
"Ừ, có [dấu hiệu tử vong] hiện ra quanh cô ấy." [note47394]
"Chúng ta nên đi theo chứ?"
"Ừ, vậy cho chắc."
"Rõ."
Touru là một Mục Sư Thực Tập trong [Giáo Hội Chân Dương][note47395] và cậu ta có năng lực nhìn thấy khi người nào đó có nguy cơ tử vong.
Tôi không thực sự hiểu cậu ta nhìn thấy những gì, hay làm thế nào mà cậu ta lại có thể nhìn thấy những thứ ấy.
Nhưng Touru chưa bao giờ sai. Khi cậu ta thấy có dấu hiệu trên người nào thì cái chết đang chực chờ người đó.
Tôi đã trải qua quá nhiều biến cố với Touru rồi, và tôi cũng có mặt ở đó khi vụ việc xảy ra, nên hiện giờ tôi hầu như không còn chút ngờ vực gì nữa.
Nhưng theo như Touru nói thì đến cậu ta cũng không biết thể loại cái chết nào sẽ chờ đón người đó......
Cô gái kia dường như không có điểm đến gì trong đầu mà chỉ bước đi trong vô định.
Bước chân cô chắc nịch, và trông cô cũng không hề mệt mỏi hay ốm đau gì.
Liệu sẽ xảy ra tai nạn chăng?
Kí ức về việc Yukina bị xe tông bất chợt ùa về.
Nếu là tai nạn giao thông thì tôi chắc chắn phải cứu cô ấy.
Trong lúc tôi đang thầm củng cố lại quyết định của mình, cô gái ấy đột nhiên rẽ hướng vào một con hẻm tối tăm, lờ mờ vài ánh đèn.
Vào buổi tối thì mấy quầy bar và club trong khu vực đó sẽ sôi động, nhộn nhịp hơn.
Nhưng giờ chỉ mới chiều tà, và không có nhiều người đi con đường này cho lắm.
Và rồi...
"Erika...... Anh đợi em nãy giờ."
"A—Anh?! Sao anh lại ở đây?"
"Anh đã luôn tìm kiếm em...... suốt từ đó giờ..."
"......Này, anh làm em thấy tởm quá đấy."
Một người đàn ông to lớn xuất hiện từ đằng sau cô gái.
Trông anh ta tầm hai mươi tuổi.
"Souta à......"
"Ừ, nhìn nguy hiểm quá."
Hai người nhìn có vẻ khá quen biết nhau, nhưng mối quan hệ thì lại không được tốt như thế.
"Sao em không chịu nhấc máy?! Em toàn bơ anh trên Line và cả tin nhắn của anh nữa!"
"K—Không phải chuyện của anh! Với lại em làm gì có quen biết gì anh đâu!"
"Ý em là sao?! Anh đã mua cho em mọi thứ em muốn! Chúng ta cũng đang có ý định chung sống cùng nhau cơ mà?!"
"L—Là do em bận bịu với việc học hành quá nên......"
"Nói dối! Anh biết em đang qua lại với người đàn ông khác...... Bạn của em đã kể cho anh nghe hết rồi......"
"A—Anh đang nói gì thế? Em thật sự rất bận đấy......"
"Vậy đưa anh xem điện thoại của em. Nếu không có bằng chứng gì cho việc đó thì anh sẽ tin em."
"Cái—?! KHÔNG!"
"Cái gì?!"
"Em đã nói là chúng ta đường ai nấy đi rồi mà?! Cớ sao em phải cho anh xem điện thoại của em chứ!"
"Biết ngay mà... có thằng khác......"
"Em nói rồi, không có mà!"
"Làm sao anh có thể tin em cho được?!"
Hai người họ cứ la hét, cãi nhau không ngừng.
(Hừmmmmm... Một mối quan hệ khá lộn xộn nhỉ......)
Đây không phải chuyện mà một người ngoài cuộc như tôi có thể chõ mũi vào được...
"Này Touru. Nên làm gì đây......?"
Tôi đang định đề xuất là nên rút khỏi vụ này và mong cậu ta đồng ý, nhưng mặt cậu ta trở nên tái mét, cứ như máu đã bị rút hết khỏi khuôn mặt của cậu ta vậy.
"Không ổn rồi......... Anh ta, anh ta sắp biến thành [Quỷ Dữ] rồi......" [note47396]
"Sao cơ......?"
Tôi không hiểu cái tiếng lóng hay gì đó mà cậu ta nói cho lắm.
Quỷ dữ gì cơ?
Touru thỉnh thoảng dùng những thuật ngữ mà cậu ta học được trong lúc vẫn đang thực tập làm Mục Sư, nhưng tôi không hiểu nó có nghĩa là gì.
Chắc tôi sẽ hỏi sau vậy.
"Mau đưa điện thoại cho tôi xem! Không thấy tôi đang cầm cái gì đây à!"
"Này!"
Chết tiệt, anh ta rút con dao ra rồi.
Tệ thật, hết sức tồi tệ.
Lẽ nào đây là nguyên do cái chết đây sao?!
"Touru! Tôi sẽ chặn anh ta lại! Mau gọi cảnh sát đi!"
"N—Này! Souta! [Quỷ Dữ] nguy hiểm lắm đấy! Dù có là ông thì cũng......"
Tôi phớt lờ cảnh báo của Touru và chen vào giữa người đàn ông cùng cô gái kia.
"Hai người này. Không thấy lôi cả dao ra là quá lắm rồi hay sao?"
"Mày là ai?"
"Ai—Ai ấy à...?"
Tôi cố gắng dịu giọng xuống hết sức có thể để không chọc giận anh ta.
"Câm mồm! Mày! Mày là thằng bồ của Erika đúng không?! Nếu dám ngáng đường tao thì tao sẽ giết mày!"
Người đàn ông đưa tay chĩa về phía tôi một con dao làm bếp rất to.
Mỗi lần anh ta gào lên thì cô gái phía sau tôi lại co rúm bất động.
Ặc......... Ước gì anh ta bình tĩnh lại thì tốt...
Nhìn kĩ thì đôi mắt anh ta cứ đảo qua đảo lại liên tục.
Biểu cảm cũng vô cùng kì lạ.
Bộ anh ta là con nghiện đấy à?
"Cô à, cô nên chạy đi thì hơn đó."
Tôi nhẹ nhàng khuyên bảo cô gái phía sau tôi.
"T—Tôi không thể......... chân tôi...... không chịu cử động........."
Có vẻ sau khi nhìn thấy con dao thì cô ấy đã quá kinh hãi và không thể đứng dậy được nữa.
Không hề ổn chút nào...
"CHẾT ĐI—!"
Người đàn ông thủ con dao trước ngực rồi lao vào tôi.
Này này, chờ đã chờ đã. Đầu óc có hơi đơn giản quá rồi đấy?
(Hầy...............)
Tôi thốt ra một tiếng thở dài thườn thượt, rồi đưa vai phải về phía anh ta trong khi đang thủ thế.
Trước mắt tôi là một người đàn ông cùng với con dao trong tay.
——[Cổ Thuật][note47397] <Parry> [note47398]
Tôi né người ra khỏi đường đi của con dao.
Một con dao dày cộp cắt xuyên qua không khí trước mặt tôi.
——[Cổ Thuật] <Giải Giới> [note47399]
Tôi đưa tay chặt mạnh vào cổ tay anh ta.
Người đàn ông gầm gừ hét lên trong đau đớn và buông thả con dao.
Tôi lặng lẽ nhặt con dao lên.
◇
Eng: Dấu Hiệu Tử Vong (Sign of Death), “shisou” (死相) - Một dấu hiệu dạng như bói toán xuất hiện ở một người nào đó khi cái chết sắp xảy đến với họ. Đôi khi sẽ là người có biểu hiện nhợt nhạt, khuôn mặt tái mét, y như người đó đang đứng bên bờ vực của cái chết, và khi ấy những người bói toán hay nhà ngoại cảm sẽ nói với bạn rằng, cái chữ "dấu hiệu tử vong" đó in rõ trên khuôn mặt của bạn luôn kìa, rồi bạn sẽ phải trả tiền cho họ để được học cách làm sao để tránh né cửa tử. Wiki nói rằng cái này có liên quan đến Phật giáo. Tôi không hề biết điều này.
Quỷ Dữ / Ác Quỷ (Evil Ogre), “ak-ki” (悪 鬼) - Aku (悪) “ác”; Ki (鬼) “ogre/quỷ”.
Đây.
Thường thì trẻ em Nhật Bản lúc nhỏ hay biết đến “Oni” thông qua những câu truyện cổ tích và ngụ ngôn, nhưng theo tôi biết thì những câu truyện trên không thuộc về bất kỳ truyền thuyết hay tôn giáo, tín ngưỡng nào cả. Có thể kể đến những câu truyện nổi tiếng nhất như "Momotaro" và "Kintaro." Trong cả hai câu truyện trên, bạn sẽ biết đến những sinh vật “ác quỷ” mang hình dáng con người với màu da đỏ hoặc là xanh, có những chiếc răng nanh rất to cùng cặp sừng nhọn trên đầu. Chúng vung chiếc chùy sắt có gai làm vũ khí, và người anh hùng thường sẽ đánh bại bọn chúng và giành lấy hàng đống báu vật mà bọn “Oni” đã gom góp tích trữ được (nghe quen lắm đúng không?). Chúng cũng xuất hiện như là lính canh hoặc người gác cổng của “địa ngục”, nơi “Diêm Vương - Enma (エ ン マ 大王)” sẽ phán xét bạn được lên thiên đường hay xuống địa ngục. Nguồn gốc của truyền thuyết này có lẽ đến từ Trung Quốc, liên quan đến học thuyết Âm Dương (Yin Yang), nhưng hiện những sinh vật này đã ăn sâu vào nền văn hóa Nhật Bản rồi. Nếu bạn có nghe “Oni-Sensei” (Thầy giáo) hoặc “Oni-Koshi” (Giảng viên) hoặc “Oni-Baba" (Mẹ), tức là đang ám chỉ một người nào đó cực kì dữ tợn, cực kì hung ác, và khiến bạn phải chịu đau chịu khổ đến cùng cực.
Dảu: Công nhận Eng tìm hiểu kĩ thật. Nhưng mà dịch cái mớ đó cũng nhọc công không kém :(
Danh sách chương