◇Góc Nhìn Của Akane◇

――Quán Cà Phê Mèo Đen.

Một quán cà phê chiếm xấp xỉ một phần mười diện tích Tỉnh Musashino và nằm tại vị trong khu rừng hùng vĩ ở Công Viên Inokashira này.

Đồng thời cũng là một trong những địa điểm ưa thích của tôi.

(Tiêu rồi! Mình đến muộn mất!)

Mình để Souta đợi lâu quá rồi!

Còn một điều nữa...

Chủ Quán Cà Phê, một Ma Đạo Sư cực kì tinh thông và lão luyện――người mà tôi không tiện nói tên――và cũng là người mà tôi muốn bàn bạc về tình trạng hiện tại của Yukina.

Nhưng chưa kịp gặp mặt thì một tình huống khẩn cấp bất chợt xuất hiện, và kết cục là đã muộn đến nỗi tôi phải co giò lên mà chạy.

Trong lúc chạy trong rừng thì tôi suýt vấp té cả mấy lần, nhưng cuối cùng vẫn đến được tiệm cà phê với mái ngói đỏ kia.

Ở hiên ngoài chỉ có một mình Souta ngồi đó.

Nói đi cũng phải nói lại, tôi cũng đã thấy mống khách nào ngồi ở đó bao giờ đâu……

(Phù…… Cuối cùng cũng tới được……)

"Hiểu rồi…… Vậy là cậu không có Mana trong người."

(Ơ KÌA!?)

Giọng ai thế kia!?

Vả lại còn đang nói về Mana nữa!?

Ông đang nói cái gì với một người dân bình thường như Souta vậy hả!!

Tôi đưa mắt nhìn quanh nhưng không thấy ai ngoài cậu ấy cả.

Chỉ trừ……

"A, Akane. Cậu tới trễ thiệt đó. Tớ đang nói chuyện với Leo-san đây."

Souta quay đầu lại để nhìn tôi.

Và chễm chệ trước mặt Souta là một con mèo đen……

"Phó, Phó Quán!?"

"Xin chào, cô Ma-Đạo-Sư-Thực-Tập. Đây là lần đầu cô mời bạn đến đây nhỉ, đã thế còn là một cậu trai thú vị nữa chứ."

"Ủaaaaaa……"

Phó quán thân thiết với Souta như thế từ khi nào vậy kìa!?

Một người mà dù mình có gắng bắt chuyện cỡ nào cũng không buồn đáp lại đây đó hả!?

Nhưng khoan, còn có chuyện khác hệ trọng hơn……

"Phó quán……? Ông là Phó Quán của tiệm cà phê này ư, Leo-san?"

"Chỉ là hữu danh vô thực mà thôi. Ta chỉ có việc nằm ngủ bên ngoài rồi thỏa mãn mấy vị khách đến đây thôi."

"V-Vậy sao…… Nghe cũng có vẻ vất vả phết nhỉ."

"Cậu hiểu cho thì tốt quá. Ta thậm chí còn không thể thong dong đi dạo nữa. Tại Chủ Quán có thể hóa thành sư tử hà đông bất cứ lúc nào."

Rồi ông ấy meo lên, ngáp dài một tiếng.

Trời đất ơi~ Souta đang nói chuyện với ông mèo đen như không luôn kìa……

Sao trong tình cảnh như vậy mà cậu vẫn bình thản dữ vậy hả, Souta!?

"Nè nè, Akane ơi! Bé mèo này nói có thể nhìn thấy tớ đó! Quả là một chú mèo mun có một không hai ha!"

Giờ lại đến Yukina nói chuyện với tôi nữa. Chuyện này càng ngày càng xa khỏi tầm với rồi~

Mình, mình biết làm gì bây giờ……

"Chào mừng quý khách."

"OÁI!?"

Một anh thanh niên vô cùng điển trai thình lình xuất hiện ngay cạnh tôi, bưng theo nước uống cùng thực đơn trên tay.

Thiệt tình, anh ta lúc nào cũng thoắt ẩn thoắt hiện như thế hết……

"Ừm…… Cho em hỏi chủ quán có ở đây không ạ?"

"Hiện chủ quán đang ra ngoài có việc bận mất rồi. Chúng tôi cũng được dặn là phải đến tối muộn mới về được."

Hả, gì chứ~

Thế thì tới đây còn nghĩa lý gì nữa đâu……

Tôi rũ vai thất vọng, rồi cũng gọi một tách trà.

Không, giờ không phải lúc để tỏ ra chán chường.

"Souta, xin lỗi cậu rất nhiều vì đã để cậu chờ lâu như thế!"

"À, không sao đâu. Trái lại được làm quen và nói chuyện với Leo-san làm tớ vui lắm."

"Vậy, vậy à……"

Từ từ, tại sao một thường dân như Souta lại có thể nói chuyện thản nhiên với ông mèo đen vậy?

"Ừm…… Bộ cậu không có…… Nói sao đây nhỉ…… bất ngờ ư? Khi biết về phó quán hả?"

"Ý cậu là Leo-san sao?"

Souta tỏ vẻ hơi ngạc nhiên trước câu hỏi của tôi.

Ừ thì đương nhiên rồi, còn ai trồng khoai đất này nữa.

"Ừm. Tớ rất thích quán cà phê này. Chất lượng cà phê thì tuyệt hảo, trò chuyện với Leo-san cũng vui nữa."

"Vậy, vậy hả…… Đúng thật ha."

Dường như cậu ta đã hoàn toàn chấp nhận cái tình cảnh này luôn rồi.

Lúc cậu ta tay không đánh bại một con [Quỷ], tôi cũng đã nghĩ đến điều này rồi, nhưng công nhận khả năng thích nghi với nghịch cảnh của Souta kinh thật……

Tôi không thể là người duy nhất cứ dậm chân tại chỗ thế này mãi được.

"Mà thôi, chắc tụi mình bắt đầu học luôn là vừa ha……"

"Akane."

Tôi vừa mới an tọa chưa được bao lâu mà Souta đã ngay lập tức chộp lấy cánh tay tôi.

Hả!? Gì thế!?

Khuôn mặt vui vẻ thường thấy bỗng chốc trở nên nghiêm nghị.

"Leo-san có nói với tớ là…… Hình như Yukina đang đứng sau tớ thì phải."

"CÁI GÌ!?"

"Akane…… Cậu có biết gì không?"

KHÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔNG!! Souta biết mất rồiii!!!

<<<<>>>>

Eng: "Leo-san" (Mr. Leo), "Ông Mèo Đen Leo-san", "Kuro-Neko-Leo-San" (黒猫レオさん). Này bên tiếng Nhật chắc chắn nói thuận miệng hơn rồi, nhưng nếu dịch thẳng ra thì Souta sẽ nói như thế này, "Ông Mèo Đen Leo-san". Như thế thì có hơi dài dòng quá nên tôi rút gọn lại còn "Leo-san".
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện