“Đậu… đậu rồi! Ê, Rola! Đậu rồi nè!”

Mất một lát mới ngấm được lời của người đàn ông, Rise mừng rỡ hét lên.

Rola cũng vậy.

“Quao! Thành công rồi, Rise! Phản đối bố mẹ để rời khỏi làng, cuối cùng cũng đem lại kết quả đáng giá rồi…”

Em ấy cũng vui mừng.

Dù nội dung có chút gì đó bất ổn…

Mà, đôi lúc có mấy người chán ghét cuộc sống nông thôn nên bỏ lên thành thị để làm Mạo hiểm giả, chuyện như vậy không phải hiếm.

Tôi cũng kiểu kiểu như vậy nên không có quyền thuyết giáo.

Ngoài ra, hai đứa có tay nghề khá ổn mặc cho nguồn gốc xuất thân.

Chắc hẳn đã gặp chuyện tốt lành gì đó, nhưng lên được Rank đồng đã chứng minh cho nỗ lực của hai đứa trẻ.

Điều này rất lớn lao so với cày cuốc trên mảnh ruộng của mình ở nông thôn đến hết đời.

Nói cách khác, hai đứa đã có thể nở mày nở mặt ở quê hương kể từ khi đặt chân lên Rank đồng.

Lý do vui mừng rất rõ ràng.

Tôi cũng rất vui.

Vốn dĩ bản thân đã lên Rank đồng từ khi còn sống nhưng dậm chân tại đó hơi bị nhiều năm, đến mức sắp mọc rễ ở mức Rank đó rồi.

Hiện giờ tôi đã có thể nhận lại những nhiệm vụ quen thuộc và nhắm đến mục tiêu tiếptheo, Rank bạc.

Cuộc đời Mạo hiểm giả của tôi giờ đây rất thuận lợi, tuyệt vời hơn là nếu cố gắng, tôi chắc chắn sẽ bước lên Rank Thánh bạc.

Mặc dù vấn đề ở lớp sau mặt nạ và áo choàng này là Thi quỷ, hay Undead…

Mà dăm ba chuyện vụn văt.

Khá là chắc kèo.

Trong thị trấn có một Undead chạy vòng vòng cũng có sao đâu.

Bỗng cảnh tượng bất thường lướt qua đầu tôi.

[Một Thi quỷ mình mẩy đầy những vết loang lổ đi dạo trong thị trấn, tạt ngang qua hàng bán trái cây.

“Bán, tôi, trái, táo.”

“Chờ xíu, okay. Nửa xu bạc em ey. Rồi, khỏi thối nhé. Mà này Lento, chú hôm nay cũng đầy lỗ nhỉ.”

“Undead, mà. Hahaha.”

“Ahahaha…”]

Nói chuyện kiểu đó được không nhỉ.

… Không ổn sao.

Khoan, biết là không ổn nhưng đâu phải không thể đâu?

Sở dĩ tôi có làm gì xấu đâu, chắc mấy bà thím xung quanh đây sẽ không bàn tán tôi, một Undead đi dạo trong thành phố đâu.

Ờm, nếu đi thật thì chắc sẽ có người gọi lính gác hay Mạo hiểm giả, lúc đó toang là cái chắc. Ahaha, không cười nổi mà.

Nhưng cứ gác lại chuyện đó đã.

Sau này Tiến hóa Thực thể xong, chắc chắn tôi có thể hiên ngang bước ra đường được.

Cố gắng đi quét Mê cung là ổn.

Thế là vừa có thể Tiến hóa Thực thể, vừa kiếm được tiền từ nguyên liệu của Ma vật, và hoành thành nhiệm vụ giúp tăng bậc nữa.

Một mũi tên trúng hai, à, ba đích.

Nếu ngon lành cành đào…

Thôi, quan trọng hơn, về bài kiểm tra lần này.

Biết là đã được nâng hạng rồi nhưng còn phải nghe những điều chi tiết nữa.

Tôi đã biết cụ thể rồi nhưng Rise và Rola thì chưa.

Tôi nhìn sang Sheila và cô đã để ý đến.

“Nhân đây, các bạn đã lên Rank đồng, Thẻ Mạo hiểm giả xám của các bạn sẽ được thay đổi sang Thẻ đồng như thế này.”

Cô nói vậy và cho chúng tôi xem chứng nhận Mạo hiểm giả Rank đồng.

Trên đó có in tên Hội cộng với địa chỉ, và một cái tên đáng gờm, Guild Guilder.

Sau đó, Sheila đã giải thích luôn phần đấy.

“... Đây là mẫu, thế nên tên chỉ là giả tạo thôi. Nhân tiện cái tên Guild Guilder này được sử dụng làm mẫu ở khắp mọi Hội.”

Tôi muốn bảo thông tin này không đáng quan tâm nhưng trông Rise và Rola khá hứng thú.

Chắc do không có nhiều cơ hội để trông thấy như này.

Nhưng lúc nhận Thẻ Mạo hiểm giả Rank sắt cũng được xem rồi mà nhỉ.

Tôi thử hỏi xem và Rise đã trả lời:

“Không, lúc đó tôi tưởng Hội cho xem thẻ của ai đó cơ.”

Chắc nhân viên lúc đó không giải thích kỹ lưỡng như Sheila.

Thế, hoặc là không quen thuyết trình cho Mạo hiểm giả mới.

Nhưng không gây ra thiệt hại nào nên kệ đi.

Sheila tiếp tục.

“Để đề phòng, bắt đầu từ Thẻ Mạo hiểm giả Rank đồng sẽ được Yểm Ma thuật chống giả mạo và công tác chuẩn bị mất khoảng hơn một ngày. Thế nên, đến ngày mốt là có thể nhận được, từ giờ đến khi đó xin hãy dùng Thẻ Mạo hiểm giả hiện tại. Các bạn vẫn có thể nhận nhiệm vụ bậc Đồng nên hãy yên tâm.”

Ma thuật chống giả mạo này không phải là tăng cường tính năng chứng minh bản thân mà là biện pháp giúp bên Hội chống những tên đáng ngờ có ý định đổi tên.

Nhưng dù nói là phòng chống giả mạo, nhưng ở bậc Đồng chỉ có loại “để đề phòng” thôi, những Pháp sư có tay nghề cao vẫn có thể giả mạo được.

Thế nên trong giới Mạo hiểm giả có không ít những tên đáng ngờ và những tổ chức sặc mùi mờ ám…

Nhân tiện, khi thăng hạng lên cao, Ma thuật phòng chống giả mạo sẽ được Yểm loại tốt hơn. Hình như thế.

Tôi từng hỏi Lauren về kỹ thuật đó, cô đã cho tôi xem Thẻ Rank Bạc và bảo rằng có thể tự tay làm giả nếu có thời gian và nguyên liệu.

Cấp Vàng và Bạch kim cũng thế.

Tuy nhiên cấp Thánh bạc đã lên đến mức gần như không thể giả mạo.

Tóm lại là không được phép giả mạo Thẻ Mạo hiểm với bất kỳ lí do gì.

Lauren đã nói có thể Làm Được nếu cho thời gian… nhưng tạm thời tôi đã nghiêm cấm.

Ngày nào đó mà cổ làm thật thì mệt lắm.

Giờ thì, lời giải thích của Sheila coi như hoàn tất.

Nghe trông khá nhiều nhưng cơ bản nhiệm vụ của Rank đồng không khác mấy so với Rank sắt.

Chỉ là số lượng nhiệm vụ hộ vệ, giao lưu với con người sẽ nhiều hơn, và rồi cần thêm kỹ năng buôn bán và lễ nghi nữa.

Về vấn đề này, trong quyển sách dày cộm đặt cạnh quầy tiếp tân có ghi chép rất cụ thể.

Đôi khi Hội sẽ mở lớp giảng dạy ngắn hạn, những người thấy cần thiết có thể tham dự.

Không nhầm thì tốn chút chút tiền.

Uầy, dăm ba chuyện vặt.

Quan trọng hơn, chuyện cần làm bây giờ là…

"... Rise, Rola. "

Tôi gọi hai đứa trẻ.

Hai đứa quay mặt về phía tôi và nghiêng đầu thắc mắc.

Vẻ mặt như muốn hỏi tôi muốn nói gì. Xem ra hai đứa đã hiểu khá rõ tính cách của tôi, khóe miệng tôi đang cong lên một chút.

Nhưng tôi với hai đứa chỉ là tổ đội tạm thời.

Do bài kiểm tra thăng hạng nên bất đắc dĩ bị Hội ghép nhóm.

Mặc dù không đến mức ghét bỏ vì bị ép buộc, nhưng cơ bản lại là vậy.

Tóm lại, bài kiểm tra kết thúc cũng là lúc…

"Gì, nói thẳng ra đi. "

"Có chuyện gì sao ạ? "

Hai đứa thắc mắc.

"... Đi với, hai đứa, rất vui. Và có thể, thuận lợi đỗ, kỳ thi nữa… Từ giờ, không biết, đời sẽ đưa đẩy, chúng ta về đâu nhưng, tôi chắc chắn sẽ, không quên ngày này. Cám ơn. "

Ngay lập tức, hai đứa để lộ ra vẻ mặt hoảng hốt.

Chỉ là, không phải do ngạc nhiên, mà trông như đã biết và muốn nói gì đó.

"... Không, đấy là lời của bọn này mới phải. Hôm nay là ngày đầu tiên chúng tôi cảm thấy làm Mạo hiểm giả thật sự là thế nào. Và anh là người đã dạy chúng tôi điều đó, Lento, nhờ có anh. Trước đây tôi đã nghĩ Mạo hiểm giả quan trọng nhất là sức mạnh, nhưng giờ đã nhận ra bản thân đã nhầm, cũng nhờ có anh… Thật sự cám ơn, Lento. Người không thể nào quên là tôi. Tôi sẽ tiếp tục cố gắng dựa trên những điều đã học được ngày hôm nay. Mong ngày nào đó sẽ được làm chung nhiệm vụ cùng anh.”

"Anh Lento… thật lòng em rất muốn chúng ta tiếp tục chung nhóm nhưng, hẳn là không được rồi… Em đại khái nhận ra điều đó… Anh Lento có gì đó rất khác… A, ý em không phải ngoại hình đâu đấy? Không phải vậy… em không rõ nữa, mục tiêu? Mục đích? Chắc vậy… em cảm thấy anh đang nhắm đến thứ gì đó ngoài tầm hiểu biết của chúng em… Và chúng em không thể giúp được gì cho anh trong chuyện đó. Anh Lento, anh đã dạy chúng em rất nhiều điều, và em biết mặc dù lo lắng cho chúng em nhưng anh chỉ hỗ trợ vừa đủ để chúng em có thể tự mình vượt qua được kẻ thù. Em cũng biết chúng ta phải chia xa khi bài thi kết thúc. Nhưng chúng ta là một đội, có lẽ chỉ trong ngày hôm nay thôi, nhưng anh sẽ mãi là thành viên trong nhóm. Nếu có chuyện gì xảy ra, hay có duyên, xin hãy tụ họp một lần nữa. Mong anh chiếu cố. "

Tôi hết lòng ngạc nhiên với lời của hai đứa.

Hai đứa trẻ trong thời gian ngắn này đã quan sát kỹ càng tôi, giờ đã đủ lông đủ cánh.

Tôi có cảm giác đã tự ý dạy dỗ hai Mạo hiểm giả trẻ, nhưng không phải vậy.

Là cùng nhau sát cánh vượt qua khó khăn.

Ít nhất là hiện tại tôi vẫn có cảm giác đang dựa dẫm vào Rise và Rola.

Ngày nào đó, tôi chắc chắn sẽ trở thành [Người].

Không thể vứt bỏ niềm hi vọng đó.

"... Xin lỗi, vì không thể, cùng đội với, hai đứa. Nhưng không phải, do ghét hay do, không đủ sức mạnh. Là do tình cảnh của tôi. Ngày nào đó, khi giải quyết xong… tôi sẽ đến, tán dóc với mấy đứa, thật nhiều. Cho đến khi đó, mọi người hãy, cố gắng nhé. "

Tôi đã nói vậy với hai đứa, cuối cùng là bắt tay nhau.

Hai đứa mỉm cười tươi rói nắm lấy bàn tay của tôi.

Mặc dù có đeo găng nhưng có lẽ chúng sẽ nhận ra có gì đó không tự nhiên.

Dẫu vậy, hai đứa không hé môi nửa lời.

Chắc không biết rõ tôi là Undead nhưng sẽ hiểu tôi có chuyện gì đó phải che dấu.

Sau đó, Rise và Rola quay trở về nhà trọ nghỉ ngơi.

Tôi dõi theo và định về nhà Laura… thì,

".... Anh Lento! "

Có tiếng gọi tôi từ phía sau lưng.

Là Sheila, nhưng tôi có chút ngạc nhiên.

Cách gọi tên này không giống như kiểu [người không mấy thân quen] mà mang sắc thái [người quen biết đã lâu].
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện