Sau khi đánh bại con Slime thứ năm trong ngày, tôi cảm thấy khó chịu trong cơ thể.

Kể từ trận đầu tiên, tôi đã chiến đấu rất nhiều lần với ma vật trong Mê cung. Về những con Slime, xem ra không phải nhờ vận may mà tôi có thể giết chúng trong một đòn, những con chạm mặt tiếp theo cũng bị đánh bại bởi một đòn duy nhất.

Có lẽ sức mạnh đã tăng vượt quá lúc còn sống.

Làm Mạo hiểm giả Rank đồng cộng luyện tập biết bao tháng năm không thấy tăng bao nhiêu sức mạnh, chưa đi đến đâu thì đã bị cuộc đời quật ngã. Và sau khi chết mới thấy mình mạnh lên, giờ nên vui hay nên buồn đây.

Mà, dù sao thì mạnh lên vẫn tốt hơn.

Về sau không biết có mạnh lên mãi hay sẽ ngừng ở mức độ nào đó, nhưng trước hết cứ cố gắng chiến đấu đi cái đã.

Từ lúc ấy, tôi đã đánh bại thêm vài chục ma vật nữa và hiện giờ đang cảm thấy bất thường trong cơ thể.

Cảm giác không tệ, ngược lại có gì đó phơn phởn đang trào dâng từ sâu bên trong cơ thể.

Dù nói vậy nhưng lỡ đâu điều gì lạ xảy ra thì phiền lắm nên tạm thời tôi sẽ cố kìm nén cảm giác ấy nhưng nỗ lực hoàn toàn vô ích.

Và rồi, cơ thể tôi vang lên tiếng lách cách và bị một ánh sáng mờ nhạt bao phủ.

-- Cái quái gì đang diễn ra thế?

Khi đang nghĩ như vậy, đột nhiên từ cơ thể tôi, từ những khúc xương trắng phóng ra những sợi thịt trông khô không khốc.

Chúng cuộn lại như muốn che khuất phần xương trắng.

Lúc đó, tôi biết trực giác mình đã đúng.

Rằng đây chẳng phải thứ tôi đang nguyện ước sao.

-- Tiến hóa Thực thể.

Và nó diễn ra nè.

Tôi đã nghĩ vậy.

Hiện tượng tiếp diễn khiến thể tích cơ thể tôi tăng lên.

Thịt bao quanh tay, cơ thể cho đến tận chân.

Cơ thể xương xẩu của tôi giờ đã có, Thịt…!

Sau đó, hiện tượng kết thúc sau một thời gian.

Tôi quan sát cơ thể bản thân một lần nữa.

Đúng thật là đã có thịt.

Thịt, thứ đã mất từ trước.

Thế nhưng không được bọc trong làn da mềm mại đẹp đẽ giống lúc còn là con người mà đem lại hình tượng như các thớ thịt mục ruỗng đã khô cứng

lại, trông rất kinh dị.

Cơ thể là như vậy, còn mặt do không có gương nên không rõ nhưng đã tưởng tượng được đại khái thế nào.

Mặc dù vậy, tôi biết rõ thứ tồn tại có nước da thế này, hay đúng hơn là thứ có bề ngoài như thịt khô bọc xương này.

-- Ghoul.

Đây chính là ấn tượng về loại hình tôi đang nhắm đến bằng Tiến hóa Thực thể.

Hình dáng của Ghoul trong trí nhớ của tôi là một ma vật mang vóc dáng của con người bị bóc hết da làm bật lên lớp thịt khô khan, tôi nghĩ chừng đó là đủ tưởng tượng rồi.

Tóm lại, trông cực kỳ tởm lợm… đúng, một ma vật bất tử mang bầu không khí cứ như xác chết khô vậy.

Thật lòng mà nói chẳng có ai hay sinh vật nào muốn trở thành một thứ như thế này.

Nhưng, hình dạng này làm tiền đề tốt hơn nhiều so với trước.

Tại vì, cơ thể này có thịt.

Thế nên Tiến hóa Thực thể qua trải nghiệm có áp dụng lên cơ thể này, nói cách khác, từ giờ tôi có thể tiến hóa lên dạng tồn tại cao hơn nữa nếu cố gắng.

Ma vật hệ bất tử càng cao cấp càng giống con người.

Dạng tiến hóa trên của Ghoul, ví dụ như Vampire có vẻ ngoài không khác gì con người.

Nếu đạt được, tôi chắc chắn có thể sống trong thành phố mà không gặp rắc rối gì.

Hiện giờ nếu che dấu thì vẫn có thể vào trong thành phố nhưng không thể sống theo ý muốn được.

Mà, tôi có quen gác cổng nên nếu may mắn vẫn vào thành phố như người bình thường được…

À đúng rồi.

Mặc dù khô khan nhưng tạm thời tôi đã có cơ thể thịt.

Có một chuyện tôi muốn thử.



"--À, àrrroo…"

Vận sức vào cuống họng, tôi thử phát ra âm thanh.

Xem ra có thể phát ra được.

"--Tr… gà…o, thi… rrrin cka… ào--, grrr, rràààooo… "



Hừm.

Diễn tả sao nhỉ.

Tạm thời có thể nói nhưng không được lưu loát.

E rằng cần luyện tập.

Cơ mà so với Skeleton không thể nói gì vẫn tốt hơn hẳn.

Nếu như gặp ai trong mê cung, có lẽ tôi sẽ xoay sở khiến đối phương hiểu ý được.

Mà đấy là nếu đối phương không sợ tôi và chịu nói chuyện nhé…

-- Keng!

Một âm thanh tựa ai đang chiến đấu với ma vật đột nhiên vang vọng đến.

Tiếng kim loại va chạm với thứ gì đó.

Ở tầng của tôi chỉ toàn bọn ma vật yếu đuối như những con tôi đã đánh bại mới nãy nên không thể có loại ma vật phát ra âm thanh giống kim loại.

Có nghĩa là tiếng kim loại vang lên, nếu không có biến dị thì chắc chắn là tiếng Mạo hiểm giả đang chiến đấu.

Nghe thấy được, nghĩa là có người!

Tâm trí tôi chệch nhịp.

Tôi chỉ mới sống trong này một ngày.

Thế nhưng một mình liên tục chiến đấu thâu đêm trong mê cung thế này nên nghĩ lại cũng đúng.

Mọi ngày tôi thường chiến đấu từ sang đến chiều rồi về thành phố ăn tối, giữa chừng đã thành Skeleton khiến tương lai trước mắt đen xịt, cô đơn trong mê cung vắng bóng người một đêm dài nên dù một ngày thôi nhưng tôi đã thấy nhớ hơi người.

Mạo hiểm giả, ai cũng được, làm ơn nói chuyện với tôi một câu thôi cũng được.

Tôi nghĩ đến mức đấy.

Nhưng việc đó khó khăn đến mức tôi vẫn hiểu được dù đang hưng phấn.

Tại vì tôi bây giờ đã thoát khỏi dạng Skeleton nhưng vẫn chỉ là Ghoul.

Đột nhiên bị một xác chết khô khan đi đến gần, Mạo hiểm giả bình thường ai cũng sẽ nâng cao cảnh giác cùng vũ khí.

Chắc chắn không thể bắt chuyện được.

Thế nên lựa chọn đúng đắn cho tôi hiện giờ là cố gắng rời xa khỏi nơi phát ra âm thanh chiến đấu đó và tránh mặt Mạo hiểm giả hết sức có thể.

Thế nhưng.

Tôi lại muốn gặp bằng mọi giá.

Có người ở gần như thế này, làm như tôi bỏ qua cơ hội đi xem sao sao.

Được cớt ấy.

Tôi nhận ra mình thiếu hơi người đến mức có thể khẳng định điều đó.

Và tôi đã lựa chọn.

Đến gần xíu thôi, nếu thấy bị lộ thì bắn lẹ.

Độ nhìn trộm chút xíu từ chỗ nấp thì không sao đâu nhỉ.

Sau đó, tôi đã ẩn đi hiện diện của bản thân hết sức có thể và chậm rãi đi đến chỗ có tiếng đánh nhau.

Âm thanh lớn dần cùng nỗi thao thức trong lòng.

Chút nữa thôi.

Chút nữa thôi là có thể gặp được con người.

Và tôi đã đến nơi.

Âm thanh chiến đấu vẫn vang đến từ đằng ấy.

Tôi từ từ tiếp cận và nhìn trộm con đường hướng đó.

Đúng như dự đoán, một Mạo hiểm giả đang chiến đấu với Ma vật ở đấy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện